Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Có chút là lạ…
Ngày đăng: 22:24 16/02/21
CHƯƠNG 629: CÓ CHÚT LÀ LẠ…
Thứ hai đi làm. Đinh Nhị Cẩu mở ra cuộc họp đầu tiên, chủ đề của cuộc họp là kế hoạch thực hiện công tác thanh tra giáo ɖu͙ƈ, nhân viên phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ nhàn tản đã quen, nên cho rằng Đinh Nhị Cẩu chẳng qua là quan mới đến, lập uy cho có mà thôi, vì thế lúc bắt đầu cũng không có quá để ý đến, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu nêu những vấn đề tồn đọng của ngành giáo ɖu͙ƈ tại đấy ném ra, tất cả mọi người trợn cả mắt lên rồi.
– Đinh chủ nhiệm, chúng tôi thừa nhận những lời của chủ nhiệm nói đây là sự thật, nhưng là việc này quá lớn, không có sự đồng ý của phòng giáo ɖu͙ƈ thì không có biện pháp thực hành.
Dương Hoa Thành lo lắng nói .
– Tôi biết, trước nhất là nội bộ của chúng ta phải thống nhất ý kiến cái đã, miễn cho đến lúc đó, trong chúng ta nội bộ lại loạn lên, lâu nay, ai cũng biết phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ phụ thuộc cơ cấu của phòng giáo ɖu͙ƈ, nhưng phòng thanh tra lập ra nhiệm vụ chủ yếu chính là là giám sát rồi, cho nên đối với hệ thống giáo ɖu͙ƈ hồ khu nếu có chuyện gì thì cũng cùng với phòng giáo ɖu͙ƈ có liên quan đến, đều thuộc về trong phạm vi của phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ, tôi biết, có thể đụng chạm đắc tội với người, nhưng nếu như ai không muốn làm, bây giờ cứ nói thẳng ra, tôi sẽ phụ trách cân đối điều chuyển ra khỏi phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ ngay.
Đinh Nhị Cẩu sắc mặt phát lạnh nói ra .
Hắn nói xong thì mọi người im phăng phắc không ai lên tiếng, chỉ có Trần Hồng Sắc mắt nhìn Đinh Nhị Cẩu có chút khác lạ không giống với lúc trước, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì không thấy ánh mắt của nàng, hắn hiện tại muốn là trêи dưới một lòng, ít nhất nội bộ quyết không thể để xảy ra vấn đề gì cả.
– Được, tất cả mọi người đã không muốn rời khỏi phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ, vậy là mọi người đều ủng hộ công tác của tôi đề ra, để tôi giải thích cho rỏ, toàn khu có hai trường cao đẳng trung học, ba trường trung học cấp 2, bảy trường tiểu học , hai mươi một nhà trẻ, ta chúng ta một tuần lễ đi dạo quanh một lần, kiểm tra tình huống thực tế, điểm vẫn là chú ý ở khối tiểu học, chúng ta đầu tiên phải hiểu đúng vấn đề là xem xét đạo đức của các giáo viên ở khối này, theo tôi được biết, trêи giờ giảng dạy ở trường thì không quan tâm lắm, sau giờ học ở trường, lại để cho học sinh đóng tiền học thêm, giáo viên như vậy thì chúng ta không cần nữa rồi, nếu bọn họ thích dạy thêm bên ngoài kiếm tiền, như vậy thì cũng đừng để cho tốn thời gian ở trong trường học nữa, cứ để họ đi ra bên ngoài dạy là được rồi.
Đinh Nhị Cẩu ngữ khí mặc dù không thật là kịch liệt, nhưng bên trong rỏ ràng là hắn muốn khai trừ một số giáo viên để răn đe rồi.
Nhưng là khai trừ giáo viên thì không phải trong phạm vi quyền lực của hắn, cho nên sau này còn phải xem trong phòng giáo ɖu͙ƈ xử lý như thế nào chuyện này.
– Như vậy đi, chúng ta phân hai tổ ra ngoài, một người lưu lại trực ở tại văn phòng, còn dư lại đều đi thăm viếng các trường, tôi cùng Trương Mẫn một tổ, Lương Trinh Minh và chị Trần một tổ, anh Dương lưu lại giữ nhà, mọi người còn có vấn đề gì không?
– Có… có một vấn đề, chủ nhiệm…tôi có thể đổi lại tổ, tôi cùng với Lương Trinh Minh một i tổ?
Trương Mẫn e dè giơ tay lên nói ra .
Đinh Nhị Cẩu kinh ngạc, liếc nhìn Dương Hoa Thành, bất đắc dĩ nói:
– Tôi không có ý kiến, nếu thế thì cứ như vậy đi, tôi đi đến văn phòng giáo ɖu͙ƈ chào hỏi, bắt đầu ngày mai hành động, tôi nhắc lại vấn đề kỷ luật, chuyện này phải giữ bí mật, nếu ai rò rỉ ra , đừng có trách tôi đến lúc đó trở mặt.
………………………………………………………………………………………..
– Tiểu Đinh? Em tìm chị có việc à?
Trịnh Hiểu Ngãi sau khi nghe gõ cửa, người bước vào là Đinh Nhị Cẩu, nàng có chút giật mình hỏi, từ trước đến giờ, phó chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ chưa có người nào từng bước chân đến đây, chỉ có Đinh Nhị Cẩu này là ngược lại.
– Vâng, chị Trịnh, đúng là có việc muốn báo cáo.
– Vậy à… ngồi xuống rồi nói a.
Trịnh Hiểu Ngãi chỉ cái ghế của bàn đối diện nói ra.
– Em muốn xuống dưới các trường học để xem tình hình ra sao, để hiểu được chút ít tình huống giáo ɖu͙ƈ trường học của khu mình, cho nên đến báo với chị , xem chị có dặn dò gì thêm không vậy?
– Ồ… việc này … việc này là chuyện tốt, nói thật, lâu nay phòng giáo ɖu͙ƈ không có thời gian xuống dưới kiểm tra, chị cứ ngồi trong phòng làm việc nghe báo cáo, cũng có chút quan liêu rồi, vậy thì tốt, nếu em đã có quyết định này, để chị nói với văn phòng thông báo xuống các trường học biết, để tiếp đón chào hỏi em a.
– Không không, chị Trịnh, em tới là vì muốn gặp chị để hồi báo về chuyện này, vì chị cũng là chủ nhiệm phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ, còn chuyện để các trương học biết trước để chào hỏi thì không cần, cứ bất ngờ đi xuống như vậy mới có thể thấy được chân thật một mặt mà.
– Ha ha , Tiểu Đinh, em nói cũng đúng, nhìn không ra , em tuổi còn trẻ, trong công tác ngược lại là rất lão luyện ah.
– Chị Trịnh quá khen rồi…
– Vậy thì tốt…
Trịnh Hiểu Ngãi thu lại nụ cười nói ra, điều này cũng ngang với là hạ lệnh trục khách rồi, Đinh Nhị Cẩu cũng không tiện lưu lại nữa, huống hồ ngoại trừ cùng Trịnh Hiểu Ngãi bàn chuyện công tác, hắn thật sự cũng không có chuyện gì khác có thể nói.
Trịnh Hiểu Ngãi nhìn theo Đinh Nhị Cẩu đã đi ra khỏi văn phòng, nàng đứng lên đi về hướng bên cửa sổ, nhìn xuống từ trêи tầng cao của tòa nhà, Đinh Nhị Cẩu đang đi về hướng xe của hắn, thằng này đang giở trò quỷ gì? Từ lâu nay phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ tựa như là một nơi dưỡng lão, nàng vốn là đang ngạc nhiên cái gì mà lãnh đạo điều tới một phó chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ tuổi trẻ như, trong lúc còn đang nghi vấn, thì hiện tại xem ra thật là đúng có vấn đề, tiểu tử này không phải là tự nhiên đến tìm nàng ….
Tuy nàng kiêm nhiệm lấy chức vụ chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ, nhưng nàng còn là trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ, toàn bộ hệ thống giáo ɖu͙ƈ của khu đều là do nàng định đoạt, nếu như là hệ thống giáo ɖu͙ƈ có vấn đề, chẳng lẽ nào nàng sẽ tự mình giám sát thanh tra chính mình sao? Nhưng thay đổi lại do một thằng tuổi trẻ đầu bò như Đinh Nhị Cẩu vậy, không biết hắn có thể làm ra cái chuyện gì, vậy thì khó liệu rồi, không được… không thể nào thờ ơ, mọi thứ muốn ổn thỏa thì phải phòng ngừa cảnh giác chu đáo mới được .
Đinh Nhị Cẩu mở cửa xe ngồi vào trong xe của mình, nghĩ đến chuyện mới vừa rồi cùng Trịnh Hiểu Ngãi đối thoại, thật sự là không nghĩ ra người đàn này đến cùng có chỗ nào không đúng, nhưng trực giác làm cho hắn cảm thấy vẫn là có chỗ không đúng, rốt cuộc là do nàng tài trí che dấu, hay là bản thân nàng đúng là một người đàn bà tài trí?
Đang muốn hắn muốn cho xe chạy rời đi, thì phát hiện bên cạnh xe mình có một chiếc Mercesdes thể thao, trong phòng giáo ɖu͙ƈ lại có người có tiền mua một chiếc xe tốt như vậy sao?
– À..anh ơi, có chiếc xe Mercesdes thể thao ở bãi đổ xe là của ai vậy?
Lúc xe chạy ra cổng, Đinh Nhị Cẩu hướng về phía bảo vệ hỏi.
– Cậu là ai vậy? Hỏi nhiều như vậy để làm gì?
Bảo vệ đương nhiên không biết Đinh Nhị Cẩu là ai , cho nên nói chuyện cũng không khách sáo .
– Um… cũng không có gì, vừa rồi lúc chuyển xe, tôi không cẩn thận làm xước xe một ít, định nhờ anh thay tôi nói xin lỗi một tiếng, tôi đi trước.
Hắn nói xong giẫm chân ga từ từ chạy xe ra cổng lớn, thì liền nghe từ phía sau có người la lớn:
– Quay xe trở lại …quay trở lại ngay.. xe này là của trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ…quay trở lại mau…
À…thì ra là xe của Trịnh Hiểu Ngãi, một trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ vậy mà có tiền để mua chiếc Mercesdes xe thể thao, việc này thực là có chút là lạ….
Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm .
Thứ hai đi làm. Đinh Nhị Cẩu mở ra cuộc họp đầu tiên, chủ đề của cuộc họp là kế hoạch thực hiện công tác thanh tra giáo ɖu͙ƈ, nhân viên phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ nhàn tản đã quen, nên cho rằng Đinh Nhị Cẩu chẳng qua là quan mới đến, lập uy cho có mà thôi, vì thế lúc bắt đầu cũng không có quá để ý đến, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu nêu những vấn đề tồn đọng của ngành giáo ɖu͙ƈ tại đấy ném ra, tất cả mọi người trợn cả mắt lên rồi.
– Đinh chủ nhiệm, chúng tôi thừa nhận những lời của chủ nhiệm nói đây là sự thật, nhưng là việc này quá lớn, không có sự đồng ý của phòng giáo ɖu͙ƈ thì không có biện pháp thực hành.
Dương Hoa Thành lo lắng nói .
– Tôi biết, trước nhất là nội bộ của chúng ta phải thống nhất ý kiến cái đã, miễn cho đến lúc đó, trong chúng ta nội bộ lại loạn lên, lâu nay, ai cũng biết phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ phụ thuộc cơ cấu của phòng giáo ɖu͙ƈ, nhưng phòng thanh tra lập ra nhiệm vụ chủ yếu chính là là giám sát rồi, cho nên đối với hệ thống giáo ɖu͙ƈ hồ khu nếu có chuyện gì thì cũng cùng với phòng giáo ɖu͙ƈ có liên quan đến, đều thuộc về trong phạm vi của phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ, tôi biết, có thể đụng chạm đắc tội với người, nhưng nếu như ai không muốn làm, bây giờ cứ nói thẳng ra, tôi sẽ phụ trách cân đối điều chuyển ra khỏi phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ ngay.
Đinh Nhị Cẩu sắc mặt phát lạnh nói ra .
Hắn nói xong thì mọi người im phăng phắc không ai lên tiếng, chỉ có Trần Hồng Sắc mắt nhìn Đinh Nhị Cẩu có chút khác lạ không giống với lúc trước, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì không thấy ánh mắt của nàng, hắn hiện tại muốn là trêи dưới một lòng, ít nhất nội bộ quyết không thể để xảy ra vấn đề gì cả.
– Được, tất cả mọi người đã không muốn rời khỏi phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ, vậy là mọi người đều ủng hộ công tác của tôi đề ra, để tôi giải thích cho rỏ, toàn khu có hai trường cao đẳng trung học, ba trường trung học cấp 2, bảy trường tiểu học , hai mươi một nhà trẻ, ta chúng ta một tuần lễ đi dạo quanh một lần, kiểm tra tình huống thực tế, điểm vẫn là chú ý ở khối tiểu học, chúng ta đầu tiên phải hiểu đúng vấn đề là xem xét đạo đức của các giáo viên ở khối này, theo tôi được biết, trêи giờ giảng dạy ở trường thì không quan tâm lắm, sau giờ học ở trường, lại để cho học sinh đóng tiền học thêm, giáo viên như vậy thì chúng ta không cần nữa rồi, nếu bọn họ thích dạy thêm bên ngoài kiếm tiền, như vậy thì cũng đừng để cho tốn thời gian ở trong trường học nữa, cứ để họ đi ra bên ngoài dạy là được rồi.
Đinh Nhị Cẩu ngữ khí mặc dù không thật là kịch liệt, nhưng bên trong rỏ ràng là hắn muốn khai trừ một số giáo viên để răn đe rồi.
Nhưng là khai trừ giáo viên thì không phải trong phạm vi quyền lực của hắn, cho nên sau này còn phải xem trong phòng giáo ɖu͙ƈ xử lý như thế nào chuyện này.
– Như vậy đi, chúng ta phân hai tổ ra ngoài, một người lưu lại trực ở tại văn phòng, còn dư lại đều đi thăm viếng các trường, tôi cùng Trương Mẫn một tổ, Lương Trinh Minh và chị Trần một tổ, anh Dương lưu lại giữ nhà, mọi người còn có vấn đề gì không?
– Có… có một vấn đề, chủ nhiệm…tôi có thể đổi lại tổ, tôi cùng với Lương Trinh Minh một i tổ?
Trương Mẫn e dè giơ tay lên nói ra .
Đinh Nhị Cẩu kinh ngạc, liếc nhìn Dương Hoa Thành, bất đắc dĩ nói:
– Tôi không có ý kiến, nếu thế thì cứ như vậy đi, tôi đi đến văn phòng giáo ɖu͙ƈ chào hỏi, bắt đầu ngày mai hành động, tôi nhắc lại vấn đề kỷ luật, chuyện này phải giữ bí mật, nếu ai rò rỉ ra , đừng có trách tôi đến lúc đó trở mặt.
………………………………………………………………………………………..
– Tiểu Đinh? Em tìm chị có việc à?
Trịnh Hiểu Ngãi sau khi nghe gõ cửa, người bước vào là Đinh Nhị Cẩu, nàng có chút giật mình hỏi, từ trước đến giờ, phó chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ chưa có người nào từng bước chân đến đây, chỉ có Đinh Nhị Cẩu này là ngược lại.
– Vâng, chị Trịnh, đúng là có việc muốn báo cáo.
– Vậy à… ngồi xuống rồi nói a.
Trịnh Hiểu Ngãi chỉ cái ghế của bàn đối diện nói ra.
– Em muốn xuống dưới các trường học để xem tình hình ra sao, để hiểu được chút ít tình huống giáo ɖu͙ƈ trường học của khu mình, cho nên đến báo với chị , xem chị có dặn dò gì thêm không vậy?
– Ồ… việc này … việc này là chuyện tốt, nói thật, lâu nay phòng giáo ɖu͙ƈ không có thời gian xuống dưới kiểm tra, chị cứ ngồi trong phòng làm việc nghe báo cáo, cũng có chút quan liêu rồi, vậy thì tốt, nếu em đã có quyết định này, để chị nói với văn phòng thông báo xuống các trường học biết, để tiếp đón chào hỏi em a.
– Không không, chị Trịnh, em tới là vì muốn gặp chị để hồi báo về chuyện này, vì chị cũng là chủ nhiệm phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ, còn chuyện để các trương học biết trước để chào hỏi thì không cần, cứ bất ngờ đi xuống như vậy mới có thể thấy được chân thật một mặt mà.
– Ha ha , Tiểu Đinh, em nói cũng đúng, nhìn không ra , em tuổi còn trẻ, trong công tác ngược lại là rất lão luyện ah.
– Chị Trịnh quá khen rồi…
– Vậy thì tốt…
Trịnh Hiểu Ngãi thu lại nụ cười nói ra, điều này cũng ngang với là hạ lệnh trục khách rồi, Đinh Nhị Cẩu cũng không tiện lưu lại nữa, huống hồ ngoại trừ cùng Trịnh Hiểu Ngãi bàn chuyện công tác, hắn thật sự cũng không có chuyện gì khác có thể nói.
Trịnh Hiểu Ngãi nhìn theo Đinh Nhị Cẩu đã đi ra khỏi văn phòng, nàng đứng lên đi về hướng bên cửa sổ, nhìn xuống từ trêи tầng cao của tòa nhà, Đinh Nhị Cẩu đang đi về hướng xe của hắn, thằng này đang giở trò quỷ gì? Từ lâu nay phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ tựa như là một nơi dưỡng lão, nàng vốn là đang ngạc nhiên cái gì mà lãnh đạo điều tới một phó chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ tuổi trẻ như, trong lúc còn đang nghi vấn, thì hiện tại xem ra thật là đúng có vấn đề, tiểu tử này không phải là tự nhiên đến tìm nàng ….
Tuy nàng kiêm nhiệm lấy chức vụ chủ nhiệm thanh tra giáo ɖu͙ƈ, nhưng nàng còn là trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ, toàn bộ hệ thống giáo ɖu͙ƈ của khu đều là do nàng định đoạt, nếu như là hệ thống giáo ɖu͙ƈ có vấn đề, chẳng lẽ nào nàng sẽ tự mình giám sát thanh tra chính mình sao? Nhưng thay đổi lại do một thằng tuổi trẻ đầu bò như Đinh Nhị Cẩu vậy, không biết hắn có thể làm ra cái chuyện gì, vậy thì khó liệu rồi, không được… không thể nào thờ ơ, mọi thứ muốn ổn thỏa thì phải phòng ngừa cảnh giác chu đáo mới được .
Đinh Nhị Cẩu mở cửa xe ngồi vào trong xe của mình, nghĩ đến chuyện mới vừa rồi cùng Trịnh Hiểu Ngãi đối thoại, thật sự là không nghĩ ra người đàn này đến cùng có chỗ nào không đúng, nhưng trực giác làm cho hắn cảm thấy vẫn là có chỗ không đúng, rốt cuộc là do nàng tài trí che dấu, hay là bản thân nàng đúng là một người đàn bà tài trí?
Đang muốn hắn muốn cho xe chạy rời đi, thì phát hiện bên cạnh xe mình có một chiếc Mercesdes thể thao, trong phòng giáo ɖu͙ƈ lại có người có tiền mua một chiếc xe tốt như vậy sao?
– À..anh ơi, có chiếc xe Mercesdes thể thao ở bãi đổ xe là của ai vậy?
Lúc xe chạy ra cổng, Đinh Nhị Cẩu hướng về phía bảo vệ hỏi.
– Cậu là ai vậy? Hỏi nhiều như vậy để làm gì?
Bảo vệ đương nhiên không biết Đinh Nhị Cẩu là ai , cho nên nói chuyện cũng không khách sáo .
– Um… cũng không có gì, vừa rồi lúc chuyển xe, tôi không cẩn thận làm xước xe một ít, định nhờ anh thay tôi nói xin lỗi một tiếng, tôi đi trước.
Hắn nói xong giẫm chân ga từ từ chạy xe ra cổng lớn, thì liền nghe từ phía sau có người la lớn:
– Quay xe trở lại …quay trở lại ngay.. xe này là của trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ…quay trở lại mau…
À…thì ra là xe của Trịnh Hiểu Ngãi, một trưởng phòng giáo ɖu͙ƈ vậy mà có tiền để mua chiếc Mercesdes xe thể thao, việc này thực là có chút là lạ….
Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm .