Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Nữa đêm kiều diễm
Ngày đăng: 22:16 16/02/21
CHƯƠNG 453: NỮA ĐÊM KIỀU DIỄM.
Thế nhưng đã qua một thời gian ngắn, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì cả , chủ tịch Đinh vẫn là chủ tịch Đinh, lúc này Kim Minh Hà mới dần dần yên lòng .
Đêm nay tại nơi đây thổ lộ tâm tình nói chuyện khiến cho Kim Minh Hà nhận định Đinh Nhị Cẩu là một người có thể đi theo, ít nhất người này thật sự là vì dân chúng mà làm việc, không giống như Tôn Quốc Cường cùng Trương Nguyên Phòng, một lòng chỉ biết kiếm tiền, đương nhiên nếu kiếm được tiền thì cũng chia cho Kim Minh Hà một chút, không giống như Đinh Nhị Cẩu bây giờ nói .
Thời gian không còn sớm, hai người rời khỏi bờ sông quay trở về trong thôn, Đinh Nhị Cẩu được sắp xếp ở trong một gian phòng của nhà Vương Kiến Quốc, mà Kim Minh Hà thì lấy cớ là có người quen trong thôn, bứt ra đi tìm đến người đàn bà quả phụ của ông ta.
Trước khi đi, Kim Minh Hà với nụ cười nham nhở, chỉ chỉ phía tây gian phòng vẫn còn sáng đèn:
– Chủ tịch, đàn ông mà, lúc nào thả lỏng thì thả lỏng, yên tâm đi , tuyệt sẽ không có hậu hoạn gì đâu.
Nói xong Kim Minh Hà không đợi Đinh Nhị Cẩu trả lời, đã bước đi ra, đồng nhất với lời ông ta nói, bên dưới đũng quần Đinh Nhị Cẩu quả thật nhiều ngày đã không có đàn bà thăm hỏi, cái tư vị này cũng không dễ chịu, suy nghĩ một chút rồi cuối cùng hắn cũng vào gian phòng để ngủ , hắn cũng không muốn gây nên chuyện phiền toái không cần thiết, lãnh đạo của mình vừa mới rồi cũng bởi vì đàn bà nên mới xảy ra chuyện, hắn cũng không muốn bước theo gót chân của Trọng Hải.
Vào gian phòng thì thấy kế bên giường có để một chậu nước, trêи thành ghế phủ một tấm khăn lông trắng, gần kề trêи mặt đất có một cái phích nước nóng, xem ra đây là chuẩn bị sẵn nước rửa chân, Đinh Nhị Cẩu quay đầu hướng ra phía ngoài nhìn, cũng chỉ còn có phía tây đèn sáng, còn trong phòng Vương Kiến Quốc tắt đèn đã ngủ .
Đinh Nhị Cẩu xem đồng hồ , cũng đã mười giờ rưỡi khuya, không ngờ mình và Kim Minh Hà đi ra bờ sông hàn huyên lâu như vậy .
Vì vậy hắn tranh thủ thời gian rửa ráy xong thì đi ngủ, sau khi tắt đèn, một lát sau thì gian phòng phía tây đèn cũng tắt đi, vốn định là một đêm này cứ như vậy trôi qua, nhưng nào ai biết đây chỉ là mới lúc bắt đầu yên lặng, đây là sự yên lặng tạm thời để đón chờ gió bão sắp đến.
Đinh Nhị Cẩu bị nghẹn nước tiểu cho nên tỉnh giấc, cầm quá điện thoại di động nhìn thì mới hơn một giờ sáng, chắc chắn là không thể nín nhịn đến hừng đông được, vì vậy hắn liền đứng dậy đi đến nhà toa-lét, trước kia ở tại nhà mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi ngủ tạo thành thói quen, đứng dậy khoác cái áo liền đi ra ngoài, ngoại trừ cái áo khoác, còn lại thì toàn thân bên trong không một mảnh vải che chắn ..
Sân nhà của Vương Kiến Quốc khá rộng, WC nằm dựa vào bức tường phía góc tây nam, khi đến thì Đinh Nhị Cẩu cũng không biết công tắc đèn ở nơi nào, vì vậy đi đến bên cạnh dưới đáy chân tường nhà cầu mà mò mẩm, đồng thời cùng lúc này phóng thì tiếng cửa của gian phòng phía tây một tiếng kẽo kẹt, Dương Tỷ Yên mặc bộ đồ ngủ, phủ lên cái áo khoác cũng đi ra, nhìn dáng điệu cũng là muốn đi nhà vệ sinh, do vội vã nên cũng không có chú ý tới Đinh Nhị Cẩu, mà ngược lại thì Đinh Nhị Cẩu nghe thấy được tiếng bước chân đến gần sau lưng, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Dương Tỷ Yên cấp thiết đi nhanh đến, cô đi nhanh đến mức đến trước mặt Đinh Nhị Cẩu, thì mới nhìn thấy trong bóng tối một dáng người, cô bị bị dọa sợ đến mức định hét to một tiếng, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhanh trước một bước, thoáng cái bịt lại miệng Dương Tỷ Yên.
– Đừng lên tiếng, là tôi…tôi.. đi vệ sinh.
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói .
– Tôi thả chị ra rồi, thì chị chớ có hét to.
Đinh Nhị Cẩu nói lần nữa .
Dương Tỷ Yên gật gật đầu, không có lên tiếng, nhận ra là Đinh Nhị Cẩu, tinh thần vừa buông lỏng, một tay hướng phía về dưới, bỗng nhiên cảm giác đụng phải một cái đồ vật khổng lồ, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu buông miệng cô ra, trong nháy mắt, nàng cúi đầu xem xét, mẹ ơi … chủ tịch Đinh không có mặc quần áo, vì vậy lại muốn ngẩng đầu nhìn Đinh Nhị Cẩu, nhưng đúng lúc này thì cô không còn chủ động được nữa rồi…
Đinh Nhị Cẩu đã trò chuyện với Kim Minh Hà đã hiểu khá nhiều chuyện, biết rõ Dương Tỷ Yên này đã từng là tình nhân của Tôn Quốc Cường, hiện tại Tôn Quốc Cường đã bị chết, không chỉ như thế, chính hắn còn chiếm được vị trí chủ tịch trấn của Tôn Quốc Cường, vì vậy hắn mỉm cười ɖâʍ đãng thoáng qua, ấn chặt bả vai Dương Tỷ Yên đè xuống quì trêи mặt đất, đúng lúc này Dương Tỷ Yên lại ngẩng đầu, cô nhìn thấy trước mắt một cây vật đen thùi lùi to lớn, như là mãng xà xuất động, Đinh Nhị Cẩu không có chút nào thương hương tiếc ngọc, một tay nắm lấy tóc của Dương Tỷ Yên, một tay đè tại trêи ót cô, đem cây ƈôи ȶɦịt đưa tới trước bên miệng Dương Tỷ Yên.
Nhưng mà có một điều mà Đinh Nhị Cẩu không biết, Dương Tỷ Yên cũng là đang đợi một cái cơ hội như vậy, chỉ là cô không có ngờ tới là cơ hội lại tới nhanh như vậy, vì vậy không cần phải ra vẻ rụt rè, đàn ông mà …ai cũng chỉ cần được phục vụ thư thái, thì những chuyện khác thì đều dễ nói, thấy Dương Tỷ Yên không có phản kháng gì cả, Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác được Kim Minh Hà trước khi rời khỏi nhà Vương Kiến Quốc nói là sự thật, người đàn bà này thật đúng là mình có thể leo lên mà không sợ hậu hoạn, chỉ là không biết, mình là người đàn ông thứ mấy của cô ấy mà thôi.
Dương Tỷ Yên hôn lên cây ƈôи ȶɦịt hắn rất là cẩn thận tựa như người yêu hôn lên gò má đối phương vậy, cô tựa hồ kinh ngạc với cây ƈôи ȶɦịt to dài của Đinh Nhị Cẩu, lập tức hân hoan ʍút̼ vào đầu khấc ƈôи ȶɦịt, một tay nắm chặt thân cây ƈôи ȶɦịt bắt đầu sáo động cao thấp, đầu lưỡi không ngừng trêu chọc trước cái đầu khấc mẫn cảm, đồng thời trong lỗ mũi phát ra tiếng rêи rỉ bị đè nén…
Động tác bắt đầu nhanh hơn, từ ʍút̼ nhẹ đã biến thành bυ" mạnh, cái miệng anh đào ngậm chặt bao lấy ƈôи ȶɦịt hắn, với tiết tấu quen thuộc sáo động, đồng thời dùng răng khẽ cắn…
Có lẽ là ganh ghét, có thể là cố ý, mỗi một lần Đinh Nhị Cẩu đều đem cây ƈôи ȶɦịt tận lực hẩy về phía trước duỗi sâu vào trong miệng của Dương Tỷ Yên, trong đêm tối yên tĩnh Dương Tỷ Yên tận lực đè thấp từng tiếng ho khan.
Gần 5 phút trôi qua, Đinh Nhị Cẩu không thỏa mãn cứ như vậy quan hệ, hắn kéo mạnh Dương Tỷ Yên, để cho cô xoay người vịn lấy lấy cái vách tường, cái ʍôиɠ đít vểnh lên, nhưng lần này thì làm Dương Tỷ Yên bị dọa sợ, cô vội vàng nói với Đinh Nhị Cẩu.
– Chủ tịch Đinh, đừng có ở chỗ này được không? Để chốc nữa tôi đi đến gian phòng của cậu còn hiện tại tôi…muốn…đang mắc tiểu…
Đinh Nhị Cẩu vừa nghe qua thấy cũng hợp lý, hơn nửa đêm ở ngoài nhà WC làm chuyện này, nếu nhỡ Vương Kiến Quốc thức giấc đi nhà vệ sinh, coi như không có lời gì để giải thích, nếu như người đàn bà này đi tới gian phòng của hắn, như vậy việc này có gì thì chiếm lý hơn nhiều, đó là con dâu của ông chủ động tìm đến trong gian phòng của tôi, là cô ấy dụ dỗ câu dẫn tôi, lời nói này mặc dù nghe qua thật vô liêm sỉ, nhưng chí ít có gì cũng còn có thể giải thích nghe được
Đinh Nhị Cẩu không có mặc quần áo, cứ như vậy ngồi ở bên giường, chờ Dương Tỷ Yên đến, chờ đợi ròng rã hơn mười phút, cuối cùng hắn cũng nghe được tiếng bước chân hướng về cửa phòng mình đi tới, tuy rằng rất nhẹ, nhưng hắn biết chính là Dương Tỷ Yên.
Vừa vào gian phòng, Dương Tỷ Yên nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu ngồi ở bên cạnh giường đinh, liền hiểu ý gì, cô liền xoay người đóng cửa lại, đi tới trước hai chân Đinh Nhị Cẩu, đầu tiên là ngồi bên cạnh giường, có cảm giác không thoải mái, nên cô quỳ trêи mặt đất, bắt đầu rồi bυ" ɭϊếʍ tiếp tục cây ƈôи ȶɦịt to lớn của hắn mà lúc ở nhà WC đang làm dang dở, bất quá lần này rất là ôn nhu nhẹ nhàng, mỗi một lần đều là chủ động ngậm cây ƈôи ȶɦịt ʍút̼ vào đến tận cổ họng mình, động tác này làm cho Đinh Nhị Cẩu có một loại kϊƈɦ động, nhìn cây thịt lớn cứng ngắt quá khổ của mình qua lại ở trong cái miệng anh đào nhỏ, nhưng Dương Tỷ Yên tận lực há miệng thật lớn đế bυ" ʍút̼ ƈôи ȶɦịt, khiến cho người đàn ông này có một cảm giác làm đàn ông thật là sảng kɧօáϊ.
Khi Đinh Nhị Cẩu đem Dương Tỷ Yên ném lên tới trêи giường thì cô lấy hai tay che mặt lại, không biết là thẹn thùng hay là do sợ sệt, bởi vì từ đầu đến cuối Dương Tỷ Yên cũng không có nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu nở một nụ cười, cô hiện tại đang suy nghĩ, tự mình đưa hàng tới cửa, cuối cùng hình như là có gì sai sai.
Đinh Nhị Cẩu bàn tay to đã vói vào trong cái áo, những đầu ngón tay linh hoạt nhẹ nhàng kẹp lấy đầu núm иɦũ ɦσα văn vê, bị kϊƈɦ thích hai nụ hoa từ bên trong cái áo đã gắng gượng sưng cứng nhô lên.
Cảm giác được Đinh Nhị Cẩu đang dùng sức nắn bóp trêи ngực, từ hai bầu иɦũ ɦσα truyền tới kɧօáϊ cảm càng ngày càng mãnh liệt, thân thể Dương Tỷ Yên càng lúc càng mềm…
– Um……
Lúc này Dương Tỷ Yên cảm thụ được đầu khấc ƈôи ȶɦịt đang cọ lấy ở chính giữa cái qυầи ɭót nơi cái khe hở trơn mềm, lửa nóng lan truyền mặc dù là cách lớp vải qυầи ɭót, cũng làm cho cái âʍ ɦộ nhạy cảm cơ hồ bị bị phỏng…
Không lâu sau đó Đinh Nhị Cẩu liền đem hai cái chân dài đẫy đà của Dương Tỷ Yên giơ lên đến gác ở trêи hai đầu bả vai mình, thân thể nghiêng về phía trước, chưa từng có trải qua sự xâm phạm với tư thế như như vậy, Dương Tỷ Yên không khỏi giật mình kêu lên một tiếng “ á..” tiếng kêu này trong không gian yên tĩnh ban đêm vang lên lớn dị thường, hai người cùng giật nảy mình, bỗng nhiên Đinh Nhị Cẩu nhồi vào vào miệng Dương Tỷ Yên một thứ, mà cô cũng không hiểu được đó là cái gì, chỉ có cảm giác mình trong miệng lần này có kêu lên cũng không thể nào phát ra tiếng vang.
Dùng ánh mắt dư liếc nhìn lướt qua, phát hiện trong miệng một mảnh vải, mới biết là chính cái qυầи ɭót của mình vừa bị hắn cởi ra, vẫn còn nồng ấm cái mùi khai khai của mình, giận dữ và xấu hổ khiến sắc mặt cô càng ừng hồng, phảng phất là chịu lớn lao khuất nhục như thế để đạt được điều gì, cô nhắm hai mắt lại, từ khóe mắt chảy ra vài giọt lệ, cô đang ai thán vận mạng mình hay là ai thán cho sự cô đơn thiếu thốn đòi hỏi của bản năng ɖu͙ƈ vọng bên trong cơ thể của mình..…
Đinh Nhị Cẩu kéo sát lại hai bộ phân sinh ɖu͙ƈ gắt gao cận kề với nhau, sau đó cây ƈôи ȶɦịt thô to của hắn đưa sát vào đúng chỗ….
– Um…
Dương Tỷ Yên chân nhỏ đã hơi hơi nhẹ nhàng đá động, bởi vì cái khe hở ɦσα ɦuyệt bị thân cây ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu ép sát, hắn vừa động tức thì cây ƈôи ȶɦịt kia tại dưới cái âʍ ɦộ ngọ nguậy cọ xát không ngừng, có vài lần đầu khấc ƈôи ȶɦịt kia đã quét trúng lên đầu ɦσα ɦuyệt bằng hạt đậu nhỏ đang sung huyết phồng trướng , từ chỗ sâu bí thịt ɦσα ɦuyệt đã ẩn ẩn bắt đầu muốn co rút, dịch nhờn chậm rãi từ từ phân bố ra bên ngoài, toàn bộ thể xác và tinh thần Dương Tỷ Yên đều tập trung vào kɧօáϊ cảm từ nơi lổ sâu của thân thể …
Đinh Nhị Cẩu ôm Dương Tỷ Yên hơi chút điều chỉnh thân người một chút, cái đầu khấc để ngay cửa miệng ɦσα ɦuyệt của cô, lặng lẽ đem hai bên mép nhỏ trơn trợt hướng hai bên tách ra, hắn đã cảm giác được phía dưới cái miệng nhỏ nhắn ɦσα ɦuyệt của Dương Tỷ Yên bắt đầu hé ra, nhẹ nhàng trợt hút cái đầu khấc ƈôи ȶɦịt của mình.
Thế nhưng đã qua một thời gian ngắn, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì cả , chủ tịch Đinh vẫn là chủ tịch Đinh, lúc này Kim Minh Hà mới dần dần yên lòng .
Đêm nay tại nơi đây thổ lộ tâm tình nói chuyện khiến cho Kim Minh Hà nhận định Đinh Nhị Cẩu là một người có thể đi theo, ít nhất người này thật sự là vì dân chúng mà làm việc, không giống như Tôn Quốc Cường cùng Trương Nguyên Phòng, một lòng chỉ biết kiếm tiền, đương nhiên nếu kiếm được tiền thì cũng chia cho Kim Minh Hà một chút, không giống như Đinh Nhị Cẩu bây giờ nói .
Thời gian không còn sớm, hai người rời khỏi bờ sông quay trở về trong thôn, Đinh Nhị Cẩu được sắp xếp ở trong một gian phòng của nhà Vương Kiến Quốc, mà Kim Minh Hà thì lấy cớ là có người quen trong thôn, bứt ra đi tìm đến người đàn bà quả phụ của ông ta.
Trước khi đi, Kim Minh Hà với nụ cười nham nhở, chỉ chỉ phía tây gian phòng vẫn còn sáng đèn:
– Chủ tịch, đàn ông mà, lúc nào thả lỏng thì thả lỏng, yên tâm đi , tuyệt sẽ không có hậu hoạn gì đâu.
Nói xong Kim Minh Hà không đợi Đinh Nhị Cẩu trả lời, đã bước đi ra, đồng nhất với lời ông ta nói, bên dưới đũng quần Đinh Nhị Cẩu quả thật nhiều ngày đã không có đàn bà thăm hỏi, cái tư vị này cũng không dễ chịu, suy nghĩ một chút rồi cuối cùng hắn cũng vào gian phòng để ngủ , hắn cũng không muốn gây nên chuyện phiền toái không cần thiết, lãnh đạo của mình vừa mới rồi cũng bởi vì đàn bà nên mới xảy ra chuyện, hắn cũng không muốn bước theo gót chân của Trọng Hải.
Vào gian phòng thì thấy kế bên giường có để một chậu nước, trêи thành ghế phủ một tấm khăn lông trắng, gần kề trêи mặt đất có một cái phích nước nóng, xem ra đây là chuẩn bị sẵn nước rửa chân, Đinh Nhị Cẩu quay đầu hướng ra phía ngoài nhìn, cũng chỉ còn có phía tây đèn sáng, còn trong phòng Vương Kiến Quốc tắt đèn đã ngủ .
Đinh Nhị Cẩu xem đồng hồ , cũng đã mười giờ rưỡi khuya, không ngờ mình và Kim Minh Hà đi ra bờ sông hàn huyên lâu như vậy .
Vì vậy hắn tranh thủ thời gian rửa ráy xong thì đi ngủ, sau khi tắt đèn, một lát sau thì gian phòng phía tây đèn cũng tắt đi, vốn định là một đêm này cứ như vậy trôi qua, nhưng nào ai biết đây chỉ là mới lúc bắt đầu yên lặng, đây là sự yên lặng tạm thời để đón chờ gió bão sắp đến.
Đinh Nhị Cẩu bị nghẹn nước tiểu cho nên tỉnh giấc, cầm quá điện thoại di động nhìn thì mới hơn một giờ sáng, chắc chắn là không thể nín nhịn đến hừng đông được, vì vậy hắn liền đứng dậy đi đến nhà toa-lét, trước kia ở tại nhà mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi ngủ tạo thành thói quen, đứng dậy khoác cái áo liền đi ra ngoài, ngoại trừ cái áo khoác, còn lại thì toàn thân bên trong không một mảnh vải che chắn ..
Sân nhà của Vương Kiến Quốc khá rộng, WC nằm dựa vào bức tường phía góc tây nam, khi đến thì Đinh Nhị Cẩu cũng không biết công tắc đèn ở nơi nào, vì vậy đi đến bên cạnh dưới đáy chân tường nhà cầu mà mò mẩm, đồng thời cùng lúc này phóng thì tiếng cửa của gian phòng phía tây một tiếng kẽo kẹt, Dương Tỷ Yên mặc bộ đồ ngủ, phủ lên cái áo khoác cũng đi ra, nhìn dáng điệu cũng là muốn đi nhà vệ sinh, do vội vã nên cũng không có chú ý tới Đinh Nhị Cẩu, mà ngược lại thì Đinh Nhị Cẩu nghe thấy được tiếng bước chân đến gần sau lưng, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Dương Tỷ Yên cấp thiết đi nhanh đến, cô đi nhanh đến mức đến trước mặt Đinh Nhị Cẩu, thì mới nhìn thấy trong bóng tối một dáng người, cô bị bị dọa sợ đến mức định hét to một tiếng, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhanh trước một bước, thoáng cái bịt lại miệng Dương Tỷ Yên.
– Đừng lên tiếng, là tôi…tôi.. đi vệ sinh.
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói .
– Tôi thả chị ra rồi, thì chị chớ có hét to.
Đinh Nhị Cẩu nói lần nữa .
Dương Tỷ Yên gật gật đầu, không có lên tiếng, nhận ra là Đinh Nhị Cẩu, tinh thần vừa buông lỏng, một tay hướng phía về dưới, bỗng nhiên cảm giác đụng phải một cái đồ vật khổng lồ, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu buông miệng cô ra, trong nháy mắt, nàng cúi đầu xem xét, mẹ ơi … chủ tịch Đinh không có mặc quần áo, vì vậy lại muốn ngẩng đầu nhìn Đinh Nhị Cẩu, nhưng đúng lúc này thì cô không còn chủ động được nữa rồi…
Đinh Nhị Cẩu đã trò chuyện với Kim Minh Hà đã hiểu khá nhiều chuyện, biết rõ Dương Tỷ Yên này đã từng là tình nhân của Tôn Quốc Cường, hiện tại Tôn Quốc Cường đã bị chết, không chỉ như thế, chính hắn còn chiếm được vị trí chủ tịch trấn của Tôn Quốc Cường, vì vậy hắn mỉm cười ɖâʍ đãng thoáng qua, ấn chặt bả vai Dương Tỷ Yên đè xuống quì trêи mặt đất, đúng lúc này Dương Tỷ Yên lại ngẩng đầu, cô nhìn thấy trước mắt một cây vật đen thùi lùi to lớn, như là mãng xà xuất động, Đinh Nhị Cẩu không có chút nào thương hương tiếc ngọc, một tay nắm lấy tóc của Dương Tỷ Yên, một tay đè tại trêи ót cô, đem cây ƈôи ȶɦịt đưa tới trước bên miệng Dương Tỷ Yên.
Nhưng mà có một điều mà Đinh Nhị Cẩu không biết, Dương Tỷ Yên cũng là đang đợi một cái cơ hội như vậy, chỉ là cô không có ngờ tới là cơ hội lại tới nhanh như vậy, vì vậy không cần phải ra vẻ rụt rè, đàn ông mà …ai cũng chỉ cần được phục vụ thư thái, thì những chuyện khác thì đều dễ nói, thấy Dương Tỷ Yên không có phản kháng gì cả, Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác được Kim Minh Hà trước khi rời khỏi nhà Vương Kiến Quốc nói là sự thật, người đàn bà này thật đúng là mình có thể leo lên mà không sợ hậu hoạn, chỉ là không biết, mình là người đàn ông thứ mấy của cô ấy mà thôi.
Dương Tỷ Yên hôn lên cây ƈôи ȶɦịt hắn rất là cẩn thận tựa như người yêu hôn lên gò má đối phương vậy, cô tựa hồ kinh ngạc với cây ƈôи ȶɦịt to dài của Đinh Nhị Cẩu, lập tức hân hoan ʍút̼ vào đầu khấc ƈôи ȶɦịt, một tay nắm chặt thân cây ƈôи ȶɦịt bắt đầu sáo động cao thấp, đầu lưỡi không ngừng trêu chọc trước cái đầu khấc mẫn cảm, đồng thời trong lỗ mũi phát ra tiếng rêи rỉ bị đè nén…
Động tác bắt đầu nhanh hơn, từ ʍút̼ nhẹ đã biến thành bυ" mạnh, cái miệng anh đào ngậm chặt bao lấy ƈôи ȶɦịt hắn, với tiết tấu quen thuộc sáo động, đồng thời dùng răng khẽ cắn…
Có lẽ là ganh ghét, có thể là cố ý, mỗi một lần Đinh Nhị Cẩu đều đem cây ƈôи ȶɦịt tận lực hẩy về phía trước duỗi sâu vào trong miệng của Dương Tỷ Yên, trong đêm tối yên tĩnh Dương Tỷ Yên tận lực đè thấp từng tiếng ho khan.
Gần 5 phút trôi qua, Đinh Nhị Cẩu không thỏa mãn cứ như vậy quan hệ, hắn kéo mạnh Dương Tỷ Yên, để cho cô xoay người vịn lấy lấy cái vách tường, cái ʍôиɠ đít vểnh lên, nhưng lần này thì làm Dương Tỷ Yên bị dọa sợ, cô vội vàng nói với Đinh Nhị Cẩu.
– Chủ tịch Đinh, đừng có ở chỗ này được không? Để chốc nữa tôi đi đến gian phòng của cậu còn hiện tại tôi…muốn…đang mắc tiểu…
Đinh Nhị Cẩu vừa nghe qua thấy cũng hợp lý, hơn nửa đêm ở ngoài nhà WC làm chuyện này, nếu nhỡ Vương Kiến Quốc thức giấc đi nhà vệ sinh, coi như không có lời gì để giải thích, nếu như người đàn bà này đi tới gian phòng của hắn, như vậy việc này có gì thì chiếm lý hơn nhiều, đó là con dâu của ông chủ động tìm đến trong gian phòng của tôi, là cô ấy dụ dỗ câu dẫn tôi, lời nói này mặc dù nghe qua thật vô liêm sỉ, nhưng chí ít có gì cũng còn có thể giải thích nghe được
Đinh Nhị Cẩu không có mặc quần áo, cứ như vậy ngồi ở bên giường, chờ Dương Tỷ Yên đến, chờ đợi ròng rã hơn mười phút, cuối cùng hắn cũng nghe được tiếng bước chân hướng về cửa phòng mình đi tới, tuy rằng rất nhẹ, nhưng hắn biết chính là Dương Tỷ Yên.
Vừa vào gian phòng, Dương Tỷ Yên nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu ngồi ở bên cạnh giường đinh, liền hiểu ý gì, cô liền xoay người đóng cửa lại, đi tới trước hai chân Đinh Nhị Cẩu, đầu tiên là ngồi bên cạnh giường, có cảm giác không thoải mái, nên cô quỳ trêи mặt đất, bắt đầu rồi bυ" ɭϊếʍ tiếp tục cây ƈôи ȶɦịt to lớn của hắn mà lúc ở nhà WC đang làm dang dở, bất quá lần này rất là ôn nhu nhẹ nhàng, mỗi một lần đều là chủ động ngậm cây ƈôи ȶɦịt ʍút̼ vào đến tận cổ họng mình, động tác này làm cho Đinh Nhị Cẩu có một loại kϊƈɦ động, nhìn cây thịt lớn cứng ngắt quá khổ của mình qua lại ở trong cái miệng anh đào nhỏ, nhưng Dương Tỷ Yên tận lực há miệng thật lớn đế bυ" ʍút̼ ƈôи ȶɦịt, khiến cho người đàn ông này có một cảm giác làm đàn ông thật là sảng kɧօáϊ.
Khi Đinh Nhị Cẩu đem Dương Tỷ Yên ném lên tới trêи giường thì cô lấy hai tay che mặt lại, không biết là thẹn thùng hay là do sợ sệt, bởi vì từ đầu đến cuối Dương Tỷ Yên cũng không có nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu nở một nụ cười, cô hiện tại đang suy nghĩ, tự mình đưa hàng tới cửa, cuối cùng hình như là có gì sai sai.
Đinh Nhị Cẩu bàn tay to đã vói vào trong cái áo, những đầu ngón tay linh hoạt nhẹ nhàng kẹp lấy đầu núm иɦũ ɦσα văn vê, bị kϊƈɦ thích hai nụ hoa từ bên trong cái áo đã gắng gượng sưng cứng nhô lên.
Cảm giác được Đinh Nhị Cẩu đang dùng sức nắn bóp trêи ngực, từ hai bầu иɦũ ɦσα truyền tới kɧօáϊ cảm càng ngày càng mãnh liệt, thân thể Dương Tỷ Yên càng lúc càng mềm…
– Um……
Lúc này Dương Tỷ Yên cảm thụ được đầu khấc ƈôи ȶɦịt đang cọ lấy ở chính giữa cái qυầи ɭót nơi cái khe hở trơn mềm, lửa nóng lan truyền mặc dù là cách lớp vải qυầи ɭót, cũng làm cho cái âʍ ɦộ nhạy cảm cơ hồ bị bị phỏng…
Không lâu sau đó Đinh Nhị Cẩu liền đem hai cái chân dài đẫy đà của Dương Tỷ Yên giơ lên đến gác ở trêи hai đầu bả vai mình, thân thể nghiêng về phía trước, chưa từng có trải qua sự xâm phạm với tư thế như như vậy, Dương Tỷ Yên không khỏi giật mình kêu lên một tiếng “ á..” tiếng kêu này trong không gian yên tĩnh ban đêm vang lên lớn dị thường, hai người cùng giật nảy mình, bỗng nhiên Đinh Nhị Cẩu nhồi vào vào miệng Dương Tỷ Yên một thứ, mà cô cũng không hiểu được đó là cái gì, chỉ có cảm giác mình trong miệng lần này có kêu lên cũng không thể nào phát ra tiếng vang.
Dùng ánh mắt dư liếc nhìn lướt qua, phát hiện trong miệng một mảnh vải, mới biết là chính cái qυầи ɭót của mình vừa bị hắn cởi ra, vẫn còn nồng ấm cái mùi khai khai của mình, giận dữ và xấu hổ khiến sắc mặt cô càng ừng hồng, phảng phất là chịu lớn lao khuất nhục như thế để đạt được điều gì, cô nhắm hai mắt lại, từ khóe mắt chảy ra vài giọt lệ, cô đang ai thán vận mạng mình hay là ai thán cho sự cô đơn thiếu thốn đòi hỏi của bản năng ɖu͙ƈ vọng bên trong cơ thể của mình..…
Đinh Nhị Cẩu kéo sát lại hai bộ phân sinh ɖu͙ƈ gắt gao cận kề với nhau, sau đó cây ƈôи ȶɦịt thô to của hắn đưa sát vào đúng chỗ….
– Um…
Dương Tỷ Yên chân nhỏ đã hơi hơi nhẹ nhàng đá động, bởi vì cái khe hở ɦσα ɦuyệt bị thân cây ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu ép sát, hắn vừa động tức thì cây ƈôи ȶɦịt kia tại dưới cái âʍ ɦộ ngọ nguậy cọ xát không ngừng, có vài lần đầu khấc ƈôи ȶɦịt kia đã quét trúng lên đầu ɦσα ɦuyệt bằng hạt đậu nhỏ đang sung huyết phồng trướng , từ chỗ sâu bí thịt ɦσα ɦuyệt đã ẩn ẩn bắt đầu muốn co rút, dịch nhờn chậm rãi từ từ phân bố ra bên ngoài, toàn bộ thể xác và tinh thần Dương Tỷ Yên đều tập trung vào kɧօáϊ cảm từ nơi lổ sâu của thân thể …
Đinh Nhị Cẩu ôm Dương Tỷ Yên hơi chút điều chỉnh thân người một chút, cái đầu khấc để ngay cửa miệng ɦσα ɦuyệt của cô, lặng lẽ đem hai bên mép nhỏ trơn trợt hướng hai bên tách ra, hắn đã cảm giác được phía dưới cái miệng nhỏ nhắn ɦσα ɦuyệt của Dương Tỷ Yên bắt đầu hé ra, nhẹ nhàng trợt hút cái đầu khấc ƈôи ȶɦịt của mình.