Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Hẹn nhau sáng sớm
Ngày đăng: 22:17 16/02/21
CHƯƠNG 462: HẸN NHAU SÁNG SỚM.
Nghe Trọng Hải khích lệ, cho nên Đinh Nhị Cẩu cảm thấy mình nếu muốn ở Hải Dương huyện tiếp tục làm việc, thì phải ở trong huyện một lần nữa tìm kiếm chỗ dựa, mặc dù không thể trở thành chỗ dựa vững chắc của hắn, ít nhất thì cũng không thể giúp đỡ người khác giẫm lên hắn, đây là điều cơ bản nhất .
Vì thế hắn gọi điện cho Hồ Giai Giai hẹn gặp mặt sớm tại ủy ban huyện.
Sáng sớm mới 6 giờ, Đinh Nhị Cẩu đã xuất hiện ở cửa phòng làm việc của Hồ Giai Giai vào lúc ủy ban còn vắng tanh chưa có ai đi làm, trong lúc này Vu Toàn Phương tạm thời cũng chưa có thay đổi người thích hợp, đây cũng là do những năm qua Trịnh Minh Đường độc quyền về tuyển chọn nhân sự trong huyện.
– Chị Giai Giai, chào buổi sáng.
Đinh Nhị Cẩu gõ cửa, cười ha hả nói khi thấy Hồ Giai Giai đã đến sớm hơn bình thường theo lời hẹn của mình, dù sao hai người cũng là thuộc hạ của chung một một lãnh đạo, hơn nữa Đinh Nhị Cẩu đối với Hồ Giai Giai vẫn là rất tôn trọng, bên trong còn mối quan hệ thể xác, cho nên hai nguời xem qua rất là hòa hợp .
– Ồ? Em tới có chuyện gì mà hẹn chị sớm qua vậy?
Hồ Giai Giai có chút kinh ngạc hỏi .
– Nhớ chị chứ có gì đâu, thời gian dài như vậy không có tới thăm chị bất chợt lại nhớ….
Đinh Nhị Cẩu tự nhiên ngồi ở trêи ghế sa lon, vểnh chân lên bắt chéo.
– Hừ, nói bậy gì đấy? Có việc?
– Không có việc gì quan trọng, em đến gặp lãnh đạo báo cáo một số công tác, như thế nào đây? Sắp xếp cho em gặp một chút thôi, em ở nơi xa tới đây cũng không dễ dàng gì.
– Ui trời…chị ở đây cũng không làm chủ được, chủ tịch huyện trưởng có thư ký đấy, tự em đi tìm hắn, họ Hạ .. Hạ Chấn Chấn, hắn ở tại văn phòng trước kia của em đấy, nhưng còn sớm quá bây giờ còn chưa tới đâu, em ngồi đi, uống trà hay là uống cà phê?
– Cái gì cũng được ! À..gần đây trong huyện vẫn thái bình chứ?
Đinh Nhị Cẩu thuận miệng hỏi , đây là một cái thuật ngữ chuyên nghiệp trong chốn quan trường, ý bên trong là hỏi chủ tịch huyện cùng bí thư có đụng độ với nhau hay không? Chỉ cần hai người kia không làm ầm ỷ với nhau, như vậy trong huyện coi như là thái bình…À không, trêи quan trường huyện Hải Dương ai cũng đừng nghĩ sống yên ổn, chẳng qua là Vu Toàn Phương vừa mới lên tạm thời nắm quyền chủ tịch huyện, trước ông ta ổn định gót chân đừng vững mới là điều trọng yếu nhất, đoán chừng trong thời gian này sẽ chưa vội vã nhảy ra làm kinh động đến bất cứ ai.
– Ai ui.. Vu Toàn Phương cũng không phải đèn đã cạn dầu, bây giờ nhìn lại coi như tạm sống yên ổn, ai biết sau này thì sẽ ra sa , cái này khó mà nói chắc được, em nói xem cục diện này có thể có phẳng lặng trong thời gian bao lâu?
Đinh Nhị Cẩu cười cười không nói chuyện, cái này nằm trong dự liệu, sau này Vu Toàn Phương đứng vững gót chân, Hồ Giai Giai cũng sẽ nằm ở trong danh sách được điều chuyển, giống như là Trọng Hải trước kia điều chỉnh Thường Hiểu Xuân vậy, ai cũng không muốn giữ lấy một người thân cận của người tiền nhiệm cả.
Hồ Giai Giai đột nhiên thoáng cái đứng ở trước mặt Đinh Nhị Cẩu, dáng người duyên dáng yêu kiều uyển chuyển này không hấp dẫn ánh mắt của hắn mới đúng là lạ, chỉ thấy trêи mặt của của cô hiện ra ngượng ngùng đỏ ửng, xụ mặt quẹt miệng nhìn hắn chằm chằm.
Bộ váy áo công sở, cái áo sơmi màu trắng tơ tằm ôm sát người, hai nút áo trước ngực rộng mở, lộ ra cái nịt ngực có khảm có đường viền hoa, nâng cao lên đôi bầu иɦũ ɦσα, xuống chút nữa là cái váy màu xám thẫm, phủ đến đến đầu gối, đồng nhất một thân trang phục nghề nghiệp làm cho Hồ Giai Giai toàn thân tản mát ra hương vị dụ dỗ mắt người, đồng thời cái cổ áo rộng mở lại làm cho trêи người cô tản ra một cỗ phong trần mùi vị, khí chất trang nhã cùng ɖâʍ đãng ở trêи người cô hoàn mỹ dung hợp, nghiễm nhiên như trời ban cho hóa thân của ma quỷ.
Thân thể này, bộ ngực này, đôi chân dài này, làm cho Đinh Nhị Cẩu đang ngồi trêи ghế dựa, có chút tâm động, ngửa đầu nhìn Hồ Giai Giai từ trêи xuống dưới dáng người, không tự chủ được hắn nuốt nước miếng một cái, nét mặt đang tươi cười cũng đột nhiên ngừng lại trêи mặt….
Hồ Giai Giai dậm chân nói:
– Đang cười như thế nào lại không cười nữa !
Đinh Nhị Cẩu lại mỉm cười, nhưng đây là nụ cười không hảo ý, hơi hơi híp mắt lại.
Chứng kiến cái nụ cười xấu xa này của hắn, đang chiếm cứ chủ động, Hồ Giai Giai đột nhiên run run một chút, trêи mặt nổi lên có chút thẹn thùng hỏi:
– Em…em muốn làm gì á?
-Chị nói đi, em muốn làm cái gì!
Đinh Nhị Cẩu cười nham nhở, đột nhiên thoáng cái thò tay liền nắm ở eo của cô, hướng vào trong ôm một cái , Hồ Giai Giai cả người liền đổ vào trong ngực của hắn, ngay lúc đó có chút kinh hoảng giãy dụa nói ra:
– Ư…. đem… đem cửa khóa lại cái đã…
Hồ Giai Giai tiếng nhỏ như muỗi kêu truyền đến, Đinh Nhị Cẩu trong lòng hớn hở, trong lòng mơ tưởng tại phòng làm việc của Hồ Giai Giai mỗi ngày tới làm một lần, cảm giác này chắc chắn là rất thích.
Đinh Nhị Cẩu hôn lên trêи mặt Hồ Giai Giai một cái, rồi buông ra, đi tới cầm chìa khóa của cô đi tới khóa trái cửa lại, hắn thoáng ngừng một chút, rồi mới đem Hồ Giai Giai đè vào ghế trêи ngồi, rồi móc ra cây ƈôи ȶɦịt đưa đến bên miệng của cô.
Hồ Giai Giai do dự không chịu há mồm.
Đinh Nhị Cẩu dùng cái đầu khấc quẹt lên bờ môi Hồ Giai Giai vài cái, nhìn trước mắt cây ƈôи ȶɦịt gân xanh lộ ra hù dọa, Hồ Giai Giai cũng có chút muốn đem nó đưa vào trong miệng, nhưng hoàn cảnh văn phòng sắp đến giờ làm lại khiến cho cô hơi do dự…
Dù có do dự thì Hồ Giai Giai cũng đem cái đầu khấc ƈôи ȶɦịt nuốt vào.
Đinh Nhị Cẩu cởi bỏ cúc áo sơmi Hồ Giai Giai, một bên hưởng thụ mỹ nhân dùng miệng bυ" ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt mình, một bên nắn bóp bầu иɦũ ɦσα của cô.
Hắn dùng hai đầu ngón tay văn vê đầu núm иɦũ ɦσα giờ đã nhô cao trở nên cứng rắn …
Không thể không nói ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu thật đúng là càng bυ" ɭϊếʍ nó sẽ càng cứng rắn, mà càng cứng rắn thì Hồ Giai Giai sẽ càng thích …
Nghĩ đến đây Hồ Giai Giai đang quỳ ngay ngắn trước mặt mình bυ" ʍút̼ vào ƈôи ȶɦịt, hắn dùng cái hông mình trước sau hẩy động buộc chặt cây ƈôи ȶɦịt vào sâu bên trong cái miệng Hồ Giai Giai…………….
Một lúc sau hắn đứng lên nói.
– Tốt lắm, chị đứng lên đi, đến cái bàn làm việc đứng lên đưa lưng về phía em…
Hồ Giai Giai đơn giản búi tóc lên cao, mặt trêи cắm một cái kẹp tóc màu trắng hồ điệp, lúc này cô hơi cúi thấp đầu, cái váy vén lên đến quá thắt lưng, chính giữa háng đang mặc một cái quân lót màu xanh lam, cái ʍôиɠ bự tròn trĩnh vẽ lấy đường cong duyên dáng, hướng về phía sau vểnh lên, từ phía sau mơ hồ thấy giữa chân phía trước có mấy sợi lông đen dàu nhú ra khỏi đường viền qυầи ɭót, ẩn ẩn dưới đáy quần một vết loang nhỏ dịch nhờn tiết ra.
Hồ Giai Giai lúc này cũng cảm thấy cái qυầи ɭót của mình đã bị kéo đi xuống, đến trêи trêи cổ chân, cây dướng vật sáp đã thọt vào cái ɦσα ɦuyệt ướt át, thật là phóng túng nhớ đến cái vật kia cứ như vậy cắm vào thân thể của mình.
Đinh Nhị Cẩu cỡi quần xuống, cây ƈôи ȶɦịt cứng rắn đứng thẳng nhét vào ɦσα ɦuyệt, hai tay vịn cái ʍôиɠ Hồ Giai Giai, cô cũng theo hắn tốc độ đâm thọt của dương vậy hắn, giơ cao cái eo, hai tay vịn lây cái bàn, bờ ʍôиɠ trắng noãn cũng dùng sức nhếch lên, Đinh Nhị Cẩu thân mình nghiêng về trước, ƈôи ȶɦịt cứng rắn cắm vào thân thể Hồ Giai Giai, có mấy sợi tóc dài bay tới bên miệng của cô, bờ môi cắn lấy mấy sợi tóc, ánh mắt nhắm lại, cặp иɦũ ɦσα đầy đặn ở trước ngực chớp lên theo nhịp nhấp ƈôи ȶɦịt của Đinh Nhị Cẩu.
– Ưm..ưm…
Vài tiếng rêи rỉ thật dài thấp giọng …
Lúc này cái ʍôиɠ to màu mỡ của Hồ Giai Giai nhổng lên thật cao, đón hùa ƈôи ȶɦịt từ sau đút vào, Hồ Giai Giai biết Đinh Nhị Cẩu thích nhất loại tư thế này, cô đang ở phía sau kϊƈɦ thích vặn vẹo ʍôиɠ bự tuyết trắng, khi cây ƈôи ȶɦịt to xâm nhập thì cái về phía sau nhếch lên, lúc cây ƈôи ȶɦịt to rút ra thì cái ʍôиɠ vặn vẹo vài cái, phối hợp phi thường ăn ý, thời gian độ mạnh yếu canh lấy vô cùng chuẩn xác, đây không phải chỉ là trong thời gian ngắn là có thể ma hợp phối hợp ăn ý như vậy.
– Ai ui… không được… mau… dùng sức…
Hồ Giai Giai ɖâʍ đãng lay động thân mình, bởi vì da thịt hai người va chạm, cái ʍôиɠ bự tạo nên từng đợt sóng thịt, bầu иɦũ ɦσα trắng noãn cũng trước sau cũng lắc lư…
Theo một cỗ dịch nhờn tuôn trào ra ngoài cửa miệng ɦσα ɦuyệt, Hồ Giai Giai vô lực khụy hai chân quì xuống dưới sàn nhà, Đinh Nhị Cẩu biết Hồ Giai Giai đã đến cao trào, chậm rãi lôi ra ƈôи ȶɦịt trơn nhợt ướt dầm dề, hắn đem thân mình Hồ Giai Giai lộn lại, nằm ở trêи người nàng, ƈôи ȶɦịt to lại sáp nhập vào cái lổ ɦσα ɦuyệt chặt khít, đại lực cắm xuống, hai cái đùi Hồ Giai Giai kẹp chặt bên hông của Đinh Nhị Cẩu, hai tay vẫy vung trêи không trung.
– Ai ui..làm chết chị mất…
Rốt cục, dười sự đè nén rêи rỉ “ um..um..” của Hồ Giai Giai ở bên trong cổ họng, Đinh Nhị Cẩu nhìn Hồ Giai Giai bộ dáng cuồng loạn, ƈôи ȶɦịt đã nhẫn nại đến cực hạn, phần eo đau xót, Đinh Nhị Cẩu cũng đạt tới cơn cực kɧօáϊ bùng nổ từng làn một tϊиɦ ɖϊƈh͙ chiếu vào sâu trong miệng t.ử ƈυиɠ Hồ Giai Giai, cô bị bỏng sướиɠ đến mức đầu óc trống rỗng, một loại không thể miêu tả kɧօáϊ hoạt theo sâu từ trong ɦσα ɦuyệt bộc phát ra, nhanh chóng làn tràn đầy khắp toàn thân của cô, Hồ Giai Giai bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ đậm đặc bên trong hoa tâm loạn chiến, một cỗ âm tinh cũng tùy theo mà trào ngược ra, lại đạt tới một cơn cực kɧօáϊ lần nữa..
Kϊƈɦ tình qua đi, hai người ôm nhau hôn môi, Đinh Nhị Cẩu đối Hồ Giai Giai thân thể mê niệm càng tăng, không ngừng vuốt ve thân thể của cô.
Bên trong văn phòng hai người đã mặc quần áo xong, tự dọn dẹp.
Hồ Giai Giai trong thân thể còn lưu lại dư vị cao trào, sắc mặt vẫn có chút hồng nhuận.
Không qua bao lâu, đột nhiên trong hành lang đã có tiếng bước chân, Hồ Giai Giai mới khẩn trương nhìn thoáng qua đồng hồ ở cổ tay, chỉ còn cách có giờ làm việc chỉ có 15 phút , trong lầu bắt đầu có người đến, cô liền vội vàng leo xuống người của Đinh Nhị Cẩu, từ trong cái túi xách ra một xấp giấy, xé đoạn dài đoạn gấp thành khối lập phương lau chùi sạch sẽ ở trêи cái âʍ ɦộ rồi kéo cái qυầи ɭót màu xanh lam lên, buông váy, đem giấy vệ sinh ném cho Đinh Nhị Cẩu ….
Đợi mãi đến lúc 8 giờ sáng, Đinh Nhị Cẩu từ trong cửa sổ mới trông thấy từ dưới lầu Vu Toàn Phương ngồi xe tiến vào trong sân ủy ban huyện, xe chạy đến bậc thang trước ủy ban mới dừng lại, xe còn nổ máy, từ bên tay lái phụ phía trước bước xuống một người tuổi còn trẻ, dưới cánh tay kẹp lấy một cái cặp công văn , nhanh nhẹn bước qua đằng sau đuôi xe, kéo ra cánh cửa xe , Vu Toàn Phương ngẩng đầu ưỡn ngực bệ vệ chui ra khỏi chỗ ngồi, Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm không khỏi thầm tha, cái giá đỡ này không nhỏ ah…
– Lãnh đạo đến rồi, còn không đi báo cáo công tác nhanh lên?
Hồ Giai Giai đứng ở sau lưng Đinh Nhị Cẩu cũng nhìn thấy một màn này, đối với cô, nhìn nhiều lần đã thành quen rồi.
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên quay người, hắn không ngờ Hồ Giai Giai đứng sát gần như vậy, quay người lại vừa vặn đụng phải một cái thật mạnh lên đôi bầu иɦũ ɦσα đầy cõi lòng của cô, Hồ Giai Giai tại không phòng bị chút nào dưới tình huống này, bị hung hăng va vào một phát, trêи đôi chân mang giày cao gót trọng tâm không vững, thoáng cái ngã té ngửa mặt về phía sau, Đinh Nhị Cẩu thật nhanh chụp lấy cái eo nhỏ nhắn Hồ Giai Giai, lúc này thân thể Hồ Giai Giai cách mặt đất chưa tới 10 cm, cái váy bị tốc lên, chính giữa trung gian cái khe hở dù ẩn núp bên trong cái qυầи ɭót nhưng vẫn thất một đốm loang to hỗn hợp chất lỏng của cuộc giao cấu vừa rồi tích tụ bên dưới đáy quần thật là chết người, nhưng tư thế này không có tiếp tục bao lâu, bởi vì trong hành lang truyền đến nhiều tiếng bước chân, Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem Hồ Giai Giai đở dậy, lui về sau một bước.
Hồ Giai Giai nói đùa:
– Chạy cái gì , còn sợ chị ăn em?
– Không phải… chị ăn em thì không sợ, em chỉ sợ chị đánh em.
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói, cái này ngược lại là có thật, Đinh Nhị Cẩu là có trãi qua giáo huấn như vậy đấy, cho nên kịp thời chạy đi là cử chỉ sáng suốt .
Hắn chạy đi ngay đến trước chỗ văn phòng của Vu Toàn Phương xếp hàng chờ đợi triệu kiến, bởi vì hắn thấy ở văn phòng chủ tịch huyện cũng có nhiều người rồi.
– Xin chào Hạ thư ký, tôi là chủ tịch trấn Độc Sơn Đinh Trường Sinh, có việc đến báo cáo với chủ tịch huyện, hiện tại chủ tịch có rãnh không?
Đinh Nhị Cẩu tận lực giữ lấy một loại tư thái khiêm tốn, trước đó chẳng có bao lâu, chính mình còn ngồi ở vị trí chỗ này, không có nghĩ rằng lúc này mình đổi lại thành loại người cầu kiến kia, thế sự khó liệu, ai dám nói trước được….
– À.. ông chờ một chút đi, chủ tịch huyện đang bận đấy.
Hạ Chấn Chấn chỉ nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu cũng không nói gì khác thêm
– Vậy cũng được, tôi chờ một lát.
Đinh Nhị Cẩu rất tự giác, đi đến cái ghế dựa gần đó ngồi xuống, cầm lấy tờ báo nhân dân nhật báo nhìn xem, không thể không nói đến tờ nhân dân nhật báo thực sự có trình độ viết lách về chính trị , cho nên trước kia Đinh Nhị Cẩu cũng có xem, nhưng không có quá nhiều thời gian, còn bây giờ thì không giống với lúc trước, tại trấn, mỗi ngày vào buổi tối hắn phải nghe tin tức radio cùng xem tờ nhân dân nhật báo, chỉ cần nắm được tin tức truyền thông hai thứ này thì chính sách sẽ hiểu rõ, tại đất nước này không dám nói là vô địch đấy, nhưng ít ra ngươi cũng sẽ không lỗ lả .
Hạ Chấn Chấn không phải là không biết Đinh Nhị Cẩu, tất cả mọi người đều làm chung ở ủy ban huyện, hơn nữa Đinh Nhị Cẩu là ai chứ? Đó là người đã từng dám đánh Trịnh Tam Gia lưu manh, con trai của bí thư Trịnh Minh Đường, đã vậy tại phía Bắc khu trung tâm mua bán, còn bắt được kẻ hiềm nghi phạm tội trong vụ án Cổ Thành Lượng bị bạo tạc nổ tung, nếu như những chuyện này còn có chút chưa biết rõ, thì chuyện làm con đường mới kết nối với quốc lộ 220 cũng phải nghe nói qua chứ, trong huyện có lời đồn đại là làm con đường mới đó chính là suy nghĩ sớm nhất mà Đinh Trường Sinh đã đề nghị làm, những chuyện này nếu cho là thổi phồng đồn đãi đi nữa, thì chuyện Đinh Nhị Cẩu tuổi còn trẻ đã làm đến chức vụ chủ tịch trấn, đây không phải là giả, cho nên trong nội tâm của Hạ Chấn Chấn, ước ao ganh tị với Đinh Nhị Cẩu như thủy triều từng đợt tiếp theo từng đợt, vì thế hắn để cho Đinh Nhị Cẩu ngồi ở đây nhàn rỗi đợi chờ, đây cũng là quyền lực duy nhất hắn có thể sử dụng để cho bỏ tức, vì sao ngu gì mà không sử dụng đây?
Nghe Trọng Hải khích lệ, cho nên Đinh Nhị Cẩu cảm thấy mình nếu muốn ở Hải Dương huyện tiếp tục làm việc, thì phải ở trong huyện một lần nữa tìm kiếm chỗ dựa, mặc dù không thể trở thành chỗ dựa vững chắc của hắn, ít nhất thì cũng không thể giúp đỡ người khác giẫm lên hắn, đây là điều cơ bản nhất .
Vì thế hắn gọi điện cho Hồ Giai Giai hẹn gặp mặt sớm tại ủy ban huyện.
Sáng sớm mới 6 giờ, Đinh Nhị Cẩu đã xuất hiện ở cửa phòng làm việc của Hồ Giai Giai vào lúc ủy ban còn vắng tanh chưa có ai đi làm, trong lúc này Vu Toàn Phương tạm thời cũng chưa có thay đổi người thích hợp, đây cũng là do những năm qua Trịnh Minh Đường độc quyền về tuyển chọn nhân sự trong huyện.
– Chị Giai Giai, chào buổi sáng.
Đinh Nhị Cẩu gõ cửa, cười ha hả nói khi thấy Hồ Giai Giai đã đến sớm hơn bình thường theo lời hẹn của mình, dù sao hai người cũng là thuộc hạ của chung một một lãnh đạo, hơn nữa Đinh Nhị Cẩu đối với Hồ Giai Giai vẫn là rất tôn trọng, bên trong còn mối quan hệ thể xác, cho nên hai nguời xem qua rất là hòa hợp .
– Ồ? Em tới có chuyện gì mà hẹn chị sớm qua vậy?
Hồ Giai Giai có chút kinh ngạc hỏi .
– Nhớ chị chứ có gì đâu, thời gian dài như vậy không có tới thăm chị bất chợt lại nhớ….
Đinh Nhị Cẩu tự nhiên ngồi ở trêи ghế sa lon, vểnh chân lên bắt chéo.
– Hừ, nói bậy gì đấy? Có việc?
– Không có việc gì quan trọng, em đến gặp lãnh đạo báo cáo một số công tác, như thế nào đây? Sắp xếp cho em gặp một chút thôi, em ở nơi xa tới đây cũng không dễ dàng gì.
– Ui trời…chị ở đây cũng không làm chủ được, chủ tịch huyện trưởng có thư ký đấy, tự em đi tìm hắn, họ Hạ .. Hạ Chấn Chấn, hắn ở tại văn phòng trước kia của em đấy, nhưng còn sớm quá bây giờ còn chưa tới đâu, em ngồi đi, uống trà hay là uống cà phê?
– Cái gì cũng được ! À..gần đây trong huyện vẫn thái bình chứ?
Đinh Nhị Cẩu thuận miệng hỏi , đây là một cái thuật ngữ chuyên nghiệp trong chốn quan trường, ý bên trong là hỏi chủ tịch huyện cùng bí thư có đụng độ với nhau hay không? Chỉ cần hai người kia không làm ầm ỷ với nhau, như vậy trong huyện coi như là thái bình…À không, trêи quan trường huyện Hải Dương ai cũng đừng nghĩ sống yên ổn, chẳng qua là Vu Toàn Phương vừa mới lên tạm thời nắm quyền chủ tịch huyện, trước ông ta ổn định gót chân đừng vững mới là điều trọng yếu nhất, đoán chừng trong thời gian này sẽ chưa vội vã nhảy ra làm kinh động đến bất cứ ai.
– Ai ui.. Vu Toàn Phương cũng không phải đèn đã cạn dầu, bây giờ nhìn lại coi như tạm sống yên ổn, ai biết sau này thì sẽ ra sa , cái này khó mà nói chắc được, em nói xem cục diện này có thể có phẳng lặng trong thời gian bao lâu?
Đinh Nhị Cẩu cười cười không nói chuyện, cái này nằm trong dự liệu, sau này Vu Toàn Phương đứng vững gót chân, Hồ Giai Giai cũng sẽ nằm ở trong danh sách được điều chuyển, giống như là Trọng Hải trước kia điều chỉnh Thường Hiểu Xuân vậy, ai cũng không muốn giữ lấy một người thân cận của người tiền nhiệm cả.
Hồ Giai Giai đột nhiên thoáng cái đứng ở trước mặt Đinh Nhị Cẩu, dáng người duyên dáng yêu kiều uyển chuyển này không hấp dẫn ánh mắt của hắn mới đúng là lạ, chỉ thấy trêи mặt của của cô hiện ra ngượng ngùng đỏ ửng, xụ mặt quẹt miệng nhìn hắn chằm chằm.
Bộ váy áo công sở, cái áo sơmi màu trắng tơ tằm ôm sát người, hai nút áo trước ngực rộng mở, lộ ra cái nịt ngực có khảm có đường viền hoa, nâng cao lên đôi bầu иɦũ ɦσα, xuống chút nữa là cái váy màu xám thẫm, phủ đến đến đầu gối, đồng nhất một thân trang phục nghề nghiệp làm cho Hồ Giai Giai toàn thân tản mát ra hương vị dụ dỗ mắt người, đồng thời cái cổ áo rộng mở lại làm cho trêи người cô tản ra một cỗ phong trần mùi vị, khí chất trang nhã cùng ɖâʍ đãng ở trêи người cô hoàn mỹ dung hợp, nghiễm nhiên như trời ban cho hóa thân của ma quỷ.
Thân thể này, bộ ngực này, đôi chân dài này, làm cho Đinh Nhị Cẩu đang ngồi trêи ghế dựa, có chút tâm động, ngửa đầu nhìn Hồ Giai Giai từ trêи xuống dưới dáng người, không tự chủ được hắn nuốt nước miếng một cái, nét mặt đang tươi cười cũng đột nhiên ngừng lại trêи mặt….
Hồ Giai Giai dậm chân nói:
– Đang cười như thế nào lại không cười nữa !
Đinh Nhị Cẩu lại mỉm cười, nhưng đây là nụ cười không hảo ý, hơi hơi híp mắt lại.
Chứng kiến cái nụ cười xấu xa này của hắn, đang chiếm cứ chủ động, Hồ Giai Giai đột nhiên run run một chút, trêи mặt nổi lên có chút thẹn thùng hỏi:
– Em…em muốn làm gì á?
-Chị nói đi, em muốn làm cái gì!
Đinh Nhị Cẩu cười nham nhở, đột nhiên thoáng cái thò tay liền nắm ở eo của cô, hướng vào trong ôm một cái , Hồ Giai Giai cả người liền đổ vào trong ngực của hắn, ngay lúc đó có chút kinh hoảng giãy dụa nói ra:
– Ư…. đem… đem cửa khóa lại cái đã…
Hồ Giai Giai tiếng nhỏ như muỗi kêu truyền đến, Đinh Nhị Cẩu trong lòng hớn hở, trong lòng mơ tưởng tại phòng làm việc của Hồ Giai Giai mỗi ngày tới làm một lần, cảm giác này chắc chắn là rất thích.
Đinh Nhị Cẩu hôn lên trêи mặt Hồ Giai Giai một cái, rồi buông ra, đi tới cầm chìa khóa của cô đi tới khóa trái cửa lại, hắn thoáng ngừng một chút, rồi mới đem Hồ Giai Giai đè vào ghế trêи ngồi, rồi móc ra cây ƈôи ȶɦịt đưa đến bên miệng của cô.
Hồ Giai Giai do dự không chịu há mồm.
Đinh Nhị Cẩu dùng cái đầu khấc quẹt lên bờ môi Hồ Giai Giai vài cái, nhìn trước mắt cây ƈôи ȶɦịt gân xanh lộ ra hù dọa, Hồ Giai Giai cũng có chút muốn đem nó đưa vào trong miệng, nhưng hoàn cảnh văn phòng sắp đến giờ làm lại khiến cho cô hơi do dự…
Dù có do dự thì Hồ Giai Giai cũng đem cái đầu khấc ƈôи ȶɦịt nuốt vào.
Đinh Nhị Cẩu cởi bỏ cúc áo sơmi Hồ Giai Giai, một bên hưởng thụ mỹ nhân dùng miệng bυ" ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt mình, một bên nắn bóp bầu иɦũ ɦσα của cô.
Hắn dùng hai đầu ngón tay văn vê đầu núm иɦũ ɦσα giờ đã nhô cao trở nên cứng rắn …
Không thể không nói ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu thật đúng là càng bυ" ɭϊếʍ nó sẽ càng cứng rắn, mà càng cứng rắn thì Hồ Giai Giai sẽ càng thích …
Nghĩ đến đây Hồ Giai Giai đang quỳ ngay ngắn trước mặt mình bυ" ʍút̼ vào ƈôи ȶɦịt, hắn dùng cái hông mình trước sau hẩy động buộc chặt cây ƈôи ȶɦịt vào sâu bên trong cái miệng Hồ Giai Giai…………….
Một lúc sau hắn đứng lên nói.
– Tốt lắm, chị đứng lên đi, đến cái bàn làm việc đứng lên đưa lưng về phía em…
Hồ Giai Giai đơn giản búi tóc lên cao, mặt trêи cắm một cái kẹp tóc màu trắng hồ điệp, lúc này cô hơi cúi thấp đầu, cái váy vén lên đến quá thắt lưng, chính giữa háng đang mặc một cái quân lót màu xanh lam, cái ʍôиɠ bự tròn trĩnh vẽ lấy đường cong duyên dáng, hướng về phía sau vểnh lên, từ phía sau mơ hồ thấy giữa chân phía trước có mấy sợi lông đen dàu nhú ra khỏi đường viền qυầи ɭót, ẩn ẩn dưới đáy quần một vết loang nhỏ dịch nhờn tiết ra.
Hồ Giai Giai lúc này cũng cảm thấy cái qυầи ɭót của mình đã bị kéo đi xuống, đến trêи trêи cổ chân, cây dướng vật sáp đã thọt vào cái ɦσα ɦuyệt ướt át, thật là phóng túng nhớ đến cái vật kia cứ như vậy cắm vào thân thể của mình.
Đinh Nhị Cẩu cỡi quần xuống, cây ƈôи ȶɦịt cứng rắn đứng thẳng nhét vào ɦσα ɦuyệt, hai tay vịn cái ʍôиɠ Hồ Giai Giai, cô cũng theo hắn tốc độ đâm thọt của dương vậy hắn, giơ cao cái eo, hai tay vịn lây cái bàn, bờ ʍôиɠ trắng noãn cũng dùng sức nhếch lên, Đinh Nhị Cẩu thân mình nghiêng về trước, ƈôи ȶɦịt cứng rắn cắm vào thân thể Hồ Giai Giai, có mấy sợi tóc dài bay tới bên miệng của cô, bờ môi cắn lấy mấy sợi tóc, ánh mắt nhắm lại, cặp иɦũ ɦσα đầy đặn ở trước ngực chớp lên theo nhịp nhấp ƈôи ȶɦịt của Đinh Nhị Cẩu.
– Ưm..ưm…
Vài tiếng rêи rỉ thật dài thấp giọng …
Lúc này cái ʍôиɠ to màu mỡ của Hồ Giai Giai nhổng lên thật cao, đón hùa ƈôи ȶɦịt từ sau đút vào, Hồ Giai Giai biết Đinh Nhị Cẩu thích nhất loại tư thế này, cô đang ở phía sau kϊƈɦ thích vặn vẹo ʍôиɠ bự tuyết trắng, khi cây ƈôи ȶɦịt to xâm nhập thì cái về phía sau nhếch lên, lúc cây ƈôи ȶɦịt to rút ra thì cái ʍôиɠ vặn vẹo vài cái, phối hợp phi thường ăn ý, thời gian độ mạnh yếu canh lấy vô cùng chuẩn xác, đây không phải chỉ là trong thời gian ngắn là có thể ma hợp phối hợp ăn ý như vậy.
– Ai ui… không được… mau… dùng sức…
Hồ Giai Giai ɖâʍ đãng lay động thân mình, bởi vì da thịt hai người va chạm, cái ʍôиɠ bự tạo nên từng đợt sóng thịt, bầu иɦũ ɦσα trắng noãn cũng trước sau cũng lắc lư…
Theo một cỗ dịch nhờn tuôn trào ra ngoài cửa miệng ɦσα ɦuyệt, Hồ Giai Giai vô lực khụy hai chân quì xuống dưới sàn nhà, Đinh Nhị Cẩu biết Hồ Giai Giai đã đến cao trào, chậm rãi lôi ra ƈôи ȶɦịt trơn nhợt ướt dầm dề, hắn đem thân mình Hồ Giai Giai lộn lại, nằm ở trêи người nàng, ƈôи ȶɦịt to lại sáp nhập vào cái lổ ɦσα ɦuyệt chặt khít, đại lực cắm xuống, hai cái đùi Hồ Giai Giai kẹp chặt bên hông của Đinh Nhị Cẩu, hai tay vẫy vung trêи không trung.
– Ai ui..làm chết chị mất…
Rốt cục, dười sự đè nén rêи rỉ “ um..um..” của Hồ Giai Giai ở bên trong cổ họng, Đinh Nhị Cẩu nhìn Hồ Giai Giai bộ dáng cuồng loạn, ƈôи ȶɦịt đã nhẫn nại đến cực hạn, phần eo đau xót, Đinh Nhị Cẩu cũng đạt tới cơn cực kɧօáϊ bùng nổ từng làn một tϊиɦ ɖϊƈh͙ chiếu vào sâu trong miệng t.ử ƈυиɠ Hồ Giai Giai, cô bị bỏng sướиɠ đến mức đầu óc trống rỗng, một loại không thể miêu tả kɧօáϊ hoạt theo sâu từ trong ɦσα ɦuyệt bộc phát ra, nhanh chóng làn tràn đầy khắp toàn thân của cô, Hồ Giai Giai bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ đậm đặc bên trong hoa tâm loạn chiến, một cỗ âm tinh cũng tùy theo mà trào ngược ra, lại đạt tới một cơn cực kɧօáϊ lần nữa..
Kϊƈɦ tình qua đi, hai người ôm nhau hôn môi, Đinh Nhị Cẩu đối Hồ Giai Giai thân thể mê niệm càng tăng, không ngừng vuốt ve thân thể của cô.
Bên trong văn phòng hai người đã mặc quần áo xong, tự dọn dẹp.
Hồ Giai Giai trong thân thể còn lưu lại dư vị cao trào, sắc mặt vẫn có chút hồng nhuận.
Không qua bao lâu, đột nhiên trong hành lang đã có tiếng bước chân, Hồ Giai Giai mới khẩn trương nhìn thoáng qua đồng hồ ở cổ tay, chỉ còn cách có giờ làm việc chỉ có 15 phút , trong lầu bắt đầu có người đến, cô liền vội vàng leo xuống người của Đinh Nhị Cẩu, từ trong cái túi xách ra một xấp giấy, xé đoạn dài đoạn gấp thành khối lập phương lau chùi sạch sẽ ở trêи cái âʍ ɦộ rồi kéo cái qυầи ɭót màu xanh lam lên, buông váy, đem giấy vệ sinh ném cho Đinh Nhị Cẩu ….
Đợi mãi đến lúc 8 giờ sáng, Đinh Nhị Cẩu từ trong cửa sổ mới trông thấy từ dưới lầu Vu Toàn Phương ngồi xe tiến vào trong sân ủy ban huyện, xe chạy đến bậc thang trước ủy ban mới dừng lại, xe còn nổ máy, từ bên tay lái phụ phía trước bước xuống một người tuổi còn trẻ, dưới cánh tay kẹp lấy một cái cặp công văn , nhanh nhẹn bước qua đằng sau đuôi xe, kéo ra cánh cửa xe , Vu Toàn Phương ngẩng đầu ưỡn ngực bệ vệ chui ra khỏi chỗ ngồi, Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm không khỏi thầm tha, cái giá đỡ này không nhỏ ah…
– Lãnh đạo đến rồi, còn không đi báo cáo công tác nhanh lên?
Hồ Giai Giai đứng ở sau lưng Đinh Nhị Cẩu cũng nhìn thấy một màn này, đối với cô, nhìn nhiều lần đã thành quen rồi.
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên quay người, hắn không ngờ Hồ Giai Giai đứng sát gần như vậy, quay người lại vừa vặn đụng phải một cái thật mạnh lên đôi bầu иɦũ ɦσα đầy cõi lòng của cô, Hồ Giai Giai tại không phòng bị chút nào dưới tình huống này, bị hung hăng va vào một phát, trêи đôi chân mang giày cao gót trọng tâm không vững, thoáng cái ngã té ngửa mặt về phía sau, Đinh Nhị Cẩu thật nhanh chụp lấy cái eo nhỏ nhắn Hồ Giai Giai, lúc này thân thể Hồ Giai Giai cách mặt đất chưa tới 10 cm, cái váy bị tốc lên, chính giữa trung gian cái khe hở dù ẩn núp bên trong cái qυầи ɭót nhưng vẫn thất một đốm loang to hỗn hợp chất lỏng của cuộc giao cấu vừa rồi tích tụ bên dưới đáy quần thật là chết người, nhưng tư thế này không có tiếp tục bao lâu, bởi vì trong hành lang truyền đến nhiều tiếng bước chân, Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem Hồ Giai Giai đở dậy, lui về sau một bước.
Hồ Giai Giai nói đùa:
– Chạy cái gì , còn sợ chị ăn em?
– Không phải… chị ăn em thì không sợ, em chỉ sợ chị đánh em.
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói, cái này ngược lại là có thật, Đinh Nhị Cẩu là có trãi qua giáo huấn như vậy đấy, cho nên kịp thời chạy đi là cử chỉ sáng suốt .
Hắn chạy đi ngay đến trước chỗ văn phòng của Vu Toàn Phương xếp hàng chờ đợi triệu kiến, bởi vì hắn thấy ở văn phòng chủ tịch huyện cũng có nhiều người rồi.
– Xin chào Hạ thư ký, tôi là chủ tịch trấn Độc Sơn Đinh Trường Sinh, có việc đến báo cáo với chủ tịch huyện, hiện tại chủ tịch có rãnh không?
Đinh Nhị Cẩu tận lực giữ lấy một loại tư thái khiêm tốn, trước đó chẳng có bao lâu, chính mình còn ngồi ở vị trí chỗ này, không có nghĩ rằng lúc này mình đổi lại thành loại người cầu kiến kia, thế sự khó liệu, ai dám nói trước được….
– À.. ông chờ một chút đi, chủ tịch huyện đang bận đấy.
Hạ Chấn Chấn chỉ nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu cũng không nói gì khác thêm
– Vậy cũng được, tôi chờ một lát.
Đinh Nhị Cẩu rất tự giác, đi đến cái ghế dựa gần đó ngồi xuống, cầm lấy tờ báo nhân dân nhật báo nhìn xem, không thể không nói đến tờ nhân dân nhật báo thực sự có trình độ viết lách về chính trị , cho nên trước kia Đinh Nhị Cẩu cũng có xem, nhưng không có quá nhiều thời gian, còn bây giờ thì không giống với lúc trước, tại trấn, mỗi ngày vào buổi tối hắn phải nghe tin tức radio cùng xem tờ nhân dân nhật báo, chỉ cần nắm được tin tức truyền thông hai thứ này thì chính sách sẽ hiểu rõ, tại đất nước này không dám nói là vô địch đấy, nhưng ít ra ngươi cũng sẽ không lỗ lả .
Hạ Chấn Chấn không phải là không biết Đinh Nhị Cẩu, tất cả mọi người đều làm chung ở ủy ban huyện, hơn nữa Đinh Nhị Cẩu là ai chứ? Đó là người đã từng dám đánh Trịnh Tam Gia lưu manh, con trai của bí thư Trịnh Minh Đường, đã vậy tại phía Bắc khu trung tâm mua bán, còn bắt được kẻ hiềm nghi phạm tội trong vụ án Cổ Thành Lượng bị bạo tạc nổ tung, nếu như những chuyện này còn có chút chưa biết rõ, thì chuyện làm con đường mới kết nối với quốc lộ 220 cũng phải nghe nói qua chứ, trong huyện có lời đồn đại là làm con đường mới đó chính là suy nghĩ sớm nhất mà Đinh Trường Sinh đã đề nghị làm, những chuyện này nếu cho là thổi phồng đồn đãi đi nữa, thì chuyện Đinh Nhị Cẩu tuổi còn trẻ đã làm đến chức vụ chủ tịch trấn, đây không phải là giả, cho nên trong nội tâm của Hạ Chấn Chấn, ước ao ganh tị với Đinh Nhị Cẩu như thủy triều từng đợt tiếp theo từng đợt, vì thế hắn để cho Đinh Nhị Cẩu ngồi ở đây nhàn rỗi đợi chờ, đây cũng là quyền lực duy nhất hắn có thể sử dụng để cho bỏ tức, vì sao ngu gì mà không sử dụng đây?