Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1337 : Nạp thêm người mới

Ngày đăng: 23:57 16/02/21

CHƯƠNG 1337: NẠP THÊM NGƯỜI MỚI.

-Khuya rồi anh định đi đâu vậy?

Đinh Trường Sinh nằm ở đầu giường hút một điếu thuốc, rồi bắt đầu mặc vào quần áo, Từ Kiều Kiều đã trải qua một trận bị Đinh Trường Sinh dốc toàn lực đổ vào, dĩ nhiên đã có bộ dáng của một người đàn bà đã kết hôn…

-Cô cứ ngủ đi, tôi còn có việc, phải về thành phố gấp.

-Anh…anh tại sao là như vậy a, hôm nay là lần đầu tiên của tôi, nói theo một ý nghĩa nào đó là ngày động phòng của chúng ta, anh lại dám bỏ đi, còn đem tôi một người ném ở trong cái biệt thự trống trải, tôi sợ lắm..

Từ Kiều Kiều làm bộ đáng thương nói ra.

-Ngoan …hãy ngủ một giấc thật ngon đi, tại đây rất an toàn, không có chuyện gì nữa, sáng sớm ngày mai thì hãy trở về thành phố, cha nuôi tôi đang bị bệnh, nằm trong bệnh viện, nên tôi phải đến trông chừng.

– Cha nuôi? Anh có một cha nuôi khi nào vậy à?

Từ Kiều Kiều thấy hắn nghiêm trọng liền biểu thị hoài nghi .

-Ai … cô bây giờ đã là người của tôi rồi, chuyện nhà có rất nhiều sự tình, tôi cũng phải nói cho cô biết một chút, cha nuôi tôi Cổ Thanh Sơn lúc này đang là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ Hồ Châu, cha nuôi hiện giờ bị bệnh rất nặng, vậy cô nói tôi có nên đến bệnh viện hay không chứ, nhà cha nuôi thì không có nam nhân, đúng lúc tình cảnh như vậy mà đứa con nuôi này nếu không đứng ra lo lắng, thì sẽ để cho miệng người chế giễu.

Đinh Trường Sinh nhẹ nhàng nói..

-Anh không có gạt tôi chứ?

Từ Kiều Kiều vẫn còn hoài nghi .

– Chúng ta bây giờ là quan hệ tình nhân, tôi làm sao lại gạt cô chứ, như vậy đi, sáng mai cô đến bệnh viện, đến lúc đó tôi giới thiệu cho mọi người quen biết.

Đinh Trường Sinh nói chắc chắn .

-Vậy được rồi, anh trêи đường đi cẩn thận một chút, không nên lái xe quá nhanh.

Từ Kiều Kiều không để ý đến mình tênh hênh lõa lồ, quỳ nằm đến bên người Đinh Trường Sinh, rúc vào bên cạnh hắn, không nỡ để hắn rời khỏi .

-Nếu chần chừ muốn tôi không đi nữa, tôi sẽ nhịn không được lại làm thêm một lần nữa bây giờ.

Đinh Trường Sinh bàn tay dọc theo khe ʍôиɠ của Từ Kiều Kiều chơi đùa lấy, nói ra .

-Hả?… Không … vậy anh đi nhanh lên đi.

Đinh Trường Sinh nói dọa khiến cho Từ Kiều Kiều sợ hãi nhanh chóng chui vào trong cái chăn, nàng biết rõ Đinh Trường Sinh lợi hại, nếu như vừa rồi không phải nàng cầu xin tha thứ nhanh, đoán chừng thằng này không biết sẽ còn tra tấn mình cho tới khi nào.

…………………………………………………………………………………………

Tuy khoản tiền kia đã theo từ trong tài khoản Chu Hồng Quân chuyển hết ra ngoài, nhưng vẫn là không an toàn, cũng may là không có người biết Chu Hồng Quân lại có số tiền tham ô nhận hối lộ lớn như vậy, nhưng cũng phải nhanh đem số tiền kia tẩy trắng, nói cách khác nếu để lâu thi di hoạn vô cùng…

Nghĩ tới nghĩ lui, mình thì không có năng lực để tẩy trắng số tiền kia, vẫn phải là tìm người chuyên nghiệp để làm việc này, như vậy trong những người mình quen biết, cũng chỉ có là Dương Phụng Tê.

Vừa chạy xe vừa gọi điện thoại cho Dương Phụng Tê..

-Đúng lúc này mà gọi điện thoại tới, có phải là không việc?

Điện thoại tiếp thông, giọng nói lười biếng của Dương Phụng Tê truyền đến trong lỗ tai Đinh Trường Sinh.

-Chị Dương… chưa ngủ à.

-Nói nhảm …giờ mấy giờ rồi mà còn chưa ngủ?

Dương Phụng Tê giận trách .

Đinh Trường Sinh liếc nhìn màn hình trêи xe..Ặc…đã hơn 1h giờ sáng, hắn cảm thấy lúc cùng với Từ Kiều Kiều lăn lộn trêи giường cũng không có bao lâu, làm nào ngờ chậm trễ thời gian dài như vậy, thật sự là đêm xuân là khổ ah .

– Xin lỗi, em có chút sự tình muốn nhờ chị hỗ trợ, chị đang còn ở tại Giang Đô hay là về kinh thành rồi?

Đinh Trường Sinh hỏi .

-Chị còn đang ở tại Giang Đô, gặp việc khó rồi sao?

-Vâng… hơi khó xử lý, nên tìm đến chị thì tốt hơn, ngày mai em sẽ đến Giang Đô, thương lượng với chị một chút việc này nên làm sao bây giờ?

-Phức tạp như vậy, trong điện thoại nói không được sao?

Dương Phụng Tê sững sờ hỏi.

-Trong điện thoại bất tiện , bây giờ em chạy đến Giang Đô,sáng mai sẽ đến.

Đinh Trường Sinh nói ra

-Vậy được rồi, trêи đường chú ý an toàn .

……………………………………………………………………………………….

Trời rạng sáng, Đinh Trường Sinh ước chừng Thạch Ái Quốc đã rời giường, vì vậy liền gọi điện thoại xin phép nghỉ, với tư cách chủ nhiệm khu khai phát, coi như là chủ quản một phương rồi, nhưng tại khu đang phát triển hiện tại cơ bản cũng chưa có làm nên chuyện gì lại chưa bó bí thư khu khái phát, cho nên Đinh Trường Sinh nếu rời khỏi Hồ Châu nhất định phải hướng Thạch Ái Quốc xin phép nghỉ .

-Thạch bí thư, cháu hôm nay muốn đến Giang Đô có việc, nên xin nghỉ .

-Giang Đô? Có việc à?

Thạch Ái Quốc đang ăn điểm tâm sáng, vì vậy buông xuống bát cơm.

-Đúng vậy, ngày hôm qua cháu cùng Cố chủ nhiệm có trao đổi về bệnh tình của, Cố chủ nhiệm có khuynh hướng muốn đi lên tỉnh trị liệu, nhưng gần đây trong thành phố Hồ Châu có một số việc cần cha nuôi tự mình sắp xếp, cho nên tạm thời chưa có đi được, nên cha nuôi muốn cháu đi lên bệnh viện tỉnh xem có thể hay không mời mấy bác sĩ chuyên gia đến Hồ Châu thăm khám, hội chẩn coi tình hình bệnh như thế nào…

Đinh Trường Sinh dễ như trở bàn tay đem tất cả trách nhiệm đều đẩy tới trêи người Cổ Thanh Sơn, không cần đề cập đến vấn đề sắp tới điều chỉnh cán bộ.

-Há, là việc này a, Thanh Sơn suy tính rất chu đáo, hoàn toàn chính xác, gần đây có một số việc làm cho ông ấy không thể ly khai, như vậy đi, cháu đi nhanh về nhanh, vốn chú cũng muốn cùng cháu nói qua một chút chuyện buổi sáng ngày hôm qua chú cùng Tần Chấn Bang hội kiến, cháu hôm nay có thể trở về được không vậy?

-Bí thư …buổi chiều cháu sẽ trở về.

Đinh Trường Sinh nghe xong là biết có chuyện, cũng không dám xin nghỉ dài hạn, đáp ứng cố gắng mau quay trở về….

-Vậy là tốt rồi, buổi chiều trở về gặp chú..

Thạch Ái Quốc nói xong liền cúp điện thoại, lúc này Đinh Trường Sinh đã vào ranh giới của Giang Đô rồi, hắn luôn luôn là tiên trảm hậu tấu, bằng không, chính mình thật sự là hết cách phân thân .

Đinh Trường Sinh gõ cửa phòng khách sạn của Dương Phụng Tê ở, Dương Phụng Tê còn chưa tỉnh ngủ, mắt lem nhem nhìn Đinh Trường Sinh cả người còn đầy hơi lạnh

-Em đến đây từ lúc nào, chứ không phải là tối hôm qua đã tới đây rồi ?

-Không có, em mới vừa chạy xe đến… làm phá giấc ngủ của chị.

-Không có việc gì, vào trong nhanh đi..

Dương Phụng Tê đóng cửa lại, kéo hắn vào phòng ngủ, từ phía sau bò lên trêи người của Đinh Trường Sinh ..

-Không đúng… trêи người của em có mùi vị của đàn bà, có phải hay không tối hôm qua đi ra ngoài chơi trò hoang dã?

Dương Phụng Tê có cái mũi thật sự là đủ nhọn, vì xóa trêи người mình hương vị, một đoạn đến nội thành, trời lạnh như vậy, Đinh Trường Sinh vẫn luôn lái xe hạ cửa xuống, vậy mà không có hoàn toàn xóa được cái mùi của Từ Kiều Kiều.

-Đâu có…. đêm qua em lại nạp thêm một người mới.

Đinh Trường Sinh đắc ý đem đầu Dương Phụng Tê đẩy xuống háng của hắn .

-Em thật là…, bộ thấy nợ nghiệt duyên còn chưa đủ sao? Mà vẫn đi khắp nơi hát hoa ngắt cỏ, để chị xem đến cuối cùng em sẽ kết thúc như thế nào đây.

Dương Phụng Tê vừa lấy ra cây ƈôи ȶɦịt của Đinh Trường Sinh, nửa là ghen ghét nửa là đau lòng nói ra .

-Ai… đây là chuyện mà em không còn có cách nào khác, vì cái chuyện này mà em tìm chị đây này .

Đinh Trường Sinh giải thích nói .

-Này…đừng có nói là lại muốn để cho chị đi giúp emi dọn dẹp người đàn bà này nữa đi, nói cho embiết , chuyện như vậy chị không làm nữa, chị đã giúp em dọn dẹp hai người rồi, ngươi ăn đã miệng, rồi có chuyện gì lại đi khắp nơi tìm chị..

-Cái gì vậy… chị giúp em dọn dẹp hai người nào rồi hả?

Đinh Trường Sinh nghe xong thì kinh ngạc nói .

-Như thế nào? Không thừa nhận à, Hạ Hà tuệ là một này, Lăng Sam là một này, chị nói không sai chứ?

Dương Phụng Tê đã cỡi cái quần của Đinh Trường Sinh ra, rồi từng người nói cho hắn nghe .

Bỗng nhiên, Đinh Trường Sinh cảm giác được cây ƈôи ȶɦịt bị một cái lổ mềm mại ấm áp ướt át ngậm vào, đôi môi mềm mại Dương Phụng Tê cùng cái đầu lưỡi linh hoạt tại trêи ƈôи ȶɦịt hắn thuần thục khuấy động ɭϊếʍ ʍút̼, cái mùi cây ƈôи ȶɦịt của hắn thọc vào cái lổ của đàn bà vẫn còn vương vấn đọng lại khiến cho Dương Phụng Tê trong lòng không tự chủ, lại có cái loại kϊƈɦ thích quái lạ, làm cho ɦσα ɦuyệt của Dương Phụng Tê cơ hồ lại muốn chảy ra chất lỏng….

…………………………………………………………………………………………

Lúc sau Dương Phụng Tê giang rộng ra hai chân câm lấy ƈôи ȶɦịt của Đinh Trường Sinh để đầu khấc ngay cửa miệng ɦσα ɦuyệt của mình, cái ʍôиɠ lớn từ hạ xuống để cho đầu khấc cắm vào ɦσα ɦuyệt, cảm thụ được đô nóng của ƈôи ȶɦịt cùng với độ cứng,

-Um…

Dương Phụng Tê không chút nào che giấu rêи rỉ, ɖâʍ đãng mở ra môi đỏ mọng, ngửa đầu, hưởng thụ kɧօáϊ cảm cái ɦσα ɦuyệt lâu nay hư không giờ được cây thịt lấp đầy, hai chân nàng nửa quỳ cao thấp khuấy động, cái ʍôиɠ nhanh chóng lên xuống nuốt lấy cây ƈôи ȶɦịt to…

………………………………………………………………………………………

Khoảng hơn hai nươi phút sau, Dương Phụng Tê hơi mỏi chân, nàng nhếch lên cái ʍôиɠ đầy đặn, để Đinh Trường Sinh hẩy lên rút ra đút vào với tiết tấu phi thường nhanh, cả hai phối hợp rất là thành thạo.

Dương Phụng Tê nhắm mắt lại cảm thụ cái loại phóng túng này, không suy nghĩ gì buông bỏ hết thảy mọi chuyện, Dương Phụng Tê không chút nào che giấu kêu lên.

– Đừng có ngừng… a.. làm chị thật mạnh đi…cứ thật mạnh vào…a… làm chị… đi..

Phong ngừng gió lại nổi lên, mưa đến mưa đi, sóng lên sóng xuống, quái vật lớn tiến tiến xuất xuất trong cái ɦσα ɦuyệt kia không dứt, hạ thể Đinh Trường Sinh từ dưới đánh lên cái ʍôиɠ lớn của Dương Phụng Tê phát ra tiếng “ phạch phạch..” dồn dập, giống như âm thanh trống trận, thúc giục dây dưa vật lộn một nam một nữ càng phát ra điên cuồng.

Chỉnh giữa bên dưới hai hai bộ phân sinh ɖu͙ƈ đã ướt đẫm, sềnh sệch chất lỏng trắng mịn loang lổ dính đầy, chỗ nơi giao hợp, ẩm ướt như đầm nước, chất lỏng trong suốt bị ma sát nổi lên như bọt xà phòng, từ nơi cái cửa miệng ɦσα ɦuyệt màu mỡ bị Đinh Trường Sinh dốc hết sức mạnh chọc vào ửng đỏ, vẫn là như cũ cắn thật chặc cây ƈôи ȶɦịt lớn của Đinh Trường Sinh tham lam phun ra nuốt vào lấy…

………………………………………………………………………………………….

Tuyệt vời kɧօáϊ cảm khôn kể, một luồng sóng hướng nàng vọt tới, đem Dương Phụng Tê vọt thẳng đẩy lên đỉnh phong kɧօáϊ cảm, nàng đã được kɧօáϊ hoạt tột đỉnh, dịch nhờn giống nước suối giống trào ra, cái miệng gấp rút hít thở, sâu trong ɦσα ɦuyệt từng đợt co rút lại, theo một tiếng thét chói tai có chút thê lương, nàng đạt tới cao trào, Đinh Nhị Cẩu cũng cảm thấy ở chỗ sâu trong ɦσα ɦuyệt chất lỏng âm tinh đã phún ra, Dương Phụng Tê toàn thân căng thẳng một chút, cả người rung rung vài cái, ɦσα ɦuyệt theo quy luật co rút lại, cái loại kϊƈɦ thích này làm cho Đinh Trường Sinh không kềm chế được ào ào cũng bắn tinh ra….