Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Từ kiều kiều lo lắng

Ngày đăng: 22:44 16/02/21

CHƯƠNG 1053: TỪ KIỀU KIỀU LO LẮNG.

-Em mới vừa từ nhà Thạch bí thư trở về, ông ấy cũng không muốn chị bỏ chạy, nhưng cũng suy tính đến yêu cầu của chị, cho nên quyết định để em và chị cùng nhau gánh vác lấy trong phạm vi quản lý, công tác của em chủ yếu là cân đối cải cách vấn đề tổ chức, chuyện này thì chị có thể làm, còn tiếp nhận đội hình cảnh của chị, tranh thủ xử lý mấy vụ án …

-Bí thư thật sự nói như vậy?

Chu Hồng Kỳ nghi ngờ hỏi, nàng cho rằng đây là Đinh Nhị Cẩu tự ý mình quyết định, mục đich là muốn giữ mình lại.

-Chắc chắn 100% a, đúng rồi , bảo chúng ta mau chóng bàn giao, nhưng chị phải đáp ứng với em, ít nhất tại trong vòng một năm không thể rời khỏi cục công an này , như thế nào được không?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Vì cái gì mà phải ở lại ít nhất một năm?

Chu Hồng Kỳ thấy khó hiểu nên hỏi lại.

-Tại vì có chị ở nơi này thì em mới an tâm..

Đinh Nhị Cẩu nói .

-Hừ, đừng hòng chị tin những lới này, nhưng mà em đã thay thế cho chị…thì cũng phải trượng nghĩa, chị đồng ý với em, qua một năm nếu như đến lúc đó mà em muốn cùng chị rời khỏi nơi đây, chị cũng có thể mang em đi theo.

Chu Hồng Kỳ nhìn Đinh Nhị Cẩu liếc, nhưng lập tức ánh mắt nàng liền lãng tránh, loại ám chỉ tình cảm như thế này thì lộ liễu quá, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì sửng sốt giả bộ như không rõ hiểu ý của nàng.

-Được rồi, đến lúc đó rồi tính sau. À…mà chị thấy Hạ Bân, con người này như thế nào?

Đinh Nhị Cẩu hỏi, sắp tới hắn sẽ tiếp nhận đội cảnh sát hình sự, đương nhiên muốn hiểu rõ tình hình đối với đội cảnh sát hình sự, Hạ Bân là đội trưởng cảnh sát hình sự hiện nay.

-Em muốn hỏi về phương diện nào? Là cách làm người hay là xử sự?

-Cả hai, chị và hắn củng nhau làm việc cũng khá lâu, chắc ít nhiều gì cũng có ấn tượng .

-Ừ, người này nghiệp vụ năng lực rất mạnh, nhưng có đôi khi tính tình rất bướng bỉnh, cho nên chị tuy được phân công quản lý đội hình sự , nhưng khi trong đội cảnh sát hình sự có chuyện, chị thực sự không thể khống chế được toàn bộ, trong đội cảnh sát hình sự, những người này đều là người già giặn lâu năm trong đội cảnh sát hình sự, nói thật rất khó bố trí công tác theo ý của mình, với lại đội cảnh sát hình sự ngày trước thì thuộc về Đàm Quốc Khánh quản lý, cho nên nơi này cũng rất khó lôi kéo về làm người của mình, em tiếp nhận thì sẽ biết.

Chu Hồng Kỳ xấu hổ nói ra .

-Nhưng trong đội cảnh sát hình sự, bọn họ cũng không phải là một khối thống nhất rắn chắc, cũng không có ai đối nghịch với Hạ Bân sao?

Đinh Nhị Cẩu cau mày nói, đối với Chu Hồng Kỳ tình huống miêu tả, hắn thấy đúng là có chút đau đầu rồi.

-Có a…đội phó Lưu Chấn Đông cũng rất độc lập, người này chị cũng có tiếp xúc , nhưng tính cảnh giác của hắn rất cao, không dễ đạt được sự tín nhiệm của hắn đâu, với lại người này chị đã âm thầm điều tra, có một vụ án quan hệ đến em đang quan tâm đấy.

-Vụ án gì?

-Vụ án Lôi Phong, Lưu Chấn Đông trước đó cũng ở bên đội cảnh sát phòng chống ma túy, nhưng sau khi Lôi Phong chết đã bị điều đến đội cảnh sát hình sự, cho nên có thể người này đối với em có thể trợ giúp.

-Há, còn có việc này, chị cho em tư liệu về Lưu Chấn Đông, để em tiếp xúc với người này thử xem, xem ra cải cách đội ngũ công an Hồ Châu vẫn chưa có đúng chỗ, ít nhất là đội cảnh sát hình sự cũng chưa có tốt sửa trị.

Đinh Nhị Cẩu thong thả nói .

-Trường Sinh, đội cảnh sát hình sự khác với cảnh sát bình thường, đối mặt đều là những vụ trọng án, cho nên em vẫn cẩn thận thì tốt hơn, đừng có làm chuyện mà mình không có nắm chặc, dù sao cũng là chuyện công, nhưng mạng là của mình.

Chu Hồng Kỳ khuyên nhủ .

-Ồ …chị Hồng Kỳ, tính cách này trước kia đâu có như vậy, sao bây giờ lại thay đổi thế?

Đinh Nhị Cẩu cười nói .

-Chị cũng không biết, có thể là trước kia khi còn trong quân đội, thật sự là không có nghĩ tới mình sẽ có ngày còn sống, nhưng từ ngày xuất ngũ đến nay, cuộc sống dễ chịu đã quen, người cũng lười nhác rồi, sức mạnh liều mạng cũng đã bị mất dần đi, bây giờ chị còn thấy mình còn may mắn khi đã xuất ngũ, chứ cái loại cứ ɭϊếʍ máu trêи lưỡi đao bây giờ suy nghĩ lại mà sợ, có phải là lá gan của chị đã nhỏ đi?

-Cũng không hẳn là vậy , nếu như bây giờ để chị quay lại trong quân ngũ, có thể chị sẽ trở lại như trước, còn đây chỉ là hoàn cảnh cho phép mà thôi, không nên suy nghĩ nhiề , ngày mai đi, rút cái thời gian, gọi Hạ Bân cùng Lưu Chấn Đông tới đây để em giao tiếp một chút, em muốn hiểu rõ hơn chút nữa về con người của Lưu Chấn Đông.

Đinh Nhị Cẩu mới vừa nói xong, thì điện thoại liền vang lên, là Từ Kiều Kiều gọi tới , nên hắn chào Chu Hồng Kỳ rồi liền đi ra ngoài .

-Việc gì vậy, không có thi đậu lấy bằng lái sao?

Đinh Nhị Cẩu hỏi .

– Đã lấy bằng rồi, anh đang ở đâu, tôi chạy lại đón anh, có chuyện rất trọng yếu nên tôi muốn tìm anh.

Từ Kiều Kiều ở trong điện thoại vội vàng nói .

-Tới đón tôi ? Đã mua xe rồi ư .. chuyện gì mà gấp gáp như vậy?

-Anh cứ nói địa chỉ tôi tới, Hà Tình tìm tôi đấy…

Từ Kiều Kiều ở trong điện thoại nói ra .

-Được rồi, cô chạy tới phía tây cục công an thành phố dừng xe ở ngoài con đường nhỏ, tôi đến giao lộ chờ cô.

Đinh Nhị Cẩu nói, hắn vốn không muốn quản đến chuyện này, chuyện của Hà Tình thì Từ Kiều Kiều không phải lần đầu tiên tìm đến hắn, nhưng lúc trước với hiện tại thì đã khác, bây giờ hắn đang nghi ngờ tập đoàn Vệ Hoàng càng lúc càng lớn, cho nên khi nghe được về chuyện của Hà Tình, trong chốc lát liền có quyết định .

Đinh Nhị Cẩu vừa mới đứng ở giao lộ không lâu, một chiếc xe hơi màu đen nhanh chóng chạy tới, nhìn kỹ thuật lái xe, Từ Kiều Kiều đúng là chạy cũng không tồi.

-Ừ, xe cũng đẹp lắm, thì ra cô cũng là một tiểu phú bà ah.

Đinh Nhị Cẩu mở cửa xe chui vào .

-Ai nha, tôi không có thời gian cùng anh nói chuyện phiếm, Hà Tình thông qua cha của nàng nói là muốn gặp mặt tôi đấy.

Từ Kiều Kiều vừa lái xe vừa nói .

-Vậy thì đi thôi , nhưng hai người là bằng hữu, việc gì lại kéo tôi vào?

-Ai …anh là phó cục trưởng công an, anh có nghĩ đến việc Hà Tình kết hôn đã lâu rồi, lúc trước tôi từng khuyên qua nàng, nhưng nàng còn cho rằng tôi muốnhại nàng , nhưng bây giờ lại muốn chủ động gặp tôi, anh nói trong chuyện này làm gì mà không có chuyện ? Tôi không rõ nàng tại sao Hà Tình lại muốn gặp tôi.

Từ Kiều Kiều buồn bả nói .

-Vậy cô nếu không muốn gặp Hà Tình, thì cứ nói thẳng là không gặp là được rồi.

Đinh Nhị Cẩu nói .

-Trời ơi.. nếu đơn giản như vậy, tôi còn tìm anh để làm chi, ngày hôm qua mới mùng một Tết, cha của Hà Tình sáng sớm liền gọi tôi đến nhà ông ấy, còn có mẹ của Hà Tình, nói là Hà Tình muốn gặp tôi…tôi cũng có nói là tôi không muốn đi, nhưng Hà Hồng An sắc mặt rất khó nhìn, mà mẹ của Hà Tình chỉ có điều quỳ xuống cầu tôi, anh thấy trong chuyện này như thế nào ? Càng nghĩ càng sợ hãi.

Từ Kiều Kiều tay cầm tay lái cũng bắt đầu phát run .