Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Đây là sự phòng ngừa
Ngày đăng: 22:43 16/02/21
CHƯƠNG 1027: ĐÂY LÀ SỰ PHÒNG NGỪA.
-Vì sao?
Lan Hiểu San hỏi.
-Một người qua đời trong thời gian dài như vậy, trêи thế giới này vẫn còn có một người không ngừng nghĩ luôn nhớ nhung đến, đó là một niềm hạnh phúc hiếm có, không phải sao? Cho nên, em đoán, nếu có thiên đường, Lôi Phong hẳn rất hạnh phúc, bởi vì có chị luôn tưởng niệm đến.
-Nhưng tưởng niệm sẽ làm cho người cô độc.
Nghe được lời của Đinh Nhị Cẩu, Lan Hiểu San trả lời, rồi nàng cứ như vậy trầm tĩnh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ nhớ tới Lôi Phong .
Cơ hồ là vô ý thức, ánh mắt Đinh Nhị Cẩu di động hướng về giữa hai chân của Lan Hiểu San đang ngồi đối diện quét qua, mà cái váy kia bó sát người, cũng không biết khi nào có chút hướng lên trêи đùi co rụt lên một chút, khiến cho chính giữa hai chân Lan Hiểu San cái kia mỹ diệu xuân sắc thấp thoáng màu trắng qυầи ɭót trước mắt Đinh Nhị Cẩu như ẩn như hiện lên, hắn hít vào một hơi, tâm cũng thẳng thắn thẳng nhảy dựng lên, ngẩng đầu liếc nhìn Lan Hiểu San, nhìn thấy nàng như đang đắm chìm bên trong ký ức.
-Đó cũng là một dạng cô độc rất là xinh đẹp…
Hắn nói câu cuối cùng trước khi đứng dậy kết thúc câu chuyện.
…………………………………………………………………………………..
Ai cũng cho rằng, không có mấy ngày nữa thì sẽ đến năm mới, thành phố Hồ Châu cũng có thể an tĩnh lại, nhưng tựa như trêи tỉnh hết lần này tới lần khác không nghĩ như thế, hoặc là trêи tỉnh muốn xử lý triệt để cho xong việc trong năm nay đối với thành phố Hồ Châu, vì vậy vội vàng điều Sở Hạc Hiên đến đảm nhiệm thường vụ phó chủ tịch.
-Xem ra trêи tỉnh rất gấp gáp a.
Thạch Ai Quốc nói với Đào Thành Quân đang đứng bên cạnh.
– Gần đây tôi nghe được một tin tức, không biết có phải là thật hay không, dường như là năm sau muốn đối với cán bộ cấp tỉnh tiến hành điều chỉnh, lời đồn đãi Trung Nam tỉnh đã có danh sách cán bộ điều chỉnh, gấp gáp điều Sở Hạc Hiên đến như vậy không biết là có liên quan gì đến chuyện trêи tỉnh hay không?
Thạch Ai Quốc thoáng cái đứng vững bước, quay người nhìn Đào Thành Quân hỏi
-Là bí thư tỉnh ủy hay là chủ tịch tỉnh, hay là cả hai?
– Khả năng bí thư tỉnh ủy có thể cao hơn một ít, dù sao ông ta đã dạo chơi một thời gian không ngắn, nhưng nếu điều chỉnh củng lúc hai vị, thì không có khả năng.
” Nên làm gì đây?” Thạch Ai Quốc không có lên tiếng , trong nội tâm lẩm bẩm một câu, áp lực đến với ông đúng là không nhỏ .
Ấn Thiên Hoa trước đây đưa Để Khôn Thành tới nhậm chức, lần này Bí thư tỉnh ủy An Như Sơn không có đích danh gọi ông ta đưa tới, nhưng không hiểu vì sao Ấn Thiên Hoa cũng tự mình cùng đi, làm cho mấy phó chủ nhiệm khác giật mình , gần đây Ấn Thiên Hoa cùng An Như Sơn đi lại rất gần, có thể nói giống như là nịnh hót, đây là muốn làm gì?
Tại vì nhân vật thường vụ phó chủ tịch thành phố, ban tổ chức cán bộ tỉnh chỉ cần phái một cán bộ cấp trưởng phòng đưa tiễn đến nhậm chức là được rồi, nhưng với tư cách chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh Trung Nam, chủ nhiệm Ấn Thiên Hoa rõ ràng có địa vị cao lại nhân nhượng đưa người có địa vị thấp tự mình đưa đến, điều này làm cho rất nhiều người không hiểu, Thạch Ai Quốc cũng không hiểu được .
-Ấn chủ nhiệm, chào mừng, dọc trêи đường vẫn thuận lợi chứ.
Ấn Thiên Hoa vừa xuống xe, Thạch Ai Quốc liền nghênh đón tiếp lấy, nhiệt tình cùng bắt tay, không ngừng hàn huyên .
-Lão Thạch, tôi thấy lão dạo này hình như mập ra.
-Ha ha..đâu chỉ là mình tôi mập, Để chủ tịch cũng mập ra vậy..
Thạch Ai Quốc xoay mặt nói đùa nhìn về phía Để Khôn Thành .
– Ừ, ..đúng rồi.. Khôn Thành , xem ra cơm của thành phố Hồ Châu hạp người a.
Ấn Thiên Hoa vừa cười vừa nói .
-À… giới thiệu cho mọi người biết, vị này là đồng chí Sở Hạc Hiên, lần này Tỉnh ủy ủy thác tôi đem đồng chí Sở Hạc Hiên đưa tới đây, về sau mọi người sẽ cùng trêи một chiến tuyến, trêи tỉnh muốn đem Hồ Châu mau sớm ổn định tốt, đây là nguyên văn của An bí thư.
Ấn Thiên Hoa hướng về mọi người giới thiệu nói .
-Vâng.. Ấn chủ nhiệm yên tâm, chúng tôi nhất định dốc hết sức, xin mời vào trong nói chuyện, bên ngoài đang lạnh lẻo..
Làm cho người cảm thấy thật bất ngờ, đó là sau khi Ấn Thiên Hoa giới thiệu xong, Thạch Ai Quốc cũng không có đến bắt tay cùng Sở Hạc Hiên hàn huyên, mà chỉ là gật đầu chào, rồi mời Ấn Thiên Hoa vào trong phòng .
Một màn này rất nhiều người đều thấy, không khỏi khϊế͙p͙ sợ, Thạch Ai Quốc có thể nói là người ẩn nhẫn, trước đây thời của Tưởng Văn Sơn, vẫn nhịn được trong nhiều năm như vậy, nhưng lần này đối với Sở Hạc Hiên, có cần không cho ông ấy mặt mũi đến như vậy sao?
La Bàn Hạ đôi lông mày cũng hơi nhíu lại, nhìn xem Ấn Thiên Hoa đang chuyện trò vui vẻ với Thạch Ai Quốc, trong lòng cũng cảm thán, xem ra mỗi người ai cũng giống nhau, đối mặt với đối thủ mạnh mẽ hơn mình, thì buộc phải nhường nhịn xem đó là bản phận, nhưng đối mặt đối thủ so với mình yếu hơn, nếu nhường nhịn thì biến thành biệt khuất, cho nên xem ra lần này Thạch Ai Quốc đích thật là không muốn nhịn nữa .
Đối mặt như vậy, Sở Hạc Hiên hơi bị động, nhưng hết cách rồi, bị bí thư thành ủy lạnh nhạt đây là nằm trong dự liệu, nhưng Thạch Ai Quốc dùng phương thức ra oai phủ đầu, khiến cho Sở Hạc Hiên có chút phẫn uất.
Lễ ra mắt rất ngắn, Ấn Thiên Hoa cũng đã nhìn thấy, hôm nay Thạch Ai Quốc hỏa khí không nhỏ, nhưng nhiệm vụ của ông là đưa người đến, đưa đến nơi thì đồng nghĩa với hoàn thành nhiệm vụ, còn các ngươi đấu đá như thế nào, cũng đâu có liên quan gì đến ta.
……………………………………………………………………………………………..
-Lão Thạch, thái độ hôm nay của lão có chút hơi quá.
Sau khi lễ ra mắt đã xong, Thạch Ai Quốc cùng Ấn Thiên Hoa theo thường lệ đến phòng làm việc ngồi toạ đàm .
-Ấn chủ nhiệm, thái độ của tôi hơi quá đó là do tôi bực tức một vấn đề, tôi thật ra rất muốn hỏi trêи Tỉnh ủy có ý gì, ít ra cũng phải sơ qua y kiến của tôi về chuyện Sở Hạc Hiên chứ, còn nếu đã không tín nhiệm tôi, thì để tôi làm bí thư làm, mà không đem tôi điều đi nơi khác cho rồi?
Thạch Ai Quốc biết rõ Ấn Thiên Hoa không phải là người của An Như Sơn, cho nên mới dám phát tiết như vậy.
-Lão Thạch, trêи Tỉnh ủy cũng có cân nhắc qua rồi, lão phải hiểu, lão đang làm bí thư, mà bí thư thì luôn có ưu thế nắm lấy cục diện, vì thế tỉnh ủy sợ một lần nữa xuất hiện trường hợp giống như bí thư Tưởng Văn Sơn trước đây thao túng cục diện, đến lúc đó thì không dễ thu thập, đây là sự phòng ngừa, ông phải thấy được điều này chứ.
Ấn Thiên Hoa nửa đùa nửa thật nói.
– Ấn chủ nhiệm, vậy thì Tỉnh ủy đánh giá quá cao năng lực của tôi rồi, nhưng tôi cũng phục tùng theo quyết định Tỉnh ủy, nhưng tôi nói trước, sắp xếp như thế này, nhất định là thất bại đấy, không tin rồi tình hình sắp tới sẽ thấy.
-Vì sao?
Lan Hiểu San hỏi.
-Một người qua đời trong thời gian dài như vậy, trêи thế giới này vẫn còn có một người không ngừng nghĩ luôn nhớ nhung đến, đó là một niềm hạnh phúc hiếm có, không phải sao? Cho nên, em đoán, nếu có thiên đường, Lôi Phong hẳn rất hạnh phúc, bởi vì có chị luôn tưởng niệm đến.
-Nhưng tưởng niệm sẽ làm cho người cô độc.
Nghe được lời của Đinh Nhị Cẩu, Lan Hiểu San trả lời, rồi nàng cứ như vậy trầm tĩnh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ nhớ tới Lôi Phong .
Cơ hồ là vô ý thức, ánh mắt Đinh Nhị Cẩu di động hướng về giữa hai chân của Lan Hiểu San đang ngồi đối diện quét qua, mà cái váy kia bó sát người, cũng không biết khi nào có chút hướng lên trêи đùi co rụt lên một chút, khiến cho chính giữa hai chân Lan Hiểu San cái kia mỹ diệu xuân sắc thấp thoáng màu trắng qυầи ɭót trước mắt Đinh Nhị Cẩu như ẩn như hiện lên, hắn hít vào một hơi, tâm cũng thẳng thắn thẳng nhảy dựng lên, ngẩng đầu liếc nhìn Lan Hiểu San, nhìn thấy nàng như đang đắm chìm bên trong ký ức.
-Đó cũng là một dạng cô độc rất là xinh đẹp…
Hắn nói câu cuối cùng trước khi đứng dậy kết thúc câu chuyện.
…………………………………………………………………………………..
Ai cũng cho rằng, không có mấy ngày nữa thì sẽ đến năm mới, thành phố Hồ Châu cũng có thể an tĩnh lại, nhưng tựa như trêи tỉnh hết lần này tới lần khác không nghĩ như thế, hoặc là trêи tỉnh muốn xử lý triệt để cho xong việc trong năm nay đối với thành phố Hồ Châu, vì vậy vội vàng điều Sở Hạc Hiên đến đảm nhiệm thường vụ phó chủ tịch.
-Xem ra trêи tỉnh rất gấp gáp a.
Thạch Ai Quốc nói với Đào Thành Quân đang đứng bên cạnh.
– Gần đây tôi nghe được một tin tức, không biết có phải là thật hay không, dường như là năm sau muốn đối với cán bộ cấp tỉnh tiến hành điều chỉnh, lời đồn đãi Trung Nam tỉnh đã có danh sách cán bộ điều chỉnh, gấp gáp điều Sở Hạc Hiên đến như vậy không biết là có liên quan gì đến chuyện trêи tỉnh hay không?
Thạch Ai Quốc thoáng cái đứng vững bước, quay người nhìn Đào Thành Quân hỏi
-Là bí thư tỉnh ủy hay là chủ tịch tỉnh, hay là cả hai?
– Khả năng bí thư tỉnh ủy có thể cao hơn một ít, dù sao ông ta đã dạo chơi một thời gian không ngắn, nhưng nếu điều chỉnh củng lúc hai vị, thì không có khả năng.
” Nên làm gì đây?” Thạch Ai Quốc không có lên tiếng , trong nội tâm lẩm bẩm một câu, áp lực đến với ông đúng là không nhỏ .
Ấn Thiên Hoa trước đây đưa Để Khôn Thành tới nhậm chức, lần này Bí thư tỉnh ủy An Như Sơn không có đích danh gọi ông ta đưa tới, nhưng không hiểu vì sao Ấn Thiên Hoa cũng tự mình cùng đi, làm cho mấy phó chủ nhiệm khác giật mình , gần đây Ấn Thiên Hoa cùng An Như Sơn đi lại rất gần, có thể nói giống như là nịnh hót, đây là muốn làm gì?
Tại vì nhân vật thường vụ phó chủ tịch thành phố, ban tổ chức cán bộ tỉnh chỉ cần phái một cán bộ cấp trưởng phòng đưa tiễn đến nhậm chức là được rồi, nhưng với tư cách chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh Trung Nam, chủ nhiệm Ấn Thiên Hoa rõ ràng có địa vị cao lại nhân nhượng đưa người có địa vị thấp tự mình đưa đến, điều này làm cho rất nhiều người không hiểu, Thạch Ai Quốc cũng không hiểu được .
-Ấn chủ nhiệm, chào mừng, dọc trêи đường vẫn thuận lợi chứ.
Ấn Thiên Hoa vừa xuống xe, Thạch Ai Quốc liền nghênh đón tiếp lấy, nhiệt tình cùng bắt tay, không ngừng hàn huyên .
-Lão Thạch, tôi thấy lão dạo này hình như mập ra.
-Ha ha..đâu chỉ là mình tôi mập, Để chủ tịch cũng mập ra vậy..
Thạch Ai Quốc xoay mặt nói đùa nhìn về phía Để Khôn Thành .
– Ừ, ..đúng rồi.. Khôn Thành , xem ra cơm của thành phố Hồ Châu hạp người a.
Ấn Thiên Hoa vừa cười vừa nói .
-À… giới thiệu cho mọi người biết, vị này là đồng chí Sở Hạc Hiên, lần này Tỉnh ủy ủy thác tôi đem đồng chí Sở Hạc Hiên đưa tới đây, về sau mọi người sẽ cùng trêи một chiến tuyến, trêи tỉnh muốn đem Hồ Châu mau sớm ổn định tốt, đây là nguyên văn của An bí thư.
Ấn Thiên Hoa hướng về mọi người giới thiệu nói .
-Vâng.. Ấn chủ nhiệm yên tâm, chúng tôi nhất định dốc hết sức, xin mời vào trong nói chuyện, bên ngoài đang lạnh lẻo..
Làm cho người cảm thấy thật bất ngờ, đó là sau khi Ấn Thiên Hoa giới thiệu xong, Thạch Ai Quốc cũng không có đến bắt tay cùng Sở Hạc Hiên hàn huyên, mà chỉ là gật đầu chào, rồi mời Ấn Thiên Hoa vào trong phòng .
Một màn này rất nhiều người đều thấy, không khỏi khϊế͙p͙ sợ, Thạch Ai Quốc có thể nói là người ẩn nhẫn, trước đây thời của Tưởng Văn Sơn, vẫn nhịn được trong nhiều năm như vậy, nhưng lần này đối với Sở Hạc Hiên, có cần không cho ông ấy mặt mũi đến như vậy sao?
La Bàn Hạ đôi lông mày cũng hơi nhíu lại, nhìn xem Ấn Thiên Hoa đang chuyện trò vui vẻ với Thạch Ai Quốc, trong lòng cũng cảm thán, xem ra mỗi người ai cũng giống nhau, đối mặt với đối thủ mạnh mẽ hơn mình, thì buộc phải nhường nhịn xem đó là bản phận, nhưng đối mặt đối thủ so với mình yếu hơn, nếu nhường nhịn thì biến thành biệt khuất, cho nên xem ra lần này Thạch Ai Quốc đích thật là không muốn nhịn nữa .
Đối mặt như vậy, Sở Hạc Hiên hơi bị động, nhưng hết cách rồi, bị bí thư thành ủy lạnh nhạt đây là nằm trong dự liệu, nhưng Thạch Ai Quốc dùng phương thức ra oai phủ đầu, khiến cho Sở Hạc Hiên có chút phẫn uất.
Lễ ra mắt rất ngắn, Ấn Thiên Hoa cũng đã nhìn thấy, hôm nay Thạch Ai Quốc hỏa khí không nhỏ, nhưng nhiệm vụ của ông là đưa người đến, đưa đến nơi thì đồng nghĩa với hoàn thành nhiệm vụ, còn các ngươi đấu đá như thế nào, cũng đâu có liên quan gì đến ta.
……………………………………………………………………………………………..
-Lão Thạch, thái độ hôm nay của lão có chút hơi quá.
Sau khi lễ ra mắt đã xong, Thạch Ai Quốc cùng Ấn Thiên Hoa theo thường lệ đến phòng làm việc ngồi toạ đàm .
-Ấn chủ nhiệm, thái độ của tôi hơi quá đó là do tôi bực tức một vấn đề, tôi thật ra rất muốn hỏi trêи Tỉnh ủy có ý gì, ít ra cũng phải sơ qua y kiến của tôi về chuyện Sở Hạc Hiên chứ, còn nếu đã không tín nhiệm tôi, thì để tôi làm bí thư làm, mà không đem tôi điều đi nơi khác cho rồi?
Thạch Ai Quốc biết rõ Ấn Thiên Hoa không phải là người của An Như Sơn, cho nên mới dám phát tiết như vậy.
-Lão Thạch, trêи Tỉnh ủy cũng có cân nhắc qua rồi, lão phải hiểu, lão đang làm bí thư, mà bí thư thì luôn có ưu thế nắm lấy cục diện, vì thế tỉnh ủy sợ một lần nữa xuất hiện trường hợp giống như bí thư Tưởng Văn Sơn trước đây thao túng cục diện, đến lúc đó thì không dễ thu thập, đây là sự phòng ngừa, ông phải thấy được điều này chứ.
Ấn Thiên Hoa nửa đùa nửa thật nói.
– Ấn chủ nhiệm, vậy thì Tỉnh ủy đánh giá quá cao năng lực của tôi rồi, nhưng tôi cũng phục tùng theo quyết định Tỉnh ủy, nhưng tôi nói trước, sắp xếp như thế này, nhất định là thất bại đấy, không tin rồi tình hình sắp tới sẽ thấy.