Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1282 : Nắm bắt cơ hội và may mắn
Ngày đăng: 23:55 16/02/21
CHƯƠNG 1282 NẮM BẮT CƠ HỘI VÀ MAY MẮN.
Nghe Đinh Trường Sinh nói như thế, Lâm Xuân Hiểu chỉ khẽ mỉm cười, tựa như đối với lời nói của Đinh Trường Sinh không cho là đúng, cũng khó trách, dưới cái nhìn của nàng, cái ý nghĩ này của Đinh Trường Sinh thật sự là quá ngây thơ.
-Trường Sinh, em cân nhắc vấn đề sao lại đơn giản như vậy, bất luận chủ nhiệm Hạ nghĩ như thế nào, mấy năm qua Hạ Phi trêи cương vị chủ tịch trấn cũng đã trưởng thành không ít, em không thể dùng ánh mắt trước kia để nhìn người bây giờ, hơn nữa em ly khai khỏ trấn Sơn Lâm đã nhiều năm rồi, em có biết trấn Sơn Lâm đã xảy ra những chuyện gì ? Chị thấy tốt hơn là em đem tinh lực đặt của mình đặt ở khu đang phát triển Hồ Châu thì tốt hơn đấy
Lâm Xuân Hiểu nói xong thì sắc mặc âm trầm thay đổi .
-Vậy thì tốt, ở chỗ này đang nóng bỏng, hi vọng Lâm bí thư có thể sớm ngày đến đây , con người của em năng lực có hạn, không chống đỡ nổi cục diện lớn như vậy, chị là người được La bí thư điểm danh, em tin vào ánh mắt của La bí thư.
Đinh Trường Sinh lạnh nhạt nói ra, nói xong cũng quay người hướng phía công trường đi đến, cũng không liếc nhìn Lâm Xuân Hiểu ..
La Hương Nguyệt mặc dù cách hai người không gần, nhưng vẫn luôn nhìn chú lên ý đến hai người nói chuyện với nhau, nhưng nhìn thấy cuộc nói chuyện hình như không được tốt, cho đến khi Đinh Trường Sinh rời đi đến công trường, La Hương Nguyệt không còn giữ bình tĩnh được nữa , tranh thủ thời gian chận Đinh Trường Sinh đang đi .
-Đinh Trường Sinh, chuyện gì xảy ra vậy?
La Hương Nguyệt vội hỏi.
Nhưng Đinh Trường Sinh không có phản ứng đến câu hỏi của nàng, mà là vượt qua tiếp tục đi lên phía trước, La Hương Nguyệt nóng nảy, duỗi tay nắm lấy Đinh Trường Sinh, hỏi :
-Đến cùng chuyện gì xảy ra ? Đinh Trường Sinh, sự tình đã trôi qua lâu như vậy rồi, em làm sao cứ để ý trong lòng vậy , Lâm bí thư cũng đã khiêm nhượng cùng em rồi, em không thể rộng lượng một chút sao..
-Ai ..chị La không biết rõ, người kia chính là một quan liêu, đạo bất đồng bất tương vi mưu, về sau chị có đi theo thì hãy cẩn thận một chút a.
Nói xong, Đinh Trường Sinh không ngó tới La Hương Nguyệt, đi nhanh về phía trước, lời nói này của hắn làm La Hương Nguyệt sững sờ, nàng quay đầu lại liếc nhìn Lâm Xuân Hiểu, thì thấy Lâm Xuân Hiểu đã hướng về phía chiếc xe hơi rồi, tức giận La Hương Nguyệt giậm chân một cái..
La Hương Nguyệt theo sát Lâm Xuân Hiểu lên xe, sau đó lái xe quay đầu hướng về nội thành chạy đi, lưu lại một làn khói bụi mịt mù tại vùng đất đai hoang vu của khu đang phát triển.
-Chị Lâm , chuyện gì xảy ra vậy, đàm phán không thành rồi hả?
La Hương Nguyệt vốn không muốn hỏi lời này, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn không được.
-Tên tiểu tử thúi này, vẫn đối với chuyện ngày trước hắn vẫn canh cánh trong lòng, đến bây giờ cũng còn nhắc đến nợ cũ năm đó, còn nữa, em trở về giúp chị tìm hiểu một chút, nhìn xem Hạ Phi ở mặt dưới có phải hay là đã rất hư hỏng không tưởng nổi rồi, vừa rồi Đinh Trường Sinh lại đưa ra cái vấn đề này, giống như Hạ Phi tại trấn Sơn Lâm đang phát triển phân chia thì tiền rất lợi hại…
Lâm Xuân Hiểu nói ra .
-Há, vừa rồi có phải vì chuyện này mà hai người nháo lên?
-Có lẽ là vậy, có thời gian thì tốt nhất em cùng tên tiểu tử thúi này nói chuyện đi, chị phát hiện hắn tuy chức quan làm càng lúc càng lớn, nhưng về mặt chính trị thì chưa có kinh nghiệm, chỉ cần nói về vấn đề Hạ Phi này, chủ nhiệm Hạ vẫn là phụ tách phòng tổ chức cán bộ thành phố Bạch Sơn, tại Bạch Sơn ai mà không cho Hạ Phi mấy phần mặt mũi, còn tên Đinh Trường Sinh, thì bắt lấy điểm này mà canh cánh trong lòng, chẳng qua là hắn đã ra khỏi Bạch Sơn rồi, còn nếu chưa ra khỏi Bạch Sơn, ở bên dưới huyện thị khu lăn lộn, thì có dám làm như vầy không? Ai , tức chết chị rồi.
Lâm Xuân Hiểu thở phù phù nói .
La Hương Nguyệt cuối cùng đã biết rõ Đinh Trường Sinh vì sao gọi Lâm Xuân Hiểu là quan liêu rồi, nguyên lai gốc rễ vấn đề nằm ở chỗ này, nhưng đối với chuyện này La Hương Nguyệt không đứng về phía bên Đinh Trường Sinh, quan trường là cái thế giới phức tạp nhất, ngay cả con nhện dệt tơ cao minh nhất cũng dệt không nỗi lối đi ra, quan hệ lại có bên trong quan hệ, trong ngươi có ta, ta bên trong lại có ngươi, sông có khúc người có lúc, bất định lúc nào cũng có thể phải dùng tới lẫn nhau, cho nên cái lưới tơ này cũng có tính hai mặt, sống hay chết thì phải nhìn vào chính ngươi
-Thế nhưng mà theo chuyện ngày hôm nay xem ra, em cảm thấy chúng ta đến nơi đây hình như là không được thuận lợi rồi, Đinh Trường Sinh đây chỉ là một bước đệm nhỏ , chỉ sợ thêm việc… lớn còn khó hơn ở phía sau, nội cửa ải Đinh Trường Sinh này thì đã thấy khó chịu rồi , huống chi nội bộ Hồ Châu hiện tại rất là phức tạp.
-Ơ …..em còn nghiên cứu đến cục diện chính trị Hồ Châu nữa hả?
Lâm Xuân Hiểu xoay mặt cười cười hỏi.
-Ai .. đi theo lãnh đạo nhận cái chết, thì cũng phải biết đến cùng là mình chết như thế nào chứ..
La Hương Nguyệt thở dài nói ra .
-Hừ…thôi đi, cái gì mà chết cái gì mà sống, chị tin tưởng, chỉ cần La bí thư còn tại Hồ Châu, chúng ta nếu muốn làm một phen sự nghiệp không phải là không có thể, hơn nữa em đã nghiên cứu cục diện chính trị Hồ Châu, chị cũng không có nhàn rỗi , thông qua một ít quan hệ trêи tỉnh, thì giống như trêи tỉnh đối với hiện trạng thành phố Hồ Châu thì bất mãn vô cùng, Thạch Aí Quốc tại Hồ Châu có thể còn trụ được bao lâu thật vẫn khó mà nói.
Lâm Xuân Hiểu lời nói này không khác gì quăng ra một quả tạc đạn nặng ký, làm cho La Hương Nguyệt có chút ngơ ngẩn.
-Chị Lâm… , vậy.. Đinh Trường Sinh chẳng phải là cũng sẽ . . .
-Chuyện này không có gì quan hệ gì với hắn đâu, đây là sự tình của phía trêи, hắn chỉ là một tên tiểu lâu la, hắn cứ làm tốt chuyện của mình là được rồi.
Lâm Xuân Hiểu khinh thường nói .
La Hương Nguyệt lúc này xem như triệt để đã hiểu vì sao Đinh Trường Sinh nói Lâm Xuân Hiểu là một quan liêu rồi, có ít người từ trẻ đã ra làm quan, giống như là Lâm Xuân Hiểu, từng bước dấu chân làm cho đến hôm nay, nhưng quả thật muốn nói nàng xuất sắc, thì thật đúng là không có gì cả, mà tại đất nước này, quan viên như vậy lại chiếm đại bộ phận, cứ vô thanh vô tức không ảnh hưởng gì đến việc cao thăng .
La Hương Nguyệt khi nhận được tin tức này, thì bỗng nhiên có chút đồng tình với Đinh Trường Sinh rồi, ít nhất nàng và hắn đã từng là đồng sự, hơn nữa lại có mối quan hệ lén lút mập mờ cũng không tệ lắm, nhưng trãi qua thời gian lâu dài, mối quan hệ này chậm rãi cũng đã thay đổi hương vị .
-Đinh Trường Sinh quả thật là có năng lực, chị Lâm, ít nhất chúng ta cũng là g hương từ thành phố Bạch Sơn, chúng ta có thể hợp tác cùng nhau không phải là chuyện tốt hơn sao? Đinh Trường Sinh trong thời gian ngắn như vậy, đã lên tới cái chức chủ nhiệm khu đang phát triển này cũng không dễ dàng, em tin rằng hắn sẽ hiểu, nếu muốn làm được việc, phải kết đoàn lại ..
-Ha ha … Đinh Trường Sinh có thể lên tới vị trí này, không phải là vì hắn có năng lực lớn, mà là bởi vì hắn nắm bắt cơ hội tốt, cái cơ hội tốt này là từ trong tay bí thư thành ủy Thạch Aí Quốc không người nào có thể dùng được, chỉ có hắn là làm tiên phong, đây là một cái vấn đề cơ hội, còn có thêm một là vấn đề may mắn, hắn rất được Thạch Aí Quốc thưởng thức, cũng may là những công việc này đều không có xảy ra cái gì sơ suất, bằng không mà nói, hắn là người đầu tiên bị Thạch Aí Quốc ném ra làm con chốt chịu tội thay, cho nên cơ duyên xảo hợp, mới khiến cho Đinh Trường Sinh lăn lộn cho tới bây giờ.
La Hương Nguyệt nghe Lâm Xuân Hiểu đánh giá Đinh Trường Sinh như vậy , trong lòng mặc dù có một chút không phục, nhưng nếu cùng Lâm Xuân Hiểu tranh luận về chuyện này, nàng không có cái dũng khí đó, huống hồ mà nói , vô luận là Lâm Xuân Hiểu nói như thế nào, đều không thể thay đổi được hiện trạng của Đinh Trường Sinh bây giờ, cho nên nàng cũng không cần phải cùng phí đến miệng lưỡi.
Nghe Đinh Trường Sinh nói như thế, Lâm Xuân Hiểu chỉ khẽ mỉm cười, tựa như đối với lời nói của Đinh Trường Sinh không cho là đúng, cũng khó trách, dưới cái nhìn của nàng, cái ý nghĩ này của Đinh Trường Sinh thật sự là quá ngây thơ.
-Trường Sinh, em cân nhắc vấn đề sao lại đơn giản như vậy, bất luận chủ nhiệm Hạ nghĩ như thế nào, mấy năm qua Hạ Phi trêи cương vị chủ tịch trấn cũng đã trưởng thành không ít, em không thể dùng ánh mắt trước kia để nhìn người bây giờ, hơn nữa em ly khai khỏ trấn Sơn Lâm đã nhiều năm rồi, em có biết trấn Sơn Lâm đã xảy ra những chuyện gì ? Chị thấy tốt hơn là em đem tinh lực đặt của mình đặt ở khu đang phát triển Hồ Châu thì tốt hơn đấy
Lâm Xuân Hiểu nói xong thì sắc mặc âm trầm thay đổi .
-Vậy thì tốt, ở chỗ này đang nóng bỏng, hi vọng Lâm bí thư có thể sớm ngày đến đây , con người của em năng lực có hạn, không chống đỡ nổi cục diện lớn như vậy, chị là người được La bí thư điểm danh, em tin vào ánh mắt của La bí thư.
Đinh Trường Sinh lạnh nhạt nói ra, nói xong cũng quay người hướng phía công trường đi đến, cũng không liếc nhìn Lâm Xuân Hiểu ..
La Hương Nguyệt mặc dù cách hai người không gần, nhưng vẫn luôn nhìn chú lên ý đến hai người nói chuyện với nhau, nhưng nhìn thấy cuộc nói chuyện hình như không được tốt, cho đến khi Đinh Trường Sinh rời đi đến công trường, La Hương Nguyệt không còn giữ bình tĩnh được nữa , tranh thủ thời gian chận Đinh Trường Sinh đang đi .
-Đinh Trường Sinh, chuyện gì xảy ra vậy?
La Hương Nguyệt vội hỏi.
Nhưng Đinh Trường Sinh không có phản ứng đến câu hỏi của nàng, mà là vượt qua tiếp tục đi lên phía trước, La Hương Nguyệt nóng nảy, duỗi tay nắm lấy Đinh Trường Sinh, hỏi :
-Đến cùng chuyện gì xảy ra ? Đinh Trường Sinh, sự tình đã trôi qua lâu như vậy rồi, em làm sao cứ để ý trong lòng vậy , Lâm bí thư cũng đã khiêm nhượng cùng em rồi, em không thể rộng lượng một chút sao..
-Ai ..chị La không biết rõ, người kia chính là một quan liêu, đạo bất đồng bất tương vi mưu, về sau chị có đi theo thì hãy cẩn thận một chút a.
Nói xong, Đinh Trường Sinh không ngó tới La Hương Nguyệt, đi nhanh về phía trước, lời nói này của hắn làm La Hương Nguyệt sững sờ, nàng quay đầu lại liếc nhìn Lâm Xuân Hiểu, thì thấy Lâm Xuân Hiểu đã hướng về phía chiếc xe hơi rồi, tức giận La Hương Nguyệt giậm chân một cái..
La Hương Nguyệt theo sát Lâm Xuân Hiểu lên xe, sau đó lái xe quay đầu hướng về nội thành chạy đi, lưu lại một làn khói bụi mịt mù tại vùng đất đai hoang vu của khu đang phát triển.
-Chị Lâm , chuyện gì xảy ra vậy, đàm phán không thành rồi hả?
La Hương Nguyệt vốn không muốn hỏi lời này, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn không được.
-Tên tiểu tử thúi này, vẫn đối với chuyện ngày trước hắn vẫn canh cánh trong lòng, đến bây giờ cũng còn nhắc đến nợ cũ năm đó, còn nữa, em trở về giúp chị tìm hiểu một chút, nhìn xem Hạ Phi ở mặt dưới có phải hay là đã rất hư hỏng không tưởng nổi rồi, vừa rồi Đinh Trường Sinh lại đưa ra cái vấn đề này, giống như Hạ Phi tại trấn Sơn Lâm đang phát triển phân chia thì tiền rất lợi hại…
Lâm Xuân Hiểu nói ra .
-Há, vừa rồi có phải vì chuyện này mà hai người nháo lên?
-Có lẽ là vậy, có thời gian thì tốt nhất em cùng tên tiểu tử thúi này nói chuyện đi, chị phát hiện hắn tuy chức quan làm càng lúc càng lớn, nhưng về mặt chính trị thì chưa có kinh nghiệm, chỉ cần nói về vấn đề Hạ Phi này, chủ nhiệm Hạ vẫn là phụ tách phòng tổ chức cán bộ thành phố Bạch Sơn, tại Bạch Sơn ai mà không cho Hạ Phi mấy phần mặt mũi, còn tên Đinh Trường Sinh, thì bắt lấy điểm này mà canh cánh trong lòng, chẳng qua là hắn đã ra khỏi Bạch Sơn rồi, còn nếu chưa ra khỏi Bạch Sơn, ở bên dưới huyện thị khu lăn lộn, thì có dám làm như vầy không? Ai , tức chết chị rồi.
Lâm Xuân Hiểu thở phù phù nói .
La Hương Nguyệt cuối cùng đã biết rõ Đinh Trường Sinh vì sao gọi Lâm Xuân Hiểu là quan liêu rồi, nguyên lai gốc rễ vấn đề nằm ở chỗ này, nhưng đối với chuyện này La Hương Nguyệt không đứng về phía bên Đinh Trường Sinh, quan trường là cái thế giới phức tạp nhất, ngay cả con nhện dệt tơ cao minh nhất cũng dệt không nỗi lối đi ra, quan hệ lại có bên trong quan hệ, trong ngươi có ta, ta bên trong lại có ngươi, sông có khúc người có lúc, bất định lúc nào cũng có thể phải dùng tới lẫn nhau, cho nên cái lưới tơ này cũng có tính hai mặt, sống hay chết thì phải nhìn vào chính ngươi
-Thế nhưng mà theo chuyện ngày hôm nay xem ra, em cảm thấy chúng ta đến nơi đây hình như là không được thuận lợi rồi, Đinh Trường Sinh đây chỉ là một bước đệm nhỏ , chỉ sợ thêm việc… lớn còn khó hơn ở phía sau, nội cửa ải Đinh Trường Sinh này thì đã thấy khó chịu rồi , huống chi nội bộ Hồ Châu hiện tại rất là phức tạp.
-Ơ …..em còn nghiên cứu đến cục diện chính trị Hồ Châu nữa hả?
Lâm Xuân Hiểu xoay mặt cười cười hỏi.
-Ai .. đi theo lãnh đạo nhận cái chết, thì cũng phải biết đến cùng là mình chết như thế nào chứ..
La Hương Nguyệt thở dài nói ra .
-Hừ…thôi đi, cái gì mà chết cái gì mà sống, chị tin tưởng, chỉ cần La bí thư còn tại Hồ Châu, chúng ta nếu muốn làm một phen sự nghiệp không phải là không có thể, hơn nữa em đã nghiên cứu cục diện chính trị Hồ Châu, chị cũng không có nhàn rỗi , thông qua một ít quan hệ trêи tỉnh, thì giống như trêи tỉnh đối với hiện trạng thành phố Hồ Châu thì bất mãn vô cùng, Thạch Aí Quốc tại Hồ Châu có thể còn trụ được bao lâu thật vẫn khó mà nói.
Lâm Xuân Hiểu lời nói này không khác gì quăng ra một quả tạc đạn nặng ký, làm cho La Hương Nguyệt có chút ngơ ngẩn.
-Chị Lâm… , vậy.. Đinh Trường Sinh chẳng phải là cũng sẽ . . .
-Chuyện này không có gì quan hệ gì với hắn đâu, đây là sự tình của phía trêи, hắn chỉ là một tên tiểu lâu la, hắn cứ làm tốt chuyện của mình là được rồi.
Lâm Xuân Hiểu khinh thường nói .
La Hương Nguyệt lúc này xem như triệt để đã hiểu vì sao Đinh Trường Sinh nói Lâm Xuân Hiểu là một quan liêu rồi, có ít người từ trẻ đã ra làm quan, giống như là Lâm Xuân Hiểu, từng bước dấu chân làm cho đến hôm nay, nhưng quả thật muốn nói nàng xuất sắc, thì thật đúng là không có gì cả, mà tại đất nước này, quan viên như vậy lại chiếm đại bộ phận, cứ vô thanh vô tức không ảnh hưởng gì đến việc cao thăng .
La Hương Nguyệt khi nhận được tin tức này, thì bỗng nhiên có chút đồng tình với Đinh Trường Sinh rồi, ít nhất nàng và hắn đã từng là đồng sự, hơn nữa lại có mối quan hệ lén lút mập mờ cũng không tệ lắm, nhưng trãi qua thời gian lâu dài, mối quan hệ này chậm rãi cũng đã thay đổi hương vị .
-Đinh Trường Sinh quả thật là có năng lực, chị Lâm, ít nhất chúng ta cũng là g hương từ thành phố Bạch Sơn, chúng ta có thể hợp tác cùng nhau không phải là chuyện tốt hơn sao? Đinh Trường Sinh trong thời gian ngắn như vậy, đã lên tới cái chức chủ nhiệm khu đang phát triển này cũng không dễ dàng, em tin rằng hắn sẽ hiểu, nếu muốn làm được việc, phải kết đoàn lại ..
-Ha ha … Đinh Trường Sinh có thể lên tới vị trí này, không phải là vì hắn có năng lực lớn, mà là bởi vì hắn nắm bắt cơ hội tốt, cái cơ hội tốt này là từ trong tay bí thư thành ủy Thạch Aí Quốc không người nào có thể dùng được, chỉ có hắn là làm tiên phong, đây là một cái vấn đề cơ hội, còn có thêm một là vấn đề may mắn, hắn rất được Thạch Aí Quốc thưởng thức, cũng may là những công việc này đều không có xảy ra cái gì sơ suất, bằng không mà nói, hắn là người đầu tiên bị Thạch Aí Quốc ném ra làm con chốt chịu tội thay, cho nên cơ duyên xảo hợp, mới khiến cho Đinh Trường Sinh lăn lộn cho tới bây giờ.
La Hương Nguyệt nghe Lâm Xuân Hiểu đánh giá Đinh Trường Sinh như vậy , trong lòng mặc dù có một chút không phục, nhưng nếu cùng Lâm Xuân Hiểu tranh luận về chuyện này, nàng không có cái dũng khí đó, huống hồ mà nói , vô luận là Lâm Xuân Hiểu nói như thế nào, đều không thể thay đổi được hiện trạng của Đinh Trường Sinh bây giờ, cho nên nàng cũng không cần phải cùng phí đến miệng lưỡi.