Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1131 : Đây là ca khó

Ngày đăng: 23:49 16/02/21

CHƯƠNG 1131 : ĐÂY LÀ CA KHÓ.

La Đông Thu nói khiến cho An Cường hai mắt tỏa sáng, đối với Thạch Ái Quốc , An Cường lâu nay canh cánh trong lòng, An Cường vốn là bảo vệ cho Tưởng Văn Sơn đấy, nhưng l đến cuối cùng Tưởng Văn Sơn vẫn phải ra đi, còn Thạch Ái Quốc thì lại đi lên, chuyện này chẳng khác nào giáng cho An Cường một cái tát , do đó An Cường một mực ghi ở trong lòng, mặc dù mình bây giờ là chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy, nhưng càng làm quan lớn, lòng dạ ngược lại càng hẹp hòi hơn .

-Chuyện này là thật sự?

An Cường hỏi ngược lại .

-Vấn đề này làm sao em dám nói bậy, gần đây Hồ Châu xuất hiện một công ty địa ốc tên là Nhất Chu, do Tiêu Hồng vợ của Thạch Ái Quốc đăng kí đầu tư, cùng hợp tác là tập đoàn Thế Kỷ Cẩm Thành, nghe nói Tiêu Hồng đăng kí công ty địa ốc này, nhưng không có ký quỹ gì hết, vậy mà cục Công thương của Hồ Châu vẫn cấp giấy chứng nhận, nhìn qua là biết bọn họ nể mặt của bí thư Thạch Ái Quốc, còn tập đoàn Thế Kỷ Cẩm Thành từ lâu đã muốn khai thác mảnh đất kia, cho nên kéo theo Tiêu Hồng, nếu thành công thì chuyện nơi này đã cực kỳ đơn giản rồi, chỉ cần Thạch Ái Quốc gật đầu, mảnh đất kia có thể lập tức khai khác.

La Đông Thu đầu độc nói .

-Vậy Thạch Ái Quốc đang chờ cái gì?

An Cường nghi ngờ hỏi, dựa theo lời của La Đông Thu, thì Thạch Ái Quốc đã đồng ý rồi thì mới đúng.

-Trong chuyện này còn rất nhiều việc mà bọn em cũng không nắm rõ, có thể là về lợi ích ăn chia chưa có được Thạch Ái Quốc tán thành, do đó đối với chuyện bọn em tham gia vào việc cùng khai thác thì Thạch Ái Quốc phản đối, em chỉ không rõ, đã đắc tội với ông ta chuyện gì?

La Đông Thu làm như không cam lòng nói ra .

-Được rồi, anh biết rồi, chuyện này ta để anh hỏi lại một chút, nhưng em đừng có hối thúc ..anh cũng muốn tìm một cơ hội, sắp tới Thạch Ái Quốc có thể sẽ lên tỉnh gặp La bí thư, đến lúc đó thì anh sẽ tính.

An Cường nói .

-Vậy thì làm phiền anh rồi, chỉ là chuyện này cố gắng phải mau chóng, em sắp chịu không nổi rồi.

La Đông Thu lo lắng nói.

………………………………………………………………………………………….

Đinh Nhị Cẩu dựa theo lời mời đến cục công an thành phố Giang Đô, sự tình không có đơn giản giống như Chu Hồng Kỳ và Đinh Nhị Cẩu nghĩ như vậy, đã có quyết định đem bản án Cát Hổ chuyển giao đến cho cục công an thành phố Giang Đô.

Đinh Nhị Cẩu một mình ngồi ở trong phòng họp, đợi Vạn Hòa Bình tiếp kiến.

Đinh Nhị Cẩu suy nghĩ, Vạn Hòa Bình gọi hắn tới nơi này là có ý gì, là vì bản án Cát Hổ ấy ư, trong vụ án Cát Hổ mình xử lý không có sơ hở gì nhỏ nhặt.. .

Đã cùng Vạn Hòa Bình tiếp xúc mấy lần , hắn đều cảm thấy người này tâm tư kín đáo, hơn nữa rất giỏi về quan sát mặt người, mấu chốt là rất ít nói, nhưng mỗi thời khắc đều chú ý quan sát người nói chuyện, chính mình cũng không hiểu tới đáy ngọn nguồn suy nghĩ của ông ta là như thế nào.

-Tiểu Đinh đến rồi à?

Rốt cục thì Vạn Hòa Bình đã đến, Đinh Nhị Cẩu bước vào phòng làm việc của Vạn Hòa Bình.

Đinh Nhị Cẩu vừa vào trong thì thấy căn phòng khác với các quan viên bình thường, phòng của Vạn Hòa Bình bài trí rất đơn sơ, chỉ có một cái bàn hai cái ghế, thậm chí ngay cả một bộ bàn ghế sô pha tiếp khách cũng không có, nhưng trêи bàn công tác thì chất đầy các loại hồ sơ vụ án .

-À…phòng làm việc của Vạn cục trưởng thật đơn giản, đáng cho những người trẻ tuổi như tôi học tập ah.

-Ha ha ..cậu cứ nói thế, sáng nay tôi mới vừa cùng Tề trưởng phòng cán bộ nói qua điện thoại , Tề trưởng phòng khen ngợi cậu nhiều đấy, đã bắn chết tên tội phạm bị truy nã đã lâu trêи cả nước, nhưng có một số lời nói không hay về cậu, cậu cũng không phải là người của tôi, nên tôi không can thiệp được, có người nói là cậu đang trong thời kỳ huấn luyện, lại mang theo súng ra ngoài, không phù hợp quy định, có thể giải thích cho tôi biết được không?

-Há, về chuyện này, đây là co Lương chủ tịch tỉnh đặc phê đấy, nếu không tin, có thể tìm gặp Lương chủ tịch chứng thực.

Đinh Nhị Cẩu mỉm cười nói ra .

-Lương chủ tịch? Chuyện này cùng Lương chủ tịch có quan hệ sao?

Vạn Hòa Bình sững sờ hỏi.

-Đúng như vậy, đêm hôm đó tôi đã ở tại đồn công an của Tào phân cục, còn có Vạn cục trưởng nữa mà, ngày hôm sau cô Dương đến gặp mặt Lương chủ tịch, đem trước đêm trước phát sinh kể lại cho Lương chủ tịch biết, cô Dương còn đề nghị để cho tôi làm cảnh vệ cho cô ấy, tôi đã từ chối không có bản lãnh bảo hộ đâu, vì tay không tấc sắt, nếu gặp kẻ bắt cóc thì cũng không thể lấy thân thể ngăn cản lỗ châu mai, vì vậy Lương chủ tịch nói, cậu là cảnh sát, có thể mang theo súng để hoàn thành công tác.

-Lương chủ tịch thật sự là nói như vậy?

Vạn Hòa Bình mặt đen xạm nói ra.

-Nếu không tin thì ông cũng có thể gọi cho Tề trưởng phòng để hỏi.

Đinh Nhị Cẩu nói.

-Vậy được rồi, đây là một việc, còn có một việc, trong thời điểm nổ súng bắn Cát Hổ, cậu có nổ súng cảnh cáo không?

Vạn Hòa Bình hỏi tiếp .

-Không có.

Đinh Nhị Cẩu rất thành thật trả lời .

-Vì sao ? Vấn đề này không phù hợp với quy định a.

-Quy định? Quy định là chỉ dùng đối với người tốt mà nói đấy, còn như đối với loại người Cát Hổ cùng hung cực ác liều mạng, quy định này chính là tự đào hầm cho chính mình, đến cuối cùng cái chết là tự chúng ta chết trước mà thôi.

-Tiểu Đinh, cậu nói vậy là ý gì?

Vạn Hòa Bình sầm mặt lại hỏi.

-Rất đơn giản, Cát Hổ lái xe theo dõi tôi, tôi đang suy nghĩ gì tìm biện pháp gì để bắt hắn, điều này là lẽ y đương nhiên tốt , nhưng khi ta thấy từ phía sau có một chiếc xe thay đổi làn xe, lúc ấy tôi nhìn thấy Cát Hổ một tay vịn tay lái, một tay còn lại đặt ở bên trong thân thể, cho nên tôi đã kết luận cầm trong tay của hắn là khẩu súng, lúc này tôi không còn có lựa chọn nào khác.

Đinh Nhị Cẩu nói.

-Tôi đang hỏi cậu về vấn đề nổ súng không cảnh báo.

Vạn Hòa Bình theo đuổi không bỏ .

-Tôi biết, cho nên khi tôi ngừng xe, thì nhìn thấy trong tay phải của Cát Hổ cầm súng, muốn bắn tôi, vì vậy tôi phải nổ súng trước, phát súng đầu tiên không có bắn trúng , đúng lúc này Cát Hổ muốn quay đầu xe bỏ chạy, tôi lại bắn phát thứ hai trúng lấy cửa kính xe Cát Hổ, rồi mới tiếp tục bắn phát thứ ba, vấn đề chỉ đơn giản như vậy , còn có cái gì phức tạp ở bên trong không?

-Đã không có, tại vì cục công an của chúng tôi sẽ phụ trách vụ án này, tôi hi vọng cậu viết một cái báo cáo nhanh gửi cho chúng tôi..

-Thật ra bắn chết Cát Hổ đó là điều bất đắc dĩ, người khó chịu nhất chính là tôi đấy, bởi vì Cát Hổ chỉ là một tên giết người, nhưng phía sau hắn còn ẩn giấu rất nhiều sự tình, như bởi như vậy, chỉ sợ chuyện về sau cục công an của mấy ông cũng không dễ xử lí, Vạn cục trưởng….ông cũng nên hiểu được sự quan hệ lợi hại trong này a.