Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Đột phá quan trọng
Ngày đăng: 22:44 16/02/21
CHƯƠNG 1059: ĐỘT PHÁ QUAN TRỌNG.
Nghe đến đó, Đinh Nhị Cẩu cùng Lưu Chấn Đông liếc mắt nhìn nhau, tựa như đã phát hiện ra điều gì đó.
-Há, vậy sao ? Cháu nghe nói lúc trước trong khu cư xá đã xảy ra một vụ nổ tung chết người, bác có biết không vậy?
Đinh Nhị Cẩu nhận lấy bát mì hoành thánh của ông chủ đưa tới rồi hỏi.
-Biết rõ ..nhưng cậu là ai ? Hỏi những thứ này làm gì? Nghe nói người chết là một cục trưởng của cục tài chính… Ai dà… làm quan lớn như vậy, mà chết oan chết uổng, ha ha … bây giờ suy nghĩ lại , làm dân chúng bình thường cũng tốt hơn, đúng không?
Ông chủ quán nghĩ rất thoáng, còn biết tự an ủi mình cho thanh thản.
-Cháu là người của cục công an, đang điều tra vụ án này, ngày đó lúc bạo tạc nổ tung, lúc đó bác cũng đang bán mì hoành thánh?
Đinh Nhị Cẩu nhỏ nhẹ hỏi.
– Ừ, đúng vậy, chỉ là lúc nghe được bên trong có tiếng nổ, không lâu sau tôi liền dẹp quán, tại đây hò hét náo loạn, cũng không có làm ăn được gì.
-Vậy trước khi có vụ nổ, bác có gì thấy có gì khác thường không vậy? Ví dụ có chuyện gì phát sinh mà bây giờ khi nhớ lại thì bác tương đối khắc sâu trong đầu.
Đinh Nhị Cẩu tiến thêm một bước dẫn dắt hỏi.
-Nhớ lại khắc sâu … Ừ…cũng thật là có, hai tên khốn kiếp côn đồ kia ăn hết hai tô mì hoành thánh không trả tiền, lúc bên trong xảy ra vụ nổ, bọn chúng bỏ chạy vào xem náo nhiệt cũng không quay lại trả tiền.
Ông chủ nói liên tục, Lưu Chấn Đông vừa ăn mì hoành thánh vừa mỉm cười, nhìn qua thì thấy Đinh Nhị Cẩu rất chăm chú lắng nghe, ông chủ quán này thì cảnh sát trong cục phá án cũng từng đã hỏi qua, nhưng không hỏi ra được cái gì quan trọng, còn Lưu Chấn Đông thì không biết rõ, vì vụ án này lúc đó Hạ Bân làm đội trưởng không có phân công Lưu Chấn Đông tham dự điều tra .
-Đợi một chút, bác nói hai cái tên côn đồ không trả tiền mì hoành thánh, bác có biết bọn họ không?
-Um.. không biết, bất quá trước vụ nổ vài ngày ngược thì thường xuyên thấy bọn họ đến nơi đây ăn mì, tôi còn tưởng rằng bọn họ mới dọn đến ở trong khu cư xá, cho nên ngày hôm sau vụ nổ, tôi còn tưởng bọn họ quay lại trả tiền mì hoành thánh, nào ngờ mất tiêu luôn tới giờ.
Ông chủ quá bực mình nói ra.
-Ha ha.. bác cũng đừng bực tức nữa, nếu gặp lại hai tên côn đồ đó, bác còn có thể nhận ra được không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Được chứ…, thời gian trôi qua cũng không bao lâu, thôi..chỉ là hai tô mì hoành thánh …cũng không cần.
Cuối cùng thì ông chủ quán nói xong cũng cười ha hả..
Đinh Nhị Cẩu cùng Lưu Chấn Đông ăn xong mì hoành thánh, Đinh Nhị Cẩu đưa cho ông chủ quán một trăm khối tiền, ông chủ quán khó xử,
-Này… tôi không có tiền lẽ để thối..
-Bác à… không cần thối lại đâu, coi như là cháu thay hai tên kia trả lại cho bác tiền mì hoành thánh.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Vậy, sao được cũng còn dư nhiều lắm, thôi như vậy đi, cất tiền đi..lân sau đến ăn trả lại cho tôi cũng được…tôi tin các cậu..
Ông chủ còn đang tính nói, thì Đinh Nhị Cẩu để tiền lại kéo Lưu Chấn Đông đi ra ngoài rồi.
Hai người về tới trêи xe Lưu Chấn Đông, Đinh Nhị Cẩu đốt một điếu thuốc, đưa cho Lưu Chấn Đông một điếu, hỏi
-Chấn Đông, anh cảm thấy hai tên kia trùng hợp xuất hiện ở trong khu cư xá, sau đó xảy ra vụ án nổ tung lại lặng lẽ biến mất?
-Đinh phó cục, tôi thật có chút bội phục cậu rồi, dù cậu không phải xuất thân chuyên nghiệp về mảnh hình sự, mà rõ ràng quan sát tỉ mĩ như vậy, nếu như đúng theo suy luận của cậu, như vậy hai tên kia rất có thể là có chút liên quan, nhưng dựa theo ông lão bán mì hoành thánh miêu tả, rất có thể hai tên này cùng với hung thủ tạo ra vụ nổ nổ không có đối mặt, bằng không sau khi nổ, bọn chúng cũng sẽ không chạy vào trong khu cư xá nhìn xem tình huống …
-Ừ, anh nói rất đúng, đi …chúng ta trở về cục công an xem lại hình ảnh camera tại đây mà chúng ta còn lưu giữ.
Đinh Nhị Cẩu nói.
Đây là bản án đầu tiên của Đinh Nhị Cẩu , hơn nữa còn là một đại án, cho nên hắn rất hưng phấn, cùng với Lưu Chấn Đông về cục công an thành phố, lúc này trong đại lâu đã không còn người, hai người tìm ra băng ghi hình, bắt đầu xem lại, chuyện dò tìm xem đi xem lại lại trêи băng hình là một kiểu tra tấn người sống, đây là một việc làm rất là khô khan.
Bọn họ dò theo theo thời gian trước khi vụ nổ phát sinh, cho nên khi nhìn thấy lúc Khang Minh Đức chạy xe vào cổng, Đinh Nhị Cẩu mở to hai mắt nhìn kỹ, hắn rõ ràng thấy được một khuôn mặt quen thuộc đó là Hầu Nhị, do đó đụng mặt thằng này hai lần tại nhà ga xe lửa, cho nên đối với thằng này, hắn có ấn tượng rất sâu, chỉ là Hầu Nhị có phải là theo dõi Khang Minh Đức tới nơi này, hay là chỉ là trùng hợp..
-Chấn Đông, thằng này thì tôi biết, tại khu vực nhà ga là một tên côn đồ, anh tua lại về một ngày trước đó, để nhìn xem một hôm đó Khang Minh Đức lúc trở về nhà, thằng này có xuất hiện hay không, nếu quả là có mắt hắn, thì chúng ta có thể khẳng định thằng này chính là một trong hai thằng côn đồ kia, đến lúc đó đem đến cho ông chủ quán bán mì hoành thánh nhận mặt.
-Vâng..
Lưu Chấn Đông cũng rất hưng phấn, không ngờ tới Đinh Nhị Cẩu đã tìm đúng đường đi, nếu như bắt đầu từ chỗ này đột phá, như vậy vụ án này xem ra có thể phá được.
Quả nhiên không ngoài Đinh Nhị Cẩu sở liệu, trước 4, 5 ngày nhà Khang Minh Đức phát sinh vụ nổ , đều là có hai thằng này đi theo sau Khang Minh Đức vào trong cư xá, như vậy thì Hầu Nhị cùng Khang Minh Đức đến cùng có quan hệ gì, tại sao lại phải bám theo Khang Minh Đức đây này? Theo lý thuyết, một tên côn đồ lưu manh, một là đường đường Cục trưởng cục tài chính, cả hai phát sinh có quan hệ với nhau thì khả năng rất thấp, nếu như dựa theo cái lý này luận của Đinh Nhị Cẩu , như vậy Hầu Nhị rất có thể chỉ là đến đây để tiến hành điều nghiên địa hình cho hung thủ ra tay..
-Đinh phó cục , chúng ta khi nào thì đi bắt người?
Lưu Chấn Đông phấn chấn nói .
-Um… không gấp, đã có phương hướng xác định, hiện tại tình hình trong cục rất phức tạp, trừ anh ra, tôi chưa tin người khác, cho nên chuyện này trước mắt không nên tiết lộ ra, hơn nữa nếu như thằng này còn sống ở đó, như vậy thì đồng nghĩa đối phương vẫn chưa biết chúng ta đã nắm được đầu mối, nếu không thì hai thằng này đã sớm chết rồi, hôm nay về ngủ, ngày mai anh với tôi đến khu nhà ga xe lửa, nếu thằng này không về nhà ăn tết, thì chỉ quanh quẩn bên cạnh nhà ga xe lửa này thôi, huống hồ đối với bọn chúng trong những nhày tết âm lịch này, khu nhà ga là một cơ hội phát tài rất tốt với nghề của bọn chúng.
Nghe đến đó, Đinh Nhị Cẩu cùng Lưu Chấn Đông liếc mắt nhìn nhau, tựa như đã phát hiện ra điều gì đó.
-Há, vậy sao ? Cháu nghe nói lúc trước trong khu cư xá đã xảy ra một vụ nổ tung chết người, bác có biết không vậy?
Đinh Nhị Cẩu nhận lấy bát mì hoành thánh của ông chủ đưa tới rồi hỏi.
-Biết rõ ..nhưng cậu là ai ? Hỏi những thứ này làm gì? Nghe nói người chết là một cục trưởng của cục tài chính… Ai dà… làm quan lớn như vậy, mà chết oan chết uổng, ha ha … bây giờ suy nghĩ lại , làm dân chúng bình thường cũng tốt hơn, đúng không?
Ông chủ quán nghĩ rất thoáng, còn biết tự an ủi mình cho thanh thản.
-Cháu là người của cục công an, đang điều tra vụ án này, ngày đó lúc bạo tạc nổ tung, lúc đó bác cũng đang bán mì hoành thánh?
Đinh Nhị Cẩu nhỏ nhẹ hỏi.
– Ừ, đúng vậy, chỉ là lúc nghe được bên trong có tiếng nổ, không lâu sau tôi liền dẹp quán, tại đây hò hét náo loạn, cũng không có làm ăn được gì.
-Vậy trước khi có vụ nổ, bác có gì thấy có gì khác thường không vậy? Ví dụ có chuyện gì phát sinh mà bây giờ khi nhớ lại thì bác tương đối khắc sâu trong đầu.
Đinh Nhị Cẩu tiến thêm một bước dẫn dắt hỏi.
-Nhớ lại khắc sâu … Ừ…cũng thật là có, hai tên khốn kiếp côn đồ kia ăn hết hai tô mì hoành thánh không trả tiền, lúc bên trong xảy ra vụ nổ, bọn chúng bỏ chạy vào xem náo nhiệt cũng không quay lại trả tiền.
Ông chủ nói liên tục, Lưu Chấn Đông vừa ăn mì hoành thánh vừa mỉm cười, nhìn qua thì thấy Đinh Nhị Cẩu rất chăm chú lắng nghe, ông chủ quán này thì cảnh sát trong cục phá án cũng từng đã hỏi qua, nhưng không hỏi ra được cái gì quan trọng, còn Lưu Chấn Đông thì không biết rõ, vì vụ án này lúc đó Hạ Bân làm đội trưởng không có phân công Lưu Chấn Đông tham dự điều tra .
-Đợi một chút, bác nói hai cái tên côn đồ không trả tiền mì hoành thánh, bác có biết bọn họ không?
-Um.. không biết, bất quá trước vụ nổ vài ngày ngược thì thường xuyên thấy bọn họ đến nơi đây ăn mì, tôi còn tưởng rằng bọn họ mới dọn đến ở trong khu cư xá, cho nên ngày hôm sau vụ nổ, tôi còn tưởng bọn họ quay lại trả tiền mì hoành thánh, nào ngờ mất tiêu luôn tới giờ.
Ông chủ quá bực mình nói ra.
-Ha ha.. bác cũng đừng bực tức nữa, nếu gặp lại hai tên côn đồ đó, bác còn có thể nhận ra được không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Được chứ…, thời gian trôi qua cũng không bao lâu, thôi..chỉ là hai tô mì hoành thánh …cũng không cần.
Cuối cùng thì ông chủ quán nói xong cũng cười ha hả..
Đinh Nhị Cẩu cùng Lưu Chấn Đông ăn xong mì hoành thánh, Đinh Nhị Cẩu đưa cho ông chủ quán một trăm khối tiền, ông chủ quán khó xử,
-Này… tôi không có tiền lẽ để thối..
-Bác à… không cần thối lại đâu, coi như là cháu thay hai tên kia trả lại cho bác tiền mì hoành thánh.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Vậy, sao được cũng còn dư nhiều lắm, thôi như vậy đi, cất tiền đi..lân sau đến ăn trả lại cho tôi cũng được…tôi tin các cậu..
Ông chủ còn đang tính nói, thì Đinh Nhị Cẩu để tiền lại kéo Lưu Chấn Đông đi ra ngoài rồi.
Hai người về tới trêи xe Lưu Chấn Đông, Đinh Nhị Cẩu đốt một điếu thuốc, đưa cho Lưu Chấn Đông một điếu, hỏi
-Chấn Đông, anh cảm thấy hai tên kia trùng hợp xuất hiện ở trong khu cư xá, sau đó xảy ra vụ án nổ tung lại lặng lẽ biến mất?
-Đinh phó cục, tôi thật có chút bội phục cậu rồi, dù cậu không phải xuất thân chuyên nghiệp về mảnh hình sự, mà rõ ràng quan sát tỉ mĩ như vậy, nếu như đúng theo suy luận của cậu, như vậy hai tên kia rất có thể là có chút liên quan, nhưng dựa theo ông lão bán mì hoành thánh miêu tả, rất có thể hai tên này cùng với hung thủ tạo ra vụ nổ nổ không có đối mặt, bằng không sau khi nổ, bọn chúng cũng sẽ không chạy vào trong khu cư xá nhìn xem tình huống …
-Ừ, anh nói rất đúng, đi …chúng ta trở về cục công an xem lại hình ảnh camera tại đây mà chúng ta còn lưu giữ.
Đinh Nhị Cẩu nói.
Đây là bản án đầu tiên của Đinh Nhị Cẩu , hơn nữa còn là một đại án, cho nên hắn rất hưng phấn, cùng với Lưu Chấn Đông về cục công an thành phố, lúc này trong đại lâu đã không còn người, hai người tìm ra băng ghi hình, bắt đầu xem lại, chuyện dò tìm xem đi xem lại lại trêи băng hình là một kiểu tra tấn người sống, đây là một việc làm rất là khô khan.
Bọn họ dò theo theo thời gian trước khi vụ nổ phát sinh, cho nên khi nhìn thấy lúc Khang Minh Đức chạy xe vào cổng, Đinh Nhị Cẩu mở to hai mắt nhìn kỹ, hắn rõ ràng thấy được một khuôn mặt quen thuộc đó là Hầu Nhị, do đó đụng mặt thằng này hai lần tại nhà ga xe lửa, cho nên đối với thằng này, hắn có ấn tượng rất sâu, chỉ là Hầu Nhị có phải là theo dõi Khang Minh Đức tới nơi này, hay là chỉ là trùng hợp..
-Chấn Đông, thằng này thì tôi biết, tại khu vực nhà ga là một tên côn đồ, anh tua lại về một ngày trước đó, để nhìn xem một hôm đó Khang Minh Đức lúc trở về nhà, thằng này có xuất hiện hay không, nếu quả là có mắt hắn, thì chúng ta có thể khẳng định thằng này chính là một trong hai thằng côn đồ kia, đến lúc đó đem đến cho ông chủ quán bán mì hoành thánh nhận mặt.
-Vâng..
Lưu Chấn Đông cũng rất hưng phấn, không ngờ tới Đinh Nhị Cẩu đã tìm đúng đường đi, nếu như bắt đầu từ chỗ này đột phá, như vậy vụ án này xem ra có thể phá được.
Quả nhiên không ngoài Đinh Nhị Cẩu sở liệu, trước 4, 5 ngày nhà Khang Minh Đức phát sinh vụ nổ , đều là có hai thằng này đi theo sau Khang Minh Đức vào trong cư xá, như vậy thì Hầu Nhị cùng Khang Minh Đức đến cùng có quan hệ gì, tại sao lại phải bám theo Khang Minh Đức đây này? Theo lý thuyết, một tên côn đồ lưu manh, một là đường đường Cục trưởng cục tài chính, cả hai phát sinh có quan hệ với nhau thì khả năng rất thấp, nếu như dựa theo cái lý này luận của Đinh Nhị Cẩu , như vậy Hầu Nhị rất có thể chỉ là đến đây để tiến hành điều nghiên địa hình cho hung thủ ra tay..
-Đinh phó cục , chúng ta khi nào thì đi bắt người?
Lưu Chấn Đông phấn chấn nói .
-Um… không gấp, đã có phương hướng xác định, hiện tại tình hình trong cục rất phức tạp, trừ anh ra, tôi chưa tin người khác, cho nên chuyện này trước mắt không nên tiết lộ ra, hơn nữa nếu như thằng này còn sống ở đó, như vậy thì đồng nghĩa đối phương vẫn chưa biết chúng ta đã nắm được đầu mối, nếu không thì hai thằng này đã sớm chết rồi, hôm nay về ngủ, ngày mai anh với tôi đến khu nhà ga xe lửa, nếu thằng này không về nhà ăn tết, thì chỉ quanh quẩn bên cạnh nhà ga xe lửa này thôi, huống hồ đối với bọn chúng trong những nhày tết âm lịch này, khu nhà ga là một cơ hội phát tài rất tốt với nghề của bọn chúng.