Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 388 : Dụng tâm cực khổ
Ngày đăng: 02:18 27/06/20
CHƯƠNG 337: DỤNG TÂM CỰC KHỔ.
Tạ Phương Quỳnh nằm ở trêи giường, quần áօ ɭót đều đã cởi ra hết, trêи người chỉ khoác hờ cáí váy ngủ vẫn còn chưa thấy Trọng Hải vô phòng, bất đắc dĩ Tạ Phương Quỳnh ngồi dậy ở trêи giường đợi thêm một hồi nữa, vẫn không thấy Trọng Hải, bất đắc dĩ cô đứng dậy hướng về văn phòng đi đến, đi mấy bước, lại lui trở về do dự, đưa tay lấy từ trong túi xách lấy ra một cái bình nhỏ trong đó có một viên thuốc thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ bỏ vào túi áo ngủ bên trong, sau đó lại quấn lại dây lưng cái váy ngủ, cô đứng dậy hướng về phía văn phòng làm việc của Trọng Hải đi đến …
Trong văn phòng đèn đuốc vẫn sáng choang , từ khi đi chuyển đến căn phòng này Trọng Hải cảm giác trong phòng làm việc của mình thiếu một chút màu xanh lá , vì vậy nên kêu Đinh Nhị Cẩu đi mua hơn mười chậu hoa cỡ lớn sắp xếp bên cạnh cửa sổ, tại đây hoa lá dạt dào giống như là mùa xuân luôn luôn có mặt viếng thăm.
Lẽ ra mùa xuân là mùa vạn vật hồi phục tinh lực, nhưng không biết làm sao Trọng Hải căn bản không có tâm tư nghĩ đến chuyện nam nữ, điều này làm cho Tạ Phương Quỳnh cũng là rất khó chịu , có thể nói từ khi hai người kết hôn , chuyện giao hợp cũng chẳng được có nhiều lắm, đôi khi Tạ Phương Quỳnh cũng hoài nghi Trọng Hải ở bên ngoài có tình nhân hay không nữa?
– Trọng Hải uống tách trà rồi đi ngủ, đã muộn rồi anh.
Tạ Phương Quỳnh từ sau lưng Trọng Hải ôm lấy ông , đem càm của mình đặt ở trêи vai, tay đưa tách trà, giọng nói tràn đầy khiêu gợi, nhưng đối với Trọng Hải thì phương thức như vậy thì không ăn thua, ông nghiêng nghiêng đầu uống cạn sạch tách trà, nhưng như là muốn né tránh cô.
Sau khi Trọng Hải không mảy may nghi ngờ uống hết tách trà có hòa lẫn viên thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ mà Tạ Phương Quỳnh đã lén lút pha vào, một lát sau thấy Trọng Hải vẫn chúi mắt vào tập hồ sơ văn kiện không nói gì, nhưng vào lúc này đây Tạ Phương Quỳnh dứt quyết không có sự thỏa hiệp .
– Trọng Hải , em muốn đứa con , bây giờ anh công tác ở đây, em một mình ở nhà buồn bực chết mất, chú thím cũng mấy lần đều hỏi em về chuyện có em bé, nếu cứ mãi như thế này, em cũng không có mặt mũi nhìn bọn họ đâu.
Tạ Phương Quỳnh miệng nói chuyện, bàn tay ngọc trắng thì với vào bên trong cổ áo Trọng Hải qua lại ma sát, trêи bộ ngực của ông , mọc đầy rậm rạp lông ngực, đó là biểu tượng của người đàn ông , thô cuồng, hoang dã…
– Đừng làm rộn, đây là văn phòng, anh còn công việt chút nữa.
Giọng nói Trọng Hải có chút trầm thấp, nhưng cũng không có ngăn lại hành động của Tạ Phương Quỳnh, tât cả cũng là vì có một đứa con, vì vậy cô vượt qua cái ghế dựa , ngồi xuống trêи đùi Trọng Hải , cái váy ngủ nơi dưới vạt áo lộ ra cặp chân trắng như tuyết, có thể nói ánh mắt của Đinh Nhị Cẩu đánh giá không lầm , lúc vừa gặp mặt cô, hắn liền phát hiện giữa hai chân của Tạ Phương Quỳnh tuyệt đối là cực phẩm , giây phút này , hai chân trắng noãn của cô thoải mái trơn trượt kẹp lấy chân của Trọng Hải, một tay nắm giữ ở cổ Trọng Hải cúi đầu , từ miệng mình đưa lên chủ động hôn lên đôi môi của ông, Trọng Hải cảm thấy miệng Tạ Phương Quỳnh tràn đầy mùi vị của người thiếu phụ thành thục, đúng là ngọt ngào tới cực điểm , lúc này thân thể ông chợt nóng lên một cách bất bình thường do thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ, khiến ông cũng không cách nào kềm chế lại được ….
Cái lưỡi thơm tho mềm mại của người đàn bà thành thục Tạ Phương Quỳnh luồn vào khoang miệng Trọng Hải dò xét chui loạn, dưới sự dụ dỗ mãnh liệt của cô, Trọng Hải đáp lại gần như lỗ mãng ʍút̼ vào nước bọt trong miệng Tạ Phương Quỳnh, hai cái đầu lưỡi lập tức đẩy tới đẩy lui, địch lui ta tiến , địch vào ta tiến thêm , hôn thẳng đến trời đất quay cuồng …
Tạ Phương Quỳnh có cảm giác đã đến lúc không còn cần phải kéo dài thêm nữa, thân thể cô trơn tuột giống như là một con rắn, thoáng cái thoát khỏi người Trọng Hải ngồi xổm ở ở dưới đáy bàn công tác, đầu cúi vào ở giữa hai chân, xốc lên cái áo của ông, mở khóa quần bắt đầu ɭϊếʍ láp ƈôи ȶɦịt , đầu lưỡi lanh lợi trêи cái đầu khấc xoay tròn , cái đầu khấc tròn trịa như tức giận phồng lên tỏa sáng lấp lánh, tiếp theo cô nuốt vào toàn bộ ƈôи ȶɦịt trong miệng, cô như một đứa bé gái đang tham lam bυ" ɭϊếʍ lấy cây kem trong tay, tinh tế ɭϊếʍ an ủi nó, khích lệ nó, khiến nó tại trong miệng của mình chậm rãi hòa tan…
Trong giây lát , Trọng Hải sắp không nhịn được nữa, ông nắm lấy hai cánh tay Tạ Phương Quỳnh kéo cô đứng lên lên, giật ra cái váy ngủ, ông nhìn thấy bên trong cơ thể Tạ Phương Quỳnh trống trơn không có mặc bất kỳ cái gì, trước ngực nhô lên cao cao hai ngọn núi trắng tròn trịa, ánh đèn phòng làm việc vừa vặn đem toàn thân của cô chiếu lên sáng trắng như tuyết, nhìn qua là thấy hết , bộ lông đen dưới háng của cô như một dãi rừng nhiệt đới, sum xuê tản ra sinh khí, khe thịt âʍ ɦộ nhỏ dài mềm mại đã không kịp chờ đợi hơi hé mở ra, một giọt bọt nước dịch nhờn đọng ở cửa miệng ɦσα ɦuyệt, phảng phất phát động chiêu bài mời người bước vào đến đây du ngoạn.
Trọng Hải thoải mái tựa vào chỗ tựa lưng ghế dựa, tay cầm ƈôи ȶɦịt cứng rắn nói với Tạ Phương Quỳnh nói:
– Mau ngồi trêи đây!
Vừa nói xong, ông nâng lên Tạ Phương Quỳnh đưa người đến, giơ lên cái ʍôиɠ săn chắc, đem cửa miệng ɦσα ɦuyệt ướt át thành thục nhắm ngay phía dưới cây ƈôи ȶɦịt đang dựng đứng, tay vịn chặt cự mãng đem lấy thân thể Tạ Phương Quỳnh chậm rãi ngồi xuống, chỉ nghe ” ..ọc..” một tiếng, cửa miệng hồng nhạt ɦσα ɦuyệt bị đầu khấc khai mở, ƈôи ȶɦịt ngay lập tức biến mất tại bên trong ɦσα ɦuyệt, thẳng đến toàn bộ thọc vào, chạm đến từ sâu bên trong hang động ấm áp Tạ Phương Quỳnh, ông và cô đồng loạt rêи lên thành tiếng.
– A..! A…!
Tạ Phương Quỳnh ngồi ở trêи người của Trọng Hải, cái ʍôиɠ đít đẫy đà màu mỡ dùng sức ngồi xuống, nhấc lên, bên trong vách thịt non hang động có chứa những nếp uốn gấp bao lại xiết lấy ƈôи ȶɦịt cứng rắn Trọng Hải , mặt cô ửng đỏ, mái tóc như mây tán loạn bay, đôi mắt đẹp mờ sương, hơi thở hổn hển, hai иɦũ ɦσα ở trước ngực nẩy lên liên tục.
Tình ɖu͙ƈ Tạ Phương Quỳnh trường kỳ bị trói buộc đói khát, bây giờ được hoàn toàn giải phóng tại trêи người của Trọng Hải, bản năng nguyên thủy tính ɖu͙ƈ khiến cho Tạ Phương Quỳnh hoàn toàn mất hết lý trí, chìm đắm trong kɧօáϊ cảm ɖâʍ loạn.
– Ưm..à… rất cứng..a.. thoải mái… a…!
Tạ Phương Quỳnh đổ mồ hôi đầm đìa, dịch nhờn theo trong ɦσα ɦuyệt cô không ngừng tiết ra bên ngoài, làm cho bộ lông đem dưới háng của hai người biến thành ướt sũng bầy nhầy, tiếng rêи rỉ của sự yên lặng nhiều ngày phòng không gối chiếc không giữ lại chút nào toàn bộ đều phát ra ngoài.
-Phạch…phạch…phạch.
Tiếng vang của ƈôи ȶɦịt đút vào ɦσα ɦuyệt phát ra khiến cho Trọng Hải cùng Tạ Phương Quỳnh nghe được, càng thêm hưng phấn ɖâʍ ɖu͙ƈ cao vút, ông cảm thấy từ bên trong ɦσα ɦuyệt của Tạ Phương Quỳnh co rút lại, giống như là cái miệng nhỏ nhắn của cô khi bυ" ɭϊếʍ lấy ƈôи ȶɦịt của mình vậy, ông hơi ngửa người trêи ghế dựa, thân thể hạ động đậy, dùng sức hẩy mạnh cây ƈôи ȶɦịt mình lên nghênh hợp với cái ɦσα ɦuyệt ɖâʍ đảng của Tạ Phương Quỳnh, đôi tay cũng đang nắn bóp đôi bầu иɦũ ɦσα cao nhọn, hai đầu núm иɦũ ɦσα khéo léo cũng bị những đầu ngón tay của Trọng Hải vuốt ve cứng rắn phồng to đứng lên, lúc này Tạ Phương Quỳnh đã không còn giống như lúc ban ngày trước mặt mọi người cao ngạo ung dung, hiện giờ cô đang vặn vẹo cái ʍôиɠ đít màu mỡ, triệt để làm cho đầu khấc từng chút chút một khoan sâu đến khúc cuối hang động ɦσα ɦuyệt của mình, gò má xinh đẹp đỏ hồng xinh đẹp tràn ngập ɖâʍ mị.
Kɧօáϊ cảm Trọng Hải bị thuốc kϊƈɦ thích rất là hưng phấn, ɖu͙ƈ hỏa tăng vọt, không chút nương nhẹ, ra sức đâm mạnh cây ƈôи ȶɦịt cứng như chày sắt tại trong trong lỗ thịt mất hồn của Tạ Phương Quỳnh đến chỗ sâu nhất, thì mới rút ra rồi lại quất thẳng cắm xuống…..
Dưới tác dụng của thuốc kϊƈɦ thích trêи cơ thể của một người đàn ông khỏe mạnh bình thường, cho nên ƈôи ȶɦịt đâm thọt bên trong ɦσα ɦuyệt không một chút nào ngừng nghỉ, kɧօáϊ cảm của người đàn bà cũng sẽ không bị gián đoạn, từ bên trong hang động, bốn vách tường mềm mại nhạy cảm của lỗ thịt, từ nơi sâu nhất cho đến chỗ cạn đều bị đầu khấc ƈôи ȶɦịt vờn quanh bốn phía mạnh mẽ mài cạo má sát.
Tạ Phương Quỳnh sướиɠ đến muốn sảng, giữa lông mày sóng vỗ ẩn hiện, gương mặt xinh đẹp đáng yêunhư rặng mây đỏ tràn ngập, xuân sắc liêu nhân, tựa như hoa đào mùa xuân bừng nở, đôi môi anh đào hé mở thở hổn hển, âm thanh ɖâʍ đãng, bên tai không dứt:
– A!… anh…ui…ư.. dùng sức….ui..ui…
Từ chính giữa khe иɦũ ɦσα của đôi bầu иɦũ ɦσα cao ngất chảy ra từng đợt mồ hôi, còn Trọng Hải nhấp nhô ƈôи ȶɦịt cơ thể cũng mồ hôi ướt đẫm…
Trọng Hải lúc này cảm thấy từ sâu trong ɦσα ɦuyệt Tạ Phương Quỳnh trào ra một giòng nước ấm, đánh sâu vào đầu khấc ƈôи ȶɦịt của mình, làm toàn thân của Trọng Hải cũng run rẩy như điện giật vậy, luồng nhiệt lưu theo từ trung khu thần kinh chạy xuống vào toàn bộ chiều dài ƈôи ȶɦịt, lại nhanh chóng đẩy đến đầu khấc ƈôи ȶɦịt truyền đi….
– A…… a… a… nhấn ..sâu vào đi..á….a….
Bất chợ tiếng rêи phóng đãng Tạ Phương Quỳnh cao vút, tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ đầu khấc Trọng Hải phún ra mạnh mẽ bắn sâu vào cổ t.ử ƈυиɠ Tạ Phương Quỳnh , cô ghé vào trêи người của Trọng Hải, ôm thật chặc đầu ông, cả hai người cùng nhau xiết chặt cơ thể với nhau, ƈôи ȶɦịt dùng sức đẩy về phía cái âʍ ɦộ, tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hầm hập đánh thẳng vào bên trong hang động, vách tường cùng hai bên mép nhỏ từng đợt run rẩy, âm tinh màu trắng sữa như là vắt kiệt đến giọt cuối cùng tươm ra…
Thân thể trắng noãn của Tạ Phương Quỳnh giờ đã hồng nhuận, ở trêи người của Trọng Hải giãy dụa, dần dần ƈôи ȶɦịt Trọng Hải mềm nhũn, từ trong cửa miệng ɦσα ɦuyệt Tạ Phương Quỳnh tuột ra bên ngoài….
Tạ Phương Quỳnh thân thể cũng mềm nhũn, cô ngồi dậy nghiêng người dựa vào trêи bàn làm việc, trung gian chính giữa bắp đùi trắng như tuyết đen kịt một mảnh lông đen, giữa hai bên mép nhỏ âʍ ɦộ cái lổ miệng ɦσα ɦuyệt hồng nhạt chậm rãi lưu động một mầu trắng ngà hỗn hợp tϊиɦ ɖϊƈh͙ và âm tinh, đôi mắt Tạ Phương Quỳnh khép lại, cái miệng nhỏ nhắn hơi cong lên, kèm theo tiếng thở dốc, trong cơn cực kɧօáϊ dư vận vận chưa khôi phục lại, cô ngữa người nằm trêи cái bàn làm việc, chính là muốn đem những chất tinh hoa hỗn hợp này lưu vào trong cơ thể , chỉ mong chúng có thể mọc rể nẩy mầm tạo thành cây giống, như là mong đợi .
Trọng Hải nhìn xem trêи bàn làm việc người vợ của mình toàn thân trắng như tuyết, do vì nằm ở trêи bàn làm việc, đôi chân cô cong lên về phía bụng mình, cứ như vậy , một cái ʍôиɠ đẹp săn tròn bạo lộ tại trước mặt Trọng Hải, phấn hồng khe hở âʍ ɦộ tràn ngập một màu trắng sữa tϊиɦ ɖϊƈh͙ , nhìn qua cũng hiểu rằng Tạ Phương Quỳnh tận lực lưu giữ lại những chất này vào trong cơ thể của mình, động tác cong lại đôi chân này chính là vì để tinh hoa của Trọng Hải đừng có chảy ra bên ngoài , thật là dụng tâm cực khổ ……
Tạ Phương Quỳnh nằm ở trêи giường, quần áօ ɭót đều đã cởi ra hết, trêи người chỉ khoác hờ cáí váy ngủ vẫn còn chưa thấy Trọng Hải vô phòng, bất đắc dĩ Tạ Phương Quỳnh ngồi dậy ở trêи giường đợi thêm một hồi nữa, vẫn không thấy Trọng Hải, bất đắc dĩ cô đứng dậy hướng về văn phòng đi đến, đi mấy bước, lại lui trở về do dự, đưa tay lấy từ trong túi xách lấy ra một cái bình nhỏ trong đó có một viên thuốc thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ bỏ vào túi áo ngủ bên trong, sau đó lại quấn lại dây lưng cái váy ngủ, cô đứng dậy hướng về phía văn phòng làm việc của Trọng Hải đi đến …
Trong văn phòng đèn đuốc vẫn sáng choang , từ khi đi chuyển đến căn phòng này Trọng Hải cảm giác trong phòng làm việc của mình thiếu một chút màu xanh lá , vì vậy nên kêu Đinh Nhị Cẩu đi mua hơn mười chậu hoa cỡ lớn sắp xếp bên cạnh cửa sổ, tại đây hoa lá dạt dào giống như là mùa xuân luôn luôn có mặt viếng thăm.
Lẽ ra mùa xuân là mùa vạn vật hồi phục tinh lực, nhưng không biết làm sao Trọng Hải căn bản không có tâm tư nghĩ đến chuyện nam nữ, điều này làm cho Tạ Phương Quỳnh cũng là rất khó chịu , có thể nói từ khi hai người kết hôn , chuyện giao hợp cũng chẳng được có nhiều lắm, đôi khi Tạ Phương Quỳnh cũng hoài nghi Trọng Hải ở bên ngoài có tình nhân hay không nữa?
– Trọng Hải uống tách trà rồi đi ngủ, đã muộn rồi anh.
Tạ Phương Quỳnh từ sau lưng Trọng Hải ôm lấy ông , đem càm của mình đặt ở trêи vai, tay đưa tách trà, giọng nói tràn đầy khiêu gợi, nhưng đối với Trọng Hải thì phương thức như vậy thì không ăn thua, ông nghiêng nghiêng đầu uống cạn sạch tách trà, nhưng như là muốn né tránh cô.
Sau khi Trọng Hải không mảy may nghi ngờ uống hết tách trà có hòa lẫn viên thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ mà Tạ Phương Quỳnh đã lén lút pha vào, một lát sau thấy Trọng Hải vẫn chúi mắt vào tập hồ sơ văn kiện không nói gì, nhưng vào lúc này đây Tạ Phương Quỳnh dứt quyết không có sự thỏa hiệp .
– Trọng Hải , em muốn đứa con , bây giờ anh công tác ở đây, em một mình ở nhà buồn bực chết mất, chú thím cũng mấy lần đều hỏi em về chuyện có em bé, nếu cứ mãi như thế này, em cũng không có mặt mũi nhìn bọn họ đâu.
Tạ Phương Quỳnh miệng nói chuyện, bàn tay ngọc trắng thì với vào bên trong cổ áo Trọng Hải qua lại ma sát, trêи bộ ngực của ông , mọc đầy rậm rạp lông ngực, đó là biểu tượng của người đàn ông , thô cuồng, hoang dã…
– Đừng làm rộn, đây là văn phòng, anh còn công việt chút nữa.
Giọng nói Trọng Hải có chút trầm thấp, nhưng cũng không có ngăn lại hành động của Tạ Phương Quỳnh, tât cả cũng là vì có một đứa con, vì vậy cô vượt qua cái ghế dựa , ngồi xuống trêи đùi Trọng Hải , cái váy ngủ nơi dưới vạt áo lộ ra cặp chân trắng như tuyết, có thể nói ánh mắt của Đinh Nhị Cẩu đánh giá không lầm , lúc vừa gặp mặt cô, hắn liền phát hiện giữa hai chân của Tạ Phương Quỳnh tuyệt đối là cực phẩm , giây phút này , hai chân trắng noãn của cô thoải mái trơn trượt kẹp lấy chân của Trọng Hải, một tay nắm giữ ở cổ Trọng Hải cúi đầu , từ miệng mình đưa lên chủ động hôn lên đôi môi của ông, Trọng Hải cảm thấy miệng Tạ Phương Quỳnh tràn đầy mùi vị của người thiếu phụ thành thục, đúng là ngọt ngào tới cực điểm , lúc này thân thể ông chợt nóng lên một cách bất bình thường do thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ, khiến ông cũng không cách nào kềm chế lại được ….
Cái lưỡi thơm tho mềm mại của người đàn bà thành thục Tạ Phương Quỳnh luồn vào khoang miệng Trọng Hải dò xét chui loạn, dưới sự dụ dỗ mãnh liệt của cô, Trọng Hải đáp lại gần như lỗ mãng ʍút̼ vào nước bọt trong miệng Tạ Phương Quỳnh, hai cái đầu lưỡi lập tức đẩy tới đẩy lui, địch lui ta tiến , địch vào ta tiến thêm , hôn thẳng đến trời đất quay cuồng …
Tạ Phương Quỳnh có cảm giác đã đến lúc không còn cần phải kéo dài thêm nữa, thân thể cô trơn tuột giống như là một con rắn, thoáng cái thoát khỏi người Trọng Hải ngồi xổm ở ở dưới đáy bàn công tác, đầu cúi vào ở giữa hai chân, xốc lên cái áo của ông, mở khóa quần bắt đầu ɭϊếʍ láp ƈôи ȶɦịt , đầu lưỡi lanh lợi trêи cái đầu khấc xoay tròn , cái đầu khấc tròn trịa như tức giận phồng lên tỏa sáng lấp lánh, tiếp theo cô nuốt vào toàn bộ ƈôи ȶɦịt trong miệng, cô như một đứa bé gái đang tham lam bυ" ɭϊếʍ lấy cây kem trong tay, tinh tế ɭϊếʍ an ủi nó, khích lệ nó, khiến nó tại trong miệng của mình chậm rãi hòa tan…
Trong giây lát , Trọng Hải sắp không nhịn được nữa, ông nắm lấy hai cánh tay Tạ Phương Quỳnh kéo cô đứng lên lên, giật ra cái váy ngủ, ông nhìn thấy bên trong cơ thể Tạ Phương Quỳnh trống trơn không có mặc bất kỳ cái gì, trước ngực nhô lên cao cao hai ngọn núi trắng tròn trịa, ánh đèn phòng làm việc vừa vặn đem toàn thân của cô chiếu lên sáng trắng như tuyết, nhìn qua là thấy hết , bộ lông đen dưới háng của cô như một dãi rừng nhiệt đới, sum xuê tản ra sinh khí, khe thịt âʍ ɦộ nhỏ dài mềm mại đã không kịp chờ đợi hơi hé mở ra, một giọt bọt nước dịch nhờn đọng ở cửa miệng ɦσα ɦuyệt, phảng phất phát động chiêu bài mời người bước vào đến đây du ngoạn.
Trọng Hải thoải mái tựa vào chỗ tựa lưng ghế dựa, tay cầm ƈôи ȶɦịt cứng rắn nói với Tạ Phương Quỳnh nói:
– Mau ngồi trêи đây!
Vừa nói xong, ông nâng lên Tạ Phương Quỳnh đưa người đến, giơ lên cái ʍôиɠ săn chắc, đem cửa miệng ɦσα ɦuyệt ướt át thành thục nhắm ngay phía dưới cây ƈôи ȶɦịt đang dựng đứng, tay vịn chặt cự mãng đem lấy thân thể Tạ Phương Quỳnh chậm rãi ngồi xuống, chỉ nghe ” ..ọc..” một tiếng, cửa miệng hồng nhạt ɦσα ɦuyệt bị đầu khấc khai mở, ƈôи ȶɦịt ngay lập tức biến mất tại bên trong ɦσα ɦuyệt, thẳng đến toàn bộ thọc vào, chạm đến từ sâu bên trong hang động ấm áp Tạ Phương Quỳnh, ông và cô đồng loạt rêи lên thành tiếng.
– A..! A…!
Tạ Phương Quỳnh ngồi ở trêи người của Trọng Hải, cái ʍôиɠ đít đẫy đà màu mỡ dùng sức ngồi xuống, nhấc lên, bên trong vách thịt non hang động có chứa những nếp uốn gấp bao lại xiết lấy ƈôи ȶɦịt cứng rắn Trọng Hải , mặt cô ửng đỏ, mái tóc như mây tán loạn bay, đôi mắt đẹp mờ sương, hơi thở hổn hển, hai иɦũ ɦσα ở trước ngực nẩy lên liên tục.
Tình ɖu͙ƈ Tạ Phương Quỳnh trường kỳ bị trói buộc đói khát, bây giờ được hoàn toàn giải phóng tại trêи người của Trọng Hải, bản năng nguyên thủy tính ɖu͙ƈ khiến cho Tạ Phương Quỳnh hoàn toàn mất hết lý trí, chìm đắm trong kɧօáϊ cảm ɖâʍ loạn.
– Ưm..à… rất cứng..a.. thoải mái… a…!
Tạ Phương Quỳnh đổ mồ hôi đầm đìa, dịch nhờn theo trong ɦσα ɦuyệt cô không ngừng tiết ra bên ngoài, làm cho bộ lông đem dưới háng của hai người biến thành ướt sũng bầy nhầy, tiếng rêи rỉ của sự yên lặng nhiều ngày phòng không gối chiếc không giữ lại chút nào toàn bộ đều phát ra ngoài.
-Phạch…phạch…phạch.
Tiếng vang của ƈôи ȶɦịt đút vào ɦσα ɦuyệt phát ra khiến cho Trọng Hải cùng Tạ Phương Quỳnh nghe được, càng thêm hưng phấn ɖâʍ ɖu͙ƈ cao vút, ông cảm thấy từ bên trong ɦσα ɦuyệt của Tạ Phương Quỳnh co rút lại, giống như là cái miệng nhỏ nhắn của cô khi bυ" ɭϊếʍ lấy ƈôи ȶɦịt của mình vậy, ông hơi ngửa người trêи ghế dựa, thân thể hạ động đậy, dùng sức hẩy mạnh cây ƈôи ȶɦịt mình lên nghênh hợp với cái ɦσα ɦuyệt ɖâʍ đảng của Tạ Phương Quỳnh, đôi tay cũng đang nắn bóp đôi bầu иɦũ ɦσα cao nhọn, hai đầu núm иɦũ ɦσα khéo léo cũng bị những đầu ngón tay của Trọng Hải vuốt ve cứng rắn phồng to đứng lên, lúc này Tạ Phương Quỳnh đã không còn giống như lúc ban ngày trước mặt mọi người cao ngạo ung dung, hiện giờ cô đang vặn vẹo cái ʍôиɠ đít màu mỡ, triệt để làm cho đầu khấc từng chút chút một khoan sâu đến khúc cuối hang động ɦσα ɦuyệt của mình, gò má xinh đẹp đỏ hồng xinh đẹp tràn ngập ɖâʍ mị.
Kɧօáϊ cảm Trọng Hải bị thuốc kϊƈɦ thích rất là hưng phấn, ɖu͙ƈ hỏa tăng vọt, không chút nương nhẹ, ra sức đâm mạnh cây ƈôи ȶɦịt cứng như chày sắt tại trong trong lỗ thịt mất hồn của Tạ Phương Quỳnh đến chỗ sâu nhất, thì mới rút ra rồi lại quất thẳng cắm xuống…..
Dưới tác dụng của thuốc kϊƈɦ thích trêи cơ thể của một người đàn ông khỏe mạnh bình thường, cho nên ƈôи ȶɦịt đâm thọt bên trong ɦσα ɦuyệt không một chút nào ngừng nghỉ, kɧօáϊ cảm của người đàn bà cũng sẽ không bị gián đoạn, từ bên trong hang động, bốn vách tường mềm mại nhạy cảm của lỗ thịt, từ nơi sâu nhất cho đến chỗ cạn đều bị đầu khấc ƈôи ȶɦịt vờn quanh bốn phía mạnh mẽ mài cạo má sát.
Tạ Phương Quỳnh sướиɠ đến muốn sảng, giữa lông mày sóng vỗ ẩn hiện, gương mặt xinh đẹp đáng yêunhư rặng mây đỏ tràn ngập, xuân sắc liêu nhân, tựa như hoa đào mùa xuân bừng nở, đôi môi anh đào hé mở thở hổn hển, âm thanh ɖâʍ đãng, bên tai không dứt:
– A!… anh…ui…ư.. dùng sức….ui..ui…
Từ chính giữa khe иɦũ ɦσα của đôi bầu иɦũ ɦσα cao ngất chảy ra từng đợt mồ hôi, còn Trọng Hải nhấp nhô ƈôи ȶɦịt cơ thể cũng mồ hôi ướt đẫm…
Trọng Hải lúc này cảm thấy từ sâu trong ɦσα ɦuyệt Tạ Phương Quỳnh trào ra một giòng nước ấm, đánh sâu vào đầu khấc ƈôи ȶɦịt của mình, làm toàn thân của Trọng Hải cũng run rẩy như điện giật vậy, luồng nhiệt lưu theo từ trung khu thần kinh chạy xuống vào toàn bộ chiều dài ƈôи ȶɦịt, lại nhanh chóng đẩy đến đầu khấc ƈôи ȶɦịt truyền đi….
– A…… a… a… nhấn ..sâu vào đi..á….a….
Bất chợ tiếng rêи phóng đãng Tạ Phương Quỳnh cao vút, tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ đầu khấc Trọng Hải phún ra mạnh mẽ bắn sâu vào cổ t.ử ƈυиɠ Tạ Phương Quỳnh , cô ghé vào trêи người của Trọng Hải, ôm thật chặc đầu ông, cả hai người cùng nhau xiết chặt cơ thể với nhau, ƈôи ȶɦịt dùng sức đẩy về phía cái âʍ ɦộ, tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hầm hập đánh thẳng vào bên trong hang động, vách tường cùng hai bên mép nhỏ từng đợt run rẩy, âm tinh màu trắng sữa như là vắt kiệt đến giọt cuối cùng tươm ra…
Thân thể trắng noãn của Tạ Phương Quỳnh giờ đã hồng nhuận, ở trêи người của Trọng Hải giãy dụa, dần dần ƈôи ȶɦịt Trọng Hải mềm nhũn, từ trong cửa miệng ɦσα ɦuyệt Tạ Phương Quỳnh tuột ra bên ngoài….
Tạ Phương Quỳnh thân thể cũng mềm nhũn, cô ngồi dậy nghiêng người dựa vào trêи bàn làm việc, trung gian chính giữa bắp đùi trắng như tuyết đen kịt một mảnh lông đen, giữa hai bên mép nhỏ âʍ ɦộ cái lổ miệng ɦσα ɦuyệt hồng nhạt chậm rãi lưu động một mầu trắng ngà hỗn hợp tϊиɦ ɖϊƈh͙ và âm tinh, đôi mắt Tạ Phương Quỳnh khép lại, cái miệng nhỏ nhắn hơi cong lên, kèm theo tiếng thở dốc, trong cơn cực kɧօáϊ dư vận vận chưa khôi phục lại, cô ngữa người nằm trêи cái bàn làm việc, chính là muốn đem những chất tinh hoa hỗn hợp này lưu vào trong cơ thể , chỉ mong chúng có thể mọc rể nẩy mầm tạo thành cây giống, như là mong đợi .
Trọng Hải nhìn xem trêи bàn làm việc người vợ của mình toàn thân trắng như tuyết, do vì nằm ở trêи bàn làm việc, đôi chân cô cong lên về phía bụng mình, cứ như vậy , một cái ʍôиɠ đẹp săn tròn bạo lộ tại trước mặt Trọng Hải, phấn hồng khe hở âʍ ɦộ tràn ngập một màu trắng sữa tϊиɦ ɖϊƈh͙ , nhìn qua cũng hiểu rằng Tạ Phương Quỳnh tận lực lưu giữ lại những chất này vào trong cơ thể của mình, động tác cong lại đôi chân này chính là vì để tinh hoa của Trọng Hải đừng có chảy ra bên ngoài , thật là dụng tâm cực khổ ……