Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : E rằng kẻ thù quá nhiều
Ngày đăng: 22:41 16/02/21
CHƯƠNG 990 : E RẰNG KẺ THÙ QUÁ NHIỀU.
-Chú có ý là…..?
Triệu Cương cả kinh, thời gian gần đây, hắn thật đúng là không biết rõ ý đồ của chú mình, một ngày ba, bốn lần thay đổi ý , càng làm cho người khó có thể đoán được.
-Thay vì đưa đưa hắn ra nước ngoài, chi bằng cứ để hắn ở lại mãi mãi trong nước, bây giờ so với trước kia khác rồi, quốc gia bây giờ đã mạnh lên, cùng với rất nhiều quốc gia khác đều có ký kết hiệp nghị dẫn độ, vạn nhất đến lúc đó, hắn bị dẫn độ trở về thì làm sao bây giờ?
– Nhưng mà chúng ta cũng đã nói với chú Lý rồi, làm như thế nào để giải thích với chú Lý đây?
Triệu Cương không phải là không đoán được ý tứ của Triệu Khánh Hổ, nhưng hắn tuyệt đối không thể nói ra thành lời được, bởi vì hắn cũng hy vọng Triệu Khánh Hổ cũng sẽ không ác đến nỗi như vậy, dù sao Lý Pháp Thụy đã giúp cho Triệu gia hơn mười năm, nếu không có Lý Pháp Thụy , cũng có thể nói là chưa có Triệu gia giàu có như ngày hôm nay .
-Hừ…đối với người chết thì cần gì giải thích?
Triệu Khánh Hổ cuối cùng cũng nói ra ý của mình, đồng thời hắn nghĩ vì Triệu Cương chậm chạp không lĩnh hội ý của mình nên bực bội.
-Chú à… chuyện này không phải chuyện đùa, dù sao chú Lý cũng là cục trưởng của cục công an thành phố, nếu như xảy ra chuyện, ở trêи sẽ tìm mọi cách điều tra đấy, đến lúc đó nhỡ tìm được trêи đầu chúng ta thì phiền toái lớn đấy.
Triệu Cương lo lắng nói .
-Cho nên chuyện này phải để cho người của chính chúng làm, không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ.
Triệu Khánh Hổ chằm chằm nhìn vào Triệu Cương nói ra .
-Vậy….vậy để cho ai ra tay đây?
-Tự cháu ra tay đi… cháu là người của Triệu gia, sản nghiệp của chú sau này cũng có một phân nữa cho cháu đấy, cho nên chú tin tưởng là cháu có thể làm được.
Triệu Khánh Hổ chậm rãi nói .
Nếu như là trước kia, Triệu Cương nhất định sẽ tin tưởng đây là sự thật, nhưng bây giờ ….Hừ… Triệu Khánh Hổ,chú cũng quá coi thường cháu đấy, cháu cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, chú giờ đã có con của mình , với lại Triệu Cương còn tin rằng một khi Hà Tình đã có con, thì sự hợp tác của hắn với Hà Tình có khả năng giảm mạnh, nhưng hắn phải phục tùng Triệu Khánh Hổ mà không được để lộ ra được, bởi vì hắn còn phải đợi cơ hội, nhưng thời gian chờ đợi dài hay ngắn, ngay cả hắn cũng không biết được.. .
-Vâng…vậy để việc này để cho cháu suy nghĩ.
-Triệu Cương.. chuyện này không có suy nghĩ nữa, mà lập tức làm ngay, ngày mai hắn phải đi rồi, nếu như ở trêи đường, so với trong nhà càng khó động thủ hơn .
-Vâng, cháu lập tức đi ngay.
Triệu Cương trả lời xong đã đi ra .
Triệu Khánh Hổ mệt mỏi nhắm lại đôi mắt, lão vẫn có cảm giác được thời gian của mình không còn nhiều nữa, bởi vì sức khỏe thân thể của mình càng ngày càng kém, bác sĩ Lâm Mạnh Cường đã khuyên qua lão, trong khoảng thời gian này không nên gần gủi với đàn bà, nhưng hắn không bỏ xuống được, khi thân thể của Hà Tình lúc nào cũng căng tràn mọng nước, hắn không bỏ xuống được .
Cho nên mỗi đêm lão đều phải uống mấy viên thuốc kϊƈɦ thích, muốn đem Hà Tình tra tấn dày vò cho sướиɠ, mỗi đêm đều như thế, nhưng tính ɖu͙ƈ Hà Tình quá mạnh mẽ lúc nào cũng dư sức chống đỡ với lão.
………………………………………………………………………………………
Hoạt động truyền hình trực tiếp đi theo cảnh sát khu Tân Hồ, làm cho dân chúng thành phố dân Hồ Châu ngây người, đương nhiên bị kinh ngạc đến ngây người còn có một quan viên, trong đó chính là Cố Thanh Sơn, cho nên ngay sáng sớm liền gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, lúc ấy Đinh Nhị Cẩu vẫn còn ôm Hạ Hà Tuệ ngủ say .
Nhận được điện thoại Đinh Nhị Cẩu liền nhanh chóng lái xe đến nhà của Cố Thanh Sơn ăn điểm tâm, lúc đến thì mẹ nuôi Dương Hiểu vừa mới tắm xong đi ra.
-Mẹ mới sáng sớm mà đã tắm rồi, trời đang lạnh coi chừng sức khỏe đấy.
Đinh Nhị Cẩu miệng bây giờ trở nên rất ngọt, phàm là trong nội tâm có quỷ, đàn ông nói chuyện ngoài miệng đều là đầy mật đấy.
– Thằng nhỏ này, dạo này bận rộn lắm sao ? Bao nhiêu ngày vẫn không có tới đây chơi..À.. con có gặp Cổ Hiểu Manh không vậy?
-Ai da..mẹ nuôi, con đâu có thời gian, lúc này thật sự là quá bận rộn, mai mốt công ty của chị Hiểu Manh khai trương, đến lúc đó mẹ có thể đến giúp chị một tay.
-Mẹ đã lớn tuổi rồi, không có giúp nó nữa đâu, hầu hạ nó đến lớn như vậy, giờ đến lúc về hưu , ngược lại là con đấy, có thời gian đến giúp đỡ nó đi..
-Vâng… không thành vấn đề, chị Hiểu Mnah không ở nhà hả mẹ?
-Có.. nhưng chưa có rời giường, gần đây giống như lại tiếp nhận một công trình lớn, nên đêm nào cũng rất khuya mới ngủ.
Dương Hiểu đau lòng nói ra .
Đến lúc ăn điểm tâm thì Cổ Hiểu Manh cũng không rời giường, cho nên chỉ có Đinh Nhị Cẩu cùng vợ chồng của Cố Thanh Sơn.
-Chuyện truyền hình trực tiếp tối hôm qua, con xin chỉ thị Thạch bí thư rồi hả?
Cố Thanh Sơn vừa ăn vừa hỏi nói, trêи mặt nhìn không ra biểu tình gì.
-Dạ…chưa có, tự con quyết định.
Đinh Nhị Cẩu nói .
-Con làm vậy là không được, con có nghĩ tới hậu quả hay không vậy?
-Con chưa nghĩ tới, chẳng qua con chỉ muốn để cho giới cảnh sát Hồ Châu mau chóng đổi bộ mặt, để được dân chúng tán thành, đây là điều trước tiên con nghĩ đấy, những thứ khác thì không trọng yếu.
-Ai , Trường Sinh … nhưng con làm như vậy tựu, kết quả cuối cùng là sẽ xuất hiện kẻ thù quá nhiều, đến lúc đó cha chỉ sợ con chống đỡ không nỗi, nếu xảy ra những loại tình huống như vậy, thì làm sao bây giờ? Thạch bí thư đến lúc đó cũng sẽ không bảo vệ con được đâu, nhẹ thì đem con điều đến địa phương khác, nếu trong quá trình này xuất hiện thêm chuyện gì sai lầm, thì lại còn có khả năng truy cứu trách nhiệm của con nữa..
-Trường Sinh.. cha nuôi nói khó nghe, nhưng chúng ta không có ý muốn con bị người hại, cha nuôi nói như thế nào thì cũng ăn cơm nhà quan hơn con rất nhiều, có chút kinh nghiệm vẫn rất trọng yếu .
Dương Hiểu lần này không bác bỏ ý kiến chồng của mình, bởi vì cô cảm thấy lần này chồng mình nói rất đúng .
-Cha nuôi , mẹ nuôi , con biết ý của hai người, nhưng con không có lựa chọn, nếu như con nhận nhiệm vụ đến cục công an mà không có chút nào thành tựu, chỉ sợ Thạch bí thư sẽ không vui, ý của Thạch bí thư là để cho con đi phá rối cục diện, cho nên con không làm không được, con chỉ là cấp dưới nên rất khó xử, nếu trước sau gì cũng chết, đã là như vầy, chi bằng lưu lại trong mắt dân chúng một danh tiếng tốt đây này.
-Tình hình không đến nổi nghiêm trọng như thế, cha chỉ là muốn nói cho con biết, làm việc thì phải chừa cho mình con đường lui, đây là đạo lý căn bản làm quan đấy.
Cố Thanh Sơn thấy mình nói lời cũng quá nặng , vì vậy xoay chuyển, an ủi Đinh Nhị Cẩu .
…………………………………………………………………………………………
Tối qua sau khi đi tuần tra đến rất khuya, lúc về lại làm quần quật với Hạ Hạ Tuệ, nên Đinh Nhị Cẩu sau khi trao đổi xong với Cố Thanh Sơn thì hắn thấy đôi mắt mình trĩu xuống mệt mỏi, vì thế đứng lên vào nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo vì hôm nay quả thật là có nhiều việc.
Tại bên trong toilet, trêи móc treo tường ngoại trừ cái khăn lông, một cái nịt иɦũ ɦσα và cái qυầи ɭót màu trắng ngà cũng đang nằm lẳng lặng giắt ở bên dưới cái khăn lớn.
Chợt nhớ mẹ nuôi Dương Hiếu mới vừa tắm sáng, không dằn được hiếu kỳ, Đinh Nhị Cẩu hai tay cầm lên cái qυầи ɭót có thêu ren thì giật mình phát hiện, trung gian chính giữa cái qυầи ɭót có đọng một vũng nước còn phân bố một ít lợn cợn mảnh nhỏ màu trắng đã khô, mùi tanh tanh hòa lẫn mùi mồ hôi trong cái qυầи ɭót xông vào mũi, bên dưới đáy quần vẫn còn dính theo vài sợi lông đen xoăn dài, hắn dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve, hơi ấm áp cơ thể tựa như vẫn còn cảm giác được, trêи cái nịt иɦũ ɦσα hương thơm cũng bay vào lổ mũi của hắn, các loại mùi trêи cái nịt ngực vào qυầи ɭót trộn lẫn vào cùng một chỗ, đối với hắn, lực hấp dẫn thật là trí mạng….
-Chú có ý là…..?
Triệu Cương cả kinh, thời gian gần đây, hắn thật đúng là không biết rõ ý đồ của chú mình, một ngày ba, bốn lần thay đổi ý , càng làm cho người khó có thể đoán được.
-Thay vì đưa đưa hắn ra nước ngoài, chi bằng cứ để hắn ở lại mãi mãi trong nước, bây giờ so với trước kia khác rồi, quốc gia bây giờ đã mạnh lên, cùng với rất nhiều quốc gia khác đều có ký kết hiệp nghị dẫn độ, vạn nhất đến lúc đó, hắn bị dẫn độ trở về thì làm sao bây giờ?
– Nhưng mà chúng ta cũng đã nói với chú Lý rồi, làm như thế nào để giải thích với chú Lý đây?
Triệu Cương không phải là không đoán được ý tứ của Triệu Khánh Hổ, nhưng hắn tuyệt đối không thể nói ra thành lời được, bởi vì hắn cũng hy vọng Triệu Khánh Hổ cũng sẽ không ác đến nỗi như vậy, dù sao Lý Pháp Thụy đã giúp cho Triệu gia hơn mười năm, nếu không có Lý Pháp Thụy , cũng có thể nói là chưa có Triệu gia giàu có như ngày hôm nay .
-Hừ…đối với người chết thì cần gì giải thích?
Triệu Khánh Hổ cuối cùng cũng nói ra ý của mình, đồng thời hắn nghĩ vì Triệu Cương chậm chạp không lĩnh hội ý của mình nên bực bội.
-Chú à… chuyện này không phải chuyện đùa, dù sao chú Lý cũng là cục trưởng của cục công an thành phố, nếu như xảy ra chuyện, ở trêи sẽ tìm mọi cách điều tra đấy, đến lúc đó nhỡ tìm được trêи đầu chúng ta thì phiền toái lớn đấy.
Triệu Cương lo lắng nói .
-Cho nên chuyện này phải để cho người của chính chúng làm, không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ.
Triệu Khánh Hổ chằm chằm nhìn vào Triệu Cương nói ra .
-Vậy….vậy để cho ai ra tay đây?
-Tự cháu ra tay đi… cháu là người của Triệu gia, sản nghiệp của chú sau này cũng có một phân nữa cho cháu đấy, cho nên chú tin tưởng là cháu có thể làm được.
Triệu Khánh Hổ chậm rãi nói .
Nếu như là trước kia, Triệu Cương nhất định sẽ tin tưởng đây là sự thật, nhưng bây giờ ….Hừ… Triệu Khánh Hổ,chú cũng quá coi thường cháu đấy, cháu cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, chú giờ đã có con của mình , với lại Triệu Cương còn tin rằng một khi Hà Tình đã có con, thì sự hợp tác của hắn với Hà Tình có khả năng giảm mạnh, nhưng hắn phải phục tùng Triệu Khánh Hổ mà không được để lộ ra được, bởi vì hắn còn phải đợi cơ hội, nhưng thời gian chờ đợi dài hay ngắn, ngay cả hắn cũng không biết được.. .
-Vâng…vậy để việc này để cho cháu suy nghĩ.
-Triệu Cương.. chuyện này không có suy nghĩ nữa, mà lập tức làm ngay, ngày mai hắn phải đi rồi, nếu như ở trêи đường, so với trong nhà càng khó động thủ hơn .
-Vâng, cháu lập tức đi ngay.
Triệu Cương trả lời xong đã đi ra .
Triệu Khánh Hổ mệt mỏi nhắm lại đôi mắt, lão vẫn có cảm giác được thời gian của mình không còn nhiều nữa, bởi vì sức khỏe thân thể của mình càng ngày càng kém, bác sĩ Lâm Mạnh Cường đã khuyên qua lão, trong khoảng thời gian này không nên gần gủi với đàn bà, nhưng hắn không bỏ xuống được, khi thân thể của Hà Tình lúc nào cũng căng tràn mọng nước, hắn không bỏ xuống được .
Cho nên mỗi đêm lão đều phải uống mấy viên thuốc kϊƈɦ thích, muốn đem Hà Tình tra tấn dày vò cho sướиɠ, mỗi đêm đều như thế, nhưng tính ɖu͙ƈ Hà Tình quá mạnh mẽ lúc nào cũng dư sức chống đỡ với lão.
………………………………………………………………………………………
Hoạt động truyền hình trực tiếp đi theo cảnh sát khu Tân Hồ, làm cho dân chúng thành phố dân Hồ Châu ngây người, đương nhiên bị kinh ngạc đến ngây người còn có một quan viên, trong đó chính là Cố Thanh Sơn, cho nên ngay sáng sớm liền gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, lúc ấy Đinh Nhị Cẩu vẫn còn ôm Hạ Hà Tuệ ngủ say .
Nhận được điện thoại Đinh Nhị Cẩu liền nhanh chóng lái xe đến nhà của Cố Thanh Sơn ăn điểm tâm, lúc đến thì mẹ nuôi Dương Hiểu vừa mới tắm xong đi ra.
-Mẹ mới sáng sớm mà đã tắm rồi, trời đang lạnh coi chừng sức khỏe đấy.
Đinh Nhị Cẩu miệng bây giờ trở nên rất ngọt, phàm là trong nội tâm có quỷ, đàn ông nói chuyện ngoài miệng đều là đầy mật đấy.
– Thằng nhỏ này, dạo này bận rộn lắm sao ? Bao nhiêu ngày vẫn không có tới đây chơi..À.. con có gặp Cổ Hiểu Manh không vậy?
-Ai da..mẹ nuôi, con đâu có thời gian, lúc này thật sự là quá bận rộn, mai mốt công ty của chị Hiểu Manh khai trương, đến lúc đó mẹ có thể đến giúp chị một tay.
-Mẹ đã lớn tuổi rồi, không có giúp nó nữa đâu, hầu hạ nó đến lớn như vậy, giờ đến lúc về hưu , ngược lại là con đấy, có thời gian đến giúp đỡ nó đi..
-Vâng… không thành vấn đề, chị Hiểu Mnah không ở nhà hả mẹ?
-Có.. nhưng chưa có rời giường, gần đây giống như lại tiếp nhận một công trình lớn, nên đêm nào cũng rất khuya mới ngủ.
Dương Hiểu đau lòng nói ra .
Đến lúc ăn điểm tâm thì Cổ Hiểu Manh cũng không rời giường, cho nên chỉ có Đinh Nhị Cẩu cùng vợ chồng của Cố Thanh Sơn.
-Chuyện truyền hình trực tiếp tối hôm qua, con xin chỉ thị Thạch bí thư rồi hả?
Cố Thanh Sơn vừa ăn vừa hỏi nói, trêи mặt nhìn không ra biểu tình gì.
-Dạ…chưa có, tự con quyết định.
Đinh Nhị Cẩu nói .
-Con làm vậy là không được, con có nghĩ tới hậu quả hay không vậy?
-Con chưa nghĩ tới, chẳng qua con chỉ muốn để cho giới cảnh sát Hồ Châu mau chóng đổi bộ mặt, để được dân chúng tán thành, đây là điều trước tiên con nghĩ đấy, những thứ khác thì không trọng yếu.
-Ai , Trường Sinh … nhưng con làm như vậy tựu, kết quả cuối cùng là sẽ xuất hiện kẻ thù quá nhiều, đến lúc đó cha chỉ sợ con chống đỡ không nỗi, nếu xảy ra những loại tình huống như vậy, thì làm sao bây giờ? Thạch bí thư đến lúc đó cũng sẽ không bảo vệ con được đâu, nhẹ thì đem con điều đến địa phương khác, nếu trong quá trình này xuất hiện thêm chuyện gì sai lầm, thì lại còn có khả năng truy cứu trách nhiệm của con nữa..
-Trường Sinh.. cha nuôi nói khó nghe, nhưng chúng ta không có ý muốn con bị người hại, cha nuôi nói như thế nào thì cũng ăn cơm nhà quan hơn con rất nhiều, có chút kinh nghiệm vẫn rất trọng yếu .
Dương Hiểu lần này không bác bỏ ý kiến chồng của mình, bởi vì cô cảm thấy lần này chồng mình nói rất đúng .
-Cha nuôi , mẹ nuôi , con biết ý của hai người, nhưng con không có lựa chọn, nếu như con nhận nhiệm vụ đến cục công an mà không có chút nào thành tựu, chỉ sợ Thạch bí thư sẽ không vui, ý của Thạch bí thư là để cho con đi phá rối cục diện, cho nên con không làm không được, con chỉ là cấp dưới nên rất khó xử, nếu trước sau gì cũng chết, đã là như vầy, chi bằng lưu lại trong mắt dân chúng một danh tiếng tốt đây này.
-Tình hình không đến nổi nghiêm trọng như thế, cha chỉ là muốn nói cho con biết, làm việc thì phải chừa cho mình con đường lui, đây là đạo lý căn bản làm quan đấy.
Cố Thanh Sơn thấy mình nói lời cũng quá nặng , vì vậy xoay chuyển, an ủi Đinh Nhị Cẩu .
…………………………………………………………………………………………
Tối qua sau khi đi tuần tra đến rất khuya, lúc về lại làm quần quật với Hạ Hạ Tuệ, nên Đinh Nhị Cẩu sau khi trao đổi xong với Cố Thanh Sơn thì hắn thấy đôi mắt mình trĩu xuống mệt mỏi, vì thế đứng lên vào nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo vì hôm nay quả thật là có nhiều việc.
Tại bên trong toilet, trêи móc treo tường ngoại trừ cái khăn lông, một cái nịt иɦũ ɦσα và cái qυầи ɭót màu trắng ngà cũng đang nằm lẳng lặng giắt ở bên dưới cái khăn lớn.
Chợt nhớ mẹ nuôi Dương Hiếu mới vừa tắm sáng, không dằn được hiếu kỳ, Đinh Nhị Cẩu hai tay cầm lên cái qυầи ɭót có thêu ren thì giật mình phát hiện, trung gian chính giữa cái qυầи ɭót có đọng một vũng nước còn phân bố một ít lợn cợn mảnh nhỏ màu trắng đã khô, mùi tanh tanh hòa lẫn mùi mồ hôi trong cái qυầи ɭót xông vào mũi, bên dưới đáy quần vẫn còn dính theo vài sợi lông đen xoăn dài, hắn dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve, hơi ấm áp cơ thể tựa như vẫn còn cảm giác được, trêи cái nịt иɦũ ɦσα hương thơm cũng bay vào lổ mũi của hắn, các loại mùi trêи cái nịt ngực vào qυầи ɭót trộn lẫn vào cùng một chỗ, đối với hắn, lực hấp dẫn thật là trí mạng….