Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Không có..thời gian nhiều đâu…
Ngày đăng: 22:13 16/02/21
CHƯƠNG 385: KHÔNG CÓ..THỜI GIAN NHIỀU ĐÂU…
Cả tuần nay, Đinh Nhị Cẩu bận rộn nhiều việc, lại thêm chấn chỉnh ở dưới căn tin, cho nên không hề gặp qua Hồ Giai Giai để cùng thảo luận công việc, lúc này trong tâm trí vẫn hắn còn suy tư, thì trong túi điện thoại chấn động rung lên kịch liệt, hắn vội vàng lấy ra điện thoại di động, xem lại là từ phòng làm việc Hồ Giai Giai, vì vậy liền rời khỏi phía sau phòng ăn :
– Chị Giai Giai có chuyện gì vậy?
– Hừ.. cả tuần nay em chạy đâu vậy ? Chị …chị có chuyện muốn gặp em…
– Được, chị chờ em một chút sẽ đến ngay.
Dọc theo trêи đường, hắn đang tự hỏi, có nên hay không đem chuyện căn tin này nói cho Hồ Giai Giai biết, nếu nói thật cho cô biết, thì việc này sẽ xử lý như thế nào, còn nếu để tự mình xử lý, việc này có thể nắm chắc được bao nhiêu phần trăm ?
Mãi cho đến khi đến gần phòng làm việc của Hồ Giai Giai, hắn cũng chưa có nghĩ ra cách phải làm như thế nào cho tốt nhất, cố mỉm cười, không còn thời gian nghĩ ngợi, liền đẩy cửa đi vào, sau đó thuận tay liền đóng cửa lại.
Hồ Giai Giai đang đứng trong phòng làm việc, đưa lưng về phía hắn, không vui, không buồn lạnh tanh hỏi:
– Hừ .. chị nghĩ đến em bây giờ làm phó chủ nhiệm rồi, tự mình có thể quyết định một ít chuyện, nên giờ không còn cần đến chị nữa…chỉ khi nào gọi điện thì em mới xuất hiện phải không?
Đinh Nhị Cẩu nghe được giọng Hồ Giai Giai có chút tức giận trách móc, hắn cũng biết quãng thời gian gần đây không có quan tâm thăm hỏi, Hồ Giai Giai có thái độ như vậy, hoàn toàn hợp tình hợp lí, điều này hoàn toàn nói rõ là cô vẫn còn quan tâm đến mình, bằng không cũng sẽ không tức giận hắn như vậy đấy.
– Làm gì có vậy, em chỉ mới vừa thăng chức, rất nhiều công tác cần làm quen một chút, cho nên không có thời gian đến gặp chị…mà chị chẳng phải là muốn cho em mau chóng có thể gánh vác hiện tại công việc này, nên chị bảo rằng nên phải trực tiếp đi tìm hiểu hết tất cả mọi việc sao, cho nên làm em bận tối tăm cả mặt mày.
Đinh Nhị Cẩu tâng bốc cho Hồ Giai Giai mũ cao lên trêи đỉnh đầu, sau đó hắn đi từ phía sau, không có dấu hiệu nào báo trước liền ôm eo ếch Hồ Giai Giai nhằm vuốt giận cô .
Đồng nhất cái ôm lại để cho Hồ Giai Giai có chút rung động, khiến cho cơ thể uyển chuyển của cô hơi lắc lư, bộ váy áo đồng phục công sở với bờ ʍôиɠ liền hướng về sau khẽ động, vô tình đụng chạm tới cây côn thịt của Đinh Nhị Cẩu, tuy chỉ là trong nháy mắt, thế nhưng sự co dãn mềm mại, vẫn kịp kϊƈɦ thích lên não Đinh Nhị Cẩu, lập tức ɖu͙ƈ hỏa hắn bắt đầu cháy rừng rực, kϊƈɦ thích lên cây ƈôи ȶɦịt to lớn biểu đạt tâm tính của hắn, thúc đẩy Đinh Nhị Cẩu khó có thể tự điều khiển, hắn tự động liền ôm chặt lấy Hồ Giai Giai, đem cây ƈôи ȶɦịt chỉa lên ʍôиɠ đít của Hồ Giai Giai….
Rõ ràng cảm giác được thân thể Đinh Nhị Cẩu đã xảy ra biến hóa kịch liệt, Hồ Giai Giai cũng không biết mình nên là cao hứng hay không, vừa nghĩ đến thân thể chính mình với nhiều mưu đồ lợi ích bản thân cho nên đã tự nguyện dâng hết thể xác của mình cho chủ tịch Trọng Hải, trong lòng của cô rất là mâu thuẫn , nếu vẫn còn tiếp tục quan hệ thường xuyên với Đinh Nhị Cẩu thì rất là nguy hiểm cho cả hai, cho nên cô hơi có vẻ ngẩn người khi bị hắn chặt chẽ ôm vào trong ngực, cũng không phản kháng, cũng không nói gì, mãi đến khi Đinh Nhị Cẩu kê miệng đụng đến bên tai cô, thầm thì nói:
– Em nhớ chị lắm.
Lúc này Hồ Giai Giai tâm lý đang mâu thuẫn mới hoàn toàn bị tình cảm nồng đậm chiếm cứ, cô cũng không suy nghĩ nhiều hơn nữa, nghiêng đầu sang chỗ khác, liếc mắt đưa tình nhìn Đinh Nhị Cẩu, lại cúi đầu xuống, ngượng ngùng nói.
– Chị cũng nhớ em.
Nghe được Hồ Giai Giai lời nói nhỏ nhẹ, cảm giác ɖu͙ƈ vọng Đinh Nhị Cẩu càng thêm mãnh liệt, gần trong gang tấc cùng cô tiếp xúc thân mật, đón nhận hơi thở của người đàn bà tản mát ra, cái mùi này tựa như thuốc kϊƈɦ thích, đánh động bản năng giống đực trêи người Đinh Nhị Cẩu, mặc kệ là văn phòng làm việc, hắn có chút không kịp đợi, chỉ muốn đè Hồ Giai Giai làm tại chỗ, đôi tay hắn ôm bờ eo thon mềm mại rồi chạy dọc theo thân thể của cô, cùng lúc đó, đầu lưỡi hắn duỗi ra nhẹ nhàng du tẩu trêи rãnh bên tai rồi lướt qua cái cổ trắng nõn, lập tức Hồ Giai Giai tâm động, cảm giác tê dại như là chạm điện làm cho cô không tự chủ được phát ra một tiếng thật dài “Um…”, sau đó thân thể mềm nhũn tựa vào trong lồng ngực của Đinh Nhị Cẩu, cổ và đầu cô có chút giãy dụa, hưởng thụ lấy đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu đang mơn trớn trêи làn da non mịn của mình .
Đinh Nhị Cẩu càng ngày càng xúc động , vừa hôn hít ɭϊếʍ láp, vừa ôm Hồ Giai Giai dìu đến đến bên cạnh trêи cái ghế sa lon bằng da, nhẹ nhàng đẩy Hồ Giai Giai toàn thân mềm yếu vô lực mềm nhũn ngồi xuống, hai người tại ghế sa lon bằng rất nhanh ôm dính vào nhau, một bên kịch liệt khẽ hôn, một bên vội vã không kịp đợi đối phương cởi áo kéo dây lưng, trong chốc lát, hai người quần áo đã không chỉnh tề, bộ phận sinh ɖu͙ƈ đều lộ ra, khát khao như là loài dã thú nhiều năm mới gặp lại…
Loại Cảm giác này thật sự là làm cho người ta quên hết tất cả, trêи ghế sa lon trong phòng làm việc của Hồ Giai Giai, cô tựa như một con chó cái động ɖu͙ƈ quì gối úp sấp ở phía trêи ghế salon, vểnh lên cao cái ʍôиɠ đít xinh đẹp, mặc kệ cho Đinh Nhị Cẩu tận tình trùng kϊƈɦ….
Bởi vì ánh sáng đầy đủ, cái âʍ ɦộ bị hai bắp đùi no đủ kẹp lại, càng thêm phồng to lên , từ nơi ấy một đám lông đen nhánh rậm rạp đong đưa, thật sự là muốn làm chết người, hai chân bây giờ tự nhiên hơi chút tách ra hoàn chỉnh chỉnh hiện lên trước mắt của hắn, phía dưới bộ lông, viên thịt hạt le óng ánh Giang Hàm Thiến nho nhỏ hiện ra lộng lẫy, ai bên mép nhỏ âʍ ɦộ có chút hé ra, giống như đứa bé đói bụng hé mở đôi môi đòi bυ" sữa mẹ, từ bên trong cửa hang động ɦσα ɦuyệt đỏ hồng như ẩn như hiện, bên trong tràn đầy dịch nhờn, đặc biệt có sức hấp dẫn, lúc này tất cả các động tác kϊƈɦ ɖu͙ƈ khác đều là dư thừa.
Bởi vậy Đinh Nhị Cẩu trực tiếp áp ƈôи ȶɦịt vào nơi cửa hang riêng tư của Hồ Giai Giai, bây giờ cô cũng đã là vô cùng khát vọng vật kia tiến đến nhập vào, Hồ Giai Giai nhiệt liệt phối hợp với hắn , đồng thời trong lúc thở thở hổn hển nói vội:
– Nhanh…nhanh lên… khó chịu… với lại cũng không có thời gian nhiều đâu….
Khi quái vật khổng lồ côn thịt chạm nhẹ, cặp đùi ngọc thon dài Hồ Giai Giai liền phục tùng tách ra, Đinh Nhị Cẩu không có phí chút sức lực, vẻn vẹn cái eo nhún một cái, quái vật khổng lồ liền từng bước thẳng tiến chui vào bên trong huyệt động, Hồ Giai Giai chỉ cảm thấy ɦσα ɦuyệt của mình đang trống rỗng hư không thì từng tấc… từng tấc bị lấp đầy, cái tư vị sung sướиɠ làm cho cô thần hồn điên đảo, nhịn không được cái ʍôиɠ đít nhẹ uốn éo nghênh hợp với cái quái vật khổng lồ kia.
Lổ hang của Hồ Giai Giai bị ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu chậm rãi ma sát, động tác của hắn mặc dù không mạnh mẽ lắm, nhưng cũng làm cho lớp niêm mạc thịt non mềm yếu tê dại từng phân một hưởng thụ cái tư vị sướиɠ kɧօáϊ khiến cho cái ʍôиɠ đít của Hồ Giai Giai cố vễnh cao lên quấn chặt ƈôи ȶɦịt, kẹp ʍút̼ lấy quái vật khổng lồ Đinh Nhị Cẩu, không cho nó một giây phút nào thoát ly bên trong cơ thể mình, cô dùng sức xoáy ma sát, để cho cái mũi thương đầu khấc dưng vật nóng bỏng ở chỗ sâu trong không ngừng cạ khều cọ xát, thở gấp phì phò, cô rêи rỉ nho nhỏ nhiều tiếng “ưm…” liên tục.
Hồ Giai Giai không bỏ qua bất luận cơ hội truy tìm kɧօáϊ hoạt, không bao lâu đã sướиɠ quá mức, âm tinh bên trong không ngờ rục rịch, toàn thân thư thái cảm thấy hạ thể một hồi tê dại kỳ diệu, một làn sệt đặc sữa trắng âm tinh từ trong cơ thể vọt ra, kɧօáϊ hoạt làm cô run rẫy cả người, cảm giác được Hồ Giai Giai đã tiết thân, Đinh Nhị Cẩu hít một hơi dài, cũng bất chấp thương hương tiếc ngọc, hắn co người bắt đầu tận lực dùng hết sức lực nhán đẩy ƈôи ȶɦịt của mình.
– A… ui…ui…không được… chị chịu không nỗi nữa…ui…
Am tinh đã tiết, tư vị mặc dù sướиɠ đã cực kỳ, nhưng khi ɖu͙ƈ hỏa phóng xuất, thần trí Hồ Giai Giai cũng chầm chậm khôi phục lại, ngay lúc quái vật khổng lồ Đinh Nhị Cẩu vẫn cứ càng thêm uy mãnh chọc vào sâu trong ɦσα ɦuyệt thẳng đến huyệt tâm, mà vừa mới cao trào , khiến độ mẫn cảm da thịt mềm mại Hồ Giai Giai tăng nhiều, cái hương vị ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử dường như đã nhanh chóng quay trở lại trêи người của cô, nên cô lại cắn chặt môi, cố nén xúc động không phát ra tiếng rêи to, sợ làm đánh đông bên ngoài.
Đinh Nhị Cẩu liên tiếp thế công,khến Hồ Giai Giai càng ăn không tiêu, từng làn sóng đánh úp cô đáp ứng không xuể, chẳng biết lúc nào thần trí vừa mới thanh tỉnh, không ngờ lại chìm đắm trong cơn bể ɖu͙ƈ, dù sao thì ɖu͙ƈ vọng của đàn bà là vô hạn, một khi đã bạo phát đi ra, đương nhiên là càng không thể vãn hồi.
– Ưm..à… lại muốn ra… a..á… chết nữa… rồi…!
Nhìn Hồ Giai Giai uyển chuyển rêи rỉ như khẩn cầu dưới con quái vật khổng lồ dưới háng mình, Đinh Nhị Cẩu có cảm giác thỏa mãn mãnh liệt, Hồ Giai Giai bị mìnhchinh phạt hoàn toàn chìm đắm trong tình ɖu͙ƈ, biến thành một bộ dáng cực kỳ ɖâʍ đãng, Đinh Nhị Cẩu không thể kìm hơn được nữa, hắn cử động bên hông mạnh hơn, nhanh hơn… đến lúc trong huyệt mềm Hồ Giai Giai tự nhiên ép chặt, Đinh Nhị Cẩu rốt cục cả người tê rần, nham thạch núi lửa ầm ầm bộc phát, đem toàn bộ tinh hoa nóng chảy tận tình phun đầy bên trong cái ɦσα ɦuyệt mê người của Hồ Giai Giai, cô đang thần trí mơ hồ, phút chốc bị dương tinh trào phún nóng bỏng bắn thẳng vào cổ t.ử ƈυиɠ, trong nhất thời cả người đều căng cứng, các cơ xiết lại, cao trào cũng thay nhau xông ra, âm tinh lần nữa tươm rỉ tuôn ra cùng lượt với Đinh Nhị Cẩu .
Sau khi rút ƈôи ȶɦịt ra, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy thân thể Hồ Giai Giai vẫn đang đang phập phồng kịch liệt, bắp thịt trêи bụng nhảy nhót, cặp bắp đùi đầy đặn cũng là nhúc nhích, phía dưới nơi riêng tư cửa miệng ɦσα ɦuyệt còn đang nhíu nhíu….
Cả tuần nay, Đinh Nhị Cẩu bận rộn nhiều việc, lại thêm chấn chỉnh ở dưới căn tin, cho nên không hề gặp qua Hồ Giai Giai để cùng thảo luận công việc, lúc này trong tâm trí vẫn hắn còn suy tư, thì trong túi điện thoại chấn động rung lên kịch liệt, hắn vội vàng lấy ra điện thoại di động, xem lại là từ phòng làm việc Hồ Giai Giai, vì vậy liền rời khỏi phía sau phòng ăn :
– Chị Giai Giai có chuyện gì vậy?
– Hừ.. cả tuần nay em chạy đâu vậy ? Chị …chị có chuyện muốn gặp em…
– Được, chị chờ em một chút sẽ đến ngay.
Dọc theo trêи đường, hắn đang tự hỏi, có nên hay không đem chuyện căn tin này nói cho Hồ Giai Giai biết, nếu nói thật cho cô biết, thì việc này sẽ xử lý như thế nào, còn nếu để tự mình xử lý, việc này có thể nắm chắc được bao nhiêu phần trăm ?
Mãi cho đến khi đến gần phòng làm việc của Hồ Giai Giai, hắn cũng chưa có nghĩ ra cách phải làm như thế nào cho tốt nhất, cố mỉm cười, không còn thời gian nghĩ ngợi, liền đẩy cửa đi vào, sau đó thuận tay liền đóng cửa lại.
Hồ Giai Giai đang đứng trong phòng làm việc, đưa lưng về phía hắn, không vui, không buồn lạnh tanh hỏi:
– Hừ .. chị nghĩ đến em bây giờ làm phó chủ nhiệm rồi, tự mình có thể quyết định một ít chuyện, nên giờ không còn cần đến chị nữa…chỉ khi nào gọi điện thì em mới xuất hiện phải không?
Đinh Nhị Cẩu nghe được giọng Hồ Giai Giai có chút tức giận trách móc, hắn cũng biết quãng thời gian gần đây không có quan tâm thăm hỏi, Hồ Giai Giai có thái độ như vậy, hoàn toàn hợp tình hợp lí, điều này hoàn toàn nói rõ là cô vẫn còn quan tâm đến mình, bằng không cũng sẽ không tức giận hắn như vậy đấy.
– Làm gì có vậy, em chỉ mới vừa thăng chức, rất nhiều công tác cần làm quen một chút, cho nên không có thời gian đến gặp chị…mà chị chẳng phải là muốn cho em mau chóng có thể gánh vác hiện tại công việc này, nên chị bảo rằng nên phải trực tiếp đi tìm hiểu hết tất cả mọi việc sao, cho nên làm em bận tối tăm cả mặt mày.
Đinh Nhị Cẩu tâng bốc cho Hồ Giai Giai mũ cao lên trêи đỉnh đầu, sau đó hắn đi từ phía sau, không có dấu hiệu nào báo trước liền ôm eo ếch Hồ Giai Giai nhằm vuốt giận cô .
Đồng nhất cái ôm lại để cho Hồ Giai Giai có chút rung động, khiến cho cơ thể uyển chuyển của cô hơi lắc lư, bộ váy áo đồng phục công sở với bờ ʍôиɠ liền hướng về sau khẽ động, vô tình đụng chạm tới cây côn thịt của Đinh Nhị Cẩu, tuy chỉ là trong nháy mắt, thế nhưng sự co dãn mềm mại, vẫn kịp kϊƈɦ thích lên não Đinh Nhị Cẩu, lập tức ɖu͙ƈ hỏa hắn bắt đầu cháy rừng rực, kϊƈɦ thích lên cây ƈôи ȶɦịt to lớn biểu đạt tâm tính của hắn, thúc đẩy Đinh Nhị Cẩu khó có thể tự điều khiển, hắn tự động liền ôm chặt lấy Hồ Giai Giai, đem cây ƈôи ȶɦịt chỉa lên ʍôиɠ đít của Hồ Giai Giai….
Rõ ràng cảm giác được thân thể Đinh Nhị Cẩu đã xảy ra biến hóa kịch liệt, Hồ Giai Giai cũng không biết mình nên là cao hứng hay không, vừa nghĩ đến thân thể chính mình với nhiều mưu đồ lợi ích bản thân cho nên đã tự nguyện dâng hết thể xác của mình cho chủ tịch Trọng Hải, trong lòng của cô rất là mâu thuẫn , nếu vẫn còn tiếp tục quan hệ thường xuyên với Đinh Nhị Cẩu thì rất là nguy hiểm cho cả hai, cho nên cô hơi có vẻ ngẩn người khi bị hắn chặt chẽ ôm vào trong ngực, cũng không phản kháng, cũng không nói gì, mãi đến khi Đinh Nhị Cẩu kê miệng đụng đến bên tai cô, thầm thì nói:
– Em nhớ chị lắm.
Lúc này Hồ Giai Giai tâm lý đang mâu thuẫn mới hoàn toàn bị tình cảm nồng đậm chiếm cứ, cô cũng không suy nghĩ nhiều hơn nữa, nghiêng đầu sang chỗ khác, liếc mắt đưa tình nhìn Đinh Nhị Cẩu, lại cúi đầu xuống, ngượng ngùng nói.
– Chị cũng nhớ em.
Nghe được Hồ Giai Giai lời nói nhỏ nhẹ, cảm giác ɖu͙ƈ vọng Đinh Nhị Cẩu càng thêm mãnh liệt, gần trong gang tấc cùng cô tiếp xúc thân mật, đón nhận hơi thở của người đàn bà tản mát ra, cái mùi này tựa như thuốc kϊƈɦ thích, đánh động bản năng giống đực trêи người Đinh Nhị Cẩu, mặc kệ là văn phòng làm việc, hắn có chút không kịp đợi, chỉ muốn đè Hồ Giai Giai làm tại chỗ, đôi tay hắn ôm bờ eo thon mềm mại rồi chạy dọc theo thân thể của cô, cùng lúc đó, đầu lưỡi hắn duỗi ra nhẹ nhàng du tẩu trêи rãnh bên tai rồi lướt qua cái cổ trắng nõn, lập tức Hồ Giai Giai tâm động, cảm giác tê dại như là chạm điện làm cho cô không tự chủ được phát ra một tiếng thật dài “Um…”, sau đó thân thể mềm nhũn tựa vào trong lồng ngực của Đinh Nhị Cẩu, cổ và đầu cô có chút giãy dụa, hưởng thụ lấy đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu đang mơn trớn trêи làn da non mịn của mình .
Đinh Nhị Cẩu càng ngày càng xúc động , vừa hôn hít ɭϊếʍ láp, vừa ôm Hồ Giai Giai dìu đến đến bên cạnh trêи cái ghế sa lon bằng da, nhẹ nhàng đẩy Hồ Giai Giai toàn thân mềm yếu vô lực mềm nhũn ngồi xuống, hai người tại ghế sa lon bằng rất nhanh ôm dính vào nhau, một bên kịch liệt khẽ hôn, một bên vội vã không kịp đợi đối phương cởi áo kéo dây lưng, trong chốc lát, hai người quần áo đã không chỉnh tề, bộ phận sinh ɖu͙ƈ đều lộ ra, khát khao như là loài dã thú nhiều năm mới gặp lại…
Loại Cảm giác này thật sự là làm cho người ta quên hết tất cả, trêи ghế sa lon trong phòng làm việc của Hồ Giai Giai, cô tựa như một con chó cái động ɖu͙ƈ quì gối úp sấp ở phía trêи ghế salon, vểnh lên cao cái ʍôиɠ đít xinh đẹp, mặc kệ cho Đinh Nhị Cẩu tận tình trùng kϊƈɦ….
Bởi vì ánh sáng đầy đủ, cái âʍ ɦộ bị hai bắp đùi no đủ kẹp lại, càng thêm phồng to lên , từ nơi ấy một đám lông đen nhánh rậm rạp đong đưa, thật sự là muốn làm chết người, hai chân bây giờ tự nhiên hơi chút tách ra hoàn chỉnh chỉnh hiện lên trước mắt của hắn, phía dưới bộ lông, viên thịt hạt le óng ánh Giang Hàm Thiến nho nhỏ hiện ra lộng lẫy, ai bên mép nhỏ âʍ ɦộ có chút hé ra, giống như đứa bé đói bụng hé mở đôi môi đòi bυ" sữa mẹ, từ bên trong cửa hang động ɦσα ɦuyệt đỏ hồng như ẩn như hiện, bên trong tràn đầy dịch nhờn, đặc biệt có sức hấp dẫn, lúc này tất cả các động tác kϊƈɦ ɖu͙ƈ khác đều là dư thừa.
Bởi vậy Đinh Nhị Cẩu trực tiếp áp ƈôи ȶɦịt vào nơi cửa hang riêng tư của Hồ Giai Giai, bây giờ cô cũng đã là vô cùng khát vọng vật kia tiến đến nhập vào, Hồ Giai Giai nhiệt liệt phối hợp với hắn , đồng thời trong lúc thở thở hổn hển nói vội:
– Nhanh…nhanh lên… khó chịu… với lại cũng không có thời gian nhiều đâu….
Khi quái vật khổng lồ côn thịt chạm nhẹ, cặp đùi ngọc thon dài Hồ Giai Giai liền phục tùng tách ra, Đinh Nhị Cẩu không có phí chút sức lực, vẻn vẹn cái eo nhún một cái, quái vật khổng lồ liền từng bước thẳng tiến chui vào bên trong huyệt động, Hồ Giai Giai chỉ cảm thấy ɦσα ɦuyệt của mình đang trống rỗng hư không thì từng tấc… từng tấc bị lấp đầy, cái tư vị sung sướиɠ làm cho cô thần hồn điên đảo, nhịn không được cái ʍôиɠ đít nhẹ uốn éo nghênh hợp với cái quái vật khổng lồ kia.
Lổ hang của Hồ Giai Giai bị ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu chậm rãi ma sát, động tác của hắn mặc dù không mạnh mẽ lắm, nhưng cũng làm cho lớp niêm mạc thịt non mềm yếu tê dại từng phân một hưởng thụ cái tư vị sướиɠ kɧօáϊ khiến cho cái ʍôиɠ đít của Hồ Giai Giai cố vễnh cao lên quấn chặt ƈôи ȶɦịt, kẹp ʍút̼ lấy quái vật khổng lồ Đinh Nhị Cẩu, không cho nó một giây phút nào thoát ly bên trong cơ thể mình, cô dùng sức xoáy ma sát, để cho cái mũi thương đầu khấc dưng vật nóng bỏng ở chỗ sâu trong không ngừng cạ khều cọ xát, thở gấp phì phò, cô rêи rỉ nho nhỏ nhiều tiếng “ưm…” liên tục.
Hồ Giai Giai không bỏ qua bất luận cơ hội truy tìm kɧօáϊ hoạt, không bao lâu đã sướиɠ quá mức, âm tinh bên trong không ngờ rục rịch, toàn thân thư thái cảm thấy hạ thể một hồi tê dại kỳ diệu, một làn sệt đặc sữa trắng âm tinh từ trong cơ thể vọt ra, kɧօáϊ hoạt làm cô run rẫy cả người, cảm giác được Hồ Giai Giai đã tiết thân, Đinh Nhị Cẩu hít một hơi dài, cũng bất chấp thương hương tiếc ngọc, hắn co người bắt đầu tận lực dùng hết sức lực nhán đẩy ƈôи ȶɦịt của mình.
– A… ui…ui…không được… chị chịu không nỗi nữa…ui…
Am tinh đã tiết, tư vị mặc dù sướиɠ đã cực kỳ, nhưng khi ɖu͙ƈ hỏa phóng xuất, thần trí Hồ Giai Giai cũng chầm chậm khôi phục lại, ngay lúc quái vật khổng lồ Đinh Nhị Cẩu vẫn cứ càng thêm uy mãnh chọc vào sâu trong ɦσα ɦuyệt thẳng đến huyệt tâm, mà vừa mới cao trào , khiến độ mẫn cảm da thịt mềm mại Hồ Giai Giai tăng nhiều, cái hương vị ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử dường như đã nhanh chóng quay trở lại trêи người của cô, nên cô lại cắn chặt môi, cố nén xúc động không phát ra tiếng rêи to, sợ làm đánh đông bên ngoài.
Đinh Nhị Cẩu liên tiếp thế công,khến Hồ Giai Giai càng ăn không tiêu, từng làn sóng đánh úp cô đáp ứng không xuể, chẳng biết lúc nào thần trí vừa mới thanh tỉnh, không ngờ lại chìm đắm trong cơn bể ɖu͙ƈ, dù sao thì ɖu͙ƈ vọng của đàn bà là vô hạn, một khi đã bạo phát đi ra, đương nhiên là càng không thể vãn hồi.
– Ưm..à… lại muốn ra… a..á… chết nữa… rồi…!
Nhìn Hồ Giai Giai uyển chuyển rêи rỉ như khẩn cầu dưới con quái vật khổng lồ dưới háng mình, Đinh Nhị Cẩu có cảm giác thỏa mãn mãnh liệt, Hồ Giai Giai bị mìnhchinh phạt hoàn toàn chìm đắm trong tình ɖu͙ƈ, biến thành một bộ dáng cực kỳ ɖâʍ đãng, Đinh Nhị Cẩu không thể kìm hơn được nữa, hắn cử động bên hông mạnh hơn, nhanh hơn… đến lúc trong huyệt mềm Hồ Giai Giai tự nhiên ép chặt, Đinh Nhị Cẩu rốt cục cả người tê rần, nham thạch núi lửa ầm ầm bộc phát, đem toàn bộ tinh hoa nóng chảy tận tình phun đầy bên trong cái ɦσα ɦuyệt mê người của Hồ Giai Giai, cô đang thần trí mơ hồ, phút chốc bị dương tinh trào phún nóng bỏng bắn thẳng vào cổ t.ử ƈυиɠ, trong nhất thời cả người đều căng cứng, các cơ xiết lại, cao trào cũng thay nhau xông ra, âm tinh lần nữa tươm rỉ tuôn ra cùng lượt với Đinh Nhị Cẩu .
Sau khi rút ƈôи ȶɦịt ra, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy thân thể Hồ Giai Giai vẫn đang đang phập phồng kịch liệt, bắp thịt trêи bụng nhảy nhót, cặp bắp đùi đầy đặn cũng là nhúc nhích, phía dưới nơi riêng tư cửa miệng ɦσα ɦuyệt còn đang nhíu nhíu….