Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Dưa xanh còn non
Ngày đăng: 22:40 16/02/21
CHƯƠNG 964 : DƯA XANH CÒN NON.
Đinh Nhị Cẩu hiện tại nói rất là giảo hoạt? Sau khi nghe xong, tựa như cái gì cũng chưa nói, hoặc là có nói thì mối liên quan của hắn cùng Ngụy Đại Bình nửa xu quan hệ cũng đều không có, nhưng khi Ngụy Đại Bình nghe tới, lời này lại hàm nghĩa phong phú làm cho người ta muốn phát điên.
Trong suy nghĩ của Đinh Nhị Cẩu, xem ra Ngụy Đại Bình không phải là một người không muốn được phát triển lên thêm, chỉ là trải qua thời gian dài bị Lý Pháp Thụy cùng Đàm Quốc Khánh áp chế, ông đã không còn có ý chí chiến đấu, nhưng hàm răng vẫn còn, chỉ cần ném ra ngoài miếng thật nạc, thì miệng của Ngụy Đại Bình nhất định sẽ vươn ra đấy.
-Đương nhiên chuyện này dù sao cũng quan hệ đến tiền đồ vận mệnh của chú Ngụy, suy nghĩ thật kỹ đi, bảy giờ tối nay, đồn trưởng Đường Thiên Hà tại khu Tân Hồ mời tôi ăn cơm tại làng chài Đường gia, nếu chú Ngụy có hứng thú, thì đến lúc đó gặp mặt.
Nói xong, Đinh Nhị Cẩu đứng dậy đi liền..
Người thì không lộ diện, nhưng hòa thượng thì không thể bỏ chùa, Lý Pháp Thụy có thể tránh mặt, nhưng không có nghĩa là Đinh Nhị Cẩu đối với Qúy Đại Khoan không có biện pháp .
Trong phòng làm việc chờ đợi thêm chừng hai giờ, ngoại trừ Chu Hồng Kỳ gọi điện thoại hỏi thăm tình huống, cũng không có một người nào cùng Đinh Nhị Cẩu liên hệ, vì vậy hắn đứng dậy lái xe đi đến Viện kiểm sát .
……………………………………………………………………………………..
-Đinh phó cục, Trần kiểm sát trưởng đang họp, hay là cậu đến văn phòng ngồi trước một hồi, chị đi báo cho hắn biết.
Tại phòng tiếp khách của Viện kiểm sát, chủ nhiệm Giang Thiên Hà ân cần cùng Đinh Nhị Cẩu chào hỏi .
– Được rồi chị… có Giang chủ nhiệm đại mỹ nhân trò chuyện cùng, tôi cũng không cần vội tìm anh Trần, cứ để cho anh ấy họp xong đi..
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói với Giang Thiên Hà.
Giang Thiên Hà cùng Đinh Nhị Cẩu đi song song về văn phòng của cô, trêи người cô tỏa ra nhàn nhạt mùi thơm làm cho trong lòng hắn rung động, nhưng nhìn xem camera dọc hành lang, còn có các phòng đang mở cửa, nên hắn không dám có chút động tay động chân với cô.
-Đinh phó cục, cái miệng này của cậu thật đúng là mật ngọt chết người nha, nhưng vì sao nghe nói, An Lôi đã từng mời cậu đi ăn uống, mà cậu vẫn từ chối , làm cho nàng trong nội tâm rất buồn đấy.
-Chị Giang à… cũng đừng có làm khó tôi, An Lôi là ai ? Chị cho rằng tôi không biết sao anh Trần đối với cô ấy ra sao à ? Cái gọi là quân tử thì không đoạt cái người ta thích, tôi cùng Trần kiểm là huynh đệ, đó là người của anh Trần, tôi dám động đến nàng ấy ư ? Việc này chị Giang đừng đào hầm để tôi nhảy xuống chứ..
Đinh Nhị Cẩu cười nhỏ giọng nói, ngoài sáng hắn nói như thế, nhưng trêи thực tế là đang gài bẫy Giang Thiên Hà , thật ra hắn biết rõ Trần Đông cố ý tác hợp hắn và An Lôi…
Vạn nhất An Lôi là người mà Trần Đông coi trọng, mình và nàng có quan hệ gì , tuy có thể thỏa mãn nhất thời tính ɖu͙ƈ, nhưng mặt khác nhỡ bị Trần Đông nắm trong tay, dù sao Trần Đông không phải là một quan viên bình thường, mà là một kiểm sát trưởng đấy…
-Ai ôi!!! Đinh phó cục …chuyện này không thể nói lung tung được, vì đâu có gì xác thực đâu, không nên nói đến…
Giang Thiên Hà liền cải chính .
-Thật không phải sao?
Đinh Nhị Cẩu lại hỏi .
-Đinh phó cục …thật không phải đâu, Trần kiểm sát trưởng con người rất chính trực, với lại anh ta đâu có thích An Lôi, chỉ là một trái dưa xanh còn non đâu.
Giang Thiên Hà hơi ưỡn ngực, rất kiêu ngạo nói .
-Vâng… bất quá Trần kiểm cũng không có lòng tốt, vậy thì anh ấy không cần đưa trái dưa xanh còn non đó cho tôi a…, tôi chỉ thích dưa chín mọng mà thôi..
Đinh Nhị Cẩu bĩu môi nói .
-Không phải là Trần kiểm sát trưởng có ý kia, anh ấy thấy tuổi của cậu và An Lôi tương tự với nhau, đều là những người trẻ tuổi.
-Há..tôi hiểu rồi, chị Giang có ý chê tôi cũng là trái dưa xanh còn non chứ gì ?
-Ai da… Đinh phó cục, chị nói không nói lại cậu..
Đúng lúc này đã bước vào phòng làm việc của Giang Thiên Hà, nhìn thấy bốn phía không có ai, Giang Thiên Hà duỗi ra đôi bàn tay trắng đánh nhẹ vào bộ ngực của Đinh Nhị Cẩu, tư thái thật sự có chút mập mờ .
Có thể là cô nhanh tay cũng không nhanh bằng bàn tay của Đinh Nhị Cẩu, không đợi Giang Thiên Hà bàn tay thu kịp trở về , đã bị Đinh Nhị Cẩu thoáng cái bắt được .
-Đinh phó cục … buông ra , để cho người ta trông thấy không tốt . . .
Giang Thiên Hà trong nội tâm kϊƈɦ động, nhưng không dám mạnh mẽ giật tay về, lần trước khi khiêu vũ thì cô cũng cảm giác được ý của Đinh Nhị Cẩu, mà cô thì có chồng lại đang cùng Trần Đông thông đồng gian díu cùng một chỗ, đương nhiên cô cũng không phải là cái loại trinh tiết liệt phụ, hơn nữa loại đàn bà đối với cảm giác truy cầu mới mẽ, tựa như là thích nếm thức ăn tươi mới, đến lần thứ hai thì đã thành thói quen .
-Chị Giang à… ngày đó nhảy khiêu vũ cũng chưa có đã, hôm nào đó lại giúp tôi nhảy nhé.
-Trước buông chị ra đi….
Lúc này Giang Thiên Hà có cảm giác là mình đã mua dây tự buộc mình rồi, vừa rồi chẳng qua là muốn tỏ vẻ cùng Đinh Nhị Cẩu thân thiết, không có ngờ thằng gia hỏa này khi trở thành phó cục trưởng thì càng không chút kiêng kỵ gì cả, rõ ràng đang ban ngày tại trong phòng làm việc của mình cũng dám đối với mình bộ dạng như vậy.
Cũng may là phía trước viện kiểm sát không nhà cao tầng, đối diện chỉ là một quảng trường rộng lớn, bằng không Giang Thiên Hà lo lắng sẽ có người nhìn trộm thấy như vậy một màn qua cửa sổ, nhưng dù sao phòng làm việc của mình nằm chính giữa , nhưng trong hành lang không có lót thảm, cho nên chỉ cần có người đi đi lại lại, thì có thể nghe được động tĩnh, nghĩ tới đây , Giang Thiên Hà cũng hơi trấn tĩnh lại rồi.
-Không thả ra được, cứ như vậy thì tốt hơn, tôi sợ chị Giang lẻn mất, bởi vì chị rất trơn trợt đấy…
Đinh Nhị Cẩu cười nói .
Nghe Đinh Nhị Cẩu nói một cách tự nhiên, nhưng Giang Thiên Hà nghe qua trong lỗ tai thì giật mình, hắn làm sao lại biết được mình trơn trợt..?
Hoàn toàn chính xác, lần đó sau khi khiêu vũ xong, cô có cảm giác được cái khe thịt âʍ ɦộ của mình đã rỉ ra dịch nhờn ướt đẩm, vì vậy khi An Lôi cất bước đi cùng Đinh Nhị Cẩu trở về nhà, cô vội đến WC toa-lét để rửa ráy sạch sẽ hạ thể của mình, nhưng bị Trần Đông vụng trộm đi theo ở phía sau, ôm chặt lấy ở trong nhà vệ sinh, một tay gã mò vào bên trong âʍ ɦộ cô thì đã thấy trơn trượt ướt nhẹp, kết quả là không cần có bất kỳ tiền hí gì cả, ɦσα ɦuyệt cô bị ƈôи ȶɦịt của Trần Đông tiến quân thần tốc nhét vào rồi, lúc ấy Trần Đông còn hỏi cô rằng :
-Có phải là đối với tên nhóc Đinh Trường Sinh này thì em động ɖu͙ƈ, bằng không thì làm gì mà bên dưới lại ra dịch nhờn trơn trượt như vậy hả ?
Đinh Nhị Cẩu hiện tại nói rất là giảo hoạt? Sau khi nghe xong, tựa như cái gì cũng chưa nói, hoặc là có nói thì mối liên quan của hắn cùng Ngụy Đại Bình nửa xu quan hệ cũng đều không có, nhưng khi Ngụy Đại Bình nghe tới, lời này lại hàm nghĩa phong phú làm cho người ta muốn phát điên.
Trong suy nghĩ của Đinh Nhị Cẩu, xem ra Ngụy Đại Bình không phải là một người không muốn được phát triển lên thêm, chỉ là trải qua thời gian dài bị Lý Pháp Thụy cùng Đàm Quốc Khánh áp chế, ông đã không còn có ý chí chiến đấu, nhưng hàm răng vẫn còn, chỉ cần ném ra ngoài miếng thật nạc, thì miệng của Ngụy Đại Bình nhất định sẽ vươn ra đấy.
-Đương nhiên chuyện này dù sao cũng quan hệ đến tiền đồ vận mệnh của chú Ngụy, suy nghĩ thật kỹ đi, bảy giờ tối nay, đồn trưởng Đường Thiên Hà tại khu Tân Hồ mời tôi ăn cơm tại làng chài Đường gia, nếu chú Ngụy có hứng thú, thì đến lúc đó gặp mặt.
Nói xong, Đinh Nhị Cẩu đứng dậy đi liền..
Người thì không lộ diện, nhưng hòa thượng thì không thể bỏ chùa, Lý Pháp Thụy có thể tránh mặt, nhưng không có nghĩa là Đinh Nhị Cẩu đối với Qúy Đại Khoan không có biện pháp .
Trong phòng làm việc chờ đợi thêm chừng hai giờ, ngoại trừ Chu Hồng Kỳ gọi điện thoại hỏi thăm tình huống, cũng không có một người nào cùng Đinh Nhị Cẩu liên hệ, vì vậy hắn đứng dậy lái xe đi đến Viện kiểm sát .
……………………………………………………………………………………..
-Đinh phó cục, Trần kiểm sát trưởng đang họp, hay là cậu đến văn phòng ngồi trước một hồi, chị đi báo cho hắn biết.
Tại phòng tiếp khách của Viện kiểm sát, chủ nhiệm Giang Thiên Hà ân cần cùng Đinh Nhị Cẩu chào hỏi .
– Được rồi chị… có Giang chủ nhiệm đại mỹ nhân trò chuyện cùng, tôi cũng không cần vội tìm anh Trần, cứ để cho anh ấy họp xong đi..
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói với Giang Thiên Hà.
Giang Thiên Hà cùng Đinh Nhị Cẩu đi song song về văn phòng của cô, trêи người cô tỏa ra nhàn nhạt mùi thơm làm cho trong lòng hắn rung động, nhưng nhìn xem camera dọc hành lang, còn có các phòng đang mở cửa, nên hắn không dám có chút động tay động chân với cô.
-Đinh phó cục, cái miệng này của cậu thật đúng là mật ngọt chết người nha, nhưng vì sao nghe nói, An Lôi đã từng mời cậu đi ăn uống, mà cậu vẫn từ chối , làm cho nàng trong nội tâm rất buồn đấy.
-Chị Giang à… cũng đừng có làm khó tôi, An Lôi là ai ? Chị cho rằng tôi không biết sao anh Trần đối với cô ấy ra sao à ? Cái gọi là quân tử thì không đoạt cái người ta thích, tôi cùng Trần kiểm là huynh đệ, đó là người của anh Trần, tôi dám động đến nàng ấy ư ? Việc này chị Giang đừng đào hầm để tôi nhảy xuống chứ..
Đinh Nhị Cẩu cười nhỏ giọng nói, ngoài sáng hắn nói như thế, nhưng trêи thực tế là đang gài bẫy Giang Thiên Hà , thật ra hắn biết rõ Trần Đông cố ý tác hợp hắn và An Lôi…
Vạn nhất An Lôi là người mà Trần Đông coi trọng, mình và nàng có quan hệ gì , tuy có thể thỏa mãn nhất thời tính ɖu͙ƈ, nhưng mặt khác nhỡ bị Trần Đông nắm trong tay, dù sao Trần Đông không phải là một quan viên bình thường, mà là một kiểm sát trưởng đấy…
-Ai ôi!!! Đinh phó cục …chuyện này không thể nói lung tung được, vì đâu có gì xác thực đâu, không nên nói đến…
Giang Thiên Hà liền cải chính .
-Thật không phải sao?
Đinh Nhị Cẩu lại hỏi .
-Đinh phó cục …thật không phải đâu, Trần kiểm sát trưởng con người rất chính trực, với lại anh ta đâu có thích An Lôi, chỉ là một trái dưa xanh còn non đâu.
Giang Thiên Hà hơi ưỡn ngực, rất kiêu ngạo nói .
-Vâng… bất quá Trần kiểm cũng không có lòng tốt, vậy thì anh ấy không cần đưa trái dưa xanh còn non đó cho tôi a…, tôi chỉ thích dưa chín mọng mà thôi..
Đinh Nhị Cẩu bĩu môi nói .
-Không phải là Trần kiểm sát trưởng có ý kia, anh ấy thấy tuổi của cậu và An Lôi tương tự với nhau, đều là những người trẻ tuổi.
-Há..tôi hiểu rồi, chị Giang có ý chê tôi cũng là trái dưa xanh còn non chứ gì ?
-Ai da… Đinh phó cục, chị nói không nói lại cậu..
Đúng lúc này đã bước vào phòng làm việc của Giang Thiên Hà, nhìn thấy bốn phía không có ai, Giang Thiên Hà duỗi ra đôi bàn tay trắng đánh nhẹ vào bộ ngực của Đinh Nhị Cẩu, tư thái thật sự có chút mập mờ .
Có thể là cô nhanh tay cũng không nhanh bằng bàn tay của Đinh Nhị Cẩu, không đợi Giang Thiên Hà bàn tay thu kịp trở về , đã bị Đinh Nhị Cẩu thoáng cái bắt được .
-Đinh phó cục … buông ra , để cho người ta trông thấy không tốt . . .
Giang Thiên Hà trong nội tâm kϊƈɦ động, nhưng không dám mạnh mẽ giật tay về, lần trước khi khiêu vũ thì cô cũng cảm giác được ý của Đinh Nhị Cẩu, mà cô thì có chồng lại đang cùng Trần Đông thông đồng gian díu cùng một chỗ, đương nhiên cô cũng không phải là cái loại trinh tiết liệt phụ, hơn nữa loại đàn bà đối với cảm giác truy cầu mới mẽ, tựa như là thích nếm thức ăn tươi mới, đến lần thứ hai thì đã thành thói quen .
-Chị Giang à… ngày đó nhảy khiêu vũ cũng chưa có đã, hôm nào đó lại giúp tôi nhảy nhé.
-Trước buông chị ra đi….
Lúc này Giang Thiên Hà có cảm giác là mình đã mua dây tự buộc mình rồi, vừa rồi chẳng qua là muốn tỏ vẻ cùng Đinh Nhị Cẩu thân thiết, không có ngờ thằng gia hỏa này khi trở thành phó cục trưởng thì càng không chút kiêng kỵ gì cả, rõ ràng đang ban ngày tại trong phòng làm việc của mình cũng dám đối với mình bộ dạng như vậy.
Cũng may là phía trước viện kiểm sát không nhà cao tầng, đối diện chỉ là một quảng trường rộng lớn, bằng không Giang Thiên Hà lo lắng sẽ có người nhìn trộm thấy như vậy một màn qua cửa sổ, nhưng dù sao phòng làm việc của mình nằm chính giữa , nhưng trong hành lang không có lót thảm, cho nên chỉ cần có người đi đi lại lại, thì có thể nghe được động tĩnh, nghĩ tới đây , Giang Thiên Hà cũng hơi trấn tĩnh lại rồi.
-Không thả ra được, cứ như vậy thì tốt hơn, tôi sợ chị Giang lẻn mất, bởi vì chị rất trơn trợt đấy…
Đinh Nhị Cẩu cười nói .
Nghe Đinh Nhị Cẩu nói một cách tự nhiên, nhưng Giang Thiên Hà nghe qua trong lỗ tai thì giật mình, hắn làm sao lại biết được mình trơn trợt..?
Hoàn toàn chính xác, lần đó sau khi khiêu vũ xong, cô có cảm giác được cái khe thịt âʍ ɦộ của mình đã rỉ ra dịch nhờn ướt đẩm, vì vậy khi An Lôi cất bước đi cùng Đinh Nhị Cẩu trở về nhà, cô vội đến WC toa-lét để rửa ráy sạch sẽ hạ thể của mình, nhưng bị Trần Đông vụng trộm đi theo ở phía sau, ôm chặt lấy ở trong nhà vệ sinh, một tay gã mò vào bên trong âʍ ɦộ cô thì đã thấy trơn trượt ướt nhẹp, kết quả là không cần có bất kỳ tiền hí gì cả, ɦσα ɦuyệt cô bị ƈôи ȶɦịt của Trần Đông tiến quân thần tốc nhét vào rồi, lúc ấy Trần Đông còn hỏi cô rằng :
-Có phải là đối với tên nhóc Đinh Trường Sinh này thì em động ɖu͙ƈ, bằng không thì làm gì mà bên dưới lại ra dịch nhờn trơn trượt như vậy hả ?