Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1174 : Hai cha con nói chuyện khác nhau

Ngày đăng: 23:51 16/02/21

CHƯƠNG 1174: HAI CHA CON NÓI CHUYỆN KHÁC NHAU.

-Ái Quốc …hiện tại tình huống Hồ Châu phát triển thế nào rồi, tôi tuy chưa có xuống thành phố xem tình hình, nhưng trước muốn nghe một chút ý kiến của chủ quản địa phương như thế nào.

Lương Văn Tường không có nói quanh co, vừa mới mở miệng liền đề cập đến tình hình phát triển kinh tế …

-Chủ tịch… tôi hôm nay đến đây chính là hồi báo về tình huống sự thật của Hồ Châu, đồng thời cũng muốn mời chủ tịch sắp xếp thời gian xuống Hồ Châu thị sát để chỉ đạo cho chúng tôi những vấn đề cần phải làm, đây là tâm nguyện của cán bộ toàn thành phố a.

Thạch Ái Quốc tuy thấy được lời nói này có chút không thực tế, nhưng bây giờ là hạ cấp đang hướng thượng cấp báo cáo công tác, có mấy ai mà nói chuyện thực tế chứ.

-Thị sát thì có thể, cho dù là ông không nói, khi nào có thời gian tôi sẽ xuống Hồ Châu một chuyến, nhưng hiện tôi cũng nghe được tin tức liên quan tới Hồ Châu, tin tốt thì không có nhiều lắm…Ái Quốc những chuyện này ông cần phải để ý tới mới được…

-Chủ tịch… tôi biết, bởi vì năm trước đã Hồ Châu bị lũ lụt, cho nên việc kêu gọi đầu tư gặp không ít phiền toái, nhưng chúng tôi sẽ không vì những chuyện phiền toái mà gục ngã, chúng tôi cũng đã phái tổ công tác đến phía nam địa khu vùng duyên hải tiến hành kêu gọi đầu tư, chắc cũng không lâu lắm sẽ có hiệu quả.

Thạch Ái Quốc nói lời này rõ ràng chưa đủ, Sở Hạc Hiên gọi trở về báo tình hình đúng là rất khó khăn.

-kêu gọi đầu tư là một phương diện, chủ yếu là cổ vũ khích lệ các công ty dân doanh của địa phương phát triển kinh tế nhanh hơn, tuy rằng kêu gọi đầu tư cũng đúng, nhưng nếu như không các công ty, xí nghiệp của địa phương chúng ta không thể phát triển, như vậy thì nguồn lực lao động của chúng ta bị người địa phương bên ngoài thu hút hết rồi, tự chúng ta không thu được lợi ích gì, ông nói thử xem có phải vậy không?

Lương Văn Tường hỏi.

-Chủ tịch nói rất đúng, điểm này xác thực là tôi chưa có cân nhắc đến, đúng vậy , dựa vào người không bằng dựa vào mình, nếu như tự chúng ta tự phát triển, thì chỉ có các nghiệp công ty bản địa ..

-Kêu gọi đầu tư không thể không làm, mấu chốt là công ty xí nghiệp nào đến đầu tư, hiện tại vùng khai phát đang phát triễn của vùng duyên hải đã vào thời kỳ bão hòa, có rất nhiều sản nghiệp tại bản địa dư thừa, nhưng đa số đều là thuộc về các công ty xí nghiệp có mức ô nhiễm cao, điểm này lúc kêu gọi đầu tư thì nhất định phải chú ý đến.

-Chủ tịch yên tâm đi, chúng tôi nhất định sẽ làm nghiêm về chất lượng, đối với một các xí nghiệp như vậy, sẽ không để cho bọn họ tiến vào Hồ Châu đâu, Hồ Châu có nhiều sông hồ, là một nới có nhiều phong cảnh xinh đẹp, tuyệt sẽ không vì phát triển kinh tế nhất thời mà làm thiệt hại cho con cháu đời sau.

Thạch Ái Quốc nói âm vang hữu lực .

-Ông nói những lời này, làm tôi cũng an tâm.

Lương Văn Tường gật đầu nói .

-Vậy lúc nào thì chủ tịch có thể tới Hồ Châu xem một chút tình huống phát triển vậy?

Thạch Ái Quốc thấy Lương Văn Tường tâm tình không tệ , thừa cơ liền nói .

– Ừ, về chuyện này thì bây giờ vẫn chưa xác định, như vậy đi, Hồng Trình, cậu nhớ ghi nhận lại, Hồ Châu nghe nói là do trăm hồ tạo thành, có dịp chúng ta sẽ đi đến nơi đó xem tình huống phát triển ra sao.

. Lương Văn Tường rất mau mắn nói ra .

Lần này, trong lòng của Thạch Ái Quốc triệt để thả lõng xuống, hiện tại là khách quí đã mời được, phần còn lại chỉ là trong mâm còn chưa có thức ăn ngon mà thôi, đây cũng là một câu đố khó cho Thạch Ái Quốc.

…………………………………………………………………………………………….

Cùng lúc đó, cuộc đối thoại của Đinh Nhị Cẩu cùng anh em Lương Khả Ý cũng đang tiến hành, chỉ có điều sự quan tâm đến từ việc khác.

-Trường Sinh, tôi nghe nói La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương đang ở tại Hồ Châu làm bất động sản, có chuyện này hay không vậy?

Lương Khả Tâm tự nhiên hỏi , làm cho Đinh Nhị Cẩu có chút không phản ứng kịp hắn muốn hỏi vấn đề gì.

-Chuyện này tôi cũng không rõ lắm..

Đinh Nhị Cẩu mặc dù biết Tưởng Hải Dương cùng La Đông Thu đối với mảnh đất xí nghiệp may kia thèm nhỏ nước dãi, nhưng chân chính tiến độ tiến hành tới mức độ nào, hắn quả thật đúng là không biết, việc này nếu Thạch Ái Quốc không gật đầu mà nói, đoán chừng hai tên quan nhị đại này cũng không có cơ hội, vì thế cho nên bọn chúng đã thu phục được Thiệu Nhất Chu với tư cách làm kẻ nội ứng .

-Cậu thật sự không biết?

Lương Khả Tâm biểu thị hoài nghi .

-Thật sự không biết, bất quá chuyện này nếu như mà có thật, cũng sẽ không có mấy người biết rõ, Lương thiếu tại sao lại biết chuyện này?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Trường Sinh, tôi muốn cùng với cậu trao đổi như là bằng hữu với nhau, cái gì mà gọi Lương thiếu, lối xưng hô này nghe thấy buồn nôn quá, cứ xem như là huynh đệ, sau này đừng có gọi tôi như vậy nữa, tôi nghe liền muốn nổi da gà.

Lương Khả Tâm rất thành khẩn nói ra .

Lương Khả Ý nhìn anh của mình liếc nhìn, nghĩ thầm, đây là chuyện gì vậy trời, mới đây khi nghe người ta gọi là Lương thiếu thì còn rất đắc ý, hiện tại lại thay đổi sắc mặt, càng khiến cho Lương Khả Ý đối với anh của mình càng thêm khinh bỉ xem thường.

Đinh Nhị Cẩu cũng không tiện nói ra ý của mình, cho nên cười ha ha, biểu thị như là đã biết, nhưng Lương Khả Tâm hiển nhiên không muốn cứ vậy để cho hắn đi , vì vậy còn nói thêm:

-Trường Sinh, cậu là thổ địa của Hồ Châu, tôi muốn quăng ít tiền để làm kinh doanh, cũng không thể cứ ở nhà để cha nuôi, cậu thấy nơi đó có cái gì thích hợp để đầu tư hay không?

-Đầu tư …có khu đang phát triển đấy, nhưng không biết Lương thiếu muốn đầu tư cái gì?

Đinh Nhị Cẩu hỏi, tuy rất xem thường Lương Khả Tâm, nhưng cơ bản về là lễ nghi thì Đinh Nhị Cẩu vẫn phải hiểu đấy, Đinh Nhị Cẩu cũng không muốn đắc tội với Lương Khả Tâm, bởi vì hắn biết rõ, con người như Lương Khả Tâm, có thể chẳng làm được việc gì, nhưng nếu muốn làm chuyện xấu, thì rất có thể khiến cho người khó lòng phòng bị …

-Bất động sản…, thế nào, tình hình bất động sản đang nóng, nếu làm đầu tư kinh doanh địa ốc, khẳng định kiếm được nhiều tiền.

-Lương thiếu cũng muốn làm bất động sản?

Đinh Nhị Cẩu kinh ngạc hỏi, chẳng lẽ Lương Khả Tâm cũng xem trọng đến mảnh đất xí nghiệp may của Hồ Châu kia, nếu là như vậy, thì náo nhiệt nhiều a .