Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Trong nhà họ chu

Ngày đăng: 22:47 16/02/21

CHƯƠNG 1080 . TRONG NHÀ HỌ CHU.

Ăn cơm xong, Đinh Nhị Cẩu chào Tề Văn Tú rồi trở về gian phòng của mình đi ngủ , cho nên cũng không rãnh hơi phản ứng với Ngô Nhật Lam, hắn phát hiện từ khi mình gặp lại nàng, cô gái kia tựa như đào các vũng hố khắp nơi cho mình, đối với cô gái dạng này, mình đứng xa giữ khoảng cách cho thỏa đáng, huống chi cha của Ngô Nhật Lam là bí thư thành ủy thành phố Giang Đô, là thường ủy Tỉnh ủy, mình không thể chọc vào nổi, vẫn là câu nói, không có trêu vào mà vẫn còn không trốn thoát được sao?

Đến chạng vạng tối, Đinh Nhị Cẩu nhìn xem sắc trời ngoài cửa sổ, đã là hơn sáu giờ chiều rồi, xem chừng lúc này cha của Chu Hồng Kỳ cũng đã tan việc, trêи xe còn có quà của Chu Hồng Kỳ gửi cho cha mình đương nhiên, hắn cũng mang tới vài hũ rượu thuốc, xem ra rượu thuốc của Vương Gia Sơn đã trở thành hàng cao cấp để cho Đinh Nhị Cẩu tặng lễ rồi, ngay cả La Gia Nghi còn ra mặt muốn xin thêm mấy hủ rượu choc ha mình, xem ra La Bàn Hạ cũng đã rất thích uống rượu này.

Đinh Nhị Cẩu lặng lẽ ra phía sau cái tiểu viện học viện cảnh sát, lái xe đi ra ngoài, lúc ra cửa cổng, cảnh sát bảo vệ rất nghiêm túc cấp cho xe hắn giấy chứng nhận ra vào, có cái này chứng nhận này có thể xuất nhập bên trong học viện cảnh sát, làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm giác được Ngô Nhật Lam này tuy không có hảo tâm gì, nhưng chuyện này làm cũng không tệ lắm .

Thế nhưng lúc trong nội tâm Đinh Nhị Cẩu cảm kϊƈɦ Ngô Nhật Lam, thì cô gái điêu ngoa này đang có mưu đồ bí mật với Đinh Nhị Cẩu.

– Anh, chừng nào thì tới đây vậy?

Ngô Nhật Lam hỏi

-Đợi tí nữa, tiểu tử kia đâu, còn ở đó hay không?

-Hình như là vừa mới đi ra ngoài, bất quá sớm muộn gì tối nay sẽ trở về, anh nên đến sớm để làm quen một chút đại hình, đừng để như lần trước xấu hổ chết người ta đấy…. mặt mũi Ngô gia xem như đợt trước bị anh ném sạch rồi, nói rõ trước, em chỉ giúp anh lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.

-Được rồi đừng nói nhiều nữa, anh đến ngay đây.

Ngô Vũ Tinh không nhịn được nói, Ngô Nhật Lam nói càng thêm kϊƈɦ thích lòng háo thắng của Ngô Vũ Tinh, nói cách khác muốn hắn không muốn em gái của mình cười mình cả đời, lâu nay hắn luôn là thần tượng của em gái đấy, nhưng không biết từ lúc nào, mỗi lần gặp hắn, thì em gái hắn luôn đem chuyện hắn bị tên nông thôn chó cắn Đinh Nhị Cẩu đánh bại, vì điều này làm cho Ngô Vũ Tinh tức giận gần như phát điên.

……………………………………………………………………………………………

Đinh Nhị Cẩu mặc dù có giấy ra vào của học viện cảnh sát chứng nhận, nhưng tại cổng của khu nhà Tỉnh ủy vẫn bị cản lạ , tuy lần trước hắn đã tới đây, nhưng cảnh sát vũ trang vẫn không nhận người, hết cách rồi, đành gọi điện thoại cho Chu Hồng Kỳ, nàng lại gọi điện thoại cho nhà, nửa giờ sau, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy từ bên trong khu nhà Tỉnh ủy đi ra đến một người lính, xem bộ dáng là tới đón Đinh Nhị Cẩu.

Quả nhiên, sau khi xem giấy tờ của Đinh Nhị Cẩu, tên sĩ quan trẻ tuổi leo lên trêи xe , sau đó nói:

-Lái xe vào trong đi.

Bộ dáng của gã sĩ quan trẻ lạnh như băng, Đinh Nhị Cẩu bĩu môi, nghĩ thầm : ‘’ Chẳng qua là làm làm việc bên cạnh lãnh đạo nên thấy mình là ngưu bức a…’’

Đến cửa cổng nhà của Chu gia, Đinh Nhị Cẩu xe trước, mở cóp sau xe, đem đặc sản Chu Hồng Kỳ mua lấy ra đưa cho tên sĩ quan trẻ kia, còn Đinh Nhị Cẩu thì thận trọng ôm ra hai lấy hai bình rượu, rồi đi theo gã sĩ quan trẻ tiến vào tiểu viện nhà Chu Hổ Khanh, gã sĩ quan trẻ tuổi nhìn thằng gia hỏa này khệ nệ ôm bình rượu, suýt chút nữa cười ra tiếng .

Nhưng khiến cho gã sĩ quan trẻ tuổi giật mình là, ra mở cửa lại chính là Chu Hổ Khanh, điều này làm cho gã sĩ quan trẻ tuổi rất khó hiểu, lòng khinh thị đối với Đinh Nhị Cẩu thoáng cái thu lại.

-Ai dà Tiểu Đinh, ôm cái gì mà lỉnh kỉnh thế.

Chu Hổ Khanh nhìn Đinh Nhị Cẩu tay ôm bình rượu nên nói.

-Chu Tư lệnh, bác khỏe chứ, đã trễ thế như vậy mà còn quấy rầy bác, những thứ kia là do chị Hồng Kỳ mua đặc sản, nhân dịp cháu đến Giang Đô huấn luyện, nàng liền nhờ cháu cho mang hộ đến gửi cho bác đấy, gần đây chị ấy hơi bận rộn, qua một thời gian ngắn sẽ quay trở về thăm bác.

Đinh Nhị Cẩu thay Chu Hồng Kỳ giải thích nói .

-Ha ha, Tiểu Đinh… cháu đừng có thay mặt nha đầu kia giả bộ để lừa đảo bác, đến đây, ngồi xuống đi..

Chu Hổ Khanh chỉ chỉ ghế sô pha nói.

Đinh Nhị Cẩu mặt đỏ ửng khi bị vạch trần , thận trọng đem bình rượu đặt ở trêи bàn trà , sau đó nói:

-Chu Tư lệnh, đây là rượu thuốc của ông cháu là làm, ông hành nghề trung y, cháu nghe chị Hồng Kỳ nói hông eo của bác bị nhức mỏi, cứ đến trở trời sang rét thì bị đau, cho nên mang rượu thuốc đến bác uống một chút thử xem, nếu như có công hiệu, dùng hết cháu lại đưa tới.

-Ừ … cám ơn, cháu ăn cơm chưa?

Chu Hổ Khanh hỏi.

-Chu Tư lệnh uống trước chút rượu đi, cháu vẫn chưa có ăn cơm..

Đinh Nhị Cẩu ăn ngay nói thật .

-À…vậy đi theo giúp bác cùng ăn cơm cho vui, chỉ có một mình bác cũng buồn, còn với những người khác có ăm cơm chung cũng đều là nghi thức ..

Chu Hổ Khanh cao hứng nói .

Đinh Nhị Cẩu cũng không khách sáo, đối với con người của Chu Hổ Khanh thì Đinh Nhị Cẩu cũng biết một chút, bình thường cao cao tại thượng, tất cả mọi người đều nhìn theo sắc mặt của ông mà hành xử, cho nên dần dần, ông khó tránh khỏi có một loại cảm giác cô độc, hai người con thì lại không ai kề cận, người phụ nữ kề cận lúc về già cũng đã mất, cho nên cảm giác cô độc thì đó là điều đương nhiên, còn Đinh Nhị Cẩu hoàn toàn không phải là thuộc cấp của ông, cho nên cũng không cần tuân thủ theo nhiều lễ nghi phiền phức, cho nên khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh đến thăm mình, Chu Hổ Khanh rất vui vẻ, ngay tại chỗ khui ra bình rượu Đinh Nhị Cẩu mang tới , rót cho mình một ly.

-Rượu này cũng được đấy, không biết công hiệu sau này đến đâu, nhưng vừa uống vào, trêи lưng bắt đầu hơi nóng rồi, cứ đến mùa rét, thì phần hông eo lạnh buốt , nhưng lúc này lại đang nóng dần lên.

Chu Hổ Khanh uống xong một ngụm nói ra .

-Chu Tư lệnh, có thể là tác dụng tâm lý a”

Đứng bên cạnh gã sĩ quan trẻ chen miệng vào nói .

-Không phải đâu, thật sự như vậy đấy, Tiểu Đinh .. cám ơn cháu…À…còn Hồng Kỳ trước ở trong quân ngũ thời gian quá dài, nay ra ngoài có cháu giúp đỡ cũng tiện , có cần gì bác làm gì, cứ mở miệng nhé.

Chu Hổ Khanh nói.

-Chu Tư lệnh, chị Hồng Kỳ thật sự làm rất tốt công tác, bây giờ là thường vụ phó cục trưởng rồi, chủ quản công tác toàn diện, Chánh pháp ủy bí thư kiêm đảm nhiệm cục trưởng cũng ít quản sự đến, bây giờ thì một mình chị Hồng Kỳ cũng đảm đương một phía rồi.

Đinh Nhị Cẩu tán thán nói .