Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Chạm mặt
Ngày đăng: 22:43 16/02/21
CHƯƠNG 1045: CHẠM MẶT.
Hai người giằng co một trận như vậy đến rạng sáng, Đinh Nhị Cẩu cũng mệt mỏi, cùng Lăng Sam ôm nhau mà ngủ, chẳng mấy chốc trời đã hừng đông, xa xa tiếng pháo nổ đánh thức Đinh Nhị Cẩu dậy.
Lúc hắn ngồi dậy, thì Lăng Sam đưa tay kéo hắn lại, nói:
-Mùng 1 tết mà anh dậy sớm vậy, hay là em cùng đi vòng vòng với anh.
-Em ngủ thêm một hồi đi, nhìn em tối hôm qua vừa la vừa rêи nhiều, mệt mỏi nhiều đấy..
-Bại hoại ..tại anh đó.. anh cho rằng thân thể của em cũng như mấy người đàn bà của anh à, không biết chậm nhẹ một chút ..
-Đây không phải là tại em sao.. cứ la lên đừng có ngừng, nhanh lên, mạnh lên một chút . . .
-Anh nói cái gì…
Lăng Sam ngồi dậy lại nhéo lổ tai Đinh Nhị Cẩu, hắn la lên nhưng khi nhìn thấy hai bầu иɦũ ɦσα săn chắc tròn trịa của Lăng Sam, còn có trêи đỉnh hai đầu núm иɦũ ɦσα nho nhỏ hồng nhuận phơn phớt hấp dẫn dị thương, Đinh Nhị Cẩu liền cúi đầu ngậm lại trong miệng bυ" ʍút̼ .
Lăng Sam ưm một tiếng, ngửa mặt ngã lên giường, nàng lại ôm lấy đầu Đinh Nhị Cẩu ghì chặt vào bầu иɦũ ɦσα của mình, hai người lại cùng một chỗ, chậm rãi động, hắn xoay người Lăng Sam lại, để cho nàng quỳ gối trêи giường, để cho cái ʍôиɠ cong vễnh lên.
………………………………………………………………………………………………
Lúc này Đinh Nhị Cẩu bắt đầu khởi động va chạm trêи cái ʍôиɠ lãng, ƈôи ȶɦịt không ngừng rút ra đút vào ở bên trong ɦσα ɦuyệt Lăng Sam, toàn lực động lấy hạ thân, trong phòng tiếng rêи rỉ của Lăng Sam đã biến thành tiếng thét chói tai bên tai không dứt…
……………………………………………………………………………………………..
Khi từng làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ hướng trong thân thể Lăng Sam phun sâu vào trong, ɦσα ɦuyệt nàng dâng lên bó chặc lấy ƈôи ȶɦịt hắn, hai tay dùng sức nắm chặt lấy tấm ga giường tuyết trắng, cái đầu áo sát vào gối rống lấy….
Lúc Đinh Nhị Cẩu xuất tinh, Lăng Sam đã là lần thứ hai có cơn cực kɧօáϊ, cao trào qua đi trong chốc lát, Lăng Sam cảm giác từ trong ɦσα ɦuyệt mình tình dịch trào chảy ra ngoài, nàng mau ngồi dậy chạy đến buồng vệ sinh ngồi thọc ngón tay vào nguấy rửa …
……………………………………………………………………………………………..
-Hôm nay em đi với anh không được, lát nữa em quay lại gian phòng của em ngủ tiếp đi, anh phải đi ra ngoài chúc tết cho lãnh đạo ở Bắc Kinh, anh tới đây là vì việc chúc tết này đấy, anh cứ tưởng là em đã về nhà ăn tết, không ngờ em vẫn còn ở tại Bắc Kinh, có thể đây là số phận, thời gian nghỉ tết vẫn còn dài, hay là ngày mai anh đưa em về về thành phố Bạch Sơn, rồi anh trở về đơn vị, công việc ở đó còn rất nhiều..
-Vậy lúc nào em mới có thể gặp lại anh?
Lăng Sam mất hứng hỏi.
-Lúc nào cũng được, nếu có dịp anh đến Bắc Kinh, còn nếu không thì em đến Hồ Châu tìm anh cũng được .
-Được rồi, anh nói thì phải giữ lời, em giờ là người của anh, anh phải phụ trách em..
Lăng Sam quẹt miệng nói ra .
-Ừ…anh biết rồi, đi ngủ đi, tối hôm qua vừa xảy ra chuyện, em cũng không nên đi ra ngoài một mình , nơi này cách rất gần nhà hàng Phù Dung, đừng để người trông thấy em..
-Vâng.. anh đi nhanh lên trở về, mem ở một mình cũng sợ lắm.
Lăng Sam làm nũng nói .
-Tốt rồi ..anh đi đây.
Đinh Nhị Cẩu đứng dậy mặc quần áo tử tế đi ra cửa .
Khi xuống lầu, thấy trong đại sảnh chủ nhiệm La Hậu Văn đang chỉ huy nhân viên dọn dẹp đại sảnh, xem ra giao thừa qua đi, khách sạn Hồ Châu lại chuẩn bị đón khách.
-Đinh phó cục, chúc mừng năm mới…
La Hậu Văn tiến lên chào nói.
-Chủ nhiệm …chúc mừng nắm mới..
-Cậu muốn đi ra ngoài à .
La Hậu Văn thăm hỏi .
-Tôi đi ra ngoài bái niên, đi trễ sợ kẹt xe ..
-À…cô Lăng dậy chưa, có chuẩn bị cơm sẵn không?
-Được rồi, không cần để ý tới đâu, lúc nào ngủ dậy thì ăn cũng được.
Đinh Nhị Cẩu dặn dò xong liền lái xe đi .
Bởi vì còn sớm, cho nên dọc theo trêи đường đi vẫn còn vắng vẻ, đến cổng cư xá thì hắn gọi điện thoại báo Trọng Hãi, bảo vệ cổng mới cho hắn đi vào.
Mở cửa ra là Trọng Hãi, lúc này Đinh Nhị Cẩu nghe được trong phòng khách đã có tiếng người nói chuyện .
-Hà…còn có người đến sớm hơn so với em? Ai vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi
-Một người quen của chú, cũng trú trong cư xá này, cho nên mới đến sớm, lát nữa em vào chút tết là được rồi, đừng nên nói gì lung tung.
Trọng Hãi hiếm thấy dặn dò Đinh Nhị Cẩu kỹ như vậy .
Đinh Nhị Cẩu gật đầu, đi theo phía sau Trọng Hãi tiến vào phòng khách, vừa đến thì trông thấy một trung niên khí vũ hiên ngang ngồi ở bên cạnh Trọng Phong Dương, hai người trò chuyện rất là sôi nổi, nhưng điều khiến cho Đinh Nhị Cẩu bất ngờ là bên tay phải người trung niên này, còn có ngồi một đôi nam nữ trẻ tuổi .
Làm cho giật mình chính là tên thanh niên trẻ tuổi kia khiến Đinh Nhị Cẩu kinh hãi , tựa hồ tối hôm qua tại nhà hàng Phù Dung hắn đã gặp qua người thanh niên này, lúc tối hôm qua ngồi ở góc phòng, lúc có tên đang khi dễ Lăng Sam, cho nên Đinh Nhị Cẩu có chút ấn tượng.
Cả hai người cứ như vậy nhìn thoáng qua, đều từ trong mắt đối phương thấy được cuộc gặp gỡ này là ngoài ý muốn, lúc này hiển nhiên không phải là lúc lên tiếng .
Hai người giằng co một trận như vậy đến rạng sáng, Đinh Nhị Cẩu cũng mệt mỏi, cùng Lăng Sam ôm nhau mà ngủ, chẳng mấy chốc trời đã hừng đông, xa xa tiếng pháo nổ đánh thức Đinh Nhị Cẩu dậy.
Lúc hắn ngồi dậy, thì Lăng Sam đưa tay kéo hắn lại, nói:
-Mùng 1 tết mà anh dậy sớm vậy, hay là em cùng đi vòng vòng với anh.
-Em ngủ thêm một hồi đi, nhìn em tối hôm qua vừa la vừa rêи nhiều, mệt mỏi nhiều đấy..
-Bại hoại ..tại anh đó.. anh cho rằng thân thể của em cũng như mấy người đàn bà của anh à, không biết chậm nhẹ một chút ..
-Đây không phải là tại em sao.. cứ la lên đừng có ngừng, nhanh lên, mạnh lên một chút . . .
-Anh nói cái gì…
Lăng Sam ngồi dậy lại nhéo lổ tai Đinh Nhị Cẩu, hắn la lên nhưng khi nhìn thấy hai bầu иɦũ ɦσα săn chắc tròn trịa của Lăng Sam, còn có trêи đỉnh hai đầu núm иɦũ ɦσα nho nhỏ hồng nhuận phơn phớt hấp dẫn dị thương, Đinh Nhị Cẩu liền cúi đầu ngậm lại trong miệng bυ" ʍút̼ .
Lăng Sam ưm một tiếng, ngửa mặt ngã lên giường, nàng lại ôm lấy đầu Đinh Nhị Cẩu ghì chặt vào bầu иɦũ ɦσα của mình, hai người lại cùng một chỗ, chậm rãi động, hắn xoay người Lăng Sam lại, để cho nàng quỳ gối trêи giường, để cho cái ʍôиɠ cong vễnh lên.
………………………………………………………………………………………………
Lúc này Đinh Nhị Cẩu bắt đầu khởi động va chạm trêи cái ʍôиɠ lãng, ƈôи ȶɦịt không ngừng rút ra đút vào ở bên trong ɦσα ɦuyệt Lăng Sam, toàn lực động lấy hạ thân, trong phòng tiếng rêи rỉ của Lăng Sam đã biến thành tiếng thét chói tai bên tai không dứt…
……………………………………………………………………………………………..
Khi từng làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ hướng trong thân thể Lăng Sam phun sâu vào trong, ɦσα ɦuyệt nàng dâng lên bó chặc lấy ƈôи ȶɦịt hắn, hai tay dùng sức nắm chặt lấy tấm ga giường tuyết trắng, cái đầu áo sát vào gối rống lấy….
Lúc Đinh Nhị Cẩu xuất tinh, Lăng Sam đã là lần thứ hai có cơn cực kɧօáϊ, cao trào qua đi trong chốc lát, Lăng Sam cảm giác từ trong ɦσα ɦuyệt mình tình dịch trào chảy ra ngoài, nàng mau ngồi dậy chạy đến buồng vệ sinh ngồi thọc ngón tay vào nguấy rửa …
……………………………………………………………………………………………..
-Hôm nay em đi với anh không được, lát nữa em quay lại gian phòng của em ngủ tiếp đi, anh phải đi ra ngoài chúc tết cho lãnh đạo ở Bắc Kinh, anh tới đây là vì việc chúc tết này đấy, anh cứ tưởng là em đã về nhà ăn tết, không ngờ em vẫn còn ở tại Bắc Kinh, có thể đây là số phận, thời gian nghỉ tết vẫn còn dài, hay là ngày mai anh đưa em về về thành phố Bạch Sơn, rồi anh trở về đơn vị, công việc ở đó còn rất nhiều..
-Vậy lúc nào em mới có thể gặp lại anh?
Lăng Sam mất hứng hỏi.
-Lúc nào cũng được, nếu có dịp anh đến Bắc Kinh, còn nếu không thì em đến Hồ Châu tìm anh cũng được .
-Được rồi, anh nói thì phải giữ lời, em giờ là người của anh, anh phải phụ trách em..
Lăng Sam quẹt miệng nói ra .
-Ừ…anh biết rồi, đi ngủ đi, tối hôm qua vừa xảy ra chuyện, em cũng không nên đi ra ngoài một mình , nơi này cách rất gần nhà hàng Phù Dung, đừng để người trông thấy em..
-Vâng.. anh đi nhanh lên trở về, mem ở một mình cũng sợ lắm.
Lăng Sam làm nũng nói .
-Tốt rồi ..anh đi đây.
Đinh Nhị Cẩu đứng dậy mặc quần áo tử tế đi ra cửa .
Khi xuống lầu, thấy trong đại sảnh chủ nhiệm La Hậu Văn đang chỉ huy nhân viên dọn dẹp đại sảnh, xem ra giao thừa qua đi, khách sạn Hồ Châu lại chuẩn bị đón khách.
-Đinh phó cục, chúc mừng năm mới…
La Hậu Văn tiến lên chào nói.
-Chủ nhiệm …chúc mừng nắm mới..
-Cậu muốn đi ra ngoài à .
La Hậu Văn thăm hỏi .
-Tôi đi ra ngoài bái niên, đi trễ sợ kẹt xe ..
-À…cô Lăng dậy chưa, có chuẩn bị cơm sẵn không?
-Được rồi, không cần để ý tới đâu, lúc nào ngủ dậy thì ăn cũng được.
Đinh Nhị Cẩu dặn dò xong liền lái xe đi .
Bởi vì còn sớm, cho nên dọc theo trêи đường đi vẫn còn vắng vẻ, đến cổng cư xá thì hắn gọi điện thoại báo Trọng Hãi, bảo vệ cổng mới cho hắn đi vào.
Mở cửa ra là Trọng Hãi, lúc này Đinh Nhị Cẩu nghe được trong phòng khách đã có tiếng người nói chuyện .
-Hà…còn có người đến sớm hơn so với em? Ai vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi
-Một người quen của chú, cũng trú trong cư xá này, cho nên mới đến sớm, lát nữa em vào chút tết là được rồi, đừng nên nói gì lung tung.
Trọng Hãi hiếm thấy dặn dò Đinh Nhị Cẩu kỹ như vậy .
Đinh Nhị Cẩu gật đầu, đi theo phía sau Trọng Hãi tiến vào phòng khách, vừa đến thì trông thấy một trung niên khí vũ hiên ngang ngồi ở bên cạnh Trọng Phong Dương, hai người trò chuyện rất là sôi nổi, nhưng điều khiến cho Đinh Nhị Cẩu bất ngờ là bên tay phải người trung niên này, còn có ngồi một đôi nam nữ trẻ tuổi .
Làm cho giật mình chính là tên thanh niên trẻ tuổi kia khiến Đinh Nhị Cẩu kinh hãi , tựa hồ tối hôm qua tại nhà hàng Phù Dung hắn đã gặp qua người thanh niên này, lúc tối hôm qua ngồi ở góc phòng, lúc có tên đang khi dễ Lăng Sam, cho nên Đinh Nhị Cẩu có chút ấn tượng.
Cả hai người cứ như vậy nhìn thoáng qua, đều từ trong mắt đối phương thấy được cuộc gặp gỡ này là ngoài ý muốn, lúc này hiển nhiên không phải là lúc lên tiếng .