Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1261 : Hai việc khác nhau
Ngày đăng: 23:54 16/02/21
CHƯƠNG 1261: HAI VIỆC KHÁC NHAU..
Đinh Nhị Cẩu tắm rửa xong khoác lên áo ngủ ngồi ở giường đang xem một quyển tạp chí, đây là tạp chí thời thượng mà Tương Ngọc Điệp thích nhất, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhìn không ra cái tạp chí này có gì hay để mà nhìn, lúc này trong toilet truyền đến rào rào tiếng nước .
Hắn có thể tưởng tượng bên trong toilet là hình ảnh một mỹ nhân đang tắm rửa, vốn hôm nay không có ý định tới nơi này, nhưng Tương Ngọc Điệp ba lần bảy lượt gọi điện thoại tới, nói là tìm hắn có việc cần, cho nên lúc hắn tới đây thì thời điểm đã muộn rồi, nhưng Tương Ngọc Điệp vẫn còn đang chờ hắn cùng ăn cơm .
Tóc còn ướt, màu trắng khăn tắm chỉ đủ bao lấy phân nữa hai bầu иɦũ ɦσα, mà phía dưới cũng chỉ có vây quanh hờ hững hơn nữa bờ ʍôиɠ lớn của Tương Ngọc Điệp, để cho Đinh Nhị Cẩu có chút nhìn thấy một ít lông đen trêи cái âʍ ɦộ nàng, như ẩn như hiện, như gần như xa, cái này là rất hấp dẫn bàn tay của đàn ông đưa vào sờ soạng đấy.
– Nhìn cái gì mà chằm chằm vậy, bộ thấy lạ lắm sao?
Thấy ánh mắt Đinh Nhị Cẩu nhìn không chớp bên dưới hạ thể mình, Tương Ngọc Điệp đắc ý nói .
-Không có gì là lạ, nhưng mỗi lần nhìn thấy cái đó của chị thì em cảm giác háo hức giống như sắp làm chú rể, không biết tối nay có cuồng nhiệt giống như vậy nữa không đây?
Đinh Nhị Cẩu đem quyển tạp chí trong tay ném vào một bên, hướng phía Tương Ngọc Điệp đưa tay tới .
Tương Ngọc Điệp duỗi ra bàn tay trắng, để lên lòng bàn tay Đinh Nhị Cẩu, còn chưa có phản ứng lại, thì đã bị Đinh Nhị Cẩu kéo qua, nàng vừa vặn ngồi ở trêи đùi Đinh Nhị Cẩu, do Tưởng Trong Ngọc Điệp cái gì cũng không có mặc, cho nên lúc nàng giang rộng ra chân cưỡi trêи đùi Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu liền cảm nhận được trêи đùi mình nham nhám thảm lông âʍ ɦộ nàng cạ lên, đám thảm lông xù vẫn còn dính nước, nên hắn có cảm giác hơi lạnh.
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái ngửa về đằng sau kéo lấy Tương Ngọc Điệp ngã về phía trêи giường rộng lớn, Tương Ngọc Điệp theo bản năng xoay thân ở trêи giường lồm cồm bò lên, nhưng cái động tác này, đem nguyên cái âʍ ɦộ lồ lộ chính giữa hai chân, phía sau cái ʍôиɠ hiện ra đầy đủ trước mắt hắn…
Sớm bị ɖu͙ƈ hỏa nấu chảy, Đinh Nhị Cẩu liền nhổm đậy lập tức dùng miệng nhanh chóng hôn lên trêи hai mép lớn no đủ tuyệt vời còn sũng nước..
-Um..
Tương Ngọc Điệp hai đùi co rụt lại, hai chân quỳ ở trêи giường thân mình lập tức hơi nhấn về phía trước một chút, miệng phát ra tiếng um mất hồn..
Cái miệng của Đinh Nhị Cẩu tiếp tục bám theo, tham lam ngậm lấy cái mép mềm mại, Tương Ngọc Điệp thân thể lại nghiêng về phía trước, cả thân trêи ghé nằm vào trêи giường, chỉ còn nhông cái ʍôиɠ lên để cho hắn liềm láp cái âʍ ɦộ của mình.
………………………………………………………………………………………..
Sau một lúc được hắn bυ" ɭϊếʍ bên dưới hạ thể, Tương Ngọc Điệp đem thân mình lật lộn lại, thì cái âʍ ɦộ càng thêm rõ ràng trình diện trước mặt của hắn, khe thịt trung gian đã ướt át dịch nhờn trào ra bọt nước che kín luôn cả cái cửa miệng ɦσα ɦuyệt,Tương Ngọc Điệp có cái lỗ ɦσα ɦuyệt phấn nộn kiều diễm cực kỳ!
-A…
Theo Đinh Nhị Cẩu mãnh liệt âu yếm, cơn động ɖu͙ƈ của Tương Ngọc Điệp phủ trong nháy mắt đã bạo phát, cái đầu say mê ngửa về phía sau, mái tóc bởi vì động tác kịch liệt mà phủ rối loạn tại bên gối, miệng phát ra tiếng rêи rỉ như được giải thoát ..
Từ cửa miệng ɦσα ɦuyệt co rụt lại vừa xong, thì bên trong dịch nhờn lại dâng lên trào ra, tiếp theo thân thể mềm mại kiều mỵ, nằm ngửa ở trêи giường càng không ngừng run rẩy…cặp đùi trắng lập tức thật chặc kẹp lấy đầu của Đinh Nhị Cẩu, hai tay vỗ về mái tóc của hắn, thân mình uốn éo lay động lắc lư.
Tương Ngọc Điệp hai má ửng hồng, thở gấp mãnh liệt.
– Em cho vào nhanh lên đi….chị muốn…
Theo câu nói rêи rỉ khát cầu kêu gọi, Đinh Nhị Cẩu ngồi thẳng dậy, cánh tay thật chặc giữ lấy bên hông, Tương Ngọc Điệp đang nằm xụi lơ ở trêи giường, cây ƈôи ȶɦịt nhanh chóng phá huyệt mà vào, cắm thẳng xuống đến tận cùng gốc rể bên trong ɦσα ɦuyệt nàng.
-Á….ui…um….úi…ui….
Tương Ngọc Điệp dùng một loại âm thanh sướиɠ kɧօáϊ nức nở, tiếng rêи vào lỗ tai hắn như là thúc giục, đôi mắt đẹp si mê nhìn hắn, trong ánh mắt toát ra sương mù đến mức tận cùng xuân tình..
…………………………………………………………………………………
Lần giao hoan này nhanh chóng nhưng vô cùng cuồng liệt, cơn cáo trào tới đột nhiên nhưng rất là đúng chỗ, bọn họ thân thể hòa tâm linh đều đạt đến cực hạn cơn sung sướиɠ ở bên trong, đồng thời vượt qua kɧօáϊ lạc đỉnh phong, phiêu phiêu ɖu͙ƈ tiên…
……………………………………………………………………………………
Đến khi hai nguời an tĩnh lại , Đinh Nhị Cẩu vỗ về vuốt lấy mái tóc của nàng hỏi.
-Hôm nay gọi điện thoại nhiều lần, có chuyện gì vậy chị? Về sau nếu có chuyện gì, thì cứ đến phòng làm việc của em..
-Đi chết đi … chị không tới đó rồi, văn phòng khu khai phát của em đều có tấm ngăn che kín lại, chị đến nhỡ em nổi hứng lên đè ra ăn ngay tại chổ cho chết à, khi đó đầy người trêи lầu sẽ biết chị là tình nhân của em, lúc đó em sẽ cao hứng lắm phải không?
-Vậy cũng tốt thôi.. để sau này ai còn dám cua chị..
Đinh Nhị Cẩu ngang ngược nói ra .
-Chị định đến khu đang phát triển đầu tư xây dựng một xí nghiệp dược, em cảm thấy thế nào, kiếm cho chị một vị trí đi..
Tương Ngọc Điệp dù sao cũng là đang lợi dụng Đinh Nhị Cẩu, cho nên lời nói này cùng với nhịp tim đập nhanh hơn không ít .
-Chị muốn xây dựng xí nghiệp dược, tốt lắm .. chị cùng người hùn vốn hay là tự mình làm ? Xí nghiệp nhà của chị đang nằm bên ngoài mà, nghĩ như thế nào mà lại dọn đến đây vậy?
Đinh Nhị Cẩu không quan tâm nhiều, ở trong mắt hắn phàm là ai đến khu đang phát triển đầu tư, thì đó là một sự ủng hộ đối với khu khai phát, càng nhiều càng tốt …
-Không phải là dọn về đây, mà là kiếm một chỗ xây dựng xí nghiệp theo như ý định, đây cũng là do bố cục tại Hồ Châu thuận tiện, bước tiếp theo là sẽ phân phối đến tình Trung Bắc, hiện tại các loại dược phẩm cảm cúm cung không đủ cầu, cho nên chị phân phối thuốc ra từ nơi đây, sẽ tiết kiệm được giá trị của thành phẩm.
Tương Ngọc Điệp tìm cách nói ra .
-Vậy thì được rồi, chị đem hồ sơ tài liệu nộp qua khu đang phát triển đi, em sẽ làm cho chị, nhưng về vấn đề ô nhiễm môi trường thì chị cần nghĩ kĩ về phương thức xử lý, vì tất cả các xí nghiệp dược dù lớn hay nhỏ đều sẽ có ô nhiễm, em không muốn đến thời điểm đó lại có người tìm đến chị tính sổ, với lại chị cũng là một người của công chúng, vạn nhất bị moi ra thì không tốt đâu.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Chị biết, vấn đề này yên tâm đi, còn có chuyện, chị có đứa em, không muốn để cho nó cứ tiếp tục ở trong nước, đã gây cho chị không ít tai hoạ, chị muốn đem nó đưa ra nước ngoài đi học, về phương diện xuất ngoại này, chị cũng không biết cách thức làm sao, em giúp chị hỏi qua một chút?
-Không thành vấn đề, việc này cứ giao cho em, chị nhờ nhiều việc như vậy, em đều sẵn sàng giúp chị, chẳng lẽ không cái gì khen thưởng sao?
Đinh Nhị Cẩu bàn tay bám lấy phía sau gáy của Tương Ngọc Điệp kéo dần xuống dưới háng của mình, không có hảo ý nhìn Tương Ngọc Điệp nói ra .
Hiểu ý hắn, mặc kệ là trêи cây côn thịt của hắn còn đang dính đầy hỗn hợp tϊиɦ ɖϊƈh͙ tanh tưởi và dịch nhờn hằng nồngcủa mình tiết ra, Tương Ngọc Điệp mở ra đôi môi mọng nước le lưỡi ra bắt đầu ʍút̼ ɭϊếʍ lấy.
……………………………………………………………………………………
-Nơi này cũng khá lớn, nhưng nhìn qua thì không thấy giống như là khu đang phát triển, mà tựa như một cái nông trường tự phát vậy.
Tạ Cửu Lĩnh bĩu môi nói .
-Con cũng vậy, không nghĩ tới khu đang phát triển của Hồ Châu là cái dạng như thế này.
Bởi vì lo lắng cha mình một mình chạy khắp nơi, nên Tạ Phương Quỳnh tự mình lái xe để hai người cùng tới Hồ Châu, mà không làm kinh động bất luận đến ai, trực tiếp đến thành phố nghỉ tại khác sạn, sau đó đã đi tới khu đang phát triển, nhưng khu đang phát triển này tạo cho cảm giác của bọn họ rất là tiêu điều.
-Nhưng suy cho cùng thì đây đối với chúng ta cũng là một điều tốt, chúng ta sẽ có thể sớm chọn được khu vực tốt, đến lúc đó sẽ có lợi hơn, nếu như chờ đến lúc có nhiều công ty xí nghiệp tiến vào, thì chỉ sợ cũng không có dễ để nói chuyện, vô luận như thế nào, sắt thép cũng là một loại ngành nghề hao tổn các hạng mục rất cao, cái hạng mục này Hồ Châu có dám tiếp nhận hay không là một chuyện, còn chuyện bên Kinh Sơn chúng ta có buông ra hay không lại là một chuyện khác.
Tạ Cửu Lĩnh nói ra .
-Cha… con cảm thấy, chúng ta là nên suy tính cẩn thận lại việc chúng ta chuyển đổi từ khai thác sắt thép qua chế tạo vật liệu cao cấp, một mặt là trong nước sắt thép cấp thấp thì chồng chất như núi , một mặt khác là nếu làm chế tạo vật liệu cao cấp thì sắt thép cần phải nhập khẩu…
-Con nói đúng không sai, nhưng còn về vấn đề kỹ thuật thì đâu rồi, kỹ thuật chế tạo sắt thép ở nơi nào?
-Chúng ta có thể ra nước ngoài đầu tư làm thì sẽ thuận tiện hơn là mày mò làm trong nước a …
Tạ Phương Quỳnh quật cường nói ra .
Đinh Nhị Cẩu tắm rửa xong khoác lên áo ngủ ngồi ở giường đang xem một quyển tạp chí, đây là tạp chí thời thượng mà Tương Ngọc Điệp thích nhất, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhìn không ra cái tạp chí này có gì hay để mà nhìn, lúc này trong toilet truyền đến rào rào tiếng nước .
Hắn có thể tưởng tượng bên trong toilet là hình ảnh một mỹ nhân đang tắm rửa, vốn hôm nay không có ý định tới nơi này, nhưng Tương Ngọc Điệp ba lần bảy lượt gọi điện thoại tới, nói là tìm hắn có việc cần, cho nên lúc hắn tới đây thì thời điểm đã muộn rồi, nhưng Tương Ngọc Điệp vẫn còn đang chờ hắn cùng ăn cơm .
Tóc còn ướt, màu trắng khăn tắm chỉ đủ bao lấy phân nữa hai bầu иɦũ ɦσα, mà phía dưới cũng chỉ có vây quanh hờ hững hơn nữa bờ ʍôиɠ lớn của Tương Ngọc Điệp, để cho Đinh Nhị Cẩu có chút nhìn thấy một ít lông đen trêи cái âʍ ɦộ nàng, như ẩn như hiện, như gần như xa, cái này là rất hấp dẫn bàn tay của đàn ông đưa vào sờ soạng đấy.
– Nhìn cái gì mà chằm chằm vậy, bộ thấy lạ lắm sao?
Thấy ánh mắt Đinh Nhị Cẩu nhìn không chớp bên dưới hạ thể mình, Tương Ngọc Điệp đắc ý nói .
-Không có gì là lạ, nhưng mỗi lần nhìn thấy cái đó của chị thì em cảm giác háo hức giống như sắp làm chú rể, không biết tối nay có cuồng nhiệt giống như vậy nữa không đây?
Đinh Nhị Cẩu đem quyển tạp chí trong tay ném vào một bên, hướng phía Tương Ngọc Điệp đưa tay tới .
Tương Ngọc Điệp duỗi ra bàn tay trắng, để lên lòng bàn tay Đinh Nhị Cẩu, còn chưa có phản ứng lại, thì đã bị Đinh Nhị Cẩu kéo qua, nàng vừa vặn ngồi ở trêи đùi Đinh Nhị Cẩu, do Tưởng Trong Ngọc Điệp cái gì cũng không có mặc, cho nên lúc nàng giang rộng ra chân cưỡi trêи đùi Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu liền cảm nhận được trêи đùi mình nham nhám thảm lông âʍ ɦộ nàng cạ lên, đám thảm lông xù vẫn còn dính nước, nên hắn có cảm giác hơi lạnh.
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái ngửa về đằng sau kéo lấy Tương Ngọc Điệp ngã về phía trêи giường rộng lớn, Tương Ngọc Điệp theo bản năng xoay thân ở trêи giường lồm cồm bò lên, nhưng cái động tác này, đem nguyên cái âʍ ɦộ lồ lộ chính giữa hai chân, phía sau cái ʍôиɠ hiện ra đầy đủ trước mắt hắn…
Sớm bị ɖu͙ƈ hỏa nấu chảy, Đinh Nhị Cẩu liền nhổm đậy lập tức dùng miệng nhanh chóng hôn lên trêи hai mép lớn no đủ tuyệt vời còn sũng nước..
-Um..
Tương Ngọc Điệp hai đùi co rụt lại, hai chân quỳ ở trêи giường thân mình lập tức hơi nhấn về phía trước một chút, miệng phát ra tiếng um mất hồn..
Cái miệng của Đinh Nhị Cẩu tiếp tục bám theo, tham lam ngậm lấy cái mép mềm mại, Tương Ngọc Điệp thân thể lại nghiêng về phía trước, cả thân trêи ghé nằm vào trêи giường, chỉ còn nhông cái ʍôиɠ lên để cho hắn liềm láp cái âʍ ɦộ của mình.
………………………………………………………………………………………..
Sau một lúc được hắn bυ" ɭϊếʍ bên dưới hạ thể, Tương Ngọc Điệp đem thân mình lật lộn lại, thì cái âʍ ɦộ càng thêm rõ ràng trình diện trước mặt của hắn, khe thịt trung gian đã ướt át dịch nhờn trào ra bọt nước che kín luôn cả cái cửa miệng ɦσα ɦuyệt,Tương Ngọc Điệp có cái lỗ ɦσα ɦuyệt phấn nộn kiều diễm cực kỳ!
-A…
Theo Đinh Nhị Cẩu mãnh liệt âu yếm, cơn động ɖu͙ƈ của Tương Ngọc Điệp phủ trong nháy mắt đã bạo phát, cái đầu say mê ngửa về phía sau, mái tóc bởi vì động tác kịch liệt mà phủ rối loạn tại bên gối, miệng phát ra tiếng rêи rỉ như được giải thoát ..
Từ cửa miệng ɦσα ɦuyệt co rụt lại vừa xong, thì bên trong dịch nhờn lại dâng lên trào ra, tiếp theo thân thể mềm mại kiều mỵ, nằm ngửa ở trêи giường càng không ngừng run rẩy…cặp đùi trắng lập tức thật chặc kẹp lấy đầu của Đinh Nhị Cẩu, hai tay vỗ về mái tóc của hắn, thân mình uốn éo lay động lắc lư.
Tương Ngọc Điệp hai má ửng hồng, thở gấp mãnh liệt.
– Em cho vào nhanh lên đi….chị muốn…
Theo câu nói rêи rỉ khát cầu kêu gọi, Đinh Nhị Cẩu ngồi thẳng dậy, cánh tay thật chặc giữ lấy bên hông, Tương Ngọc Điệp đang nằm xụi lơ ở trêи giường, cây ƈôи ȶɦịt nhanh chóng phá huyệt mà vào, cắm thẳng xuống đến tận cùng gốc rể bên trong ɦσα ɦuyệt nàng.
-Á….ui…um….úi…ui….
Tương Ngọc Điệp dùng một loại âm thanh sướиɠ kɧօáϊ nức nở, tiếng rêи vào lỗ tai hắn như là thúc giục, đôi mắt đẹp si mê nhìn hắn, trong ánh mắt toát ra sương mù đến mức tận cùng xuân tình..
…………………………………………………………………………………
Lần giao hoan này nhanh chóng nhưng vô cùng cuồng liệt, cơn cáo trào tới đột nhiên nhưng rất là đúng chỗ, bọn họ thân thể hòa tâm linh đều đạt đến cực hạn cơn sung sướиɠ ở bên trong, đồng thời vượt qua kɧօáϊ lạc đỉnh phong, phiêu phiêu ɖu͙ƈ tiên…
……………………………………………………………………………………
Đến khi hai nguời an tĩnh lại , Đinh Nhị Cẩu vỗ về vuốt lấy mái tóc của nàng hỏi.
-Hôm nay gọi điện thoại nhiều lần, có chuyện gì vậy chị? Về sau nếu có chuyện gì, thì cứ đến phòng làm việc của em..
-Đi chết đi … chị không tới đó rồi, văn phòng khu khai phát của em đều có tấm ngăn che kín lại, chị đến nhỡ em nổi hứng lên đè ra ăn ngay tại chổ cho chết à, khi đó đầy người trêи lầu sẽ biết chị là tình nhân của em, lúc đó em sẽ cao hứng lắm phải không?
-Vậy cũng tốt thôi.. để sau này ai còn dám cua chị..
Đinh Nhị Cẩu ngang ngược nói ra .
-Chị định đến khu đang phát triển đầu tư xây dựng một xí nghiệp dược, em cảm thấy thế nào, kiếm cho chị một vị trí đi..
Tương Ngọc Điệp dù sao cũng là đang lợi dụng Đinh Nhị Cẩu, cho nên lời nói này cùng với nhịp tim đập nhanh hơn không ít .
-Chị muốn xây dựng xí nghiệp dược, tốt lắm .. chị cùng người hùn vốn hay là tự mình làm ? Xí nghiệp nhà của chị đang nằm bên ngoài mà, nghĩ như thế nào mà lại dọn đến đây vậy?
Đinh Nhị Cẩu không quan tâm nhiều, ở trong mắt hắn phàm là ai đến khu đang phát triển đầu tư, thì đó là một sự ủng hộ đối với khu khai phát, càng nhiều càng tốt …
-Không phải là dọn về đây, mà là kiếm một chỗ xây dựng xí nghiệp theo như ý định, đây cũng là do bố cục tại Hồ Châu thuận tiện, bước tiếp theo là sẽ phân phối đến tình Trung Bắc, hiện tại các loại dược phẩm cảm cúm cung không đủ cầu, cho nên chị phân phối thuốc ra từ nơi đây, sẽ tiết kiệm được giá trị của thành phẩm.
Tương Ngọc Điệp tìm cách nói ra .
-Vậy thì được rồi, chị đem hồ sơ tài liệu nộp qua khu đang phát triển đi, em sẽ làm cho chị, nhưng về vấn đề ô nhiễm môi trường thì chị cần nghĩ kĩ về phương thức xử lý, vì tất cả các xí nghiệp dược dù lớn hay nhỏ đều sẽ có ô nhiễm, em không muốn đến thời điểm đó lại có người tìm đến chị tính sổ, với lại chị cũng là một người của công chúng, vạn nhất bị moi ra thì không tốt đâu.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Chị biết, vấn đề này yên tâm đi, còn có chuyện, chị có đứa em, không muốn để cho nó cứ tiếp tục ở trong nước, đã gây cho chị không ít tai hoạ, chị muốn đem nó đưa ra nước ngoài đi học, về phương diện xuất ngoại này, chị cũng không biết cách thức làm sao, em giúp chị hỏi qua một chút?
-Không thành vấn đề, việc này cứ giao cho em, chị nhờ nhiều việc như vậy, em đều sẵn sàng giúp chị, chẳng lẽ không cái gì khen thưởng sao?
Đinh Nhị Cẩu bàn tay bám lấy phía sau gáy của Tương Ngọc Điệp kéo dần xuống dưới háng của mình, không có hảo ý nhìn Tương Ngọc Điệp nói ra .
Hiểu ý hắn, mặc kệ là trêи cây côn thịt của hắn còn đang dính đầy hỗn hợp tϊиɦ ɖϊƈh͙ tanh tưởi và dịch nhờn hằng nồngcủa mình tiết ra, Tương Ngọc Điệp mở ra đôi môi mọng nước le lưỡi ra bắt đầu ʍút̼ ɭϊếʍ lấy.
……………………………………………………………………………………
-Nơi này cũng khá lớn, nhưng nhìn qua thì không thấy giống như là khu đang phát triển, mà tựa như một cái nông trường tự phát vậy.
Tạ Cửu Lĩnh bĩu môi nói .
-Con cũng vậy, không nghĩ tới khu đang phát triển của Hồ Châu là cái dạng như thế này.
Bởi vì lo lắng cha mình một mình chạy khắp nơi, nên Tạ Phương Quỳnh tự mình lái xe để hai người cùng tới Hồ Châu, mà không làm kinh động bất luận đến ai, trực tiếp đến thành phố nghỉ tại khác sạn, sau đó đã đi tới khu đang phát triển, nhưng khu đang phát triển này tạo cho cảm giác của bọn họ rất là tiêu điều.
-Nhưng suy cho cùng thì đây đối với chúng ta cũng là một điều tốt, chúng ta sẽ có thể sớm chọn được khu vực tốt, đến lúc đó sẽ có lợi hơn, nếu như chờ đến lúc có nhiều công ty xí nghiệp tiến vào, thì chỉ sợ cũng không có dễ để nói chuyện, vô luận như thế nào, sắt thép cũng là một loại ngành nghề hao tổn các hạng mục rất cao, cái hạng mục này Hồ Châu có dám tiếp nhận hay không là một chuyện, còn chuyện bên Kinh Sơn chúng ta có buông ra hay không lại là một chuyện khác.
Tạ Cửu Lĩnh nói ra .
-Cha… con cảm thấy, chúng ta là nên suy tính cẩn thận lại việc chúng ta chuyển đổi từ khai thác sắt thép qua chế tạo vật liệu cao cấp, một mặt là trong nước sắt thép cấp thấp thì chồng chất như núi , một mặt khác là nếu làm chế tạo vật liệu cao cấp thì sắt thép cần phải nhập khẩu…
-Con nói đúng không sai, nhưng còn về vấn đề kỹ thuật thì đâu rồi, kỹ thuật chế tạo sắt thép ở nơi nào?
-Chúng ta có thể ra nước ngoài đầu tư làm thì sẽ thuận tiện hơn là mày mò làm trong nước a …
Tạ Phương Quỳnh quật cường nói ra .