Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1350 : Chuyển dời áp lực
Ngày đăng: 23:58 16/02/21
CHƯƠNG 1350: CHUYỂN DỜI ÁP LỰC.
Đều là hồ ly ngàn năm, cho nên cũng không cần chơi trò liêu trai, La Bàn Hạ đối với Thạch Ái Quốc xem như là nghiên cứu quá rỏ ràng rồi, quả nhiên từ cái hôn ông và Để Khôn Thành buổi tối lặng lẽ gặp nhau, không quá hai ngày sau, Thạch Ái Quốc đã mang theo Đinh Trường Sinh đi lên trêи tỉnh, dụng ý rất rõ ràng, nhất định là đi tìm Lương Văn Tường rồi.
-Kiều chủ nhiệm, lại làm phiền toái anh rồi, dạo này chủ nhiệm vẫn khỏe chứ.
Đinh Trường Sinh đi tiền trạm trước, hắn không có tìm gặp thư ký của Lương Văn Tường, thứ nhất là không quen thư ký này, hơn nữa tìm thư ký làm việc còn chi bằng tìm người quản gia của Lương Văn Tường thì tiện lợi hơn nhiều rồi, ít nhất thì Kiều Hồng Trình cũng biết mặt hắn.
-Này tiểu tử …, lần này còn tới làm gì?
Kiều Hồng Trình tức giận nói, đương nhiên Kiều Hồng Trình không có hẹp hòi như vậy, chỉ là mượn cơ hội này gõ Đinh Trường Sinh một chút, sự tình lần trước đã để cho Kiều Hồng Trình tại trước Lương Văn Tường cảm thấy thật mất mặt, lần này có cơ hội thì phải ăn thật ngon với Đinh Trường Sinh vài câu .
-Thì lần này vừa tới đây em đã vội tới thỉnh an anh đây này, đúng rồi … Kiều chủ nhiệm, em có mang theo mấy hũ hảo tửu còn để trêи xe, lát nửa em mang đến nhà cho anh nhé ?
-Thôi khỏi, cậu không cần hối lộ đạn khói cho tôi, tôi không ăn nổi đâu, có việc gì cần thì nói mau..Hừ…tuổi còn quá trẻ, lại học cái kiểu này của ai ah.
Kiều Hồng Trình mặt nghiêm trách mắng .
-Ha ha ..đây cũng là vì em muốn nịnh bợ anh, đây là hảo tửu do chính chủ tịch Lương điểm danh muốn, anh nói em dám không đưa tới hay sao? Nhưng em cân nhắ , nếu chỉ tiễn đưa cho chủ tịch Lương, mà không tiễn đưa cho anh, vậy thì lần sau em đến anh có cho em vào cửa sao?
-Ha ha…càng nói càng lòi ra cái đuôi ngoại hạng a.
Kiều Hồng Trình trong đầu hồ nghi, chẳng lẽ chủ tịch Lương thật sự là muốn để cho tiểu tử này mang rượu đến tặng sao?
-Ha ha…. lãnh đạo của em cũng đã tới đây rồi, sáng hôm nay chủ tịch Lương có rút ra chút thời gian để gặp mặt một chút không vậy anh?
-Lãnh đạo nào của cậu?
Kiều Hồng Trình nhíu mày hỏi, ông phiền nhất là tới, mà trước đó không liên hệ qua, đột nhiên tập kϊƈɦ như vậy, lãnh đạo trong tỉnh thì có nhiều bề bộn, tiểu tử này không biết sao vậy?
-Là bí thư Thạch của em.
Đinh Trường Sinh ngượng ngùng nói, kỳ thật hắn cũng đã nhắc nhở qua Thạch Ái Quốc, trước khi đi thì nên liên lạc qua bên văn phòng trêи ủy ban tỉnh một chút, nhưng Thạch Ái Quốc lại không nghe, cứ kéo theo Đinh Trường Sinh tới đây, xem qua có thể lần này bị một chuyến tay không rồi.
-Thật là ẩu tả .. chờ chút để tôi đi xem kế hoạch hàng ngày của chủ tịch cái đã, trước khi đến sao lại không gọi điện thoại hỏi trước?
-Sai lầm sai lầm…. đây là em không đúng… lần sau nhất định sẽ liên hệ trước.
Đinh Trường Sinh nói ra .
Đinh Trường Sinh trước đây là chỉ là một thư ký quèn rồi mới lên làm cán bộ, đương nhiên không rõ tại bên trong quan trường tâm tư của Thạch Ái Quốc lão luyện chìm nổi mấy thập niên qua, kỳ thật lãnh đạo muốn gặp ai hay không gặp ai, gặp ai trước, gặp ai sau, cũng đều là có tính toán hết đấy.
Thạch Ái Quốc chính là đã biết rỏ này, cho nên mới không có liên hệ mà trực tiếp tới , nếu quả thật là lãnh đạo có để ngươi ở trong mắt, vô luận bất cứ lúc nào thì đều có thể gõ cửa một cái liền đi vào, cho nên nếu như ngươi lưu tâm, thìi có thể biết được..
-Thạch Ái Quốc? Đúng lúc này tới đây làm gì chứ?
Lương Văn Tường đang xem văn bản tài liệu, ngẩng đầu nhìn Kiều Hồng Trình.
-Em cũng không rõ ràng lắm..À…..tiểu tử Đinh Trường Sinh nói là có mang cho anh mấy vò rượu, có muốn để lại không?
Kiều Hồng Trình nói vậy chính là muốn xác minh xem thử Đinh Trường Sinh nói có mấy phần đúng đây.
-Há vậy sao? Cứ lưu lại đi, lần trước có đi Hồ Châu mang về một vò rượu thuốc , tôi uống thấy cũng khá tốt, đối với một người lớn tuổi rất hữu hiệu, tốt cho sức khỏe….
Lương Văn Tường thuận miệng nói ra , nhưng trong nội tâm đối với cách quan hệ của thằng Đinh Trường Sinh này thì bội phục, Lương Khả Tâm mới tới tỉnh Trung Nam bao lâu thời gian, vậy mà đã cùng với Đinh Trường Sinh cấu kết .
-Vậy thì tốt, còn Thạch Ái Quốc thì sao?
-Hừ,…nếu đã tới , cứ để cho ông ta vào đi.
Lương Văn Tường nói ra .
Nghe Lương Văn Tường nói như vậy, Kiều Hồng Trình cái đầu một hồi tê dại, đúng lúc này Thạch Ái Quốc cũng đã lên lầu.
Cho nên khi Kiều Hồng Trình đẩy cửa vào, thì thấy Thạch Ái Quốc cùng Đinh Trường Sinh đứng tại cách văn phòng chủ tịch tỉnh tầm 10m chờ, Kiều Hồng Trình trong lòng thở dài một hơi, lúc này Thạch Ái Quốc cùng Đinh Trường Sinh cũng rất là lo lắng đấy, nhất là Đinh Trường Sinh, bởi vì đây là hắn tự tiện gọi điện thoại để cho Thạch Ái Quốc đi lên, bởi vì hắn thấy Kiều Hồng Trình tự mình đi xin chỉ thị của Lương Văn Tường chứ không báo qua thư ký của chủ tịch, vậy chỉ cần Lương Văn Tường có thể sắp xếp một chút thời gian, thì Thạch Ái Quốc có thể gặp mặt được rồi.
Hơn nữa hiện tại hẳn là Lương Văn Tường cũng đang muốn lung lạc Thạch Ái Quốc, trong khi Thạch Ái Quốc từ xa xôi đến đây, chỉ cần có thể gặp mặt, làm gì mà không cho chút thể diện này?
-Thạch bí thư, chủ tịch ở phòng làm việc chờ ông đấy, mau vào thôi.
Kiều Hồng Trình bắt tay với Thạch Ái Quốc, nắm chặt lại .
-Kiều chủ nhiệm, cám ơn ông…ông cũng quan liêu lắm a, sao lâu như vậy cũng không xuống Hồ Châu chúng tôi thị sát vậy..
Thạch Ái Quốc nói đùa .
-Được rồi… Thạch bí thư , đây chính là ông nói, tôi xuống đó ông đừng có cho là làm phiền a.
Kiều Hồng Trình cũng đã từng dạo qua thành phố địa cấp, biết rõ lãnh đạo cấp trêи mỗi lần đi xuống là ý tứ gì, nên càng là biết rõ ý của Thạch Ái Quốc, cho nên cũng nói đùa lại .
Thạch Ái Quốc không dám trì hoãn, hàn huyên vài câu liền nhanh chóng vào phòng làm việc của Lương Văn Tường, Đinh Trường Sinh cũng lặng lẽ thở dài một hơi nhẹ nhỏm, đi theo sau Kiều Hồng Trình quay trở về văn phòng .
-Bô cậu ở nhà bán rượu hay sao?
Kiều Hồng Trình hỏi.
-Ặc….Không có bán.
Đinh Trường Sinh trả lời gọn gàng.
-Không bán? Vậy rượu kia là mua sao?
Kiều Hồng Trình hỏi.
-Đây là em tự ta làm, hàng thật giá thật, bên ngoài có tiền cũng không mua được.
Đinh Trường Sinh đắc ý nói .
-Lương chủ tịch mới vừa nói cậu cùng Lương Khả Tâm liên hệ, cậu cứ dựa vào đó mà tính thôi.
Kiều Hồng Trình cũng lười gọi cho Lương Khả Tâm, cho nên trực tiếp đem việc nhận rượu này giao cho Đinh Trường Sinh chính mình đi giải quyết.
Đinh Trường Sinh thấy bất đắc dĩ, hắn thì không muốn cùng với Lương Khả Tâm qua lại, nhưng hết cách rồi, thấy vậy rỏ ràng hai cha con của họ Lương này đều uống đến nghiền rồi, nhất là Lương Khả Tâm, uống loại rượu thuốc này về sau, bổ đến mức rối tinh rối mù trong chuyện giường chiếu, cho nên mới gọi điện thoại bảo cho Đinh Trường Sinh nếu có đến tỉnh thành thì mang theo cho mấy hủ rượu, không chỉ như thế, còn lừa dối để cho Lương Văn Tường cũng uống, hai cha con người này , thật là không có chịu nỗi nữa rồi..
Đều là hồ ly ngàn năm, cho nên cũng không cần chơi trò liêu trai, La Bàn Hạ đối với Thạch Ái Quốc xem như là nghiên cứu quá rỏ ràng rồi, quả nhiên từ cái hôn ông và Để Khôn Thành buổi tối lặng lẽ gặp nhau, không quá hai ngày sau, Thạch Ái Quốc đã mang theo Đinh Trường Sinh đi lên trêи tỉnh, dụng ý rất rõ ràng, nhất định là đi tìm Lương Văn Tường rồi.
-Kiều chủ nhiệm, lại làm phiền toái anh rồi, dạo này chủ nhiệm vẫn khỏe chứ.
Đinh Trường Sinh đi tiền trạm trước, hắn không có tìm gặp thư ký của Lương Văn Tường, thứ nhất là không quen thư ký này, hơn nữa tìm thư ký làm việc còn chi bằng tìm người quản gia của Lương Văn Tường thì tiện lợi hơn nhiều rồi, ít nhất thì Kiều Hồng Trình cũng biết mặt hắn.
-Này tiểu tử …, lần này còn tới làm gì?
Kiều Hồng Trình tức giận nói, đương nhiên Kiều Hồng Trình không có hẹp hòi như vậy, chỉ là mượn cơ hội này gõ Đinh Trường Sinh một chút, sự tình lần trước đã để cho Kiều Hồng Trình tại trước Lương Văn Tường cảm thấy thật mất mặt, lần này có cơ hội thì phải ăn thật ngon với Đinh Trường Sinh vài câu .
-Thì lần này vừa tới đây em đã vội tới thỉnh an anh đây này, đúng rồi … Kiều chủ nhiệm, em có mang theo mấy hũ hảo tửu còn để trêи xe, lát nửa em mang đến nhà cho anh nhé ?
-Thôi khỏi, cậu không cần hối lộ đạn khói cho tôi, tôi không ăn nổi đâu, có việc gì cần thì nói mau..Hừ…tuổi còn quá trẻ, lại học cái kiểu này của ai ah.
Kiều Hồng Trình mặt nghiêm trách mắng .
-Ha ha ..đây cũng là vì em muốn nịnh bợ anh, đây là hảo tửu do chính chủ tịch Lương điểm danh muốn, anh nói em dám không đưa tới hay sao? Nhưng em cân nhắ , nếu chỉ tiễn đưa cho chủ tịch Lương, mà không tiễn đưa cho anh, vậy thì lần sau em đến anh có cho em vào cửa sao?
-Ha ha…càng nói càng lòi ra cái đuôi ngoại hạng a.
Kiều Hồng Trình trong đầu hồ nghi, chẳng lẽ chủ tịch Lương thật sự là muốn để cho tiểu tử này mang rượu đến tặng sao?
-Ha ha…. lãnh đạo của em cũng đã tới đây rồi, sáng hôm nay chủ tịch Lương có rút ra chút thời gian để gặp mặt một chút không vậy anh?
-Lãnh đạo nào của cậu?
Kiều Hồng Trình nhíu mày hỏi, ông phiền nhất là tới, mà trước đó không liên hệ qua, đột nhiên tập kϊƈɦ như vậy, lãnh đạo trong tỉnh thì có nhiều bề bộn, tiểu tử này không biết sao vậy?
-Là bí thư Thạch của em.
Đinh Trường Sinh ngượng ngùng nói, kỳ thật hắn cũng đã nhắc nhở qua Thạch Ái Quốc, trước khi đi thì nên liên lạc qua bên văn phòng trêи ủy ban tỉnh một chút, nhưng Thạch Ái Quốc lại không nghe, cứ kéo theo Đinh Trường Sinh tới đây, xem qua có thể lần này bị một chuyến tay không rồi.
-Thật là ẩu tả .. chờ chút để tôi đi xem kế hoạch hàng ngày của chủ tịch cái đã, trước khi đến sao lại không gọi điện thoại hỏi trước?
-Sai lầm sai lầm…. đây là em không đúng… lần sau nhất định sẽ liên hệ trước.
Đinh Trường Sinh nói ra .
Đinh Trường Sinh trước đây là chỉ là một thư ký quèn rồi mới lên làm cán bộ, đương nhiên không rõ tại bên trong quan trường tâm tư của Thạch Ái Quốc lão luyện chìm nổi mấy thập niên qua, kỳ thật lãnh đạo muốn gặp ai hay không gặp ai, gặp ai trước, gặp ai sau, cũng đều là có tính toán hết đấy.
Thạch Ái Quốc chính là đã biết rỏ này, cho nên mới không có liên hệ mà trực tiếp tới , nếu quả thật là lãnh đạo có để ngươi ở trong mắt, vô luận bất cứ lúc nào thì đều có thể gõ cửa một cái liền đi vào, cho nên nếu như ngươi lưu tâm, thìi có thể biết được..
-Thạch Ái Quốc? Đúng lúc này tới đây làm gì chứ?
Lương Văn Tường đang xem văn bản tài liệu, ngẩng đầu nhìn Kiều Hồng Trình.
-Em cũng không rõ ràng lắm..À…..tiểu tử Đinh Trường Sinh nói là có mang cho anh mấy vò rượu, có muốn để lại không?
Kiều Hồng Trình nói vậy chính là muốn xác minh xem thử Đinh Trường Sinh nói có mấy phần đúng đây.
-Há vậy sao? Cứ lưu lại đi, lần trước có đi Hồ Châu mang về một vò rượu thuốc , tôi uống thấy cũng khá tốt, đối với một người lớn tuổi rất hữu hiệu, tốt cho sức khỏe….
Lương Văn Tường thuận miệng nói ra , nhưng trong nội tâm đối với cách quan hệ của thằng Đinh Trường Sinh này thì bội phục, Lương Khả Tâm mới tới tỉnh Trung Nam bao lâu thời gian, vậy mà đã cùng với Đinh Trường Sinh cấu kết .
-Vậy thì tốt, còn Thạch Ái Quốc thì sao?
-Hừ,…nếu đã tới , cứ để cho ông ta vào đi.
Lương Văn Tường nói ra .
Nghe Lương Văn Tường nói như vậy, Kiều Hồng Trình cái đầu một hồi tê dại, đúng lúc này Thạch Ái Quốc cũng đã lên lầu.
Cho nên khi Kiều Hồng Trình đẩy cửa vào, thì thấy Thạch Ái Quốc cùng Đinh Trường Sinh đứng tại cách văn phòng chủ tịch tỉnh tầm 10m chờ, Kiều Hồng Trình trong lòng thở dài một hơi, lúc này Thạch Ái Quốc cùng Đinh Trường Sinh cũng rất là lo lắng đấy, nhất là Đinh Trường Sinh, bởi vì đây là hắn tự tiện gọi điện thoại để cho Thạch Ái Quốc đi lên, bởi vì hắn thấy Kiều Hồng Trình tự mình đi xin chỉ thị của Lương Văn Tường chứ không báo qua thư ký của chủ tịch, vậy chỉ cần Lương Văn Tường có thể sắp xếp một chút thời gian, thì Thạch Ái Quốc có thể gặp mặt được rồi.
Hơn nữa hiện tại hẳn là Lương Văn Tường cũng đang muốn lung lạc Thạch Ái Quốc, trong khi Thạch Ái Quốc từ xa xôi đến đây, chỉ cần có thể gặp mặt, làm gì mà không cho chút thể diện này?
-Thạch bí thư, chủ tịch ở phòng làm việc chờ ông đấy, mau vào thôi.
Kiều Hồng Trình bắt tay với Thạch Ái Quốc, nắm chặt lại .
-Kiều chủ nhiệm, cám ơn ông…ông cũng quan liêu lắm a, sao lâu như vậy cũng không xuống Hồ Châu chúng tôi thị sát vậy..
Thạch Ái Quốc nói đùa .
-Được rồi… Thạch bí thư , đây chính là ông nói, tôi xuống đó ông đừng có cho là làm phiền a.
Kiều Hồng Trình cũng đã từng dạo qua thành phố địa cấp, biết rõ lãnh đạo cấp trêи mỗi lần đi xuống là ý tứ gì, nên càng là biết rõ ý của Thạch Ái Quốc, cho nên cũng nói đùa lại .
Thạch Ái Quốc không dám trì hoãn, hàn huyên vài câu liền nhanh chóng vào phòng làm việc của Lương Văn Tường, Đinh Trường Sinh cũng lặng lẽ thở dài một hơi nhẹ nhỏm, đi theo sau Kiều Hồng Trình quay trở về văn phòng .
-Bô cậu ở nhà bán rượu hay sao?
Kiều Hồng Trình hỏi.
-Ặc….Không có bán.
Đinh Trường Sinh trả lời gọn gàng.
-Không bán? Vậy rượu kia là mua sao?
Kiều Hồng Trình hỏi.
-Đây là em tự ta làm, hàng thật giá thật, bên ngoài có tiền cũng không mua được.
Đinh Trường Sinh đắc ý nói .
-Lương chủ tịch mới vừa nói cậu cùng Lương Khả Tâm liên hệ, cậu cứ dựa vào đó mà tính thôi.
Kiều Hồng Trình cũng lười gọi cho Lương Khả Tâm, cho nên trực tiếp đem việc nhận rượu này giao cho Đinh Trường Sinh chính mình đi giải quyết.
Đinh Trường Sinh thấy bất đắc dĩ, hắn thì không muốn cùng với Lương Khả Tâm qua lại, nhưng hết cách rồi, thấy vậy rỏ ràng hai cha con của họ Lương này đều uống đến nghiền rồi, nhất là Lương Khả Tâm, uống loại rượu thuốc này về sau, bổ đến mức rối tinh rối mù trong chuyện giường chiếu, cho nên mới gọi điện thoại bảo cho Đinh Trường Sinh nếu có đến tỉnh thành thì mang theo cho mấy hủ rượu, không chỉ như thế, còn lừa dối để cho Lương Văn Tường cũng uống, hai cha con người này , thật là không có chịu nỗi nữa rồi..