Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Thân phận đặc thù
Ngày đăng: 22:45 16/02/21
CHƯƠNG 1078: THÂN PHẬN ĐẶC THÙ.
Đinh Nhị Cẩu rút tay mình ở dưới háng nàng ra, tại bên tai nàng nhỏ giọng nói,
-Tìm cách nói với chồng chị ra ngoài đi, em đến tìm chị..
Nói xong hắn đi đến gõ cửa phòng Thạch Aí Quốc .
“Hỗn đãn, mỗi lần đến đây đều là làm như thế này”.
Nhìn theo Đinh Nhị Cẩu tiến vào phòng làm việc của Thạch Aí Quốc, Trương Hòa Trần cắn răng thầm mắng, nhưng nàng không thể làm gì hắn được.
-Bí thư …sao không ở nhà nghỉ ngơi thêm vài ngày, đầu năm vẫn chưa có việc gấp mà.
Đinh Nhị Cẩu sau khi đi vào thì thấy Thạch Aí Quốc đang xem một xấp tài liệu .
-Nhìn xem những…chuyện tệ như thế này, làm sao có thời giờ nghỉ ngơi được, cháu đến đây lại có chuyện gì?
Thạch Aí Quốc cầm lấy cái kiếng lão ở trêи mắt để xuống một bên, lấy tay vuốt vuốt đôi mắt của mình rồi hỏi, Đinh Nhị Cẩu bước tới cầm chung trà lên, phát hiện chung trà đã hết nước, hắn liền đến bên cạnh máy đun nước pha thêm chúng trà đưa cho Thạch Aí Quốc.
-Có một chuyện, đội trưởng chi đội cảnh sát giao thông Trần Vượng Hãi chết rồi, cũng không biết gần đây cục công an thành phố luôn xảy ra chuyện, chắc là phong thủy không được tốt, luôn có người chết.
-Chết rồi? Chết như thế nào?
Thạch Aí Quốc đang nhấp một ngụm trà, vừa nghe qua sửng sốt một chút, đem chung để lại trêи mặt bàn .
-Bởi vì vừa rồi tại trung tâm khảo thi cấp bằng lái xe do Tào Tú Thiên phụ trách, tồn tại rất nhiều vấn đề không tuân thủ theo quy định, cho nên ban kỷ luật thanh tra cục công an liền bắt Tào Tú Thiên, nào biết được Tào Tú Thiên chỉ là một con chốt, chính thức ở phía sau thao túng cô ấy lại là Trần Vượng Hãi, cho nên người kỷ ủy liền song quy Trần Vượng Hãi, nhưng trong lúc đang điều tra thì Trần Vượng Hãi đã lợi dụng người kỷ ủy sơ hở nhảy lầu tự sát.
-Tự sát?
Thạch Aí Quốc nhướng mày , hỏi.
-Vâng… vốn chuyện này là định giao lại cho ban thanh tranh kỷ luật thành phố xử lý đấy, nhưng cháu cho rằng lời khai của Trần Vượng Hãi có liên quan đến các lãnh đạo cao hơn, cho nên đề nghị bí thư kỷ ủy Lan Hiểu San triệt để xác minh rồi báo cáo, không ngờ tới trong đêm hôm ấy Trần Vượng Hãi liền tự sát.
-Liên quan đến các lãnh đạo cao hơn,, có ý tứ gì?
-Bí thư… Trần Vượng Hãi là em vợ của Tưởng Văn Sơn, hắn khai ra lúc đảm nhiệm chi đội trưởng cảnh sát giao thông, hàng năm đưa cho Tưởng Văn Sơn hơn 20 vạn nguyên tiền, trong năm năm liên tiếp cộng lại cũng được hơn 100 vạn rồi, bởi vì Tưởng Văn Sơn đã không còn công tác tại thành phố này nữa, cho nên cháu cân nhắc đến vấn đề của Tưởng Văn Sơn cũng liên quan đến một ít giao dịch phía trêи, vì vậy cháu phải thận trọng, nhưng dù thận trọng thì cũng đã xảy ra chuyện rồi.
Đinh Nhị Cẩu nói rất nhanh..
-Đã điều tra chưa mà khẳng định là tự sát vậy?
Thạch Aí Quốc lẩm bẩm hỏi.
-Đã có đến hiện trường điều tra từ nơi giam giữ của Trần Vượng Hãi tại nhà khách Vân Hải, có người xâm nhập vào, không biết dùng phương thức gì tiếp xúc cùng Trần Vượng Hãi, đây chỉ là suy đoán trước mắt nguyên nhân trực tiếp làm cho Trần Vượng Hãi tự sát bắt nguồn từ đó…
-Ai chà, lại là một vụ án không đầu mối, còn bản án Khang Minh Đức thì thế nào rồi?
-Đã có đầu mối, thông qua phương pháp loại bỏ, chúng ta đã tìm được một tên côn đồ theo dõi Khang Minh Đức trước khi vụ nổ xảy ra, vừa mới bắt được tên cầm đầu đám côn đồ cắc ké, hắn còn chưa có mở miệng khai, nhưng cháu tin rằng không mất bao nhiêu thời gian nữa thì có thể biết rõ rốt cuộc là ai đang chủ mưu theo dõi Khang Minh Đức trước đó, có thể nói là hung thủ sắp sửa bị lộ diện rồi..
-Ừ, làm rất tốt, mấy bản án này phải nhanh một chút có kết quả, tuy sự thật chứng minh, điều cháu đến cục công an thành phố là chính xác, nhưng chú vẫn chưa hài lòng, vì sự thật đến bây giờ cháu cũng chưa tra ra vụ án nào cả, tranh thủ mau chóng làm ra chút thành tích, cũng là cách để cho những kẻ nói xấu sau lưng cháu câm bớt miệng lại.
-Bí thư ..cháu biết mình nên làm như thế nào, tuyệt đối sẽ không làm cho bí thư mất mặt.
-Ừ, vậy là được rồi, có chuyện gì thì kịp thời báo cáo cho chú biết.
-À…bí thư, việc điều chỉnh nhân sự của cục công an thành phố đã quyết định sao rồi?”
Đinh Nhị Cẩu vẫn rất quan tâm đến chuyện này .
-Đã có sơ bộ quyết định, chỉ là hiện giờ bên thường ủy vẫn chưa tập trung đủ, qua mấy ngày nữa đi làm đông đủ sẽ thảo luận lại vấn đề này.
Thạch Aí Quốc lại mang cái kiếng lão vào mắt .
-Vậy…vấn để của bí thư kỷ ủy cục công an Lan Hiểu San. . .
-Đây không phải là chuyện của cháu quản lý, còn nữa, cháu còn độc thân, Lan Hiểu San hiện nay cũng xem như là độc thân, hai người phải chú ý đến ảnh hưởng lời dị nghị, nếu không nên có chuyện gì thì cũng đừng ở cùng một chỗ, thân phận của Lan Hiểu San rất đặc thù, các lãnh đạo trong thành phố cũng biết việc này, tốt nhất là cháu nên cách xa Lan Hiểu San một chút.
Thạch Aí Quốc cũng không ngẩng đầu lên nói .
Đinh Nhị Cẩu không dám hỏi gì nữa, lặng yên lui ra, hắn cũng không dám tiếp tục làm quấy với Trương Hòa Trần, chỉ lấy tay đưa lên bên tai ra dấu hiệu có gì gọi điện thoại liên lạc với hắn.
” Thân phận đặc thù? Lan Hiểu San thân phận đặc thù đây là ý gì? Vợ của liệt sĩ ? Mình và nàng có quan hệ gì đâu? Việc này nghe qua như tựa như là có chuyện gì vậy?”
Đinh Nhị Cẩu xuống lầu cân nhắc suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi mà cũng không nghĩ ra nguyên cớ gì .
Nhìn điện thoại, thời gian không còn sớm, Đinh Nhị Cẩu lái xe ra rời khỏi tòa nhà thành ủy, đi đến địa chỉ nhà hàng Tây đã hẹn với Tương Ngọc Điệp.
Đinh Nhị Cẩu rút tay mình ở dưới háng nàng ra, tại bên tai nàng nhỏ giọng nói,
-Tìm cách nói với chồng chị ra ngoài đi, em đến tìm chị..
Nói xong hắn đi đến gõ cửa phòng Thạch Aí Quốc .
“Hỗn đãn, mỗi lần đến đây đều là làm như thế này”.
Nhìn theo Đinh Nhị Cẩu tiến vào phòng làm việc của Thạch Aí Quốc, Trương Hòa Trần cắn răng thầm mắng, nhưng nàng không thể làm gì hắn được.
-Bí thư …sao không ở nhà nghỉ ngơi thêm vài ngày, đầu năm vẫn chưa có việc gấp mà.
Đinh Nhị Cẩu sau khi đi vào thì thấy Thạch Aí Quốc đang xem một xấp tài liệu .
-Nhìn xem những…chuyện tệ như thế này, làm sao có thời giờ nghỉ ngơi được, cháu đến đây lại có chuyện gì?
Thạch Aí Quốc cầm lấy cái kiếng lão ở trêи mắt để xuống một bên, lấy tay vuốt vuốt đôi mắt của mình rồi hỏi, Đinh Nhị Cẩu bước tới cầm chung trà lên, phát hiện chung trà đã hết nước, hắn liền đến bên cạnh máy đun nước pha thêm chúng trà đưa cho Thạch Aí Quốc.
-Có một chuyện, đội trưởng chi đội cảnh sát giao thông Trần Vượng Hãi chết rồi, cũng không biết gần đây cục công an thành phố luôn xảy ra chuyện, chắc là phong thủy không được tốt, luôn có người chết.
-Chết rồi? Chết như thế nào?
Thạch Aí Quốc đang nhấp một ngụm trà, vừa nghe qua sửng sốt một chút, đem chung để lại trêи mặt bàn .
-Bởi vì vừa rồi tại trung tâm khảo thi cấp bằng lái xe do Tào Tú Thiên phụ trách, tồn tại rất nhiều vấn đề không tuân thủ theo quy định, cho nên ban kỷ luật thanh tra cục công an liền bắt Tào Tú Thiên, nào biết được Tào Tú Thiên chỉ là một con chốt, chính thức ở phía sau thao túng cô ấy lại là Trần Vượng Hãi, cho nên người kỷ ủy liền song quy Trần Vượng Hãi, nhưng trong lúc đang điều tra thì Trần Vượng Hãi đã lợi dụng người kỷ ủy sơ hở nhảy lầu tự sát.
-Tự sát?
Thạch Aí Quốc nhướng mày , hỏi.
-Vâng… vốn chuyện này là định giao lại cho ban thanh tranh kỷ luật thành phố xử lý đấy, nhưng cháu cho rằng lời khai của Trần Vượng Hãi có liên quan đến các lãnh đạo cao hơn, cho nên đề nghị bí thư kỷ ủy Lan Hiểu San triệt để xác minh rồi báo cáo, không ngờ tới trong đêm hôm ấy Trần Vượng Hãi liền tự sát.
-Liên quan đến các lãnh đạo cao hơn,, có ý tứ gì?
-Bí thư… Trần Vượng Hãi là em vợ của Tưởng Văn Sơn, hắn khai ra lúc đảm nhiệm chi đội trưởng cảnh sát giao thông, hàng năm đưa cho Tưởng Văn Sơn hơn 20 vạn nguyên tiền, trong năm năm liên tiếp cộng lại cũng được hơn 100 vạn rồi, bởi vì Tưởng Văn Sơn đã không còn công tác tại thành phố này nữa, cho nên cháu cân nhắc đến vấn đề của Tưởng Văn Sơn cũng liên quan đến một ít giao dịch phía trêи, vì vậy cháu phải thận trọng, nhưng dù thận trọng thì cũng đã xảy ra chuyện rồi.
Đinh Nhị Cẩu nói rất nhanh..
-Đã điều tra chưa mà khẳng định là tự sát vậy?
Thạch Aí Quốc lẩm bẩm hỏi.
-Đã có đến hiện trường điều tra từ nơi giam giữ của Trần Vượng Hãi tại nhà khách Vân Hải, có người xâm nhập vào, không biết dùng phương thức gì tiếp xúc cùng Trần Vượng Hãi, đây chỉ là suy đoán trước mắt nguyên nhân trực tiếp làm cho Trần Vượng Hãi tự sát bắt nguồn từ đó…
-Ai chà, lại là một vụ án không đầu mối, còn bản án Khang Minh Đức thì thế nào rồi?
-Đã có đầu mối, thông qua phương pháp loại bỏ, chúng ta đã tìm được một tên côn đồ theo dõi Khang Minh Đức trước khi vụ nổ xảy ra, vừa mới bắt được tên cầm đầu đám côn đồ cắc ké, hắn còn chưa có mở miệng khai, nhưng cháu tin rằng không mất bao nhiêu thời gian nữa thì có thể biết rõ rốt cuộc là ai đang chủ mưu theo dõi Khang Minh Đức trước đó, có thể nói là hung thủ sắp sửa bị lộ diện rồi..
-Ừ, làm rất tốt, mấy bản án này phải nhanh một chút có kết quả, tuy sự thật chứng minh, điều cháu đến cục công an thành phố là chính xác, nhưng chú vẫn chưa hài lòng, vì sự thật đến bây giờ cháu cũng chưa tra ra vụ án nào cả, tranh thủ mau chóng làm ra chút thành tích, cũng là cách để cho những kẻ nói xấu sau lưng cháu câm bớt miệng lại.
-Bí thư ..cháu biết mình nên làm như thế nào, tuyệt đối sẽ không làm cho bí thư mất mặt.
-Ừ, vậy là được rồi, có chuyện gì thì kịp thời báo cáo cho chú biết.
-À…bí thư, việc điều chỉnh nhân sự của cục công an thành phố đã quyết định sao rồi?”
Đinh Nhị Cẩu vẫn rất quan tâm đến chuyện này .
-Đã có sơ bộ quyết định, chỉ là hiện giờ bên thường ủy vẫn chưa tập trung đủ, qua mấy ngày nữa đi làm đông đủ sẽ thảo luận lại vấn đề này.
Thạch Aí Quốc lại mang cái kiếng lão vào mắt .
-Vậy…vấn để của bí thư kỷ ủy cục công an Lan Hiểu San. . .
-Đây không phải là chuyện của cháu quản lý, còn nữa, cháu còn độc thân, Lan Hiểu San hiện nay cũng xem như là độc thân, hai người phải chú ý đến ảnh hưởng lời dị nghị, nếu không nên có chuyện gì thì cũng đừng ở cùng một chỗ, thân phận của Lan Hiểu San rất đặc thù, các lãnh đạo trong thành phố cũng biết việc này, tốt nhất là cháu nên cách xa Lan Hiểu San một chút.
Thạch Aí Quốc cũng không ngẩng đầu lên nói .
Đinh Nhị Cẩu không dám hỏi gì nữa, lặng yên lui ra, hắn cũng không dám tiếp tục làm quấy với Trương Hòa Trần, chỉ lấy tay đưa lên bên tai ra dấu hiệu có gì gọi điện thoại liên lạc với hắn.
” Thân phận đặc thù? Lan Hiểu San thân phận đặc thù đây là ý gì? Vợ của liệt sĩ ? Mình và nàng có quan hệ gì đâu? Việc này nghe qua như tựa như là có chuyện gì vậy?”
Đinh Nhị Cẩu xuống lầu cân nhắc suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi mà cũng không nghĩ ra nguyên cớ gì .
Nhìn điện thoại, thời gian không còn sớm, Đinh Nhị Cẩu lái xe ra rời khỏi tòa nhà thành ủy, đi đến địa chỉ nhà hàng Tây đã hẹn với Tương Ngọc Điệp.