Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Bắt đầu hành động
Ngày đăng: 22:39 16/02/21
CHƯƠNG 927 : BẮT ĐẦU HÀNH ĐỘNG.
-Dương Lộ ..đây chính là địa bàn quê nhà của cô rồi, ráng làm chủ nhà tận tình đấy nhé.
Đinh Nhị Cẩu lúc này đã cầm lái nói với Dương Lộ.
-Bâng.. Đinh phó cục trưởng, nếu anh không chê, xong chuyện này, tôi mời anh ăn cơm, nếu ăn bên ngoài không quen, về nhà của tôi cũng được, Thanh Hà huyện gần bên Đại Thanh Hà, mà Đại Thanh Hà lại liên thông với trấn Yên Vũ hồ cho nên tại đây thức ăn ngon nhất chính là cá, mẹ tôi làm cá ăn ngon cực kỳ, cha tôi thường khen mẹ tôi trình độ có thể mở một quán chuyên về các món cá được rồi.
Dương Lộ dọc theo trêи đường này đều không nói lời nào, bởi vì chuyện đang xảy ra như vậy lại phát sinh tại quê nhà của mình, thật sự là làm cho nàng có cảm giác mất mặt xấu hổ .
-Thật sao? Nghe cô nói thế là tôi đã muốn ăn một lần cho biết đấy..
-Vâng… Đinh phó cục trưởng, để tôi gọi điện báo cho mẹ biết, để chuẩn bị trước một chút.
Dương Lộ tưởng thật, cũng có thể lý giải được, nếu mời được phó cục trưởng tới nhà mình ăn bữa cơm, như vậy cũng có được cỡ nào mặt mũi , hơn nữa câu nói của Hà Minh Huy trước đó cứ vẫn luôn quanh quẩn trong tâm trí của nàng, vì mình chưa biết có thể được ở lại cục công an thành phố Hồ Châu công tác hay không, thì Đinh phó cục này là một người lãnh đạo trực tiếp, rất là trọng yếu có thể can thiệp vào vấn đề này.
-Từ từ để xem tình huống cái đã, vẫn chưa biết chuyện này có xử lý được không đây này..
Nói xong Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn qua kính chiếu hậu phía sau, thì Lý Quế Chi đang cùng ngồi chung với hai cô con gái.
Nếu tình huống bọn họ tố cáo là thật, tại huyện Thanh Hà e rằng phải làm lớn chuyện một phen, hắn ở tại TP Hồ Châu không tiện động tay động chân, thế thì hành động tại vùng nông thôn vây quanh thành phố cũng là một lựa chọn tốt .
-Chị à… chị nói hắn có thể giúp cha được thả ra không vậy?
So với Đường Thu Nhiên lớn mật đanh đá, thì em gái Đường Đông Nhiên rụt rè nhút nhát, cho nên không nói lời nào, đến lúc này mới vào tai chị mình hỏi nhỏ.
-Chị cũng không biết, nhưng ít ra thì chị thấy con người hắn cũng không tệ lắm .
– Ừ… nói chị cho rằng hắn có thể giúp cha đi ra, thì chúng ta lấy cái gì mà cảm tạ hắn, có cần phải trả tiền không?
Đường Đông Nhiên lại lo lắng hỏi .
-Chị cũng không biết, đến lúc đó rồi tính sau.
Đường Thu Nhiên thấp giọng nói, kỳ thật trong lòng nàng cũng không thấy chắc chắn, tuy nhiên nhìn bề ngoài thì có thể Đinh phó cục trưởng này là một quan tốt, nhưng nàng không biết người ta muốn cái gì, bây giờ quan viên, có mấy người cam tâm tình nguyện làm việc không công cho dân chúng đâu, huống chi chuyện của mình khó giải quyết như vậy..
Các nàng tuy nói chuyện rất nhỏ, người khác có thể nghe không được, nhưng đối với lỗ tai chó của Đinh Nhị Cẩu linh mẫn khác với người bình thường cũng giống như là lỗ mũi chó của hắn vậy, cho nên hai chị em to nhỏ hắn đều nghe được rỏ ràng..
Đinh Nhị Cẩu chạy xe dưới sự chỉ dẫn đường đi của Dương Lộ, trực tiếp chạy đến phân cục công an huyện Thanh Hà, sau khi vào cổng tốc độ cũng không có giảm cứ lao nhanh vào, tuy đây cũng là xe cảnh sát, nhưng cảnh sát bảo vệ cổng vẫn giật mình hết hồn, liền bám theo sát xe đang chạy vào sân.
-Mấy người là là đơn vị nào đến đây?
Cảnh sát bảo vệ cổng tiến lên hỏi.
-Chúng tôi là người của cục công an thành phố, phân cục trưởng đang ở lầu mấy?
Dương Lộ xuống xe trước hỏi, khoan hãy nói, nàng tuy chưa có biên chế chính thức cảnh sát, nhưng khí thế của Dương Lộ vẫn có thể đè ép người đấy.
Đinh Nhị Cẩu đẩy cửa xe ra mỉm cười, nhìn thấy bộ dạng Dương Lộ, nghĩ thầm đây đúng là một hạt giống tốt thích hợp làm cảnh sát, qua mấy năm nữa nói không chừng nàng có thể một mình đảm đương một phía rồi.
-Chị Lý, các người cứ ngồi im trong xe đừng xuống, đợi lát nữa tôi sẽ gọi sau.
-Vâng… Đinh phó cục trưởng, chúng tôi nghe theo lời cậu.
Lý Quế Chi ngồi ở đằng sau ôm thật chặc hai cô con gái của mình, tại nơi đây cô đã từng đến không chỉ một lần, cho nên từ bên trong nội tâm đã sinh ra một cảm giác sợ hãi.
Đúng lúc này, theo ở phía sau xe cũng lục tục vào thêm vào thêm vài chiếc nữa, phân cục công an huyện Thanh Hà đại viện không lớn lắm, có mấy chiếc cảnh sát đang đậu ngay ngay ngắn ở trong góc, chỉ có xe của Đinh Nhị Cẩu cùng mấy chiếc xe đằng sau mới tới là đậu ngang trong sân, với lại lúc Đinh Nhị Cẩu chạy xe vào còn là thắng gấp, vì thế gây nên động tĩnh trong phân cục công an huyện Thanh Hà không nhỏ .
-Bên ngoài chuyện gì xảy ra?
Lãnh đạo phân cục công an huyện Thanh Hà đang ở trong phòng họp, cục trưởng Dương Gia Hà nghe được tiếng động trong sân, liền chau mày hỏi.
-Cục trưởng, trong sân vừa chạy vào mấy chiếc xe, không phải của chúng ta, trong đó có một chiếc xe của viện kiểm sát thành phố.
Bên cạnh có người đứng lên nhìn ra ngoài rồi nói.
-Xe của viện kiểm sát thành phố?
Dương Gia Hà cũng đứng lên, đến bên cạnh cửa sổ nhìn ra phía ngoài .
Cuộc họp hôm nay là đề tài thảo luận chỉ có một, đó chính là bọn họ vừa mới biết rõ vợ con của Đường Quý Hòa lên cục công an thành phố khiếu oan, cho nên bọn họ đang bàn biện pháp ứng phó nếu thượng cấp chất vấn, mà điều đầu tiên là đem người khiếu oan trở về .
Nhưng cuộc họp cho đến bây giờ thương lượng chưa ra kết quả, thì bên ngoài ồn ào chuyện phát sinh đã cắt đứt cuộc họp.
-Cục trưởng… cục trưởng, Đinh phó cục trưởng cục công an thành phố và người của viện kiểm sát đến.
Mọi người trong phòng họp còn chưa kịp phản ứng, thì một cảnh sát văn phòng hốt hoảng chạy vào báo cáo .
-Không ra gì cả, không biết gõ cửa sao?
Dương Gia Hà khiển trách .
-Tại vì…tại vì…
-Thôi… cút ra ngoài.
Dương Gia Hà bực mình đuổi thẳng tên cảnh sát văn phòng.
-Khẩu khí thật lớn a, Dương cục trưởng muốn ai cút ra ngoài vậy?
Đinh Nhị Cẩu vừa vặn đi theo lên trêи lầu, vừa mới đi đến đầu bậc thang, thì nghe được trong phòng họp truyền ra t tiếng chửi bới, cho nên ngay sau đó hắn liền bước tới tiếp nối câu chuyện Dương Gia Hà.
-Cậu là . . .
Thật ra thì Dương Gia Hà đã đoán được đây là ai, nhưng gã chưa thấy qua Đinh phó cục trưởng, gã cũng chưa có đi lên thành phố họp , cho nên không biết Đinh Nhị Cẩu, nhưng nhìn thì thấy quen mặt, giống như đã từng đã gặp nhau ở nơi đâu rồi vậy.
-Tôi tên Đinh Trường Sinh, là phó cục cục trưởng công an thành phố Hồ Châu, được phân công quản lý văn phòng tiếp dân khiếu oan cùng chi đội giám sát cảnh sát, vừa mới lên đảm nhiệm, thì liền gặp một bản án khó giải quyết, cho nên cố tình đến nơi đây gặp các vị xin thỉnh giáo một chút, nên phải làm cái gì bây giờ?
Đinh Nhị Cẩu trêи mặt sương lạnh nói .
Trong phòng họp tât cả đều đứng lên chào, mọi người đã biết được lý do Đinh phó cục trưởng tới nơi này, có thể là liên quan đên phân cục công an huyện Thanh Hà..
-À… là Đinh phó cục trưởng, tôi gọi là Dương Gia Hà, là phân cục trưởng huyện Thanh Hà, hoan nghênh lãnh đạo đến thị sát huyện Thanh Hà, mọi người vỗ tay hoan nghênh.
Dương Gia Hà phản ứng liền thay đổi rất nhanh, nói xong liền dẫn đầu vỗ tay, lập tức trong phòng họp tiếng vỗ tay rền vang như sấm.. .
-Dương Lộ ..đây chính là địa bàn quê nhà của cô rồi, ráng làm chủ nhà tận tình đấy nhé.
Đinh Nhị Cẩu lúc này đã cầm lái nói với Dương Lộ.
-Bâng.. Đinh phó cục trưởng, nếu anh không chê, xong chuyện này, tôi mời anh ăn cơm, nếu ăn bên ngoài không quen, về nhà của tôi cũng được, Thanh Hà huyện gần bên Đại Thanh Hà, mà Đại Thanh Hà lại liên thông với trấn Yên Vũ hồ cho nên tại đây thức ăn ngon nhất chính là cá, mẹ tôi làm cá ăn ngon cực kỳ, cha tôi thường khen mẹ tôi trình độ có thể mở một quán chuyên về các món cá được rồi.
Dương Lộ dọc theo trêи đường này đều không nói lời nào, bởi vì chuyện đang xảy ra như vậy lại phát sinh tại quê nhà của mình, thật sự là làm cho nàng có cảm giác mất mặt xấu hổ .
-Thật sao? Nghe cô nói thế là tôi đã muốn ăn một lần cho biết đấy..
-Vâng… Đinh phó cục trưởng, để tôi gọi điện báo cho mẹ biết, để chuẩn bị trước một chút.
Dương Lộ tưởng thật, cũng có thể lý giải được, nếu mời được phó cục trưởng tới nhà mình ăn bữa cơm, như vậy cũng có được cỡ nào mặt mũi , hơn nữa câu nói của Hà Minh Huy trước đó cứ vẫn luôn quanh quẩn trong tâm trí của nàng, vì mình chưa biết có thể được ở lại cục công an thành phố Hồ Châu công tác hay không, thì Đinh phó cục này là một người lãnh đạo trực tiếp, rất là trọng yếu có thể can thiệp vào vấn đề này.
-Từ từ để xem tình huống cái đã, vẫn chưa biết chuyện này có xử lý được không đây này..
Nói xong Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn qua kính chiếu hậu phía sau, thì Lý Quế Chi đang cùng ngồi chung với hai cô con gái.
Nếu tình huống bọn họ tố cáo là thật, tại huyện Thanh Hà e rằng phải làm lớn chuyện một phen, hắn ở tại TP Hồ Châu không tiện động tay động chân, thế thì hành động tại vùng nông thôn vây quanh thành phố cũng là một lựa chọn tốt .
-Chị à… chị nói hắn có thể giúp cha được thả ra không vậy?
So với Đường Thu Nhiên lớn mật đanh đá, thì em gái Đường Đông Nhiên rụt rè nhút nhát, cho nên không nói lời nào, đến lúc này mới vào tai chị mình hỏi nhỏ.
-Chị cũng không biết, nhưng ít ra thì chị thấy con người hắn cũng không tệ lắm .
– Ừ… nói chị cho rằng hắn có thể giúp cha đi ra, thì chúng ta lấy cái gì mà cảm tạ hắn, có cần phải trả tiền không?
Đường Đông Nhiên lại lo lắng hỏi .
-Chị cũng không biết, đến lúc đó rồi tính sau.
Đường Thu Nhiên thấp giọng nói, kỳ thật trong lòng nàng cũng không thấy chắc chắn, tuy nhiên nhìn bề ngoài thì có thể Đinh phó cục trưởng này là một quan tốt, nhưng nàng không biết người ta muốn cái gì, bây giờ quan viên, có mấy người cam tâm tình nguyện làm việc không công cho dân chúng đâu, huống chi chuyện của mình khó giải quyết như vậy..
Các nàng tuy nói chuyện rất nhỏ, người khác có thể nghe không được, nhưng đối với lỗ tai chó của Đinh Nhị Cẩu linh mẫn khác với người bình thường cũng giống như là lỗ mũi chó của hắn vậy, cho nên hai chị em to nhỏ hắn đều nghe được rỏ ràng..
Đinh Nhị Cẩu chạy xe dưới sự chỉ dẫn đường đi của Dương Lộ, trực tiếp chạy đến phân cục công an huyện Thanh Hà, sau khi vào cổng tốc độ cũng không có giảm cứ lao nhanh vào, tuy đây cũng là xe cảnh sát, nhưng cảnh sát bảo vệ cổng vẫn giật mình hết hồn, liền bám theo sát xe đang chạy vào sân.
-Mấy người là là đơn vị nào đến đây?
Cảnh sát bảo vệ cổng tiến lên hỏi.
-Chúng tôi là người của cục công an thành phố, phân cục trưởng đang ở lầu mấy?
Dương Lộ xuống xe trước hỏi, khoan hãy nói, nàng tuy chưa có biên chế chính thức cảnh sát, nhưng khí thế của Dương Lộ vẫn có thể đè ép người đấy.
Đinh Nhị Cẩu đẩy cửa xe ra mỉm cười, nhìn thấy bộ dạng Dương Lộ, nghĩ thầm đây đúng là một hạt giống tốt thích hợp làm cảnh sát, qua mấy năm nữa nói không chừng nàng có thể một mình đảm đương một phía rồi.
-Chị Lý, các người cứ ngồi im trong xe đừng xuống, đợi lát nữa tôi sẽ gọi sau.
-Vâng… Đinh phó cục trưởng, chúng tôi nghe theo lời cậu.
Lý Quế Chi ngồi ở đằng sau ôm thật chặc hai cô con gái của mình, tại nơi đây cô đã từng đến không chỉ một lần, cho nên từ bên trong nội tâm đã sinh ra một cảm giác sợ hãi.
Đúng lúc này, theo ở phía sau xe cũng lục tục vào thêm vào thêm vài chiếc nữa, phân cục công an huyện Thanh Hà đại viện không lớn lắm, có mấy chiếc cảnh sát đang đậu ngay ngay ngắn ở trong góc, chỉ có xe của Đinh Nhị Cẩu cùng mấy chiếc xe đằng sau mới tới là đậu ngang trong sân, với lại lúc Đinh Nhị Cẩu chạy xe vào còn là thắng gấp, vì thế gây nên động tĩnh trong phân cục công an huyện Thanh Hà không nhỏ .
-Bên ngoài chuyện gì xảy ra?
Lãnh đạo phân cục công an huyện Thanh Hà đang ở trong phòng họp, cục trưởng Dương Gia Hà nghe được tiếng động trong sân, liền chau mày hỏi.
-Cục trưởng, trong sân vừa chạy vào mấy chiếc xe, không phải của chúng ta, trong đó có một chiếc xe của viện kiểm sát thành phố.
Bên cạnh có người đứng lên nhìn ra ngoài rồi nói.
-Xe của viện kiểm sát thành phố?
Dương Gia Hà cũng đứng lên, đến bên cạnh cửa sổ nhìn ra phía ngoài .
Cuộc họp hôm nay là đề tài thảo luận chỉ có một, đó chính là bọn họ vừa mới biết rõ vợ con của Đường Quý Hòa lên cục công an thành phố khiếu oan, cho nên bọn họ đang bàn biện pháp ứng phó nếu thượng cấp chất vấn, mà điều đầu tiên là đem người khiếu oan trở về .
Nhưng cuộc họp cho đến bây giờ thương lượng chưa ra kết quả, thì bên ngoài ồn ào chuyện phát sinh đã cắt đứt cuộc họp.
-Cục trưởng… cục trưởng, Đinh phó cục trưởng cục công an thành phố và người của viện kiểm sát đến.
Mọi người trong phòng họp còn chưa kịp phản ứng, thì một cảnh sát văn phòng hốt hoảng chạy vào báo cáo .
-Không ra gì cả, không biết gõ cửa sao?
Dương Gia Hà khiển trách .
-Tại vì…tại vì…
-Thôi… cút ra ngoài.
Dương Gia Hà bực mình đuổi thẳng tên cảnh sát văn phòng.
-Khẩu khí thật lớn a, Dương cục trưởng muốn ai cút ra ngoài vậy?
Đinh Nhị Cẩu vừa vặn đi theo lên trêи lầu, vừa mới đi đến đầu bậc thang, thì nghe được trong phòng họp truyền ra t tiếng chửi bới, cho nên ngay sau đó hắn liền bước tới tiếp nối câu chuyện Dương Gia Hà.
-Cậu là . . .
Thật ra thì Dương Gia Hà đã đoán được đây là ai, nhưng gã chưa thấy qua Đinh phó cục trưởng, gã cũng chưa có đi lên thành phố họp , cho nên không biết Đinh Nhị Cẩu, nhưng nhìn thì thấy quen mặt, giống như đã từng đã gặp nhau ở nơi đâu rồi vậy.
-Tôi tên Đinh Trường Sinh, là phó cục cục trưởng công an thành phố Hồ Châu, được phân công quản lý văn phòng tiếp dân khiếu oan cùng chi đội giám sát cảnh sát, vừa mới lên đảm nhiệm, thì liền gặp một bản án khó giải quyết, cho nên cố tình đến nơi đây gặp các vị xin thỉnh giáo một chút, nên phải làm cái gì bây giờ?
Đinh Nhị Cẩu trêи mặt sương lạnh nói .
Trong phòng họp tât cả đều đứng lên chào, mọi người đã biết được lý do Đinh phó cục trưởng tới nơi này, có thể là liên quan đên phân cục công an huyện Thanh Hà..
-À… là Đinh phó cục trưởng, tôi gọi là Dương Gia Hà, là phân cục trưởng huyện Thanh Hà, hoan nghênh lãnh đạo đến thị sát huyện Thanh Hà, mọi người vỗ tay hoan nghênh.
Dương Gia Hà phản ứng liền thay đổi rất nhanh, nói xong liền dẫn đầu vỗ tay, lập tức trong phòng họp tiếng vỗ tay rền vang như sấm.. .