Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Thổ lộ tình cảm?
Ngày đăng: 22:24 16/02/21
CHƯƠNG 637: THỔ LỘ TÌNH CẢM?
– Xin hỏi vị thầy giáo nào tên là Triệu Aí Dân, xin mời đứng lên.
Đinh Nhị Cẩu giờ thấy mọi người ai cũng không nói gì , vì vậy muốn mượn chuyện của thày giáo dạy toán Triệu Aí Dân để dằn mặt các giáo viên còn lại.
Không người đứng lên, Chu Hồng Quân cũng vừa nghĩ đến, Triệu Aí Dân đã bị cảnh sát mang đi hiệp trợ điều tra phá án, đã bị tạm giam chưa có thả ra.
– Đinh chủ nhiệm, Triệu Aí Dân hiệp trợ cảnh sát điều tra vụ án , vẫn chưa về.
Chu Hồng Quân nhắc nhở .
– A..bị cảnh sát điều tra, vậy là tốt rồi, chỉ cần không chạy thoát là được rồi, có lẽ khi tôi nói những lời này sẽ oan uổng một số người, nhưng chắc chắn là chuyện này đã làm cho trường mẫu Hồ Châu lần này đại danh vang lừng, không phải là nổi tiếng là vì tỉ lệ phần trăm lên lớp cao, mà là vì chuyện bức tử học sinh vì chuyện thu phí học thêm, tôi có trách nhiệm nói cho mọi người biết , chuyện này sẽ không dễ dàng như vậy kết thúc, vì hệ thống giáo ɖu͙ƈ ở hồ khu phải làm cho trong sạch, các vị tự giải quyết cho tốt đi, phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ đã thành lập tổ điều tra, tôi hi vọng thầy cô giáo nào tự nhận là có vấn đề, ngày mai tự động đến tổ điều tra khai báo, chứ đợi đến lúc tổ điều tra đến tìm người, vậy thì không còn chuyện gì để nói, thời gian chỉ có một ngày, quá thời hạn trêи chúng tôi sẽ không đợi, đến lúc đó hình thức kỷ luật đưa xuống thế nào thì phải nhận thế đó đấy.
Đúng lúc này, Trần Hồng Sắc đã cầm một chồng lớn giấy tờ điều tra quay trở về rồi, đứng ở bên ngoài cửa hướng Đinh Nhị Cẩu đưa mắt liếc, Đinh Nhị Cẩu đứng người lên, đi ra phía ngoài:
– Tình huống như thế nào?
Đinh Nhị Cẩu lo lắng các học sinh không dám report, nếu là như vậy thì việc điều tra thu thập chứng cứ rất là phiền toái, hắn đang nóng lòng nhìn thấy hiệu quả, cho nên hắn không đợi được thời gian kéo dài, cho nên nghĩ tới phương pháp này, để cho học sinh tự nói, đây là phương thức hữu hiệu đơn giản nhất , hơn nữa trêи cơ bản rất chuẩn xác, giấy trả lời của học sinh nhiều như vậy, chứng tỏ là số lượng học sinh, học thêm đóng tiền rất nhiều, đối chiếu một cái thì nhìn ra là thiệt giả rồi .
– Không có vấn đề, cơ bản có thể xác định là mấy thầy cô giáo kia rồi, có muốn hiện tại công bố ngay không?
Trần Hồng Sắc hỏi.
– Từ từ, bây giờ chúng ta rời khỏi đây.
Đinh Nhị Cẩu nói xong lại trở về phòng họp, nhìn xem bên dưới hội trường các thầy cô đang khẩn trương lo lắng, hắn cười một tiếng nói:
– Tôi nói cho mọi người một tin tốt, các thầy cô có thể trở về tiếp tục dạy học, ah …đúng rồi, các học sinh rất phối hợp, đã cho biết thầy cô nào, đang dạy ở trường nào đang tham gia dạy thêm lấy tiền, ở địa phương nào đều nói nhất thanh nhị sở, tôi nghĩ trong lòng của mọi người hãy tự có tính toán đi, tôi sẽ ở ngay tại văn phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ chờ nghe các vị giải thích.
Nói xong, Đinh Nhị Cẩu liền quay đầu bước đi, cũng chẳng có liếc nhìn hiệu trưởng Chu Hồng Quân.
– Ủa…lúc này đi hả?
Trần Hồng Sắc ôm theo chồng giấy câu hỏi điều tra đi theo ở phía sau hỏi .
– Không đi thì ở đây làm gì chứ? Chị muốn ở chỗ này ăn cơm sao? Ai ..đúng rồi , hôm nay mọi người vất vả, buổi tối tôi mời mọi người ăn cơm nhé, hay là đến chỗ cũ vậy.
Những người khác có thể không biết, Trần Hồng Sắc xem như là lão làng ở phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ, nàng từng trải qua hai đời phó chủ nhiệm, bây giờ là đến Đinh Nhị Cẩu, đã là người thứ 3 đảm nhiệm, trêи cơ bản ai đến ở chỗ này một thời gian là ra đi , chẳng qua là đến đẩy để hoàn thiện lý lịch cho đẹp mắt một chút thôi, nhưng không ai như là Đinh Nhị Cẩu vậy, hắn dùng súng thật đạn thật lâm trận, hôm nay nàng xem như là đã mở rộng tầm mắt.
– Chị Trần, nghe nói chồng chị là giáo sư? Vậy anh nghiên cứu về phương diện nào vậy?
– Hỏi cái này để làm gì?
Trần Hồng Sắc vốn tâm tình cũng không tệ lắm, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu vừa hỏi đến vấn đề này, trêи mặt nàng lập tức sương lạnh tóe hiện, không có một chút nào có thiện cảm lại rồi.
– Không có gì, chỉ là tò mò mà thôi, với lại con người của tôi rất tôn trọng người có văn hóa, cho nên nghe mọi người nói chồng chị là giáo sư, liền muốn làm quen.
– Nghe bọn họ nói? Ai ở sau lưng chị khua môi múa mép vậy? Thật là nhiều chuyện…
– Chút chuyện này chị cũng tức giận sao? Coi chừng sinh khí ảnh hưởng đến nội tiết ah.
– Đinh chủ nhiệm, chúng ta là đúng là đồng sự, nhưng xin tôn trọng chuyện riêng tư của tôi, hơn nữa tôi cũng không muốn bàn về cái đề tài này nữa.
Trần Hồng Sắc khuôn mặt sương lạnh nói .
– Tôi không phải là muốn đàm luận cái đề tài này, mà là tôi cảm thấy một người, nếu như sinh hoạt mà cứ nhớ về trong quá khứ không u ám, hoặc là vì điều gì phàn nàn trong sinh hoạt bị bất công, như vậy thì sẽ vĩnh viễn không sống nổi, chị xem, tôi nhỏ tuổi hơn chị, nhưng tôi vẫn luôn rất chú ý đến phương thức cùng thái độ cuộc sống của mình, có thể là có lúc trong thái độ sinh hoạt có vấn đề, sẽ có cảm giác rất mệt mỏi a, cũng không vui cười nỗi, nhưng rồi cũng phải điều chỉnh mình một chút cách sống, nghĩ lại bản thân mình một chút về thái độ sinh hoạt, như vậy thì trong cuộc sống mới có thể quay trở về quỹ đạo vui tươi vốn có của nó …
– Không cần cậu dạy tôi…tôi biết mình phải sống như thế nào .
Trần Hồng Sắc tuy nói chuyện lạnh như băng, nhưng câu nói đã mềm dịu lại.
– Chị có biết, thông thường là người phụ nữ có mị lực nhất là lúc lạnh lùng, càng có thể được đàn ông chú ý tới, cho nên lúc mới bắt đầu tôi nghĩ rằng là chị cố ý giả bộ như như vậy, nhưng về sau mới biết được, tình huống thật là không phải như thế.
Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe vừa cùng Trần Hồng Sắc nói chuyện phiếm, bởi vì hắn phát hiện người đàn bà này nếu lúc cười rộ lên, quả thực là có một loại mị lực khuynh thành, chỉ là loại mị lực này một mực bị nàng sâu đậm dấu đi.
Không biết nàng đang kháng cự lại cái gì, kháng cự sinh hoạt, hoặc là kháng cự sự phức tạp thế giới bên ngoài, nên dùng cái này để bảo vệ thân mình.
– Ngừng xe, tôi muốn xuống xe.
Trần Hồng Sắc ngữ khí lạnh như trước, nhưng rất chân thật dứt khoát, Đinh Nhị Cẩu nếu như giờ khắc này mà cự tuyệt ngừng xe, có khả năng nàng một giây sau sẽ tự nhảy xuống xe .
– Buổi tối nhớ cùng một mọi người tham gia liên hoan nhé.
Đinh Nhị Cẩu hướng về phía Trần Hồng Sắc rời đi hô to .
Nhưng Trần Hồng Sắc cũng không hề quay đầu lại, chớ đừng nói chi là phản hồi lời nói của hắn, Đinh Nhị Cẩu lộ vẻ bực bội, khởi động xe ô tô tiếp tục hướng phía trước chạy, tuy là Hạ Hà tuệ mỗi đêm đều cùng với hắn kϊƈɦ tình điên loan đảo phượng, nhưng mỗi khi hắn đối mặt với Trần Hồng Sắc, ctrong lòng không an phận vẫn là lần lượt tóe ra ɖu͙ƈ vọng hùng tính chiếm đoạt .
Ngoại trừ Trần Hồng Sắc giữa đường xuống xe ly, những người khác rất nhanh thì trở về cơ quan, đến lúc này cũng đến giờ tan việc rồi, Đinh Nhị Cẩu triệu tập lại mọi người nói ra:
– Từ giờ trở đi, tất cả điện thoại di động đều phải tắt hết , chỉ có điện thoại di động của tôi là không thể tắt, tại vì tôi còn báo cáo lên cấp trêи, còn mọi người tôi đề nghị tắt máy là do sợ có người gọi điện thoại tới khiến mọi người khó tập trung làm việc, những chuyện khó làm cứ để cho tôi xử lý, tất cả mọi người sắp xếp một chút, buổi tối nay tôi mời mọi người dùng cơm.
Mọi người hoan hô, đặc biệt là Trương Mẫn cùng Lương Trinh Minh.
– Anh Dương này, ngươi cháu gái này của anh mê trai a, thoạt nhìn cũng là một cô gái xinh xắn, dính vào người có vợ để làm cái gì chứ, anh ráng để ý mà quản, đừng để đến lúc đó vợ của người ta, tìm đến văn phòng thanh giáo ɖu͙ƈ chửi đổng, đến lúc đó chúng ta rất khó coi đấy, ngay cả nhà của mình cũng không có thanh tra giám sát được, nếu truyền đi thì chả biết nói làm sao.
Đinh Nhị Cẩu nửa đùa nữa thật nói……
– Xin hỏi vị thầy giáo nào tên là Triệu Aí Dân, xin mời đứng lên.
Đinh Nhị Cẩu giờ thấy mọi người ai cũng không nói gì , vì vậy muốn mượn chuyện của thày giáo dạy toán Triệu Aí Dân để dằn mặt các giáo viên còn lại.
Không người đứng lên, Chu Hồng Quân cũng vừa nghĩ đến, Triệu Aí Dân đã bị cảnh sát mang đi hiệp trợ điều tra phá án, đã bị tạm giam chưa có thả ra.
– Đinh chủ nhiệm, Triệu Aí Dân hiệp trợ cảnh sát điều tra vụ án , vẫn chưa về.
Chu Hồng Quân nhắc nhở .
– A..bị cảnh sát điều tra, vậy là tốt rồi, chỉ cần không chạy thoát là được rồi, có lẽ khi tôi nói những lời này sẽ oan uổng một số người, nhưng chắc chắn là chuyện này đã làm cho trường mẫu Hồ Châu lần này đại danh vang lừng, không phải là nổi tiếng là vì tỉ lệ phần trăm lên lớp cao, mà là vì chuyện bức tử học sinh vì chuyện thu phí học thêm, tôi có trách nhiệm nói cho mọi người biết , chuyện này sẽ không dễ dàng như vậy kết thúc, vì hệ thống giáo ɖu͙ƈ ở hồ khu phải làm cho trong sạch, các vị tự giải quyết cho tốt đi, phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ đã thành lập tổ điều tra, tôi hi vọng thầy cô giáo nào tự nhận là có vấn đề, ngày mai tự động đến tổ điều tra khai báo, chứ đợi đến lúc tổ điều tra đến tìm người, vậy thì không còn chuyện gì để nói, thời gian chỉ có một ngày, quá thời hạn trêи chúng tôi sẽ không đợi, đến lúc đó hình thức kỷ luật đưa xuống thế nào thì phải nhận thế đó đấy.
Đúng lúc này, Trần Hồng Sắc đã cầm một chồng lớn giấy tờ điều tra quay trở về rồi, đứng ở bên ngoài cửa hướng Đinh Nhị Cẩu đưa mắt liếc, Đinh Nhị Cẩu đứng người lên, đi ra phía ngoài:
– Tình huống như thế nào?
Đinh Nhị Cẩu lo lắng các học sinh không dám report, nếu là như vậy thì việc điều tra thu thập chứng cứ rất là phiền toái, hắn đang nóng lòng nhìn thấy hiệu quả, cho nên hắn không đợi được thời gian kéo dài, cho nên nghĩ tới phương pháp này, để cho học sinh tự nói, đây là phương thức hữu hiệu đơn giản nhất , hơn nữa trêи cơ bản rất chuẩn xác, giấy trả lời của học sinh nhiều như vậy, chứng tỏ là số lượng học sinh, học thêm đóng tiền rất nhiều, đối chiếu một cái thì nhìn ra là thiệt giả rồi .
– Không có vấn đề, cơ bản có thể xác định là mấy thầy cô giáo kia rồi, có muốn hiện tại công bố ngay không?
Trần Hồng Sắc hỏi.
– Từ từ, bây giờ chúng ta rời khỏi đây.
Đinh Nhị Cẩu nói xong lại trở về phòng họp, nhìn xem bên dưới hội trường các thầy cô đang khẩn trương lo lắng, hắn cười một tiếng nói:
– Tôi nói cho mọi người một tin tốt, các thầy cô có thể trở về tiếp tục dạy học, ah …đúng rồi, các học sinh rất phối hợp, đã cho biết thầy cô nào, đang dạy ở trường nào đang tham gia dạy thêm lấy tiền, ở địa phương nào đều nói nhất thanh nhị sở, tôi nghĩ trong lòng của mọi người hãy tự có tính toán đi, tôi sẽ ở ngay tại văn phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ chờ nghe các vị giải thích.
Nói xong, Đinh Nhị Cẩu liền quay đầu bước đi, cũng chẳng có liếc nhìn hiệu trưởng Chu Hồng Quân.
– Ủa…lúc này đi hả?
Trần Hồng Sắc ôm theo chồng giấy câu hỏi điều tra đi theo ở phía sau hỏi .
– Không đi thì ở đây làm gì chứ? Chị muốn ở chỗ này ăn cơm sao? Ai ..đúng rồi , hôm nay mọi người vất vả, buổi tối tôi mời mọi người ăn cơm nhé, hay là đến chỗ cũ vậy.
Những người khác có thể không biết, Trần Hồng Sắc xem như là lão làng ở phòng thanh tra giáo ɖu͙ƈ, nàng từng trải qua hai đời phó chủ nhiệm, bây giờ là đến Đinh Nhị Cẩu, đã là người thứ 3 đảm nhiệm, trêи cơ bản ai đến ở chỗ này một thời gian là ra đi , chẳng qua là đến đẩy để hoàn thiện lý lịch cho đẹp mắt một chút thôi, nhưng không ai như là Đinh Nhị Cẩu vậy, hắn dùng súng thật đạn thật lâm trận, hôm nay nàng xem như là đã mở rộng tầm mắt.
– Chị Trần, nghe nói chồng chị là giáo sư? Vậy anh nghiên cứu về phương diện nào vậy?
– Hỏi cái này để làm gì?
Trần Hồng Sắc vốn tâm tình cũng không tệ lắm, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu vừa hỏi đến vấn đề này, trêи mặt nàng lập tức sương lạnh tóe hiện, không có một chút nào có thiện cảm lại rồi.
– Không có gì, chỉ là tò mò mà thôi, với lại con người của tôi rất tôn trọng người có văn hóa, cho nên nghe mọi người nói chồng chị là giáo sư, liền muốn làm quen.
– Nghe bọn họ nói? Ai ở sau lưng chị khua môi múa mép vậy? Thật là nhiều chuyện…
– Chút chuyện này chị cũng tức giận sao? Coi chừng sinh khí ảnh hưởng đến nội tiết ah.
– Đinh chủ nhiệm, chúng ta là đúng là đồng sự, nhưng xin tôn trọng chuyện riêng tư của tôi, hơn nữa tôi cũng không muốn bàn về cái đề tài này nữa.
Trần Hồng Sắc khuôn mặt sương lạnh nói .
– Tôi không phải là muốn đàm luận cái đề tài này, mà là tôi cảm thấy một người, nếu như sinh hoạt mà cứ nhớ về trong quá khứ không u ám, hoặc là vì điều gì phàn nàn trong sinh hoạt bị bất công, như vậy thì sẽ vĩnh viễn không sống nổi, chị xem, tôi nhỏ tuổi hơn chị, nhưng tôi vẫn luôn rất chú ý đến phương thức cùng thái độ cuộc sống của mình, có thể là có lúc trong thái độ sinh hoạt có vấn đề, sẽ có cảm giác rất mệt mỏi a, cũng không vui cười nỗi, nhưng rồi cũng phải điều chỉnh mình một chút cách sống, nghĩ lại bản thân mình một chút về thái độ sinh hoạt, như vậy thì trong cuộc sống mới có thể quay trở về quỹ đạo vui tươi vốn có của nó …
– Không cần cậu dạy tôi…tôi biết mình phải sống như thế nào .
Trần Hồng Sắc tuy nói chuyện lạnh như băng, nhưng câu nói đã mềm dịu lại.
– Chị có biết, thông thường là người phụ nữ có mị lực nhất là lúc lạnh lùng, càng có thể được đàn ông chú ý tới, cho nên lúc mới bắt đầu tôi nghĩ rằng là chị cố ý giả bộ như như vậy, nhưng về sau mới biết được, tình huống thật là không phải như thế.
Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe vừa cùng Trần Hồng Sắc nói chuyện phiếm, bởi vì hắn phát hiện người đàn bà này nếu lúc cười rộ lên, quả thực là có một loại mị lực khuynh thành, chỉ là loại mị lực này một mực bị nàng sâu đậm dấu đi.
Không biết nàng đang kháng cự lại cái gì, kháng cự sinh hoạt, hoặc là kháng cự sự phức tạp thế giới bên ngoài, nên dùng cái này để bảo vệ thân mình.
– Ngừng xe, tôi muốn xuống xe.
Trần Hồng Sắc ngữ khí lạnh như trước, nhưng rất chân thật dứt khoát, Đinh Nhị Cẩu nếu như giờ khắc này mà cự tuyệt ngừng xe, có khả năng nàng một giây sau sẽ tự nhảy xuống xe .
– Buổi tối nhớ cùng một mọi người tham gia liên hoan nhé.
Đinh Nhị Cẩu hướng về phía Trần Hồng Sắc rời đi hô to .
Nhưng Trần Hồng Sắc cũng không hề quay đầu lại, chớ đừng nói chi là phản hồi lời nói của hắn, Đinh Nhị Cẩu lộ vẻ bực bội, khởi động xe ô tô tiếp tục hướng phía trước chạy, tuy là Hạ Hà tuệ mỗi đêm đều cùng với hắn kϊƈɦ tình điên loan đảo phượng, nhưng mỗi khi hắn đối mặt với Trần Hồng Sắc, ctrong lòng không an phận vẫn là lần lượt tóe ra ɖu͙ƈ vọng hùng tính chiếm đoạt .
Ngoại trừ Trần Hồng Sắc giữa đường xuống xe ly, những người khác rất nhanh thì trở về cơ quan, đến lúc này cũng đến giờ tan việc rồi, Đinh Nhị Cẩu triệu tập lại mọi người nói ra:
– Từ giờ trở đi, tất cả điện thoại di động đều phải tắt hết , chỉ có điện thoại di động của tôi là không thể tắt, tại vì tôi còn báo cáo lên cấp trêи, còn mọi người tôi đề nghị tắt máy là do sợ có người gọi điện thoại tới khiến mọi người khó tập trung làm việc, những chuyện khó làm cứ để cho tôi xử lý, tất cả mọi người sắp xếp một chút, buổi tối nay tôi mời mọi người dùng cơm.
Mọi người hoan hô, đặc biệt là Trương Mẫn cùng Lương Trinh Minh.
– Anh Dương này, ngươi cháu gái này của anh mê trai a, thoạt nhìn cũng là một cô gái xinh xắn, dính vào người có vợ để làm cái gì chứ, anh ráng để ý mà quản, đừng để đến lúc đó vợ của người ta, tìm đến văn phòng thanh giáo ɖu͙ƈ chửi đổng, đến lúc đó chúng ta rất khó coi đấy, ngay cả nhà của mình cũng không có thanh tra giám sát được, nếu truyền đi thì chả biết nói làm sao.
Đinh Nhị Cẩu nửa đùa nữa thật nói……