Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1143 : Chuẩn bị trước bất cứ tình huống nào xảy ra
Ngày đăng: 23:50 16/02/21
CHƯƠNG 1143: CHUẨN BỊ TRƯỚC BẤT CỨ TÌNH HUỐNG NÀO XẢY RA.
-Uông bác sĩ, vị này là bằng hữu của tôi, bởi vì ngoài ý muốn, nên bị thương, chị cho người kiểm tra một chút, băng bó lại, vừa rồi tôi nhìn thấy chỉ băng bó sơ sài mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu mang theo Liễu Sinh Sinh đến phòng làm việc của Uông Minh Kha nói ra .
-Được…đến đây đi, tôi lập tức sắp xếp người kiểm tra lại vết thương.
Uông Minh Kha vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, trong nội tâm nàng liền có một loại cảm giác nói không ra lời, tuy ở trong nội tâm đối với Đinh Nhị Cẩu vẫn có một chút không thoải mái, nhưng khi nhìn thấy Liễu Sinh Sinh cũng vô cùng xinh đẹp, thì tâm tư đố kị của đàn bà lại đứng lên .
Nhìn xem Liễu Sinh Sinh được ý tá mang ra phòng y vụ băng bó, Uông Minh Kha liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra:
-Đinh phó cục thật là có thủ đoạn, mặt hàng xinh đẹp nào cũng có thể đoạt được tới tay, không hề đơn giản a.
Đinh Nhị Cẩu nghe Uông Minh Kha trong lời nói có sự ghen tuông, nói ra:
-Ai ai …chị không biết đừng nói lung tung, người đàn bà này không phải là của tôi đâu, mà là bị thường cùng với bí thư An đấy.
-Ồ? Ánh mắt của Ngô bí thư cũng không tệ …
-Kỳ thật ánh mắt của ông ta không coi vào đâu, ánh mắt của tôi mới là tốt nhất, tối nay chị không có về nhà a?
Đinh Nhị Cẩu nhìn cánh cửa khép hờ, liền nhấc chân đá nhẹ một cái, đã đem cánh cửa đóng lại rồi, Uông Minh Kha vốn chỉ là ngoài miệng nói mạnh, vừa nhìn thấy động tác Đinh Nhị Cẩu, thì lại hoảng sợ .
Đinh Nhị Cẩu đem rèm cửa sổ kéo lại, đi đến bên người của Uông Minh Kha, hắn cũng không kịp chờ đợi ôm một thân mình mềm nhuyễn của nàng, miệng hắn tại trêи mặt, trêи cổ của nàng không ngừng hôn lên, hai tay phía vuốt ve cái ʍôиɠ của nàng, Uông Minh Kha nhắm mắt lại mềm nhũn trong lòng thừa nhận Đinh Nhị Cẩu vừa vuốt ve vừa hôn lấy trêи miệng mình, cái lưỡi mềm mại nhuyễn trợt của nàng cũng tùy ý để cho hắn ʍút̼ hút lấy..
Bàn tay của hắn mơn trớn trêи cái ʍôиɠ núc ních nàng, trước ngực cảm thụ được hai bầu иɦũ ɦσα mềm mại đầy đặn, bên dưới cây côn thịt đã dựng lên giống như gậy sắt rồi, Uông Minh Kha đã cảm thấy độ cứng cây ƈôи ȶɦịt của hắn đỉnh tại trêи cái âʍ ɦộ của mình.
-Bây giờ thì không được, đêm nay lại có khả năng lúc nào cũng có người tới tìm chị đấy, vì bệnh viện hiện tại đang rất đông người….
Uông Minh Kha lui về phía sau một bước nói ra .
-Chị nói như thế, thì đành chịu vậy. Hì…lúc mới bắt đầu thì mọi cách thoái thác, nhưng khi vào đến chính sự so nam nhân còn khát khao hơn, tốt rồi .. không cùng chị hàn huyên nữa, cứ như vậy đi, hôm khác tôi tới tìm chị..
Đinh Nhị Cẩu lấn người tiến lên, ngón cái cùng ngón trỏ nnâng cằm của Uông Minh Kha lên , nhẹ nhàng hôn lên một cái liền xoay người đi ngay.
Nhìn xem hắn đóng cửa lại, Uông Minh Kha thoáng cái ngồi liệt tại trêи ghế làm việc của mình, vừa mới thở dốc một hơi, không đợi đứng lên, nàng liền cảm giác phía dưới cái âʍ ɦộ của mình một mảnh dinh dính lạnh buốt, không biết lúc nào chính mình lại dễ lên cơn động ɖu͙ƈ như vậy…
Uông Minh Kha yên lặng, nàng khó nhịn kẹp chặt lấy hai cái bắp đùi, sâu trong ɦσα ɦuyệt từng làn một ɖu͙ƈ vọng nóng lên từng chút một rồi bốc lên lấy….
Uông Minh Kha giờ này khắc này xuân tâm nhộn nhạo, hiện đang hồi tưởng lại đến tất cả mọi chuyện, đều là Nhị Cẩu ánh mắt như ác lang hòa với cây côn thịt cao siêu dài lớn của hắn, nàng xoay người không kiềm hãm được, phát hiện dưới đáy cái qυầи ɭót đã là một mảnh ẩm ướt hăng ngấy…
Uông Minh Kha đành phải đứng dậy, lặng lẽ chạy vào buồng vệ sinh, lấy ra giấy vệ sinh lau chùi cái khe thịt âʍ ɦộ, khi ngón tay chạm vào viên thịt nhỏ âm hạch mẫn cảm vẫn còn sung huyết, một trận ngứa nhột làm nàng cả người mềm nhũn, nàng thật sự không đành lòng buông tha cho loại cảm thụ này, ngón tay để trêи viên thịt mọng nước nhẹ nhàng hoa động lấy, rất nhanh nàng liền xụi lơ, ngón giữa lặng lẽ móc vào cái lổ hang mập ngấy trơn trợt, nàng nghe được chính mình trong lổ mũi phát ra tiếng rêи rỉ từng hồi….
Mắt nhắm lại thì thấy được cây ƈôи ȶɦịt lớn nồng nặc hơi thở dương cương, nó đại biểu cho sự hùng tráng làm cho người đàn bà phải mềm nhũn xụi lơ, Uông Minh Kha nhanh chóng rung động ngón tay, hạ thân phiêu nhiên muốn bay cảm thụ tuyệt vời càng lúc càng ác liệt, nàng rất nhanh dùng ngón tay mình thủ ɖâʍ đưa lên một cơn cực kɧօáϊ sinh lý..
………………………………………………………………………………………..
-Anh đi đâu mà lâu như vậy?
Ngô Nhật Lam vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu theo hướng phía nhà vệ sinh đi tới , liền hỏi .
-Tôi đi sắp xếp cho Liễu Sinh Sinh, cô ấy ở chỗ này không thích hợp, tôi sợ có khả năng lãnh đạo của cha cô tới thăm bất tử…
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói .
-Hừ….thứ đàn bà hạ tiện này, đợi chuyện này qua đi, tôi sẽ quấn lấy không rời khỏi cô ta…
Ngô Nhật Lam nghiến răng nói .
-Theo quan sát của tôi, chuyện này Liễu Sinh Sinh không có quan hệ, trước mắt đem cha của cô thoát qua cửa ải này rồi nói sau.
Đinh Nhị Cẩu sợ Ngô Nhật Lam lại làm xảy ra chuyện gì, nên dặn dò .
-Ừ, tôi biết rồi, cám ơn anh, giờ thì anh đi về trước đi, tại đây không sao đâu, có nhiều người ở đây hẳn là không có chuyện gì nữa.
Ngô Nhật Lam nói.
-Không có việc gì, muộn rồi tôi phải về, cô cũng phải bảo trọng thân thể, chỉ sợ cô phải còn chăm sóc cho cha cô thêm một thời gian đấy.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
…………………………………………………………………………………….
Chu Bội Quân nói chuyện qua điện thoại hơn mười phút, nhưng vấn đề vẫn chưa có giải quyết được, điều này làm cho cô cảm thấy rất mệt mỏi, xem ra chính mình đã già thật rồi, nhưng cô cũng không nghĩ tới là lão gia hỏa Ngô Minh An này vận khí lại tốt như vậy, rõ ràng là vẫn không có thể giết chết được hắn .
-Chủ tịch Chu, vốn chúng ta muốn dùng phương thức khác, nhưng tại cô không đồng ý, cho nên hết cách rồi, chuyện gây ra tai nạn xe cộ như vậy vốn là tồn tại rất nhiều sự không chắc chắn được, chuyện này tuy xảy ra ngoài ý muốn, nhưng cũng đã nằm trong dự liệu…
-Thế nhưng hắn không chết, chuyện lớn như vậy , tôi không có biện pháp làm chủ , chuyện này ông phải thỉnh cao minh khác đi.
Chu Bội Quân tức giận nói .
-Chủ tịch Chu, đừng nói lẫy, tôi xem cho dù là hắn không có chết, đoán chừng trêи thượng diện cũng sẽ xem xét đổi người rồi, tôi nghĩ trong tỉnh sẽ cân nhắc lại, vì không thể để cho bí thư thành ủy nằm dài hạn tại trong bệnh viện xử lý công việc được, cho nên chuyện của chúng ta vẫn có hy vọng, hơn nữa, con của cô ở nước ngoài du học cũng cần tiền, mà cô cũng đâu có cần phải bỏ tiền của mình ra đâu..
-Ông… ông đừng khinh người quá đáng.
Chu Bội Quân nghe xong đối phương nhắc đến con của mình, hỏa khí thoáng cái liền nổi lên.
-Không phải tôi khinh người quá đáng, mà là vì sự thành ý hợp tác của chủ tịch Chu hơi bị thấp xuống, cho nên tôi cần phải nhắc nhở một chút.
-Ông muốn thế nào?
-Không muốn thế nào, chúng tôi là dân làm ăn, chỉ cần kiếm được tiền, đối với những thứ khác, chúng tôi không có hứng thú, nhưng có chuyện sẽ làm cho chủ tịch Chu có hứng thú , tôi sẽ làm xong công tác của chúng tôi, hết sức đem chủ tịch Chu đẩy lên cao..
Chu Bội Quân vốn đang nhíu chặt lại lông mi, nghe nói như thế, dần giãn ra, nói:
-Nếu các người có được bổn sự đó, tôi nghĩ sự hợp tác của chúng ta sẽ rất mau lẹ..
-Được, quyết định như vậy đi, Ngô Minh An sẽ trở thành quá khứ, chúc mừng chủ tịch Chu sớm ngày trở thành bí thư Chu.
Đối phương ở trong điện thoại cười lên, sau đó liền cúp điện thoại .
Ngô Minh An xảy ra tai nạn xe cộ trong một đêm đã truyền khắp quan trường tỉnh Trung Nam, đối với quan viên mà nói, lãnh đạo sinh bệnh là một vấn đề tính toán, nếu như không có bệnh nặng gì, chỉ là giống như an dưỡng nằm viện, thì người đi thăm sẽ đông như trẩy hội, ngựa xe như nước .
Nhưng nếu thật sự sinh ra bệnh nặng, nhất là bệnh bất trị, lúc mới bắt đầu vẫn còn khả năng sẽ có những người đến thăm, nhưng đến cuối cùng, chỉ sợ sẽ là vắng vẻ ngựa xe đến rồi, bởi vì quan viên nào cũng đều bận rộn phải lo thay đổi địa vị, ai còn nhớ đến vị lãnh đạo nằm trêи giường bệnh kia?
…………………………………………………………………………………………
-Ngô Minh An đã xảy ra tai nạn xe cộ?
Dương Phụng Tê nhìn Đinh Nhị Cẩu ngồi đối diện, trong tay đang viết tài liệu, Dương Phụng Tê thoáng cái dừng lại .
Nàng nhớ rõ Đinh Nhị Cẩu đã từng nói qua nếu muốn ở thành phố Giang Đô làm bất động sản, mà không có bí thư thành ủy Giang Đô ủng hộ, chỉ sợ rất khó thành công , tuy rằng chủ tịch tỉnh Lương Văn Tường ủng hộ Dương Phụng Tê, nhưng Lương Văn Tường dù sao cũng là người vừa mới tới, chưa quen thuộc với cuộc sống nơi đây, căn cơ bất ổn.
-Tình huống xảy ra như thế nào? Đã chết?
Dương Phụng Tê lại hỏi .
-Không có, cấp cứu kịp thời rồi, nhưng không biết lúc nào có thể công tác lại bình thường, cho nên trong này chuyện xấu vẫn là rất lớn.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Nói như vậy, cục diện tỉnh Trung Nam lại phải thay đổi biến hóa.
Dương Phụng Tê lẩm bẩm nói .
-Đổi hay không thay đổi, đây không phải là vấn đề em và chị có thể định đoạt được, nhưng em cho rằng nhân cơ hội này, chị nên đi đến thăm Ngô Minh An, ít nhất là cho dù về sau tình huống có xảy ra như thế nào, tiếp theo vẫn có thể là có tác dụng đấy, chúng ta phải chuẩn bị trước bất cứ tình huống nào xảy ra.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
-Uông bác sĩ, vị này là bằng hữu của tôi, bởi vì ngoài ý muốn, nên bị thương, chị cho người kiểm tra một chút, băng bó lại, vừa rồi tôi nhìn thấy chỉ băng bó sơ sài mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu mang theo Liễu Sinh Sinh đến phòng làm việc của Uông Minh Kha nói ra .
-Được…đến đây đi, tôi lập tức sắp xếp người kiểm tra lại vết thương.
Uông Minh Kha vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, trong nội tâm nàng liền có một loại cảm giác nói không ra lời, tuy ở trong nội tâm đối với Đinh Nhị Cẩu vẫn có một chút không thoải mái, nhưng khi nhìn thấy Liễu Sinh Sinh cũng vô cùng xinh đẹp, thì tâm tư đố kị của đàn bà lại đứng lên .
Nhìn xem Liễu Sinh Sinh được ý tá mang ra phòng y vụ băng bó, Uông Minh Kha liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra:
-Đinh phó cục thật là có thủ đoạn, mặt hàng xinh đẹp nào cũng có thể đoạt được tới tay, không hề đơn giản a.
Đinh Nhị Cẩu nghe Uông Minh Kha trong lời nói có sự ghen tuông, nói ra:
-Ai ai …chị không biết đừng nói lung tung, người đàn bà này không phải là của tôi đâu, mà là bị thường cùng với bí thư An đấy.
-Ồ? Ánh mắt của Ngô bí thư cũng không tệ …
-Kỳ thật ánh mắt của ông ta không coi vào đâu, ánh mắt của tôi mới là tốt nhất, tối nay chị không có về nhà a?
Đinh Nhị Cẩu nhìn cánh cửa khép hờ, liền nhấc chân đá nhẹ một cái, đã đem cánh cửa đóng lại rồi, Uông Minh Kha vốn chỉ là ngoài miệng nói mạnh, vừa nhìn thấy động tác Đinh Nhị Cẩu, thì lại hoảng sợ .
Đinh Nhị Cẩu đem rèm cửa sổ kéo lại, đi đến bên người của Uông Minh Kha, hắn cũng không kịp chờ đợi ôm một thân mình mềm nhuyễn của nàng, miệng hắn tại trêи mặt, trêи cổ của nàng không ngừng hôn lên, hai tay phía vuốt ve cái ʍôиɠ của nàng, Uông Minh Kha nhắm mắt lại mềm nhũn trong lòng thừa nhận Đinh Nhị Cẩu vừa vuốt ve vừa hôn lấy trêи miệng mình, cái lưỡi mềm mại nhuyễn trợt của nàng cũng tùy ý để cho hắn ʍút̼ hút lấy..
Bàn tay của hắn mơn trớn trêи cái ʍôиɠ núc ních nàng, trước ngực cảm thụ được hai bầu иɦũ ɦσα mềm mại đầy đặn, bên dưới cây côn thịt đã dựng lên giống như gậy sắt rồi, Uông Minh Kha đã cảm thấy độ cứng cây ƈôи ȶɦịt của hắn đỉnh tại trêи cái âʍ ɦộ của mình.
-Bây giờ thì không được, đêm nay lại có khả năng lúc nào cũng có người tới tìm chị đấy, vì bệnh viện hiện tại đang rất đông người….
Uông Minh Kha lui về phía sau một bước nói ra .
-Chị nói như thế, thì đành chịu vậy. Hì…lúc mới bắt đầu thì mọi cách thoái thác, nhưng khi vào đến chính sự so nam nhân còn khát khao hơn, tốt rồi .. không cùng chị hàn huyên nữa, cứ như vậy đi, hôm khác tôi tới tìm chị..
Đinh Nhị Cẩu lấn người tiến lên, ngón cái cùng ngón trỏ nnâng cằm của Uông Minh Kha lên , nhẹ nhàng hôn lên một cái liền xoay người đi ngay.
Nhìn xem hắn đóng cửa lại, Uông Minh Kha thoáng cái ngồi liệt tại trêи ghế làm việc của mình, vừa mới thở dốc một hơi, không đợi đứng lên, nàng liền cảm giác phía dưới cái âʍ ɦộ của mình một mảnh dinh dính lạnh buốt, không biết lúc nào chính mình lại dễ lên cơn động ɖu͙ƈ như vậy…
Uông Minh Kha yên lặng, nàng khó nhịn kẹp chặt lấy hai cái bắp đùi, sâu trong ɦσα ɦuyệt từng làn một ɖu͙ƈ vọng nóng lên từng chút một rồi bốc lên lấy….
Uông Minh Kha giờ này khắc này xuân tâm nhộn nhạo, hiện đang hồi tưởng lại đến tất cả mọi chuyện, đều là Nhị Cẩu ánh mắt như ác lang hòa với cây côn thịt cao siêu dài lớn của hắn, nàng xoay người không kiềm hãm được, phát hiện dưới đáy cái qυầи ɭót đã là một mảnh ẩm ướt hăng ngấy…
Uông Minh Kha đành phải đứng dậy, lặng lẽ chạy vào buồng vệ sinh, lấy ra giấy vệ sinh lau chùi cái khe thịt âʍ ɦộ, khi ngón tay chạm vào viên thịt nhỏ âm hạch mẫn cảm vẫn còn sung huyết, một trận ngứa nhột làm nàng cả người mềm nhũn, nàng thật sự không đành lòng buông tha cho loại cảm thụ này, ngón tay để trêи viên thịt mọng nước nhẹ nhàng hoa động lấy, rất nhanh nàng liền xụi lơ, ngón giữa lặng lẽ móc vào cái lổ hang mập ngấy trơn trợt, nàng nghe được chính mình trong lổ mũi phát ra tiếng rêи rỉ từng hồi….
Mắt nhắm lại thì thấy được cây ƈôи ȶɦịt lớn nồng nặc hơi thở dương cương, nó đại biểu cho sự hùng tráng làm cho người đàn bà phải mềm nhũn xụi lơ, Uông Minh Kha nhanh chóng rung động ngón tay, hạ thân phiêu nhiên muốn bay cảm thụ tuyệt vời càng lúc càng ác liệt, nàng rất nhanh dùng ngón tay mình thủ ɖâʍ đưa lên một cơn cực kɧօáϊ sinh lý..
………………………………………………………………………………………..
-Anh đi đâu mà lâu như vậy?
Ngô Nhật Lam vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu theo hướng phía nhà vệ sinh đi tới , liền hỏi .
-Tôi đi sắp xếp cho Liễu Sinh Sinh, cô ấy ở chỗ này không thích hợp, tôi sợ có khả năng lãnh đạo của cha cô tới thăm bất tử…
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói .
-Hừ….thứ đàn bà hạ tiện này, đợi chuyện này qua đi, tôi sẽ quấn lấy không rời khỏi cô ta…
Ngô Nhật Lam nghiến răng nói .
-Theo quan sát của tôi, chuyện này Liễu Sinh Sinh không có quan hệ, trước mắt đem cha của cô thoát qua cửa ải này rồi nói sau.
Đinh Nhị Cẩu sợ Ngô Nhật Lam lại làm xảy ra chuyện gì, nên dặn dò .
-Ừ, tôi biết rồi, cám ơn anh, giờ thì anh đi về trước đi, tại đây không sao đâu, có nhiều người ở đây hẳn là không có chuyện gì nữa.
Ngô Nhật Lam nói.
-Không có việc gì, muộn rồi tôi phải về, cô cũng phải bảo trọng thân thể, chỉ sợ cô phải còn chăm sóc cho cha cô thêm một thời gian đấy.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
…………………………………………………………………………………….
Chu Bội Quân nói chuyện qua điện thoại hơn mười phút, nhưng vấn đề vẫn chưa có giải quyết được, điều này làm cho cô cảm thấy rất mệt mỏi, xem ra chính mình đã già thật rồi, nhưng cô cũng không nghĩ tới là lão gia hỏa Ngô Minh An này vận khí lại tốt như vậy, rõ ràng là vẫn không có thể giết chết được hắn .
-Chủ tịch Chu, vốn chúng ta muốn dùng phương thức khác, nhưng tại cô không đồng ý, cho nên hết cách rồi, chuyện gây ra tai nạn xe cộ như vậy vốn là tồn tại rất nhiều sự không chắc chắn được, chuyện này tuy xảy ra ngoài ý muốn, nhưng cũng đã nằm trong dự liệu…
-Thế nhưng hắn không chết, chuyện lớn như vậy , tôi không có biện pháp làm chủ , chuyện này ông phải thỉnh cao minh khác đi.
Chu Bội Quân tức giận nói .
-Chủ tịch Chu, đừng nói lẫy, tôi xem cho dù là hắn không có chết, đoán chừng trêи thượng diện cũng sẽ xem xét đổi người rồi, tôi nghĩ trong tỉnh sẽ cân nhắc lại, vì không thể để cho bí thư thành ủy nằm dài hạn tại trong bệnh viện xử lý công việc được, cho nên chuyện của chúng ta vẫn có hy vọng, hơn nữa, con của cô ở nước ngoài du học cũng cần tiền, mà cô cũng đâu có cần phải bỏ tiền của mình ra đâu..
-Ông… ông đừng khinh người quá đáng.
Chu Bội Quân nghe xong đối phương nhắc đến con của mình, hỏa khí thoáng cái liền nổi lên.
-Không phải tôi khinh người quá đáng, mà là vì sự thành ý hợp tác của chủ tịch Chu hơi bị thấp xuống, cho nên tôi cần phải nhắc nhở một chút.
-Ông muốn thế nào?
-Không muốn thế nào, chúng tôi là dân làm ăn, chỉ cần kiếm được tiền, đối với những thứ khác, chúng tôi không có hứng thú, nhưng có chuyện sẽ làm cho chủ tịch Chu có hứng thú , tôi sẽ làm xong công tác của chúng tôi, hết sức đem chủ tịch Chu đẩy lên cao..
Chu Bội Quân vốn đang nhíu chặt lại lông mi, nghe nói như thế, dần giãn ra, nói:
-Nếu các người có được bổn sự đó, tôi nghĩ sự hợp tác của chúng ta sẽ rất mau lẹ..
-Được, quyết định như vậy đi, Ngô Minh An sẽ trở thành quá khứ, chúc mừng chủ tịch Chu sớm ngày trở thành bí thư Chu.
Đối phương ở trong điện thoại cười lên, sau đó liền cúp điện thoại .
Ngô Minh An xảy ra tai nạn xe cộ trong một đêm đã truyền khắp quan trường tỉnh Trung Nam, đối với quan viên mà nói, lãnh đạo sinh bệnh là một vấn đề tính toán, nếu như không có bệnh nặng gì, chỉ là giống như an dưỡng nằm viện, thì người đi thăm sẽ đông như trẩy hội, ngựa xe như nước .
Nhưng nếu thật sự sinh ra bệnh nặng, nhất là bệnh bất trị, lúc mới bắt đầu vẫn còn khả năng sẽ có những người đến thăm, nhưng đến cuối cùng, chỉ sợ sẽ là vắng vẻ ngựa xe đến rồi, bởi vì quan viên nào cũng đều bận rộn phải lo thay đổi địa vị, ai còn nhớ đến vị lãnh đạo nằm trêи giường bệnh kia?
…………………………………………………………………………………………
-Ngô Minh An đã xảy ra tai nạn xe cộ?
Dương Phụng Tê nhìn Đinh Nhị Cẩu ngồi đối diện, trong tay đang viết tài liệu, Dương Phụng Tê thoáng cái dừng lại .
Nàng nhớ rõ Đinh Nhị Cẩu đã từng nói qua nếu muốn ở thành phố Giang Đô làm bất động sản, mà không có bí thư thành ủy Giang Đô ủng hộ, chỉ sợ rất khó thành công , tuy rằng chủ tịch tỉnh Lương Văn Tường ủng hộ Dương Phụng Tê, nhưng Lương Văn Tường dù sao cũng là người vừa mới tới, chưa quen thuộc với cuộc sống nơi đây, căn cơ bất ổn.
-Tình huống xảy ra như thế nào? Đã chết?
Dương Phụng Tê lại hỏi .
-Không có, cấp cứu kịp thời rồi, nhưng không biết lúc nào có thể công tác lại bình thường, cho nên trong này chuyện xấu vẫn là rất lớn.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Nói như vậy, cục diện tỉnh Trung Nam lại phải thay đổi biến hóa.
Dương Phụng Tê lẩm bẩm nói .
-Đổi hay không thay đổi, đây không phải là vấn đề em và chị có thể định đoạt được, nhưng em cho rằng nhân cơ hội này, chị nên đi đến thăm Ngô Minh An, ít nhất là cho dù về sau tình huống có xảy ra như thế nào, tiếp theo vẫn có thể là có tác dụng đấy, chúng ta phải chuẩn bị trước bất cứ tình huống nào xảy ra.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .