Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Mờ ám cuộc thi lấy bằng lái
Ngày đăng: 22:42 16/02/21
CHƯƠNG 1019 : MỜ ÁM CUỘC THI LẤY BẰNG LÁI.
-Tôi hiểu được, anh Triệu.. cho dù là anh không nói, tôi cũng không quên được hắn, yên tâm đi , tôi vẫn luôn theo dõi hắn, tôi cũng không tin thằng này là một kẻ đao thương bất nhập, là người thì ai cũng có nhược điểm, tôi tin rằng hắn cũng vậy thôi.
-Ai … anh nên nhớ kỹ, tôi chỉ muốn anh chú ý theo dõi vào từng cử động của hắn , chứ không phải là động đến hắn, thằng này còn hữu dụng đấy, nếu anh đánh rắn động cỏ, chú của tôi cũng sẽ không tha cho anh, hiểu chưa?
Qúy Đại Khoan sững sờ, lập tức vừa cười vừa nói:
-Hiểu..hiểu.
Nhận được điện thoại của Đinh Nhị Cẩu, Hà Minh Huy lập tức sắp xếp một chiếc xe Passat cho bí thư Lan Hiểu San, đem chìa khóa giao cho Dương Lộ, mặc dù không rõ Đinh Nhị Cẩu tại sao phải đem Lan Hiểu San mời ra, nhưng bây giờ trong cục công an giống như chỉ có mình Đinh Nhị Cẩu định đoạt, với lại nhờ hắn mà có được hai tháng tiền lương, đây đối với một gia đình bình thường mà nói cũng đỡ rất nhiều, vì thế gia tăng lên hảo cảm không ít đối với Đinh Nhị Cẩu .
……………………………………………………………………………………….
Từ Kiều Kiều cùng Đinh Nhị Cẩu đã hẹn, Đinh Nhị Cẩu muốn đi giúp Từ Kiều Kiều qua phần thi thực hành lái xe, còn muốn thực tế nhìn qua nơi khảo hạch lái xe có mờ ám giống như Từ Kiều Kiều miêu tả như vậy không, cho nên hắn lái một chiếc Santana mà Đỗ Sơn Khôi hay sử dụng, tới đón Từ Kiều Kiều.
-Này đại ca… anh chạy chiếc xe bết bát như thế này, xem ra ở cục công an thành phố cũng làm cỡ hạng quan lèng xèng, sao không như ngày hôm qua lái chiếc kia cho oách vậy? Hay là chạy về lấy chiếc xe kia đi ?
-Đừng có nói nhảm nữa, nhanh lên, tôi xin phép nghỉ đi ra ngoài trong lúc đang có nhiều việc, làm gì có thời giờ chạy lung tung với cô ? Giờ có muốn đi hay không?
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói .
Từ Kiều Kiều thấy Đinh Nhị Cẩu bực mình, lập tức mở cửa xe chui vào, vừa vào suýt chút nữa ho sặc ra, Đỗ Sơn Khôi bình thường không có việc gì lại ưa thích ngồi trong xe hút thuốc, bên trong cái xe này giống như là cái gạt tàn thuốc rồi.
Cũng may là nơi khảo hạch lái xe không xa lắm, vừa ra khỏi vùng ngoại thành là đến, từ xa xa thấy cũng khá to lớn, nhưng khi đến gần xem xét, thì kiến trúc đã cũ, tường sơn cũng bắt đầu tróc ra rồi, đã vậy cỏ dại mọc thành bụi..
-Cái này là trung tâm khảo hạch lái xe sao ?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ hỏi.
-Ừ…vừa xây dựng mới qua một năm đấy.
Từ Kiều Kiều đáp .
-Mới xây dựng mà hoang tàng như vậy, kiến trúc này không có bảo hành sửa chữa sao?
-Bảo dưỡng cái rắm a, đây là công trình bã đậu, anh xem tầng lầu đó, tôi còn lo không biết chừng nào nó đổ sập nữa kìa… ,
Vào cổng không đến 200m , đã bị phía trước một cảnh sát cản lại.
-Sao vậy ? Chúng tôi đi thi mà, không thể đi vào sao?
Đinh Nhị Cẩu quay cửa kính xe xuống hỏi.
-Xe bên ngoài không cho phép vào đây, đi ra phía ngoài, ngừng xe để đó.
Viên cảnh sát mặt không cảm giác nói.
Đinh Nhị Cẩu rất bực, nhưng vì để có thể chứng kiến tình huống chân thật, cho nên nhịn xuống, dừng xe ở bên ngoài, cùng Từ Kiều Kiều hai nguời bước đi vào trong trung tâm khảo hạch lái xe.
-Nhìn thấy không… đằng kia chính là sân bãi để chạy xe sát hạch, hôm nay nhiều người đến thi như vậy, coi như thua rồi, tôi còn chưa có lấy số thứ tự, anh có bão lãnh được không vậy?
Từ Kiều Kiều lần nữa đưa ra nghi vấn với Đinh Nhị Cẩu.
-Yên tâm đi , hôm nay chắc chắn cho cô thi đậ , tôi nói được thì làm được.
-Này..này… đây chính là anh nói đấy nhé, nếu không qua được cuộc thi lần này , anh phải xuất tiền đóng phí vòng thi tiếp theo cho tôi..
-Không có vấn đề, cô vô đây thi bốn lần rồi, đối với nơi này đã quen thuộc, dẫn tôi đi xem một chút sân bãi được không ?
-Đi qua bên cái dốc nhỏ kia nhìn vào, bên trong sân bãi vào không được, vì hiện giờ đang thi . …
Từ Kiều Kiều chỉ vào cách đó không một cái dốc cao nhỏ nói .
Đinh Nhị Cẩu theo mang theo xuất ra từ trong cái túi nhỏ, một cái ống nhòm cỡ nhỏ, đây là ống nhòm lúc đi theo Chu Hồng Kỳ qua Thailand mua lúc quay trở về , chất lượng quân đội rất cường đại, nhìn xuống trong sân tất cả đều rõ như lòng bàn tay .
-Chỉ cho tôi biết chiếc xe nào mà cô nói hay hư hỏng khó chạy ?
Đinh Nhị Cẩu cắt đứt lời của nàng hỏi.
-Xe số 8, anh thấy chưa?
– Ừ, vừa nhìn thấy, có người vừa lên rồi , để xem một chút có phải là xe tệ như cô nói không ?
Đinh Nhị Cẩu nhìn theo trong ống nhòm thậm chí có thể trông thấy vẻ mặt của người điều khiển xe, xe khởi động bắt đầu di động, ống nhòm Đinh Nhị Cẩu theo sát lấy chiếc xe, chỉ chốc lát đã thấy chiếc xe đứng tại bất động, một phút đồng hồ sau xe lại nổ máy, chạy về lại về khu xuất phát.
-Thấy được chưa … lái quay trở về nơi xuất phát, vậy là người thi chỉ còn có một lần cơ hội chạy tiếp, nếu như vẫn không được thì sẽ bị đánh rớt…
Từ Kiều Kiều ở một bên giải thích.
Trêи lầu đội trưởng Tào Tú Thiên nhìn xem bên ngoài đại sảnh dòng người hối hả hỏi :
-Hôm nay có bao nhiêu người thi?
– Hôm nay có 575 người, tương đối nhiều, chỉ sợ là khảo thi không hết..
Một nhân viên cảnh sát nói ra .
-Vậy đổi hết xe đi, để loại bớt một số cho lẹ.
Tào Tú Thiên bất đắc dĩ nói .
-Thế nhưng, hôm nay trường dạy lái xe Thái Hành gửi người qua thi đấy, bọn họ cũng đã trao đổi trước với chúng ta rồi.
Nhân viên cảnh sát nhắc nhở nàng nói .
-Vậy cũng không được, quá nhiều người, làm sao khảo thi kịp, nói cho bọn họ biết, lần sau đừng đừng có báo một lần nhiều người qua như vậy, đến giờ tan việc chúng ta cũng nghỉ ngơi chứ.
Tào Tú Thiên bực mình nói .
Nhân viên cảnh sát không nói thêm gì nữa, cầm lấy bộ đàm yêu cầu ngươi ở trong sân bãi đổi xe, sau đó thì thi rất nhanh, rất nhiều người thi leo lên xe chạy không đến năm phút đồng hồ thì đã dùng hết hai lần cơ hội để thi rồi, đương nhiên là rớt, đành phải tới gặp ban khảo hạch xác nhận để lần sau thi lại phí.
-Tôi hiểu được, anh Triệu.. cho dù là anh không nói, tôi cũng không quên được hắn, yên tâm đi , tôi vẫn luôn theo dõi hắn, tôi cũng không tin thằng này là một kẻ đao thương bất nhập, là người thì ai cũng có nhược điểm, tôi tin rằng hắn cũng vậy thôi.
-Ai … anh nên nhớ kỹ, tôi chỉ muốn anh chú ý theo dõi vào từng cử động của hắn , chứ không phải là động đến hắn, thằng này còn hữu dụng đấy, nếu anh đánh rắn động cỏ, chú của tôi cũng sẽ không tha cho anh, hiểu chưa?
Qúy Đại Khoan sững sờ, lập tức vừa cười vừa nói:
-Hiểu..hiểu.
Nhận được điện thoại của Đinh Nhị Cẩu, Hà Minh Huy lập tức sắp xếp một chiếc xe Passat cho bí thư Lan Hiểu San, đem chìa khóa giao cho Dương Lộ, mặc dù không rõ Đinh Nhị Cẩu tại sao phải đem Lan Hiểu San mời ra, nhưng bây giờ trong cục công an giống như chỉ có mình Đinh Nhị Cẩu định đoạt, với lại nhờ hắn mà có được hai tháng tiền lương, đây đối với một gia đình bình thường mà nói cũng đỡ rất nhiều, vì thế gia tăng lên hảo cảm không ít đối với Đinh Nhị Cẩu .
……………………………………………………………………………………….
Từ Kiều Kiều cùng Đinh Nhị Cẩu đã hẹn, Đinh Nhị Cẩu muốn đi giúp Từ Kiều Kiều qua phần thi thực hành lái xe, còn muốn thực tế nhìn qua nơi khảo hạch lái xe có mờ ám giống như Từ Kiều Kiều miêu tả như vậy không, cho nên hắn lái một chiếc Santana mà Đỗ Sơn Khôi hay sử dụng, tới đón Từ Kiều Kiều.
-Này đại ca… anh chạy chiếc xe bết bát như thế này, xem ra ở cục công an thành phố cũng làm cỡ hạng quan lèng xèng, sao không như ngày hôm qua lái chiếc kia cho oách vậy? Hay là chạy về lấy chiếc xe kia đi ?
-Đừng có nói nhảm nữa, nhanh lên, tôi xin phép nghỉ đi ra ngoài trong lúc đang có nhiều việc, làm gì có thời giờ chạy lung tung với cô ? Giờ có muốn đi hay không?
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói .
Từ Kiều Kiều thấy Đinh Nhị Cẩu bực mình, lập tức mở cửa xe chui vào, vừa vào suýt chút nữa ho sặc ra, Đỗ Sơn Khôi bình thường không có việc gì lại ưa thích ngồi trong xe hút thuốc, bên trong cái xe này giống như là cái gạt tàn thuốc rồi.
Cũng may là nơi khảo hạch lái xe không xa lắm, vừa ra khỏi vùng ngoại thành là đến, từ xa xa thấy cũng khá to lớn, nhưng khi đến gần xem xét, thì kiến trúc đã cũ, tường sơn cũng bắt đầu tróc ra rồi, đã vậy cỏ dại mọc thành bụi..
-Cái này là trung tâm khảo hạch lái xe sao ?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ hỏi.
-Ừ…vừa xây dựng mới qua một năm đấy.
Từ Kiều Kiều đáp .
-Mới xây dựng mà hoang tàng như vậy, kiến trúc này không có bảo hành sửa chữa sao?
-Bảo dưỡng cái rắm a, đây là công trình bã đậu, anh xem tầng lầu đó, tôi còn lo không biết chừng nào nó đổ sập nữa kìa… ,
Vào cổng không đến 200m , đã bị phía trước một cảnh sát cản lại.
-Sao vậy ? Chúng tôi đi thi mà, không thể đi vào sao?
Đinh Nhị Cẩu quay cửa kính xe xuống hỏi.
-Xe bên ngoài không cho phép vào đây, đi ra phía ngoài, ngừng xe để đó.
Viên cảnh sát mặt không cảm giác nói.
Đinh Nhị Cẩu rất bực, nhưng vì để có thể chứng kiến tình huống chân thật, cho nên nhịn xuống, dừng xe ở bên ngoài, cùng Từ Kiều Kiều hai nguời bước đi vào trong trung tâm khảo hạch lái xe.
-Nhìn thấy không… đằng kia chính là sân bãi để chạy xe sát hạch, hôm nay nhiều người đến thi như vậy, coi như thua rồi, tôi còn chưa có lấy số thứ tự, anh có bão lãnh được không vậy?
Từ Kiều Kiều lần nữa đưa ra nghi vấn với Đinh Nhị Cẩu.
-Yên tâm đi , hôm nay chắc chắn cho cô thi đậ , tôi nói được thì làm được.
-Này..này… đây chính là anh nói đấy nhé, nếu không qua được cuộc thi lần này , anh phải xuất tiền đóng phí vòng thi tiếp theo cho tôi..
-Không có vấn đề, cô vô đây thi bốn lần rồi, đối với nơi này đã quen thuộc, dẫn tôi đi xem một chút sân bãi được không ?
-Đi qua bên cái dốc nhỏ kia nhìn vào, bên trong sân bãi vào không được, vì hiện giờ đang thi . …
Từ Kiều Kiều chỉ vào cách đó không một cái dốc cao nhỏ nói .
Đinh Nhị Cẩu theo mang theo xuất ra từ trong cái túi nhỏ, một cái ống nhòm cỡ nhỏ, đây là ống nhòm lúc đi theo Chu Hồng Kỳ qua Thailand mua lúc quay trở về , chất lượng quân đội rất cường đại, nhìn xuống trong sân tất cả đều rõ như lòng bàn tay .
-Chỉ cho tôi biết chiếc xe nào mà cô nói hay hư hỏng khó chạy ?
Đinh Nhị Cẩu cắt đứt lời của nàng hỏi.
-Xe số 8, anh thấy chưa?
– Ừ, vừa nhìn thấy, có người vừa lên rồi , để xem một chút có phải là xe tệ như cô nói không ?
Đinh Nhị Cẩu nhìn theo trong ống nhòm thậm chí có thể trông thấy vẻ mặt của người điều khiển xe, xe khởi động bắt đầu di động, ống nhòm Đinh Nhị Cẩu theo sát lấy chiếc xe, chỉ chốc lát đã thấy chiếc xe đứng tại bất động, một phút đồng hồ sau xe lại nổ máy, chạy về lại về khu xuất phát.
-Thấy được chưa … lái quay trở về nơi xuất phát, vậy là người thi chỉ còn có một lần cơ hội chạy tiếp, nếu như vẫn không được thì sẽ bị đánh rớt…
Từ Kiều Kiều ở một bên giải thích.
Trêи lầu đội trưởng Tào Tú Thiên nhìn xem bên ngoài đại sảnh dòng người hối hả hỏi :
-Hôm nay có bao nhiêu người thi?
– Hôm nay có 575 người, tương đối nhiều, chỉ sợ là khảo thi không hết..
Một nhân viên cảnh sát nói ra .
-Vậy đổi hết xe đi, để loại bớt một số cho lẹ.
Tào Tú Thiên bất đắc dĩ nói .
-Thế nhưng, hôm nay trường dạy lái xe Thái Hành gửi người qua thi đấy, bọn họ cũng đã trao đổi trước với chúng ta rồi.
Nhân viên cảnh sát nhắc nhở nàng nói .
-Vậy cũng không được, quá nhiều người, làm sao khảo thi kịp, nói cho bọn họ biết, lần sau đừng đừng có báo một lần nhiều người qua như vậy, đến giờ tan việc chúng ta cũng nghỉ ngơi chứ.
Tào Tú Thiên bực mình nói .
Nhân viên cảnh sát không nói thêm gì nữa, cầm lấy bộ đàm yêu cầu ngươi ở trong sân bãi đổi xe, sau đó thì thi rất nhanh, rất nhiều người thi leo lên xe chạy không đến năm phút đồng hồ thì đã dùng hết hai lần cơ hội để thi rồi, đương nhiên là rớt, đành phải tới gặp ban khảo hạch xác nhận để lần sau thi lại phí.