Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Nắm quyền đội trưởng cảnh sát hình sự

Ngày đăng: 22:44 16/02/21

CHƯƠNG 1056: NẮM QUYỀN ĐỘI TRƯỞNG CẢNH SÁT HÌNH SỰ.

-À…có kiểu súng mới rồi hả?

Hạ Bân trêи mặt vui vẻ hỏi, vô cùng sảng kɧօáϊ đem súng của mình móc ra, đưa cho Đinh Nhị Cẩu, hắn vừa lấy tới liền đem băng đạn tháo ra, lúc này Lưu Chấn Đông cũng đưa súng cho Đinh Nhị Cẩu, hắn cũng không nhìn tới, chỉ lấy tay khều một cái đẩy khẩu súng cách xa tầm với của Hạ Bân.

-Lan bí thư… vào đi.

Đinh Nhị Cẩu hướng ngoài cửa hô.

Ngoại trừ Đinh Nhị Cẩu, trong phòng ba người khác đều sửng sốt, không biết Đinh Nhị Cẩu đang bày ra trò gì?

-Hạ Bân.. có vụ án này liên quan đến ông, theo chúng tôi giải thích một chút ..

Lan Hiểu San mặt lạnh như băng nói ra .

-Hả…tôi có chuyện gì, đây là ý gì?

Hạ Bân biến sắc, thoáng cái đỏ lên vì tức giận, nhìn Đinh Nhị Cẩu lớn tiếng chất vấn, nhìn về phía trêи rất giống là bị oan ức .

-Hạ Bân đó là Lan bí thư nói, hiệp trợ điều tra, nếu không có việc gì thì ông lại quay trở về, , bọn họ là Kỳ ủy của cục công an nên có được quyền lực này. À… Lan bí thư, chị có báo cáo về cho bên Kỷ ủy thành phố chưa?

– Kỷ ủy thành phố đương nhiên là biết đến, Hạ Bân.. chúng ta chỉ là muốn ông giải thích một việc, chứ không phải là song quy (*nhà nước điều tra). Nếu biết gì thì cứ nói rõ ra, vì việc này cũng không phải là chuyện của ông, thôi đừng làm chậm trễ thời gian, đi thôi.

Khi người của Lan Hiểu San đem Hạ Bân mang đi, Chu Hồng Kỳ vô cùng bất mãn bực tức nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi :

-Đinh Trường Sinh, đây là ý gì …vì sao tôi không biết đến việc này?

-Chính em cũng không biết, sáng sớm bên Kỷ ủy gọi em đến văn phòng tới thông báo cho biết, việc này em cũng không biết rõ ràng, bất quá cũng may là em thông minh, nên mới không có xảy ra việc gì, Lưu Chấn Đông, súng của anh đây, lấy đi, tạm thời anh thay mặt làm đội trưởng đội hình sự, tối này có thì giờ rãnh không?

-Đinh phó cục, như vậy có thích hợp không, tôi sợ . . .

-Anh sợ cái gì chứ, tối nay tôi mời anh ăn cơm, đừng quên nhé, tám giờ tối.

Đinh Nhị Cẩu đem súng đẩy cho Lưu Chấn Đông nói.

Chu Hồng Kỳ giận dữ nhìn Đinh Nhị Cẩu, thật muốn đá hắn vài cước, nhưng nơi này là phòng họp, với lại Lưu Chấn Đông vẫn còn đây, cho nên đành nhẫn nhịn lại.

-Đinh phó cục, Chu phó cục, tôi đi trước.

Lưu Chấn Đông cũng đã nhìn ra Chu Hồng Kỳ đang nổi hỏa khí, cho nên tranh thủ thời gian vọt lẹ.

-Nói đi, có cái gì bất mãn, vừa rồi em đã giải thích qua rồi, người Kỷ ủy tìm cơ hội này bắt người, trước đó thì em cũng không biết, với lại Hạ Bân cũng thật sự có vấn đề, về chuyện này em tin vào Lan Hiểu San, nên chị ấy mới nhúng tay vào.

-Hừ…các ngươi thích làm sao thì làm, nhưng đừng lấy ta ra làm bình phong, chúng ta đang làm công tác bàn giao, Kỷ ủy tới bắt người, đây là ý gì.

Chu Hồng Kỳ rất bất mãn nói .

Đinh Nhị Cẩu nhìn Chu Hồng Kỳ, hắn thật sự là nghĩ mãi mà không rõ vì sao Chu Hồng Kỳ lại nổi giận đến mức như thế, ở trong mắt hắn xem ra chuyện này cũng không có gì quan trọng, với lại việc dựa vào cuộc họp để đến bắt người đây cũng không phải là bí thư Lan Hiểu San của ban kỷ luật thanh tra lần đầu tiên áp dụng, thật sự là hắn không hiểu nổi Chu Hồng Kỳ .

Thật ra thì Đinh Nhị Cẩu không hiể , Chu Hồng Kỳ tức giận không phải là vì Lan Hiểu San mượn cơ hội bàn giao đến bắt người, mà là nàng nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu cùng Lan Hiểu San một xướng một họa ăn khớp với nhau nên nổi cơn ghen, lúc này mới nổi dóa, nhưng việc đã đến nước này, Đinh Nhị Cẩu cũng không biết nói cái gì nữa, đành đứng lên đi rồi, nếu còn ở lại, không khéo Chu Hồng Kỳ sẽ đạp hắn mấy cướ .

Đinh Nhị Cẩu cũng không trở về phòng làm việc của mình, mà là đến đội cảnh sát hình sự, tại đây giờ mình sắp thành thổ địa rồi, cho nên muốn đi vòng vòng tìm hiểu thêm đấy..

-Đinh phó cục …

Lưu Chấn Đông vẫn còn ở bên trong phòng làm việc của hắn, Hạ Bân bị ban kỷ luật thanh tra cục công an mang đi mọi người chưa có biết, Lưu Chấn Đông cũng không có chính mình tuyên bố là sẽ đảm nhận thay mặt đội trưởng .. ..

-Ừ, anh triệu tập mọi người, tôi muốn nói vài câu..

-Vâng…chỉ có mấy người đi công tác bên ngoài, lúc nào bọn họ trở về tôi sẽ thông báo tiếp .

……………………………………………………………………………………………..

-Này… mọi người yên tĩnh một chút, tôi có vài lời, đội trưởng đội hình sự Hạ Bân bởi vì liên quan đến một vụ án, vừa mới bị ban kỷ luật thanh tra của cục công an mời đi, đồng chí Lưu Chấn Đông sẽ tạm thời nắm quyền đội trưởng.. còn có chuyện này , từ hôm nay trở đi phó cục trưởng Chu Hồng Kỳ sẽ không còn quản lý đội cảnh sát hình sự, mà do tôi trực tiếp quản lý, nếu ai có vấn đề gì khó khăn, có thể gọi đến cho tôi…, tốt rồi ..mọi người trở về làm việc đi, Chấn Đông …tôi đến phòng làm việc của anh một chút.

Đinh Nhị Cẩu nói.

Lưu Chấn Đông mau dẫn Đinh Nhị Cẩu đến phòng làm việc của hắn, rất đơn giản , một cái bàn hai cái ghế, còn lại trêи mặt bàn thì để một vài tài liệu hồ sơ .

-Ngồi đi …về vụ án của Khang Minh Đức kia, có tiến triển gì không?

Đinh Nhị Cẩu không chút khách sáo ngồi xuống liền hỏi.

-Về cơ bản không có phát hiện được gì, theo điều tra tại cục tài chính, số tài khoản được chuyển đến từ cục tài chính là 1000 vạn khối tiền, CMND mở tài khoản là của một người là đã chết nhiều năm rồi, cho nên tiền đi nơi nào cũng không có nắm được, vụ án này mặc dù là trọng án bị các lãnh đạo đốc thúc, nhưng tiến triển không bao nhiêu.

-Chấn Đông…nếu tiếp tục như vậy thì không được, vụ án này ảnh hưởng quá xấu, đầu tiên tôi muốn bắt đầu từ vụ án này làm chỗ đột phá, anh lá cảnh sát có thâm niên tại Hồ Châu rồi, trong tay chắc cũng có mấy nội tuyến, nhìn xem, phát động quan hệ, cố gắng trong thời gian ngắn nhất tìm được manh mối.

-Đinh phó cục, từ lúc đó đến giờ, chiêu nào có thể sử dụng được đều đã dùng, nội tuyến chúng tôi cũng tìm đến, nhưng là vụ án này giống như là tà môn, một điểm manh mối đều không có, chúng tôi đã phân tích, là người bên ngoài đến đây làm, chỉ làm một vụ nà , làm xong đã rời đi khỏi Hồ Châu.

– Đây là có thể như vậy, nhưng không nhất thiết là người bên ngoài làm, chính tôi tại thành phố Bạch Sơn cũng gặp được một vụ án đồng dạng như thế này, tôi có thể đã cùng nghi phạm đối mặt, nhưng chỉ là là bắn nhau, nhưng tôi tin rằng vụ án này cùng vụ án nổ tung chết người của là cùng một người làm, đó chính là Cát Hổ.

-Đinh phó cục, tại Bạch Sơn cậu đã đối diện với Cát Hổ?

Lưu Chấn Đông sững sờ hỏi.

-Đúng… lúc ấy suýt chút nữa là tôi đã trúng đạn của hắn, mẹ kiếp.. thằng này là dân liều mạng.

Đinh Nhị Cẩu tức hận nói .

-Về vấn đề Cát Hổ, bản án Khang Minh Đức tôi đã từng thảo luận qua , nhưng Hạ đội trưởng cho rằng không có khả năng đó, với lại chúng tôi cũng không có chứng cớ, cho nên không giải quyết được gì, và mặc dù tôi làm đội phó đội cảnh sát hình sự, kỳ thật hoàn toàn là dạng bị bài xích, đối với vấn đề của bản án, thậm chí hoạt động còn không bằng một người cảnh sát bình thường …

-Mang hồ sơ bản án của Khang Minh Đức đến đây, chúng ta nghiên cứu qua một chút.

Đinh Nhị Cẩu nói .