Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Vô đạo đức
Ngày đăng: 22:45 16/02/21
CHƯƠNG 1072 : VÔ ĐẠO ĐỨC.
Đinh Nhị Cẩu kéo cái ʍôиɠ nàng ra cạnh bàn làm việc, để cho hai chân của Lý Hồng Phong co gối cao lại, tay cầm lấy ƈôи ȶɦịt, chỉ vừa quẹt lên quẹt xuống vài cái dọc theo khe hở âʍ ɦộ của nàng thì đầu khấc đã nhơ nhớp dính đầy dịch nhờn, ngay lập tức đầu khấc ƈôи ȶɦịt thẳng xuyên vào bên trong cái hang động ẩm ướt như đám bùn nhão.
-A… không .. đừng… a…ui..chết chị mất…
Trong phòng không ngừng truyền đến tiếng động da thịt va chạm của hai người đang quay cuồng, thỉnh thoảng lại còn có tiếng rêи rỉ cố gắng đè nén của Lý Hồng Phong, hòa tiếng thở dốc của Đinh Nhị Cẩu, nàng không gián đoạn tiếng rêи rỉ, lúc này hẳn đứng thẳng người dưới sàn nhà, nhón lấy mũi chân, tay vịn ở hai bên ʍôиɠ Lý Hồng Phong, còn nàng thì nằm trêи bà làm việc, hai chân giơ cáo, cái âʍ ɦộ nằm sát thành bàn làm việc với cây ƈôи ȶɦịt không ngừng rút ra đút vào quân thân tốc trong cái ɦσα ɦuyệt nàng..
-Ui….. chịu không nổi… úi…không được…á ….nữa rồi…a..
Lý Hồng Phong vài tiếng rất lớn rêи rỉ, sau đó đã không còn có giãy dụa thân hình nữa, Đinh Nhị Cẩu biết nàng lại đạt tới cực kɧօáϊ, nhưng ƈôи ȶɦịt của hắn rút ra đút vào vẫn không có đình chỉ, có thể nghe được tiếng “ phạch ..phạch..” vang dội va chạm vào ʍôиɠ của nàng. ….
Dồn sức chạy đua nước rút, thì bất chợt Đinh Nhị Cẩu nghe thấy ngoài cửa có tiếng gỏ cửa, dĩ nhiên đó chính là Dương Lộ, Đinh Nhị Cẩu vừa tức giận vừa buồn phiền nhưng cũng giật mình hoảng hồn, đành phải ngậm ngùi rút ngay ƈôи ȶɦịt ra, lúc này Lý Hồng Phong cũng vội vàng bật dậy chỉnh lý mặc lại quần áo của mình, nhưng nàng vẫn còn ngồi trêи mặt bàn không kịp bước xuống .
………………………………………………………………………………………………
-Ồ… chị ngồi trêи mặt bàn cao như vậy làm chi…Uả…Đinh phó cục cũng ở đây à?
Dương Lộ chờ một lúc thì cửa mới mở ra, vừa vào thì nhìn thấy Lý Hồng Phong còn ngồi ở trêи mặt bàn, rồi lại nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu , theo bản năng của phụ nữ, nàng liếc nhìn dưới háng của Lý Hồng Phong thì phát hiện ở đũng quần của cái quần thun bó sát đang đọng lại một mảnh lớn ướt át thấm ra bên ngoài, nhìn qua thì biết ngay không phải là mồ hôi, trong nội tâm nàng chợt thấy hơi bị mất mát lạ kỳ, nhưng lúc này mà rút lui ra ngoài thì lại càng thêm không thích hợp, nàng tự giận mình đã làm phiền đến việc riêng tư của lãnh đạo, qua chuyện này còn có quả ngon để ăn sao..
-Chị Lý à… chị hãy suy nghĩ thật thoáng một chút, qua mấy ngày nữa hãy trả lời cho em nhé.
Đinh Nhị Cẩu vẫn giữ được bình thản, nói xong từ trêи ghế salon đứng lên đi ra ngoài.
-Uí.. Đinh phó cục , chờ tôi với, anh định trở về cục công an sao? Cho tôi quá giang một đoạn đường đi, Lan bí thư đang tìm tôi đấy, bảo tôi nhanh đi về.
Dương Lộ ngượng ngùng nói, nhưng nói xong thì hối hận, vừa mới quấy rầy chuyện tốt của lãnh đạo, lại còn dám ngồi nhờ xe , nhưng lời đã thốt ra khỏi miệng, không có khả năng thu hồi lại, cho nên cứ như vậy đứng ở nơi đó.
-Được rồi đi thôi, tôi cũng muốn trở về cục công an đây này.
-Cảm ơn Đinh phó cục, còn đây là cơm của chị đây, em đi trước, tối nay sẽ quay lại.
Dương Lộ đem cơm đưa cho Lý Hồng Phong đang ngồi thờ thẩn, rồi nàng nhanh chóng đi theo Đinh Nhị Cẩu ra khỏi cửa, cùng lúc này, một chiếc xe đang ngừng cách nơi cửa hàng tập yoga không xa, đang quan sát Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Lộ bước đi, đợi đến lúc xe của Đinh Nhị Cẩu đi rồi, thì chiếc xe kia mới chậm rãi chạy đên ngay cửa ra vào Thẩm Mộc ôm con từ trêи xe bước xuống.
Nhìn thấy Thẩm Mộc vào cửa , Lý Hồng Phong giật mình cả kinh, nhưng khi nhìn thấy con mình, thì mới nhớ ra là Thẩm Mộc mang con đến để nàng trông giữ, vì sáng nay hắn có nói giữa trưa thì phải ra ngoài có một bữa tiệc xã giao.
-Đinh Trường Sinh có tới đây à?
Thẩm Mộc đốt một điếu thuốc , ngồi trêи ghế hỏi.
-Ừ…cũng vừa đi, anh có nhìn thấy không?
Lý Hồng Phong ôm lấy con, nói ra thật bình thường .
-Hắn tới làm gì?
Thẩm Mộc trêи mặt không nhìn ra vui buồn gì cả .. .
-Đến tìm bạn gái của hắn, tại sao anh không gặp trực tiếp hỏi hắn, hỏi em làm gì?
Lý Hồng Phong sắc mặt hơi lúng túng nói.
-Hồng Phong , chuyện trước kia là anh có lỗi với em, nhưng từ khi đến trấn công tác , dần dần suy nghĩ anh đã hiểu ra, bất cứ về sau xảy ra chuyện gì, thì anh vẫn yêu cái gia đình này, yêu em, chúng ta đừng có tiếp tục gây chiến tranh lạnh được không ? Là do anh sai rồi, về sau em đừng có cùng với Đinh Trường Sinh lui tới, được không vậy em?
Thẩm Mộc nhìn qua thái độ của Lý Hồng Phong thì cũng hiểu.
-Anh suy nghĩ đã hiểu ra? Em cùng hắn cho tới bây giờ cũng chưa có gì xảy ra, hắn tới đón Dương Lộ, anh cũng nhìn thấy mà, cô gái này so với em đâu hề thua kém gì , hắn sẽ vừa ý em sao? Hơn nữa Thẩm Mộc, em nói cho anh biết, Đinh Trường Sinh so với anh nghĩ thì hắn tốt hơn nhiều, đêm hôm đó chuyện gì cũng không có phát sinh, là chính anh lại muốn em và hắn phát sinh ra chuyện quan hệ thân xác, do nội tâm của anh bẩn thỉu vô cùng, cho nên anh nghĩ người ta cũng giống như anh vậy, có đúng không?
Lý Hồng Phong một chút mặt mũi đều không lưu cho Thẩm Mộc, dưới cái nhìn của nàng, Đinh Nhị Cẩu có lẽ nói không sai, mình có chút tư sắc, nhưng vì điểm tư sắc ấy vậy mà bị chồng của mình lợi dụng, còn có loại đàn ông nào mà có tâm trí băng giá như vậy..
………………………………………………………………………………………………
-Này…này..Đinh phó cục, vừa rồi tôi đã gây họa, lẽ ra không nên đi vào lúc đó, có phải không?
Dương Lộ nghiêng nghiêng mặt, tựa hồ là đang xin lỗi hắn, nhưng lại giống như đang thử hỏi thăm dò, đúng ra thì lời này giờ đây thật đúng là không nên hỏi, đương nhiên Dương Lộ cũng không phải là kẻ ngu ngốc, nếu như thay đổi là một lãnh đạo khác, có đánh chết nàng cũng sẽ không dám hỏi, nhưng Đinh Nhị Cẩu chính là ân nhân của nàng, hơn nữa lúc nào cũng vẫn luôn rất chiếu cố nàng, vì thế lá gan của nàng cũng lớn hơn rất nhiều, đây là hậu quả do lãnh đạo nuông chìu cấp dưới .
-Ừ đúng vậy ? Cô hỏi ý tứ gì?
Đinh Nhị Cẩu mắt không chớp tiếp tục lái xe đi, dường như cũng không xem câu hỏi của Dương Lộ vào đâu .
-Đinh phó cục, anh và chị Lý Hồng Phong có phải là đang làm cái chuyện kia?
Quá phận … Dương Lộ lời nói này thật là không phải quá phận tầm thường, mà là bắt đầu quản đến chuyện riêng tư của lãnh đạo .
-Hừm.. cô lấy ra ở đâu nhiều lời như vậy, sao không nghĩ làm như thế nào để đề cao năng lực nghiệp vụ, cứ cân nhắc đến những chuyện bừa bộn này, tôi thấy hình như cô rỗi rãnh quá nhiều đúng không?
Đinh Nhị Cẩu tiếp tục nói , nhưng là trong giọng nói rất là nghiêm khắc .
-Đinh phó cục, không phải là tôi có ý bậy bạ kia đâu, tôi chỉ muốn nói, kỳ thật anh còn trẻ như vậy, lại có tiền trình thật tốt, Lý Hồng Phong là đàn bà đã có chồng, nếu như việc này có người biết được truyền đi ra ngoài đối với thanh danh tiền đồ của anh sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.
Dương Lộ cũng không rảnh để quản đến chuyện riêng tư của Đinh Nhị Cẩu như vậy, nàng luôn xem Đinh Nhị Cẩu như núi dựa của nàng, nếu chỗ dựa của mình đổ, thì nàng cũng sẽ không còn chỗ nương tựa, lại phải phấn đấu từ đầu, cho nên nói theo một ý nghĩa nào đó, lợi ích của Đinh Nhị Cẩu rất là quan hệ đến ích lợi của nàng, nên khó trách Dương Lộ vì sao khẩn trương lo lắng cho hắn như vậy .
-Cô nói nhăng gì đấy, tôi cùng Lý Hồng Phong đâu có chuyện gì..
Đinh Nhị Cẩu phủ nhận nói .
-Hừ, dám làm không dám chịu, anh cho tôi là kẻ ngốc sao?
Thấy Đinh Nhị Cẩu không thừa nhận, Dương Lộ nhỏ giọng nói .
-Cô nói cái gì đó?
Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn Dương Lộ hỏi.
-Không có gì, tôi chỉ nói có người dám làm mà không dám chịu, đã làm tức là có làm, không có làm là không có làm, vừa vào cửa nhìn qua là tôi biết ngay chuyện gì đã xảy ra rồi, anh có thể không biết, lúc tôi vừa đi tới cửa thì đã trông thấy xe của anh rồi, nhưng đồng thời tôi cũng biết xe chồng của Lý Hồng Phong cũng đang đậu ở ven đường cách đó không xa, nếu tôi không đi vào đánh động cho anh biết, nếu như chồng của Lý Hồng Phong tiến vào, thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Dương Lộ không dấu diếm hành động thái quá vừa rồi của mình, nàng chỉ muốn cảnh báo cho Đinh Nhị Cẩu biết, chứ nếu như việc này bị Thẩm Mộc báo lên bí thư thành ủy , như vậy thì Đinh Nhị Cẩu sẽ bị ảnh hưởng đến mức độ như thế nào thì có thể nghĩ ra được.
-Cô nói thật chứ?
Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe vừa liếc nhìn Dương Lộ hỏi.
“Đương nhiên là thật, nếu tôi đoán không lầm, vợ chồng bọn họ chắc chắn là hiện tại đang cãi lộn ầm ỹ rồi.
Dương Lộ bất đắc dĩ thở dài nói ra, nhưng có một việc nàng còn giấu hắn, đó là khi bước đến ngoài cửa, nàng nghe bên trong phòng tiếng rêи rỉ đè nén sung sướиɠ kɧօáϊ cảm, không hiểu vì sao nàng không cỏ cửa ngay mà lại chần chừ một chốc rồi mới đánh động cho hắn biết, trong khoảng thời gian đó, hai đầu núm иɦũ ɦσα của nàng đã săn cứng lại, bên dưới thì cái ɦσα ɦuyệt non nớt của nàng đã không chịu nỗi sự kϊƈɦ động đột ngột, rất nhanh dưới đáy qυầи ɭót đã dinh dính nước nhờn chảy ra..
-Có phải là cô thấy tôi rất là vô đạo đức?
Đinh Nhị Cẩu trầm mặc một hồi rồi hỏi .
-Đúng vậy.. rất vô đạo đức, anh đang phá hư gia đình của người ta.
Dương Lộ thấy hắn đã dịu giọng lại, liền dứt khoát nói rõ suy nghĩ của mình .
Đinh Nhị Cẩu kéo cái ʍôиɠ nàng ra cạnh bàn làm việc, để cho hai chân của Lý Hồng Phong co gối cao lại, tay cầm lấy ƈôи ȶɦịt, chỉ vừa quẹt lên quẹt xuống vài cái dọc theo khe hở âʍ ɦộ của nàng thì đầu khấc đã nhơ nhớp dính đầy dịch nhờn, ngay lập tức đầu khấc ƈôи ȶɦịt thẳng xuyên vào bên trong cái hang động ẩm ướt như đám bùn nhão.
-A… không .. đừng… a…ui..chết chị mất…
Trong phòng không ngừng truyền đến tiếng động da thịt va chạm của hai người đang quay cuồng, thỉnh thoảng lại còn có tiếng rêи rỉ cố gắng đè nén của Lý Hồng Phong, hòa tiếng thở dốc của Đinh Nhị Cẩu, nàng không gián đoạn tiếng rêи rỉ, lúc này hẳn đứng thẳng người dưới sàn nhà, nhón lấy mũi chân, tay vịn ở hai bên ʍôиɠ Lý Hồng Phong, còn nàng thì nằm trêи bà làm việc, hai chân giơ cáo, cái âʍ ɦộ nằm sát thành bàn làm việc với cây ƈôи ȶɦịt không ngừng rút ra đút vào quân thân tốc trong cái ɦσα ɦuyệt nàng..
-Ui….. chịu không nổi… úi…không được…á ….nữa rồi…a..
Lý Hồng Phong vài tiếng rất lớn rêи rỉ, sau đó đã không còn có giãy dụa thân hình nữa, Đinh Nhị Cẩu biết nàng lại đạt tới cực kɧօáϊ, nhưng ƈôи ȶɦịt của hắn rút ra đút vào vẫn không có đình chỉ, có thể nghe được tiếng “ phạch ..phạch..” vang dội va chạm vào ʍôиɠ của nàng. ….
Dồn sức chạy đua nước rút, thì bất chợt Đinh Nhị Cẩu nghe thấy ngoài cửa có tiếng gỏ cửa, dĩ nhiên đó chính là Dương Lộ, Đinh Nhị Cẩu vừa tức giận vừa buồn phiền nhưng cũng giật mình hoảng hồn, đành phải ngậm ngùi rút ngay ƈôи ȶɦịt ra, lúc này Lý Hồng Phong cũng vội vàng bật dậy chỉnh lý mặc lại quần áo của mình, nhưng nàng vẫn còn ngồi trêи mặt bàn không kịp bước xuống .
………………………………………………………………………………………………
-Ồ… chị ngồi trêи mặt bàn cao như vậy làm chi…Uả…Đinh phó cục cũng ở đây à?
Dương Lộ chờ một lúc thì cửa mới mở ra, vừa vào thì nhìn thấy Lý Hồng Phong còn ngồi ở trêи mặt bàn, rồi lại nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu , theo bản năng của phụ nữ, nàng liếc nhìn dưới háng của Lý Hồng Phong thì phát hiện ở đũng quần của cái quần thun bó sát đang đọng lại một mảnh lớn ướt át thấm ra bên ngoài, nhìn qua thì biết ngay không phải là mồ hôi, trong nội tâm nàng chợt thấy hơi bị mất mát lạ kỳ, nhưng lúc này mà rút lui ra ngoài thì lại càng thêm không thích hợp, nàng tự giận mình đã làm phiền đến việc riêng tư của lãnh đạo, qua chuyện này còn có quả ngon để ăn sao..
-Chị Lý à… chị hãy suy nghĩ thật thoáng một chút, qua mấy ngày nữa hãy trả lời cho em nhé.
Đinh Nhị Cẩu vẫn giữ được bình thản, nói xong từ trêи ghế salon đứng lên đi ra ngoài.
-Uí.. Đinh phó cục , chờ tôi với, anh định trở về cục công an sao? Cho tôi quá giang một đoạn đường đi, Lan bí thư đang tìm tôi đấy, bảo tôi nhanh đi về.
Dương Lộ ngượng ngùng nói, nhưng nói xong thì hối hận, vừa mới quấy rầy chuyện tốt của lãnh đạo, lại còn dám ngồi nhờ xe , nhưng lời đã thốt ra khỏi miệng, không có khả năng thu hồi lại, cho nên cứ như vậy đứng ở nơi đó.
-Được rồi đi thôi, tôi cũng muốn trở về cục công an đây này.
-Cảm ơn Đinh phó cục, còn đây là cơm của chị đây, em đi trước, tối nay sẽ quay lại.
Dương Lộ đem cơm đưa cho Lý Hồng Phong đang ngồi thờ thẩn, rồi nàng nhanh chóng đi theo Đinh Nhị Cẩu ra khỏi cửa, cùng lúc này, một chiếc xe đang ngừng cách nơi cửa hàng tập yoga không xa, đang quan sát Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Lộ bước đi, đợi đến lúc xe của Đinh Nhị Cẩu đi rồi, thì chiếc xe kia mới chậm rãi chạy đên ngay cửa ra vào Thẩm Mộc ôm con từ trêи xe bước xuống.
Nhìn thấy Thẩm Mộc vào cửa , Lý Hồng Phong giật mình cả kinh, nhưng khi nhìn thấy con mình, thì mới nhớ ra là Thẩm Mộc mang con đến để nàng trông giữ, vì sáng nay hắn có nói giữa trưa thì phải ra ngoài có một bữa tiệc xã giao.
-Đinh Trường Sinh có tới đây à?
Thẩm Mộc đốt một điếu thuốc , ngồi trêи ghế hỏi.
-Ừ…cũng vừa đi, anh có nhìn thấy không?
Lý Hồng Phong ôm lấy con, nói ra thật bình thường .
-Hắn tới làm gì?
Thẩm Mộc trêи mặt không nhìn ra vui buồn gì cả .. .
-Đến tìm bạn gái của hắn, tại sao anh không gặp trực tiếp hỏi hắn, hỏi em làm gì?
Lý Hồng Phong sắc mặt hơi lúng túng nói.
-Hồng Phong , chuyện trước kia là anh có lỗi với em, nhưng từ khi đến trấn công tác , dần dần suy nghĩ anh đã hiểu ra, bất cứ về sau xảy ra chuyện gì, thì anh vẫn yêu cái gia đình này, yêu em, chúng ta đừng có tiếp tục gây chiến tranh lạnh được không ? Là do anh sai rồi, về sau em đừng có cùng với Đinh Trường Sinh lui tới, được không vậy em?
Thẩm Mộc nhìn qua thái độ của Lý Hồng Phong thì cũng hiểu.
-Anh suy nghĩ đã hiểu ra? Em cùng hắn cho tới bây giờ cũng chưa có gì xảy ra, hắn tới đón Dương Lộ, anh cũng nhìn thấy mà, cô gái này so với em đâu hề thua kém gì , hắn sẽ vừa ý em sao? Hơn nữa Thẩm Mộc, em nói cho anh biết, Đinh Trường Sinh so với anh nghĩ thì hắn tốt hơn nhiều, đêm hôm đó chuyện gì cũng không có phát sinh, là chính anh lại muốn em và hắn phát sinh ra chuyện quan hệ thân xác, do nội tâm của anh bẩn thỉu vô cùng, cho nên anh nghĩ người ta cũng giống như anh vậy, có đúng không?
Lý Hồng Phong một chút mặt mũi đều không lưu cho Thẩm Mộc, dưới cái nhìn của nàng, Đinh Nhị Cẩu có lẽ nói không sai, mình có chút tư sắc, nhưng vì điểm tư sắc ấy vậy mà bị chồng của mình lợi dụng, còn có loại đàn ông nào mà có tâm trí băng giá như vậy..
………………………………………………………………………………………………
-Này…này..Đinh phó cục, vừa rồi tôi đã gây họa, lẽ ra không nên đi vào lúc đó, có phải không?
Dương Lộ nghiêng nghiêng mặt, tựa hồ là đang xin lỗi hắn, nhưng lại giống như đang thử hỏi thăm dò, đúng ra thì lời này giờ đây thật đúng là không nên hỏi, đương nhiên Dương Lộ cũng không phải là kẻ ngu ngốc, nếu như thay đổi là một lãnh đạo khác, có đánh chết nàng cũng sẽ không dám hỏi, nhưng Đinh Nhị Cẩu chính là ân nhân của nàng, hơn nữa lúc nào cũng vẫn luôn rất chiếu cố nàng, vì thế lá gan của nàng cũng lớn hơn rất nhiều, đây là hậu quả do lãnh đạo nuông chìu cấp dưới .
-Ừ đúng vậy ? Cô hỏi ý tứ gì?
Đinh Nhị Cẩu mắt không chớp tiếp tục lái xe đi, dường như cũng không xem câu hỏi của Dương Lộ vào đâu .
-Đinh phó cục, anh và chị Lý Hồng Phong có phải là đang làm cái chuyện kia?
Quá phận … Dương Lộ lời nói này thật là không phải quá phận tầm thường, mà là bắt đầu quản đến chuyện riêng tư của lãnh đạo .
-Hừm.. cô lấy ra ở đâu nhiều lời như vậy, sao không nghĩ làm như thế nào để đề cao năng lực nghiệp vụ, cứ cân nhắc đến những chuyện bừa bộn này, tôi thấy hình như cô rỗi rãnh quá nhiều đúng không?
Đinh Nhị Cẩu tiếp tục nói , nhưng là trong giọng nói rất là nghiêm khắc .
-Đinh phó cục, không phải là tôi có ý bậy bạ kia đâu, tôi chỉ muốn nói, kỳ thật anh còn trẻ như vậy, lại có tiền trình thật tốt, Lý Hồng Phong là đàn bà đã có chồng, nếu như việc này có người biết được truyền đi ra ngoài đối với thanh danh tiền đồ của anh sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.
Dương Lộ cũng không rảnh để quản đến chuyện riêng tư của Đinh Nhị Cẩu như vậy, nàng luôn xem Đinh Nhị Cẩu như núi dựa của nàng, nếu chỗ dựa của mình đổ, thì nàng cũng sẽ không còn chỗ nương tựa, lại phải phấn đấu từ đầu, cho nên nói theo một ý nghĩa nào đó, lợi ích của Đinh Nhị Cẩu rất là quan hệ đến ích lợi của nàng, nên khó trách Dương Lộ vì sao khẩn trương lo lắng cho hắn như vậy .
-Cô nói nhăng gì đấy, tôi cùng Lý Hồng Phong đâu có chuyện gì..
Đinh Nhị Cẩu phủ nhận nói .
-Hừ, dám làm không dám chịu, anh cho tôi là kẻ ngốc sao?
Thấy Đinh Nhị Cẩu không thừa nhận, Dương Lộ nhỏ giọng nói .
-Cô nói cái gì đó?
Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn Dương Lộ hỏi.
-Không có gì, tôi chỉ nói có người dám làm mà không dám chịu, đã làm tức là có làm, không có làm là không có làm, vừa vào cửa nhìn qua là tôi biết ngay chuyện gì đã xảy ra rồi, anh có thể không biết, lúc tôi vừa đi tới cửa thì đã trông thấy xe của anh rồi, nhưng đồng thời tôi cũng biết xe chồng của Lý Hồng Phong cũng đang đậu ở ven đường cách đó không xa, nếu tôi không đi vào đánh động cho anh biết, nếu như chồng của Lý Hồng Phong tiến vào, thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Dương Lộ không dấu diếm hành động thái quá vừa rồi của mình, nàng chỉ muốn cảnh báo cho Đinh Nhị Cẩu biết, chứ nếu như việc này bị Thẩm Mộc báo lên bí thư thành ủy , như vậy thì Đinh Nhị Cẩu sẽ bị ảnh hưởng đến mức độ như thế nào thì có thể nghĩ ra được.
-Cô nói thật chứ?
Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe vừa liếc nhìn Dương Lộ hỏi.
“Đương nhiên là thật, nếu tôi đoán không lầm, vợ chồng bọn họ chắc chắn là hiện tại đang cãi lộn ầm ỹ rồi.
Dương Lộ bất đắc dĩ thở dài nói ra, nhưng có một việc nàng còn giấu hắn, đó là khi bước đến ngoài cửa, nàng nghe bên trong phòng tiếng rêи rỉ đè nén sung sướиɠ kɧօáϊ cảm, không hiểu vì sao nàng không cỏ cửa ngay mà lại chần chừ một chốc rồi mới đánh động cho hắn biết, trong khoảng thời gian đó, hai đầu núm иɦũ ɦσα của nàng đã săn cứng lại, bên dưới thì cái ɦσα ɦuyệt non nớt của nàng đã không chịu nỗi sự kϊƈɦ động đột ngột, rất nhanh dưới đáy qυầи ɭót đã dinh dính nước nhờn chảy ra..
-Có phải là cô thấy tôi rất là vô đạo đức?
Đinh Nhị Cẩu trầm mặc một hồi rồi hỏi .
-Đúng vậy.. rất vô đạo đức, anh đang phá hư gia đình của người ta.
Dương Lộ thấy hắn đã dịu giọng lại, liền dứt khoát nói rõ suy nghĩ của mình .