Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Thế sự vô thường

Ngày đăng: 22:46 16/02/21

CHƯƠNG 1071 : THẾ SỰ VÔ THƯỜNG.

Thành phố Hồ Châu sau khi triệu khai rất thành công, thuận lợi lựa chọn bỏ phiếu chính thức bổ nhiệm chủ tịch Để Khôn Thành cùng với phó chủ tịch Sở Hạc Hiên, hiệp trợ toàn diện công tác, chuyện này cũng có nghĩa là thành phố Hồ Châu tiến nhập vào một thời kì mới .

-Chủ tịch.. tôi chuẩn bị trong một tuần chạy quanh các công ty xí nghiệp của Hồ Châu để nắm giữ sơ lược về tình huống, nhưng trước mắt là có một số nhân viên các ban ngành tôi đề nghị điều chỉnh, đây là danh sách.

Vừa sáng ngày hôm sau Sở Hạc Hiên vào phòng làm việc của Để Khôn Thành, cầm một tờ giấy A4 trong tay đưa cho Để Khôn Thành nói.

Để Khôn Thành cầm nhìn qua, trước mắt là người của cục chiêu thương đầu tư, còn có thuế vụ , thậm chí còn bao gồm có cả một phân cục trưởng công an, lực chọn này làm cho Để Khôn Thành giật mình, đại hội bỏ phiếu vừa mới trôi qua , Sở Hạc Hiên liền làm nên động tĩnh lớn như vậy, bên kia thành ủy sẽ thấy như thế nào, cho nên hơi do dự .

-Lão Sở … làm chuyện như vậy có phải là hơi quá lớn?

Để Khôn Thành hỏi dò .

-Chủ tịch.. tuy tôi mới đến Hồ Châu không lâu, nhưng tôi đã điều tra được không ít chuyện, có thể sự phát triển kinh tế Hồ Châu đi xuống là bởi vì vừa rồi bị lũ lụt , nhưng đó chỉ là một trong những nguyên nhân mà thôi, cục chiêu thương Hồ Châu không có kêu gọi được một phân tiền đầu tư đã kéo dài tình hình này lâu rồi, tôi xem chi bằng chúng ta thay đổi tuyển chọn người có khả năng thì tốt hơn.

-Vậy lão chọn được người thích hợp rồi hả?

-Chủ tịch, không nói dối ông, cục chiêu thương này tôi rất quan tâm xem trọng, tôi có ý định tìm từ nơi khác điều đến một người.

-Người từ huyện Thanh Thủy phải không?

Để Khôn Thành vừa nghe xong Sở Hạc Hiên đả có sự chuẩn bị trước, lập tức tinh thần tỉnh táo .

-Không phải …đó là người của huyện Hải Dương, một người thân thích của tôi, cô ấy hiện nay đang làm phó cục trưởng Cục Chiêu Thương của huyện Hải Dương, tuy thời gian không phải rất dài, nhưng lập ra thành tích không nhỏ, vừa rồi đến chỗ của tôi chúc tết, cho nên tôi mới nhớ đến cục chiêu thương Hồ Châu thật sự có lẽ phải thay máu mới rồi, vì thế mới tiến cử cô ấy.

– Ừ…..tôi đồng ý, phần còn lại thì có lựa chọn được ai thích hợp chưa?

-Ai , phần còn lại thì phải tìm kiếm , có điều phải đổi ngay những người ăn không ngồi rồi này, mới có thể trấn trụ được tình hình, với lại tôi không phải là phụ trách phòng tổ chức cán bộ thành phố, chỉ cần thống nhất được chuyện phó cục trưởng cục chiêu thương ở huyện Hải Dương có thể thuận tiện vượt qua kiểm tra điều chuyển đến đây là tôi rất hài long long rồi.

Sở Hạc Hiên cười khổ nói .

Để Khôn Thành cũng hiểu được Sở Hạc Hiên có ý tứ gì, gật đầu không có nói them gì.

Sở Hạc Hiên cùng Để Khôn Thành trao đổi một lúc sau thì đứng dậy đi, nhưng còn Để Khôn Thành thì lại vô cùng bận tâm, ngày hôm qua ông nhận được điện thoại của Bí thư tỉnh ủy An Như Sơn gọi tới, bảo ông hôm nay lên tỉnh, nói là có chuyện thảo luận cùng với ông, còn nói về chuyện gì, thì hiện tại Để Khôn Thành không biết, cho nên sau khi Sở Hạc Hiên rời khỏi, ông liền kẹp lấy cặp công tác ra cửa.

Lúc Để Khôn Thành đến Tỉnh ủy thì bí thư tỉnh ủy An Như Sơn đang hội kiến cùng khách, cho nên phải tạm thời chờ ở bên ngoài, nơi đây đã từng là phòng làm việc của ông, nhưng bây giờ thì đổi người rồi, người này ông cũng có biết qua, đó là một sinh viên mới tốt nghiệp, công tác dưới tay ông, lúc rời đi , cũng không phải là ông không đề cử hắn, nhưng không biết bằng cách nào mà hắn giờ đã làm vị trí thư ký cho An Như Sơn thay cho ông.

-Chào chủ tịch Để, An bí thư nói nếu như ông đến, thì chờ một lát, mời ngồi, uống trà nhé?

Trần Nhất Minh ân cần hỏi.

-Nhất Minh …cũng không vội đâu, bí thư tìm tôi có chuyện gì vậy?

-Bí thư chưa nói, đến sáng sớm hôm nay tôi đi làm mới biết được là ông tới, cho nên cũng không biết là chuyện gì…

Trần Nhất Minh nói, thật ra hắn cũng biết chút ít, với tư cách thư ký, thì có rất nhiều chuyện hắn biết đến, nhưng phải làm bộ như không biết..

-Há..vậy thì đành chờ thôi..

Để Khôn Thành lẩm bẩm..

Mười phút sau, cửa phòng làm việc An Như Sơn mở ra, đi ra rõ ràng là chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh ủy Ấn Thiên Hoa.

-Xin chào Ấn chủ nhiệm.

Để Khôn Thành gật đầu chào.

-Ừ, chào chủ tịch Để, hẹn gặp lại.

Ấn Thiên Hoa gật đầu nói, sau đó xoay người đi ra .

Để Khôn Thành gõ cửa, sau khi đẩy cửa vào, nhìn thấy bí thư tỉnh ủy An Như Sơn đang nhìn mấy văn kiện trêи bàn.

-Bí thư, em tới rồi.

Để Khôn Thành vẫn theo quy củ đứng trước bàn làm việc nói.

-Ngồi đi , vừa mới chính thức nhận chức, chắc cậu có rất nhiều chuyện đang chờ xử lý chứ?

-Vâng..nhưng dù bộn rộn như thế nào, bí thư gọi thì tôi sẽ tới.

Để Khôn Thành nhìn xem vẻ mặt An Như Sơn vẫn bình thản không xao động, trong nội tâm có một loại dự cảm bất thường, nhưng dù lo lắng như thế nào, ông vẫn cũng không muốn cho rằng đây là sự thật .

-Đã có quyết định, sắp tới tôi có thể sẽ phải rời khỏi tỉnh Trung Nam rồi … ở chỗ này hơn mười năm, thật là ra đi có điểm không nỡ, nhưng hết cách rồi, đây là quyết định của tổ chức bên trêи.

An Như Sơn cuối cùng thì ngẩng đầu nhìn Để Khôn Thành nói ra.

-Là thật sao bí thư, sẽ đi đến nơi nào?

Để Khôn Thành đầu run lên, nhưng giả bộ vui vẻ hỏi.

-Lên Bộ nông nghiệp, có thể mấy ngày nữa sẽ công bố.

An Như Sơn trêи mặt nhìn không ra hỉ nộ ái ố, Để Khôn Thành tiếp tục dáng vẻ rất cao hứng nói ra:

-Chúc mừng bí thư, chỉ có em là còn không còn có bí thư hổ trợ nữa, cứ tưởng rằng sẽ qua một thời gian nữa thì bí thư mới đi, chỉ là không ngờ lại tới nhanh như vậy.

An Như Sơn là chỗ dựa lớn nhất của Để Khôn Thành, nếu An Như Sơn đi, cái chức vụ chủ tịch, Để Khôn Thành sẽ rất khó nắm giữ, mặc dù không đến nỗi sẽ bị quăng đi, La Minh Giang cũng không có nhỏ nhen như vậy, nhưng trong công tác nhất định sẽ gặp khó khăn rồi, đồng thời phải cẩn thận nhiều hơn trước , vạn nhất nhỡ xảy ra chuyện gì, thì đó sẽ là cái cớ tốt nhất để người kế tiếp bị đá đi đó chính là Để Khôn Thành, có thể nói niềm vui sướиɠ còn chưa kịp nhấm nháp tinh tế, đảo mắt liền nghênh đón một tin dữ cnhư vậy, ai…thế sự thật vô thường ah .