Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1346 : Anh rể

Ngày đăng: 23:57 16/02/21

 

Đinh Trường Sinh giăng lưới bắt chim rất kỹ càng, nói như là thật vậy, sau khi nói xong, thì thấy một khuôn mặt vô cùng phẫn nộ của Kha Tử Hoa.

-Này…này…Đinh Trường Sinh, sao cậu làm tổn hại tôi như thế chứ? Tại sao cậu không lấy điện thoại của mình tự gọi đi? Đây là vu oan hãm hại, nếu như có cuộc điều tra, thì tôi ăn nói nói như thế nào đây?

Kha Tử Hoa tức giận nói .

-Xì…chuyện này quá đơn giản mà, cứ lấy điện thoại di động của anh ném đi là xong.

Nói xong, trong lúc Kha Tử Hoa chưa kịp nổi khùng, thì hắn đã ném cái điện thoại di động ra bên ngoài xe, rõ ràng là còn nghe được tiếng xe hơi chạy vụt ngang qua nghiền nát cái điện thoại di động của Kha Tử Hoa.

-Này…này…, đây chính là điên thoại quả táo mới nhất tôi vừa mới mua, cậu cứ như vậy mà vứt đi…. Đinh Trường Sinh, tôi và cậu tuyệt giao từ bây giờ.

Kha Tử Hoa vừa lái xe vừa quát to.

– Đây là tiền bồi thường cái điện thoại di động của anh đây, bất quá tôi khuyên anh cũng không cần dùng đến loại trái táo, anh là nhân viên nhà nước, đã vậy là đơn vị rất trọng yếu của nhà nước, cái đồ chơi này không an toàn nếu để lộ bí mật ra, đến lúc đó anh muốn khóc cũng không kịp, anh xem..điện thoại di động của tôi đã đổi thành loại bình thường, cái đồ chơi này pin cũng kéo dài thời gian, lại còn an toàn, đúng không ?

Đinh Trường Sinh lấy từ trong túi ra một vạn ném ra kế bên chỗ ngồi của Kha Tử Hoa, lúc này mới ngưng được âm thanh gào thét của tên kia .

-Cái này cũng còn tạm được, bà ngoại ơi… tiền này ở đâu tới mà cậu tiêu dễ dàng vậy a, nói .. cậu và người đàn bà kia có quan hệ thế nào, làm chi mà liều mạng đến mức như vậy ?

-Ai … xem ra đời của tôi coi như là đã xong, vì lãnh đạo mà dốc sức liều mạng, rồi vì đàn bà cũng phải dốc sức liều mạng, anh nói thử xem tôi có thể có được mấy cái mạng để liều mạng đây ah

. Đinh Trường Sinh chán nản nói .

-Trường Sinh, tìm ai mà kết hôn đi, cậu cứ luôn long nhong như thế này, không lãnh đạo nào trọng dụng cậu đâu, điều này nói rõ tính tình của cậu còn chưa ổn định được, cho nên cậu làm chính trị thì tâm tính cũng không có ổn định, lãnh đạo nào dám dùng kẻ mất thăng bằng như cậu đây chứ?

Kha Tử Hoa khuyên giải nói .

-Nói xong chưa ? Vậy anh làm sao ikhông kết hôn đi?

-Ha ha, tôi đang muốn nói với cậu đây, ngày mồng một tháng năm này tôi kết hôn, đến lúc đó đến uống rượu, phải đi đấy, không được nói là bị bận rộn, đến lúc đó cho cậu làm phù rể a.

-Con bà nó…tôi đẹp trai hơn anh mà làm phù rể, lúc đó anh bị dìm hàng thì sao được chứ, tốt hơn là anh tìm người nào xấu trai hơn anh một chút đi….

Đinh Trường Sinh trêu chọc nói .

-Cút sang một bên, cậu còn so với tôi mà đẹp trai hơn à?

Kha Tử Hoa xì mũi coi thường .

Hai người đang nói chuyện thì đã đến phía đông thành Giang Đô, tại một cái nhà kho bỏ hoang, bên ven đường có chiếc xe của Tương Ngọc Điệp đậu sẵn đó , mà ba người chị em bọn họ đang đứng cùng một chỗ, nghẹn ngào khóc rống .

-Cậu không xuống xe sao?

Kha Tử Hoa dừng xe, thấy Đinh Trường Sinh không có xuống nên hỏi.

-Xuống để làm gì? Cái này là chuyện nhà người ta đoàn tụ, mình người ngoài không nên tới gần a.

-Cậu là người ngoài à, cậu là tình nhân của người đàn bà này, hai người kia xem như là em vợ của cậu.

Kha Tử Hoa chọc ghẹo, mà lời này lại chính Đinh Trường Sinh đã nói cùng với Bạch Khai Sơn lúc đàm phán, lúc này Đinh Trường Sinh nghe qua , không nhịn được cười lên .

-Xem ra tôi nói trúng tim đen của cậu rồi..

Kha Tử Hoa đắc ý nói .

……………………………………………………………………………………….

Lúc này Bạch Khai Sơn mặt âm trầm ngồi ở trong phòng làm việc, bốn tên thủ hạ đứng ở trong phòng không ai dám lên tiếng .

Bốn người này đều là xuất thân từ trong quân ngũ cũng đã từng thấy máu , bởi vì do nhiều nguyên nhân nên đã xuất ngũ, nhưng bản lãnh giết người vẫn còn, thật ra ngoại trừ sát nhân, bọn họ cũng không có những kỹ năng khác để mưu sinh, giống như là bọn họ đi theo Bạch Khai Sơn, tiền lương là ba chục ngàn, người cầm đầu thì được bốn chục ngàn .

Bọn họ đều có tên riêng của mình, nhưng Bạch Khai Sơn muốn đặt tên theo ý mình để dễ nhớ, với lại nghe qua cũng dễ dọa người, nên dựa theo trình tự Long, Hổ, Báo, Lang, phân biệt gọi A Long , A Hổ , A Báo , A Lang ..

-A Long, mày thấy vừa rồi bả vai bị lực đẩy như thế nào đây?

Vừa rồi lần lượt Đinh Trường Sinh đụng phải là A Long cùng A Lang .

-Um.., có lực đạo khá mạnh, Bạch gia, vừa rồi là do em cùng A Lang khinh địch , nếu gặp lại hắn , tuyệt sẽ không để cho hắn dễ chịu đâu .

A Long hung hãn nói, từ hồi hắn đi theo Bạch Khai Sơn đến nay, đây là lần đầu tiên xuất thủ, thì đã bị người đang bay một bên tay, điều này thật là mất mặt, cho nên A Long nói chuyện đều là nghiến răng.

-Thằng này không đơn giản, hắn bây giờ ở Hồ Châu làm chủ nhiệm khu khai phát, có thể nói là văn võ song toàn như vậy đi, hai đứa mày đến Hồ Châu đi , nhớ nhìn chằm chằm vào con đàn bà tiện nhân Tương Ngọc Điệp kia cùng với Đinh Trường Sinh, nhưng hãy tìm cách xem Tương Ngọc Điệp đang cùng ai hợp tác , chú ý đến một người tên là Triệu Khánh Hổ, vừa rồi tao đã thấy , là cháu của lão tới cùng với Tương Ngọc Điệp, cho nên rất có thể là Tương Ngọc Điệp cùng Triệu Khánh Hổ đã đạt thành hiệp nghị, vì thế nếu Triệu Khánh Hổ cùng Tương Ngọc Điệp hợp tác, chúng ta sẽ nhổ Triệu Khánh Hổ đi, thì con tiện nhân này ngoại trừ hợp tác với chúng ta, thì sẽ không còn có ai khác nữa…

-Vậy nếu Triệu Khánh Hổ không nghe theo thì sao ?

-Ngày mai tao sẽ tự mình đến Hồ Châu cùng Triệu Khánh Hổ gặp mặt , tao nghĩ Triệu Khánh Hổ không phải người hồ đồ, tao cũng cũng không tin lão ta dám lách qua mặt tao để cùng con tiện nhân Tương Ngọc Điệp này hợp tác.

Bạch Khai Sơn nói ra .

…………………………………………………………………………………………..

Đinh Trường Sinh không có ý định quấy rầy Tương Ngọc Điệp, nhưng Tương Ngọc Điệp thì lại muốn gặp mặt hắn, nàng muốn biết Đinh Trường Sinh đến cùng đã biết được cái gì, cho nên đoạn đường này nàng đang suy nghĩ phải giải thích với Đinh Trường Sinh như thế nào đây. .

Đinh Trường Sinh đem Kha Tử Hoa đưa về học viện cảnh sát, liền lái xe đến biệt thự của Tương Ngọc Điệp tại Giang Đô, lúc này ba chị em của nàng vẫn chưa tỉnh hồn, đến khi Tương Ngọc Điệp nhìn thấy Đinh Trường Sinh tiến đến, lúc này mới mau mở cửa đem Đinh Trường Sinh đón vào .

Lúc này đây nàng không còn ngại trước mặt hai đứa em của mình, liền ôm chầm Đinh Trường Sinh, rồi đưa môi thơm mình lên miệng hắn, chuyện ngày hôm nay khiến cho Tương Ngọc Điệp tiến thêm một bước nhận thức mới, Đinh Trường Sinh đúng là có thể nói, hắn giúp mình vô điều kiện, mà chính mình khi có hắn thì mới có được cảm giác an toàn , hôm nay cái loại an toàn này càng tăng thêm mãnh liệt .

-Ặc… còn có người thấy kìa, chúng ta . . .

Đinh Trường Sinh vội vàng muốn đẩy Tương Ngọc Điệp ra, em trai của Tương Ngọc Điệp hắn chưa thấy qua, nhưng hắn đã từng bái kiến Tưởng Mộng Điệp em gái của nàng, còn nếm qua được Tưởng Mộng Điệp làm cho bữa ăn sáng, tuy rằng rất là khó ăn .

– Ừ, ra đây chị giới thiệu, đây chính là Đinh chủ nhiệm, cũng là của . . .

Tương Ngọc Điệp giữ chặt Đinh Trường Sinh, chính thức giới thiệu hắn với em trai và em gái của mình

-Em biết anh rể rồi mà.

Tưởng Mộng Điệp không để chị của nàng nói xong, liền đi tới, còn bắt chước bộ dạng của chị mình, dán sát vào người Đinh Trường Sinh choàng khoác qua một cánh tay còn lại của hắn, khiến cho Đinh Trường Sinh cảm thấy lúng túng, vì nàng không ngại ngần để cho một bên bầu иɦũ ɦσα của mình dính vào trêи cánh tay hắn, cái loại loại tình huống này thì nói ra cái gì cũng đều là dư thừa .

-Nói cái gì vậy, Đinh Trường Sinh là bằng hữu của chị, chuyện ngày hôm nay, toàn bộ dựa vào hắn, hộ chiếu của các em cũng là hắn giúp đỡ làm, hai ngươi đến cám ơn Đinh chủ nhiệm đi.

Em trai Tưởng Vĩ Dân bước tới cùng nắm tay với Đinh Trường Sinh, nháy mắt ra hiệu nói ra .