Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 307 : Vậy em cưới chị đi…

Ngày đăng: 02:16 27/06/20

CHƯƠNG 257 : VẬY EM CƯỚI CHỊ ĐI…

Sau khi nôn xong, cảm giác thoải mái hơn , nhưng vẫn còn rất khó chịu, vì vậy lại khi trở lại trêи xe Đinh Nhị Cẩu ngồi đờ người ra một lúc lâu, sau đó mới khởi động nổ máy xe rời khỏi cư xá khu nhà ở của Hoắc Lữ Mậu.

Hơn 22 giờ đêm , trêи đường cái người qua lại đã rất ít , xe cộ lúc này cũng rất thưa thớt, một chiếc xe hơi cách khoảng không xa chạy theo xe của Đinh Nhị Cẩu , bởi vì vừa uống rượu , với lại cũng không có cảnh giá , Đinh Nhị Cẩu hoàn toàn không có có ý thức được nguy hiểm đang đến gần .

Phía trước chính là một ngã tư đèn xanh đèn đỏ, đúng lúc này đèn đỏ bật sáng , Đinh Nhị Cẩu cho dừng lại xe , hắn không có chú ý tới sau lưng chiếc xe hơi đã biến mất , ở tại ngã tư đường trêи con đường khác cắt ngang, một chiếc xe tải khoan thai chậm rãi trờ tới .

Đinh Nhị Cẩu đôi tay cầm vô lăng, nhìn xem đèn chuẩn bị bật xanh, hắn để tay xuống sát cần số, nhẹ giẫm chân ga , chuẩn bị vượt qua ngã tư đường, nhưng chiếc xe tải lớn trêи con đường cắt ngang lại đột nhiên gia tốc, xem ra như là muốn vượt đèn đỏ, khi Đinh Nhị Cẩu chú ý tới chiếc xe tải này thì hình như nó đã mất khống chế, thẳng hướng về phía xe của hắn đâm tới, phản ứng đầu tiên của Đinh Nhị Cẩu là nhấn chân ga hết mức nhằm vượt qua tránh cái xe tải….

Đúng ra Đinh Nhị Cẩu có thể thoát qua kiếp nạn này rồi, bởi vì chiếc Hummer tăng tốt cũng không tồi , nhưng chiếc xe tải cố tình quay đầu đâm thẳng mạnh trúng vào đuôi xe của Đinh Nhị Cẩu, vì vậy hắn lần đầu tiên nếm được thế nào là cảm giác đằng vân giá vũ, chiếc xe Hummer bị đâm lăn lộn mấy vòng quăng qua tới bên kia ngã tư đường mới ngừng lại .

Đinh Nhị Cẩu lúc này đã bị ngất xỉu , còn chiếc xe tải gây chuyện đã bỏ trốn mất dạng , không thấy bóng dáng đâu nữa…………….. .

Khi Đinh Nhị Cẩu tỉnh lại thì đã đến ngày thứ ba rồi, khi hắn mở mắt ra , người đầu tiên nhìn thấy lại là Dương Phụng Tê .

– Ủa tại sao chị lại ở chỗ này?

Đinh Nhị Cẩu vất vả lắm mới nhận thức được đây là bệnh viện nên hỏi.

– Hừ..tới tiễn biệt em một lần cuối cùng.

Dương Phụng Tê đã nghe qua bác sĩ thông báo tình hình Đinh Nhị Cẩu không có nguy hiểm tánh mạng , chỉ có trêи đầu là bị thương nhẹ , có thể sẽ có chấn động nho nhỏ trêи não, nhưng qua ít ngày thì sẽ tốt lại, cho nên cô cũng không còn chút nào lo lắng nữa .

Nhìn thấy Dương Phụng Tê tỉnh bơ , Đinh Nhị Cẩu biết mình chắn chắn không có chuyện gì nguy hiểm , nếu không thì Dương Phụng Tê sẽ chẳng bao giờ nói giỡn như thế.

– Hì..trêи người của em có sứt mẻ gì không vậy chị ?

Đinh Nhị Cẩu gắng gượng cười hỏi.

– Sứt mẻ không ít, nhưng cái đồ vật mấu chốt nhất cũng không có vấn đề gì.

Dương Phụng Tê vùa cười vửa thấp giọng trả lời Đinh Nhị Cẩu .

– À…sao mà trùng hợp như vậy , em vừa bị thương , thì chị đã tới rồi , có việc gì không hả chị?

– Ừ cũng còn may là đúng dịp , đêm hôm đó lúc chị gọi điện thoại cho em, thì em vừa mới bị đưa vào bệnh viện cấp cứu , chị gọi điện thoại hoài mà không có ai nghe máylàm chị tưởng rằng em bận là vì đang cùng kɧօáϊ hoạt với người phụ nữ nào đó cho nên phát ghét cứ gọi hoài , không ngờ tới là hồi sau thì có một người cảnh sát nghe điện thoại , cho biết là em vừa mới xảy ra tai nạn xe cộ , hiện tại đang cấp cứu , làm dọa chị muốn chết, nên vội vàng lật đật suốt đêm ngồi xe lửa tới đây.

– Giờ thì đã tốt rồi, à..còn chiếc xe của em có hỏng nặng không?

– Hừ..còn nhắc đến cái xe, nó bị tổn hại nghiêm trọng, thôi bỏ chiếc xe đi, chị thấy em cũng không cần phải lái xe, quá nguy hiểm ! Hừm.. đã vậy còn uống rượu lái xe nữa chứ, bộ em không biết hiện tại cảnh sát đang kiểm tra nồng độ rượu của tài xế rất gắt gao sao ? Đừng có cho là mình là thư ký của chủ tịch huyện thì có thể muốn làm gì thì làm .

Dương Phụng Tê nét mặt lạnh lẽo ca cẩm .

– Không có việc gì đâu, về sau em sẽ nhớ kỹ , uống rượu thì không lái xe , lái xe thì không uống rượu , như vậy được chưa….

– Nói thật cũng là may cho em , nếu là những chiếc xe hơi khác thì chưa biết việc gì xảy ra, còn chiếc xe của em cũng nhờ giàn khung được gia cố lại nên rất chắc chắn có tác dụng hạn chế tác động ngoại lực va vào, bằng không cái mạng nhỏ của em đã khai báo dưới Diêm Vương rồi.

– Hic.. xong đời, sửa xe lần này chắc phải tốn không ít tiền..

– Đừng ồn ào than vãn, chị giúp em mua một chiếc xe khác là xong, kỳ này mua hẳn một chiếc xe chống đạn bền chắc cho em chạy nhé..

– Đúng rồi, nói đến chống đạn em mới nhớ, cảnh sát giao thông nói như thế nào, em chỉ nhớ được là tại ngã tư, đèn vừa xanh thì em bắt đầu chạy, ngay lập tức đã bị một chiếc xe tải vượt đèn đỏ đâm vào, cảnh sát có tìm được chiếc xe cố ý gây chuyện đó không vậy ? Con mẹ nó ai làm?

Đinh Nhị Cẩu tức giận bất bình , nhưng khi vừa dùng sức rướn cái đầu lên thì thấy đầu óc như là choáng váng.

– Nằm im đó đi đừng cử động mạnh, theo lời cảnh sát thì chiếc xe không có bảng số, xe còn không có tìm được , chớ đừng nói chi là tìm người , bất quá lãnh đạo của em đã đến đây hai lần rồi, nhằm lúc em chưa có tỉnh lại, ông ấy có nói rằng là đã quy định ngày phá án cho công an, phải tìm cho bằng được người gây tai nạn.

– Nghe qua là thấy không có hy vọng bắt được rồi.

Đinh Nhị Cẩu thấy đầu của mình giống như là quay vòng chóng mặt , vì vậy dứt khoát nhắm mắt lại không nghĩ đến chuyện tai nạn xe cộ nữa, nhưng đầu vẫn ê ẩm , vì vậy hắn lại mở mắt ra cứ như vậy trừng trừng nhìn Dương Phụng Tê .

– Làm sao vậy? Mắc cái gì mà nhìn chị chằm chằm không nháy mắt?

Dương Phung Tê đang cúi đầu gọt trái táo cho Đinh Nhị Cẩu, bỗng phát hiện ánh mắt Đinh Nhị Cẩu nên hỏi.

– Chị thật là xinh đẹp , em nhìn ngắm cả đời cũng không đủ.

Đinh Nhị Cẩu đôi mắt như ngây dại nói.

– Thật vậy sao? Vậy em cưới chị đi, chị sẽ không đi đâu nữa, cứ ở trong nhà để cho em mỗi ngày ngắm chị , như thế nào đây? Dám không?

– Hì… chuyện này có gì mà không dám , chỉ là trong mắt cha của chị, nhìn em như một tên du thủ du thực ấy, trong khi chị là con gái rượu của một đại gia, vạn người đều chú ý đến.

– Hừ…vạn người chú ý? Thì đã sao nào ? Bây giờ hiện tại thì chị có thể thích gì thì làm đấy rồi, chứ không như trước kia luôn sống xong sự sợ hãi, chị giờ là đang vì bản thân mình mà sống, loại cảm giác này thật tốt, còn em thì cứ u mê đần độn chạy quanh tìm kiếm cái gì đâu không, hừ..không thực tế chút nào..

Dương Phong Tê xoay người , nhẹ nhàng nằm xuống cạnh Đinh Nhị Cẩu, đem đầu chính mình để ở trêи l.ồng ngực của hắn .