Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1157 : Nhướng mày vui mừng

Ngày đăng: 23:50 16/02/21

CHƯƠNG 1157 : NHƯỚNG MÀY VUI MỪNG.

…………………………………………………………………………………….

Vội vã hai người thoát sạch quần áo, sau đó Tương Ngọc Điệp lặng lẽ nhếch lên cái ʍôиɠ của mình, bàn tay theo giữa hai chân hắn, bàn tay nhẹ nhàng cầm lây ƈôи ȶɦịt của hắn, để tại cửa miệng ɦσα ɦuyệt của mình, sau đó cái ʍôиɠ chậm rãi hạ xuống.

Cây ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu đã cứng rắn vô cùng, theo động tác cái ʍôиɠ không dừng lại, ƈôи ȶɦịt từng chút bị cái lổ nhỏ ɦσα ɦuyệt của nàng cắn nuốt, lúc này nàng đã lại nếm được cái gì gọi là no đủ khi cây ƈôи ȶɦịt hắn tiến vào trong cơ thể nàng, thẳng đến khi nàng cảm thấy đệm thịt tận cùng bên trong ɦσα ɦuyệt bị một cây thịt lửa nóng đội lên, thì cái ʍôиɠ của nàng mới ngừng lại.

……………………………………………………………………………………………

Đinh Nhị Cẩu hai tay vịn chặt cái ʍôиɠ của Tương Ngọc Điệp, từng đợt từng đợt dịch nhờn như tơ lụa theo cây ƈôи ȶɦịt sáp nhập đè ép nặn ra dính trêи thân cây ƈôи ȶɦịt.

Đinh Nhị Cẩu chỉ cảm thấy ƈôи ȶɦịt mình cắm vào một cái lổ nhơ nhớp, mềm mại, chung quanh bốn phía nóng hầm hập mềm nhũn, thật chặc bao vây tạo nên một trận thực cốt mất hồn….

Tương Ngọc Điệp mỗi lần hấp ʍôиɠ lên ngồi xuống, cửa miệng ɦσα ɦuyệt tạo ra một tầng mỏng manh, ƈôи ȶɦịt phình lên căng thẳng toàn bộ cái âʍ ɦộ, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, khi cây ƈôи ȶɦịt thọt hết vào bên trong, đầu khấc chạm đến hoa tâm mềm mại thì cả người nàng sướиɠ đến nhũn ra.

-Ui..ui….a…

Đối với một người đàn bà tính ɖu͙ƈ tràn đầy nhưng không cách nào hưởng thụ tình ái trọn vẹn, đó là một loại từ tra tấn, không thể diễn tả bằng ngôn ngữ, một khi hưởng thụ được, nàng sẽ hoàn toàn đánh mất mình, chỉ biết đắm chìm trong cơn hoan ái.

Tương Ngọc Điệp hai chân quỳ gối hai bên thắt lưng Đinh Nhị Cẩu, bản năng trước sau nhấp nhô cái ʍôиɠ của mình, dần dần Tương Ngọc Điệp tăng nhanh tốc độ của mình…….

………………………………………………………………………………………..

Hồi sau khi thấy Tương Ngọc Điệp có vẻ mỏi chân, Đinh Nhị Cẩu ôm lấy cặp đùi trắng chuyển qua nằm ngữa trêи ghế sa long, chính hắn thì đứng, hai tay đem cặp đùi đẹp tách ra thật to, eo gấu nảy động, dùng sức đút ƈôи ȶɦịt vào, theo động tác Đinh Nhị Cẩu mãnh liệt đút vào, hai cái đùi ngọc thật cao giơ lên, bên trong cổ t.ử ƈυиɠ một trận chen chút co rú, những đầu ngon chân của nàng cong lại chỉ, cả người run rẩy kịch liệt, hàm răng cắn lấy cạnh bàn tay của mình nức nở.

-Um…um…á….a…

Nghe Tương Ngọc Điệp yêu kiều tiếng rêи rỉ, Đinh Nhị Cẩu tư thế chuyển động càng hăng hái, nơi tiếp giáp ƈôи ȶɦịt và miệng ɦσα ɦuyệt hình thành một đám bọt biển trắng sữa, dịch nhờn dính đầy trêи đám lông mu bừa bãi không chịu nổi.

………………………………………………………………………………………

Kéo dài thêm chút thời gian, Tương Ngọc Điệp vẻ mặt lộ vẻ mị thái động phách, Đinh Nhị Cẩu vốn cũng đã nỏ mạnh hết đà, lúc này hắn cảm thấy thành vách thịt nọn trong ɦσα ɦuyệt một trận ép sát, chung quanh thân ƈôи ȶɦịt bị bốn phía áp bách, từng làn một sâu trong hoa tâm phun vãi ra nồng đặc âm tinh đánh vào trêи mặt đầu khấc, tất cả đều phồng lên căng lên không dừng lại được nữa, Đinh hắn biết đã đến phút cuối, một trận đẩy thọt ƈôи ȶɦịt gấp hơn nhiều lần, chọc vào làm dịch nhờn tung tóe trào ra, hắn cắn răng ôm chặt thân thể mềm mại của Tương Ngọc Điệp, tϊиɦ ɖϊƈh͙ hung mãnh vô cùng phun ra…

-Á….a…..a…..

Tương Ngọc Điệp thân thể mềm mại run run liên tiếp, cảm thấy từng luồng nhiệt lưu theo từ cổ t.ử ƈυиɠ nóng đến bụng, ấm áp tê tê thoải mái, bị tinh đặc tràn ngập bên trong hang động, lại lần nữa âm tinh khởi động…

………………………………………………………………………………………

Làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy ngạc nhiên là đêm nay Tương Ngọc Điệp cuồng dã tựa như là một người đàn bà khác vậy, đúng là người không thể xem bề ngoài mà đánh giá được ..

Nàng không cố kỵ gì, rất chủ động khiến cho Đinh Nhị Cẩu cảm giác được mỗi một lần giao hoan giống như là quý trọng hưởng thụ tựa như đây là một lần cuối cùng, có vài lần Đinh Nhị Cẩu muốn hỏi nàng tại sao, thì đều bị nàng dùng nụ hôn áp sát vào miệng không cho lên tiếng.

Sáng sớm Tương Ngọc Điệp rời giường, đánh thức Đinh Nhị Cẩu dậy.

– Hôm nay hội nghị hiệp thương chính trị khai họp, chị phải đi đến đó đưa tin, còn em có đến đó không vậy, còn nếu không có chuyện gì thì ngủ thêm chút nữa đi, tối hôm qua mệt muốn chết rồi.

Tương Ngọc Điệp cưng chìu vỗ vỗ gương mặt của Đinh Nhị Cẩu nói ra .

-Còn chị không mệt mỏi sao?

Đinh Nhị Cẩu trở mình, nhìn Tương Ngọc Điệp đang mặc vào quần áo hỏi.

-Không sao… chị vẫn khỏe, em không nghe người ta nói sao, chỉ có trâu cày mới mệt chết, còn đất thì thêm phì nhiêu nước sao?

Tương Ngọc Điệp nghịch ngợm nói ra .

Đinh Nhị Cẩu nghe Tương Ngọc Điệp nói, cười khổ không thôi, nhưng khi nhìn thần thái sáng láng của Tương Ngọc Điệp, hắn cảm thấy thật đúng là có chuyện như vậy.

……………………………………………………………………………………………

Thạch Ái Quốc cùng Đào Thành Quân tại trong nhà ăn trại an dưỡng ăn bữa sáng, đây đều là do Đinh Nhị Cẩu an bài tốt, nhưng nhìn Thạch Ái Quốc ăn có chút không yên lòng, điểm này Đào Thành Quân từ tối hôm qua đã nhìn ra .

-Bí thư, có phải là có tâm sự gì hay không?

Đào Thành Quân hỏi.

-Ừ, ngày hôm qua gặp Đinh Trường Sinh, tiểu tử này trong nội tâm luôn động, hắn nói cho tôi biết một việc, làm hại tối hôm qua suốt một đêm tôi ngủ không ngon.

Thạch Ái Quốc cười khổ nói.

-Ồ? Bí thư, có phải là việc hắn bắn chết Cát Hổ nên bị rắc?

Đào Thành Quân tưởng rằng là do việc này, nhưng hắn nghe nói, bản án Cát Hổ đã chuyển về cục công an thành phố Giang Đô rồi mà.

-Đi thôi, sắp đến giờ họp rồi, chúng ta đi ra ngoài một chút, nơi này không tiện nói chuyện.

Thạch Ái Quốc nói, vì vậy Đào Thành Quân sau khi cơm nước xong cùng đi đến tiểu hoa viên của trại an dưỡng.

-Bí thư, có phải thật đã xảy ra chuyện?

Đào Thành Quân người thông minh bực nào, Thạch Ái Quốc không chịu nói trong phòng ăn, nhất định là sợ bị người biết , phòng bị tai vách mạch rừng.

– Ừ, Thành Quân … cậu có biết, hiện tại Đinh Trường Sinh đang làm gì không?

-Không phải là đang huấn luyện tại học viện cảnh sát sao?

-Không có, hắn đang đi theo chủ tịch hội đồng quản trị công ty đầu tư Bàn Thạch, cậu có còn nhớ đến người đàn bà kia không?

Thạch Ái Quốc hỏi.

-Có ấn tượng, lúc ấy có phải muốn tham gia cùng chúng ta xây dựng quảng trường nhà ga Hồ Châu ấy ư, về sau hình như không có thông tin gì nữa, không phải là lại có chuyển cơ chứ?

Đào Thành Quân trong tâm vui vẻ hỏi.

-Cũng không phải là chuyện này, Đinh Trường Sinh nói hắn và người đàn bà này sớm đã quen biết, nhưng về chuyện làm sao quen biết, thì tôi không biết, nhưng điểm mấu chốt là người đàn bà này cùng với chủ tịch Lương Văn Tường có mối quan hệ tâm đầu ý hợp , điểm ấy càng nên đáng giá suy tính, chủ tịch Lương còn trực tiếp bảo cho Đinh Trường Sinh phụ trách sự an toàn của Dương tổng tại Giang Đô, đương nhiên đây cũng là do Dương tổng yêu cầu.

-Hắc hắc … thằng Trường Sinh này, đúng là đi đâu cũng có đàn bà đi theo mà…

-Ai .. Thành Quân, tôi không phải là nói đến chuyện này, Trường Sinh có bao nhiêu đàn bà đó là chuyện của bản thân hắn , hơn nữa hắn vẫn chưa có lập gia đình, chúng ta cũng không tiện nhúng tay vào, mối quan tâm của tôi là mối quan hệ cùng với chủ tịch Lương, đó mới là giá trị cho chúng ta coi trọng.

Thạch Ái Quốc rốt cục đem vấn đề trung tâm nói ra.

-Bí thư có ý là…..?

Đào Thành Quân đã đoán được tâm sự Thạch Ái Quốc, từ khi An Như Sơn ra đi, vị trí bí thư thành ủy của Thạch Ái Quốc liền lộ ra lung lay sắp đổ, nhưng cũng may là hữu kinh vô hiểm , hơn nữa tiếp qua chừng một, hai năm nữa , nhất định là ông cũng sẽ bị Để Khôn Thành thay thế .

Cho nên Thạch Ái Quốc cảm giác nguy cơ mỗi ngày trôi qua đều không có cách tiêu trừ, trái lại còn từ từ tăng thêm, nhưng đây là chuyện không có cách nào khác, bởi vì có một số việc thật sự không phải mình có thể khống chế được, nhưng ngày hôm qua Đinh Nhị Cẩu mang tới tin tức lại khiến cho ông mừng rỡ.

-Có thể sau này còn phải trông cậy vào chủ tịch Lương, tốt nhất là tìm cách có thể thuyết phục được ông ta đến Hồ Châu làm một chuyến điều nghiên, cho dù là cưỡi ngựa xem hoa cũng được.

Thạch Ái Quốc tính toán nói.

-Như vậy thì cũng có thể được, nhưng Hồ Châu của chúng ta đích xác là nếu muốn khen cũng chẳng có gì để mà khen a, dựa vào cái gì đây?

-Về cậu suy nghĩ thật kỹ về vấn đề này đi, cậu cứ ở lại đây tính toán kế hoạch, sau đó chúng ta thương lượng rồi mới quyết định, một khi xác định chủ tịch Lương sẽ đến, chúng ta chuẩn bị tư tưởng tốt thì mới có cơ hội.

-Vâng… chuyện này tôi lập tức sắp xếp, chỉ là phải trao đổi với Trường Sinh một chút, tôi đối với chuyện công ty đầu tư Bàn Thạch cũng cảm thấy hứng thú, nếu như có thể nói với Dương tổng đầu tư tại Hồ Châu vài hạng mục, thì chuyện chủ tịch Lương đến Hồ Châu số lần sẽ gia tăng đấy, đây cũng là một biện pháp.

Đào Thành Quân không hổ là quân sư của Thạch Ái Quốc, thoáng cái liền thấy bản chất vấn đề .

-Đúng vậy, tôi đi họp đây, cậu bây giờ gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, bảo hắn lập tức tới đây ngay, hai người thương lượng về chuyện này .

Thạch Ái Quốc nghe được đề nghị Đào Thành Quân, vui mừng nhướng mày nói.