Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Hoang mang lo sợ
Ngày đăng: 22:18 16/02/21
CHƯƠNG 492: HOANG MANG LO SỢ.
Từ khi Khấu Đại Bằng bị mang đi, Tần Nga Hương cũng rất hoảng sợ nơm nớp âu lo, vì cô biết rõ, chắc chắn là bởi vì chuyện hối lộ số tiền thông qua cái chặn giấy Ngọc Kỳ Lân, chuyện này mình làm rất kín đáo, tất cả đều là mình một tay sắp xếp, nếu Khấu Đại Bằng ở bên trong khai ra là do mình, đút lót 10 vạn nguyên, thì xem như là chuyện ván đã đóng thuyền, cho nên nàng tranh thủ thời gian báo cho vợ của Khấu Đại Bằng biết, hi vọng cô ấy có thể tìm mối quan hệ quen biết để cứu lấy Khấu Đại Bằng thoát ra, nếu được như vậy thì ít nhất mình cũng không có bị sao .
– Chủ nhiệm Tần…chủ nhiệm Tần?
Đinh Nhị Cẩu vừa bước vào cửa văn phòng, đã nhìn thấy Tần Nga Hương đang ngồi ngẩn người ra, hắn kêu hai tiếng mới khiến cho Tần Nga Hương phục hồi tinh thần lại .
– Chủ tịch Đinh.. sao cậu lại có thời gian rảnh mà tới đây vậy ?
Đinh Nhị Cẩu đã không chút khách sáo ngồi ở ghế đối diện với nàng.
– Nếu tôi không trở lại đây, thì e rằng chú của tôi lại biến thành một Tôn Quốc Cường khác, chủ nhiệm Tần, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ? Chị có biết không?
Đinh Nhị Cẩu không có thời gian cùng cô kéo dài thời gian, tất cả mọi chuyện đều là gọn gàng dứt khoát, có cái gì thì nói cái đó.
– Chủ tịch Đinh, đây là ý gì ? Khấu Đại Bằng là lãnh đạo, chị làm sao biết chuyện của ông ta ? Cậu hỏi câu này, chẳng khác nào là ý nói việc Khấu Đại Bằng bị bắt là do chị vậy.
Tần Nga Hương cũng không phải là con cừu, bắt đầu lớn tiếng kêu la.
– Hừ… cho dù chị có lớn tiếng nói gì đi nữa, thì người trong ủy ban trấn này cũng biết rỏ, chủ nhiệm Tần …tôi không biết trong này chị có dính líu hay không, nhưng đó là chuyện của chị, tôi cũng không muốn quan tâm, tôi chỉ biết là hiện tại chú của tôi vừa mới bị mang đi, thì chị muốn áp dụng biện pháp có thể cứu cho cả chính chị bằng cách thông qua gọi điện thoại cho thím của tôi mật báo, còn bây giờ ở chỗ này lại than van như là vô can , đoán chừng vào thời điểm người của ủy ban thanh tra kỷ luật kiếm đến chị cũng không lâu lắm đâu.
Đinh Nhị Cẩu nói từng từ uy hϊế͙p͙ như trực chỉ đâm thẳng vào tim gan của Tần Nga Hương, kỳ thật cô bây giờ đang lo lắng Khấu Đại Bằng sẽ đem cô khai ra, dù sao, chủ ý là do nàng đưa ra, hơn nữa trong toàn bộ quá trình phần lớn hành vi hối lộ là chính nàng tham dự áp dụng, nếu thật là truy cứu tới cùng, thì nàng khỏi phải nghĩ đến chuyện trốn thoát được .
Tần Nga Hương tức giận quay về chỗ ngồi ở bàn làm việc của mình, nhưng trêи khuôn mặt sự lo lắng đã bộc lộ ra, những cử chỉ biểu lộ này đều không qua được mắt của Đinh Nhị Cẩu, hắn nghĩ thầm trong đầu :
‘’ Xem ra Khấu Đại Bằng thật đúng là cùng Tần Nga Hương có liên quan, chứ nếu không có gì thì Tần Nga Hương sẽ không có biểu lộ như vậy.’’
Hắn liền nói :
– Chú Khấu đối với tôi có thể nói là ân trọng như núi, ông ta có việc, tôi không có thể khoanh tay đứng nhìn, chủ nhiệm Tần …tôi hi vọng chị cũng thấy rõ tình thế, nếu ở đây chị còn chậm trễ giây phút nào, thì sự tình rất có thể sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, tôi cũng không muốn nói nhiều, chuyện chị cùng chú của tôi đã làm qua cái gì, thì trong lòng chị tinh tường, tôi đề nghị chị mau chóng áp dụng hành động, cái gì nên cắt đứt thì cắt đứt, cái gì nên vứt bỏ thì vứt bỏ, đừng để chuyện này liên lụy đến chú Khấu, bằng không mà nói, tôi tuyệt đối sẽ không để chị yên đâu.
Đinh Nhị Cẩu lời nói hung dữ như đánh vào ʍôиɠ của Tần Nga Hương, trước giờ chưa từng có người nào dám nói chuyện với cô như vậy, cho dù là Khấu Đại Bằng cũng không có .
Lúc Tần Nga Hương muốn nói gì đó thì Đinh Nhị Cẩu đã ra khỏi cửa, cũng không biết hắn đi đâu, cô hung hãn dậm chân một cái, nhưng thấy vừa rồi Đinh Nhị Cẩu nói không phải là không có đạo lý, sau khi đứng định thần lại, cô thông báo người chuẩn bị cho cô một chiếc xe, tự mình lái xe đi lên trêи huyện, đúng vậy, bây giờ là thời khắc mấu chốt, không thể nào lơ là được.
Đinh Nhị Cẩu bước ra khỏi ủy ban thị trấn, liền lái xe đến nhà của Triệu Hinh Nhã, trong nhà chỉ có Triệu Hinh Nhã một người, Khấu Oánh Oánh đi học, không ở nhà, Triệu Hinh Nhã lúc này tâm trạng như là một con kiến bò trêи chảo nóng, không ngừng đi tới đi lui trong nhà, cô cũng không biết chồng mình bởi vì chuyện gì mà bị mang đi…
– Chào thím, chỉ một mình thím ở nhà à?
Đinh Nhị Cẩu trong tay còn cầm một túi xách hoa quả, vẫn giống thường ngày cười hì hì .
– Ai da.. Trường Sinh, cháu có thể đã tới thím mừng quá, chuyện gấp rút chết muốn chết thím rồi, chú của cháu bị xảy ra chuyện gì? Cháu đã hỏi chưa?
– Thím đừng có vội quá, ngồi xuống… ngồi xuống, thím có sốt ruột quá cũng đâu có giải quyết được cái gì, cháu đã hỏi qua, không có chuyện gì lớn, thím cứ yên tâm đi.
Triệu Hinh Nhã khi thấy Đinh Nhị Cẩu vào, lập tức bước lên nắm lấy tay của hắn, trong lòng bàn tay của cô tươm đầy mồ hôi, sờ lên dinh dính, cũng biết là Triệu Hinh Nhã lo lắng tới cực điểm .
– Thật không có sao? Cháu hỏi ai vậy, người nào nói?
Triệu Hinh Nhã vẫn là rất khẩn trương, một bên lôi kéo tay Đinh Nhị Cẩu ngồi xuống sát bên cạnh hắn trêи ghế sa lon, Triệu Hinh Nhã đầu óc đã rối loạn, bình thường thì sẽ là không có xảy ra chuyện ngồi như thế này đâu, dù sao cháu trai cùng với thím vẫn có chút khác nhau, huống chi con gái của cô đối với Đinh Trường Sinh trong lòng đang có ý niệm.
– Cháu có đến ủy ban thị trấn, hỏi người trong đó, hình như chuyện này chủ nhiệm văn phòng đảng ủy biết rõ, cho nên cháu tìm cô ấy, hỏi qua tình huống, đoán chừng là cùng với vụ án bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường có liên quan, chú Khấu cùng với bí thư huyệnTrịnh Minh Đường qua lại với nhau tương đối gần, nếu không có liên quan gì đến công trình làm đường thì sẽ không có sao, chú Khấu cũng không phải là loại người không biết đúng sai.
– Hừ, nếu y nắm chắc, thì đâu có bị mang đi, còn nữa, Trường Sinh.. cháu nói cho thím biết, y và chủ nhiệm văn phòng đảng ủy kia là có quan hệ gì đó có phải hay không?”
– Chủ nhiệm nào vậy thím?
Đinh Nhị Cẩu nghe xong thấy không ổn rồi, xem ra Triệu Hinh Nhã đã có lòng nghi ngờ, đàn bà nếu là đã có lòng nghi ngờ, thì coi như là dấu diếm không nổi, nhưng việc này hắn vẫn không thể nào nói rỏ, chứ nếu Khấu Đại Bằng một khi quay trở lại, không vặt lông hắn mới là lạ…
– Cái kia họ Tần đấy, người phụ nữ gọi điện thoại cho thím..
– Chuyện này, cháu không rõ ràng lắm, nhưng thím phải tin tưởng chú, chú không có làm lỗi với thím bất cứ chuyện gì đâu.
Đinh Nhị Cẩu có ý đồ che đậy kín chuyện quan hệ nam nữ của Khấu Đại Bằng.
– Ừm… cháu cũng không cần che lấp, thím cũng biết, thời điểm trước kia đã cùng với một nữ cảnh sát đã không minh bạch, hiện tại lại cùng nữ chủ nhiệm này cũng không minh bạch, thím cũng nhìn thấu, cháu không cần nói nữa, thím cũng đã biết hết rồi.
Nghe qua Đinh Nhị Cẩu đổ mồ hôi, cái này Triệu Hinh Nhã thật đúng là thần thông quảng đại, Khấu Đại Bằng cùng với Điền Ngạc Như xem như cô rõ ràng cũng biết, vậy mà vẫn án binh bất động thời gian dài như vậy, qua vấn đề này không thể không khiến Đinh Nhị Cẩu có chút thay đổi cách nhìn về Triệu Hinh Nhã.
– Thím à.. những chuyện như thế có thể là có người bịa đặt vu oan cho chú của cháu, chắc thím cũng biết là công tác luôn gặp nhiều khó khăn, không loại trừ có người đố kỵ chú, bịa đặt hãm hại thì chuyện vẫn phải có.
– Trường Sinh, cháu cũng không cần nói, thím nắm chắc hiểu rỏ, nhưng bây giờ thì vân đề chúng ta nên làm cái gì đây?
Triệu Hinh Nhã nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu, cô hiện tại đã không biết phải làm sao về chuyện Khấu Đại Bằng bị mang đi …
Từ khi Khấu Đại Bằng bị mang đi, Tần Nga Hương cũng rất hoảng sợ nơm nớp âu lo, vì cô biết rõ, chắc chắn là bởi vì chuyện hối lộ số tiền thông qua cái chặn giấy Ngọc Kỳ Lân, chuyện này mình làm rất kín đáo, tất cả đều là mình một tay sắp xếp, nếu Khấu Đại Bằng ở bên trong khai ra là do mình, đút lót 10 vạn nguyên, thì xem như là chuyện ván đã đóng thuyền, cho nên nàng tranh thủ thời gian báo cho vợ của Khấu Đại Bằng biết, hi vọng cô ấy có thể tìm mối quan hệ quen biết để cứu lấy Khấu Đại Bằng thoát ra, nếu được như vậy thì ít nhất mình cũng không có bị sao .
– Chủ nhiệm Tần…chủ nhiệm Tần?
Đinh Nhị Cẩu vừa bước vào cửa văn phòng, đã nhìn thấy Tần Nga Hương đang ngồi ngẩn người ra, hắn kêu hai tiếng mới khiến cho Tần Nga Hương phục hồi tinh thần lại .
– Chủ tịch Đinh.. sao cậu lại có thời gian rảnh mà tới đây vậy ?
Đinh Nhị Cẩu đã không chút khách sáo ngồi ở ghế đối diện với nàng.
– Nếu tôi không trở lại đây, thì e rằng chú của tôi lại biến thành một Tôn Quốc Cường khác, chủ nhiệm Tần, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ? Chị có biết không?
Đinh Nhị Cẩu không có thời gian cùng cô kéo dài thời gian, tất cả mọi chuyện đều là gọn gàng dứt khoát, có cái gì thì nói cái đó.
– Chủ tịch Đinh, đây là ý gì ? Khấu Đại Bằng là lãnh đạo, chị làm sao biết chuyện của ông ta ? Cậu hỏi câu này, chẳng khác nào là ý nói việc Khấu Đại Bằng bị bắt là do chị vậy.
Tần Nga Hương cũng không phải là con cừu, bắt đầu lớn tiếng kêu la.
– Hừ… cho dù chị có lớn tiếng nói gì đi nữa, thì người trong ủy ban trấn này cũng biết rỏ, chủ nhiệm Tần …tôi không biết trong này chị có dính líu hay không, nhưng đó là chuyện của chị, tôi cũng không muốn quan tâm, tôi chỉ biết là hiện tại chú của tôi vừa mới bị mang đi, thì chị muốn áp dụng biện pháp có thể cứu cho cả chính chị bằng cách thông qua gọi điện thoại cho thím của tôi mật báo, còn bây giờ ở chỗ này lại than van như là vô can , đoán chừng vào thời điểm người của ủy ban thanh tra kỷ luật kiếm đến chị cũng không lâu lắm đâu.
Đinh Nhị Cẩu nói từng từ uy hϊế͙p͙ như trực chỉ đâm thẳng vào tim gan của Tần Nga Hương, kỳ thật cô bây giờ đang lo lắng Khấu Đại Bằng sẽ đem cô khai ra, dù sao, chủ ý là do nàng đưa ra, hơn nữa trong toàn bộ quá trình phần lớn hành vi hối lộ là chính nàng tham dự áp dụng, nếu thật là truy cứu tới cùng, thì nàng khỏi phải nghĩ đến chuyện trốn thoát được .
Tần Nga Hương tức giận quay về chỗ ngồi ở bàn làm việc của mình, nhưng trêи khuôn mặt sự lo lắng đã bộc lộ ra, những cử chỉ biểu lộ này đều không qua được mắt của Đinh Nhị Cẩu, hắn nghĩ thầm trong đầu :
‘’ Xem ra Khấu Đại Bằng thật đúng là cùng Tần Nga Hương có liên quan, chứ nếu không có gì thì Tần Nga Hương sẽ không có biểu lộ như vậy.’’
Hắn liền nói :
– Chú Khấu đối với tôi có thể nói là ân trọng như núi, ông ta có việc, tôi không có thể khoanh tay đứng nhìn, chủ nhiệm Tần …tôi hi vọng chị cũng thấy rõ tình thế, nếu ở đây chị còn chậm trễ giây phút nào, thì sự tình rất có thể sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, tôi cũng không muốn nói nhiều, chuyện chị cùng chú của tôi đã làm qua cái gì, thì trong lòng chị tinh tường, tôi đề nghị chị mau chóng áp dụng hành động, cái gì nên cắt đứt thì cắt đứt, cái gì nên vứt bỏ thì vứt bỏ, đừng để chuyện này liên lụy đến chú Khấu, bằng không mà nói, tôi tuyệt đối sẽ không để chị yên đâu.
Đinh Nhị Cẩu lời nói hung dữ như đánh vào ʍôиɠ của Tần Nga Hương, trước giờ chưa từng có người nào dám nói chuyện với cô như vậy, cho dù là Khấu Đại Bằng cũng không có .
Lúc Tần Nga Hương muốn nói gì đó thì Đinh Nhị Cẩu đã ra khỏi cửa, cũng không biết hắn đi đâu, cô hung hãn dậm chân một cái, nhưng thấy vừa rồi Đinh Nhị Cẩu nói không phải là không có đạo lý, sau khi đứng định thần lại, cô thông báo người chuẩn bị cho cô một chiếc xe, tự mình lái xe đi lên trêи huyện, đúng vậy, bây giờ là thời khắc mấu chốt, không thể nào lơ là được.
Đinh Nhị Cẩu bước ra khỏi ủy ban thị trấn, liền lái xe đến nhà của Triệu Hinh Nhã, trong nhà chỉ có Triệu Hinh Nhã một người, Khấu Oánh Oánh đi học, không ở nhà, Triệu Hinh Nhã lúc này tâm trạng như là một con kiến bò trêи chảo nóng, không ngừng đi tới đi lui trong nhà, cô cũng không biết chồng mình bởi vì chuyện gì mà bị mang đi…
– Chào thím, chỉ một mình thím ở nhà à?
Đinh Nhị Cẩu trong tay còn cầm một túi xách hoa quả, vẫn giống thường ngày cười hì hì .
– Ai da.. Trường Sinh, cháu có thể đã tới thím mừng quá, chuyện gấp rút chết muốn chết thím rồi, chú của cháu bị xảy ra chuyện gì? Cháu đã hỏi chưa?
– Thím đừng có vội quá, ngồi xuống… ngồi xuống, thím có sốt ruột quá cũng đâu có giải quyết được cái gì, cháu đã hỏi qua, không có chuyện gì lớn, thím cứ yên tâm đi.
Triệu Hinh Nhã khi thấy Đinh Nhị Cẩu vào, lập tức bước lên nắm lấy tay của hắn, trong lòng bàn tay của cô tươm đầy mồ hôi, sờ lên dinh dính, cũng biết là Triệu Hinh Nhã lo lắng tới cực điểm .
– Thật không có sao? Cháu hỏi ai vậy, người nào nói?
Triệu Hinh Nhã vẫn là rất khẩn trương, một bên lôi kéo tay Đinh Nhị Cẩu ngồi xuống sát bên cạnh hắn trêи ghế sa lon, Triệu Hinh Nhã đầu óc đã rối loạn, bình thường thì sẽ là không có xảy ra chuyện ngồi như thế này đâu, dù sao cháu trai cùng với thím vẫn có chút khác nhau, huống chi con gái của cô đối với Đinh Trường Sinh trong lòng đang có ý niệm.
– Cháu có đến ủy ban thị trấn, hỏi người trong đó, hình như chuyện này chủ nhiệm văn phòng đảng ủy biết rõ, cho nên cháu tìm cô ấy, hỏi qua tình huống, đoán chừng là cùng với vụ án bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường có liên quan, chú Khấu cùng với bí thư huyệnTrịnh Minh Đường qua lại với nhau tương đối gần, nếu không có liên quan gì đến công trình làm đường thì sẽ không có sao, chú Khấu cũng không phải là loại người không biết đúng sai.
– Hừ, nếu y nắm chắc, thì đâu có bị mang đi, còn nữa, Trường Sinh.. cháu nói cho thím biết, y và chủ nhiệm văn phòng đảng ủy kia là có quan hệ gì đó có phải hay không?”
– Chủ nhiệm nào vậy thím?
Đinh Nhị Cẩu nghe xong thấy không ổn rồi, xem ra Triệu Hinh Nhã đã có lòng nghi ngờ, đàn bà nếu là đã có lòng nghi ngờ, thì coi như là dấu diếm không nổi, nhưng việc này hắn vẫn không thể nào nói rỏ, chứ nếu Khấu Đại Bằng một khi quay trở lại, không vặt lông hắn mới là lạ…
– Cái kia họ Tần đấy, người phụ nữ gọi điện thoại cho thím..
– Chuyện này, cháu không rõ ràng lắm, nhưng thím phải tin tưởng chú, chú không có làm lỗi với thím bất cứ chuyện gì đâu.
Đinh Nhị Cẩu có ý đồ che đậy kín chuyện quan hệ nam nữ của Khấu Đại Bằng.
– Ừm… cháu cũng không cần che lấp, thím cũng biết, thời điểm trước kia đã cùng với một nữ cảnh sát đã không minh bạch, hiện tại lại cùng nữ chủ nhiệm này cũng không minh bạch, thím cũng nhìn thấu, cháu không cần nói nữa, thím cũng đã biết hết rồi.
Nghe qua Đinh Nhị Cẩu đổ mồ hôi, cái này Triệu Hinh Nhã thật đúng là thần thông quảng đại, Khấu Đại Bằng cùng với Điền Ngạc Như xem như cô rõ ràng cũng biết, vậy mà vẫn án binh bất động thời gian dài như vậy, qua vấn đề này không thể không khiến Đinh Nhị Cẩu có chút thay đổi cách nhìn về Triệu Hinh Nhã.
– Thím à.. những chuyện như thế có thể là có người bịa đặt vu oan cho chú của cháu, chắc thím cũng biết là công tác luôn gặp nhiều khó khăn, không loại trừ có người đố kỵ chú, bịa đặt hãm hại thì chuyện vẫn phải có.
– Trường Sinh, cháu cũng không cần nói, thím nắm chắc hiểu rỏ, nhưng bây giờ thì vân đề chúng ta nên làm cái gì đây?
Triệu Hinh Nhã nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu, cô hiện tại đã không biết phải làm sao về chuyện Khấu Đại Bằng bị mang đi …