Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Chu hồng kỳ giống như rất để ý…

Ngày đăng: 22:22 16/02/21

CHƯƠNG 610: CHU HỒNG KỲ GIỐNG NHƯ RẤT ĐỂ Ý…..

– Hừ..em cứ ngồi một chỗ nói châm chọc đi, không biết em suy nghĩ như thế nào nữa đây, em là người Hải Dương, mọi người đối với em cũng không tệ, em cứ như vậy cam lòng ly khai sao? Hơn nữa, em đi rồi, những tình nhân kia của em thì làm sao bây giờ?

Thừa dịp Tư Gia Nghi đi toilet, La Hương Nguyệt lại một lần nữa hỏi lại Đinh Nhị Cẩu.

– Chị La, em lúc nào nói phải ly khai Hải Dương hả? Chị đừng nên nói lung tung, chứ nếu sau này em thật sự trở về không được, đến lúc đó em tìm chị tính sổ đấy …mà có phải chị không muốn em trở về nên nói thế, hay là ý tứ lãnh đạo để cho em ở bên ngoài tự sanh tự diệt?

– Xéo đi, Đinh Trường Sinh, chị thật tình nói nếu em…em là thật phải rời khỏi nơi đây, thì sẽ có lỗi với nhiều người giúp đã từng giúp em, lúc chị đến đây là có sự đồng ý của bí thư Lâm, với lại vừa nghe tin chị đi gặp em thì Tư Gia Nghi cũng liền đi theo, nàng nói là sẵn dịp đến tỉnh thành có chuyện phải làm, nhưng đến nay chị cũng không có thấy nàng làm chuyện gì cả, mọi người ai cũng là quan tâm đến em, nhưng chẳng qua là trong công tác có một số việc cũng là bất đắc dĩ , em không cần phải ghi hận bí thư Lâm.

– Em biết, ai em cũng không ghi hận trong lòng, càng không có muốn rời khỏi huyện Hải Dương cho nên chị cũng không nên đoán mò có được không? Đúng rồi, nếu không có bận gì, thì em mời các chị ăn cơm, mặc dù em không phải là người Giang Đô, nhưng ở chỗ này so với các chị thì em cũng đã dạo chơi ở một thời gian rồi, coi như là cố gắng hết sức làm người chủ nhà tận tình a.

– Nói xong rồi, chị còn phải chạy về, muốn mời cơm thì em mời Tư Gia Nghi đi, cô ấy có thể không gấp trở về.

– Đừng từ chối, khó khăn mới ra tới đây một lần, còn không chơi đùa, hay là chị bạn trai ghen… khoan hãy nói, nghe nói chị có bạn trai, nhưng vì sao từ trước tới giờ em chưa từng gặp qua đâu, đừng nói là cái chiếc nhẫn đính hôn không phải là tự mình mua cho mình chứ ?

Đinh Nhị Cẩu giễu cợt nói .

– Nói nhảm coi chừng chị trở về vạch tội cho ra cho bí thư Lâm biết , nói em là “thân tại Tào doanh tâm tại Hán”, để xem bí thư Lâm như thế nào thu thập ngươi?

– Được rồi, không nói chuyện này, bí thư Lâm chuẩn bị an bài em làm sao rồi? Có ý hướng sao? Như em ưu tú vậy, một nhân tài là không thể nào về vườn lâu dài đấy, nếu đến lúc đó bị người khác mang đi rồi , nói cho bí thư Lâm, cũng đừng hối hận nhé.

Đinh Nhị Cẩu cũng đang muốn dò xét hắn Lâm Xuân Hiểu có ý gì về hắn, hắn tin rằng, trước khi La Hương Nguyệt đến đây, ý tứ của Lâm Xuân Hiểu dù thế nào cũng phải cho nàng biết rỏ .

– Về chuyện này bí thư Lâm thật đúng là không có nói rõ, chỉ là nói cho em đến trường Đảng của tỉnh rèn luyện, em lại không muốn đi trường Đảng , còn chuyện sau này an bài sắp xếp em ra sao thì chị cũng không biết, nếu em muốn biết, sao không gọi điện thoại cho bí thư Lâm hỏi qua?

– Ha ha, coi như rồi, em cũng ngại gọi, hôm nào rồi nói sau . . .

– Ai ôi!!! Nói cái gì đó? Có cái gì ngại nói?

Tư Gia Nghi đúng lúc này trở về, nàng chỉ nghe được khúc sau .

– Hắn muốn biết bí thư Lâm an bài hắn làm sao, còn không muốn chính mình tự hỏi.

– Về chuyện này chị cũng nghe qua hiểu được một chút, kỳ thật, trong khoảng thời gian vừa rồi chuyện không tốt quá mức nổi tiếng, bí thư Lâm làm như vậy cũng là vì bảo hộ cho em, trước mắt cứ lo học tập cho giỏi ở trường Đảng, cũng đừng có làm gì để cho người nắm được cán, công tác ở huyện còn có rất nhiều, sau này sẽ sắp xếp cho em làm.

Tư Gia Nghi có thể nói ra như vậy là do có nghe Tư Bàn Hạ lý giải hứa hẹn, nhưng nếu lời hứa hẹn này đến sớm trước đó một ngày, có lẽ Đinh Nhị Cẩu sẽ tiếp tục lưu lại tại Bạch Sơn, dù sao hắn là người của Bạch Sơn, với lại có những mối quan hệ rất nhiều giữa người với người đều ở tại Bạch Sơn, nhưng rất tiếc là bây giờ, hắn đã đáp ứng cùng đi với Trọng Hải, nếu như lật lọng, đây không phải là tác phong của hắn, hơn nữa Trọng Hải cũng không có quên hắn, lúc thời điểm hắn ngã lòng nhất, thì ông còn có nghĩ đến hắn , thứ tình nghĩa này khiến cho Đinh Nhị Cẩu khó mà buông ra được .

Cuối cùng thì cả hai người đều không có ở lại cùng Đinh Nhị Cẩu ăn cơm, hai người tường như là đã thương lượng xong việc với hắn, rồi cùng lúc rời đi , một người hồi trở lại Hải Dương , một người quay trở lại Tp Bạch Sơn .

………………………………………………………………………………………..

Lại qua vài ngày nữa, thì hắn nhận được điện thoại của Chu Hồng Kỳ, tiếp thông điện thoại Đinh Nhị Cẩu mới nhớ tới chuyện phải trả lời với nàng, nhưng do về sau sự tình càng nhiều, với lại lúc lần đầu bước vào ở bên trong sân trường đại học, cái gì hắn cũng đều cảm giác rất mới lạ : cho nên hắn đạt đến một loại cảnh giới vong ngã chuyên tâm, trừ ăn cơm ra, chỉ ở khách sạn rồi đến lớp học, Vương Gia Sơn thì sức khỏe khôi phục không tệ, Đinh Nhị Cẩu mướn được một người hộ lý, bởi vì tiền lương trả khá cao, cho nên đối với Vương Gia Sơn chiếu cố rất tốt, cơ bản không cần Đinh Nhị Cẩu nhúng tay vào.

– Chị Hồng Kỳ à, em không đi không được sao? Hơn nữa, đối với chuyện nhiệm vụ của chị cũng không chút nào hiểu, em đi thì có thể giúp được gì chứ, với lại chị không sợ sau này em biết quá nhiều, đến lúc phát sinh ra chuyện gì thì em để lộ bí mật sao?

– Hì…không sao, đối với người biết quá nhiều, gần đây bọn chị đều áp dụng một biện pháp, đó chính là diệt khẩu.

Chu Hồng Kỳ cười hì hì nói .

Đinh Nhị Cẩu nhìn trước mắt người phụ nữ này dáng hình thon thả mềm mại cực giống như là diễn viên Vương Tử Văn, hắn thật sự là không thể tưởng tượng được người phụ nữ này giết người đến con mắt đều không chớp mắt đấy, cho nên đối với nữ nhân, vĩnh viễn đừng bao giờ mà trông mặt bắt hình dong.

– Vậy em không đi đâu, em còn chưa có cưới vợ, đến lúc đó bị chị giết đi, hỏi xem có oan hay không?

– Ha ha, nhiệm vụ lần này rất đơn giản, đến lúc đó chị sẽ nói thêm cho em biết, xem như là em xuất ngoại mấy ngày ra bờ biển bơi lội du ngoạn, lần này cũng không có chuyện gặp nguy hiểm, yên tâm đi, chúng ta chỉ là đi du lịch mà thôi, thuận tiện giải quyết công việc mà.

– Nghe qua thật hấp dẫn, đi đến chỗ nào vậy?

– Giữ bí mật, đến lúc đó sẽ nói cho em biết, đây là kỷ luật, hơn nữa nhiệm vụ chủ yếu của em là sắm vai bạn trai của chị, chuyện khác cái gì cũng không cần làm…

– Há, cái này còn tạm được , lúc nào đi vậy?

– Trong mấy ngày nữa sẽ đi, em sắp xếp sẵn một chút hành trình, đến lúc đó chị thông báo, chúng ta lập tức đi ngay.

Đinh Nhị Cẩu biết mình lần này thật sự là lên phải thuyền giặc rồi, xem ra Chu Hồng Kỳ là nhìn chằm chằm vào chính mình, từ lần thứ nhất mới gặp mặt đã muốn phát triển hắn vào đội đặc nhiệm , hiện tại rốt cuộc nàng cũng có cơ hội rồi.

– Ai , mà có mua cho em bảo hiểm chưa, nếu ta vạn nhất đụng chuyện chết tười, thì cũng không thể chết một cách lãng phí chứ..

– Ừ, xem rất cần phải mua bảo hiểm cho em , bằng không những đứa bé kia về sau thì cuộc sống sẽ ra sao…

Chu Hồng Kỳ cười cười nói .

– Cái gì?… em chưa có kết hôn lấy đâu ra con cái , đừng có nói mò…

Đinh Nhị Cẩu tuy trong miệng nói như vậy, nhưng trong nội tâm lại dâng lên ngập trời sóng biển, Chu Hồng Kỳ đây là lừa hắn sao ? Có phải Chu Hồng Kỳ đã biết chuyện gì đó, bởi vì cho đến bây giờ , không ai biết rõ Lý Phượng Ny đang tránh ở phương Nam trong thị trấn nhỏ nhỏ chờ ngày sanh nở, ngoại trừ gọi điện thoại, Đinh Nhị Cẩu cũng chưa từng có đi đến, Chu Hồng Kỳ là làm sao mà biết được?

– Hừ…nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm, đúng không?

Chu Hồng Kỳ sắc mặt nghiêm túc nói, nhìn ra được , nàng giống như rất để ý chuyện hắn phải đi bằng được chuyến này, bằng không thì không cần phải vừa mới thuyết phục Đinh Nhị Cẩu tham gia, lại buông ra lời nói như vậy.

– Chị…chị điều tra em sao?

Đinh Nhị Cẩu nghiêm sắc mặt hỏi.