Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Không cách nào giải thích
Ngày đăng: 22:43 16/02/21
CHƯƠNG 1042 : KHÔNG CÁCH NÀO GIẢI THÍCH.
-Em.. uống nước không ? Để anh lấy nước uống cho..
Nhìn thấy Lăng Sam đã vào , Đinh Nhị Cẩu đóng cửa lại nói ra .
-Em không uống đâu..
Lăng Sam nói.
Thế nhưng ngay trong lúc Đinh Nhị Cẩu xoay người, Lăng Sam từ phía sau ôm chầm lấy hắn, làm cho hắn có chút trở tay không kịp, Lăng Sam bây giờ đã không phải là một ca bé của hai năm về trước rồi, hai năm qua ở trong trường đại học thấy giữa bạn học chung lớp đua nhau theo mốt sống thử đầy ra, càng thấy như vậy, nàng càng thấy mình cô đơn .
Thật ra thì từ Bắc Kinh về đến huyện Hải Dương của thành phố Bạch Sơn cũng chỉ hơn mười tiếng đường xe chạy, mỗi ngày đều có xe buýt ,thật sự muốn trở về cũng không khó, nhưng nàng trở về thì sợ nghe được tin tức Đinh Nhị Cẩu, cho nên nàng thà ở lại tại Bắc Kinh đi làm thêm chứ không muốn trở về .
Đinh Nhị Cẩu lãnh đạm, làm cho nàng đã mất đi lòng tin, nàng không biết mình đã sai chỗ nào, trong cô đơn nàng cũng đã từng sống thử với một nam sinh viên cùng trường hy vọng là sẽ được khỏa lấp tình cảm đơn phương của mình với Đinh Nhị Cẩu, nhưng sau vài lần giao hoan, nàng lại thấy cảm giác cô đơn lại càng mạnh hơn, nàng quên không được vào năm lớp 10 ở Bạch Sơn hắn mua cho mình cái áo lông, càng quên không được trong lần đầu tiên của một cô gái mới lớn, tên vô lại này đã sờ soạng bυ" ɭϊếʍ khi dễ mình, thế nên sau một tháng nàng đã chia tay với nam sinh viên kia, mà tập trung toàn bộ tinh lực cho việc học .
Lăng Sam đang chờ đợi một cơ hội để nghe một lời giải thích, nhưng những cơ hội này không biết khi nào sẽ đến, cho đến tối nay những chuyện phát sinh đã xảy ra, nàng biết rõ , nếu như bỏ qua tối nay, thì có lẽ cả đời này sẽ bỏ qua .
-Lăng Sam, không nên như vậy, chúng ta ngồi xuống nói chuyện được không.
Đinh Nhị Cẩu rất khó khăn nói, hắn hiểu tấm lòng của Lăng Sam, nhưng trong lòng hắn hiện giờ thì không có sự thủy chung, hắn sợ rồi mình sẽ phụ cô gái này, chính mình phong lưu đã thành tánh, đối với tình yêu tràn ngập hy vọng của một cô gái thì đâu có thể dễ dàng tha thứ cho bản tính của hắn, đến cuối cùng rồi cũng chia tay, vậy thì chi bằng không nên thương tổn đến người ta, như vậy mới là kết quả tốt nhất.
-Em muốn một câu giải thích, hai năm qua vì sao đối với em hờ hững như vậy, em gửi cho anh biết bao nhiêu tin nhắn, thì anh không trả lời, gọi điện thoại thì anh không nghe máy, có phải là không còn muốn gặp mặt em nữa, em nói cho anh biết.. nếu anh không cho em một lời giải thích thỏa đáng, em sẽ chết trước mặt anh cho anh xem…
Lăng Sam từ phía sau ôm chặt Đinh Nhị Cẩu, hắn nói cái gì nàng cũng không buông ra .
-Được rồi ..để anh giải thích, trước em buông anh ra cái đã, ngồi xuống nói chuyện, chứ cứ tiếp tục như thế này anh rất mệt…
-Không được, anh mệt mỏi, em không mệt mỏi sao ? Hai năm qua anh làm tâm trí của em mệt chết hơn nhiều, còn anh mới chỉ mệt mỏi lúc này thì đã chịu không được rồi..
Lăng Sam vẫn không buông tay .
Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ, đành mặc kệ Lăng Sam từ sau lưng ôm mình, nhưng đó cũng là một loại dày vò, thân thể của nàng áp sát vào lưng Đinh Nhị Cẩu, để cho hai bầu иɦũ ɦσα mềm mại ma ám trêи người hắn..
-Vậy bây giờ em muốn nghe anh giải thích cái gì đây?
-Vì sao mà anh không còn để ý tới em… nếu không vì tự ái, em đã sớm đi tìm anh rồi, nhưng rồi em sợ lúc gặp anh cũng không ngó ngàng gì đến em, lúc đó em chỉ có nước nhảy sông mà chết….thời gian dần trôi qua, trong lòng của em như muốn chết lặng rồi, nhưng em lại không cam lòng.
Lăng Sam dựa người ở phía sau hắn, tự lẩm bẩm .
-Anh không đến gặp em là vì công việc quá bận rộn mà.
Đinh Nhị Cẩu chỉ có thể giải thích một cách gượng gạo .
-Anh bận rộn bề bộn nhiều việc? Em thấy anh có những phụ nữ khác thì đúng hơn, đừng cho là em không biết, anh đã có những người phụ nữ khác, hơn nữa không chỉ là một người, em làm sao mà không biết anh là một gã hoa tâm đại tặc, anh nói đi, những phụ nữ kia có cái gì gì …
Lăng Sam tức giận buông hắn ra rồi nói, nhưng lại lấy tay vặn chặt lỗ tai Đinh Nhị Cẩu ..
-Uí buông tay …đau..
-Vậy anh nói đi, em có chỗ nào không bằng những phụ nữ ..
Lăng Sam thở hồng hộc quát .
-Á…, người ta không nhéo lỗ tai như em…
Đinh Nhị Cẩu bị vặn tay đau , không lựa lời liền nói .
Cái này đã xong , Đinh Nhị Cẩu nói xong thì mới biết mình nói không đúng, Lăng Sam làm sao biết được hắn có phụ nữ bên ngoài, cái này không phải là thừa nhận mình có đàn bà bên ngoài sao?
Trong lúc này trong phòng yên tĩnh trở lại , Lăng Sam nhìn lấy Đinh Nhị Cẩu, nhưng bàn tay của nàng tay cũng đã buông lỏng lổ tai Đinh Nhị Cẩu ra, mắt ngấn lệ nói ra:
-Em biết ngay là anh có người khác nên đã quên em, chính anh thừa nhận. Tốt, anh rất giỏi, em nhớ kỹ …. .
Lăng Sam nói xong đứng người lên vừa khóc vừa chạy trở về gian phòng của mình .
Đinh Nhị Cẩu nhìn Lăng Sam rời đi, hắn muốn nói, nhưng cuối cùng vẫn là không mở miệng được, hắn cũng tin rằng , chỉ cần mình dỗ dành, Lăng Sam sẽ tha thứ hắn , nhưng sau đó thì tính sao?
………………………………………………………………………………………………..
Tắm rửa xong, nằm ở trêи giường, đã qua giao thừa rồi, một năm mới đã bắt đầu, tuy rằng ngày hôm qua hắn rất mỏi mệt, hơn nữa lại uống nhiều rượu, nhưng lúc này một chút mệt mỏi cũng không có, hắn cứ nghĩ đến Lăng Sam, nghĩ đến biểu lộ của nàng lúc rời đi, chính hắn cũng thấy được chính mình đúng là một tên khốn kiếp, lần này đúng ra là không nên tới Bắc Kinh, không nên gặp lại Lăng Sam, nhưng chuyện xảy ra thì đâu như mình mong muốn, đâu có ai ngờ trước được..
Bỗng lại có tiếng gỏ cửa trong đêm tối vang lên mặc dù không lớn…
-Em.. uống nước không ? Để anh lấy nước uống cho..
Nhìn thấy Lăng Sam đã vào , Đinh Nhị Cẩu đóng cửa lại nói ra .
-Em không uống đâu..
Lăng Sam nói.
Thế nhưng ngay trong lúc Đinh Nhị Cẩu xoay người, Lăng Sam từ phía sau ôm chầm lấy hắn, làm cho hắn có chút trở tay không kịp, Lăng Sam bây giờ đã không phải là một ca bé của hai năm về trước rồi, hai năm qua ở trong trường đại học thấy giữa bạn học chung lớp đua nhau theo mốt sống thử đầy ra, càng thấy như vậy, nàng càng thấy mình cô đơn .
Thật ra thì từ Bắc Kinh về đến huyện Hải Dương của thành phố Bạch Sơn cũng chỉ hơn mười tiếng đường xe chạy, mỗi ngày đều có xe buýt ,thật sự muốn trở về cũng không khó, nhưng nàng trở về thì sợ nghe được tin tức Đinh Nhị Cẩu, cho nên nàng thà ở lại tại Bắc Kinh đi làm thêm chứ không muốn trở về .
Đinh Nhị Cẩu lãnh đạm, làm cho nàng đã mất đi lòng tin, nàng không biết mình đã sai chỗ nào, trong cô đơn nàng cũng đã từng sống thử với một nam sinh viên cùng trường hy vọng là sẽ được khỏa lấp tình cảm đơn phương của mình với Đinh Nhị Cẩu, nhưng sau vài lần giao hoan, nàng lại thấy cảm giác cô đơn lại càng mạnh hơn, nàng quên không được vào năm lớp 10 ở Bạch Sơn hắn mua cho mình cái áo lông, càng quên không được trong lần đầu tiên của một cô gái mới lớn, tên vô lại này đã sờ soạng bυ" ɭϊếʍ khi dễ mình, thế nên sau một tháng nàng đã chia tay với nam sinh viên kia, mà tập trung toàn bộ tinh lực cho việc học .
Lăng Sam đang chờ đợi một cơ hội để nghe một lời giải thích, nhưng những cơ hội này không biết khi nào sẽ đến, cho đến tối nay những chuyện phát sinh đã xảy ra, nàng biết rõ , nếu như bỏ qua tối nay, thì có lẽ cả đời này sẽ bỏ qua .
-Lăng Sam, không nên như vậy, chúng ta ngồi xuống nói chuyện được không.
Đinh Nhị Cẩu rất khó khăn nói, hắn hiểu tấm lòng của Lăng Sam, nhưng trong lòng hắn hiện giờ thì không có sự thủy chung, hắn sợ rồi mình sẽ phụ cô gái này, chính mình phong lưu đã thành tánh, đối với tình yêu tràn ngập hy vọng của một cô gái thì đâu có thể dễ dàng tha thứ cho bản tính của hắn, đến cuối cùng rồi cũng chia tay, vậy thì chi bằng không nên thương tổn đến người ta, như vậy mới là kết quả tốt nhất.
-Em muốn một câu giải thích, hai năm qua vì sao đối với em hờ hững như vậy, em gửi cho anh biết bao nhiêu tin nhắn, thì anh không trả lời, gọi điện thoại thì anh không nghe máy, có phải là không còn muốn gặp mặt em nữa, em nói cho anh biết.. nếu anh không cho em một lời giải thích thỏa đáng, em sẽ chết trước mặt anh cho anh xem…
Lăng Sam từ phía sau ôm chặt Đinh Nhị Cẩu, hắn nói cái gì nàng cũng không buông ra .
-Được rồi ..để anh giải thích, trước em buông anh ra cái đã, ngồi xuống nói chuyện, chứ cứ tiếp tục như thế này anh rất mệt…
-Không được, anh mệt mỏi, em không mệt mỏi sao ? Hai năm qua anh làm tâm trí của em mệt chết hơn nhiều, còn anh mới chỉ mệt mỏi lúc này thì đã chịu không được rồi..
Lăng Sam vẫn không buông tay .
Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ, đành mặc kệ Lăng Sam từ sau lưng ôm mình, nhưng đó cũng là một loại dày vò, thân thể của nàng áp sát vào lưng Đinh Nhị Cẩu, để cho hai bầu иɦũ ɦσα mềm mại ma ám trêи người hắn..
-Vậy bây giờ em muốn nghe anh giải thích cái gì đây?
-Vì sao mà anh không còn để ý tới em… nếu không vì tự ái, em đã sớm đi tìm anh rồi, nhưng rồi em sợ lúc gặp anh cũng không ngó ngàng gì đến em, lúc đó em chỉ có nước nhảy sông mà chết….thời gian dần trôi qua, trong lòng của em như muốn chết lặng rồi, nhưng em lại không cam lòng.
Lăng Sam dựa người ở phía sau hắn, tự lẩm bẩm .
-Anh không đến gặp em là vì công việc quá bận rộn mà.
Đinh Nhị Cẩu chỉ có thể giải thích một cách gượng gạo .
-Anh bận rộn bề bộn nhiều việc? Em thấy anh có những phụ nữ khác thì đúng hơn, đừng cho là em không biết, anh đã có những người phụ nữ khác, hơn nữa không chỉ là một người, em làm sao mà không biết anh là một gã hoa tâm đại tặc, anh nói đi, những phụ nữ kia có cái gì gì …
Lăng Sam tức giận buông hắn ra rồi nói, nhưng lại lấy tay vặn chặt lỗ tai Đinh Nhị Cẩu ..
-Uí buông tay …đau..
-Vậy anh nói đi, em có chỗ nào không bằng những phụ nữ ..
Lăng Sam thở hồng hộc quát .
-Á…, người ta không nhéo lỗ tai như em…
Đinh Nhị Cẩu bị vặn tay đau , không lựa lời liền nói .
Cái này đã xong , Đinh Nhị Cẩu nói xong thì mới biết mình nói không đúng, Lăng Sam làm sao biết được hắn có phụ nữ bên ngoài, cái này không phải là thừa nhận mình có đàn bà bên ngoài sao?
Trong lúc này trong phòng yên tĩnh trở lại , Lăng Sam nhìn lấy Đinh Nhị Cẩu, nhưng bàn tay của nàng tay cũng đã buông lỏng lổ tai Đinh Nhị Cẩu ra, mắt ngấn lệ nói ra:
-Em biết ngay là anh có người khác nên đã quên em, chính anh thừa nhận. Tốt, anh rất giỏi, em nhớ kỹ …. .
Lăng Sam nói xong đứng người lên vừa khóc vừa chạy trở về gian phòng của mình .
Đinh Nhị Cẩu nhìn Lăng Sam rời đi, hắn muốn nói, nhưng cuối cùng vẫn là không mở miệng được, hắn cũng tin rằng , chỉ cần mình dỗ dành, Lăng Sam sẽ tha thứ hắn , nhưng sau đó thì tính sao?
………………………………………………………………………………………………..
Tắm rửa xong, nằm ở trêи giường, đã qua giao thừa rồi, một năm mới đã bắt đầu, tuy rằng ngày hôm qua hắn rất mỏi mệt, hơn nữa lại uống nhiều rượu, nhưng lúc này một chút mệt mỏi cũng không có, hắn cứ nghĩ đến Lăng Sam, nghĩ đến biểu lộ của nàng lúc rời đi, chính hắn cũng thấy được chính mình đúng là một tên khốn kiếp, lần này đúng ra là không nên tới Bắc Kinh, không nên gặp lại Lăng Sam, nhưng chuyện xảy ra thì đâu như mình mong muốn, đâu có ai ngờ trước được..
Bỗng lại có tiếng gỏ cửa trong đêm tối vang lên mặc dù không lớn…