Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 395 : Như rơi vào hầm băng

Ngày đăng: 02:18 27/06/20

CHƯƠNG 344 :NHƯ RƠI VÀO HẦM BĂNG.

Bức tranh chó cùng chó giao cấu, người với người giao hợp thật giống nhau, như là một cây cây non độc dược, cắm rể thật sâu trong tâm trí Tạ Phương Quỳnh đang dần đần phát triển, ấn tượng sâu nhất lại là ƈôи ȶɦịt chó chết của Đinh Nhị Cẩu dựng đứng cao ngất, giống như là một củ cải trắng to lớn đâm chọt vào thân thể Lưu Hương Lê, còn Lưu Hương Lê thì giống như là một miếng đất đai phì nhiêu, mặc kệ cho củ cài lớn kia đâm sâu vào, thổ nhưỡng đất đai ở trong tham lam hấp thu dinh dưỡng .

Chẳng lẽ là do mình thân thể tịch mịch hư không nên khát vọng đàn ông sao??

Dung mạo tuyệt trần của cô cùng với địa vị không phải là không có những người đàn ông danh giá luyến ái đến, nhưng Tạ Phương Quỳnh đều thẳng thắn đàng hoàng cự tuyệt.

Tạ Phương Quỳnh sâu kín thở dài, chẳng lẽ là mình giữ gìn thân thể cô đơn một mình lâu quá, nên giờ mới có ý nghĩ hồng hạnh xuất tường hay sao?

Tạ Phương Quỳnh càng nghĩ trong lòng càng loạn, không biết nên phải như thế nào đây, nhưng nhớ lại cảnh tượng vừa rồi do dự một hồi cuối cùng cô quyết định quay trở lại nơi hai người bọn họ đang giao cấu, ghé mắt vào khe nhỏ cánh cửa sổ, thì thấy Lưu Hương Lê lúc này đã nắm ngữa, hai chân giơ cao, Đinh Nhị Cẩu thì hung hăng dùng dướng vật đánh sâu vào ɦσα ɦuyệt mềm mại Lưu Hương Lê, thậm chí từ góc độ nơi này Tạ Phương Quỳnh có thể thấy rõ ràng cự mãng kia là như thế nào từ trong khe thịt âʍ ɦộ Lưu Hương Lê nhấp vào rút ra đấy.

Thật vất vả Tạ Phương Quỳnh mới trấn tĩnh lại một chút, thân thể bây giờ lại khô nóng bốc lên hừng hực, nhịp thở lại tăng nhanh, thân mình Lưu Hương Lê làm sao có thể chịu đựng được sự va chạm thô lỗ của thân thể Đinh Nhị Cẩu từ trêи thọc xuống mạnh như vậy kia chứ? nhưng Tạ Phương Quỳnh cũng biết bình thường với lực đạo như vậy, bất kỳ người phụ nữ nào cũng đều không chịu nổi, nhưng trong những lần giao cấu, sức chịu đựng sẽ dẻo dai kéo dài vì đắm chìm trong vô biên kɧօáϊ cảm.

Bên dưới khe thịt âʍ ɦộ, dịch nhờn phân bố tươm ra càng nhiều, Tạ Phương Quỳnh cảm giác bên trong cơ mình giống như là có lửa đốt, cô không ngừng lần lượt thay đổi cạ lấy hai chân mình tác động đến cái âʍ ɦộ nhằm tăng thêm một chút kɧօáϊ cảm, ánh mắt thì thẳng tắp rình coi cảnh xuân vô hạn, cảm giác dịch nhờn dường như cũng đã thấm ướt đến đùi….

Đột nhiên, Lưu Hương Lê căng cứng người lại, thỏa mãn rêи rỉ kéo dài, cơ thể run rẩy, cùng là đàn bà thành thục nên Tạ Phương Quỳnh biết Lưu Hương Lê đã lại đến trong cơn cực kɧօáϊ, một chốc sau lại nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đem ƈôи ȶɦịt to từ từ rút ra, hiện lên một tầng bóng loáng hỗn hợp màu trắng sữa tϊиɦ ɖϊƈh͙ và âm tinh vẫn còn sượng cứng run run, Tạ Phương Quỳnh không khỏi ở trong lòng kinh hô: như thế nào mà vẫn còn chưa mềm a!

Cái âʍ ɦộ của Lưu Hương Lê dính đầy dịch nhờn bện vào bao trùm đám lông đen của cái âʍ ɦộ, thoạt nhìn đặc biệt là ɖâʍ uế, ƈôи ȶɦịt của Đinh Nhị Cẩu thì hung hãn dọa người, đầu khấc ƈôи ȶɦịt thô tròn tựa như là nữa quả trứng gà. Tạ Phương Quỳnh bắt đầu hoài nghi, cái lổ ɦσα ɦuyệt của Lưu Hương Lê làm thế nào mà chịu đựng được cây thịt to như thế, suy nghĩ một hồi, Tạ Phương Quỳnh không khỏi nghĩ đến nếu cây ƈôи ȶɦịt của Đinh Nhị Cẩu đâm sâu vào thân thể của chính mình, thì không biết mình sẽ ra sao nữa, tưởng tượng đến cảnh này cả người Tạ Phương Quỳnh run lên, cửa hang ɦσα ɦuyệt chợt co rút xiết lại, âm tinh từ cổ miệng t.ử ƈυиɠ cũng không đè nén được giãn nở tuôn trào ra những giọt màu sữa đục tinh túy của người đàn bà.

……………………………………………………………………………………..

…………………………………………………………………………………………

Thân thể mỏi mệt, nên sau khi lén lút quay lại phòng mình, thời gian còn lại Tạ Phương Quỳnh đắm chìm sâu trong giấc ngủ , sau khi tỉnh giấc lại, từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên xuất hiện một chuyện hoang đường, càng làm cho Tạ Phương Quỳnh cảm thấy xấu hổ là nhân vật nam chính trong giấc mơ của mình không phải là người chồng Trọng Hải, mà chính là thằng nhóc thư ký Đinh Nhị Cẩu, chính điều này làm cho cô kinh ngạc nằm nhìn lên nóc nhà, cả một hồi lâu sau cũng chưa trấn tỉnh lại được tinh thần, lúc này cô mới nhớ ra , đây chỉ là một giấc mộng thôi mà..

Trong vòng một đêm, Tạ Phương Quỳnh đã thông cảm và thấu hiểu Lưu Hương Lê nhiều hơn, cô ấy là một ở người đàn bà góa chồng, cũng hơn ba mươi mấy tuổi giống mình, cái tuổi này đúng là hàng đêm gian nan khó chọi vì thường xuyên lên cơn động ɖu͙ƈ, cho nên Lưu Hương Lê cũng phải có quyền cùng với đàn ông hẹn hò, với lại Đinh Nhị Cẩu cũng là một người độc thân, thì đâu có gì bị ràng buộc đâu này.

Bất quá, đàn bà tâm tư đố kị rất mạnh, cho nên sau khi thức dậy, Tạ Phương Quỳnh giả vờ cần dùng nước nóng, liền đi đến cửa phòng của Lưu Hương Lê gỏ cửa đi vào, tuy cô biết làm như vậy là không tốt lắm nhưng Tạ Phương Quỳnh muốn bắt gặp Đinh Nhị Cẩu ở trong phòng của Lưu Hương Lê để triệt để nắm chặt hắn ở trong lòng bàn tay mình , bây giờ thì không đơn thuần là bởi vì Trọng Hải nữa, rất có thể cũng là vì….nhưng trong nhất thời cô không tìm thấy được từ ngữ gì thích hợp để miêu tả… .

– Chị Phương Quỳnh, thức dậy rồi à? Chị cần cái gì vậy?

Lúc này Lưu Hương Lê cũng vừa định rời giường nhưng khi nhìn thấy Tạ Phương Quỳnh đến đẩy cửa vào, trong lòng của cô vẫn giật mình, phảng phất như là chuyện tối qua đã bị phát hiện vậy .

– À…chị muốn tìm một chút nước ấm rửa mặt, ở đây… lạnh quá.

Tạ Phương Quỳnh ấp úng nói, ánh mắt liếc về phía cái giường, nhưng cô vô cùng thất vọng, trêи giường trống rỗng, đừng nói là không có Đinh Nhị Cẩu, mà ngay cả một dấu vết nhỏ cũng đều không có, giống như là chuyện tối hôm qua trong căn phòng này chưa từng có phát sinh qua chuyện gì, giâu phút này Tạ Phương Quỳnh cũng hoài nghi có phải là tối hôm qua cũng là giấc mộng mà mình gặp phải? Nhưng những hình ảnh chân thật như vậy thì làm sao là giấc mộng được, dù sao trong gian phòng này khắp nơi vẫn còn tràn ngập cái mùi của con đực và con cáo giao cấu, chỉ cần là đàn bà, thì cũng biết tại đây đã từng phát sinh qua chuyện gì rồi…

– Vậy hả? Nước ấm còn ở trong phích nước ở trêи bàn , chị đến lấy đi, em đi nấu cơm bây giờ đây.

Lưu Hương Lê nói xong, thì bước xuống giường chuẩn bị đi, cô không ngờ tới thoáng cái từ chính giữa hai chân, cái lổ chỗ đó tối hôm qua bị Đinh Nhị Cẩu trắng đêm tàn sát bừa bã, bây giờ có chút sưng lên, lúc này hơi thốn đau nên nhịn không được trêи khuôn mặt đẹp khe khẽ nhăn nhó.

– Em..em trong người khó chịu à …chị hiện tại cũng không đói bụng, để chị đi ra ngoài dạo một chút, em cứ nghỉ ngơi thêm đi.

Tạ Phương Quỳnh bước tới cầm lấy cái phích nước nóng vừa đi ra, nhưng khi đi tới cửa còn với vào nói một câu nói khiến cho Lưu Hương Lê xấu hổ tìm không được một cái lỗ để chui vào trốn.

– Tối qua chắc em mệt chết được phải không?……………………….

…………………………………………………………………………….

Tạ Phương Quỳnh không có đi dạo, mà một đường đi thẳng đến ủy ban thôn, đứng ngắm nghía miếng đất mà cô dự định mở một nhà nghỉ kết hợp nhà hàng ăn uống, vào tối hôm qua đã nói cho Lưu Hương Lê biết, với ý muốn là cùng với Lưu Hương Lê hùn vốn mở, nhưng Lưu Hương Lê không có lập tức đồng ý ngay , mà trả lời là để suy nghĩ thêm , hiện tại xem ra, cái gọi là suy nghĩ thêm này bất quá là muốn cùng Đinh Nhị Cẩu thương lượng mà thôi, quả thật là nhìn không ra , tên thư ký quèn của chồng mình lại đúng là có nghề , nhất là đối với đàn bà cũng tài giỏi như vậy, hơn nữa vào chiều hôm qua cái tên họ Phong kia dường như cũng có cùng với Đinh Nhị Cẩu hợp tác hạng mục gì đó, đúng là mình trước kia xem nhẹ thằng Đinh Nhị Cẩu này rồi, cũng như chú mình, có một ít cấp phó hiền lành khờ khờ cũng đều là giả vờ, loại người như vậy mới thật sự là đáng sợ. .

Đinh Nhị Cẩu đến hừng đông lặng lẽ về tới ủy ban thôn, lúc này nghe tiếng phòng đối diện Lý Ngọc Hoa cùng Phong Minh Đào đã thức dậy…

Sau cuộc giao hợp, đàn ông và đàn bà khác nhau, đàn ông làm xong chuyện này thì cần nghỉ ngơi, còn đàn bà thì muốn vuốt ve an ủi, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì không có thời gian để mà dưỡng sức, lúc hắn mệt mỏi không dậy nổi thì Phong Minh Đào đã kêu toáng lên, ông ta muốn hắn cùng nhau đi đến khu vực gieo trồng Việt Quất nhìn qua một chút

Có thể nói là Đinh Nhị Cẩu vừa vặn đi ra ngoài, đã nhìn thấy Tạ Phương Quỳnh đứng chắn ở cửa .

– Chị dâu, dậy sớm vậy?

Đinh Nhị Cẩu ngượng ngùng cười nói .

– Ừ, chị thức sớm, sao rồi tay của em không sao chứ.

Tạ Phương Quỳnh nhìn xem hai tay Đinh Nhị Cẩu còn băng bó hỏi, kỳ tối hôm qua cô trông thấy hắn dùng hai cổ cánh tay ôm chặc bờ eo của Lưu Hương Lê, dùng sức đẩy thân thể của mình, thì đã biết rõ thằng này vết thương ở tay sẽ rất mau lành rồi.

– Cũng không có chuyện gì rồi, chị dâu ở đây di dạo nhìn xung quanh đi, em theo vợ chồng anh Phong đi đến nơi gieo trồng Việt Quất nhìn qua xem sao.

Đinh Nhị Cẩu muốn tìm cơ hội thoát thân rời đi, nhưng Tạ Phương Quỳnh làm sao có thể cho hắn cơ hội này.

– Là nơi trồng Việt Quất ư? Chị đi cùng với em, ở 1 mình tại nơi này cũng không có chuyện gì.

– Anh Phong ..mang theo thêm người không có sao chứ?

Đinh Nhị Cẩu giả vờ hỏi, tối hôm qua dặn Phong Minh Đào tốt rồi, không đến nổi giống như hôm qua Phong Minh Đào vậy đã khai mình ra, nhưng không ngờ Phong Minh Đào sảng kɧօáϊ đáp.

– Không có việc gì, cùng đi cho vui..

Lý Ngọc Hoa cùng Phong Minh Đào hai người đi phía trước, Tạ Phương Quỳnh đi ở phía sau, sau cùng là Đinh Nhị Cẩu, con đường không rộng, Đinh Nhị Cẩu cũng không tiện lướt qua đi phía trước Tạ Phương Quỳnh, ánh mắt của hắn nhìn theo hai bên cái ʍôиɠ nở nang của Tạ Phương Quỳnh rất tròn nhếch lên rất đẹp, cái loại đường cong này có chứa sự khêu gợi đặc hữu mị lực loại đàn bà thành thục phong tình mà các cô gái trẻ tuổi không thể so bì được…

Thời gian dần trôi qua Tạ Phương Quỳnh và Đinh Nhị Cẩu đã rơi lại phíađằng sau, lúc này Tạ Phương Quỳnh dừng chân lại chờ Đinh Nhị Cẩu sáng ngang rồi nói.

– Em thấy việc chị mở tiệm cơm thì như thế nào đây?

Tạ Phương Quỳnh đột nhiên hỏi, chuyện mở tiệm cơm này tối hôm qua Lưu Hương Lê đã nói cho hắn biết rồi, đây cũng là một cơ hội kiếm tiền nên cũng không hề có chút vấn đề gì, không cần đến Lưu Hương Lê chạy tiền đầu tư, hắn cân đối tiền mình cũng đã được rồi.

– Ý kiến cũng hay…

Nói còn chưa dứt lời, thì Tạ Phương Quỳnh đã cắt ngang lời hắn.

– Tiểu Đinh, không nhìn ra em, còn trẻ tuổi đã là sát thủ đàn bà rồi, chủ nhiệm Lưu tốt như vậy, rõ ràng cũng cam tâm làʍ ȶìиɦ nhân cho em, bổn sự thật là không nhỏ nha, em có muốn chuyện này chị nói cho Trọng Hải nghe không? Biết đâu hắn ta có thể khích lệ em đấy.

Tạ Phương Quỳnh đắc ý cười cười , còn Đinh Nhị Cẩu như rơi vào hầm băng, Tạ Phương Quỳnh nói như giữa hắn và cô chưa từng xảy ra quan hệ gì….

– Chị dâu, lời này của chị có ý gì vậy? Em nghe không hiểu lắm.

– Tiểu Đinh , em cho chị không biết vì sao? Em còn trẻ tuổi, chị có thể lý giải, chỉ là bây giờ chúng ta có thể nói về chuyện hợp tác được chưa?

Tạ Phương Quỳnh nói xong không cần hắn trả lời quay người đi , phía trước đã đến khu vực trồng Việt Quất.