Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Phỏng vấn trực tiếp

Ngày đăng: 22:19 16/02/21

CHƯƠNG 509: PHỎNG VẤN TRỰC TIẾP.

Nhưng trong phòng khách tiếng chuông lớn của cái đồng hồ treo tường đã bắt đầu gỏ báo đã 5 giờ chiều, trong gian phòng yên tĩnh hai người đột nhiên bị tiếng chuông này đánh thức, đặc biệt là Triệu Hinh Nhã, bỗng dưng cô có một sức mạnh thật lớn, thoáng cái đem Đinh Nhị Cẩu đẩy ra té ngã trêи mặt đất, cây ƈôи ȶɦịt ướt nhẹp dịch nhờn vừa thọt vào cái âm đọa mới vừa vặn hết cái đầu khấc, dễ dàng bị tuột ra ngoài, một cỗ mầu trắng ngà trong suốt bài tiết từ bên trong cái ɦσα ɦuyệt Triệu Hinh Nhã chảy ra, hai bên mép nhỏ vẫn còn sứng phồng với đầu hạt le to như hạt đậu nổi bật trêи cái khe thịt hơi hở ra, mau chóng bị làn váy buông xuống che kín lại , thoáng cái Triệu Hinh Nhã chạy vào phòng ngủ đóng cửa lại, cô đứng dựa lưng vào cánh cửa phòng với làn hơi thở dồn dập phập phồng…

Đinh Nhị Cẩu cũng nhớ tới, hắn đã đến giờ cần phải đi đón Khấu Oánh Oánh rồi, đã đến giờ tan học.

Nghe tiếng bước chân của Đinh Nhị Cẩu ly khai, Triệu Hinh Nhã như trút được gánh nặng, nhưng khi hồi tưởng lại mới vừa rồi điên cuồng, trong nội tâm cô lại có một điểm nhàn nhạt tiếc nuối không thôi, vừa rồi vì cái gì mà chính mình lại biến thành cái dạng kia như vậy? Đinh Nhị Cẩu cùng mình cho dù là không có quan hệ thân thuộc họ hàng, nhưng tuổi của mình hơn hắn đến bao nhiêu? Hắn thì được bao nhiêu tuổi? Nhưng tại sao hắn lại đối với mình mê luyến như thế? Cũng không ngờ được chính điều này, lại làm cho hư vinh trong lòng của người đàn bà dần dần bành trướng, hành động điên rồ của Đinh Nhị Cẩu chứng minh là mình vẫn còn rất có mị lực, ít nhất cũng là thu hút hấp dẫn được một thằng trai trẻ cường tráng mạnh khỏe như là Đinh Nhị Cẩu.

Tại trong nhà của Triệu Hinh Nhã sau khi cơm nước xong xuôi, hắn cũng không có ngủ lại, vì thời điểm cũng không thích hợp, Triệu Hinh Nhã cùng Khấu Oánh Oánh chỉ có hai người phụ nữ ở nhà, nếu hắn lưu lại, rất có thể xấu hổ sẽ tạo thành càng lớn, cho nên không màng để ý Khấu Oánh Oánh khẩn thiết giữ lại, Đinh Nhị Cẩu kiên trì đi ra, chỉ có Triệu Hinh Nhã biết rõ nguyên nhân trong này, cho nên cô cũng không có muốn lưu Đinh Nhị Cẩu ở lại .

Trương Nhụy khi đến trấn Độc Sơn thì mới biết được, Đinh Nhị Cẩu cũng không phải là một người đơn giản, bởi vì chỉ cần tại trấn Độc Sơn hỏi thăm người một chút về Đinh Trường Sinh này, rất nhiều người biết đến hắn, rất nhiều nhiều người sở dĩ biết rõ, là vì chính hắn đã đem bá vương bí thư trấn Trương Nguyên Phòng tại trấn Độc Sơn triệt để lật ngược, mặc dù cũng không phải là tất cả mọi người đều ưa thích Đinh Nhị Cẩu, nhưng rất rõ lộ ra là có nhiều người hơn, lại không thích bí thư Trương Nguyên Phòng .

Làm cho Trương Nhụy có cảm giác mình lần này tới thôn Hoàng Thủy Loan là đáng giá, bởi vì tại nơi đó khi cô muốn phỏng vấn trọng điểm, nói như thế nào đây? Lúc này cơ hồ có rất ít địa phương nào có thể phát triển một phương thức kinh tế mà mọi người ủng hộ điên cuồng như cái cách mà Đinh Nhị Cẩu làm vậy.

Thôn dân Hoàng Thủy Loan bắt chước theo bản mẫu của lão bí thư Vương Kiến Quốc lúc báo cáo cho chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ TP Hạ Minh Tuyên, biểu diễn lại một lần trọn vẹn cho Trương Nhụy, khiến cho Trương Nhụy đã từ lâu không có đi thực tế ở những địa phương cơ sở cảm xúc dâng trào dạt dào…

Sau khi đợi phỏng vấn xong, Trương Nhụy đi đến ủy ban trấn Độc Sơn, vừa vặn gặp được Đinh Nhị Cẩu đang tiếp đãi đoàn khảo sát các mỏ than gồm có Thành Công cùng ông chủ Thời Thụ Kim tại ủy ban trấn.

– Thành Công, trước đây Cổ Thành Lượng đứng ra khai thác không ít mỏ than, nhưng từ khi hắn ta bị đặt chất nổ chết, tất cả những mỏ than đã bị phong tỏa, hiện tại cũng còn chưa có hoạt động lại, phần còn lại là của Ngưu Khương Sinh, những hầm mỏ than này của y cũng không nhỏ, nhưng nếu muốn tiếp nhận những hầm mỏ này đoán chừng phải tiêu tốn không ít tiền, dù sao các hầm mỏ này bây giờ còn đang sản xuất, bất quá em đoán chừng vấn đề không lớn, những số tiền bỏ ra khai thác đều là do Trịnh Đoạn Cương quăng ra thông qua Ngưu Khương Sinh, cho nên làm như thế nào thì chính các người trong lòng nắm chắc là được rồi.

Đinh Nhị Cẩu ngồi đối cùng Thành Công và Thời Thụ Kim nói ra .

– Đúng ra là tài nguyên khoáng sản tất cả đều là thuộc về quốc gia, không có tồn tại cá nhân nào sở hữu tất cả, cho nên những cái mỏ than này, thì chúng ta có thể cưỡng chế thu hồi, ai nếu không phục ..Thành Công à.. tôi thấy nếu cần thì bắt vài người để làm gương, số đông còn lại sẽ đàng hoàng lại ngay mà thôi.

Thời Thụ Kim cười cười nói với hai người.

– Ông tổng giàm đốc Kim nói không phải là không có đạo lý, nhưng em cảm thấy được chiêu này chỉ đến khi nào vào bước cuối cùng mới nên dùng, dù sao nếu như không cần giải quyết bạo lực, thì chúng ta cứ giải quyết trong ôn hòa là tốt nhất, hơn nữa đa số những người trực tiếp khai thác này đều là dân của các thôn phụ cận, dân chúng địa phương đào mỏ than tại đây, bây giờ thì là nhìn không thấy gì cả, sau đó vài chục năm, địa thế ô nhiểm tan hoang, nước ngầm đoạn tuyệt, thì chính dân chúng tại đây lãnh đủ, cho nên vẫn là tiên lễ hậu binh, có thể hiệp thương giải quyết không phải làm phiền đến chính phủ thì hay hơn, hiện tại xã hội đang kiến thiết hài hòa, các người là dân buôn bán làm ăn, thì cũng đừng gây thêm phiền toái cho chính phủ thêm nữa, hơn nữa tuy là tài nguyên khoáng sản quốc gia, nhưng tại khu vực khai thác mỏ ở Sơn Tây, có nhiều ông chủ than đá đâu phải là cán bộ nhân viên nhà nước phải không?

Đinh Nhị Cẩu dùng giọng nói kiểu quan nói ra .

Thời Thụ Kim nhìn nhìn Đinh Nhị Cẩu, lại nhìn một chút Thành Công, hai người cười ha hả .

– Chủ tịch Đinh, cậu dùng giọng quan này nói thật hay a. . . .

Thời Thụ Kim nói, nhưng ông ta lời còn chưa nói hết, thì đã nghe thấy tiếng giày cao gót gỏ trêи đánh sàn nhà cộp cộp từ xa đến gần, người còn chưa tới, thì tiếng nói đã phát ra:

– Hì..chủ tịch Đinh đang lớn tiếng, ông tổng Kim có phải là đang thúc ép chủ tịch Đinh …

Vừa dứt lời, Trương Nhụy xuất hiện ở trước mặt ba người.

– Giám đốc Trương đây à.. trận gió nào thổi chị tới đây?

Đinh Nhị Cẩu đứng lên chào nói, dù sao đây là địa bàn của mình, người ta gọi điện thoại thì mình không có nhận, gởi tin nhắn thì mình không có hồi âm trở lại , trong lòng hắn cũng có cảm giác áy náy, cho nên hôm nay người ta đã tìm đến cửa , hắn đương nhiên là không thể giả ngây, giả dại được .

– Trận gió nào? Đó là do chủ tịch Đinh nhấc lên phát triển kinh tế ở địa phương nên tạo thành làn gió xuân thổi đến, Chủ tịch Đinh tôi thật là nhìn không ra, cậu thật đúng là biết cách thu phục lòng người, tôi nói cho cậu biết, vừa rồi tôi đã đi đến thôn Hoàng Thủy Loan, nơi đó thôn dân chỉ còn thiếu điều là dựng bia chép sử cho cậu đấy, tiếng khen đẹp cũng giống như vườn hoa đang gieo trồng vậy.

– Chị đi đến thôn Hoàng Thủy Loan à?

– Đó là đương nhiên, không phải là chủ nhiệm phòng tổ chức TP Hạ Minh Tuyên mới vừa xuống thôn thị sát sao sao? Chúng ta làm ở bộ phận tuyên truyền cũng phải theo kịp bước chân lãnh đạo chứ, bằng không thì như thế nào mà lãnh đạo đem được công trạng của cậu, nói cho quảng đại quần chúng biết…

– À…vậy thì cũng tốt, giúp em tuyên truyền rộng rãi, em hiện đang sầu muộn bằng cách nào tốt nhất đem những loại hoa ở trong thôn đưa đi ra ngoài tiêu thụ đây, hôm nay có giám đố Trương trực tiếp tới phỏng vấn, sẵn dịp nhờ chị hao tâm tổn trí thêm một chút để chào hàng cho dân thôn với..

– Được a, không thành vấn đề, bất quá, tôi có một điều kiện, chỉ cần cậu đáp ứng xuất hiện ra mặt, tôi sẽ đem tiết mục phỏng vấn này trong giờ vàng đông người xem phát ra, khi đó cậu đâu có còn cần phải lo lắng hoa bán không được?

– Ra mặt trước đài truyền hình? Sưu tầm em sao?

– Đó là đương nhiên, trừ cậu ra thì còn có ai?

– Cũng không cần xuất hiện vậy đâu, hiện tại cũng chưa có làm chuyện gì ra hồn cả, làm gì mà phất cờ giống trống, hơn nữa tại Huyện Hải Dương hết vụ án này lại tiếp vụ án khác, nếu bây giờ mà tôi có mặt lên TV, chắc là sẽ rất nhanh bị trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích toàn huyện, đây không phải là đưa em lên trêи giàn sấy rồi phóng hỏa sao?

– Ồ .. chẳng lẽ cậu cũng có nhúng chàm nên không muốn xuất hiện? Hay là gần đây bị ủy ban kỷ luật thanh tra dọa cho sợ rồi, không xuất hiện cũng được, dù sao thì tôi cũng tới đây, vậy thì để tôi phỏng vấn trực tiếp để đăng trong bản tin cũng được.

– Phỏng vấn trực tiếp để đăng tin thời sự?

Đinh Nhị Cẩu sững sờ .

– Đúng vậy, chỉ là một lần phỏng vấn, không có quay phim, không có hình ảnh, chỉ là câu nói đơn giản.

Trương Nhụy vừa cười vừa nói, ngồi ở bên cạnh nhưng Thành Công và Thời Thụ Kim thấp giọng nhỏ to trò chuyện với nhau, giống như là không có quan tâm đến Đinh Nhị Cẩu cùng Trương Nhụy đang đối thoại.