Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Một đêm điên cuồng

Ngày đăng: 22:20 16/02/21

CHƯƠNG 529: MỘT ĐÊM ĐIÊN CUỒNG.

Tuy Lâm Xuân Hiểu tuổi tác cùng với Triệu Hinh Nhã không sai biệt bao nhiêu, nhưng nếu nhìn để so sánh với Triệu Hinh Nhã thì Lâm Xuân Hiểu có khí chất hơn, khả năng này có thể là do từ lâu nay thấm đậm ở trong chốn quan trường, đã ăn sâu vào người của Lâm Xuân Hiểu một loại khí thế không giận mà có uy của người lãnh đạo.

Còn giữa hắn và Lâm Xuân Hiểu tuổi tác tuy cách nhau rất xa, hơn nữa lại là một thượng cấp và một hạ cấp, nhưng tại đây trong đêm, cô nam quả nữ ở trong một gian phòng, cũng khó bảo toàn sẽ không truyền ra chuyện xấu gì đó mà không ngờ đến, cho nên Đinh Nhị Cẩu đã đem những lời mình muốn nói ra, đặc biệt là báo cáo qua ý nghĩ muốn thành lập tại thị trấn Lâm Sơn một văn phòng làm việc xúc tiến chiêu thương cho Lâm Xuân Hiểu biết, sau khi nói xong liền vội vàng đứng dậy ra về .

Mà Lâm Xuân Hiểu cũng rõ ràng lần này phá lệ tiễn đưa hắn đến cửa ra vào, đã vậy cô còn nói thêm vài câu động viên với hắn, cô càng thêm khẳng định Đinh Nhị Cẩu có thái độ làm việc rất là nghiêm túc khi hắn đứng ngiêm cúi đầu lăng nghe nói với sự tập trung cao độ.

Nhưng Lâm Xuân Hiểu không ngờ rằng hắn đang tận dụng ánh đèn đang từ trong phòng soi thấu xuyên qua trêи thân thể của nàng với cái váy ngủ khá mỏng mà nhìn ngắm.

Một bộ váy mỏng mềm, xuyên thấu qua y phục mỏng, hai иɦũ ɦσα đầy đặn càng lộ vẻ phồng cao đột xuất, cái nịt иɦũ ɦσα màu hồng thật là sinh động, bên dưới háng của nàng là cái qυầи ɭót cũng màu hồng nhạt dính sát vào nhau ở giữa hai chân với cái mu âʍ ɦộ gồ lên cao cao, cái qυầи ɭót ôm sát quá chặt chẽ trêи cái ʍôиɠ tròn nẩy nở của nàng…

Còn trong lúc này Đinh Nhị Cẩu tại trong ánh mắt của Lâm Xuân Hiểu là một gã trai rất trẻ chịu khó làm việc, biết làm người, còn nhỏ nhưng rất là trung thực.

Đinh Nhị Cẩu lái xe ra khỏi văn phòng huyện ủy, trêи đường chạy ngoằn nghèo mấy vòng, sau khi xác định đằng sau không có cái đuôi nào theo dõi, thì dừng xe ở một chỗ khu vực có tương đối nhiều khách sạn, lúc này mới xuống xe đi bộ mấy trăm mét về đến gian phòng của Hạ Hà Tuệ ở.

Rất xa đã nhìn thấy trong phòng Hạ Hà Tuệ đèn vẫn sáng, loại cảm giác có người chờ thật sự là quá tốt, không biết dù là thế nào, hắn vẫn có chút cảm giác như là đã thành gia lập thất, nhưng nếu cùng với một người đàn bà lập gia đình, thì còn những người đàn bà kia thì nên làm cái gì bây giờ, chẳng lẽ đều đưa các nàng về chung một nhà? Đối với ý nghĩ này hắn đành lắc đầu cười khổ.

Sau khi vào cửa, Hạ Hà Tuệ trông thấy Đinh Nhị Cẩu khuôn mặt vui vẻ nên hỏi:

– Em cười cái gì vậy? Bộ nhặt được túi tiền hả?

– Túi tiền thì không có nhặt được, chỉ là nhặt được một mỹ nữ.

Nói xong hắn liền chặn ngang đem Hạ Hà Tuệ ôm lấy, cười cười đi về hướng trong phòng ngủ, còn chưa đi tới gian phòng, Hạ Hà Tuệ đã nhuyễn như một sợi mì quấn ở trêи người của Đinh Nhị Cẩu, hôm nay tại trong phòng của quán ăn bị Đinh Nhị Cẩu đặt ở trêи cái bàn tròn giở trò, đem nàng khiêu khích sương như muốn thăng thiên, nhưng khi hắn bắt đầu lần thư hai, sau khi cây ƈôи ȶɦịt được nàng bυ" ɭϊếʍ đã sưng cứng trở lại, lúc hắn đâm vào cơ thể của nàng, thì hết lần này tới lần khác cứ có phục vụ viên gọi , khiến cho nàng bị nửa vời, khó chịu suốt buổi trưa.

– Ngày mai chị cứ ở nhà chờ, để em đi tỉnh thành, trước kiếm một luật sư cái đả, đến lúc đó thì chị đi lên tỉnh thành ủy thác xử lý thủ tục chuyện của Thạch Lỗi, em chỉ có thể giúp chị đến như vậy, chị suy nghĩ một chút, em có thể giúp cho tình địch của em mời luật sư, đây đã là rất rộng rãi rồi, có đúng hay không?

-Nói bậy bạ, cái gì mà là tình địch, tại sao em không nói em đè vợ của người ta ra làm, chị vốn là một người đàn bà đàng hoàng, cứ bị em mang lên giường lột trấn truồng ra, còn ngồi đó nói mát mẻ nữa.

Hạ Hà Tuệ mắt trắng không còn chút máu, hờn giận trách móc .

– Nào có, bây giờ không phải là đang ở dưới giường đứng sao? Ặc..em hiểu rồi , vậy là chị muốn em ôm ngươi lên giường phải không? Đến đây đi.

Nói xong hắn đem Hạ Hà Tuệ thả tới trêи giường sau đó như sói đói nhào tới , Hạ Hà Tuệ tượng trưng vùng vẫy vài cái, rồi một đôi dép lê lạch bạch rơi xuống đất, nàng triệt để trầm mê vào cơn bão tố ở bên trong sắp tới.

Thông qua những lần cùng với Đinh Nhị Cẩu cá nước thân mật, Hạ Hà Tuệ đã thăm dò biết được tập tính của hắn, đặc biệt là khi ở trêи giường giao hoan, hắn không thích cái loại người phụ nữ nhẫn nhịn chịu đựng, người phụ nữ càng điên cuồng, hắn càng hưng phấn, mà người phụ nữ theo ở bên trong, cũng lấy được cảm giác hưởng thụ sướиɠ kɧօáϊ lại càng lớn, đây là điều Hạ Hà Tuệ tâm đắc nhất, cho nên ngay từ đầu vừa gặp, nàng liền quấn lấy Đinh Nhị Cẩu đến sít sao, cứ như là e sợ nếu buông lỏng tay ra, thì hắn thì sẽ trở thành con chim bay mất .

Nàng bây giờ, đã lạc lối, trong nội tâm sự áy náy càng ngày càng hạ thấp, trước kia còn cố kỵ Thạch Lỗi có thể xuất hiện bất ngờ, nhưng bây giờ nàng biết rõ, người đàn ông kia đang ở trong bốn bức tường cao, cũng là do vì y đối với các cô gái trẻ tuổi hiếu kỳ nên trả giá quá đắt , mỗi lần nghĩ tới chuyện này, nàng liền có cảm giác như muốn tức điên lên, nàng là một người đàn bà tốt, tên hỗn đản kia lại chạy đi tìm những học sinh nữ vị thành niên chưa biết gì ..

……………………………………………………………………………………….

Bọn họ ở trêи giường lăn lộn, Hạ Hà Tuệ dẫn dắt bàn tay của hắn đưa về phía những nơi mềm mại mẫn cảm trêи thân thể đang ngứa ngáy của mình..

Đinh Nhi Cẩu giương mắt nhìn dáng vẻ Hạ Hà Tuệ, nàng đã say sưa nhắm, khuôn mặt đỏ bừng bừng rất là kiều diễm, dần dần, Hạ Hà Tuệ cũng không chịu được dằn vặt, hai cái bắp đùi bóng loáng bắt đầu không ngừng ma sát lẫn nhau, như là nỗ lực đem ở trong cái ɦσα ɦuyệt có tất cả mọi thứ đều đè ép ra, Đinh Nhi Cẩu rốt cục cũng đã đem cái qυầи ɭót vật che chắn cuối cùng trêи cơ thể trêи Hạ Hà Tuệ lột ra, lúc này hai người mới là thẳng thắn chuẩn bị cho cuộc giao cấu, nàng không để ý đến Đinh Nhi Cẩu chưa có kịp rửa ráy tắm rửa, nghe trêи người hắn mùi mồ hôi mằn mặn, phảng phất đó mới là khí tức nam nhân trêи người của hẳn…

Đinh Nhị Cẩu cũng đâu còn nhẫn nại nữa, một cái xoay người hắn nồng nhiệt đem Hạ Hà Tuệ áp dưới thân thể, Đinh Nhị Cẩu lập tức hay dùng bàn tay nắm lấy ƈôи ȶɦịt mình để đầu khấc ƈôи ȶɦịt tại cái khe thịt hở âʍ ɦộ của nàng, thấm ướt dịch nhờn đang dính đầy trêи hai mép nhỏ âʍ ɦộ, sau đó đặt đầu khấc đúng ngay cửa miệng ɦσα ɦuyệt, trong lúc Hạ Hà Tuệ rầm rì thở dốc nhanh nhanh, hắn vặn vẹo cái ʍôиɠ đẩy tới một cái, đem cái đầu khấc kia nhanh chóng đút vào.

Chợt nghe được một tiếng “ọc” thanh thúy, cây ƈôи ȶɦịt đã đầm sâu hết vào trong huyện động của nàng, Hạ Hà Tuệ, chậc chậc chắt lưỡi hít hà, đem cái mu âʍ ɦộ hẩy lên nghênh đón cây thịt to, trong miệng ưm ưm có tiếng, nhanh mị ở mà bắt đầu hưởng thụ, tựu như cùng tiến nhập vào cảnh đẹp tiên cảnh vậy, mau chóng vô cùng.

………………………………………………………………………………………..

Đinh Nhị Cẩu giờ phút này cũng tận lực đem ƈôи ȶɦịt múa may tung bay bên trong cơ thể Hạ Hà Tuệ, tiếng va chạm da thịt cũng càng ngày càng kịch liệt, hai người cứ như vậy ý loạn tình mê, điên cuồng quên hết mọi thứ, liên tục không biết trôi qua bao nhiêu thời điểm, lại là một trận rêи rỉ cũng không ngừng từ miệng nàng phun ra.

Đinh Nhị Cẩu thấy Hạ Hà Tuệ như vậy, lại thay đổi tốc độ rất nhanh, cây ƈôи ȶɦịt đông điên, tây cuồng sâu cạn trừu đưa, làm cho Hạ Hà Tuệ đầu váng mắt hoa, đột nhiên bên trong ɦσα ɦuyệt cơn tức ngứa ngáy bùng lên chua xót bí bách giục giã, nàng như không cam lòng khi nghênh đón cây ƈôи ȶɦịt có lúc chậm lại, ngoài miệng nhỏ giọng rêи lên:

– Đừng có ngừng …đừng có ngừng ..mau..mau..lên ..á…á….

Đinh Nhị Cẩu một đầu mồ hôi như gặp phải dầm mưa, liều mạng đâm thọc vận động hết sức mình, Hạ Hà Tuệ cũng tích cực hưởng ứng, càng ngày càng phấn khích, rốt cục kèm theo một trận rêи rỉ thật dài yêu kiều, nàng đã leo lên đỉnh phong, cùng lúc đó Đinh Nhị Cẩu cũng đi tới giới hạn cuối cùng của sự kϊƈɦ tình thả ra, cũng kêu rêи lên, đem toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ nhiệt lưu phun ra đến sâu trong ɦσα ɦuyệt Hạ Hà Tuệ.

……………………………………………………………………………………

Đúng ra Đinh Nhị Cẩu cùng Tư Gia Nghi* cũng chưa có kết giao gì cả, nguyên là hắn tưởng rằng từ đó về sau sẽ không còn có dịp tương kiến hoặc là giao thiệp với cô, nhưng từ khi nghe Lâm Xuân Hiểu nói câu kia, hắn cảm nhận được, rất có thể là La Gia Nghi cũng có phần chú ý đến hắn.

Hắn có một tật xấu rất tốt, mà hình như là ai làm quan cũng đều có cái tật xấu này, đó chính là nếu đánh rắn thì phải dập ngay đầu, bây giờ có cơ hội, tuyệt đối không có thể buông tha, với lại bây giờ La Bàn Hạ đã làm phó bí thư thành ủy TP Bạch Sơn, quan hệ này nên phải duy trì, tác dụng về tương lai có thể là không lường được.

( Tư Gia Nghi* từ nay sẽ gọi là La Gia Nghi cho thuận tiện nhé, vì La Bàn Hạ cũng chính là Tư Bàn Hạ..)