Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 374 : Con muốn ăn sủi cảo
Ngày đăng: 02:18 27/06/20
Xe hơi dừng lại trước dãy nhà cho thuê, dựa theo thông thường, chủ nhân sẽ khách sáo mời qua người tiễn đưa chính mình trở về nhà, là đi vào nhà ngồi uống tách trà rồi hãy đi, nhưng lúc này sắc trời đã chạng vạng tối, phố mới vừa lên đèn, chính mình một người đàn bà độc thân còn mang theo một đứa bé gái , thật bất tiện khi mời Đinh Nhị Cẩu vào nhà ngồi nghỉ, cho nên Phó Phẩm Ngàn ngay câu khách sáo mời khách cũng không có nói.
– Chú Đinh , cám ơn chú hôm nay đã dẫn cháu ta đi chơi , bây giờ đã trễ, chú còn đi đâu vậy?
Miêu Miêu lại xen vào việc của người lớn hỏi hắn, Phó Phẩm Ngàn vừa mới thở dài một hơi khi qua chuyện lúc hắn xoa bóp đùi cô, bây giờ trái tim lại kịch liệt nhảy dựng lên.
– À…chú định quay về huyện Hải Dương.
– Đã trễ thế như này, ở lại ăn cơm xong thì hãy đi chú.
Miêu Miêu đã xuống xe đi đến hành lang của dãy nhà, đúng lúc này nghe Miêu Miêu mời Đinh Nhị Cẩu vào nhà ăn cơm, cô thật sự là hận không thể đem Miêu Miêu kéo qua đập cho một trận đòn, cái con bé chết tiệt này, vì sự hưởng thụ của bản thân mình , nhẫn tâm đem mẹ của nó đẩy ra phía trước chịu trận sao? Đúng là đồ khôn nhà dại chợ.
Phó Phẩm Ngàn đoán không sai , Miêu Miêu này trong lối suy nghĩ đã không còn bé nữa , hơn nữa tâm nhãn cũng không phải một đứa bé bình thường có thể so sánh bằng Miêu Miêu, cô gái nhỏ đã nhận ra Đinh Nhị Cẩu đối với mẹ của cô đã động tâm tư, lần đầu tiên Đinh Nhị Cẩu xuất hiện ở trong nhà của mình, cô gái nhỏ trốn ở sau cánh cửa lắng nghe Đinh Nhị Cẩu cùng mẹ mình đối thoại rất rõ , về sau cha của cô lại ám chỉ Đinh Nhị Cẩu là người tốt, do đó Miêu Miêu đang cố gắng tác hợp cho Đinh Nhị Cẩu cùng với Phó Phẩm Ngàn mẹ mình .
Lúc này Phó Phẩm Ngàn vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể là âm thầm tự an ủi chính mình, người ta mang hai mẹ con đi chơi , còn tiễn đưa trở về tận nhà, chỉ là một bữa cơm thôi, không có việc gì… không có việc gì .
Vì vậy nên cô đành phải nói theo Miêu Miêu:
– Đúng vậy , Tiểu Đinh vào nhà ăn cơm rồi hãy đi, từ đây đi về huyện Hải Dương cũng khá xa đấy.
Dù chỉ là lời mời khách sáo, nhưng người được mời lại không có chối từ, cái này làm cho Phó Phẩm Ngàn có một loại cảm giác chính mình đào hầm vùi chôn mình vậy khi lỡ mở miệng mời Đinh Nhị Cẩu .
Miêu Miêu đi phía trước , Phó Phẩm Ngàn ở chính giữa , Đinh Nhị Cẩu cuối cùng, căn nhà này Đinh Nhị Cẩu đã tới một lần , cho nên cũng không có xa lạ gì , mặc dù chỉ là hai phòng ngủ khá nhỏ và một phòng khách, nhưng do ở bên cạnh trường học, cho nên giá cả cũng không rẻ, mỗi lần đến tháng đóng tiền mướn, Phó Phẩm Ngàn có cảm giác như là cắt thịt da mình vậy , khoản tiền thuê nhà cũng là dựa vào tiền lương còn phải dùng để trả nợ nữa, tình trạng kinh tế quẫn bách đã mang đến cho Phó Phẩm Ngàn áp lực rất nặng nề.
– Cô giáo Phó , tại đây chắc nhà thuê rất đắt chứ?
– Đúng vậy, mỗi tháng đều phải tốn mất hết 1/5 tiền lương, cũng xót ruột nhưng không có cách nào khác, vờ gần trường của Miêu Miêu, như vậy nó có thể ngủ thêm một chút, không cần phải dậy sớm , cũng may là sang năm, đợi Miêu Miêu khảo thi lên cấp 3 thì tốt hơn nhiều , đến lúc đó chúng tôi sẽ về lại ký túc xá của trường.
Phó Phẩm Ngàn vừa đổi dép lê vừa nói .
Phó Phẩm Ngàn thầm nghĩ, đã trễ rồi cũng không cần làm nhiều thức ăn phức tạp , tự mình xuống bếp làm chén tương, dĩa trứng chiên là được rồi, nên cô đi nhanh vào phòng mình thay đổi bộ đồ mặc ở trong nhà rồi bước ra :
– Tiểu Đinh , cậu muốn ăn cái gì , tôi xuống bếp làm.
Nói xong , cô vén tay áo lên chuẩn bị, nhưng lập tức Phó Phẩm Ngàn liền hối hận khi hỏi câu này .
– Em ăn gì cũng không có thành vấn đề, hỏi thử Miêu Miêu muốn ăn cái gì đi, con bé ăn cái gì thì em ăn cái đó.
Đinh Nhị Cẩu với ý sao cũng được nói ra .
– Con muốn ăn sủi cảo.
Miêu Miêu nói thiếu chút nữa làm cho Phó Phẩm Ngàn nổi điên lên, vì làm sủi cảo thì tốn cũng không ít thời gian, nhưng cô là một người giáo viên có hàm dưỡng rèn luyện, là một nhà giáo được mọi người tôn trọng, nên vui buồn giận ghét đều không lộ ra, nhưng là vì bực bội mà phải cắn răng im lặng, cho nên bị kϊƈɦ động làm cho hơi thở gấp lên, đôi bầu иɦũ ɦσα bầu lập tức trở nên như làn sóng ba đào đánh vào run run mãnh liệt.
Đinh Nhị Cẩu cũng dần dần đã hiểu được Miêu Miêu có ý muốn kéo dài thời gian mình ở trong nhà , vì vậy đứng lên nói:
– Cô giáo Phó , nếu không để em giúp chị một tay cho nhanh nhé.
Những lời này nói này rất khéo léo , ý tứ chính là hắn đồng ý với yêu cầu Miêu Miêu, cũng ăn sủi cảo , làm cho Phó Phẩm Ngàn đều tìm không ra lý do gì để phản đối .
Phó Phẩm Ngàn cảm thấy tiếp tục như thế này thì không ổn, đêm nay phải đợi cho sau khi Đinh Trường Sinh đi rồi, phải cùng với Miêu Miêu ngồi lại nói chuyện cho rỏ ràng mới được .
Đinh Nhị Cẩu ngược lại không khách sáo gì cả, vén tay áo lên bước vào phòng bếp , Phó Phẩm Ngàn khẽ cắn môi , đi theo sau Đinh Nhị Cẩu, nhưng cô có hành động làm cho Đinh Nhị Cẩu không có ngờ tới, Phó Phẩm Ngàn đã đem cửa nhà bếp khép lại sau khi cả hai vừa bước vào .
Cô đi đến sát cạnh bên người Đinh Nhị Cẩu, nhìn thẳng vào mặt Đinh Nhị Cẩu hỏi:
– Cậu Đinh, cậu đã giúp mẹ con chúng tôi , tôi rất là cảm kϊƈɦ cậu, vậy cậu có thể nói cho tôi biết, cậu đến cùng là muốn như thế nào đây?
Đây là trong lòng cô đã hạ quyết tâm phải hỏi cho rỏ, mình không thể cứ như vậy đoán mò tâm ý của hắn , cô muốn có một cái kết quả, nếu như kết quả này đúng như cô mong muốn, như vậy không có vấn đề gì , hắn muốn cái gì mình cho cái đó, nếu như hắn muốn kết quả ngoài khả năng của mình, như vậy thì mời hắn đi ra ngoài , đừng bao giờ chen vào nữa làm tới ảnh hưởng cuộc sống của mình…
Tuy câu hỏi này rất đường đột , nhưng thà là như thế có vấn đề gì nói thẳng ra thì tốt rồi , khi đã hiểu rỏ rồi thì không cần phải đoán tới đoán lui.
Đinh Nhị Cẩu xoay người, đối mặt nhìn xem Phó Phẩm Ngàn chất vấn, hắn chỉ im lặng mỉm cười, ngay lúc Phó Phẩm Ngàn mất đi kiên nhẫn muốn tiếp tục truy vấn hắn, bất chợt Đinh Nhị Cẩu chồm tới ôm Phó Phẩm Ngàn, tuy dáng dấp Phó Phẩm Ngàn cũng cao, nhưng đối với Đinh Nhị Cẩu chiều cao của cô so với hắn thấp hơn một nửa cái đầu, cho nên lúc Đinh Nhị Cẩu cúi đầu xuống tìm kiếm đôi môi anh đào của cô, vị trí hai người cao thấp phối hợp, hắn không có chút nào tốn sức tiến nhập, nhưng để đạt được sự đồng thuận của Phó Phẩm Ngàn giao hòa, xác thực hắn còn phải tốn thêm sức lực .
Khi Đinh Nhị Cẩu ôm lấy thân thể của người mỹ phụ giào viên, quá đáng hơn là hắn lại thản nhiên hôn lên bờ môi anh đào của mình, Phó Phẩm Ngàn kinh ngạc, sợ hãi tiếp theo đó là ngượng ngùng chịu đựng….
Từ cái đêm lần đầu tiên gặp Đinh Nhị Cẩu, về sau Phó Phẩm Ngàn đã từng tưởng tượng nếu như đêm đó cùng Đinh Nhị Cẩu phát sinh ra chuyện quan hệ giao cấu cùng nhau thì bây giờ sẽ là như thế nào? Nhưng tưởng tượng là một chuyện , chuyện thật sự phát sinh lại là một chuyện khác , mới vừa rồi cô còn lớn tiếng trực tiếp hỏi hắn đến cùng thì muốn cái gì, hiện tại hắn như là đang dùng hành động hướng về cô yêu cầu điều hắn muốn, cô lại kiên quyết phản kháng , liều mạng giãy giụa , nhưng không dám phát ra tiếng kêu , vì sợ ở phía ngoài, con gái nghe được.
Phó Phẩm Ngàn kiên trì gìn giữa phòng tuyến cuối cùng, cô dùng đôi bàn tay trắng như phấn không ngừng đẩy trêи thân thể Đinh Nhị Cẩu , hi vọng hắn thả mình ra , nhưng điều này làm sao có thể chứ , Đinh Nhị Cẩu biết rõ , đắc thủ hay không ngay là trong hôm nay, ngoại trừ hôm nay , chỉ sợ về sau khó mà có cơ hội tiếp cận Phó Phẩm Ngàn.
Cạy mở môi dưới Phó Phẩm Ngàn, đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu chạm vào hàm răng cô tìm kiếm , thân thể run rẩy vì lo sợ, con gái thì ở bên ngoài, cô căng thẳng khẩn trương hàm răng khép chặt lại, Đinh Nhị Cẩu đem đầu lưỡi khẽ ɭϊếʍ trêи hàm răng cô, hơi thở của hai người quẩn quanh với nhau, Phó Phẩm Ngàn lãnh hội môi mình đang bị hắn thông thạo dò xét, cái lưỡi hắn muốn thâm nhập vào khoang miệng , tuy kháng cự lại , nhưng cô lại cảm thấy loại tư vị này vừa xa xôi vừa quen thuộc, hư ảo và chân thật trộn lẫn lại vào nhau …
Bàn tay Đinh Nhị Cẩu tìm đến trước đôi bầu иɦũ ɦσα của cô, cô khe khẽ “ ưm..” lên một tiếng, Đinh Nhị Cẩu nắm bắt lấy cơ hội, đầu lưỡi tiến quân thần tốc tại trong khoang miệng, bám lấy đầu lưỡi của cô , Phó Phẩm Ngàn cặp môi thơm bị miệng hắn đè sát chặt chẽ, vô lực kháng cự cô đành để mặc cho hắn ɭϊếʍ láp miệng mình .
Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi trước không ngừng quấn quấy cái lưỡi thơm tho của cô, sau đó đột nhiên ʍút̼ lấy chiếc lưỡi thơm tho trơn mềm hút vào trong miệng mìn , khẽ cắn nhẹ ɭϊếʍ lên , lại ʍút̼ lấy đầu lưỡi của Phó Phẩm Ngàn.
Phó Phẩm Ngàn cảm thấy mình choáng váng, toàn thân nóng lên phát nhiệt, đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu khẽ hút t vào, ɭϊếʍ quanh rồi ʍút̼ lấy, cái lưỡi của hai người luân phiên ra vào tại trong miệng đối phương .
Phó Phẩm Ngàn phản kháng dần dần yếu đi, xuân tình từ từ lại rạo rực lên , trong miệng cô bài tiết ra rất nhiều hương vị nướt bọt, đầu lưỡi của cô đã tự động xâm nhập vào trong miệng hắn quấn lấy, thân thể của Phó Phẩm Ngàn dần dần mềm mại, không còn như lúc mới bắt đầu như vậy cứng ngắc, một màn ʍút̼ lưỡi nhiệt liệt ẩm ướt đang diễn ra giữa hai người, toàn thân Phó Phẩm Ngàn lại một hồi run rẩy, đã lâm vào cơn đê mê tuyệt vời trong khi hôn nhau, khiến cô đã quên mất ngay phía ngoài phòng bếp, còn có một người nho nhỏ đang chờ ăn sủi cảo….
Phó Phẩm Ngàn đã tiến vào trạng thái của con cái lên cơn động ɖu͙ƈ, miệng cô phối hợp với đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu đang cường bạo kϊƈɦ tình mà khuấy động, từng mảnh nước bọt của cô theo hai cái lưỡi dây dưa chậm rãi chảy vào trong khoang miệng của Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu vẫn chưa vừa lòng với chuyện hôn được Phó Phẩm Ngàn , hắn thấm nhuần đạo lý khi con cái đã lên cơn hứng tình, vì thế cho nên một tay của hắn đưa về phía dây lưng quần của Phó Phẩm Ngàn, vừa rồi cô vừa thay ra mặc bộ quần áo trong nhà, nên sợi dây lưng quần bằng thun nên dễ dàng tuột xuống, nhưng Phó Phẩm Ngàn đột nhiên dùng tay giữ lại cổ tay của hắn , cô đang ngăn cản hắn tiến thêm một bước hành động , còn hắn thì vẫn bình tĩnh dùng tay còn lại cố định bàn tay của cô, bàn tay kia đem bàn tay hướng vào phía trong cái qυầи ɭót nhẹ nhàng không chút nào trở ngại, những ngón tay liền duỗi vào nơi bộ phận thần bí giữa hai chân cô, còn bàn tay Phó Phẩm Ngàn vẫn để nguyên vị trí cũ , mặc dù không thể ngăn cản hắn tiến thêm một bước xâm lược , nhưng cũng có thể làm trì trệ động tác của hắn , vì vậy tạo thành một cảnh tượng ỡm ờ mập mờ .
– Chú Đinh , cám ơn chú hôm nay đã dẫn cháu ta đi chơi , bây giờ đã trễ, chú còn đi đâu vậy?
Miêu Miêu lại xen vào việc của người lớn hỏi hắn, Phó Phẩm Ngàn vừa mới thở dài một hơi khi qua chuyện lúc hắn xoa bóp đùi cô, bây giờ trái tim lại kịch liệt nhảy dựng lên.
– À…chú định quay về huyện Hải Dương.
– Đã trễ thế như này, ở lại ăn cơm xong thì hãy đi chú.
Miêu Miêu đã xuống xe đi đến hành lang của dãy nhà, đúng lúc này nghe Miêu Miêu mời Đinh Nhị Cẩu vào nhà ăn cơm, cô thật sự là hận không thể đem Miêu Miêu kéo qua đập cho một trận đòn, cái con bé chết tiệt này, vì sự hưởng thụ của bản thân mình , nhẫn tâm đem mẹ của nó đẩy ra phía trước chịu trận sao? Đúng là đồ khôn nhà dại chợ.
Phó Phẩm Ngàn đoán không sai , Miêu Miêu này trong lối suy nghĩ đã không còn bé nữa , hơn nữa tâm nhãn cũng không phải một đứa bé bình thường có thể so sánh bằng Miêu Miêu, cô gái nhỏ đã nhận ra Đinh Nhị Cẩu đối với mẹ của cô đã động tâm tư, lần đầu tiên Đinh Nhị Cẩu xuất hiện ở trong nhà của mình, cô gái nhỏ trốn ở sau cánh cửa lắng nghe Đinh Nhị Cẩu cùng mẹ mình đối thoại rất rõ , về sau cha của cô lại ám chỉ Đinh Nhị Cẩu là người tốt, do đó Miêu Miêu đang cố gắng tác hợp cho Đinh Nhị Cẩu cùng với Phó Phẩm Ngàn mẹ mình .
Lúc này Phó Phẩm Ngàn vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể là âm thầm tự an ủi chính mình, người ta mang hai mẹ con đi chơi , còn tiễn đưa trở về tận nhà, chỉ là một bữa cơm thôi, không có việc gì… không có việc gì .
Vì vậy nên cô đành phải nói theo Miêu Miêu:
– Đúng vậy , Tiểu Đinh vào nhà ăn cơm rồi hãy đi, từ đây đi về huyện Hải Dương cũng khá xa đấy.
Dù chỉ là lời mời khách sáo, nhưng người được mời lại không có chối từ, cái này làm cho Phó Phẩm Ngàn có một loại cảm giác chính mình đào hầm vùi chôn mình vậy khi lỡ mở miệng mời Đinh Nhị Cẩu .
Miêu Miêu đi phía trước , Phó Phẩm Ngàn ở chính giữa , Đinh Nhị Cẩu cuối cùng, căn nhà này Đinh Nhị Cẩu đã tới một lần , cho nên cũng không có xa lạ gì , mặc dù chỉ là hai phòng ngủ khá nhỏ và một phòng khách, nhưng do ở bên cạnh trường học, cho nên giá cả cũng không rẻ, mỗi lần đến tháng đóng tiền mướn, Phó Phẩm Ngàn có cảm giác như là cắt thịt da mình vậy , khoản tiền thuê nhà cũng là dựa vào tiền lương còn phải dùng để trả nợ nữa, tình trạng kinh tế quẫn bách đã mang đến cho Phó Phẩm Ngàn áp lực rất nặng nề.
– Cô giáo Phó , tại đây chắc nhà thuê rất đắt chứ?
– Đúng vậy, mỗi tháng đều phải tốn mất hết 1/5 tiền lương, cũng xót ruột nhưng không có cách nào khác, vờ gần trường của Miêu Miêu, như vậy nó có thể ngủ thêm một chút, không cần phải dậy sớm , cũng may là sang năm, đợi Miêu Miêu khảo thi lên cấp 3 thì tốt hơn nhiều , đến lúc đó chúng tôi sẽ về lại ký túc xá của trường.
Phó Phẩm Ngàn vừa đổi dép lê vừa nói .
Phó Phẩm Ngàn thầm nghĩ, đã trễ rồi cũng không cần làm nhiều thức ăn phức tạp , tự mình xuống bếp làm chén tương, dĩa trứng chiên là được rồi, nên cô đi nhanh vào phòng mình thay đổi bộ đồ mặc ở trong nhà rồi bước ra :
– Tiểu Đinh , cậu muốn ăn cái gì , tôi xuống bếp làm.
Nói xong , cô vén tay áo lên chuẩn bị, nhưng lập tức Phó Phẩm Ngàn liền hối hận khi hỏi câu này .
– Em ăn gì cũng không có thành vấn đề, hỏi thử Miêu Miêu muốn ăn cái gì đi, con bé ăn cái gì thì em ăn cái đó.
Đinh Nhị Cẩu với ý sao cũng được nói ra .
– Con muốn ăn sủi cảo.
Miêu Miêu nói thiếu chút nữa làm cho Phó Phẩm Ngàn nổi điên lên, vì làm sủi cảo thì tốn cũng không ít thời gian, nhưng cô là một người giáo viên có hàm dưỡng rèn luyện, là một nhà giáo được mọi người tôn trọng, nên vui buồn giận ghét đều không lộ ra, nhưng là vì bực bội mà phải cắn răng im lặng, cho nên bị kϊƈɦ động làm cho hơi thở gấp lên, đôi bầu иɦũ ɦσα bầu lập tức trở nên như làn sóng ba đào đánh vào run run mãnh liệt.
Đinh Nhị Cẩu cũng dần dần đã hiểu được Miêu Miêu có ý muốn kéo dài thời gian mình ở trong nhà , vì vậy đứng lên nói:
– Cô giáo Phó , nếu không để em giúp chị một tay cho nhanh nhé.
Những lời này nói này rất khéo léo , ý tứ chính là hắn đồng ý với yêu cầu Miêu Miêu, cũng ăn sủi cảo , làm cho Phó Phẩm Ngàn đều tìm không ra lý do gì để phản đối .
Phó Phẩm Ngàn cảm thấy tiếp tục như thế này thì không ổn, đêm nay phải đợi cho sau khi Đinh Trường Sinh đi rồi, phải cùng với Miêu Miêu ngồi lại nói chuyện cho rỏ ràng mới được .
Đinh Nhị Cẩu ngược lại không khách sáo gì cả, vén tay áo lên bước vào phòng bếp , Phó Phẩm Ngàn khẽ cắn môi , đi theo sau Đinh Nhị Cẩu, nhưng cô có hành động làm cho Đinh Nhị Cẩu không có ngờ tới, Phó Phẩm Ngàn đã đem cửa nhà bếp khép lại sau khi cả hai vừa bước vào .
Cô đi đến sát cạnh bên người Đinh Nhị Cẩu, nhìn thẳng vào mặt Đinh Nhị Cẩu hỏi:
– Cậu Đinh, cậu đã giúp mẹ con chúng tôi , tôi rất là cảm kϊƈɦ cậu, vậy cậu có thể nói cho tôi biết, cậu đến cùng là muốn như thế nào đây?
Đây là trong lòng cô đã hạ quyết tâm phải hỏi cho rỏ, mình không thể cứ như vậy đoán mò tâm ý của hắn , cô muốn có một cái kết quả, nếu như kết quả này đúng như cô mong muốn, như vậy không có vấn đề gì , hắn muốn cái gì mình cho cái đó, nếu như hắn muốn kết quả ngoài khả năng của mình, như vậy thì mời hắn đi ra ngoài , đừng bao giờ chen vào nữa làm tới ảnh hưởng cuộc sống của mình…
Tuy câu hỏi này rất đường đột , nhưng thà là như thế có vấn đề gì nói thẳng ra thì tốt rồi , khi đã hiểu rỏ rồi thì không cần phải đoán tới đoán lui.
Đinh Nhị Cẩu xoay người, đối mặt nhìn xem Phó Phẩm Ngàn chất vấn, hắn chỉ im lặng mỉm cười, ngay lúc Phó Phẩm Ngàn mất đi kiên nhẫn muốn tiếp tục truy vấn hắn, bất chợt Đinh Nhị Cẩu chồm tới ôm Phó Phẩm Ngàn, tuy dáng dấp Phó Phẩm Ngàn cũng cao, nhưng đối với Đinh Nhị Cẩu chiều cao của cô so với hắn thấp hơn một nửa cái đầu, cho nên lúc Đinh Nhị Cẩu cúi đầu xuống tìm kiếm đôi môi anh đào của cô, vị trí hai người cao thấp phối hợp, hắn không có chút nào tốn sức tiến nhập, nhưng để đạt được sự đồng thuận của Phó Phẩm Ngàn giao hòa, xác thực hắn còn phải tốn thêm sức lực .
Khi Đinh Nhị Cẩu ôm lấy thân thể của người mỹ phụ giào viên, quá đáng hơn là hắn lại thản nhiên hôn lên bờ môi anh đào của mình, Phó Phẩm Ngàn kinh ngạc, sợ hãi tiếp theo đó là ngượng ngùng chịu đựng….
Từ cái đêm lần đầu tiên gặp Đinh Nhị Cẩu, về sau Phó Phẩm Ngàn đã từng tưởng tượng nếu như đêm đó cùng Đinh Nhị Cẩu phát sinh ra chuyện quan hệ giao cấu cùng nhau thì bây giờ sẽ là như thế nào? Nhưng tưởng tượng là một chuyện , chuyện thật sự phát sinh lại là một chuyện khác , mới vừa rồi cô còn lớn tiếng trực tiếp hỏi hắn đến cùng thì muốn cái gì, hiện tại hắn như là đang dùng hành động hướng về cô yêu cầu điều hắn muốn, cô lại kiên quyết phản kháng , liều mạng giãy giụa , nhưng không dám phát ra tiếng kêu , vì sợ ở phía ngoài, con gái nghe được.
Phó Phẩm Ngàn kiên trì gìn giữa phòng tuyến cuối cùng, cô dùng đôi bàn tay trắng như phấn không ngừng đẩy trêи thân thể Đinh Nhị Cẩu , hi vọng hắn thả mình ra , nhưng điều này làm sao có thể chứ , Đinh Nhị Cẩu biết rõ , đắc thủ hay không ngay là trong hôm nay, ngoại trừ hôm nay , chỉ sợ về sau khó mà có cơ hội tiếp cận Phó Phẩm Ngàn.
Cạy mở môi dưới Phó Phẩm Ngàn, đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu chạm vào hàm răng cô tìm kiếm , thân thể run rẩy vì lo sợ, con gái thì ở bên ngoài, cô căng thẳng khẩn trương hàm răng khép chặt lại, Đinh Nhị Cẩu đem đầu lưỡi khẽ ɭϊếʍ trêи hàm răng cô, hơi thở của hai người quẩn quanh với nhau, Phó Phẩm Ngàn lãnh hội môi mình đang bị hắn thông thạo dò xét, cái lưỡi hắn muốn thâm nhập vào khoang miệng , tuy kháng cự lại , nhưng cô lại cảm thấy loại tư vị này vừa xa xôi vừa quen thuộc, hư ảo và chân thật trộn lẫn lại vào nhau …
Bàn tay Đinh Nhị Cẩu tìm đến trước đôi bầu иɦũ ɦσα của cô, cô khe khẽ “ ưm..” lên một tiếng, Đinh Nhị Cẩu nắm bắt lấy cơ hội, đầu lưỡi tiến quân thần tốc tại trong khoang miệng, bám lấy đầu lưỡi của cô , Phó Phẩm Ngàn cặp môi thơm bị miệng hắn đè sát chặt chẽ, vô lực kháng cự cô đành để mặc cho hắn ɭϊếʍ láp miệng mình .
Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi trước không ngừng quấn quấy cái lưỡi thơm tho của cô, sau đó đột nhiên ʍút̼ lấy chiếc lưỡi thơm tho trơn mềm hút vào trong miệng mìn , khẽ cắn nhẹ ɭϊếʍ lên , lại ʍút̼ lấy đầu lưỡi của Phó Phẩm Ngàn.
Phó Phẩm Ngàn cảm thấy mình choáng váng, toàn thân nóng lên phát nhiệt, đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu khẽ hút t vào, ɭϊếʍ quanh rồi ʍút̼ lấy, cái lưỡi của hai người luân phiên ra vào tại trong miệng đối phương .
Phó Phẩm Ngàn phản kháng dần dần yếu đi, xuân tình từ từ lại rạo rực lên , trong miệng cô bài tiết ra rất nhiều hương vị nướt bọt, đầu lưỡi của cô đã tự động xâm nhập vào trong miệng hắn quấn lấy, thân thể của Phó Phẩm Ngàn dần dần mềm mại, không còn như lúc mới bắt đầu như vậy cứng ngắc, một màn ʍút̼ lưỡi nhiệt liệt ẩm ướt đang diễn ra giữa hai người, toàn thân Phó Phẩm Ngàn lại một hồi run rẩy, đã lâm vào cơn đê mê tuyệt vời trong khi hôn nhau, khiến cô đã quên mất ngay phía ngoài phòng bếp, còn có một người nho nhỏ đang chờ ăn sủi cảo….
Phó Phẩm Ngàn đã tiến vào trạng thái của con cái lên cơn động ɖu͙ƈ, miệng cô phối hợp với đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu đang cường bạo kϊƈɦ tình mà khuấy động, từng mảnh nước bọt của cô theo hai cái lưỡi dây dưa chậm rãi chảy vào trong khoang miệng của Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu vẫn chưa vừa lòng với chuyện hôn được Phó Phẩm Ngàn , hắn thấm nhuần đạo lý khi con cái đã lên cơn hứng tình, vì thế cho nên một tay của hắn đưa về phía dây lưng quần của Phó Phẩm Ngàn, vừa rồi cô vừa thay ra mặc bộ quần áo trong nhà, nên sợi dây lưng quần bằng thun nên dễ dàng tuột xuống, nhưng Phó Phẩm Ngàn đột nhiên dùng tay giữ lại cổ tay của hắn , cô đang ngăn cản hắn tiến thêm một bước hành động , còn hắn thì vẫn bình tĩnh dùng tay còn lại cố định bàn tay của cô, bàn tay kia đem bàn tay hướng vào phía trong cái qυầи ɭót nhẹ nhàng không chút nào trở ngại, những ngón tay liền duỗi vào nơi bộ phận thần bí giữa hai chân cô, còn bàn tay Phó Phẩm Ngàn vẫn để nguyên vị trí cũ , mặc dù không thể ngăn cản hắn tiến thêm một bước xâm lược , nhưng cũng có thể làm trì trệ động tác của hắn , vì vậy tạo thành một cảnh tượng ỡm ờ mập mờ .