Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Ỷ lại…

Ngày đăng: 22:39 16/02/21

CHƯƠNG 936 : Ỷ LẠI…

-Tiền tiêu hết thì có thể kiếm lại, nhưng Phó Phẩm Ngàn chỉ có một, nếu Phó Phẩm Ngàn chạy mất, thì em biết đi đâu đi tìm, đúng không?

Đinh Nhị Cẩu vừa nói vừa mở ra cái hộp nhỏ màu đỏ.

Qua ánh đèn trong phòng, cái nhẫn kim cương chói mắt hiện ra.

-Woa.. là nhẫn kim cương, tốn bao nhiêu tiền vậy?

Phó Phẩm Ngàn lần nữa che miệng của mình lại, phát ra tiếng nói kinh hãi .

-Bao nhiêu tiền cũng đều không xứng với ngón tay xinh đẹp này, đây là đôi tay của một giáo sư nhân dân, từ đôi tay này đã đào tạo ra bao nhiêu nhân tài trụ cột tổ quốc, so với cống hiến của chị , chiếc nhẫn kim cương tính nho nhỏ này tính là gì, nhiều lắm chỉ là điểm xuyến làm đẹp cho ngón tay, không đáng giá để nhắc tới.

Đinh Nhị Cẩu lời nói thâm tình nhưng có chút nịnh nọt tỏ tình làm cho Phó Phẩm Ngàn không nói ra được lời phản bác.. .

-Chị..có đôi khi cảm giác mình đang sống trong mơ, mà hình như là đang nằm trong mơ, Trường Sinh.. em đừng bao giờ rời bỏ chị, nếu khi nào em ly khai…chị cũng không biết cuộc sống sau này của chị sẽ như thế nào nữa … chị đã quen ỷ lại dựa vào em rồi.

Phó Phẩm Ngàn xúc động hai tay ôm chầm lấy Đinh Nhị Cẩu .

Cô nói như vậy đó là thật lòng, ngay tại ba năm trước đây, khi đó Phó Phẩm Ngàn trông coi một bệnh nhân là chồng của mình, mỗi ngày chỉ có dầu muối tương cà, cùng với cần một số tiền lớn để chữa bệnh, gánh nặng tiền bạc ép tới mức Phó Phẩm Ngàn không thở nổi, phải tự mình ép đi bán thân, nhưng đúng lúc nguy khó này thì cô gặp được Đinh Nhị Cẩu .

Bây giờ thì nhà, phòng ở, sinh hoạt đây hết thảy đều là do Đinh Nhị Cẩu cho cô đấy, vốn là một người phụ nữ truyền thống, lại là một nhà giáo, nhưng nàng không có đủ năng lực để vượt qua sự khó khăn lúc đó, dưới sự trợ giúp của Đinh Nhị Cẩu, cô từng bước một vượt qua, không chỉ như thế, cho tới bây giờ nàng có cảm giác chưa bao giờ trong cuộc sống lại hạnh phúc được như vậy.

-Có phải chị vẫn có cảm giác đến bây giờ đây có phải là cuộc sống chân thật của mình hay là đang nằm mơ, phải không?

Đinh Nhị Cẩu vuốt ve khuôn mặt Phó Phẩm Ngàn, đem vài sợi tóc rối vén lại sau tai của cô.

– Ừ, chính là cảm giác như vậy.

Phó Phẩm Ngàn mặt đỏ lên thấp giọng nói, cô đem cằm của nàng đặt ở trêи vai Đinh Nhị Cẩu.

-Vậy thì được rồi, em sẽ làm cho chị thấy rỏ đây là cuộc sống trong hiện thực chứ không phải là trong mơ nữa..

-Um… em nói vậy là có ý gì?

Phó Phẩm Ngàn không hiểu hỏi lại .

Không cần quá nhiều ngôn ngữ, Đinh Nhị Cẩu đem tay của hắn đưa về phía Phó Phẩm Ngàn mở nút áo sơ mi của nàng ra, sau khi cỡi cái áo, bên trong màu đỏ cái nịt ngực bao lấy hai bầu иɦũ ɦσα no đủ hiển lộ ra .

-Không…không nên ở chỗ này, về nhà có được không ?

Phó Phẩm Ngàn lập tức liền biết thằng Đinh Nhị Cẩu xấu này cái gọi là chân thật của hắn, nếu xin bỏ qua.

– Hì..em không đợi về nhà được, đã lâu lắm rồi mới gặp lại chị, hôm nay trêи đường đi tới đây, trong đầu em đã muốn chị, giờ phút nào cũng nghĩ đến chị, cho nên phải lập tức phải ngay bây giờ..

Đinh Nhị Cẩu thở hổn hển, không để ý Phó Phẩm Ngàn đang xin bỏ qua .

Phó Phẩm Ngàn vốn có khuôn mặt xinh đẹp, lại chính là đang trong thời kỳ bùng nổ sức sống của người đàn bà, đôi lông mày kẻ nhạt màu đen, hai mắt như có hơi nước đọng lại, mái tóc rủ đen nhánh xuống bờ vai làm nổi bật lên làn da sáng khiến người khó có thể kháng cự, hai hàm răng đều trắng tinh như dẫn động lòng người, đó là một loại mộc mạc tự nhiên thực thuần, tựa như hoa sen trong nước…..

Tuy Phó Phẩm Ngàn hiện tại đã là đàn bà có con, nhưng bây giờ cô không còn có bị áp lực trong cuộc sống, cho nên thoạt nhìn qua thấy trẻ hơn tuổi, càng tăng thêm bộ dạng thành thục tú mị.

Thế nhưng mà đây là đang trong phòng làm việc của mình, là trong trường học , tuy là lần trước cũng là ở chỗ này cô đã bị Đinh Nhị Cẩu làm như vậy, nhưng lúc này đây lại ở chỗ này, một loại mâu thuẫn do dự cùng khát vọng cùng đan xen vào nhau.

Chỉ là trong thời gian ngắn ngủi do dự, cái lưỡi của cô không bị khống chế chủ động duỗi ra cùng đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu quấn chặt cùng một chỗ, ngay lập tức sự mâu thuẫn do dự đã tan biến không còn dấu tích, thay vào đó là vô cùng hưng phấn, hai người cùng nhau hút, ʍút̼, ngậm, trao đổi với nhau nướt bọt của đối phương..

Hắn đem hai tay Phó Phẩm Ngàn chống lên cái bàn làm việc, làm vễnh cái ʍôиɠ to lên, cô muốn ngăn cản, nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên quyết Đinh Nhị Cẩu, trong nội tâm không đành lòng làm mất đi sự hưng phấn của hắn .

Đinh Nhị Cẩu khom người rướn tới trước từ phía sau của Phó Phẩm Ngàn, cô mày liễu giãn ra, khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt quyến rũ nửa mở nửa khép, tràn ra ánh mắt liêu nhân cám dỗ, cái miệng hồng nhuận hơi mở ra, thở ra làn hơi nóng rực ướt át..

Đinh Nhị Cẩu ôn nhu ngậm vành tai cô, đầu lưỡi qua lại ɭϊếʍ động, một bàn tay đưa xuống trêи cặp đùi đẹp tham lam xoa bóp đùa bỡn vuốt ve, làm cho vòng eo Phó Phẩm Ngàn không ngừng vặn vẹo, càng thêm trêu chọc ɖu͙ƈ hỏa của hắn.

Toàn thân cao thấp Phó Phẩm Ngàn đều lọt vào sự âu yếm của Đinh Nhị Cẩu , kɧօáϊ cảm làm cho Phó Phẩm Ngàn thoải mái bắt đầu rêи nhỏ, thân thể mềm mại như rắn uốn éo, cái ʍôиɠ đít nhổng lên thật cao đón lấy bàn tay hắn vuốt ve.

Đinh Nhị Cẩu bàn tay xuyên qua giữa đùi vươn vào bên trong cái qυầи ɭót hướng về phía trước cái âʍ ɦộ xoa bóp lấy gò mu, năm ngón tay sâu đậm như nặn lấy cái khe thịt âʍ ɦộ để vắt nước ra, sau đó trợt lên dùng ngón tay ma sát âm hạch của cô, Phó Phẩm Ngàn bị khiêu khích khuôn mặt đỏ bừng, cái miệng không ngừng thở hổn thân hình run run, hai chân khi thì kẹp chặt khi thì hở ra, dịch nhờn đã theo từ cửa miệng ɦσα ɦuyệt chảy ra.

Ngón tay tìm được cửa miệng ɦσα ɦuyệt hơi hở ra, hơi dùng sức, thì ngón tay đã lọt vào bên trong hang động ɦσα ɦuyệt mềm mại, hắn hơi cong ngón tay gảy lấy thành ɦσα ɦuyệt, lúc thì duỗi thẳng đút sâu vào, ngón tay hắn ở bên trong gấp khúc xoay tròn, đầu ngón tay cạ trêи thành non thành ɦσα ɦuyệt, tìm được viên thịt nhỏ nham nhám mềm mại hơi nhô ra, biết đây chính điểm G, ngón tay liền đè ép lên, xoay tròn ma sát, quét qua quét lại…

Phó Phẩm Ngàn giống như uống phải thuốc kϊƈɦ thích, cả người thẳng run, cái ʍôиɠ lớn đầy đặn theo ngón tay lắc lư, dịch nhờn không ngừng chảy ra.

……………………………………………………………………………………….

Một lúc sau thì tiếng rêи rỉ của Phó Phẩm Ngàn càng lúc cao lên, ngay sau đó “á…a…” kêu lên, kɧօáϊ cảm đã đạt tới đỉnh, cái ʍôиɠ bự mạnh mẽ lại vễnh cao dựng lên, bên trong ɦσα ɦuyệt thật chặc như muốn nuốt trọn ngón tay của Đinh Nhị Cẩu, dịch nhờn trong suốt phun ra làm ướt đẫm hết cả bàn tay của hắn.

Đinh Nhị Cẩu không nghĩ tới chỉ mới dùng ngón tay đùa bỡn cái ɦσα ɦuyệt Phó Phẩm Ngàn lại nhanh tốc độ đạt tới cao trào như vậy, kỳ thật không phải là Đinh Nhị Cẩu có kỹ xảo gì siêu việt, chẳng qua là cái ɦσα ɦuyệt của Phó Phẩm Ngàn đã lâu không có ƈôи ȶɦịt của đàn ông chen vào, tuy rằng chưa tới mức bị hoang phế, nhưng dù sao cũng là khô hạn quá lâu, đoạn thời gian vừa rồi Đinh Nhị Cẩu bận quá, vì vậy hầu như rất ít đến cày bừa trêи khối đất ruộng màu mỡ này, vì thế cho nên Phó Phẩm Ngàn mới dễ dàng đạt đến cao phong như thế.

Cái âʍ ɦộ màu mỡ đầy đặn vun cao, giống như bột lên men bánh bao, bên dưới thảm lông đen nồng đậm là hai mép lớn âʍ ɦộ hồng nhuận, lúc này đã dinh dính dịch nhờn, Đinh Nhị Cẩu không muốn nhìn kỹ, hắn tách ra hai chân của Phó Phẩm Ngàn, đem đầu khấc ƈôи ȶɦịt để tại miệng ɦσα ɦuyệt, ƈôи ȶɦịt to hung hăng dùng sức nhấn tới một cái, chỉ nghe ‘ ọc..’ một tiếng, cây ƈôи ȶɦịt đã đâm vào hơn phân nửa thân.

…………………………………………………………………………………………..

Đinh Nhị Cẩu dùng sức đút vào, vừa thưởng thức nhìn nơi hại bộ phận sinh ɖu͙ƈ kết hợp, thấy cây ƈôи ȶɦịt của mình làm cho cái ɦσα ɦuyệt của Phó Phẩm Ngàn tràn đầy, tữa như một cái miệng nhỏ nhắn đang cắn nuốt cây xúc xích to lớn vậy, hai mép nhỏ âʍ ɦộ theo cây ƈôи ȶɦịt đút vào mà lật tiến nhảy ra, mang ra theo rất nhiều dịch nhờn ɖâʍ đãng, dưới ánh sáng ngọn đèn trong phòng hiện lên ánh sáng chói mắt ….

………………………………………………………………………………………..

Một lúc sau thấy được thân thể Phó Phẩm Ngàn biến hóa, Đinh Nhị Cẩu biết nàng sắp đến cơn cực kɧօáϊ, ƈôи ȶɦịt to lại một trận mạnh mẽ hữu lực quất mạnh vào ɦσα ɦuyệt, đầu khấc va chạm mạnh đụng vào hoa tâm nghiền nát, gây cho Phó Phẩm Ngàn phiêu phiêu ɖu͙ƈ tiên, kɧօáϊ cảm mãnh liệt như si như cuồng, sâu trong hoa tâm một trận cường lực mấp máy, âm tinh đã rỉ ra tưới ở tại trêи mặt đầu khấc ƈôи ȶɦịt.

Đinh Nhị Cẩu không ngừng chạy nước rút, ƈôи ȶɦịt vẫn như cũ đút vào, rút ra, đút vào không ngừng, không biết mệt mỏi, đầu khấc dày đặc như mưa rời đánh thẳng vào cổ t.ử ƈυиɠ mềm mại, lực đẩy vào dày đặc trầm trọng hơn.

Này một lớp cao trào vừa mới bắt đầu, những giây kế tiếp lại một lớp sóng khác đến gần, Phó Phẩm Ngàn lúc này giống như chiếc thuyền lá nhỏ rong chơi trong biển rộng, trải qua lấy cuồng phong mưa rào đánh sâu vào, làm người ta điên cuồng, cơn cực kɧօáϊ giống như đến liên tục không có chừng mực, âm tinh thư sướиɠ lại một lần nữa trào ra…

-A…a….a….a….

Kɧօáϊ cảm điên cuồng tăng vọt, tình ɖu͙ƈ như núi lửa rục rịch, cuối cùng như núi lửa ầm ầm bùng nổ, Đinh Nhị Cẩu “ hực “ lên một tiếng, hai tay bấu chặt lấy cái ʍôиɠ thịt của Phó Phẩm Ngàn, đầu khấc như muốn xuyên qua cổ miệng t.ử ƈυиɠ, kịch liệt phun ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ tích lũy nãy giờ, từng làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ như mũi tên nhọn lửa nóng, toàn bộ xuất hết vào nhà ấm trồng hoa Phó Phẩm Ngàn…..