Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Phát biểu nhậm chức
Ngày đăng: 22:15 16/02/21
CHƯƠNG 432: PHÁT BIỂU NHẬM CHỨC.
Cho dù Chu Truyền Sinh có đồng ý hay không, Trịnh Minh Đường quyết định thì không cách nào sửa đổi, đã vậy Trịnh Minh Đường còn dặn dò ông tự mình đưa Đinh Nhị Cẩu đến trấn bổ nhiệm, đối với điều này, Chu Truyền Sinh trong nội tâm không hài lòng, khi xe đến ủy ban trấn Độc Sơn thì đã có bí thư đảng ủy Trương Nguyên Phòng, phó bí thư Lương Hà Hoa, thường vụ Phó chủ tịch Lưu Hòa Nguyên đang đứng đợi tại cổng .
Trương Nguyên Phòng cũng thấy kỳ lạ, sao lại có hai chiếc xe tới mà không phải một, sau một chút suy nghĩ, đã biết rõ trong lúc này mùi vị gì rồi, nghe lời đồn phó chủ tịch Lưu Hòa Nguyên gần đây đã hoạt động chạy chọt để hy vọng thế chỗ chức chủ tịch trấn, nhưng cuối cùng vẫn bị cái thằng tuổi trẻ này tranh đoạt mất, cho nên ông nhìn thoáng qua Lưu Hòa Nguyên , phát hiện lão này sắc mặt âm trầm, biểu hiện ra sao đều ghi trêи khuôn mặt .
– Trưởng phòng Chu, hoan nghênh ông đến đây, đã lâu lắm rồi ông mới đến trấn Độc Sơn, hôm nay bất cứ giá nào cũng không thể đi về ngay, hiện này trấn chúng tôi lần này bị tổn thương nguyên khí nặng nề, ông lưu lại để cho chúng tôi lấy lại chút ít khí thế, để người ngoài khỏi có khi dễ người trấn Độc Sơn.
Trương Nguyên Phòng cũng nhìn thấy đi theo sau lưng Chu Truyền Sinh là Đinh Nhị Cẩu, nhưng ông cũng không có thèm chào hỏi, hơn nữa cũng nhìn ra được , Trương Nguyên Phòng lúc nói chuyện ẩn giấu lời châm chọc, cho thấy ông ta cũng không có kiêng dè Chu Truyền Sinh gì cả.
– Bí thư Trương, lão nói cái gì vậy, ai khi dễ các người … để tôi giới thiệu cho mọi người, đây là đồng chí Đinh Trường Sinh, huyện ủy bổ nhiệm đồng chí Đinh Trường Sinh đảm nhiệm chức vụ phó bí thư đảng ủy kiêm chủ tịch trấn Độc Sơn, đồng chí Trường Sinh là người rất có tài năng , tuy nhiên hiện tại trấn Độc Sơn đang ở vào thời kỳ bất ổn, cho nên lúc này, đảng uỷ của trấn phải phát huy tác dụng đầu tàu, ổn định cán bộ, phát triển kinh tế, đó mới là điều trọng yếu nhất, lão Trương… ông cũng là cán bộ lâu năm, có lẽ cũng hiểu rỏ quan hệ lợi hại chuyện này, nếu để cho bí thư Trịnh biết được cán bộ ở đây tồn tại ý nghĩ này, lãnh đạo sẽ đánh giá cán bộ ở đây ra sao?
Chu Truyền Sinh trong chốn quan trường đã là con cáo già rồi, câu nói đầu tiên là đem Trương Nguyên Phòng quay trở về lại đúng với vị trí của mình, đến trình độ này, Đinh Nhị Cẩu cũng không tiện lại ở phía sau lưng Chu Truyền Sinh mà giữ im lặng nữa.
– Xin chào các đồng chí, chào bí thư Trương, tôi là Đinh Trường Sinh, về sau kính xin bí thư Trương chỉ giáo nhiều hơn.
– Ha ha, chủ tịch Đinh, lời này tôi thật là không gánh nổi, cậu là thư ký của chủ tịch huyện trước đây, tầm mắt và kiến thức khẳng định cao hơn chúng tôi, hơn nữa thường xuyên lĩnh hội ý tứ lãnh đạo cũng mạnh hơn chúng tôi, thật sự là đời nào cũng có tre già măng mọc, so sánh với cậu , tôi thấy mình đã quá già rồi.
Trương Nguyên Phòng cười ha hả, nhưng câu này của ông làm cho Đinh Nhị Cẩu phát bực, bà ngoại nó… ở trước mặt mình lão chỉ tầm hơn 40 tuổi mà lão ta so sánh nói già rồi, đây là ý gì, có lẽ là ý nói mình chỉ thuộc hàng nhãi ranh con cháu của lão ta rồi..
Nhưng bây giờ không phải là thời điểm soi mói lẫn nhau, cho nên hắn chỉ mỉm cười không nói gì, Trương Nguyên Phòng thấy mình nói một câu làm Đinh Nhị Cẩu lúng túng, trong nội tâm rất đắc ý .
– Trưởng phòng Chu, chúng ta vào trong thôi, tất cả mọi người đang ngồi chờ đấy.
Tất cả mọi người đi theo Trương Nguyên Phòng tiến vào đại viện, hướng về căn tin của ủy ban trấn, theo tình huống gặp mặt vừa rồi có thể nhận thấy được, Trương Nguyên Phòng tại trấn Độc Sơn chỉ có một mình ông ta thao túng quyền lực, theo tính cách này thì chủ tịch và bí thư rất khó sống chung hòa bình, đơn giản là bởi vì quyền lực.
Thế nhưng mà trước đây ông ta lại cùng chủ tịch trấn hòa thuận hợp tác vui vẻ, nguyên nhân không có gì khác hơn, một là bí thư nắm hết toàn quyền, chủ tịch trấn chỉ là bù nhìn, hai là bí thư và chủ tịch trấn lợi ích cùng nhau phân chia, bởi vậy cho nên bí thư và chủ tịch trấn triệt để cấu kết lại với nhau .
Cán bộ toàn trấn tổ chức cuộc gặp mặt bổ nhiệm ở căn tin ủy ban trấn, ngoại trừ cán bộ các ban ngành trong trấn, còn có khoãng 7 người bí thư chi bộ thôn cũng tới .
Mọi người đang ngồi trong căn tin trò chuyện ồn ào thì thấy lãnh đạo trấn cùng hai người không quen biết tiến vào đại sảnh căn tin, tràng diện dần dần yên tĩnh , Trương Nguyên Phòng ngồi ở chính giữa bàn, Chu Truyền Sinh ngồi ở bên phải, Đinh Nhị Cẩu ngồi ở bên trái Trương Nguyên phòng, kế bên Đinh Nhị Cẩu là phó bí thư đảng uỷ Lương Hà Hoa.
Mùi hương thoang thoảng từ người Lương Hà Hoa lan tỏa vào mũi Đinh Nhị Cẩu, liếc nhìn thoáng qua làn da Lương Hà Hoa như tơ lụa bóng loáng với thân hình đầy đặn, theo nhịp tim đập hai bầu иɦũ ɦσα no đủ trong vô hình nở to thêm, nhô lên cao ngất tựa như sắp đem nút áo trước ngực bung ra, hắn liền nhịn không được, vừa muốn động đến suy nghĩ xấu rồi, đặc biệt là Lương Hà Hoa dưới cổ trắng nõn như tuyết da thịt không tì vết, làn da kia thật sự quá trơn mềm rồi, vô cùng mịn màng, từ theo cổ áo lộ ra ngoài một mảnh nhuyễn non cực kỳ theo hô hấp của Lương Hà Hoa có chút rung rung thật là sinh động.
– Mọi người im lặng, hôm nay tập trung ở đây, chủ yếu là chào đón trưởng phòng Chu đến với chúng ta giới thiệu bổ nhiệm đến một cán bộ tuổi trẻ tài cao, xin mời chủ nhiệm Chu phát biểu, mọi người hoan nghênh.
Trương Nguyên phòng nói rất đơn giản, không một lời nào thừa thãi .
– Hôm nay tôi truyền đạt từ huyện ủy Hải Dương quyết định cho đồng chí Đinh Trường Sinh đảm nhiệm chức chủ tịch trấn Độc Sơn trấn, thay cho chủ tịch cũ vừa qua , thời gian đồng chí Đinh Trường Sinh tham gia công tác không dài, nhưng kinh nghiệm rất phong phú, đã từng làm cảnh sát nhân dân, rồi chủ nhiệm liên thôn ở khu vực Lê Viên, trợ lý chủ tịch thị trấn Lâm Sơn, phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện Hải Dương, trêи từng cương vị đều tạo ra thành tích rất tốt, lần này huyện ủy tổng hợp suy tính theo từng phương diện tình huống quyết định bổ nhiệm, hy vọng dưới sự dẫn dắt của đồng chí Đinh Trường Sinh cùng với đảng ủy và ủy ban trấn Độc Sơn, tranh thủ sớm đem nền kinh tế trấn Độc Sơn Trấn đi lên, tôi chỉ có vài lời như thế.
Chu Truyền Sinh tóm gọn lại như thế là xong đi xuống, quá trình này cơ bản liền sắp kết thúc rồi .
– Xin trưởng phòng Chu chuyển lời cho các lãnh đạo huyện ủy yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ đoàn kết nhất trí, đem kinh tế trấn Độc Sơn tiếp tục vững vàng phát triễn, phía dưới xin mời đồng chí Đinh Trường Sinh lên nói vài lời.
Trương Nguyên Phòng quay đầu nhìn về phía Đinh Trường Sinh, ông cũng muốn nhìn một chút thằng này rốt cuộc là thần thánh phương nào, cọng lông còn mọc chưa dài mà lại để cho đem làm chủ tịch trấn.
Đinh Nhị Cẩu nếu so sánh cấp bậc với Trương Nguyên Phòng, Chu Truyền Sinh thì là thấp nhất, tuy phía trước Chu Truyền Sinh tóm tắt quá trình công tác của hắn, nghe qua như là ca ngợi sơn son thϊế͙p͙ vàng hắn, nhưng nếu cẩn thận cân nhắc, trong những lời này thì ám chỉ rỏ ràng còn trẻ như vậy, tham gia công tác thời gian ngắn như vậy, đã nhảy lên trở thành cán bộ cấp chính khoa, vô hình chung khiến cho những cán bộ lão thành phấn đấu nửa đời gian khổ mà ngay cả một cấp phó khoa cũng chưa có, trong nội tâm sinh sôi mãnh liệt một sự so sánh không công bằng, Chu Truyền Sinh thật là cay độc, chỉ nhẹ nhàng nói mấy câu, liền đem Đinh Nhị Cẩu bị cô lập tại trấn Độc Sơn với tình cảnh vẽ ra nhất thanh nhị sở, ganh tỵ trong lòng là vấn đề khó khăn nhất để bình phục, xem ra đồng chí Đinh Nhị Cẩu về sau sẽ được hưởng sái đậm vì điều này rồi.
– Tôi tên gọi là Đinh Trường Sinh, đầu tiên xin cảm tạ huyện ủy Hải Dường tín nhiệm, tôi sẽ cố gắng làm tốt nhiệm vụ công tác của mình, hiện giờ có nói nhiều cũng chưa có chứng minh điều gì, xin cảm ơn mọi người.
Xem ra hôm nay tất cả ai cũng đều muốn ngắn gọn, Trương Nguyên Phòng lời nói ít, Chu Truyền Sinh cũng nói ít, Đinh Nhị Cẩu lại nói ít nhất, tốc độ diễn thuyết nhậm chức này tuyệt đối trong lịch sử trấn Độc Sơn Trấn là ngắn nhất từ trước đến nay.
Cho dù Chu Truyền Sinh có đồng ý hay không, Trịnh Minh Đường quyết định thì không cách nào sửa đổi, đã vậy Trịnh Minh Đường còn dặn dò ông tự mình đưa Đinh Nhị Cẩu đến trấn bổ nhiệm, đối với điều này, Chu Truyền Sinh trong nội tâm không hài lòng, khi xe đến ủy ban trấn Độc Sơn thì đã có bí thư đảng ủy Trương Nguyên Phòng, phó bí thư Lương Hà Hoa, thường vụ Phó chủ tịch Lưu Hòa Nguyên đang đứng đợi tại cổng .
Trương Nguyên Phòng cũng thấy kỳ lạ, sao lại có hai chiếc xe tới mà không phải một, sau một chút suy nghĩ, đã biết rõ trong lúc này mùi vị gì rồi, nghe lời đồn phó chủ tịch Lưu Hòa Nguyên gần đây đã hoạt động chạy chọt để hy vọng thế chỗ chức chủ tịch trấn, nhưng cuối cùng vẫn bị cái thằng tuổi trẻ này tranh đoạt mất, cho nên ông nhìn thoáng qua Lưu Hòa Nguyên , phát hiện lão này sắc mặt âm trầm, biểu hiện ra sao đều ghi trêи khuôn mặt .
– Trưởng phòng Chu, hoan nghênh ông đến đây, đã lâu lắm rồi ông mới đến trấn Độc Sơn, hôm nay bất cứ giá nào cũng không thể đi về ngay, hiện này trấn chúng tôi lần này bị tổn thương nguyên khí nặng nề, ông lưu lại để cho chúng tôi lấy lại chút ít khí thế, để người ngoài khỏi có khi dễ người trấn Độc Sơn.
Trương Nguyên Phòng cũng nhìn thấy đi theo sau lưng Chu Truyền Sinh là Đinh Nhị Cẩu, nhưng ông cũng không có thèm chào hỏi, hơn nữa cũng nhìn ra được , Trương Nguyên Phòng lúc nói chuyện ẩn giấu lời châm chọc, cho thấy ông ta cũng không có kiêng dè Chu Truyền Sinh gì cả.
– Bí thư Trương, lão nói cái gì vậy, ai khi dễ các người … để tôi giới thiệu cho mọi người, đây là đồng chí Đinh Trường Sinh, huyện ủy bổ nhiệm đồng chí Đinh Trường Sinh đảm nhiệm chức vụ phó bí thư đảng ủy kiêm chủ tịch trấn Độc Sơn, đồng chí Trường Sinh là người rất có tài năng , tuy nhiên hiện tại trấn Độc Sơn đang ở vào thời kỳ bất ổn, cho nên lúc này, đảng uỷ của trấn phải phát huy tác dụng đầu tàu, ổn định cán bộ, phát triển kinh tế, đó mới là điều trọng yếu nhất, lão Trương… ông cũng là cán bộ lâu năm, có lẽ cũng hiểu rỏ quan hệ lợi hại chuyện này, nếu để cho bí thư Trịnh biết được cán bộ ở đây tồn tại ý nghĩ này, lãnh đạo sẽ đánh giá cán bộ ở đây ra sao?
Chu Truyền Sinh trong chốn quan trường đã là con cáo già rồi, câu nói đầu tiên là đem Trương Nguyên Phòng quay trở về lại đúng với vị trí của mình, đến trình độ này, Đinh Nhị Cẩu cũng không tiện lại ở phía sau lưng Chu Truyền Sinh mà giữ im lặng nữa.
– Xin chào các đồng chí, chào bí thư Trương, tôi là Đinh Trường Sinh, về sau kính xin bí thư Trương chỉ giáo nhiều hơn.
– Ha ha, chủ tịch Đinh, lời này tôi thật là không gánh nổi, cậu là thư ký của chủ tịch huyện trước đây, tầm mắt và kiến thức khẳng định cao hơn chúng tôi, hơn nữa thường xuyên lĩnh hội ý tứ lãnh đạo cũng mạnh hơn chúng tôi, thật sự là đời nào cũng có tre già măng mọc, so sánh với cậu , tôi thấy mình đã quá già rồi.
Trương Nguyên Phòng cười ha hả, nhưng câu này của ông làm cho Đinh Nhị Cẩu phát bực, bà ngoại nó… ở trước mặt mình lão chỉ tầm hơn 40 tuổi mà lão ta so sánh nói già rồi, đây là ý gì, có lẽ là ý nói mình chỉ thuộc hàng nhãi ranh con cháu của lão ta rồi..
Nhưng bây giờ không phải là thời điểm soi mói lẫn nhau, cho nên hắn chỉ mỉm cười không nói gì, Trương Nguyên Phòng thấy mình nói một câu làm Đinh Nhị Cẩu lúng túng, trong nội tâm rất đắc ý .
– Trưởng phòng Chu, chúng ta vào trong thôi, tất cả mọi người đang ngồi chờ đấy.
Tất cả mọi người đi theo Trương Nguyên Phòng tiến vào đại viện, hướng về căn tin của ủy ban trấn, theo tình huống gặp mặt vừa rồi có thể nhận thấy được, Trương Nguyên Phòng tại trấn Độc Sơn chỉ có một mình ông ta thao túng quyền lực, theo tính cách này thì chủ tịch và bí thư rất khó sống chung hòa bình, đơn giản là bởi vì quyền lực.
Thế nhưng mà trước đây ông ta lại cùng chủ tịch trấn hòa thuận hợp tác vui vẻ, nguyên nhân không có gì khác hơn, một là bí thư nắm hết toàn quyền, chủ tịch trấn chỉ là bù nhìn, hai là bí thư và chủ tịch trấn lợi ích cùng nhau phân chia, bởi vậy cho nên bí thư và chủ tịch trấn triệt để cấu kết lại với nhau .
Cán bộ toàn trấn tổ chức cuộc gặp mặt bổ nhiệm ở căn tin ủy ban trấn, ngoại trừ cán bộ các ban ngành trong trấn, còn có khoãng 7 người bí thư chi bộ thôn cũng tới .
Mọi người đang ngồi trong căn tin trò chuyện ồn ào thì thấy lãnh đạo trấn cùng hai người không quen biết tiến vào đại sảnh căn tin, tràng diện dần dần yên tĩnh , Trương Nguyên Phòng ngồi ở chính giữa bàn, Chu Truyền Sinh ngồi ở bên phải, Đinh Nhị Cẩu ngồi ở bên trái Trương Nguyên phòng, kế bên Đinh Nhị Cẩu là phó bí thư đảng uỷ Lương Hà Hoa.
Mùi hương thoang thoảng từ người Lương Hà Hoa lan tỏa vào mũi Đinh Nhị Cẩu, liếc nhìn thoáng qua làn da Lương Hà Hoa như tơ lụa bóng loáng với thân hình đầy đặn, theo nhịp tim đập hai bầu иɦũ ɦσα no đủ trong vô hình nở to thêm, nhô lên cao ngất tựa như sắp đem nút áo trước ngực bung ra, hắn liền nhịn không được, vừa muốn động đến suy nghĩ xấu rồi, đặc biệt là Lương Hà Hoa dưới cổ trắng nõn như tuyết da thịt không tì vết, làn da kia thật sự quá trơn mềm rồi, vô cùng mịn màng, từ theo cổ áo lộ ra ngoài một mảnh nhuyễn non cực kỳ theo hô hấp của Lương Hà Hoa có chút rung rung thật là sinh động.
– Mọi người im lặng, hôm nay tập trung ở đây, chủ yếu là chào đón trưởng phòng Chu đến với chúng ta giới thiệu bổ nhiệm đến một cán bộ tuổi trẻ tài cao, xin mời chủ nhiệm Chu phát biểu, mọi người hoan nghênh.
Trương Nguyên phòng nói rất đơn giản, không một lời nào thừa thãi .
– Hôm nay tôi truyền đạt từ huyện ủy Hải Dương quyết định cho đồng chí Đinh Trường Sinh đảm nhiệm chức chủ tịch trấn Độc Sơn trấn, thay cho chủ tịch cũ vừa qua , thời gian đồng chí Đinh Trường Sinh tham gia công tác không dài, nhưng kinh nghiệm rất phong phú, đã từng làm cảnh sát nhân dân, rồi chủ nhiệm liên thôn ở khu vực Lê Viên, trợ lý chủ tịch thị trấn Lâm Sơn, phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện Hải Dương, trêи từng cương vị đều tạo ra thành tích rất tốt, lần này huyện ủy tổng hợp suy tính theo từng phương diện tình huống quyết định bổ nhiệm, hy vọng dưới sự dẫn dắt của đồng chí Đinh Trường Sinh cùng với đảng ủy và ủy ban trấn Độc Sơn, tranh thủ sớm đem nền kinh tế trấn Độc Sơn Trấn đi lên, tôi chỉ có vài lời như thế.
Chu Truyền Sinh tóm gọn lại như thế là xong đi xuống, quá trình này cơ bản liền sắp kết thúc rồi .
– Xin trưởng phòng Chu chuyển lời cho các lãnh đạo huyện ủy yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ đoàn kết nhất trí, đem kinh tế trấn Độc Sơn tiếp tục vững vàng phát triễn, phía dưới xin mời đồng chí Đinh Trường Sinh lên nói vài lời.
Trương Nguyên Phòng quay đầu nhìn về phía Đinh Trường Sinh, ông cũng muốn nhìn một chút thằng này rốt cuộc là thần thánh phương nào, cọng lông còn mọc chưa dài mà lại để cho đem làm chủ tịch trấn.
Đinh Nhị Cẩu nếu so sánh cấp bậc với Trương Nguyên Phòng, Chu Truyền Sinh thì là thấp nhất, tuy phía trước Chu Truyền Sinh tóm tắt quá trình công tác của hắn, nghe qua như là ca ngợi sơn son thϊế͙p͙ vàng hắn, nhưng nếu cẩn thận cân nhắc, trong những lời này thì ám chỉ rỏ ràng còn trẻ như vậy, tham gia công tác thời gian ngắn như vậy, đã nhảy lên trở thành cán bộ cấp chính khoa, vô hình chung khiến cho những cán bộ lão thành phấn đấu nửa đời gian khổ mà ngay cả một cấp phó khoa cũng chưa có, trong nội tâm sinh sôi mãnh liệt một sự so sánh không công bằng, Chu Truyền Sinh thật là cay độc, chỉ nhẹ nhàng nói mấy câu, liền đem Đinh Nhị Cẩu bị cô lập tại trấn Độc Sơn với tình cảnh vẽ ra nhất thanh nhị sở, ganh tỵ trong lòng là vấn đề khó khăn nhất để bình phục, xem ra đồng chí Đinh Nhị Cẩu về sau sẽ được hưởng sái đậm vì điều này rồi.
– Tôi tên gọi là Đinh Trường Sinh, đầu tiên xin cảm tạ huyện ủy Hải Dường tín nhiệm, tôi sẽ cố gắng làm tốt nhiệm vụ công tác của mình, hiện giờ có nói nhiều cũng chưa có chứng minh điều gì, xin cảm ơn mọi người.
Xem ra hôm nay tất cả ai cũng đều muốn ngắn gọn, Trương Nguyên Phòng lời nói ít, Chu Truyền Sinh cũng nói ít, Đinh Nhị Cẩu lại nói ít nhất, tốc độ diễn thuyết nhậm chức này tuyệt đối trong lịch sử trấn Độc Sơn Trấn là ngắn nhất từ trước đến nay.