Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Buổi tối nhớ hầu hạ cho tốt

Ngày đăng: 22:17 16/02/21

Đinh Nhị Cẩu dừng xe bước chậm tại giữa ruộng, dạo chơi rồi thấy từ xa xa có căn nhà bạt dùng để ươm giống vây lại thành cái lều, vén cái bức mành liền bước vào, nhưng sau khi đi vào mới phát hiện mình như vậy tùy tiện xông tới thật sự là có chút đường đột, bởi vì có một người đàn bà mồ hôi đầm đìa đang ôm rơm rãi dọc ra trêи luống đất, chuẩn bị ươm cây giống, trêи người chỉ có mặc cái thun lá, bên dưới càng hấp dẫn hơn, một cái quần lững quá ngắn, cặp đùi trơn bóng lỏa lồ bên ngoài, có thể bởi vì trường kỳ lao động, trêи cặp đùi cơ bắp săn chắc, thể hình khỏe đẹp cân đối vô chừng..

Đi đường còn xuất mồ hôi, huống chi là bên trong cái nhà bạt leo lên cây rơm lấy từng bó rơm rồi lại đi tới đi lui, Ngô Phượng Anh một thân đổ đầy mồ hôi, quần áo đều dán dính trêи da thịt, đồng thời Ngô Phượng Anh lại mặc cái áo thun lá màu trắng, trước ngực bị mồ hôi làm cho ẩm ướt trở nên trong suốt, tựa hồ thân trêи chỉ mặc có cái áo lọt ngực màu da người, trêи đỉnh đầu của cái áօ ɭót, hai đầu núm иɦũ ɦσα đội lên ở bên trong hằn cao nhô ra, nên nhìn thấy rất rõ ràng, chỉ tiếc là Ngô Phượng Anh mặc cái quần lững tuy vải có mỏng nhưng là màu sậm nên cho dù chung quanh háng có ướt mồ hôi, nhưng Đinh Nhị Cẩu tối đa chỉ có thể nhìn thấy hình dáng của cái qυầи ɭót mà thôi..

– Ai da..chủ tịch Đinh làm mà lại đến nơi này…

Ngô Phượng Anh muốn đi đến cầm lấy quần áo dài mà cô đang để ở mé vách, nhưng mà Đinh Nhị Cẩu lại đứng ở gần đó, chẳng qua là cô không ngờ sẽ có người tiến đến, nên giữa trưa trời nóng mới cỡi ra mặc lấy bộ đồ này, bây giờ lại gặp chủ tịch trấn, đã vậy Dương Tỷ Yên cái kia chết tiệt từng nói với mình chủ tịch trấn trấn để ý đến cô, còn lão bí thư thôn thì lại hứa hẹn, chuyện sau này nếu có hai con ngoài kế hoạch, sẽ không làm khó dễ thật là mê hoặc.

– Uả sao chỉ có mình chị làm? Còn chồng của chị đâu rồi?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Hắn… đi ra ngoài thành làm việc, tôi tự mình gieo trồng thử xem, cũng không biết có được hay không, à..chủ tịch Đinh… ở ngoài ruộng đồng này nắng nóng, hay là chúng ta về thôn nói chuyện đi.

– Không sao đâu, để tôi giúp chị lấy rơm xuống giùm.

– Chuyện này không thể được, cậu là chủ tịch trấn, tôi làm sao dám ah.

Ngô Phượng Anh liền vội vàng cự tuyệt nói ra.

– Được rồi, tôi cũng là xuất thân từ nông thôn đi ra ngoài, thật lâu chưa có từng làm lại những công việc như thế này, cứ để cho tôi thử một lần.

Dứt lời, Đinh Nhị Cẩu vén lên gấu quần, bước tới dựa tấm gỗ ngắn vào câu rơm rồi bắt đầu rút lấy từng bó rơm chuyền, sau khi kết hôn Ngô Phượng Anh cứ nghĩ rằng mình không thể nào biết cảm giác nhìn đến một người đàn ông khác mà tim đập rộn lên, nhưng giây phút này, Ngô Phượng Anh quả thật cảm thấy trái tim thình thịch nhảy loạn, đây quả thực giống như là tần suất luyến ái vậy! Ý Thức được chính mình đối Đinh Nhị Cẩu cũng có chút động tâm, nhưng bởi vì dù sao cô cũng là đàn bà có chồng, cho nên cho dù như thế nào, Ngô Phượng Anh cũng không dám có biểu hiện ra ngoài vẻ mặt mà cứ im lặng làm việc. …….

Mỗi khi Ngô Phượng Anh cúi người xuống rại rơm trêи luống, Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn qua cảm thấy tư thế của cô giống như là mời gọi hắn từ phía sau lấy ƈôи ȶɦịt cắm đi vào, ngẫu nhiên Ngô Phượng Anh biên độ khom người quá lớn, lưng quần cái qυầи ɭót của nàng lộ ra một chút, nhìn cái qυầи ɭót cũng ướt mồ hôi dính sát vào da, ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu liền cứng rắn không chịu được, nuốt nước miếng, ɖu͙ƈ hỏa đốt người Đinh Nhị Cẩu liền vội vàng rút rơm, cũng không dám liếc mắt nhìn Ngô Phượng Anh nữa, hắn chỉ sợ mình sẽ hóa thân làm cầm thú đem Ngô Phượng Anh đè xuống đống rơm mà làm bậy.

Nhưng khi lúc Ngô Phương Anh đi tới ôm rơm, Đinh Nhị Cẩu vẫn là nhịn không được, cho nên mỗi lần cô xoay người, khẽ cong eo, cổ áo của cô liền tự nhiên rộng mở, hai bầu иɦũ ɦσα trĩu xuống khiến cho Đinh Nhị Cẩu nhìn như mất hồn vía, hắn nhìn có chút thất thần, ngay lúc lúc đó miếng gỗ kê để hắn kê chân leo lên bị trượt lấy, Đinh Nhị Cẩu một tay đã bắt được tấm ván gỗ, cho nên cả người hắn đều từ từ nghiêng qua về phía bên phải, ngã nhào xuống….

Vừa mới nghe được tiếng động khác lạ, Ngô Phượng Anh đang khom người liền ngẩng đầu lên, thấy cả người hắn trọng tâm mất thăng bằng đều rơi xả xuống kèm theo đống rơm cũng tuôn xuống, Ngô Phượng Anh sợ hãi không phản ứng kịp thì hắn đã nằm đè trêи người cô, đẩy ngã cô nằm úp xuống, rơm cũng phủ kín đầy trêи mặt đất.

Ngô Phượng Anh hoàn toàn không biết Đinh Nhị Cẩu có bị gì không, nhưng khi cô ngã thì mới phát giác bốn phương tám hướng đều có rơm phủ chống đỡ chung quanh, mà… thân dưới của cô thì mềm mại đầy rơm giống như là cái nệm!

Ngô Phượng Anh chưa tỉnh hồn lại hỏi:

– Chủ tịch Đinh..cậu có thương tổn gì không?

– Không.

Ngô Phượng Anh muốn đứng lên, nhưng hắn còn nằm đè trêи ʍôиɠ cô, cái đầu của hắn kê ngay ngã ba bên dưới háng cô, mùi mồ hôi, mùi ẩm thấp từ cái âʍ ɦộ của Ngô Phượng Anh bay xộc thẳng vào mũi Đinh Nhị Cẩu, còn cô liền vội vàng hướng về phía trước bò đi, trong quá trình bò, thì rất đáng tiếc là đôi tay của Đinh Nhị Cẩu đã để hai bên hông cô mạnh mẽ kéo hướng về phía dưới.

Cái quần của Ngô Phượng Anh dây lưng quần là dây thun, loại này rất dễ để tuột ra, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu lôi kéo như vậy, cái quần lửng của Ngô Phượng Anh căng chùng rồi bị giật xuống, cái ʍôиɠ lớn bạo lộ tại trước mắt Đinh Nhị Cẩu, mà ngay cả bộ phận sinh ɖu͙ƈ, bởi vì hai chân đang khép lại có vẻ càng thêm đầy đặn phồng lên cũng bị Đinh Nhị Cẩu thấy được…….

A… nơi cái lổ nhỏ này chính là nơi phát nguyên mạng sống con người, đó cũng là nơi màu mỡ sông nước có thể làm cho đàn ông điên cuồng, Đinh Nhị Cẩu Nhất hưng phấn nhìn chằm chằm cái âʍ ɦộ của Ngô Phương Anh bắt đầu tưởng tượng, chính mình muốn đem cây ƈôи ȶɦịt cắm vào trong mật huyệt này, tìm kiếm một chút thân thể vi diệu của người đàn bà, cẩn thận quan sát nhìn một chút xem Ngô Phương Anh có nhiệt tình như lửa, mà không phải giống như vừa rồi cứ liếc nhìn như chuồn chuồn lướt nước rồi thôi ….

Đinh Nhị Cẩu bàn tay đã thọc vào đến giữa hai chân Ngô Phương Anh, tại đây là nơi mềm mại nhất, hắn ôn nhu xoa nắn trêи bộ phận sinh ɖu͙ƈ cách cái qυầи ɭót, Ngô Phương Anh hai chân khẽ dùng lực kẹp lấy tay Đinh Nhị Cẩu, đồng thời thân thể nhẹ nhàng run rẩy, Đinh Nhị Cẩu trêи đầu ngón tay đã cảm thấy cái khe thịt âʍ ɦộ của cô đã ướt át nóng ấm dinh dính loang ra làn vải tơ mỏng, bàn tay hắn tiến vào bên trong qυầи ɭót của Ngô Phương Anh, trực tiếp mò tới đám lông nhung đen trêи cái mu, xoa nắn hai bên mép ngoài mập mạp, duỗi tới giữa cái khe thịt hở, hắn đã thấy được chỗ đó vừa ướt vừa trơn…..

Đinh Nhị Cẩu đem cái qυầи ɭót Ngô Phương Anh kéo xuống, cái ʍôиɠ hai bên mảnh thịt nhếch lên, đám lông âʍ ɦộ của Ngô Phương Anh chỉ sinh trưởng ở trêи gò mu, bên dưới mọc thưa thớt, từ hai bên mép ngoài xuống mãi cho đến hậu môn đều sạch sẽ lưa thưa có vài cọng lông màu đen nhạt, từ phía sau nhìn cái lổ hậu môn màu phấn hồng kiều nộn ướt át, Đinh Nhị Cẩu cũng đã rất sốt ruột, đem khoá quần kéo xuống, móc cây ƈôи ȶɦịt ra, đỉnh cửa miệng ɦσα ɦuyệt ướt át, hai tay vịn lấy cái ʍôиɠ Ngô Phương Anh hướng lên rồi, Ngô Phương Anh hai tay chống ở dưới mặt đất, cái ʍôиɠ dùng sức nhếch lên….

– Ưm…đang là ban ngày…chủ tịch Đinh…ưm….mắc cở..chết người…um…

Đinh Nhị Cẩu không nói gì thân thể nghiêng về phía trước, ƈôи ȶɦịt cứng rắn nương theo lấy hai chân Ngô Phương Anh, rung động cắm đâm đi vào thân thể Ngô Phương Anh…

Thân thể Ngô Phương Anh chấn động, tóc dài rối tung bay tán loạn rồi, hai cái mũi chân nho nhỏ cũng vểnh lên mà bắt đầu, đôi mắt nhắm lại, cặp иɦũ ɦσα đầy đặn ở trước ngực lắc lư….

Cái qυầи ɭót Ngô Phương Anh đang bó chặc lên ở đầu gối, hai chân kẹp lại, bên dưới cái âʍ ɦộ càng là chặt chẽ, theo cây ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu đút vào, Ngô Phương Anh thân thể đã bị kϊƈɦ thích không phải là rêи rỉ là có thể phát tiết được, cổ họng ở bên trong kềm nén “ um à..um..”, lại làm cho Đinh Nhị Cẩu linh hồn thêm lạc lối, ở bên dưới ƈôи ȶɦịt đại lực rút ra đút vào ở trong ɦσα ɦuyệt Ngô Phương Anh, tiếng nước “ ọp ẹp ..” từ nơi hai người giao hợp truyền ra.

Ngô Phương Anh giống đang bơi vậy, toàn bộ thân trêи đã nằm bẹp xuống, hai tay cánh tay hướng ra hai bên vươn ra, màu trắng cái áo thun lá cũng cuốn cao đến vai, lộ ra phía sau lưng bóng loáng, cái ʍôиɠ thì nhếch vễnh lên, cái ɦσα ɦuyệt ướt sũng đều đều phát ra tiếng ma sát của hai bộ phận sinh ɖu͙ƈ va chạm vào nhau…

Đinh Nhị Cẩu hai tay tiếp tục giữ lấy phần hông Ngô Phương Anh, dùng sức vận động, nhận thức được người đàn bà khêu gợi đang ở dưới háng mình run rẩy rêи rỉ… .

Ngô Phương Anh chỉ cảm thấy bên trong ɦσα ɦuyệt kɧօáϊ cảm càng ngày càng mãnh liệt, dịch nhờn bài tiết như vỡ đê hồng thủy tiết ra, một loại kɧօáϊ cảm tội lỗi phi thăng lên, tấm trí thấy thẹn với người chồng lặng lẽ biến mất, thân thể theo bản năng uốn éo láy động…………………

Sau một hồi điên cuồng, đôi mắt Đinh Nhị Cẩu như bốc hỏa, ƈôи ȶɦịt đâm vào càng lúc càng mạnh, sau một trận cuồng động thì nồng đặc tϊиɦ ɖϊƈh͙ đã phún bắn rót vào ở chỗ sâu trong ɦσα ɦuyệt của Ngô Phương Anh….

– Á…a…..a….

Nương theo khi Đinh Nhị Cẩu xuất tinh, rêи lên hơi dài, thân thể Ngô Phương Anh cuồng nhiệt kϊƈɦ tình dùng sức nhếch lên mũi chân, bên trong cổ t.ử ƈυиɠ không ngừng co rút, một làn chất lỏng âm tinh ấm áp trùng kϊƈɦ ngược về đầu khấc ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu………..

Lúc Đinh Nhị Cẩu rút cây ƈôи ȶɦịt ướt sũng ra khỏi ɦσα ɦuyệt, một dòng màu ngà sữa tϊиɦ ɖϊƈh͙ hỗn hợp theo từ chính giữa hai mép nhỏ âʍ ɦộ sung huyết sưng phồng của Ngô Phương Anh trào theo ra, hướng về phía dưới hai đùi cô chảy xuôi, khi Đinh Nhị Cẩu ly khai thân thể của Ngô Phương Anh, thì cô cũng đã mềm nhũn tê liệt nằm úp xuống rồi….

Từ xa xa đã vang vọng tiếng gọi ới à của một người phụ nữ…

Rất nhanh, Ngô Phương Anh đã nhổm dậy ngồi thở dốc trong chốc lát, chẳng nói chẳng rằng bắt đầu mặc lại cái qυầи ɭót cùng cái quần lửng, rồi lật đật quay trở lại đằng sau những luống đất, sửa sang lại quần áo một chút, nghiêm chỉnh đâu đó rồi tiếp tục rãi rơm lên những luống đất….

Đinh Nhị Cẩu dưới đáy lòng một cỗ ɖu͙ƈ hỏa đã phát tiết hoàn toàn tiêu tán, hài lòng xoay người chỉnh sửa lại quần áo, cũng đứng ở bên cạnh cây rơm chậm rãi sắp xếp gọn ghẽ những bó rơm vung vãi…

Không lâu, từ bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân đến gần, tấm mành lại bị xốc lên, lần này vào không phải ai xa lạ, chính là Dương Tỷ Yên.

Dương Tỷ Yên vừa vào thì trông thấy Ngô Phương Anh đang ngồi rãi rơm trêи luống đất, Đinh Nhị Cẩu thì đứng ở bên cạnh cây rơm đang sắp xếp, cô nhìn thấy hai người trêи mặt đều đỏ bừng, trong lòng có mối nghi ngờ…

Dương Tỷ Yên liền cười trêu nói:

– Ai ui sao chủ tịch trấn đến rồi mà cũng không đi vào trong thôn, hóa ra là ở tại nơi trời nắng nóng như thế này giúp người, còn mảnh đất bên kia của chị, lúc nào thì cậu cũng qua giúp nhổ bớt cỏ đây?

– Ngày đó không phải mới vừa giúp chị nhổ bớt cỏ sao, bây giờ tại sau lại mọc cỏ lại rồi?

Đinh Nhị Cẩu cũng không phải kẻ chịu nhịn, buổi tối ngày hôm ấy hai người điên loan đảo phượng, trước khi đi Đinh Nhị Cẩu còn nhổ trêи cái gò mu âʍ ɦộ của Dương Tỷ Yên một sợi lông đen, lần này nói ra, khiến Dương Tỷ Yên da mặt một thoáng đỏ lên.

– À.. Phượng Anh a…hôm nay chủ tịch Đinh khổ cực như vậy giúp em, buổi tối em phải cố gắng hầu hạ một thoáng chủ tịch Đinh đấy nhé .

– Chị dâu, chị nói cái gì vậy?

Ngô Phượng Anh vừa ăn vụng xong lập tức lúng túng.

– Ai ui, mặt còn đỏ nữa, ý chị nói là em làm mấy món thức ăn ngon chiêu đãi chủ tịch Đinh, xem em nghỉ đến chuyện gì vậy… .

Dương Tỷ Yên lại tiếp tục cười trêu nói.

Ngô Phương Anh ngồi im ở nơi đó, một dòng hỗn hợp tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ trong cái ɦσα ɦuyệt hướng về phía dưới chậm rãi chảy ra dinh dính khó chịu, thân thể vừa mới hưng phấn thỏa mãn, dưới cái áo thun lá, hai đầu núm иɦũ ɦσα vẫn còn cứng rắn dựng đứng thẳng trước chưa tan…..