Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1148 : Chuyện này có tin được không?
Ngày đăng: 23:50 16/02/21
CHƯƠNG 1148: CHUYỆN NÀY CÓ TIN ĐƯỢC KHÔNG?
-Ừ,cháu còn trẻ tuổi mà rất giỏi, chuyện này chú phải cám ơn cháu , đợi chú ra viện, chúng ta sẽ trò chuyện nhiều hơn, chú cảm thấy chúng ta cũng hợp tánh đấy.
Ngô Minh An mỉm cười nói .
-Vậy thì tốt rồi… bây giờ bí thư nghỉ ngơi trước đi, cháu đi ra ngoài, chúc bí thư sớm ngày khôi phục mạnh khỏe.
Đinh Nhị Cẩu nói xong đứng người lên đi ra ngoài .
-Hừ…anh cùng cha tôi nói chuyện gì vậy hả?
Đinh Nhị Cẩu vừa ra khỏi cửa , đã bị Ngô Nhật Lam kéo lại hỏi.
-Không có gì, chỉ là vài chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, cô đi vào trong đi, đã quá muộn rồi, tôi đi về trước.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
-Đi nhanh vậy sao, lát nữa hãy đi.
Ngô Nhật Lam làm nũng nói .
-Mới vừa rồi cùng cha của cô nói chút chuyện chánh sự, tôi xem chừng ông ấy sẽ rất nhanh tìm cô đấy, vào nhanh đi, tôi ở chỗ này trễ quá cũng không thích hợp, ngày mai trở lại thăm cô.
Đinh Nhị Cẩu sờ gương mặt của Ngô Nhật Lam nói ra .
-Đây chính là anh nói, sáng sớm ngày mai phải tới, theo tôi đi mua thức ăn bồi bổ cho cha..
Ngô Nhật Lam nói .
-Không có vấn đề, tôi đi về đây, cô vào trong nhanh đi.
Đinh Nhị Cẩu đẩy Ngô Nhật Lam nói.
Ngô Nhật Lam liền xoay người vào trong phòng Ngô Minh, quả nhiên Ngô Minh An nói :
-Nhật Lam , gọi Tiết Khắc Tân vào đây.
-Cha… đã trễ thế như vậy, nghỉ ngơi đi, thương thế còn chưa xong mà.
Ngô Nhật Lam không muốn Ngô Minh An lại làm việc, vì vậy khuyên giải .
-Chỉ nói mấy câu là xong thôi, để cho bọn họ làm việc, cha là bí thư thành phố Giang Đô, có một số việc phải làm, không thể trì hoãn, nghe lời cha ah.
Ngô Minh An từ ái nói, nếu đổi lại trước đây , nhất định là sẽ lên cơn.
-Ngô bí thư… anh tìm em à..
Ngô Nhật Lam vừa ra gọi , Tiết Khắc Tân lập tức liền đi vào, Ngô Minh An nhìn thấy Ngô Nhật Lam còn ở trong phòng nói:
-Nhật Lam..con đi ra ngoài trước để cha cùng cùng Khắc Tân có chút việc cần trao đổi, giữ vị trí cửa ra vào, không cho bât cứ ai vào.
Ngô Nhật Lam nghe nói như thế đi ra cửa, mãi cho đến cửa đã đóng lại, Ngô Minh An mới nhìn về phía Tiết Khắc Tân .
-Vừa rồi tiểu tử kia, cậu thấy được không ?
-Ai vậy, Đinh Trường Sinh sao?
Tiết Khắc Tân không biết Ngô Minh An tại sao phải nhắc đến Đinh Trường Sinh , chẳng lẽ Ngô bí thư thật sự chọn trúng hắn làm con rể?
-Ừ, hắn vừa nói cho tôi biết, tai nạn này không phải đơn giản như vậy, hình như là có người muốn mưu sát tôi, chuyện này cậu có tin được không?
Ngô Minh An chậm rãi nói .
-Mưu sát? Ngô bí thư, không thể nào việc này vẫn luôn là do bên cục công an thành phố phụ trách, theo em nên gọi Vạn cục trưởng tới hỏi thử xem thì thốt hơn.
Tiết Khắc Tân tâm tư thay đổi thật nhanh, liền đem tiêu điểm chuyển tới trêи người cục công an, chiêu Càn Khôn Đại Na Di này là chi pháp bảo thiết yếu trong quan trường , lần nào cũng đúng .
-Ừ, cậu gọi điện thoại, bảo Vạn Hòa Bình lập tức tới đây ngay.
Ngô Minh An quả nhiên đem đầu mâu chỉ hướng Vạn Hòa Bình .
-Vâng..
Tiết Khắc Tân lập tức móc điện thoại ra gọi cho Vạn Hòa Bình, cái gì cũng không nói , chỉ bảo là Ngô bí thư muốn gặp ngay bây giờ, lập tức tới ngay .
-Gần đây thành phố có động tịnh gì không?
Nhìn Tiết Khắc Tân nói chuyện điện thoại xong, Ngô Minh An hỏi.
-Những thứ khác thì không có gì, nhưng về chuyện xây dựng tàu điện ngầm, vấn đề này hình như là khá gay gắt, em xem chuyện này hướng gió không đúng.
Tiết Khắc Tân biết đến cũng không nhiều lắm, vì vậy châm chước nói ra.
-Tại sao không đúng hả?
Ngô Minh An nhíu mày hỏi .
-Tại vì bên ủy ban thành phố đem chuyện này làm lớn ra, hiện báo chí cùng internet cũng đang tranh luận ưu khuyết điểm về việc xây dựng tàu điện ngầm của thành phố Giang Đô, hình như là còn kêu gọi là mọi người cho biết ý kiến nữa, bên ủy ban thành phố làm quá phách lối…
Tiết Khắc Tân nói ra .
-Há, vậy dân chúng có ý kiến như thế nào?”
Ngô Minh An cũng rất quan tâm chuyện này .
-Chia ra hai phái, phái tán thành nói về sau có lợi cho việc đi lại của người dân, nhưng phái phản đối thì người nhiều hơn thì lo lắng vấn đề an toàn, dù sao lớp địa chất của Giang Đô không thích hợp để xây dựng tàu điện ngầm đây mới là vấn đề lớn, thành phố Giang Đô thuộc khu vực trũng, một trận mưa lớn cũng đã tạo thành úng ngập, hơn nữa trong việc xây dựng tàu điện ngầm, rất có thể sẽ gây nên các vấn đề an toàn của tại các nơi trung tâm chợ có rất nhiều công trình kiến trúc…
Tiết Khắc Tân nói đúng sự thật.
Ngô Minh An nghe xong đã trầm mặc, đối với sự kiện này, ông và chủ tịch Chu Bội Quân vẫn bất đồng ý kiến đấy, nhưng ai cũng biế , Chu Bội Quân đằng sau bây giờ là Bí thư Tỉnh ủy La Minh Giang, chuyện xây dựng tàu điện ngầm đã xảy ra cách đây nhiều năm rồi, ngay lúc đó Bí thư tỉnh ủy An Như Sơn cũng không đồng ý việc xây dựng tàu điện ngầm, nếu về vấn đề an toàn chưa có giải quyết được, với lại lúc này thành phố Giang Đô vẫn chưa tới mức cần phải xây dựng tàu điện ngầm gấp rút, vì áp lực giao thông vẫn còn có thể chịu được.
Nhưng chủ trương xây dựng tàu điện ngầm là một phương tắc để biểu thị, không có tàu điện ngầm, thì cũng không phải là một thành phố lớn, có tàu điện ngầm mới được xem là tiêu chí của một thành phố lớn, cho nên việc xây dựng làm tàu điện ngầm thì phải làm, dù là sớm hay trễ..
Đương nhiên, thành phố Giang Đô tranh luận chỉ là gói gọn trong thành phố, muốn xây dựng tàu điện ngầm còn phải được trêи tỉnh đồng ý, rồi còn phải báo lên trêи bộ để phê chuẩn, nhưng cho dù là mới tại thành phố Giang Đô, cửa ải này Ngô Minh An cũng đã bị gây khó dễ, chớ đừng nói chi là những thứ khác ..
-Đây chính là công trình tiêu tốn hơn 100 trăm triệu, một khi khởi công, giống như mũi tên đã bắn ra không có thể quay đầu lại, chính tôi công tác tại Giang Đô hơn mười năm rồi, tiềm lực phát triển của Giang Đô thì tôi rõ ràng nhất, trước mắt để phát triển kinh tế Giang Đô, nếu như tiết kiệm được hơn 100 trăm triệu này, có thể cải thiện được rất nhiều phương diện trụ cột, không cần phải tiêu tốn xây dựng làm tàu điện ngầm ah.
Ngô Minh An thở dài nói ra
-Ừ,cháu còn trẻ tuổi mà rất giỏi, chuyện này chú phải cám ơn cháu , đợi chú ra viện, chúng ta sẽ trò chuyện nhiều hơn, chú cảm thấy chúng ta cũng hợp tánh đấy.
Ngô Minh An mỉm cười nói .
-Vậy thì tốt rồi… bây giờ bí thư nghỉ ngơi trước đi, cháu đi ra ngoài, chúc bí thư sớm ngày khôi phục mạnh khỏe.
Đinh Nhị Cẩu nói xong đứng người lên đi ra ngoài .
-Hừ…anh cùng cha tôi nói chuyện gì vậy hả?
Đinh Nhị Cẩu vừa ra khỏi cửa , đã bị Ngô Nhật Lam kéo lại hỏi.
-Không có gì, chỉ là vài chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, cô đi vào trong đi, đã quá muộn rồi, tôi đi về trước.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
-Đi nhanh vậy sao, lát nữa hãy đi.
Ngô Nhật Lam làm nũng nói .
-Mới vừa rồi cùng cha của cô nói chút chuyện chánh sự, tôi xem chừng ông ấy sẽ rất nhanh tìm cô đấy, vào nhanh đi, tôi ở chỗ này trễ quá cũng không thích hợp, ngày mai trở lại thăm cô.
Đinh Nhị Cẩu sờ gương mặt của Ngô Nhật Lam nói ra .
-Đây chính là anh nói, sáng sớm ngày mai phải tới, theo tôi đi mua thức ăn bồi bổ cho cha..
Ngô Nhật Lam nói .
-Không có vấn đề, tôi đi về đây, cô vào trong nhanh đi.
Đinh Nhị Cẩu đẩy Ngô Nhật Lam nói.
Ngô Nhật Lam liền xoay người vào trong phòng Ngô Minh, quả nhiên Ngô Minh An nói :
-Nhật Lam , gọi Tiết Khắc Tân vào đây.
-Cha… đã trễ thế như vậy, nghỉ ngơi đi, thương thế còn chưa xong mà.
Ngô Nhật Lam không muốn Ngô Minh An lại làm việc, vì vậy khuyên giải .
-Chỉ nói mấy câu là xong thôi, để cho bọn họ làm việc, cha là bí thư thành phố Giang Đô, có một số việc phải làm, không thể trì hoãn, nghe lời cha ah.
Ngô Minh An từ ái nói, nếu đổi lại trước đây , nhất định là sẽ lên cơn.
-Ngô bí thư… anh tìm em à..
Ngô Nhật Lam vừa ra gọi , Tiết Khắc Tân lập tức liền đi vào, Ngô Minh An nhìn thấy Ngô Nhật Lam còn ở trong phòng nói:
-Nhật Lam..con đi ra ngoài trước để cha cùng cùng Khắc Tân có chút việc cần trao đổi, giữ vị trí cửa ra vào, không cho bât cứ ai vào.
Ngô Nhật Lam nghe nói như thế đi ra cửa, mãi cho đến cửa đã đóng lại, Ngô Minh An mới nhìn về phía Tiết Khắc Tân .
-Vừa rồi tiểu tử kia, cậu thấy được không ?
-Ai vậy, Đinh Trường Sinh sao?
Tiết Khắc Tân không biết Ngô Minh An tại sao phải nhắc đến Đinh Trường Sinh , chẳng lẽ Ngô bí thư thật sự chọn trúng hắn làm con rể?
-Ừ, hắn vừa nói cho tôi biết, tai nạn này không phải đơn giản như vậy, hình như là có người muốn mưu sát tôi, chuyện này cậu có tin được không?
Ngô Minh An chậm rãi nói .
-Mưu sát? Ngô bí thư, không thể nào việc này vẫn luôn là do bên cục công an thành phố phụ trách, theo em nên gọi Vạn cục trưởng tới hỏi thử xem thì thốt hơn.
Tiết Khắc Tân tâm tư thay đổi thật nhanh, liền đem tiêu điểm chuyển tới trêи người cục công an, chiêu Càn Khôn Đại Na Di này là chi pháp bảo thiết yếu trong quan trường , lần nào cũng đúng .
-Ừ, cậu gọi điện thoại, bảo Vạn Hòa Bình lập tức tới đây ngay.
Ngô Minh An quả nhiên đem đầu mâu chỉ hướng Vạn Hòa Bình .
-Vâng..
Tiết Khắc Tân lập tức móc điện thoại ra gọi cho Vạn Hòa Bình, cái gì cũng không nói , chỉ bảo là Ngô bí thư muốn gặp ngay bây giờ, lập tức tới ngay .
-Gần đây thành phố có động tịnh gì không?
Nhìn Tiết Khắc Tân nói chuyện điện thoại xong, Ngô Minh An hỏi.
-Những thứ khác thì không có gì, nhưng về chuyện xây dựng tàu điện ngầm, vấn đề này hình như là khá gay gắt, em xem chuyện này hướng gió không đúng.
Tiết Khắc Tân biết đến cũng không nhiều lắm, vì vậy châm chước nói ra.
-Tại sao không đúng hả?
Ngô Minh An nhíu mày hỏi .
-Tại vì bên ủy ban thành phố đem chuyện này làm lớn ra, hiện báo chí cùng internet cũng đang tranh luận ưu khuyết điểm về việc xây dựng tàu điện ngầm của thành phố Giang Đô, hình như là còn kêu gọi là mọi người cho biết ý kiến nữa, bên ủy ban thành phố làm quá phách lối…
Tiết Khắc Tân nói ra .
-Há, vậy dân chúng có ý kiến như thế nào?”
Ngô Minh An cũng rất quan tâm chuyện này .
-Chia ra hai phái, phái tán thành nói về sau có lợi cho việc đi lại của người dân, nhưng phái phản đối thì người nhiều hơn thì lo lắng vấn đề an toàn, dù sao lớp địa chất của Giang Đô không thích hợp để xây dựng tàu điện ngầm đây mới là vấn đề lớn, thành phố Giang Đô thuộc khu vực trũng, một trận mưa lớn cũng đã tạo thành úng ngập, hơn nữa trong việc xây dựng tàu điện ngầm, rất có thể sẽ gây nên các vấn đề an toàn của tại các nơi trung tâm chợ có rất nhiều công trình kiến trúc…
Tiết Khắc Tân nói đúng sự thật.
Ngô Minh An nghe xong đã trầm mặc, đối với sự kiện này, ông và chủ tịch Chu Bội Quân vẫn bất đồng ý kiến đấy, nhưng ai cũng biế , Chu Bội Quân đằng sau bây giờ là Bí thư Tỉnh ủy La Minh Giang, chuyện xây dựng tàu điện ngầm đã xảy ra cách đây nhiều năm rồi, ngay lúc đó Bí thư tỉnh ủy An Như Sơn cũng không đồng ý việc xây dựng tàu điện ngầm, nếu về vấn đề an toàn chưa có giải quyết được, với lại lúc này thành phố Giang Đô vẫn chưa tới mức cần phải xây dựng tàu điện ngầm gấp rút, vì áp lực giao thông vẫn còn có thể chịu được.
Nhưng chủ trương xây dựng tàu điện ngầm là một phương tắc để biểu thị, không có tàu điện ngầm, thì cũng không phải là một thành phố lớn, có tàu điện ngầm mới được xem là tiêu chí của một thành phố lớn, cho nên việc xây dựng làm tàu điện ngầm thì phải làm, dù là sớm hay trễ..
Đương nhiên, thành phố Giang Đô tranh luận chỉ là gói gọn trong thành phố, muốn xây dựng tàu điện ngầm còn phải được trêи tỉnh đồng ý, rồi còn phải báo lên trêи bộ để phê chuẩn, nhưng cho dù là mới tại thành phố Giang Đô, cửa ải này Ngô Minh An cũng đã bị gây khó dễ, chớ đừng nói chi là những thứ khác ..
-Đây chính là công trình tiêu tốn hơn 100 trăm triệu, một khi khởi công, giống như mũi tên đã bắn ra không có thể quay đầu lại, chính tôi công tác tại Giang Đô hơn mười năm rồi, tiềm lực phát triển của Giang Đô thì tôi rõ ràng nhất, trước mắt để phát triển kinh tế Giang Đô, nếu như tiết kiệm được hơn 100 trăm triệu này, có thể cải thiện được rất nhiều phương diện trụ cột, không cần phải tiêu tốn xây dựng làm tàu điện ngầm ah.
Ngô Minh An thở dài nói ra