Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Đại cục đã định
Ngày đăng: 22:46 16/02/21
CHƯƠNG 1075 : ĐẠI CỤC ĐÃ ĐỊNH.
Hai cô gái kia, hình như là đã trải qua một thời gian huấn luyện, cơ bản về ngôn ngữ trao đổi không có vấn đề, với lại cũng không phải lo lắng về chuyện luật pháp, hai cô bé người Nhật này không có hộ khẩu, nếu ra khỏi cửa nhà La Đông Thu, có thể không sống tới ngày hôm sau, cho nên hai cô bé rất ngoan ngoãn ở trong biệt thự của La Đông Thu, công việc hàng ngày là ăn cơm, ngủ, chơi đùa , sau đó chờ La Đông Thu leo lên người rong ruỗi cày xới, hai cô bé được đưa đến vào lúc ban đêm đã bị La Đông Thu phá trinh , cái tư vị đó, khiến cho La Đông Thu mấy ngày nay giao hợp với bọn họ không biết mệt.
……………………………………………………………………………………………..
Cục công an thành phố Hồ Châu nhân sự cũng có điều chỉnh, bí thư ban kỷ luật thanh tra Lan Hiểu San đảm nhiệm chính ủy cục công an thành phố, bí thư chánh pháp ủy thành phố Lan Hòa Thành đảm nhiệm cục trưởng cục công an thành phố, Chu Hồng Kỳ đảm nhiệm thường vụ phó cục trưởng, được Cố Thanh Sơn đề cử, Đường Thiên Hà phụ trách phân cục trưởng khu Tân Hồ kiêm nhiệm phó cục trưởng cục công an thành phố, còn Lâm Chí Sinh đảm nhiệm bí thư ban kỷ luật thanh tra cục công an thành phố.
Lan Hiểu San khi nhận được công văn từ trêи phòng cán bộ tỉnh gởi tới thì bị chấn động, vì vậy cầm công văn đi đến phòng làm việc của Đinh Nhị Cẩu.
-Trường Sinh, xem ra thì em sắp thăng quan rồi đấy.
Lan Hiểu San nói đùa .
-Chính ủy …chị nói có ý gì?
Đinh Nhị Cẩu vội vàng đứng lên mời Lan Hiểu San qua ghế sa lon ngồi xuống.
-Công văn gửi cho em đấy, tự xem một chút đi.
Lan Hiểu San đem đưa cho Đinh Nhị Cẩu .
Đinh Nhị Cẩu nhìn qua, đầu óc thoáng cái có chút ngơ ngác:
-Thông báo đồng chí Đinh Trường Sinh đi bồi huấn?
-Đây là ý gì vậy ? Ai đã báo danh của em?
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái liền phát hỏa, hắn bây giờ con đang loay hoay chân không chạm đất, làm gì mà có thời giờ đi bồi huấn, tức giận nói ra.
-Chẳng có ai báo danh em đâu, đây là trêи phòng cán bộ tỉnh trực tiếp gửi thông báo, cho nên chị mới tới tìm em, nên làm cái gì bây giờ, có thể tìm biện pháp gì vãn hồi hay không ?
Lan Hiểu San lo lắng nói .
-Chị là chính ủy, chị giọ gọi điện thoại lên tỉnh nói thử xem, còn nếu không được, em đi tìm Thạch bí thư, quả thực là làm việc quá ẩu tả, trong cục có nhiều cán bộ như vậy, dựa vào cái gì mà điều em đi ..
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói.
-Chị thấy chuyện này không có đơn giản đâu, có thể là do em thời gian vừa qua làm nhiều chuyện khiến cho có người nhức đầu, chỉ là không nghĩ tới lại dùng chiêu như vậy để đối phó em, xem ra người này công phu thật sự là không nhỏ ah.
Lan Hiểu San rầu rỉ nói, đây là khả năng nàng cân nhắc đến .
Lan Hiểu San cùng Đinh Nhị Cẩu nói chuyện một lúc thì trở về phòng làm việc của mình, nói chuyện điện thoại trêи phóng cán bộ tỉnh, chẳng những không có bất cứ hiệu quả nào, trái lại còn bị trưởng phòng Tề Văn Hạ giáo huấn một trận.
-Lý do bận rộn bề bộn a, ai không bề bộn, chính bởi vì công tác đều rất bân rộn, lúc này mới bảo là sắp xếp thời gian đến bồi huấn, để có lợi hơn cho công tác sau này, hiện tại thời đại biến hóa thay đổi rất mau, không huấn luyện, không học tập, thì làm sao theo kịp sự phát triển của thời đại, cho nên không có cò kè mặc cả, đúng thời hạn thông báo phải có mặt, còn không sẽ nghiêm túc xử lý.
……………………………………………………………………………………………
-Trường Sinh , xem ra chị không giúp được em rồi, em tranh thủ thời gian đi tìm Thạch bí thư đi, chứ kéo dài thì đến lúc đó không có kịp đâu.
Lan Hiểu San quẳng xuống, gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, đem tình hình vừa rồi trưởng phòng cán bộ công an tỉnh Tề Văn Hạ nói lại một lần .
-Được rồi… cám ơn chị, em đi ngay tìm Thạch bí thư. Ai dà.. làm ít chuyện thật sự là quá khó khăn.
Đinh Nhị Cẩu ca thán nói .
Thạch Aí Quốc nhìn trêи bàn tờ giấy thông báo kia, lại nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi :
-Cháu nghĩ như thế nào?
-Bí thư, hiện tại các công tác đều vừa mới đi vào quỹ đạo, trong đó có mấy bản án đang vào thời khắc mấu chốt, đúng lúc này cháu lại đi, chỉ lo lắng thời gian vừa rồi truy xét đều là làm không công.
-Ừ, cũng thấy đây là sự kiện không bình thường, đằng sau phải có câu chuyện gì ah.
Thạch Aí Quốc gật đầu nói .
-Lan chính ủy cũng vì chuyện này đã cùng với trưởng phòng Tề trêи tỉnh trao đổi qua điện thoại, nhưng hình như là thái độ trêи tỉnh rất cứng rắn, bắt buộc phải đi bồi huấn, nếu không còn cách nào thì đành phải đi thôi.
Đinh Nhị Cẩu khổ sở nói .
-Ừ, nếu đi bồi huấn thì cũng tốt, bất quá những chuyện cần làm thì không thể bỏ qua, hiện tại kỹ thuật thông tin phát triển tốt, có chuyện gì thì cháu có thể liên lạc kịp thời với cục công an thành phố, còn chuyện chú nhờ cháu làm thì đến đâu rồi ?
-Có chút thông tin, nhưng cũng không tiến triển nhiều, có gì cháu sẽ báo cáo kịp thời.
-Được, Tiêu Hồng bây giờ đang cùng ai làm mảnh đất đó vậy?
-Tập đoàn Thế kỷ Cẩm Thành của Hoa Cẩm Thành, công ty của ông ta tại thành phố Hồ Châu của chúng ta, khu Đông Thành chính là do ông ta khai thác, cũng có thực lực.
Đinh Nhị Cẩu cẫn thận ứng đối nói.
-Còn công ty của Tiêu Hồng chỉ có mình cô ấy à?” Thạch Aí Quốc hỏi.
-Không phải, cùng với một người tên là Thiệu Nhất Chu hùn vốn kinh doanh, tên của công ty gọi là Nhất Chu địa sản.
-Hắn là người như thế nào?
Thạch Aí Quốc cau mày, ông không rõ vì sao vợ của mình mở công ty lại dùng danh tự của một người đàn ông khác làm tên của công ty .
– Hình như là đồng học với phu nhân thời đại học, người này Thạch Mai Trinh có lẽ biết.
Đinh Nhị Cẩu tận lực đưa mình ra ngoài cái vũng bùn này, đem sự chú ý dẫn tới trêи người của Thạch Mai Trinh, tin chắc là Thạch Aí Quốc sẽ hỏi tới về mối quan hệ của Thiệu Nhất Chu cùng Tiêu Hồng, như vậy thì áp lực với hắn sẽ giảm bớt không ít .
Thế nhưng vấn đề hắn quan tâm là nên như thế nào để đem chuyện của Tiêu Hồng giảm xuống đến thấp nhất, đây mới chính là vấn đề Đinh Nhị Cẩu lo lắng, hiện tại không đơn thuần chỉ mình Tiêu Hồng muốn khai phát mảnh đất xí nghiệp may kia, mà còn liên quan đến vấn đề Tiêu Hồng cùng người đàn ông khác quan hệ giường chiếu, nhưng nếu như chuyện lén lút vụng trộm này chỉ tồn tại ở giữa Tiêu Hồng cùng Thiệu Nhất Chu hai người thì còn dễ nói, nhưng nếu một để cho Hoa Cẩm Thành biết rõ, hoặc là người khác đang cố tình tìm hiểu biết rõ, như vậy rất có thể sẽ trở thành lợi khí cùa người muốn đả kϊƈɦ Thạch Aí Quốc, đến lúc đó có khả năng Thạch Aí Quốc sẽ không còn được tiếp tục đứng ở thành phố Hồ Châu này..
Hai cô gái kia, hình như là đã trải qua một thời gian huấn luyện, cơ bản về ngôn ngữ trao đổi không có vấn đề, với lại cũng không phải lo lắng về chuyện luật pháp, hai cô bé người Nhật này không có hộ khẩu, nếu ra khỏi cửa nhà La Đông Thu, có thể không sống tới ngày hôm sau, cho nên hai cô bé rất ngoan ngoãn ở trong biệt thự của La Đông Thu, công việc hàng ngày là ăn cơm, ngủ, chơi đùa , sau đó chờ La Đông Thu leo lên người rong ruỗi cày xới, hai cô bé được đưa đến vào lúc ban đêm đã bị La Đông Thu phá trinh , cái tư vị đó, khiến cho La Đông Thu mấy ngày nay giao hợp với bọn họ không biết mệt.
……………………………………………………………………………………………..
Cục công an thành phố Hồ Châu nhân sự cũng có điều chỉnh, bí thư ban kỷ luật thanh tra Lan Hiểu San đảm nhiệm chính ủy cục công an thành phố, bí thư chánh pháp ủy thành phố Lan Hòa Thành đảm nhiệm cục trưởng cục công an thành phố, Chu Hồng Kỳ đảm nhiệm thường vụ phó cục trưởng, được Cố Thanh Sơn đề cử, Đường Thiên Hà phụ trách phân cục trưởng khu Tân Hồ kiêm nhiệm phó cục trưởng cục công an thành phố, còn Lâm Chí Sinh đảm nhiệm bí thư ban kỷ luật thanh tra cục công an thành phố.
Lan Hiểu San khi nhận được công văn từ trêи phòng cán bộ tỉnh gởi tới thì bị chấn động, vì vậy cầm công văn đi đến phòng làm việc của Đinh Nhị Cẩu.
-Trường Sinh, xem ra thì em sắp thăng quan rồi đấy.
Lan Hiểu San nói đùa .
-Chính ủy …chị nói có ý gì?
Đinh Nhị Cẩu vội vàng đứng lên mời Lan Hiểu San qua ghế sa lon ngồi xuống.
-Công văn gửi cho em đấy, tự xem một chút đi.
Lan Hiểu San đem đưa cho Đinh Nhị Cẩu .
Đinh Nhị Cẩu nhìn qua, đầu óc thoáng cái có chút ngơ ngác:
-Thông báo đồng chí Đinh Trường Sinh đi bồi huấn?
-Đây là ý gì vậy ? Ai đã báo danh của em?
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái liền phát hỏa, hắn bây giờ con đang loay hoay chân không chạm đất, làm gì mà có thời giờ đi bồi huấn, tức giận nói ra.
-Chẳng có ai báo danh em đâu, đây là trêи phòng cán bộ tỉnh trực tiếp gửi thông báo, cho nên chị mới tới tìm em, nên làm cái gì bây giờ, có thể tìm biện pháp gì vãn hồi hay không ?
Lan Hiểu San lo lắng nói .
-Chị là chính ủy, chị giọ gọi điện thoại lên tỉnh nói thử xem, còn nếu không được, em đi tìm Thạch bí thư, quả thực là làm việc quá ẩu tả, trong cục có nhiều cán bộ như vậy, dựa vào cái gì mà điều em đi ..
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói.
-Chị thấy chuyện này không có đơn giản đâu, có thể là do em thời gian vừa qua làm nhiều chuyện khiến cho có người nhức đầu, chỉ là không nghĩ tới lại dùng chiêu như vậy để đối phó em, xem ra người này công phu thật sự là không nhỏ ah.
Lan Hiểu San rầu rỉ nói, đây là khả năng nàng cân nhắc đến .
Lan Hiểu San cùng Đinh Nhị Cẩu nói chuyện một lúc thì trở về phòng làm việc của mình, nói chuyện điện thoại trêи phóng cán bộ tỉnh, chẳng những không có bất cứ hiệu quả nào, trái lại còn bị trưởng phòng Tề Văn Hạ giáo huấn một trận.
-Lý do bận rộn bề bộn a, ai không bề bộn, chính bởi vì công tác đều rất bân rộn, lúc này mới bảo là sắp xếp thời gian đến bồi huấn, để có lợi hơn cho công tác sau này, hiện tại thời đại biến hóa thay đổi rất mau, không huấn luyện, không học tập, thì làm sao theo kịp sự phát triển của thời đại, cho nên không có cò kè mặc cả, đúng thời hạn thông báo phải có mặt, còn không sẽ nghiêm túc xử lý.
……………………………………………………………………………………………
-Trường Sinh , xem ra chị không giúp được em rồi, em tranh thủ thời gian đi tìm Thạch bí thư đi, chứ kéo dài thì đến lúc đó không có kịp đâu.
Lan Hiểu San quẳng xuống, gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, đem tình hình vừa rồi trưởng phòng cán bộ công an tỉnh Tề Văn Hạ nói lại một lần .
-Được rồi… cám ơn chị, em đi ngay tìm Thạch bí thư. Ai dà.. làm ít chuyện thật sự là quá khó khăn.
Đinh Nhị Cẩu ca thán nói .
Thạch Aí Quốc nhìn trêи bàn tờ giấy thông báo kia, lại nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi :
-Cháu nghĩ như thế nào?
-Bí thư, hiện tại các công tác đều vừa mới đi vào quỹ đạo, trong đó có mấy bản án đang vào thời khắc mấu chốt, đúng lúc này cháu lại đi, chỉ lo lắng thời gian vừa rồi truy xét đều là làm không công.
-Ừ, cũng thấy đây là sự kiện không bình thường, đằng sau phải có câu chuyện gì ah.
Thạch Aí Quốc gật đầu nói .
-Lan chính ủy cũng vì chuyện này đã cùng với trưởng phòng Tề trêи tỉnh trao đổi qua điện thoại, nhưng hình như là thái độ trêи tỉnh rất cứng rắn, bắt buộc phải đi bồi huấn, nếu không còn cách nào thì đành phải đi thôi.
Đinh Nhị Cẩu khổ sở nói .
-Ừ, nếu đi bồi huấn thì cũng tốt, bất quá những chuyện cần làm thì không thể bỏ qua, hiện tại kỹ thuật thông tin phát triển tốt, có chuyện gì thì cháu có thể liên lạc kịp thời với cục công an thành phố, còn chuyện chú nhờ cháu làm thì đến đâu rồi ?
-Có chút thông tin, nhưng cũng không tiến triển nhiều, có gì cháu sẽ báo cáo kịp thời.
-Được, Tiêu Hồng bây giờ đang cùng ai làm mảnh đất đó vậy?
-Tập đoàn Thế kỷ Cẩm Thành của Hoa Cẩm Thành, công ty của ông ta tại thành phố Hồ Châu của chúng ta, khu Đông Thành chính là do ông ta khai thác, cũng có thực lực.
Đinh Nhị Cẩu cẫn thận ứng đối nói.
-Còn công ty của Tiêu Hồng chỉ có mình cô ấy à?” Thạch Aí Quốc hỏi.
-Không phải, cùng với một người tên là Thiệu Nhất Chu hùn vốn kinh doanh, tên của công ty gọi là Nhất Chu địa sản.
-Hắn là người như thế nào?
Thạch Aí Quốc cau mày, ông không rõ vì sao vợ của mình mở công ty lại dùng danh tự của một người đàn ông khác làm tên của công ty .
– Hình như là đồng học với phu nhân thời đại học, người này Thạch Mai Trinh có lẽ biết.
Đinh Nhị Cẩu tận lực đưa mình ra ngoài cái vũng bùn này, đem sự chú ý dẫn tới trêи người của Thạch Mai Trinh, tin chắc là Thạch Aí Quốc sẽ hỏi tới về mối quan hệ của Thiệu Nhất Chu cùng Tiêu Hồng, như vậy thì áp lực với hắn sẽ giảm bớt không ít .
Thế nhưng vấn đề hắn quan tâm là nên như thế nào để đem chuyện của Tiêu Hồng giảm xuống đến thấp nhất, đây mới chính là vấn đề Đinh Nhị Cẩu lo lắng, hiện tại không đơn thuần chỉ mình Tiêu Hồng muốn khai phát mảnh đất xí nghiệp may kia, mà còn liên quan đến vấn đề Tiêu Hồng cùng người đàn ông khác quan hệ giường chiếu, nhưng nếu như chuyện lén lút vụng trộm này chỉ tồn tại ở giữa Tiêu Hồng cùng Thiệu Nhất Chu hai người thì còn dễ nói, nhưng nếu một để cho Hoa Cẩm Thành biết rõ, hoặc là người khác đang cố tình tìm hiểu biết rõ, như vậy rất có thể sẽ trở thành lợi khí cùa người muốn đả kϊƈɦ Thạch Aí Quốc, đến lúc đó có khả năng Thạch Aí Quốc sẽ không còn được tiếp tục đứng ở thành phố Hồ Châu này..