Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 176 : Một giây cũng không đợi kịp
Ngày đăng: 02:14 27/06/20
Dù nói như thế nào đi nữa, Trương Cường vẫn khăng khăng không chịu giam người, cuối cùng, Đàm Khánh Hổ phảigọi điện thoại cho đồn trưởngHoắc Lã Mậu, nhưng không biết Hoắc Lã Mậu trong điện thoại trả lời gì đó, Đàm Khánh Hổ giận dữ thở phì phò cúp điện thoại, tự mình mang theo ba cụ ông mang về ủy ban kế hoạch hóa gia đình giam giữ.
– Chủ nhiệm Đàm, ông rất sành việc hầu hạ phục vụ, nếu các cụ ông có việc gì xảy ra, ông cũngkhó mà giải thích với dân chúng thônLê Viên à nhe!
Đinh Nhị Cẩu cười khanh khách sau lưngĐàm Khánh Hổ, tuy rằng Đàm Khánh Hổ không quay đầu lại, nhưng cũng nhận ra được, thằng này đang là chọc tức mình.
– Thôi được rồiNhị Cẩu, cậu quậy phá hắn ta, sau này cũng khó mà yên thân được với hắn, nhưng nói gì thì nói, tôi cũng muốn cám ơn cậu, ba cụ ông này, thật sự nếu nhốt tại đồn cảnh sát, ai có thời gian đâu mà hầu hạ bọn họ!
Trương Cường nói lời cảm tạ chân tình xuất phát từ trong lòng
– Có chút chuyện nhỏ này mà cám ơn cái gì, tôi chẳng qua là cảm thấy Đàm Khánh Hổ làm như vậy không đúng, kế hoạch hoá gia đình là quốc sách, ai cũng biết công việc này thực hiện không tốt làm, nhưng Đàm Khánh Hổ lạilàm việc theo phương thức quá cực đoan, không thể bắt tội liên đới đến người khác trong khi họ không phạm tội, bây giờ là xã hội pháp trị, làm gì cũng phải theo pháp luật chứ đâu phải là ỷ quyền rồi làm càn!
Đinh Nhị Cẩu đưa cho Trương Cường một điếu thuốc nói.
– Cậu học hàm thụ theo ngành luật thật là không sai, bây giờ sao đây? Tối nay uống vài chén rượu chứ!
– Để hôm khác đi, đêm nay tôi còn có việc, vẫn còn lo lắng cho mấy cụ ông này, nếu không may mấy ông cụ có xảy ra chuyện gì,thì cũng kẹt lắm, tôi phải đi tìm chủ tịch thị trấn Khấu báo cáo một chút, để tránh cho đến lúc đó bị động, à..đồn trưởng Hoắc không có ở nhà sao?
– Ông ta đi lên công an huyện rồi, báo cáo tình hình công tác với các lãnh đạo trêи đó!
– Ồ…vậy sao? Có biết khi nào ông ấy quay trở lại không? Tôi còn có chuyện muốn gặp đồn trưởng!
– Có khả năng là không về lại ngay đâu, gần đây đồn trưởng Hoắc thường xuyên lên huyện tìm mối quan hệ sắp xếp, với hy vọng được điều đến đồn cảnh sát ở trêи thành phố! Hình như mọi việc đang tiến triển theo chiều hướng tốt.
– Vậy sao? Nếu thế thì sao khi ông ấy rời đi, chắc anh sẽ lên thay thế làm đồn trưởng cảnh sát ở đây chứ?
– Hừm.. lên cái con khỉ, chính trị viên ở đồn này chờ làm đồn trưởng năm, sáu năm rồi, nhất định là lãnh đạo trước tiên sẽ nghĩ đến ông ấy!
Trương Cường nói với gương mặt buồn bả, cô độc, mình là một cảnh sát đường đường tốt nghiệp tại học viện cảnh sát, nhưng cả ngày chỉ biết vùi đầu làm việc ở trong đồn công an thị trấn xơ xác này, thật sự là không có cam lòng, nhưng không có cách nào, không có vấn đề gì có thể thay đổi được cả!
– Vậy cũng chưa chắc, anh xuất thân tứ trường chính qui, vẫn còn có hi vọng anh ạ! Nếu muốn hoạt động tìm mối quan hệ lo lót với cấp trêи, tôi hiện cũng có một số tiền chưa dùng tới, anh cứ cầm lấy mà dùng để bôi trơn trong những lúc quan trọng quyết định!
Đinh Nhị Cẩu nói khẽ với Trương Cường .
– Ha ha…dù công việc sau này như thế nào chăng nữa, chỉ với câu nói vừa rồi của cậu, cũng coi như không có uổng phí tôi giúp đỡ cho cậu trước đây!
– Biến đi, anh giúp cho tôi hồi nào, còn không phải là đồn trưởng Hoắc mang tôi về đây haha…!
– Đinh Nhị Cẩu, cậu thật là không có lương tâm, hừ..tôi cũng không nhiều lời với cậu nữa, đi nhanh đến gặp chủ tịch Khấu đi!
– Rồi, có việc gì sẽ nói chuyện với anh sau nhé!
Đinh Nhị Cẩu vẫy vẫy tay đi rồi, Trương Cường vẫn không có chú ý tới, Đinh Nhị Cẩu âm thầm ra ám hiệu, ai cũng không có thấy đứng phía sau cửa sổ là Điền Ngạc Như vợ của đồn trưởng Hoắc.
Chỉ chốc lát sau, Đinh Nhị Cẩu nhận được một tin nhắn từ Điền Ngạc Như:
“Đêm nay, về nhà mẹ ruột…”
Sáu chữ này đã nói rõ hết thảy mọi chuyện, đúng ra phải là:
“ Đêm nay, có giao cấu với chị không?
Thì mới đúng.
Hoắc Lữ Mậu thì không thể nào ngờ rằng, vợ mình Điền Ngạc Như mỗi lần về nhà của mẹ, đều là để được giao cấu với trai trẻ, căn nhà mẹ đẻ đã bị Điền Ngạc Như biến thành nơi hoan lạc an toàn nhất, Hoắc Lã Mậu có thể sẽ được điều đi lên thành phố, không biết Điền Ngạc Như có thể cũng được điều đi theo chồng hay không!
Nghĩ đến đây, Đinh Nhị Cẩu trong lòng giống như sợ mất vật quí của mình vậy, tuy rằng đối với Điền Ngạc Như tình cảm vẫn chưa đến mức sâu nặng gì lắm, nhưng được ăn vụng với vợ thủ trưởng của mình, khiến cho hắn cảm thấy kϊƈɦ thích hưng phấn, đôi khi cũng muốn ngừng lại,nhưng mà không được, đây là một loại kϊƈɦ thích nguy hiểm, nhưng càng nguy hiểm thuộc dạng lén lút như thế này, lại làm bùng nổ bộc phát ɖu͙ƈ vọng trong người, càng nguy hiểm, thì càng kϊƈɦ thích, càng là kϊƈɦ thích, thì càng không bỏ xuống được, như là một vòng tròn lẩn quẩn ác tính, hắn biết rất rõ ràng quan hệ với đàn bà có chồng, nhất là người vợ của lãnh đạo mình, thì vô cùng hiểm nguy, mất mạng dễ dàng như chơi, nhưng lại vẫn không khống chế được ɖu͙ƈ vọng đam mê của bản thân mình.
Nếu như nói lúc mới bắt đầu khi quan hệ với người đàn bà có chồng, Đinh Nhị Cẩu vẫn còn có chút sĩ diện cảm thấy mất mặt, ăn năn tội lỗi…!Nhưng bây giờ thì trong lòng của hắn đã không còn có chút nào là áy náy cắn rứt lương tâm nữa, chứng tỏ một tín hiệu rất là nguy hiểm, điều này chứng minh sự kϊƈɦ thích chinh phục của ɖu͙ƈ vọng hắn, đã chiến thắng nội tâm mấu chốt về đạo đức ở trong lòng.
Trong lúc tin nhắn của Điền Ngạc Như phát đến cho Đinh Nhị Cẩu đồng thời cũng nhắn tin một lượt cho Hoắc Lữ Mậu biết, lúc này ông ta đang trêи đường đi tới nhà của trưởng công an huyện, khi xem thấy tin nhắn, đã trả lời lại cho cô: “ Ừ..biết rôi! “
Nhận được tin nhắn trả lời từ chồng mình, Điền Ngạc Như lập tức như bay đến nhà mẹ của mình, thêm một giây nữa, cũng không chờ đợi được.
Lúc mười một giờ đêm, ngựa quen đường cũ, Đinh Nhị Cẩu đến nhà của họ Điền, cửa lớn không có khóa, Đinh Nhị Cẩu đem xe máy dựng ở ngoài đường, che chắn chiếc xe khuất lại, sau đó mới lặng lẽ âm thầm vào trong nhà, cảm giác như là lại đi ăn trộm vậy!
– Hừ làm gì đến giờ mới đến, chị chờ em hơn ba tiếng đồng hồ rồi!
Đinh Nhị Cẩu vừa mò vào cửa, đã bị Điền Ngạc Như ôm chặt, theo biểu hiện của cô, thì cũng nhận ra, là đã chờ đợi thời gian rất lâu rồi, khuôn mặt ửng hồng, hơi thở gấp gáp, bộ dáng động tình đã lên cơn nứиɠ dữ dội rồi.
Điền Ngạc Như ở nhà chỉ mặc một cái áo ngủ màu đen rộng thùng thình, giữa rãnh sâu hai иɦũ ɦσα dưới áo ngủ mơ hồ có thể thấy được, cô vội vàng đưa hắn vào trong riêng của mình.
– Hôn chị mau lên!
Cô nhắm hai mắt lại, vươn bờ môi mọng ra, chờ đợi hắn nhấm nháp.
Nhị Cẩu thô bạo cắn môi của cô, Điền Ngạc Như tự hồ rất thích động tác lỗ mãng của hắn, liền đem đầu lưỡi của mình nhét vào trong miệng của hắn, đầu lưỡi của bọn họ quấn quít ʍút̼ ɭϊếʍ lẫn nhau nước bọt, như là mội đôi uyên ương đói khát đã lâu, điên cuồng tham lam muốn nuốt chững đối phương, thật lâu sau đó, khi không còn thở được, đầu lưỡi của bọn họ mới tách rời ra.
Nhị Cẩu sau đó nhẹ nhàng mà đem Điền Ngạc Như đặt lên trêи giường nhẹ nhàng, giống như sợ làm cô rớt bể vậy, Điền Ngạc Như hai tay của vẫn như cũ, cứ ôm cổ hắn chặt lại, đột nhiên dúng tay đem đầu của hắn nhấn chính giữa khe suối của đôi bầu иɦũ ɦσα, làm cho hắn có một loại cảm giác kɧօáϊ hoạt hít thở không thông, thân thể của Điền Ngạc Như có một loại nhàn nhạt mùi mồ hôi, mùi này hắn không thể dùng lời nói mà hình dung được, đây là một loại mùi có hương vị khiêu khích thiêu đốt ɖu͙ƈ vọng của hắn, bàn tay hắn cầm một bầu иɦũ ɦσα, sau đó đưa vào bên trong miệng mình, lúc này bàn tay còn lại thì dùng nắn bóp bầu иɦũ ɦσα núi cao còn lại, nhục cảm co dãn mềm mại trêи thân thể của Điền Ngạc Như chuyền xuống hạ thể của hắn, làm ƈôи ȶɦịt của hắn nhanh chóng bành trướng sinh trưởng, hắn biết, Điền Ngạc Như mỗi lần trước khi giao hợp, khi sử dụng sức lực đúng lúc mạnh mẽ, thì sẽ ngay lập tức kϊƈɦ khởi ɖu͙ƈ vọng rất cao của cô.
Lúc này hai bầu иɦũ ɦσα Điền Ngạc Như bị Đinh Nhị Cẩu làm cho xóc nảy như một mảnh mênh ʍôиɠ từng cơn sóng lớn của da thịt, cô thở hào hển, thân thể bắt đầu vặn vẹo, hai tay bấu vào trong tóc của hắn, dùng sức ấn xuống thêm vào trong ngực mình.
– Lưu manh, đem cái đó của em cho chị!
Nhị Cẩu lần thứ hai nghe được Điền Ngạc Như nói như vậy lời thô tục rồi, trong lúc ân ái, lời nói thô tục cũng là chất xúc tác tính ɖu͙ƈ, nó có thể nháy mắt tiêu trừ chướng ngại tâm lý, đem tình ɖu͙ƈ nhấc lên một góc độ cao mới.
Điền Ngạc Như đột nhiên thoát ra, ngồi dậy, lật Đinh Nhị Cẩu nằm ngửa dưới mặt giường, tiếp theo cô tách ra hai chân, giạng chân qua trêи khuôn mặt hắn, rồi trùi xuống ngồi trêи bụng, lưng quay về phía đôi mắt ɖâʍ đãng của Đinh Nhị Cẩu, sau đó chậm rãi đem áo ngủ cỡi ra.
Đinh Nhị Cẩu phát hiện, người đàn bà này, thậm chí ngay cả qυầи ɭót cũng không có mặc, một chùm l.ông um tùm tươi tốt làm cho hắn phát cuồng, cứ như vậy không hề che giấu hiện ra ở trước mắt hắn khi cô tách chân xoay qua trêи mặt hắn, bởi vì hắn vẫn còn đang thưởng thức bằng ánh mắt, nên vẫn chưa có đem tay vươn vào nơi động đào nguyên thần bí của cô, cho nên vẫn chưa biết được bên trong cái khe âʍ ɦộ hiện giờ ra sao, hắn chỉ mơ hồ cảm giác, khi Điền Ngạc Như ngồi xuống trêи bụng mình, tựa hồ có chất lỏng gì đó hơi thấm ướt cái áo sơ mi của hắn, hắn chợt hiểu được, Điền Ngạc Như cơn nứиɠ đã không có thể khống chế được, dịch nhờn từ trong ɦσα ɦuyệt đã rỉ ra thấm vào.
Điền Ngạc Như vuốt ve hai bắp đùi hắn, sau đó thân mình từ từ cúi xuống phía dưới háng hắn, thân thể cô di động, bàn tay đã vuốt ve tay đến ƈôи ȶɦịt nhạy cảm đang căng cứng trong quần Nhị Cẩu, động tác vuốt ve cũng đổi thành nắm bóp!
– Chị Ngạc Như, sáng giờ em chưa có tắm rửa.
Nhị Cẩu đột nhiên cảm thấy trong người mình khá bẩn, lúc này ɖu͙ƈ vọng chưa đến nỗi điên cuồng bất chấp, hắn định đi tắm cho cơ thể thoải mái trước khi giao cấu với cô.
– Năm im đi, chị sẽ giúp em tắm ngay bây giờ, mà em có muốn biết chị có tắm chưa hay không vậy?
Bất ngờ Điền Ngạc Như ɖâʍ đãng hỏi.
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên ý thức được điều gì:
– Chị..cũng chưa….!!!
Điền Ngạc Như không nói gì nữa, cô đã cởi bỏ dây nịch quần của hắn kéo quần dài xuống, toàn bộ ƈôи ȶɦịt tràn đầy sức sống của tên đàn ông trai trẻ này đều lộ rõ xông ra hiện ra ở trước mặt cô, bên dưới cái quần xì của hắn, giống như dựng đứng lên một cái lều nhỏ, bàn tay Điền Ngạc Như ở phía trêи vuốt ve ƈôи ȶɦịt một hồi, sau đó thô lỗ cởi xuống qυầи ɭót của hắn, ƈôи ȶɦịt cứng rắn to lớn cơ hồ là nhảy vọt ra, ở trong không khí rung rung vài cái, kiêu ngạo biểu diễn cho cô xem.
Điền Ngạc Như đưa tay nắm chặc tay trêи mặt ƈôи ȶɦịt của hắn khuấy động một chút, làm Đinh Nhị Cẩu thiếu chút nữa phát ra tiếng kêu “ ưm..”.
– Chị sẽ nói cho em biết một bí mật!
Điền Ngạc Như vẫn như cũ nhẹ nhàng nói với hắn, chỉ là cô hơi ngừng lâu, vẫn chưa nói ra bí mật này là cái gì, mãi cho đến khi cô thấy hắn ánh mắt tràn ngập chờ đợi, cô mới từ từ nói từng tiếng một với hắn.
– Bên dưới của chị từ sáng giờ cũng chưa hề có tắm rửa qua, em có nghĩ là muốn đâm vào không?
Lúc này, sắc thái của Điền Ngạc Như ɖâʍ đãng tới cực điểm, có được một người đàn bà mang theo ɖu͙ƈ vọng nguyên thủy như vậy, Đinh Nhị Cẩu trong lòng thầm nghỉ, thật sự có chết vì cô cũng không hối tiếc, hắn lại mừng vui như bắt gặp một vưu vật vậy!!!
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên cuốn thân người lại, đem Điền Ngạc Như đặt ngược ở dưới thân thể của hắn lại, cắn răng hung hăng nói:
– Em sẽ đâm chết chị!
Hai con mắt của Đinh Nhị Cẩu giờ đỏ ngầu như hai hòn than, đây là một ngọn lửa ɖu͙ƈ vọng, câu nói đầu tiên của Điền Ngạc Như đã đốt cháy ɖu͙ƈ hỏa của hắn, làm cho hắn có một loại tự nguyện hủy diệt bất chấp tất cả.
– Em đòi đâm chết chị sao? Phải đâm chết nha? Nếu không chết, chị sẽ làm cho em chết đấy!
Điền Ngạc Như trong đôi mắt cũng tràn ngập ɖu͙ƈ hỏa thiêu cháy…
– Em muốn đâm chết chị, cũng phải ăn no cái đã, rủi bị chết đi, cũng không làm ma đói.
Bọn họ vẫn đang còn ở trong tư thế 69, lúc này, hắn mới thấy rõ đám l.ông đen kia rất là tươi tốt, chính giữa khe hở âʍ ɦộ, có mấy sợi l.ông dọc chạy xuôi theo hai bên mép lớn, lây dính một ít dịch nhờn, như vài giọt sương ban mai, điểm trêи đỉnh đầu những cành cây lá, nhưng vẫn chưa thấy tinh tường được miệng cái cửa hang động, bởi vì lớp l.ông đen nhánh trêи âʍ ɦộ, che lấp kéo dài đến tận phía dưới gần nơi hậu môn của Điền Ngạc Như.