Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 219 : Cùng nhau ăn mừng
Ngày đăng: 02:15 27/06/20
Trong văn phòng làm việc của Khấu Đại Bằng,
– Lúc cháu đi công tác, chú đã dặn dò cháu như thế nao? Chú đã nói là hãy dùng mắt chú ý và tai nghe ngóng tình hình, đừng cón xen vào công việc mà quyết định nhiều quá , có gì khó khăn thì gọi điện thoại cho chú báo cáo, tại sao chú không nghe gì cả? Cái điện thoại di động của cháu đâu rồi, bộ nó là cục gạch à?
Khấu Đại Bằng đang bực mình vì Đinh Nhị Cẩu đến không phải lúc, đồng thời vừa qua đã nghe Ngô Đồng Sơn gọi điện thoại cáo trạng về chuyện quyết định của Đinh Nhị Cẩu , cho nên ông ta tuyên bố sau này ở thị trấn Lâm Sơn xảy ra chuyện khiếu oan thì sẽ không xen vào nữa, ông ta còn nói là trước giờ chưa từng gặp qua một cán bộ mà không nghe lời tổ chức, vô kỷ luật như Đinh Nhị Cẩu.
– Chú à, chuyện xảy ra không phải như chú đang nghĩ đến đâu, hãy để cho cháu giải thích xong rồi muốn mắng chửi cháu cái gì cũng được, chủ nhiệm Ngô Đồng Sơn chỉ nói có một chiều theo ý của ông ta, cháu làm như vậy là vì có nguyên nhân của nó..
– Nguyên nhân gì? Nói đi để chú xem thử có phải là lý do đúng đắn không!
Khấu Đại Bằng mặt cáu giận ngồi ở trêи ghế sa lon nhìn Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu liền đem mọi chuyện biết được kể qua một lần kèm theo phân tích hậu quả, thời gian trôi qua , Khấu Đại Bằng đã đứng thẳng lên, ông ta cũng nhận ra được thêm nhiều điều khuất tất mà mình chưa nắm rõ lắm.
– Tất cả lời cháu nói là sự thật?
– Bộ chú cho rằng chuyện quan trọng như thế này mà cháu dám dưng chuyện lên nói à? Nếu là không tin, chú có thể trực tiếp gặp Vương Gia Sơn hỏi lại thì biết, lần trước là bọn chúng đem ông ta vứt đến tỉnh Sơn Đông, ghê tởm hơn là tiền bạc Vương Gia Sơn mang theo trêи người đều bị bọn chúng lấy đi , ông ta phải đi xin ăn ở Sơn Đông hơn một tháng trời mới gom góp đủ tiền làm lộ phí trở về nhà .
– Đúng là đám hỗn đản mất tính người, chuyện này Đàm Khánh Hổ có tham dự hay không?
– Chuyện trước kia có Đàm Khánh Hổ tham gia hay không thì cháu chẳng biết, nhưng lần này nhất định là có, trêи đường đi cháu nghe được hai người bọn họ đang thương lượng tìm hướng hẻo lánh để vứt Vương Gia Sơn , chính Đàm Khánh Hổ còn đưa ra ý kiến đem Vương Gia Sơn bỏ ở hướng Đông Bắc, khu vực đó thì trời đông giá rét đấy, chẳng khác gì muốn đưa Vương Gia Sơn vào chỗ chết, cũng may là Ngô Đồng Sơn không đồng ý, quyết định đưa ông lão đi đến khu vực Thái Hành Sơn, chắc là ý muốn ném vào trong núi.
– Con mẹ nó, hắn nghỉ là Vương Gia Sơn đã không còn thân thích, nên sẽ không có ai biết, nếu lỡ mà lộ chuyện ra , cái mũ quan của chú là sẽ bay trước tiên ,vậy mà còn dám gọi điện thoại đến tố cáo cháu nữa chứ! Không được, chuyện này chú phải báo cáo qua cho bí thư Trịnh biết, nếu không đến lúc xảy ra chuyện, đây chính là đề tài thời sự bê bối nổi tiếng khắp cả nước.
– Chú hiểu đầu đuôi câu chuyện này là được rồi, đừng vội báo cáo cho bí thư huyện , Ngô Đồng Sơn vừa mới điện thoại cho chú xong , bây giờ chú liền nói cho bí thư Trịnh, cháu chỉ sợ chuyện này mà xử lý không tốt, Vương Gia Sơn nhất định sẽ nghi ngờ chú, không đáng để chú làm thế.
– Vương Gia Sơn hiện giờ đang ở đâu? Về nhà chưa?
– Vâng, cháu đưa ông ta trở về rồi, lúc nào rảnh cháu sẽ đến nhà ông lão xem tình hình ra sao!
– Nhị Cẩu , chuyện này do chú chưa biết ngọn nguồn đầu đuôi, vừa rồi nên nổi nóng với chúa, đừng để bụng nhé.
– Chú sao lại nói như vậy chứ, nếu không có chú, thì đâu có Đinh Nhị Cẩu của ngày hôm nay, với lại chú mà có nổi giận với cháu thì cũng không sao , cháu chỉ e ngại lần này nhất định đắc tội với Ngô Đồng Sơn rồi.
– Hừ… đắc tội cái gì mà đắc tội, Ngô Đồng Sơn cũng không thể làm gì được cháu, lần này cháu làm rất tốt, nhưng nếu sau này có chuyện tương tự như vậy phát sinh, nhất định phải gọi điện thoại thương lượng trước với chú, dù gì chú so với cháu cũng nhiều kinh nghiệm hơn, ăn cơm nhà nước lâu rồi, nên hiểu đường đi nước bước nhiều hơn cháu! À….suýt nữa thì chú quên mất, đầu giờ chiều ghé qua văn phòng chủ nhiệm đảng ủy lấy tờ mẫu đơn xin vào đảng, từ giờ đến cuối tháng hoàng thành cho xong đi là vừa.
– Vâng…cám ơn chú!
Đinh Nhị Cẩu hớn hở hướng về văn phòng củachủ nhiệm đảng ủy Tần Nga Hương ở cuối hàng lang trêи lầu 2 đi tới, bởi vì trao đổi ở tại văn phòng của Khấu Đại Bằngđã trễ không ít thời gian, đã đến giờ nghỉ trưa, nhân tiện cùng đi ăn cơm với Khấu Đại Bằng cho nênkhi đi đến văn phòng chủ nhiệmTần Nga Hương đã là gần 14h trưa rồi.
Dọc trêи hành lang lầu 2 vắng ngắt không bóng người, vì hôm nay là thứ bảy, buổi chiều ở các chốn công quyền của nhà nước thì mọi người hay chém vè về nhà, hoặc làm việc chỉ là cho có lệ mà thôi, tại ủy ban thị trấn cũng không ngoại lệ, có phòng ban thì không còn ai ở lại, có phòng còn người nhưng vẫn còn nghỉ trưa chưa mở cửa làm việc, Đinh Nhị Cẩu bước đến tới cửa văn phòng Tần Nga Hương , nhìn thấy cửa phòng cũng đang đóng chặc, định muốn gõ cửa thì cùng ý thức được hôm nay là ngày cuối tuần, nên định quay về, khi ngang qua cái cửa sổ bằng kính có tấm rèn màu xanh thẩm đang che kín, ngay góc cửa tấm rèn có một khe hở nhỏ ở chổ bản lề cánh cửa sổ, hẳn thử ghé mắt nhìn vào bên trong căn phòng, tầm nhìn chỉ đủ vừa thấy một đôi gót chân trần nằm ở trêи cái ghế sopha , khóe miệng hắn liền lộ ra một nụ cười xấu xa, móc từ trong túi ra chùm chìa khóa, trong đó có một miếng thép mỏng nhỏ dài, đã từng là một tên ăn trộm, nên Đinh Nhị Cẩu dễ dàng mở trộm cánh cửa đẩy nhẹ mở ra rồi bước vào trong phòng…
Đinh Nhị Cẩu rón ra rón rén đi tới gần, đập vào mắt hắn là một thân hình tuyệt mỹ của người thiếu phụ trẻ đang nằm nghiêng ở trêи ghế salon, quay mặt vào bên trong thành ghế, chắc là để tránh ánh sáng ngủ say, tim hắn đập bịch bịch khi đi tới gần bên cái ghế salon, trong quá trình này, Đinh Nhị Cẩu cực kỳ cẩn thận, sợ mình sơ ý gây ra tiếng động, sẽ làm thức tỉnh người thiếu phụ xinh đẹp đang ngủ say.
Một mùi thơm nhàn nhạt từ trong cơ thể của Tần Nga Hương phát tán ra bay vào đến trong lỗ mũi của hắn, có lẽ sau cuộc giao hoan với Khấu Đại Bằng cô đã tắm rửa sạch sẽ kỹ lưỡng, trong lòng của Đinh Nhị Cẩu không tránh khỏi hơi hơi rung động, bởi vì cái ghế sopha ở văn phòng cô không được rộng rãi và dài lắm, cho nên Tần Nga Hương thân thể dĩ nhiên là phải hơi cong lại, với tư thế như vậy, vốn là cô đang mặc cái váy công sở, khiến cho làn vải bó thật chặc chẽ bên phần dưới, làm cái ʍôиɠ căng tròn nẩy nở, tận tình thể hiện rất ngạo nghễ vểnh lên ở trước mặt của Đinh Nhị Cẩu.
Ngay vào lúc này, Đinh Nhị Cẩu hai mắt tỏa sáng bởi vì thiếu phụ Tần Nga Hương thân thể hơi co thêm hai chân, khiến cho gấu váy vốn là phủ che ngang cái đầu gối, làn váy lại hướng về phía trêи bắp đùi cuộn lên, chẳng những đem đôi bắp đùi tuyết trắng bại lộ ở ở trước mặt của hắn, mà chính giữa bắp đùi ở giữa làn váy tạo thành một hình khe hở hình tam giác.
Đinh Nhị Cẩu biết nếu vị trí góc nhìn của mình điều chỉnh thích hợp, có thể nhìn thấy xuyên thấu qua ở chính giữa bên trong hình tam giác khe hở này, nhìn lén đến cái mu đẫy đà màu mỡ với cái cửa hang nhỏ nhắn vẫn đang còn ẩn dấu bên dưới cái váy đang dụ người, nghĩ đến đây, Đinh Nhị Cẩu âm thầm nuốt nước miếng một cái, nhìn thoáng qua Tần Nga Hương.
Tần Nga Hương vẫn nghiêng người nằm ở nơi đó, hơi thở đều đều say ngủ, dưới tình huống này, Đinh Nhị Cẩu rốt cục không nhịn được, hắn từ từ ngồi chồm hổm xuống, trong quá trình ngồi không ngừng điều chỉnh tư thế cho đôi mắt dễ dàng đưa theo vào chính giữa cái khe hở hình tam giác do hai bắp đùi tạo thành, chui vào thẳng đến chính giữa háng của người thiếu phụ xinh đẹp chủ nhiệm văn phòng đảng ủy Tần Nga Hương.
Đinh Nhị Cẩu có chuẩn bị tâm lý, nhưng hình ảnh liêu nhân trước mắt vẫn một màn kϊƈɦ thích trái tim hắn một trận kinh hoàng, trong ánh mắt Đinh Nhị Cẩu giờ cũng biểu lộ ra đỏ ngầu giống như loài chó hoang.
Có lẽ vì cái qυầи ɭót màu màu xám trắng trong lúc giao cấu với Khấu Đại Bằng đã nhơ nhớp vì dính dịch nhờn, nên cô đã thay bằng cái qυầи ɭót màu trắng dự phòng có sẵn, giống như hầu hết những người đàn bà vùng nông thôn Tần Nga Hương cũng không chú trọng lắm về cái qυầи ɭót nhỏ mặt ở bên trong người, cái qυầи ɭót màu trắng đã hơi cũ ngã màu, chắc là chủ nhân của nó sử dụng đã khá lâu, nên nhìn thấy rất mỏng vì trãi qua giặt giủ nhiều lần chứ không phải là loại qυầи ɭót moden vải mỏng như các cô gái thành thị thường mặc.
Cái qυầи ɭót trắng đã mỏng như cánh chuồn chuồn dán chặc ở phía dưới khu vực tiếp giáp giữa hai bẹn đùi đem cái mu của Tần Nga Hương mau mỡ với hình dáng tuyệt đẹp tận tình vẽ ra bề ngoài, giờ phút này, ngay chính cái cửa miệng ɦσα ɦuyệt nhỏ nhắn của người thiếu phụ xinh đẹp với hai mép nhỏ âʍ ɦộ lật ra hai bên với làn vải qυầи ɭót đè chặt lên hình thành như một đóa hoa tươi nở rộ vậy, làm đôi mắt Đinh Nhị Cẩu trợn tròng lên và đã đỏ như máu.
Nhìn thấy một màn kϊƈɦ thích, Đinh Nhị Cẩu hít vào một hơi thật sâu để trấn tỉnh, ngăn chặn nội tâm có chút tâm tình kϊƈɦ động, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu hít vào, liền phát hiện, một cái mùi mang theo vị ngấy ngấy nồng nàn từ âʍ ɦộ theo hơi thở xông lên lổ mũi hắn, từ cái mùi này Đinh Nhị Cẩu cũng biết ngay xuất xứ là từ chổ cái qυầи ɭót của Tần Nga Hương đang mặc bên người, từ bên trong cái miệng hang nhỏ nhắn sâu thẳm của cô phát ra cái mùi nguyên vị của dịch nhờn ɦσα ɦuyệt.
Cái mùi này hơi gắt như cây cỏ xanh bị vò nát, pha lẫn vị chua chua của quả táo chín rục vậy, làm cho người ta mang đến một cảm giác hưng phấn bừng bừng, nghĩ đến chính mình vừa rồi khi đứng cạnh Tần Nga Hương trước cửa văn phòng Khấu Đại Bằng thì hít vào cái mùi tanh tanh ngây ngấy của sự giao cấu con cái và con đực từ trêи người cô tỏa ra, còn lần này thì khi tiến gần hơn từng bước, chẳng những nhìn thấy được hình dáng cái cửa miệng ɦσα ɦuyệt nhỏ nhắn tham lam, còn được ngửi thấy được cái mùi nguyên vị mê người đặc trưng của người phụ nữ tiết ra từ bên trong cái lổ sâu ɦσα ɦuyệt, Đinh Nhị Cẩu làm sao có thể không hưng phấn lên được.
Tần Nga Hương đang ngủ say, cho nên không có ý thức được bộ vị kín đáo nhất trêи thân thể của chính mình đang bị người ta nhìn lén thấy hết, trêи khuôn mặt cô còn nở ra nụ cười nhè nhẹ dễ thương trong giấc mộng đẹp, lúc này phía dưới háng cô, những cọng l.ông bướng bỉnh lộ hết ra ở tại bên ngoài viền cái qυầи ɭót, màu đen đám l.ông quăn khẽ run run, như đang nóng nảy báo động cho người thiếu phụ xinh đẹp biết là nguy hiểm đang từng bước tới gần, nhưng vì Tần Nga Hương đang say xưa giấc mộng làm sao có được cảm giác được sự lay động quá nhẹ nhàng của bộ lông đen đang như vô lực nhắc nhở mình.
Nhìn thấy trọn vẹn cái mu âʍ ɦộ của Tần Nga Hương trưng bày, nước miếng Đinh Nhị Cẩu đã chảy ra, khi thấy thêm trêи cái qυầи ɭót đang ôm chặt âʍ ɦộ, ở ngay chính giữa, đang có một chấm nhỏ mảnh mai ẩm ướt đang chậm rãi loang ra, dưới ánh sáng ban ngày phản xạ nhìn thấy một màu trong suốt, Đinh Nhị Cẩu cũng thừa biết, vết loang ẩm ướt tích đọng nơi chính giữa mé dưới cái khe không phải là do nước tiểu thấm ướt, mà là từ phía dưới cái miệng hang nhỏ nhắn chảy ra dịch nhờn thẩm thấu đấy.
Nhìn đến đây, Đinh Nhị Cẩu le ra đầu lưỡi, giống như là tức giận không thể đem đầu lưỡi của mình chui vào khám phá đến nơi chính giữa hai chân của Tần Nga Hương, ɭϊếʍ lên nơi dấu vết có đọng nước nhờn, phía dưới háng của hắn cũng đang sưng trướng vô cùng khó chịu, đã đến trình độ không thể khống chế được.
Cắn răng hắn vội vàng quay lưng đi ngay ra bên ngoài sau khi đóng lại cánh cửa phòng của chủ nhiệm đảng ủy Tần Nga Hương, vì e sợ còn nấn ná ở lại trong vài giây phút nữa, chính mính sẽ gây ra hậu quá khó lường……………………………………………………………………………………………………….
…………………………………………………………………………………………………………….
Vừa ra khỏi cổng của ủy ban thị trấn , đang định chạy xe gắn máy đi đến thôn Hắc Thủy Loan để xem tình hình của Vương Gia Sơn, thì không ngờ đúng lúc gặp phải đồn trưởng Hoắc Lữ Mậu .
– Đồn trưởng, ông đi đâu về vậy?
– Anh mới từ trêи huyện trở về, à đúng rồi, anh nghe Trương Cường nói em lên chức phải không? Đêm nay uống vài ly rượu ăn mừng chứ!
Thời gian sau này bọn họ đã xưng hô rất thân thiết, Đinh Nhị Cẩu nhìn bầu trời thấy cũng đã không còn sớm lắm, nếu giờ này đi thôn Hắc Thủy Loan, đoán chừng khi quay lại thì trời tối sẽ về không kịp, thì cũng phải ngủ lại thôn Hắc Thủy Loan mà thôi!
– Vâng,vậy đi nơi nào , em mời khách.
– Thôi khỏi đi ra ngoài quán, đến nhà của anh ănđi, để cho bà chị em trổ tài làm vài món nhậu, đã lâu không cùng em ngồi uống rượu rồi, chỉ sợ một thời gian ngắn nữa sẽ không còn có cơ hội như thế này nữa rồi.
– Uả , chuyện của anh về thành phố công tác đã được rồi sao?
– Ừ, cũng không sai biệt lắm , anh được điều về trấn Thành Quan , khi nào có giấy thuyên chuyển sẽ rời khỏi đây ngay!
Hoắc Lữ Mậu nhìn chung quanh cảnh vật , trong lòng lộ có chút không nỡ bỏ đi , Đinh Nhị Cẩu bất quá chỉ là người ngoài , hơn nữa cũng không còn công tác ở trong giới cảnh sát cho nên làm sao hiểu thấu được tâm trạng của Hoắc Lữ Mậu.
– Vậy thì tốt quá, đêm nay chúng ta phải uống cho thật say mới được.
– Ừ..chúng ta cùng nhau ăn mừng…