Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Nhược điểm là gì?

Ngày đăng: 22:15 16/02/21

CHƯƠNG 422: NHƯỢC ĐIỂM LÀ GÌ?

– Thành Công, ý của anh tôi hiểu, nhưng có chuyện này tôi phải nói trước cho anh rõ, những mỏ than nhỏ không hoàn toàn là của dân chúng tự mình đào, đại đa số dân chúng đều là đi làm mướn, ông trùm giấu mặt đứng đằng sau những mỏ than này là ai anh có biết không?

– Ha ha, ý cậu nói là Trịnh Tam Gia chứ gì ? Cái đồ chơi đó trong mắt của Thành Công chỉ là một loại cặn bã, bất quá cha hắn và cha của Thành Công đi lại tương đối gần, cho nên Thành Công mới không thèm để ý đến hắn, chứ không chỉ cần nói một câu, hắn phải ngoan ngoãn nhường lại rồi cụp đuôi chạy, mặc dù thằng này ở huyện Hải Dương cũng có số má đấy, nhưng nếu đến thành phố Bạch Sơn thì chả là cái cóc khô gì cả.

Kha Tử Hoa bĩu môi nói ra, Thành Công không nói gì, chỉ mỉm cười, tay nâng chung trà lên uống một ngụm, xem ra lời nói của Kha Tử Hoa chính là ý tứ của hắn.

Tốt lắm, các người là những con em hàng quan nhị đại đã ưa thích đụng chạm với nhau, ta đây hà cớ gì mà không đổ dầu vào lửa, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn luôn có cảm giác mình đang bị người lợi dụng, Thành Công đã có thể làm cho Trịnh Tam Gia ngay cả một cái rắm cũng không dám phóng, vậy tại sao hắn không tự mình đi nói bảo cho Tam Gia nhường lại các mỏ than thì xong rồi, việc gì mà phải kêu mình ra đây thương lượng? Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm có chút khó chịu.

– Đúng ra chủ tịch tập đoàn mỏ than cũ Thời Thụ Kim đi tìm Trịnh Tam Gia, Trịnh Tam Gia cũng đã cảm thấy cường long không áp nổi địa đầu xà, cho nên hắn dùng cách nói thách giá rất cao, hắn muốn ăn chia 6/4 , quả thực là chuyện đùa , Thời Thụ Kim nói như thế nào cũng là một ông chủ nổi danh tại tỉnh Trung Nam, Trịnh Tam Gia hắn tự cho mình là ai vậy ? Bô ở huyện Hải Dương hắn là cây cột chống trời sao ? Thật là không biết phân biệt, cho nên Thời Thụ Kim quyết định lách qua Trịnh Tam Gia, trực tiếp tìm phía đối tác bơm tiền liên kết mở ra một mỏ than lớn.

Kha Tử Hoa tiếp tục như là thay mặt Thành Công nói, tựa như là Thành Công không biết nói chuyện, chính điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu không dễ chịu, luôn miệng nói là anh em, nhưng mà Thành Công không nói rõ ràng , ngược lại là để cho Kha Tử Hoa đảm đương xướng ngôn viên, chẳng lẽ lời nói của ngươi, ta nghe không hiểu?

– Hắc hắc, đúng là đầu óc Thời Thụ Kim không ngu ngốc ah.

Đinh Nhị Cẩu thong thả nói một câu nói, hắn giờ biết rõ những mỏ than nhỏ này đều là bị công tử của bí thư Trịnh ở huyện Hải Dương điều khiển, mình chưa đủ khả năng để chơi hắn, thì giờ tìm được một kẻ có thể động chạm đùa chơi khiến cho Tam Gia tức chết, khi Thời Thụ Kim nhận thấy Thành Công chào giá hợp tác so với Trịnh Tam Gia quá thấp, cái này chính là điểm khác nhau giữa người với người, ai quá tham thì dễ dàng chết nghẹn .

– Trường Sinh, cậu là người lăn lộn trong chốn quan trường, có một số việc bất tiện ra mặt, tôi cũng sẽ không khiến cho cậu khó xử, chỉ cần cậu thấy điều gì hợp lý trong phạm vi của mình thì giúp cho tôi là được rồi, trước đây tôi đã từng nói là rất xem trọng cậu, tôi cam đoan lần này tôi cùng với Thời Thụ Kim hợp tác nếu về sau thành công, chức vụ bí thư đảng ủy trấn Độc Sơn sẽ là của cậu, tôi cũng đã nắm tình hình rõ ràng, bí thư đảng ủy hiện nay của trấn Trương Nguyên Phòng là theo sát Trịnh Tam Gia đấy, theo tin tức cho biết, Trương Nguyên Phòng cũng không phải là người an phận nên rất dễ rớt đài, Trường Sinh, tiền đồ của cậu đang thật tốt đấy.

Thành Công lúc này mới mở miệng ra nhẹ nhàng nói .

– Cảm ơn anh Thành Công, tôi sẽ nhất định hết sức, hai người uống trước chút trà, để tôi đi hối thúc đồ ăn lên nhanh.

Đinh Nhị Cẩu đứng dậy rời khỏi phòng, hắn muốn để cho Kha Tử Hoa và Thành Công có không gian riêng tư để trao đổi, vừa rồi nói nhiều như vậy, hai người bọn họ chắc chắn sẽ có lời to nhỏ .

Nhìn xem cánh cửa đã đóng lại, tiếng bước chân của Đinh Nhị Cẩu dần dần đi xa, Thành Công nhìn thoáng qua Kha Tử Hoa nói:

– Thằng này thật thông minh .

– Ừ, tiểu tử này đầu óc không phải là bình thường, xem ra lúc trước ánh mắt Thành Công nhìn ra hắn không tệ, tôi thì chịu thua không có cái ánh mắt này.

Kha Tử Hoa thật lòng khâm phục nói ra .

– Tôi và ông không giống với nhau, ông là dựa vào sự can đảm kiếm cơm, tôi là dựa vào ánh mắt kiếm ăn, những năm qua tôi tìm kiếm kết giao được không ít người, nói không khiêm tốn chứ tối thiểu trong tương lai hơn 10 năm sau, tôi vẫn còn có thể tại thành phố Bạch Sơn thuận lợi làm ăn, theo ý ông thì Đinh Nhị Cẩu này nhược điểm là gì?

Thành Công thủy chung đến giờ vẫn chưa nắm được Đinh Nhị Cẩu, đây là chuyện làm cho hắn không vui gì, hắn là một người luôn muốn có thể khống chế người khác ở trong tay mình, nhưng khi có một người mà khống chế không được, trong nội tâm vô cùng khó chịu, loại khó chịu này đến từ ở bên trong lòng vì có cảm giác không an toàn .

– Khó mà nói được, hắn là người đơn giản… danh, lợi , sắc ..thằng này đều có vướng vào nhưng rất hời hợt không quá chú tâm, cho nên tôi cũng như ông không rõ hắn đến cùng là mưu cầu cái gì, cứ cho là sắc đi, tôi đã cho người theo dõi cô giáo chủ nhiệm ở trường cấp 3 Bạch Sơn thật lâu rồi, nhưng Đinh Nhị Cẩu cũng không giống như là quá để ý đến, thời gian lâu rồi cũng không có đến gặp mặt, còn những người đàn bà khác thì hắn liên lạc cũng không nhiều, tôi chỉ phát hiện một điều là tiểu tử này lại ưa thích những người đàn bà lớn tuổi, tốt nhất là tuổi từ 27- 28 tuổi đến tầm 40 tuổi, điểm này tôi thật sự là không hiểu nổi , khẩu vị của hắn nặng như vậy.

Kha Tử Hoa nhỏ giọng nói .

– Khả năng này có thể là có quan hệ từ gia đình của hắn, tuổi còn nhỏ mà đã mất cha mẹ, cho nên phát sinh một loại “ luyến mẫu tình kết “ tâm lý phức tạp cũng là bình thường.Tử Hoa… nếu ông đã có phát hiện này, thì hãy chú ý về phương diện đàn bà, đặc biệt là đàn bà đã kết hôn được 4~5 năm, tìm cho được mấy người, xem như là tạm thời là hướng hắn đút lót, đây cũng là một loại hối lộ, bất quá việc này ông phải làm gọn gàng không lộ ra dấu vết , nếu không hậu quả rất là khó xử lý.

Thành Công thấp giọng dặn dò nói .

– Tôi hiểu rồi.

Trong lúc Thành Công cùng Kha Tử Hoa đang tìm cách làm cách nào nắm được gáy của Đinh Nhị Cẩu, thì hắn đang đứng trước quầy bán hàng cùng Hạ Hà Tuệ tán dóc, trải qua lần trước ở trong phòng vệ sinh bị hắn kϊƈɦ tình, Hạ Hà Tuệ tâm tình cũng đã thả lỏng ra rất nhiều, bởi vì cô phát hiện, Đinh Nhị Cẩu thằng này cũng không phải là rất đáng ghét, trái lại cách hắn xử sự làm người cùng phong thái nói chuyện, so với chồng mình thì mạnh hơn rất nhiều.

– Chị Hạ, sau này chắc em không còn có thời gian thể đến đây ăn cơm rồi, vậy đêm nay hãy chém em một trận cho đã đi.

– Quán ăn này giá cả vừa phải, già trẻ không gạt, chị chém em làm chi.

– Em sẽ sắp đi đến nơi chồng chị dạy học đấy, đến lúc đó hai anh em chúng ta rất có thể sẽ thường xuyên cùng một chỗ uống rượu rồi.

Nghe nhắc đến chồng mình, Hạ Hà Tuệ hơi căng thẳng, trong lòng rung động hỏi:

– Vậy em đi đến chỗ của hắn làm gì ? Cũng dạy học à?

Vốn đang hi vọng Đinh Nhị Cẩu có thể giúp một tay đem Thạch Lỗi từ trấn Độc Sơn ra huyện, nhưng nghe hắn nói như thế, thì bây giờ giống như là không thể nào được nữa rồi.

– Dạy học? Ha ha, chính mình học hành còn chưa xong thì dạy ai được, đã có thông báo rồi, em được điều đến trấn Độc Sơn làm chủ tịch trấn, thế thì có phài là thường xuyên cùng Thạch Lỗi uống rượu với nhau không ? Theo em được biết, trường cấp 2 trấn Độc Sơn ở gần ngay ủy ban trấn, có gửi đồ gì đó để em mang đến cho Thạch Lỗi thì đưa đây.

– Em nói cái gì? Đi làm chủ tịch trấn?

Khi nghe tin tức này khiến cho Hạ Hà Tuệ bàng hoàng, cô không dám tin nên nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi lại.

– Ừ..là thật đấy, yên tâm đi, em nhất định sẽ giúp chị đem Thạch Lỗi điều ra huyện, chỉ là trong thời gian ngắn chỉ sợ là chưa được, em phải đi xuống trấn xem tình hình như thế nào rồi mới tính, với lại bây giờ bên phòng giáo ɖu͙ƈ kia cũng không phải là dễ nói chuyện, hãy chịu khó chờ đợi thêm chút ít thời gian nhé.

Vốn là Đinh Nhị Cẩu muốn lại cùng Hạ Hà Tuệ trò chuyện một hồi, nhưng lại sợ trong phòng hai người kia tinh ý nhìn ra , cho nên vội xoay người đi trở lại.

Đinh Nhị Cẩu nói làm cho Hạ Hà Tuệ đứng chết trân tại chỗ, cô đã từng gặp những người thăng quan rất nhanh, nhưng chưa từng gặp qua có người thăng quan tốc độ đến như vậy, hắn tuổi còn trẻ mà được làm chủ tịch trấn, bất chợt cô lại nghĩ tới chồng của mình, đi dạy học gần mười năm, vẫn là dậm chân một chỗ tại trấn Độc Sơn nho nhỏ kia, muốn được điều đến trêи huyện, thì là muôn vàn khó khăn.

Kha Tử Hoa và Thành Công hôm nay nói rất nhiều, ba người với 8 món đồ ăn , trò chuyện một hồi đã hơn 10 giờ đêm, bởi vì Kha Tử Hoa còn phải lái xe trở về thành phố Bạch Sơn, cho nên chỉ có Đinh Nhị Cẩu cùng Thành Công hai người uống rượu, cứ như vậy, bất giác đã uống hết một cân rưỡi rượu đế, hai người đều đã say say rồi.

– Anh Kha, coi như số anh gặp may, nếu không hôm nay tôi sẽ rót rượu cho anh gục xuống mới được.

Đinh Nhị Cẩu líu lưỡi nói có chút lớn .

– Được rồi, tôi còn phải lái xe trở về, như vậy đi, sau này cậu đến thành phố Bạch Sơn tôi mời cậu uống rượu bù lại, đến lúc đó cậu muốn uống bao nhiêu với tôi cũng không thành vấn đề.

Kha tử Hoa cười vỗ vỗ bả vai Đinh Nhị Cẩu , dìu Thành Công nhấc lên đi tới cửa xe nhét vào bên trong.

Thành Công bình thường cũng không có uống rượu nhiều lắm, chỉ có lần hôm nay cao hứng, với lại hắn cũng muốn thông qua loại phương thức này tỏ thiện ý với Đinh Nhị Cẩu, phải nói xã hội bây giờ, đầu tư bất cứ ngành nghề gì thì tiền lãi cũng không đuổi kịp bằng đầu tư vào chốn quan trường, ở phương diện này đăng phong tạo cục điển hình là *Lã Bất Vi, vị này là hình tượng để cho Thành Công noi gương theo, cho nên những năm qua Thành Công gieo mầm kết giao nhân mạch rất là khả quan, hắn có bản lãnh không giống với người khác, đó chính là Thành Công giỏi về khai quật những tiểu nhân vật có tiền đồ tiềm ẩn, ví dụ như là trường hợp của Đinh Nhị Cẩu….

( *Lã Bất Vi (292-235 TCN) là tướng quốc Đọc Truyện thời Đọc Truyện. Xuất thân từ thương gia nước Triệu, ông được chọn giữ chức thừa tướng cho Đọc Truyện. Lã Bất Vi được xem là cha của Đọc Truyện tức vua Đọc Truyện, vị hoàng đế đầu tiên của Trung Hoa. Ông được cho là người nổi tiếng trong lịch sử về buôn quan bán tước.)