Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1245 : Tạ cửu lĩnh
Ngày đăng: 23:53 16/02/21
CHƯƠNG 1245 : TẠ CỬU LĨNH.
– Những điều này đều là nói nhảm, em nghĩ rằng chúng ta không biết sao, và những nhà máy sắt thép khác trong nước thép cũng biết, đây là việc không phải nói rồi liền có thể làm được, mà phải trải qua một quá trình gian nan, em có hiểu hay không vậy ?
Tạ Phương Quỳnh bất mãn liếc Đinh Nhị Cẩu nói ra .
Tạ Phương Quỳnh bực bội với Đinh Nhị Cẩu còn có một nguyên nhân khác, đó chính là Lưu Hương Lê, Tạ Phương Quỳnh vẫn luôn cảm thấy Lưu Hương Lê bị thiệt thòi khi Đinh Nhị Cẩu không cưới, mà Lưu Hương Lê lại không chịu lấy chồng là không đáng, tiểu tử này ở bên ngoài thả hoa bắt bướm, trong khi Lưu Hương Lê ở trong nhà giống như là thủ hoạt quả (*sống một mình thờ chồng chết), nên nàng càng thêm đáng giận, đã vậy hắn còn ném cho Lưu Hương Lê một đứa bé.
-Nếu đã biết rõ thì hãy bắt tay vào làm đi, đầu nhập đến khu khai phát thành lập một trung tâm nghiên cứu, em sẽ tìm kiếm người tài giỏi trong ngành sắt thép giùm cho chị trêи mạng lưới internet, đến lúc thành công thì sắt thép Tạ thị sẽ chiếm cứ hàng đầu trong nước về ngành sắt thép, như thế nào?
-Đinh Nhị Cẩu .. chị đã nói, em không khoác lác thì cũng sẽ không chết, chị đã nói xong, hiện chị còn bề bộn nhiều việc, dù sao em đã đến đây rồi, chị sẽ cho cho người an bài cho em cơm nước , sau khi ăn xong thì đi về đi, chị bận lắm không có rảnh trò chuyện cùng với em.
Tạ Phương Quỳnh trực tiếp hạ lệnh trục khách .
-Này chị …em không gấp, giờ cũng không có chuyện gì làm, như vậy đi, em đi ra ngoài trước dạo chơi một hồi, chờ đến lúc nào chị có thời gian, em vẫn còn có việc muốn nói với chị đây.
Nói xong Đinh Nhị Cẩu đứng dậy ra văn phòng, Tạ Phương Quỳnh cũng chẳng quan tâm đến hắn, liền cúi đầu tiếp tục công việc, Đinh Nhị Cẩu thấy mình thật mất mặt .
Bất quá khi ra tới phòng làm việc, vừa vặn gặp lại nữ thư ký của Tạ Phương Quỳnh, kỳ thật cô gái này này nếu nghiêm chỉnh mà nói thì phải gọi là đàn bà, bởi vì hai bầu иɦũ ɦσα của nàng rất lớn, hơn nữa nhất định là vẫn còn trong thời kỳ cho con bυ", vì khi hắn đến gần thì cái mũi chó của hắn đã phát hiện ra cái mùi thơm sữa nồng nồng ở trước ngực nàng.
-Ai …anh cùng tổng giám đốc nói chuyện xong rồi à? Bây giờ muốn đi sao?
-Há, không phải, Phương Quỳnh đang bề bộn nhiều việc, tôi sợ quấy rầy nàng, nên ra ngoài đi dạo một chút.
Đinh Nhị Cẩu nói, đôi mắt không tránh khỏi liếc một cái nhìn lên trêи đôi bầu иɦũ ɦσα đầy đặn sung mãn kia. .
-Tôi là thư ký tổng giám đốc, kiêm luôn thư ký của chủ tịch, tên gọi là Cố Hiểu Thiến, nếu anh rãnh, hay là đi với tôi đến văn phòng của chủ tịch, chủ tịch cũng đang muốn gặp anh đấy.
Cố Hiểu Thiến nghe được Đinh Nhị Cẩu gọi tiếng ‘’ Phương Quỳnh ‘’ thân thiết kia thì trêи người muốn nổi da gà, nhưng điều này cũng xác nhận là nàng phỏng đoán đúng .
Từ khi con gái mình cùng Trọng Hãi ly dị, cảm tình hai cha con nàng không còn tốt, Tạ Cửu Lĩnh vẫn luôn rất lo lắng cho con gái mình không lấy chồng khác được, Tạ gia tại tỉnh Trung Nam cũng là một gia tộc có mặt mũi, bây giờ thì Trọng Hãi cùng người đàn bà khác sau khi kết hôn đã có con rồi, còn con gái của mình vẫn còn độc thân, cho nên ông đối với chuyện tình cảm của con gái mình thì rất quan tâm .
Bởi vậy, ông đã dặn dò nữ thư ký Cố Hiểu Thiến phải để ý đến động tĩnh của con gái mình, nếu có tin tức gì khác lạ về mặt tình cảm, lập tức nói cho ông biết ngay…
Cố Hiểu Thiến thì nóng lòng tại trước mặt chủ tịch lập công, nên lập tức đem tình huống của người đàn ông trẻ này ấp úng nói cho chủ tịch Tạ Cửu Lĩnh, vì thế nên mới có chuyện Cố Hiểu Thiến gọi Đinh Nhị Cẩu đến văn phòng chủ tịch một chuyến.
Đinh Nhị Cẩu ngạc nhiên, người cầm đầu của sắt thép Tạ thị muốn gặp mình, đây là cái chuyện gì vậy ? Hắn quay đầu nhìn lại phòng làm việc của Tạ Phương Quỳnh đang đóng, nghĩ thầm, tại đây không công nổi nàng, chi bằng tìm cách đánh hạ cha nàng thử xem, biết đâu so với nàng tại đây còn có hữu hiệu hơn.
-Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi, mà này…chủ tịch của cô thường yêu thích . . .
Đinh Nhị Cẩu dọc theo trêи đường tìm cách nghe ngóng về vị chủ tịch qua miệng của Cố Hiểu Thiến không dứt, lại khiến cho Cố Hiểu Thiến càng thêm chắc chắc tên đàn ông trẻ tuổi cùng tổng giám đốc mình nhất định là có quan hệ thân mật, bằng không làm sao hỏi cẩn thận như vậy….
Cố Hiểu Thiến mang theo Đinh Nhị Cẩu đến văn phòng chủ tịch, lúc Đinh Nhị Cẩu cùng Tạ Cửu Lĩnh giữa hai bên vừa thấy mặt, cả hai người đều có chút kinh ngạc, ai nấy cũng đều không ngờ tới đối phương lại còn trẻ như thế, cụ thể mà nói, Đinh Nhị Cẩu cũng không nghĩ tới Tạ Cửu Lĩnh thoạt nhìn còn trẻ như vậy.
Còn Tạ Cửu Lĩnh không nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu thoạt nhìn lại quá nhỏ tuổi, cái tuổi này cùng con gái mình hai người thích hợp sao? Nếu là nam nhân lớn tuổi một chút, tìm một nữ nhân nhỏ hờn thì còn có thể hiểu được, nhưng nếu một nữ nhân lớn tuổi tìm một tiểu thí hài, việc này có cảm giác không đáng tin cậy chút nào.
-Xin chào chủ tịch, cháu tên gọi là Đinh Trường Sinh, cũng là bằng hữu của chị Tạ, hôm nay mạo muội tới quấy rầy bác..
Đinh Nhị Cẩu lễ tiết vẫn phải có, hơn nữa lời nói cẫn thận đắn đo rất đúng chỗ, không có vì nhìn thấy đại nhân vật mà thần sắc khẩn trương, bởi vì ngay cả chủ tịch tỉnh thì hắn cũng đều gặp qua rồi, huống chi là Tạ Cửu Lĩnh chỉ là một ông chủ của một tập đoàn tư nhân .
-À…chào tiểu Đinh, cháu khỏe chứ, ngồi đi , tiểu Cố … pha trà.
Đinh Nhị Cẩu đứng ở nơi đó, chờ Tạ Cửu Lĩnh ngồi xuống trước, thì hắn mới ngồi.
-Tiểu Đinh .. cháu từ đâu đến vậy?
-Cháu từ thành phố Hồ Châu tới, cách nơi này cũng khá xa.
-Hồ Châu? Ah .. đó là nơi hữu sơn hữu thủy, bác có đi qua một lần để khảo sát đầu tư, nhưng lúc đó tình hình địa phương trị an hình như là không tốt lắm, khác sạn bác ở cũng thuộc loại cao cấp, vậy mà lúc vừa đi ra ngoài thì tất cả tài vật bị lấy cắp hết sạch, cũng may không có xảy ra án mạng thì cũng không tệ rồi, bây giờ ở đó còn loạn như vậy nữa không?
Tạ Cửu Lĩnh quả nhiên không phải dễ trêu, vừa mới mở miệng ra đã bắt đầu nói rõ chỗ yếu của thành phố Hồ Châu .
-Đó là lúc thời còn bí thư Tưởng Văn Sơn trước kia, hiện tại bây giờ thì tốt hơn nhiều, chủ tịch chắc đã lâu rồi không có quay trở lại Hồ Châu, bây giờ bí thư thành ủy là Thạch Ai Quốc chủ chánh, chính trị thanh minh, trị an đã có cải thiện rất lớn, nếu có thời gian cháu đề nghị bác đi một chuyến nữa đến đó, không nói đến vấn đề đầu tư, chỗ đó có hồ núi hữu tình là một nơi nghỉ dưỡng rất tốt.
Đinh Nhị Cẩu không dấu vết đem vấn đề bị làm khó dễ này hóa giải, lời nói này của hắn làm cho Tạ Cửu Lĩnh cũng gật đầu .
– Những điều này đều là nói nhảm, em nghĩ rằng chúng ta không biết sao, và những nhà máy sắt thép khác trong nước thép cũng biết, đây là việc không phải nói rồi liền có thể làm được, mà phải trải qua một quá trình gian nan, em có hiểu hay không vậy ?
Tạ Phương Quỳnh bất mãn liếc Đinh Nhị Cẩu nói ra .
Tạ Phương Quỳnh bực bội với Đinh Nhị Cẩu còn có một nguyên nhân khác, đó chính là Lưu Hương Lê, Tạ Phương Quỳnh vẫn luôn cảm thấy Lưu Hương Lê bị thiệt thòi khi Đinh Nhị Cẩu không cưới, mà Lưu Hương Lê lại không chịu lấy chồng là không đáng, tiểu tử này ở bên ngoài thả hoa bắt bướm, trong khi Lưu Hương Lê ở trong nhà giống như là thủ hoạt quả (*sống một mình thờ chồng chết), nên nàng càng thêm đáng giận, đã vậy hắn còn ném cho Lưu Hương Lê một đứa bé.
-Nếu đã biết rõ thì hãy bắt tay vào làm đi, đầu nhập đến khu khai phát thành lập một trung tâm nghiên cứu, em sẽ tìm kiếm người tài giỏi trong ngành sắt thép giùm cho chị trêи mạng lưới internet, đến lúc thành công thì sắt thép Tạ thị sẽ chiếm cứ hàng đầu trong nước về ngành sắt thép, như thế nào?
-Đinh Nhị Cẩu .. chị đã nói, em không khoác lác thì cũng sẽ không chết, chị đã nói xong, hiện chị còn bề bộn nhiều việc, dù sao em đã đến đây rồi, chị sẽ cho cho người an bài cho em cơm nước , sau khi ăn xong thì đi về đi, chị bận lắm không có rảnh trò chuyện cùng với em.
Tạ Phương Quỳnh trực tiếp hạ lệnh trục khách .
-Này chị …em không gấp, giờ cũng không có chuyện gì làm, như vậy đi, em đi ra ngoài trước dạo chơi một hồi, chờ đến lúc nào chị có thời gian, em vẫn còn có việc muốn nói với chị đây.
Nói xong Đinh Nhị Cẩu đứng dậy ra văn phòng, Tạ Phương Quỳnh cũng chẳng quan tâm đến hắn, liền cúi đầu tiếp tục công việc, Đinh Nhị Cẩu thấy mình thật mất mặt .
Bất quá khi ra tới phòng làm việc, vừa vặn gặp lại nữ thư ký của Tạ Phương Quỳnh, kỳ thật cô gái này này nếu nghiêm chỉnh mà nói thì phải gọi là đàn bà, bởi vì hai bầu иɦũ ɦσα của nàng rất lớn, hơn nữa nhất định là vẫn còn trong thời kỳ cho con bυ", vì khi hắn đến gần thì cái mũi chó của hắn đã phát hiện ra cái mùi thơm sữa nồng nồng ở trước ngực nàng.
-Ai …anh cùng tổng giám đốc nói chuyện xong rồi à? Bây giờ muốn đi sao?
-Há, không phải, Phương Quỳnh đang bề bộn nhiều việc, tôi sợ quấy rầy nàng, nên ra ngoài đi dạo một chút.
Đinh Nhị Cẩu nói, đôi mắt không tránh khỏi liếc một cái nhìn lên trêи đôi bầu иɦũ ɦσα đầy đặn sung mãn kia. .
-Tôi là thư ký tổng giám đốc, kiêm luôn thư ký của chủ tịch, tên gọi là Cố Hiểu Thiến, nếu anh rãnh, hay là đi với tôi đến văn phòng của chủ tịch, chủ tịch cũng đang muốn gặp anh đấy.
Cố Hiểu Thiến nghe được Đinh Nhị Cẩu gọi tiếng ‘’ Phương Quỳnh ‘’ thân thiết kia thì trêи người muốn nổi da gà, nhưng điều này cũng xác nhận là nàng phỏng đoán đúng .
Từ khi con gái mình cùng Trọng Hãi ly dị, cảm tình hai cha con nàng không còn tốt, Tạ Cửu Lĩnh vẫn luôn rất lo lắng cho con gái mình không lấy chồng khác được, Tạ gia tại tỉnh Trung Nam cũng là một gia tộc có mặt mũi, bây giờ thì Trọng Hãi cùng người đàn bà khác sau khi kết hôn đã có con rồi, còn con gái của mình vẫn còn độc thân, cho nên ông đối với chuyện tình cảm của con gái mình thì rất quan tâm .
Bởi vậy, ông đã dặn dò nữ thư ký Cố Hiểu Thiến phải để ý đến động tĩnh của con gái mình, nếu có tin tức gì khác lạ về mặt tình cảm, lập tức nói cho ông biết ngay…
Cố Hiểu Thiến thì nóng lòng tại trước mặt chủ tịch lập công, nên lập tức đem tình huống của người đàn ông trẻ này ấp úng nói cho chủ tịch Tạ Cửu Lĩnh, vì thế nên mới có chuyện Cố Hiểu Thiến gọi Đinh Nhị Cẩu đến văn phòng chủ tịch một chuyến.
Đinh Nhị Cẩu ngạc nhiên, người cầm đầu của sắt thép Tạ thị muốn gặp mình, đây là cái chuyện gì vậy ? Hắn quay đầu nhìn lại phòng làm việc của Tạ Phương Quỳnh đang đóng, nghĩ thầm, tại đây không công nổi nàng, chi bằng tìm cách đánh hạ cha nàng thử xem, biết đâu so với nàng tại đây còn có hữu hiệu hơn.
-Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi, mà này…chủ tịch của cô thường yêu thích . . .
Đinh Nhị Cẩu dọc theo trêи đường tìm cách nghe ngóng về vị chủ tịch qua miệng của Cố Hiểu Thiến không dứt, lại khiến cho Cố Hiểu Thiến càng thêm chắc chắc tên đàn ông trẻ tuổi cùng tổng giám đốc mình nhất định là có quan hệ thân mật, bằng không làm sao hỏi cẩn thận như vậy….
Cố Hiểu Thiến mang theo Đinh Nhị Cẩu đến văn phòng chủ tịch, lúc Đinh Nhị Cẩu cùng Tạ Cửu Lĩnh giữa hai bên vừa thấy mặt, cả hai người đều có chút kinh ngạc, ai nấy cũng đều không ngờ tới đối phương lại còn trẻ như thế, cụ thể mà nói, Đinh Nhị Cẩu cũng không nghĩ tới Tạ Cửu Lĩnh thoạt nhìn còn trẻ như vậy.
Còn Tạ Cửu Lĩnh không nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu thoạt nhìn lại quá nhỏ tuổi, cái tuổi này cùng con gái mình hai người thích hợp sao? Nếu là nam nhân lớn tuổi một chút, tìm một nữ nhân nhỏ hờn thì còn có thể hiểu được, nhưng nếu một nữ nhân lớn tuổi tìm một tiểu thí hài, việc này có cảm giác không đáng tin cậy chút nào.
-Xin chào chủ tịch, cháu tên gọi là Đinh Trường Sinh, cũng là bằng hữu của chị Tạ, hôm nay mạo muội tới quấy rầy bác..
Đinh Nhị Cẩu lễ tiết vẫn phải có, hơn nữa lời nói cẫn thận đắn đo rất đúng chỗ, không có vì nhìn thấy đại nhân vật mà thần sắc khẩn trương, bởi vì ngay cả chủ tịch tỉnh thì hắn cũng đều gặp qua rồi, huống chi là Tạ Cửu Lĩnh chỉ là một ông chủ của một tập đoàn tư nhân .
-À…chào tiểu Đinh, cháu khỏe chứ, ngồi đi , tiểu Cố … pha trà.
Đinh Nhị Cẩu đứng ở nơi đó, chờ Tạ Cửu Lĩnh ngồi xuống trước, thì hắn mới ngồi.
-Tiểu Đinh .. cháu từ đâu đến vậy?
-Cháu từ thành phố Hồ Châu tới, cách nơi này cũng khá xa.
-Hồ Châu? Ah .. đó là nơi hữu sơn hữu thủy, bác có đi qua một lần để khảo sát đầu tư, nhưng lúc đó tình hình địa phương trị an hình như là không tốt lắm, khác sạn bác ở cũng thuộc loại cao cấp, vậy mà lúc vừa đi ra ngoài thì tất cả tài vật bị lấy cắp hết sạch, cũng may không có xảy ra án mạng thì cũng không tệ rồi, bây giờ ở đó còn loạn như vậy nữa không?
Tạ Cửu Lĩnh quả nhiên không phải dễ trêu, vừa mới mở miệng ra đã bắt đầu nói rõ chỗ yếu của thành phố Hồ Châu .
-Đó là lúc thời còn bí thư Tưởng Văn Sơn trước kia, hiện tại bây giờ thì tốt hơn nhiều, chủ tịch chắc đã lâu rồi không có quay trở lại Hồ Châu, bây giờ bí thư thành ủy là Thạch Ai Quốc chủ chánh, chính trị thanh minh, trị an đã có cải thiện rất lớn, nếu có thời gian cháu đề nghị bác đi một chuyến nữa đến đó, không nói đến vấn đề đầu tư, chỗ đó có hồ núi hữu tình là một nơi nghỉ dưỡng rất tốt.
Đinh Nhị Cẩu không dấu vết đem vấn đề bị làm khó dễ này hóa giải, lời nói này của hắn làm cho Tạ Cửu Lĩnh cũng gật đầu .