Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 410 : Trong lòng mỗi người đều có bí mật ( 02 )
Ngày đăng: 02:18 27/06/20
CHƯƠNG 358: TRONG LÒNG MỖI NGƯỜI ĐỀU CÓ BÍ MẬT ( 02 ).
– Nhìn cái gì vậy? Nhanh lên, mau điều khiển thuyền, chạy nhanh thoát khỏi địa phương quỷ quái này!
Nặt đỏ bừng Chu Hồng Kỳ quay thân đẩy Vương Nhất một cái .
– Vâng !
Vương Nhất vuốt vuốt mắt của mình, lấy lại bình tĩnh, quay người đến bảng điều khiển, hắn đang chuẩn bị quay đầu chiếc cano, lại đột nhiên phát bàn phím điều khiển không còn nhạy nữa.
– Sao kỳ vậy? Chiếc thuyền không có phản ứng!
Vương Nhất nói xong liền vỗ một cái lên bảng điều khiển, hắn một lần nữa đề pa nổ máy, nhưng dù hắn đè nhấn tới, vẫn không có một chút phản ứng nào cả .
– Hồng Kỳ , chiếc thuyền bị trục trặc không nổ máy được, trong lúc này không thể sửa chữa được, làm sao bây giờ?
– Mặc vào áo phao cứu hộ, để phòng bất trắc , để tôi thông báo lực lượng tiếp ứng của chúng ta tới cứu viện!
Chu Hồng Kỳ nói xong liền cầm ra bộ áo phao, đồng thời ngón tay bắt đầu ấn dãy số trêи điện thoại .
– Để tôi giúp cô mặc áo vào!
Vương Nhất trông thấy Chu Hồng Kỳ nóng lòng liên hệ tiếp ứng, áo phao cứu sinh vẫn chưa mặc vào, nên rất lo lắng cho cô , vì vậy liền rất tự nhiên nhích tới , giúp cô khoác cái áo phao cứu hộ vào .
Hắn vẫn không có chú ý chính mình chưa kịp mặc áo cứu sinh vào, trong lúc mưa dông gió giật trêи mặt biển, vì cái áo phao cứu hộ khá nhỏ so với bộ ngực cằng tròn của Chu Hồng Kỳ, Vương Nhất quên đi nam nữ hữu biệt, hắn dùng tay đè áp lên bộ ngực Chu Hồng Kỳ, để đè áp vào không gian chật hẹp đem áo cứu sinh cài lên .
– Ưm..
Do hai tay Vương Nhất đè ép trước bộ ngực, Chu Hồng Kỳ lập tức liền phát ra tiếng kêu nhỏ, là bởi vì bộ ngực mềm mại đột nhiên bị ngoại lực tác động mạnh vào làm có chút căng đau, nhưng nguyên nhân chủ yếu lại là tâm lý của cô đột nhiên nổi lên một hồi rung động.
Đã là rất lâu rồi, từ lúc chia tay với mối tình đầu cách đây 5 năm, cô đã không ở cùng một chỗ với người đàn ông nào khác nữa, một người phụ nữ đang tuổi thịnh vượng tràn trề sức sống, bởi vậy thân thể của cô tương đối là nhạy cảm, bị một người đàn ông trẻ tuổi chạm vào đôi bầu иɦũ ɦσα tự nhiên là theo bản năng cũng cảm giác được từ vị trí đó một hồi tê dại…
Khi đôi tay của hắn đè lên đôi bầu иɦũ ɦσα của Chu Hồng Kỳ, hắn lập tức cũng cảm giác được trong tay sự mềm mại co dãn, nuốt nước miếng một cái, hắn thấy tim đập bịch bịch, liên tưởng đến vừa rồi mắt nhìn thấy hai đầu núm иɦũ ɦσα của Chu Hồng Kỳ ẩn hiện bên trong cái nịt ngực, vừa mới rồi thân thể đã lắng xuống lại như lũ quét nhanh chóng nổi lên phản ứng, từ nơi đũng quần chỗ đó lại là cao cao đứng thẳng lên.
Không biết là hắn đối với thân thể của người mình thầm mến nên cố ý thân mật mập mờ tiếp xúc, hay là bản thân hắn nhận lấy sự rung động mãnh liệt, mà quên rằng hành vi của mình làm như vậy là không phù hợp, tóm lại là hai tay của hắn cứ y nguyên đè ở phía trêи đôi bầu иɦũ ɦσα Chu Hồng Kỳ thật lâu không có rời đi..
Trong giây phút này, Vương Nhất thấy Chu Hồng Kỳ không có bất kỳ động tác kháng cự nào, trêи mặt cô càng đỏ ửng, phảng phất vô hình trung tạo cho hắn đảm lượng lớn hơn, đồi tay đè lên trước ngực Chu Hồng Kỳ rõ ràng dần dần chuyển qua xoay tròn biến thành cố ý xoa nắn.
“Ầm ầm , ầm ầm . . .”
Vài tia sấm sét cách đó không xa lại một hồi kinh thiên động địa vang rền nổ tung .
– Á..không được như vậy!
Tiếng sấm đã đánh thức Chu Hồng Kỳ thoát khỏi sự vuốt ve, như ở trong mộng mới tỉnh lại, Chu Hồng Kỳ nhanh chóng liền đẩy Vương Nhất ra , đồng thời tự chính mình nhanh chóng kéo hai bên vạt áo phao cứu sinh, xấu hổ nói ra:
– Tự mình tôi mặc áo phao cũng được rồi !
Bị Chu Hồng Kỳ đẩy một cái Vương Nhất cũng giật mỉnh tỉnh táo lại, hắn thấy hành vi của mình thật là quá đáng đi cùng với nỗi sợ hãi, hắn đang tự trách là mình có chút thừa dịp người ta đang gặp nguy hiểm mà mình khởi động tà Niệm, tuy là tà niệm là trêи cơ sở phát sinh từ cử chỉ vô tình, nhưng hắn cảm thấy nhân phẩm của mình quá thấp kém, một người đàn ông có trách nhiệm thật ra không nên làm như vậy.
Đồng thời lại để cho hắn có một cảm giác e dè sợ sệt, hắn dám động tà niệm tiến hành với đối tượng là đệ nhất mỹ nữ Chu Hồng Kỳ của trung đoàn cận vệ cũng chính là lực lượng đặc nhiệm Trung Nam Hải, bàn lĩnh võ công của Chu Hồng Kỳ cũng đã làm cho hắn không rét mà run, hắn đã từng rất nhiều lần đi theo bên cạnh cô, tận mắt chứng kiến cô đã hành động tấn công đối phương như thế nào rồi, chiêu thức của Chu Hồng Kỳ làm cho người ta khó lòng phòng bị, nếu như đắc tội với cô, sau khi chế ngự, cô thường áp dụng biện pháp trả thù rất khó lường trước.
Đương nhiên đây không phải chỉ khủng hoảng đối với một phụ nữ lợi hại mà Vương Nhất không phải là đối thủ, điều làm cho hắn lo lắng chủ yếu thật ra thì vẫn là chức vị của Chu Hồng Kỳ, đội trưởng đội đặc nhiệm , một chức vụ cán bộ mặc dù không rất lớn, nhưng lại là nữ thủ trưởng trực tiếp của hắn, nắm trong tay tiền đồ vận mạng của hắn, nếu đã đắc tội với cô, về sau này trong công tác là không thể thiếu được mùi đau khổ.
Bởi vậy Vương Nhất bị sự áy náy cộng thêm sợ hãi nên không dám liếc nhìn Chu Hồng Kỳ nữa , hắn sau đó giả bộ như là kiểm tra lại bảng điều khiển ca nô , để che dấu sự bất an của mình.
Chu Hồng Kỳ nhanh chóng mặc xong áo phao cứu sinh, nhìn bóng lưng của Vương Nhất, cô cũng biết Vương Nhất ở trước mặt mình có chút khác thường thường vụng trộm nhìn mình, cô cũng biết hắn luôn tranh thủ cơ hội được ở bên cạnh mình, bởi vậy cô đã sớm có cảm giác, Vương Nhất này là ưa thích mình, chẳng qua là cô không có để ý đến Vương Nhất, dù sao người ta tự thích mình thì làm sao mình can thiệp được vào nha.
Thật sự thì lâu nay Vương Nhất luôn tận lực bảo vệ cho cô, còn lần này với đôi tay hắn đè ép trêи bầu иɦũ ɦσα, làm cho cô cảm nhận được người đàn ông này mang đến cho mình một chút rung động, nói theo một ý nghĩa nào đó cô thậm chí cũng không có trách hắn.
“Tránh thoát cơn bão táp lúc này mới là vấn đề mấu chốt.”
Một lần nữa tiếng sấm làm cho tâm trí Chu Hồng Kỳ thanh tỉnh, sau khi bấm số kêu cứu nhưng điện thoại lại không có bất kỳ âm thanh nào phát ra, Chu Hồng Kỳ bất ngờ, hay là điện thoại cũng bị nước dính nước nên cũng trục trặc rồi, vì vậy cô liền nhìn kỹ lại .
– À..thi do là điện thoại hoàn toàn không có tín hiệu sóng ! Làm sao bây giờ?
Cô thoáng cái liền nghĩ đến chiếc thuyền nhất định là đã bị trôi dạt khá xa , từ nơi này chỉ có thể quay lại trở về, thì mới sẽ từ từ có lại tín hiệu, mà nếu như vậy thì phía trước cũng đã có thể đến vùng biển quốc tế rồi, cô cảm được tê cả da đầu, phải biết rằng một khi chiếc thuyền đã không còn điều khiển được, thì rất dễ dàng bị sóng lớn lật tung, cô càng thêm lo lắng không thôi.
– Vương Nhất, phát tín hiệu cầu cứu!
Chu Hồng Kỳ dưới tình thế cấp bách kêu lên.
“Đoành…đoành…đoành…”
Ba tiếng nổ vang lên lọt thỏm vô vọng trong tiếng sấm, ánh lửa chói mắt bay lượn ngoằn ngoèo trong không trung, nhưng mà vừa phóng tìn hiệu ra xong, Chu Hồng Kỳ đã thấy trong lòng mất niềm tin rồi, bởi vì với cơn mưa dông sấm giật khói lửa rất nhanh bị thổi tan, không còn có bất cứ dấu hiệu gì nữa, giống như căn bản chưa từng xảy ra chuyện phóng tín hiệu, đoán chừng lúc vị trí đã đến vùng biển quốc tế , cách bến tàu vịnh Kim Sa đã là rất xa xôi rồi.
– Vương Nhất cậu cũng không nên vô cùng lo lắng, chúng ta mặc áo phao cứu sinh, vạn nhất không được, chúng ta cứ nhảy xuống biển, có thể bơi!
Chu Hồng Kỳ tùy cũng rất hồi hộp lo sợ, nhưng cô biết rõ sự tình này là không có bất kỳ trợ giúp nào khác, lô ra sự sợ hãi sẽ chỉ làm cho việc càng khẩn trương, thậm chí khiến cho người trong cuộc thêm tuyệt vọng , trong thời điểm khó khăn, nên cấp cho Vương Nhất hy vọng , đồng thời cũng là hy vọng cho mình .
– Uh, chỉ mong như vậy thôi , bất quá tôi thật là rất lo cho cô. Hồng Kỳ .. tuy cô là một là một thủ trưởng rất có năng lực, nhưng dù sao cũng là một phụ nữ, tôi e sợ thân thể của côi bị thương trong nước lâu vậy gây nên thương tổn, sẽ không chịu nổi !
Vương Nhất dù đang rất luống cuống tay chân, cũng không quên Chu Hồng Kỳ đang ở bên người.
– Aí da.. đừng lo lắng, tôi chịu đượ , yên tâm đi, chúng ta sẽ không có chuyện gì đâu !
Chu Hồng Kỳ nhìn ra trong lòng Vương Nhất Nhãn phát ra sự quan tâm thật sự , cô rất là cảm động .
– Vậy phải làm sao bây giờ nhỉ?
Vương Nhất Nhãn thấy mình vô lực trợ giúp cho người phụ nữ thầm mến của mình, tâm lý không khỏi càng thêm gấp gáp .
– Đừng vội, cứ cố gắng tâm tỉnh để chế động, có lẽ mưa dông gió giật sẽ lập tức phải ngừng, giống như bình thường tới càng nhanh càng mạnh mẻ, thì biến mất cũng càng nhanh, cứ quan sát …quan sát !”
– Coi chừng….
Lúc Chu Hồng Kỳ với giọng điệu cứng rắn nói, thì Vương Nhất phát ra tiếng la hoảng sợ, bởi vì hắn trông thấy một cột sóng lớn cao tầm 7- 8 mét đang cuốn tới , trong chớp mắt, chỉ là một tấm màn nước biển, thậm chí ngay cả bầu trời xa xăm cũng không nhìn thấy, sóng lớn như vậy, đừng nói là một chiếc thuyền cano nho nhỏ, sợ là thuyền trọng tải lớn cũng phải bị lay động đắm chìm. .
Ý nghĩ đầu tiên Vương Nhất là nguy hiểm, nói không chừng kiếp nạn này khó chạy thoát, trong lúc nguy cấp này, hắn lại nghĩ tới Chu Hồng Kỳ, sợ cô bị sóng lớn đánh rơi xuống biển, bởi vậy hắn không có kịp nghỉ thêm nhiều, nhanh chóng lùi một bước, đứng chắn trước mặt của Chu Hồng Kỳ .
“Ầm ầm… ầm ầm …”
Hai tiếng nổ mạnh qua đi , chiếc cano quả thật không có may mắn thoát khỏi , nó thậm chí bị sóng biển cùng cuồng phong hợp lực quăng tung lên trêи cao , lăn tròn một vòng, đón lấy bất hạnh rồi nặng nề chìm sâu vào trong nước biển .
– Nhìn cái gì vậy? Nhanh lên, mau điều khiển thuyền, chạy nhanh thoát khỏi địa phương quỷ quái này!
Nặt đỏ bừng Chu Hồng Kỳ quay thân đẩy Vương Nhất một cái .
– Vâng !
Vương Nhất vuốt vuốt mắt của mình, lấy lại bình tĩnh, quay người đến bảng điều khiển, hắn đang chuẩn bị quay đầu chiếc cano, lại đột nhiên phát bàn phím điều khiển không còn nhạy nữa.
– Sao kỳ vậy? Chiếc thuyền không có phản ứng!
Vương Nhất nói xong liền vỗ một cái lên bảng điều khiển, hắn một lần nữa đề pa nổ máy, nhưng dù hắn đè nhấn tới, vẫn không có một chút phản ứng nào cả .
– Hồng Kỳ , chiếc thuyền bị trục trặc không nổ máy được, trong lúc này không thể sửa chữa được, làm sao bây giờ?
– Mặc vào áo phao cứu hộ, để phòng bất trắc , để tôi thông báo lực lượng tiếp ứng của chúng ta tới cứu viện!
Chu Hồng Kỳ nói xong liền cầm ra bộ áo phao, đồng thời ngón tay bắt đầu ấn dãy số trêи điện thoại .
– Để tôi giúp cô mặc áo vào!
Vương Nhất trông thấy Chu Hồng Kỳ nóng lòng liên hệ tiếp ứng, áo phao cứu sinh vẫn chưa mặc vào, nên rất lo lắng cho cô , vì vậy liền rất tự nhiên nhích tới , giúp cô khoác cái áo phao cứu hộ vào .
Hắn vẫn không có chú ý chính mình chưa kịp mặc áo cứu sinh vào, trong lúc mưa dông gió giật trêи mặt biển, vì cái áo phao cứu hộ khá nhỏ so với bộ ngực cằng tròn của Chu Hồng Kỳ, Vương Nhất quên đi nam nữ hữu biệt, hắn dùng tay đè áp lên bộ ngực Chu Hồng Kỳ, để đè áp vào không gian chật hẹp đem áo cứu sinh cài lên .
– Ưm..
Do hai tay Vương Nhất đè ép trước bộ ngực, Chu Hồng Kỳ lập tức liền phát ra tiếng kêu nhỏ, là bởi vì bộ ngực mềm mại đột nhiên bị ngoại lực tác động mạnh vào làm có chút căng đau, nhưng nguyên nhân chủ yếu lại là tâm lý của cô đột nhiên nổi lên một hồi rung động.
Đã là rất lâu rồi, từ lúc chia tay với mối tình đầu cách đây 5 năm, cô đã không ở cùng một chỗ với người đàn ông nào khác nữa, một người phụ nữ đang tuổi thịnh vượng tràn trề sức sống, bởi vậy thân thể của cô tương đối là nhạy cảm, bị một người đàn ông trẻ tuổi chạm vào đôi bầu иɦũ ɦσα tự nhiên là theo bản năng cũng cảm giác được từ vị trí đó một hồi tê dại…
Khi đôi tay của hắn đè lên đôi bầu иɦũ ɦσα của Chu Hồng Kỳ, hắn lập tức cũng cảm giác được trong tay sự mềm mại co dãn, nuốt nước miếng một cái, hắn thấy tim đập bịch bịch, liên tưởng đến vừa rồi mắt nhìn thấy hai đầu núm иɦũ ɦσα của Chu Hồng Kỳ ẩn hiện bên trong cái nịt ngực, vừa mới rồi thân thể đã lắng xuống lại như lũ quét nhanh chóng nổi lên phản ứng, từ nơi đũng quần chỗ đó lại là cao cao đứng thẳng lên.
Không biết là hắn đối với thân thể của người mình thầm mến nên cố ý thân mật mập mờ tiếp xúc, hay là bản thân hắn nhận lấy sự rung động mãnh liệt, mà quên rằng hành vi của mình làm như vậy là không phù hợp, tóm lại là hai tay của hắn cứ y nguyên đè ở phía trêи đôi bầu иɦũ ɦσα Chu Hồng Kỳ thật lâu không có rời đi..
Trong giây phút này, Vương Nhất thấy Chu Hồng Kỳ không có bất kỳ động tác kháng cự nào, trêи mặt cô càng đỏ ửng, phảng phất vô hình trung tạo cho hắn đảm lượng lớn hơn, đồi tay đè lên trước ngực Chu Hồng Kỳ rõ ràng dần dần chuyển qua xoay tròn biến thành cố ý xoa nắn.
“Ầm ầm , ầm ầm . . .”
Vài tia sấm sét cách đó không xa lại một hồi kinh thiên động địa vang rền nổ tung .
– Á..không được như vậy!
Tiếng sấm đã đánh thức Chu Hồng Kỳ thoát khỏi sự vuốt ve, như ở trong mộng mới tỉnh lại, Chu Hồng Kỳ nhanh chóng liền đẩy Vương Nhất ra , đồng thời tự chính mình nhanh chóng kéo hai bên vạt áo phao cứu sinh, xấu hổ nói ra:
– Tự mình tôi mặc áo phao cũng được rồi !
Bị Chu Hồng Kỳ đẩy một cái Vương Nhất cũng giật mỉnh tỉnh táo lại, hắn thấy hành vi của mình thật là quá đáng đi cùng với nỗi sợ hãi, hắn đang tự trách là mình có chút thừa dịp người ta đang gặp nguy hiểm mà mình khởi động tà Niệm, tuy là tà niệm là trêи cơ sở phát sinh từ cử chỉ vô tình, nhưng hắn cảm thấy nhân phẩm của mình quá thấp kém, một người đàn ông có trách nhiệm thật ra không nên làm như vậy.
Đồng thời lại để cho hắn có một cảm giác e dè sợ sệt, hắn dám động tà niệm tiến hành với đối tượng là đệ nhất mỹ nữ Chu Hồng Kỳ của trung đoàn cận vệ cũng chính là lực lượng đặc nhiệm Trung Nam Hải, bàn lĩnh võ công của Chu Hồng Kỳ cũng đã làm cho hắn không rét mà run, hắn đã từng rất nhiều lần đi theo bên cạnh cô, tận mắt chứng kiến cô đã hành động tấn công đối phương như thế nào rồi, chiêu thức của Chu Hồng Kỳ làm cho người ta khó lòng phòng bị, nếu như đắc tội với cô, sau khi chế ngự, cô thường áp dụng biện pháp trả thù rất khó lường trước.
Đương nhiên đây không phải chỉ khủng hoảng đối với một phụ nữ lợi hại mà Vương Nhất không phải là đối thủ, điều làm cho hắn lo lắng chủ yếu thật ra thì vẫn là chức vị của Chu Hồng Kỳ, đội trưởng đội đặc nhiệm , một chức vụ cán bộ mặc dù không rất lớn, nhưng lại là nữ thủ trưởng trực tiếp của hắn, nắm trong tay tiền đồ vận mạng của hắn, nếu đã đắc tội với cô, về sau này trong công tác là không thể thiếu được mùi đau khổ.
Bởi vậy Vương Nhất bị sự áy náy cộng thêm sợ hãi nên không dám liếc nhìn Chu Hồng Kỳ nữa , hắn sau đó giả bộ như là kiểm tra lại bảng điều khiển ca nô , để che dấu sự bất an của mình.
Chu Hồng Kỳ nhanh chóng mặc xong áo phao cứu sinh, nhìn bóng lưng của Vương Nhất, cô cũng biết Vương Nhất ở trước mặt mình có chút khác thường thường vụng trộm nhìn mình, cô cũng biết hắn luôn tranh thủ cơ hội được ở bên cạnh mình, bởi vậy cô đã sớm có cảm giác, Vương Nhất này là ưa thích mình, chẳng qua là cô không có để ý đến Vương Nhất, dù sao người ta tự thích mình thì làm sao mình can thiệp được vào nha.
Thật sự thì lâu nay Vương Nhất luôn tận lực bảo vệ cho cô, còn lần này với đôi tay hắn đè ép trêи bầu иɦũ ɦσα, làm cho cô cảm nhận được người đàn ông này mang đến cho mình một chút rung động, nói theo một ý nghĩa nào đó cô thậm chí cũng không có trách hắn.
“Tránh thoát cơn bão táp lúc này mới là vấn đề mấu chốt.”
Một lần nữa tiếng sấm làm cho tâm trí Chu Hồng Kỳ thanh tỉnh, sau khi bấm số kêu cứu nhưng điện thoại lại không có bất kỳ âm thanh nào phát ra, Chu Hồng Kỳ bất ngờ, hay là điện thoại cũng bị nước dính nước nên cũng trục trặc rồi, vì vậy cô liền nhìn kỹ lại .
– À..thi do là điện thoại hoàn toàn không có tín hiệu sóng ! Làm sao bây giờ?
Cô thoáng cái liền nghĩ đến chiếc thuyền nhất định là đã bị trôi dạt khá xa , từ nơi này chỉ có thể quay lại trở về, thì mới sẽ từ từ có lại tín hiệu, mà nếu như vậy thì phía trước cũng đã có thể đến vùng biển quốc tế rồi, cô cảm được tê cả da đầu, phải biết rằng một khi chiếc thuyền đã không còn điều khiển được, thì rất dễ dàng bị sóng lớn lật tung, cô càng thêm lo lắng không thôi.
– Vương Nhất, phát tín hiệu cầu cứu!
Chu Hồng Kỳ dưới tình thế cấp bách kêu lên.
“Đoành…đoành…đoành…”
Ba tiếng nổ vang lên lọt thỏm vô vọng trong tiếng sấm, ánh lửa chói mắt bay lượn ngoằn ngoèo trong không trung, nhưng mà vừa phóng tìn hiệu ra xong, Chu Hồng Kỳ đã thấy trong lòng mất niềm tin rồi, bởi vì với cơn mưa dông sấm giật khói lửa rất nhanh bị thổi tan, không còn có bất cứ dấu hiệu gì nữa, giống như căn bản chưa từng xảy ra chuyện phóng tín hiệu, đoán chừng lúc vị trí đã đến vùng biển quốc tế , cách bến tàu vịnh Kim Sa đã là rất xa xôi rồi.
– Vương Nhất cậu cũng không nên vô cùng lo lắng, chúng ta mặc áo phao cứu sinh, vạn nhất không được, chúng ta cứ nhảy xuống biển, có thể bơi!
Chu Hồng Kỳ tùy cũng rất hồi hộp lo sợ, nhưng cô biết rõ sự tình này là không có bất kỳ trợ giúp nào khác, lô ra sự sợ hãi sẽ chỉ làm cho việc càng khẩn trương, thậm chí khiến cho người trong cuộc thêm tuyệt vọng , trong thời điểm khó khăn, nên cấp cho Vương Nhất hy vọng , đồng thời cũng là hy vọng cho mình .
– Uh, chỉ mong như vậy thôi , bất quá tôi thật là rất lo cho cô. Hồng Kỳ .. tuy cô là một là một thủ trưởng rất có năng lực, nhưng dù sao cũng là một phụ nữ, tôi e sợ thân thể của côi bị thương trong nước lâu vậy gây nên thương tổn, sẽ không chịu nổi !
Vương Nhất dù đang rất luống cuống tay chân, cũng không quên Chu Hồng Kỳ đang ở bên người.
– Aí da.. đừng lo lắng, tôi chịu đượ , yên tâm đi, chúng ta sẽ không có chuyện gì đâu !
Chu Hồng Kỳ nhìn ra trong lòng Vương Nhất Nhãn phát ra sự quan tâm thật sự , cô rất là cảm động .
– Vậy phải làm sao bây giờ nhỉ?
Vương Nhất Nhãn thấy mình vô lực trợ giúp cho người phụ nữ thầm mến của mình, tâm lý không khỏi càng thêm gấp gáp .
– Đừng vội, cứ cố gắng tâm tỉnh để chế động, có lẽ mưa dông gió giật sẽ lập tức phải ngừng, giống như bình thường tới càng nhanh càng mạnh mẻ, thì biến mất cũng càng nhanh, cứ quan sát …quan sát !”
– Coi chừng….
Lúc Chu Hồng Kỳ với giọng điệu cứng rắn nói, thì Vương Nhất phát ra tiếng la hoảng sợ, bởi vì hắn trông thấy một cột sóng lớn cao tầm 7- 8 mét đang cuốn tới , trong chớp mắt, chỉ là một tấm màn nước biển, thậm chí ngay cả bầu trời xa xăm cũng không nhìn thấy, sóng lớn như vậy, đừng nói là một chiếc thuyền cano nho nhỏ, sợ là thuyền trọng tải lớn cũng phải bị lay động đắm chìm. .
Ý nghĩ đầu tiên Vương Nhất là nguy hiểm, nói không chừng kiếp nạn này khó chạy thoát, trong lúc nguy cấp này, hắn lại nghĩ tới Chu Hồng Kỳ, sợ cô bị sóng lớn đánh rơi xuống biển, bởi vậy hắn không có kịp nghỉ thêm nhiều, nhanh chóng lùi một bước, đứng chắn trước mặt của Chu Hồng Kỳ .
“Ầm ầm… ầm ầm …”
Hai tiếng nổ mạnh qua đi , chiếc cano quả thật không có may mắn thoát khỏi , nó thậm chí bị sóng biển cùng cuồng phong hợp lực quăng tung lên trêи cao , lăn tròn một vòng, đón lấy bất hạnh rồi nặng nề chìm sâu vào trong nước biển .