Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1159 : Chuyện xấu trong nhà
Ngày đăng: 23:50 16/02/21
CHƯƠNG 1159: CHUYỆN XẤU TRONG NHÀ.
-Em? Thư ký trưởng, anh không nói đùa chứ, em làm gì có bản lãnh đó, khu đang phát triển là một vũng hố, anh cũng đừng nên hại em chứ, hơn nữa bí thư Thạch đã điều thư ký trước đây đến đó nhận công tác rồi, bây giờ lại đưa em đến, người khác sẽ nói bí thư Thạch như thế nào đây, chuyện này không thích hợp đâu.
-Chuyện đó cậu không cần phải xen vào, đã biết nơi đó là một cái hố, cho nên nếu cậu đến đó rồi, đoán chừng còn có người mừng rỡ đấy, còn Trần Khánh Long, về hắn thì cậu không cần lo lắng, chuyện này chỉ cần cậu đáp ứng, tôi sẽ giải quyết.
Đào Thành Quân cam đoan với Đinh Nhị Cẩu.
-Thư ký trưởng, có phải là chuyện này anh và bí thư đã định xong?
Đinh Nhị Cẩu ngẩn ngơ hỏi.
-Không có, chỉ có tôi trao đổi với cậu thôi, bí thư không đề cập đến chuyện này, nhưng đối với khu đang phát triển đang rất bất mãn, ông ta đối với cậu cũng rất là lo lắng, nhưng hy vọng cậu có thể nghĩ cách…
-Vậy thì được rồi… trưởng thư ký, tôi đang tại cục công an làm rất tốt, anh cũng đừng có tính kế hại em, em không làm được, khu đang phát triển đây chính là mặt mũi của thành phố Hồ Châu về phát triển kinh tế, hiện tại gương mặt này đang bị hủ , em không phải là chuyên gia sửa sắc đẹp, nên thỉnh người khác cao minh a.
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
-Ừ, được rồi, chuyện này khoan bàn tiếp, bất quá tôi vẫn hi vọng cậu có thể suy tính lại, nói như thế nào đây, tôi đã xem qua lý lịch của cậu, tối đa cũng chỉ làm được một chủ tịch trấn chung quanh có người hổ trợ, còn làm trong thời gian bao lâu, đây là do cái chức quan của cậu, còn một người nếu muốn thật sự muốn rèn luyện lên cao, nhất định phải một mình đảm đương một phía, như vậy mới có thể thấy được năng lực của mình, còn cứ đứng ở đằng sau người khác , đó không phải là biện pháp.
-Ha ha …thư ký trưởng, em biết mình có bao nhiêu cân lượng, cũng không cần đề cập đến chuyện này, nếu không có chuyện gì, thì em đi trước.
Đinh Nhị Cẩu nói .
-Được rồi, suy nghĩ thật kỹ đề nghị của tôi, nếu nghĩ thông suốt thì báo tin cho tôi , tôi rất coi trọng cậu đấy.
Đào Thành Quân giảo hoạt nói.
……………………………………………………………………………………………..
Hà Hồng An trong khoảng thời gian này thì đang cố vượt qua trong nỗi sợ hãi, khi biết Đinh Nhị Cẩu có thời gian rãnh, liền hẹn với Đinh Nhị Cẩu gặp mặt tại trong một quán café trong thị khu, bởi vì chuyện này liên quan đến Triệu Khánh Hổ, mà Triệu Khánh Hổ cũng tới đây họp, cho nên Hà Hồng An vẫn luôn tránh né Triệu Khánh Hổ đấy.
-hà giám đốc, thấy ông gấp gáp như vậy, đến cùng là chuyện gì vậy?
-Đinh phó cục , cầu cậu… mau cứu con gái của tôi, tôi van cầu.
Mặc dù là tại trong quán cà phê, nhưng vừa mới ngồi xuống đã ngăn không được nước mắt chảy ra .
Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Hà Hồng An cái dạng này, còn tưởng rằng là đã xảy ra chuyện gì đâu rồi, cho nên liền hỏi:
-Hà giám đốc, bây giờ không phải là thời điểm khóc, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
-Con gái của tôi đoạn thời gian trước bị bệnh trầm cảm, cho nên nhờ Từ Kiều Kiều đến chăm sóc cho nó, nhưng vài ngày trước nó lại cho Từ Kiều Kiều mang tin trở về, nói là Triệu Khánh Hổ không phải là con người, tại trong sơn trang tùy tiện giết người, hơn nữa …hơn nữa… nếu bị người ta phát hiện chuyện này, thì còn làm trò cười cho thiên hạ.
-Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu t sốt ruột , thấp giọng quát .
-Nó cho biết đứa con trong bụng không phải là con của Triệu Hằng Bân, mà là của tên súc sinh Triệu Khánh Hổ kia đấy, chính là như vậy, hắn vẫn còn không buông tha nàng , mỗi ngày ..mỗi ngày còn phải . . . tôi khó mở miệng a.
Hà Hồng An khóc nước mũi, nước mắt chảy dài, làm cho Đinh Nhị Cẩu thấy rất đáng thương, nhưng cũng cảm thấy rất đáng hận, lúc ấy cùng kết làm thông gia với Triệu gia thì cũng phải nên nghĩ đến hậu quả chứ? Triệu Khánh Hổ há là kẻ vớ vẩn, hiện tại hậu quả đã vô cùng xấu rồi …
-Thế nhưng mà việc này, ông nói cùng tôi, tôi cũng đâu có làm được cái gì?
Đinh Nhị Cẩu cũng thấy kỳ quái, giống như đây là việc xấu trong nhà, lẽ nào lại nói cho người ngoài biết.
-Đinh phó cục .. Từ Kiều Kiều cùng con gái của tôi là bạn rất thân, Hà Tình lúc mới bắt đầu cũng nhận mệnh đến đâu hay đến đó, nhưng Từ Kiều Kiều nói cậu có thể tín nhiệm được, cho nên con gái của tôi bảo tôi đến tìm cậu, Đinh phó cục , tôi không vì cái gì khác, tôi chỉ là dùng thân phận của một người cha van xin cậu, giúp đỡ cho con tôi, có được không?
– Giúp nàng? Ông nói tôi làm sao giúp đây?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Tôi cũng không biết, Từ Kiều Kiều cũng không nói gì thêm, cho biết sẽ nói sau khi trở về, cùng Từ Kiều Kiều gặp mặt của cậu, hiện tại bây giờ Từ Kiều Kiều ra vào nhà của Triệu gia, cũng bị nghiêm mật giám thị , ngay cả giọi điện thoại cũng không dám, Từ Kiều Kiều nói với tôi những lời này, là lúc ở trong siêu thị mua, lặng lẽ nói cho tôi biết đấy.
Hà Hồng An vẫn còn sợ hãi nói ra .
-Hà giám đốc, thứ cho tôi nói thẳng, con gái của ông là một cô gái tốt, lại bị ông một tay đẩy vào hố lửa a.
-Đinh phó cục chuyện này thật đúng cũng là một phần do tôi, nhưng lúc ấy nó hoài nghi vị hôn phu của nó bị Triệu Khánh Hổ cho người ám sát chết, cho nên cố ý muốn đi báo thù, chúng ta ngăn cản không được ..
Hà Hồng An hơi có chút bình tĩnh lại, chậm rãi nói .
-Hừm… chuyện này bây giờ có trách ai đi nữa, đều không có ý nghĩa gì cả, chỉ là tôi không biết bằng cách nào giúp được con gái của ông, chuyện này chờ tôi trở về rồi hãy tính đi..
Đinh Nhị Cẩu cũng không muốn xen vào chuyện nhà của Triệu gia, ngược lại thì vướng vào Từ Kiều Kiều, nếu hắn ôm vào chuyện này, như vậy lại thêm một của khoai nóng bỏng quăng vào trong ngực của hắn.
-Đinh phó cục, tôi cầu xin anh, chuyện này có thể rút thời gian mau chóng giúp giùm, tôi lo lắng con gái mình không chịu đựng lâu hơn nữa, mà hình như mặt sau chuyện này còn có những chuyện khác nữa, Từ Kiều Kiều nói, những chuyện đó là thuộc về Triệu gia, Đinh phó cục nghe qua nhất định sẽ cảm thấy hứng thú.
Hà Hồng An nói ra .
-Là vậy nữa sao? Đến lúc đó tôi sẽ hỏi Từ Kiều Kiều, bây giờ thời gian không còn sớm nữa, tôi đi trước ..
Đinh Nhị Cẩu không cho Hà Hồng An thêm cơ hội nào nữa, nói xong liền đứng lên rồi.
Đinh Nhị Cẩu cho rằng , Hà Hồng An đã đem chuyện riêng tư bí mật của con gái mình nói ra tất cả, thì cũng có thành ý, nhưng cái ʍôиɠ của Hà Hồng An tuyệt không sạch sẽ, nói thật chắc chắn là ông ta cùng Triệu Khánh Hổ đều có lợi ích mà giờ đang có gút mắc, suy nghĩ một chút thì cũng thấy, một là giám đốc ngân hàng, chủ quản cho vay tiề , mà Triệu Khánh Hổ là một xí nghiệp dân doanh, xí nghiệp dân doanh vấn đề lớn nhất là đầu tư bỏ vốn, như vậy từ một điểm này cũng có thể thấy được Triệu Khánh Hổ cùng Hà Hồng An liên quan đến lợi ích, vấn đề là gút mắc ở chỗ nào .
Một vấn đề nữa, Đinh Nhị Cẩu nghe được chỉ là do Hà Hồng An thuật lại, hắn chưa từng gặp qua Hà Tình cùng với Từ Kiều Kiều, làm sao biết được trong chuyện này có thể h còn có những chuyện khác?
Cho nên, có thể để đạt được mục đích thì người ta có thể làm tất cả mọi chuyện, hắn phải cẩn thận cho thỏa đáng, nói cách khác, Từ Kiều Kiều cô gái kia đoán chừng chết như thế nào cũng không ai biết .
-Em? Thư ký trưởng, anh không nói đùa chứ, em làm gì có bản lãnh đó, khu đang phát triển là một vũng hố, anh cũng đừng nên hại em chứ, hơn nữa bí thư Thạch đã điều thư ký trước đây đến đó nhận công tác rồi, bây giờ lại đưa em đến, người khác sẽ nói bí thư Thạch như thế nào đây, chuyện này không thích hợp đâu.
-Chuyện đó cậu không cần phải xen vào, đã biết nơi đó là một cái hố, cho nên nếu cậu đến đó rồi, đoán chừng còn có người mừng rỡ đấy, còn Trần Khánh Long, về hắn thì cậu không cần lo lắng, chuyện này chỉ cần cậu đáp ứng, tôi sẽ giải quyết.
Đào Thành Quân cam đoan với Đinh Nhị Cẩu.
-Thư ký trưởng, có phải là chuyện này anh và bí thư đã định xong?
Đinh Nhị Cẩu ngẩn ngơ hỏi.
-Không có, chỉ có tôi trao đổi với cậu thôi, bí thư không đề cập đến chuyện này, nhưng đối với khu đang phát triển đang rất bất mãn, ông ta đối với cậu cũng rất là lo lắng, nhưng hy vọng cậu có thể nghĩ cách…
-Vậy thì được rồi… trưởng thư ký, tôi đang tại cục công an làm rất tốt, anh cũng đừng có tính kế hại em, em không làm được, khu đang phát triển đây chính là mặt mũi của thành phố Hồ Châu về phát triển kinh tế, hiện tại gương mặt này đang bị hủ , em không phải là chuyên gia sửa sắc đẹp, nên thỉnh người khác cao minh a.
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
-Ừ, được rồi, chuyện này khoan bàn tiếp, bất quá tôi vẫn hi vọng cậu có thể suy tính lại, nói như thế nào đây, tôi đã xem qua lý lịch của cậu, tối đa cũng chỉ làm được một chủ tịch trấn chung quanh có người hổ trợ, còn làm trong thời gian bao lâu, đây là do cái chức quan của cậu, còn một người nếu muốn thật sự muốn rèn luyện lên cao, nhất định phải một mình đảm đương một phía, như vậy mới có thể thấy được năng lực của mình, còn cứ đứng ở đằng sau người khác , đó không phải là biện pháp.
-Ha ha …thư ký trưởng, em biết mình có bao nhiêu cân lượng, cũng không cần đề cập đến chuyện này, nếu không có chuyện gì, thì em đi trước.
Đinh Nhị Cẩu nói .
-Được rồi, suy nghĩ thật kỹ đề nghị của tôi, nếu nghĩ thông suốt thì báo tin cho tôi , tôi rất coi trọng cậu đấy.
Đào Thành Quân giảo hoạt nói.
……………………………………………………………………………………………..
Hà Hồng An trong khoảng thời gian này thì đang cố vượt qua trong nỗi sợ hãi, khi biết Đinh Nhị Cẩu có thời gian rãnh, liền hẹn với Đinh Nhị Cẩu gặp mặt tại trong một quán café trong thị khu, bởi vì chuyện này liên quan đến Triệu Khánh Hổ, mà Triệu Khánh Hổ cũng tới đây họp, cho nên Hà Hồng An vẫn luôn tránh né Triệu Khánh Hổ đấy.
-hà giám đốc, thấy ông gấp gáp như vậy, đến cùng là chuyện gì vậy?
-Đinh phó cục , cầu cậu… mau cứu con gái của tôi, tôi van cầu.
Mặc dù là tại trong quán cà phê, nhưng vừa mới ngồi xuống đã ngăn không được nước mắt chảy ra .
Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Hà Hồng An cái dạng này, còn tưởng rằng là đã xảy ra chuyện gì đâu rồi, cho nên liền hỏi:
-Hà giám đốc, bây giờ không phải là thời điểm khóc, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
-Con gái của tôi đoạn thời gian trước bị bệnh trầm cảm, cho nên nhờ Từ Kiều Kiều đến chăm sóc cho nó, nhưng vài ngày trước nó lại cho Từ Kiều Kiều mang tin trở về, nói là Triệu Khánh Hổ không phải là con người, tại trong sơn trang tùy tiện giết người, hơn nữa …hơn nữa… nếu bị người ta phát hiện chuyện này, thì còn làm trò cười cho thiên hạ.
-Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu t sốt ruột , thấp giọng quát .
-Nó cho biết đứa con trong bụng không phải là con của Triệu Hằng Bân, mà là của tên súc sinh Triệu Khánh Hổ kia đấy, chính là như vậy, hắn vẫn còn không buông tha nàng , mỗi ngày ..mỗi ngày còn phải . . . tôi khó mở miệng a.
Hà Hồng An khóc nước mũi, nước mắt chảy dài, làm cho Đinh Nhị Cẩu thấy rất đáng thương, nhưng cũng cảm thấy rất đáng hận, lúc ấy cùng kết làm thông gia với Triệu gia thì cũng phải nên nghĩ đến hậu quả chứ? Triệu Khánh Hổ há là kẻ vớ vẩn, hiện tại hậu quả đã vô cùng xấu rồi …
-Thế nhưng mà việc này, ông nói cùng tôi, tôi cũng đâu có làm được cái gì?
Đinh Nhị Cẩu cũng thấy kỳ quái, giống như đây là việc xấu trong nhà, lẽ nào lại nói cho người ngoài biết.
-Đinh phó cục .. Từ Kiều Kiều cùng con gái của tôi là bạn rất thân, Hà Tình lúc mới bắt đầu cũng nhận mệnh đến đâu hay đến đó, nhưng Từ Kiều Kiều nói cậu có thể tín nhiệm được, cho nên con gái của tôi bảo tôi đến tìm cậu, Đinh phó cục , tôi không vì cái gì khác, tôi chỉ là dùng thân phận của một người cha van xin cậu, giúp đỡ cho con tôi, có được không?
– Giúp nàng? Ông nói tôi làm sao giúp đây?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Tôi cũng không biết, Từ Kiều Kiều cũng không nói gì thêm, cho biết sẽ nói sau khi trở về, cùng Từ Kiều Kiều gặp mặt của cậu, hiện tại bây giờ Từ Kiều Kiều ra vào nhà của Triệu gia, cũng bị nghiêm mật giám thị , ngay cả giọi điện thoại cũng không dám, Từ Kiều Kiều nói với tôi những lời này, là lúc ở trong siêu thị mua, lặng lẽ nói cho tôi biết đấy.
Hà Hồng An vẫn còn sợ hãi nói ra .
-Hà giám đốc, thứ cho tôi nói thẳng, con gái của ông là một cô gái tốt, lại bị ông một tay đẩy vào hố lửa a.
-Đinh phó cục chuyện này thật đúng cũng là một phần do tôi, nhưng lúc ấy nó hoài nghi vị hôn phu của nó bị Triệu Khánh Hổ cho người ám sát chết, cho nên cố ý muốn đi báo thù, chúng ta ngăn cản không được ..
Hà Hồng An hơi có chút bình tĩnh lại, chậm rãi nói .
-Hừm… chuyện này bây giờ có trách ai đi nữa, đều không có ý nghĩa gì cả, chỉ là tôi không biết bằng cách nào giúp được con gái của ông, chuyện này chờ tôi trở về rồi hãy tính đi..
Đinh Nhị Cẩu cũng không muốn xen vào chuyện nhà của Triệu gia, ngược lại thì vướng vào Từ Kiều Kiều, nếu hắn ôm vào chuyện này, như vậy lại thêm một của khoai nóng bỏng quăng vào trong ngực của hắn.
-Đinh phó cục, tôi cầu xin anh, chuyện này có thể rút thời gian mau chóng giúp giùm, tôi lo lắng con gái mình không chịu đựng lâu hơn nữa, mà hình như mặt sau chuyện này còn có những chuyện khác nữa, Từ Kiều Kiều nói, những chuyện đó là thuộc về Triệu gia, Đinh phó cục nghe qua nhất định sẽ cảm thấy hứng thú.
Hà Hồng An nói ra .
-Là vậy nữa sao? Đến lúc đó tôi sẽ hỏi Từ Kiều Kiều, bây giờ thời gian không còn sớm nữa, tôi đi trước ..
Đinh Nhị Cẩu không cho Hà Hồng An thêm cơ hội nào nữa, nói xong liền đứng lên rồi.
Đinh Nhị Cẩu cho rằng , Hà Hồng An đã đem chuyện riêng tư bí mật của con gái mình nói ra tất cả, thì cũng có thành ý, nhưng cái ʍôиɠ của Hà Hồng An tuyệt không sạch sẽ, nói thật chắc chắn là ông ta cùng Triệu Khánh Hổ đều có lợi ích mà giờ đang có gút mắc, suy nghĩ một chút thì cũng thấy, một là giám đốc ngân hàng, chủ quản cho vay tiề , mà Triệu Khánh Hổ là một xí nghiệp dân doanh, xí nghiệp dân doanh vấn đề lớn nhất là đầu tư bỏ vốn, như vậy từ một điểm này cũng có thể thấy được Triệu Khánh Hổ cùng Hà Hồng An liên quan đến lợi ích, vấn đề là gút mắc ở chỗ nào .
Một vấn đề nữa, Đinh Nhị Cẩu nghe được chỉ là do Hà Hồng An thuật lại, hắn chưa từng gặp qua Hà Tình cùng với Từ Kiều Kiều, làm sao biết được trong chuyện này có thể h còn có những chuyện khác?
Cho nên, có thể để đạt được mục đích thì người ta có thể làm tất cả mọi chuyện, hắn phải cẩn thận cho thỏa đáng, nói cách khác, Từ Kiều Kiều cô gái kia đoán chừng chết như thế nào cũng không ai biết .