Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Phòng bếp kiều diễm
Ngày đăng: 22:26 16/02/21
CHƯƠNG 654: PHÒNG BẾP KIỀU DIỄM
– Em thật sự ưa thích chị?
Cử chỉ của Trịnh Hiểu Ngãi vẫn là thuộc dạng không nóng vội, nhưng trong ánh mắt của nàng đã là cháy đầy ɖu͙ƈ hỏa, Đinh Nhị Cẩu lúc này nghĩ rằng, người đàn bà thì mình cũng chỉ có thể phát tiết vui đùa chứ không hề thuộc về mình, chính điều này làm cho hắn có cảm giác rất là nhụt chí, hắn không muốn duy trì mối quan hệ như vậy, huống chi phía sau của nàng còn có một người nhìn chằm chằm tùy thời có thể đánh ra đòn kết thúc đó là Tưởng Văn Sơn, hiện tại, hắn thật có chút hối hận khi đến nơi này.
– Tùy chị nghĩ ra sao thì nghĩ, chúng ta bây giờ cứ như vậy sao? Chị nói mời em ăn cơm, cho nên em chờ bụng đói đến giờ chưa có ăn gì cả, chờ đến buổi tối để có một bữa cơm no đủ ngon miệng, chúng ta ăn cái gì đi, em đói rồi.
– Được, chờ một chốc, chị lập tức đi làm cơm.
Trịnh Hiểu Ngãi suy nghĩ một chút cũng phải, đói bụng thì làm sao gì kϊƈɦ tình, huống chi hắn đã tới đây, còn một đêm dài, làm gì gấp gáp, vì vậy tranh thủ thời gian đi cuống bếp làm cơm .
Đinh Nhị Cẩu thấy Trịnh Hiểu Ngãi bắt đầu vào phòng bếp, trong lúc này hắn cũng có chút mâu thuẫn, muốn nói trong lòng của hắn không có tâm tư đố kị, đó là nói dối, nếu như đối phương kia hắn không biết hay hoặc là không thấy mặt, như vậy trong lòng cũng không có lăn tăn nhiều lắm, giống như là chồng của Dương Phụng Tê, hắn từ trước tới giờ chưa từng có gặp mặt qua, không thể nào tưởng tượng ra hình dáng để có thể tham chiếu, nhưng với Tưởng Văn Sơn thì khác, Tưởng Văn Sơn sờ sờ trước mắt của hắn ở khắp mọi nơi, về đến nhà mở ra đài truyền hình Hồ Châu, khắp nơi đều là hình ảnh của bí thư thành phố Tương đi thị sát, khi hắn nhìn thấy những tin tức này, lại tưởng tượng lúc Tưởng Văn Sơn cùng với Trịnh Hiểu Ngãi đang giáo cấu với nhau, với ý nghĩ như vậy, khiến cho hắn sinh ra một loại cảm giác ganh ghét….
Đinh Nhị Cẩu cũng bước tới đến cửa phòng bếp, nhìn xem Trịnh Hiểu Ngãi đang ở bên trong bếp bận rộn, hắn tựa người tại trêи khung cửa, Trịnh Hiểu Ngãi đã chế biến làm thức ăn sẵn rồi, chỉ cần đặt ở trong lò vi ba hâm lại là dùng được.
Nàng vẫn chưa có thay dép, vẫn là mang giày cao gót, khiến cho tư thế của nàng đang đứng, làm cho cái bờ ʍôиɠ càng thêm cao vút, nhìn thấy nàng đang xoay người chuẩn bị thức ăn càng thêm có tính hấp dẫn, những thứ không nói khác, cái quần thun thể thao ôm sát vừa người dán chặt lấy cặp chân dài, đem cái bờ ʍôиɠ dính sát bao vây lại, do cái quần áo thun bản chất là co dãn, thật giống như làn da của nàng vậy, không phân được đầu là làn da, đầu là quần áo.
Khi Đinh Nhị Cẩu đứng ở sau lưng Trịnh Hiểu Ngãi, hắn rất nhanh phát hiện một vấn đề, làm cho hắn nghi hoặc, tại sao lại không nhìn nhìn thấy vết hằn lên đường biên của cái qυầи ɭót trêи cái ʍôиɠ đít nàng?
Rất nhiều chuyện xảy ra cũng đều là bởi vì tò mò mà dẫn tới, ngay lúc Trịnh Hiểu Ngãi sắp đem thức ăn ra khỏi lo vi ba, thì nàng cảm giác được cái ʍôиɠ lớn của mình bị tập kϊƈɦ, nàng vừa rồi cũng biết Đinh Nhị Cẩu ở sau lưng nhìn mình, cho nên toàn bộ sự tập trung chú ý nàng đều đặt lên chuyện nấu cơm làm thức ăn, nàng muốn cho Đinh Nhị Cẩu thấy được dụng tâm của nàng , nhưng nào ai biết được sự chú ý của Đinh Nhị Cẩu căn bản không phải là nhìn vào nàng nấu cơm làm thức ăn, mà là đang tập trung trêи cái ʍôиɠ đít của nàng.
– Ai ui… em làm gì vậy, thả chị ra, rơi hết thức ăn bây giờ.
Trịnh Hiểu Ngãi một tay bưng nồi, một tay cầm cái muỗng xúc lớn, nên không còn tay giữ gìn che đậy được thân thể của mình, nàng cũng thấy một tay của Đinh Nhị Cẩu đưa về vào phía trước, ôm cái eo của mình, còn bàn tay kia đang để trêи cái ʍôиɠ đầy đặn của mình vuốt ve sờ soạng, thỉnh thoảng còn chen lấn nặn bóp, lúc này nàng đã không có khả năng đem thức ăn để vào trong mâm rồi, cho nên ngay cả cái muỗng xúc cũng ném vào trong nồi.
Nàng muốn quay người trở lại phối hợp cùng với Đinh Nhị Cẩu, tác động qua lại, cho nên đôi khi lúc người đàn bà cần chính là một nụ hôn sâu đậm liều mạng, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì không dự định như vậy, hắn vẫn là bá đạo đừng ở sau lưng nàng ép chặt trêи thành bếp, không để cho nàng quay người trở lại, , bàn tay của hắn sau khi sờ soạng tìm kiếm, vẫn không có phát hiện ra dấu vết của cái qυầи ɭót.
Trịnh Hiểu Ngãi vốn không biết Đinh Nhị Cẩu đang tìm kiến cái gì, vì vậy hai tay chống ở bếp lò, mặc kệ Đinh Nhị Cẩu từ sau lưng mình làm xằng bậy, từ nội tâm ở bên trong, nàng yêu cực kỳ người đàn ông trẻ tuổi này, bởi vì chính là người đàn ông này làm cho nàng lần đầu tiên nếm được cái gì được gọi là tư vị chính thức của người đàn bà, cho nên bây giờ nàng nguyện ý làm một con cái phục tùng con đực, phục tùng hắn mang tới mọi yêu cầu, hết thảy mệnh lệnh, nàng giống như là một con chó cái bị thuần phục, đợi chờ mệnh lệnh bước kế tiếp của chủ nhân mình vậy.
Nhưng mà loại tình huống này, bàn tay hắn cũng không có tiếp tục bao lâu, Đinh Nhị Cẩu vẫn chưa có hài lòng bàn tay mình cách lớp vải thun quần mà phòng đoán, cho nên hắn đưa bàn tay nắm vào dây lưng cái quần thun thể thao, trong lúc Trịnh Hiểu Ngãi không có chút nào phòng bị, ngay sau đó nàng cảm giác cái bờ ʍôиɠ mát lạnh, hai bên mảnh thịt ʍôиɠ nở nang trắng nõn đã bạo lộ tại trong phòng bếp.
– Uí trời.. em làm gì vậy… tại sao lại ở chỗ này . . .
– Hì..chẳng qua tại em không thấy được dấu vết cái qυầи ɭót nên muốn kiểm tra, thì ra đúng là chị không có mặc qυầи ɭót, thì ra là chị lại có cái loại sở thích như thế này à?
– Hừ.. nằm mơ đi, thả chị ra , cơm đã làm xong, không đói bụng sao?
– Được rồi, nếu chị đã nói như vậy, em sẽ buông chị ra.
Đinh Nhị Cẩu nói xong, thật sự là hắn buông Trịnh Hiểu Ngãi ra, đứng dậy, nhưng lại móc ra cây ƈôи ȶɦịt đã sớm cứng rắn làm căng đau, đầu khấc ƈôи ȶɦịt đằng đằng sát khí chỉ về hướng Trịnh Hiểu Ngãi… nàng xấu hổ không dám nhìn, vội vàng xoay đầu …
Trịnh Hiểu Ngãi nỗ lực đưa lưng về phía Nhị Cẩu hai tay cầm lấy quần của mình muốn kéo lên:
– Cho dù muốn…… cũng không thể… tại chỗ này a…
Đinh Nhị Cẩu tham lam nhìn chằm chằm Trịnh Hiểu Ngãi cái ʍôиɠ đầy đặn, đường cong duyên dáng rất tròn, trắng nõn chói mắt, lúc Trịnh Hiểu Ngãi xoay người khom cái ʍôиɠ đít giống như là dâng lên cho người nhìn cáo lổ hậu môn non mịn cùng với cửa miệng ɦσα ɦuyệt u cốc thần bí, làm cho hắn nhịn không được nuốt một hớp nước bọt, Đinh Nhị Cẩu bỗng nhiên đưa tay giữ chặt Trịnh Hiểu Ngãi lại.
– Úi..
Trịnh Hiểu Ngãi trọng tâm hoàn toàn biến mất, về phía sau ngã ngồi xuống cái lưng đưa về phía hắn, Đinh Nhị Cẩu dựa thế chụp tới, hai tay ôm lấy cặp đùi của Trịnh Hiểu Ngãi đem thân thể nhẹ nhàng Trịnh Hiểu Ngãi bế lên, tư thế này giống như là đang bế đưa bé gái “ xi “ tè, còn Trịnh Hiểu Ngãi hai chân đã bị cái quần hạn chế giữ lại, không có phân ra mở rộng lắm, lúc này nếu có người đứng ở phía trước mặt hai người, thì cái âʍ ɦộ và hậu môn của Trịnh Hiểu Ngãi sẽ là nhìn không xót một cái nào.
– Ưm.. mau buông chị xuống…
Vốn cái tư thế này đã làm cho nàng vừa xấu hổ, vừa sợ tới mức không nhẹ, nàng thấp giọng vội la lên:
– Ưm…thả chị ra đi mà..
Nàng cùng lúc ưỡn ẹo thân thể muốn tránh thoát Đinh Nhị Cẩu đang ôm như thế, hắn nhìn mỹ phụ trong lòng mang trạng thái nghẹn ngùng, dương dương đắc ý nhìn Trịnh Hiểu Ngãi rồi hôn một cái trêи khuôn mặt nàng.
Cứ giữ nguyên tư thế bế bé gái đi tiểu, Đinh Nhị Cẩu ôm Trịnh Hiểu Ngãi đi đến trước cái gương lớn ở bồn rửa mặt trong bếp, hình ảnh Trịnh Hiểu Ngãi lõa lồ xuất hiện ở trước cái gương: Vạt áo xốc lên quá bụng, cái quần thun thể thao kéo đến đầu gối, càng làm cho Trịnh Hiểu Ngãi ngượng ngùng là cái cửa miệng ɦσα ɦuyệt hơi hơi trương khai ẩm ướt, buộc chặt ở dưới là hậu môn, với cái ʍôиɠ đầy đặn to mọng, hai bắp đùi trắng nõn, hết thảy vị trí thuộc loại bí ẩn của người phụ nữ, đồng thời tại trong gương, dưới tầm mắt của Nhị Cẩu mê mị không giữ lại chút nào hiện ra toàn bộ.
Trịnh Hiểu Ngãi quay đầu sang một bên không dám nhìn nữa, đang muốn khẩn cầu Đinh Nhị Cẩu đem mình để xuống, vào lúc này nàng đột nhiên cảm giác được cửa miệng ɦσα ɦuyệt dường như bị cái đồ vật gì đứng vững chống lên, Trịnh Hiểu Ngãi nhịn không được hướng trong gương nhìn lại, quả nhiên, cây côn thịt to lớn của Đinh Nhị Cẩu đang nhất trụ kình thiên, hướng cái khe thịt âʍ ɦộ của mình, đầu khấc dọc theo cái khe hở qua lại hoạt động, hai mảnh mép nhỏ mềm mại bị nhẹ nhàng tách ra, mắt thấy kia đầu khấc ƈôи ȶɦịt kia sẽ phá cửa cộng mà vào.
Trịnh Hiểu Ngãi thầm nghĩ cái vật kia lớn như vậy.. nếu bị hắn mạnh mẽ… mạnh mẽ cắm đi vào… không xé rách mới là lạ… Nàng càng nghĩ càng kỳ quái, đêm đó tại khu hồ cá, mình bị hắn cưỡng hϊế͙p͙ sau khi phục dược vật cho hắn uống, cái âʍ ɦộ của mình rốt cuộc là như thế nào lại dung nạo được một con quái vật lớn như thế.. ..
Nàng đã ăn tủy trong xương, mới biết ɭϊếʍ nó cũng ngon, thân thể mềm mại run rẩy dữ dội, nhưng cái ʍôиɠ đít theo phàn xạ vẫn giãy dụa muốn thoát ly đầu khấc ƈôи ȶɦịt xâm nhập, nhưng nàng đã bị Đinh Nhị Cẩu ôm chặc bày thành tư thế như thế này, tất cả quyền chủ động đều ở trong tay của Đinh Nhị Cẩu, chỉ cần Đinh Nhị Cẩu muốn, lập tức là có thể đút cây ƈôи ȶɦịt vào bên trong hang động.
– Em thật sự ưa thích chị?
Cử chỉ của Trịnh Hiểu Ngãi vẫn là thuộc dạng không nóng vội, nhưng trong ánh mắt của nàng đã là cháy đầy ɖu͙ƈ hỏa, Đinh Nhị Cẩu lúc này nghĩ rằng, người đàn bà thì mình cũng chỉ có thể phát tiết vui đùa chứ không hề thuộc về mình, chính điều này làm cho hắn có cảm giác rất là nhụt chí, hắn không muốn duy trì mối quan hệ như vậy, huống chi phía sau của nàng còn có một người nhìn chằm chằm tùy thời có thể đánh ra đòn kết thúc đó là Tưởng Văn Sơn, hiện tại, hắn thật có chút hối hận khi đến nơi này.
– Tùy chị nghĩ ra sao thì nghĩ, chúng ta bây giờ cứ như vậy sao? Chị nói mời em ăn cơm, cho nên em chờ bụng đói đến giờ chưa có ăn gì cả, chờ đến buổi tối để có một bữa cơm no đủ ngon miệng, chúng ta ăn cái gì đi, em đói rồi.
– Được, chờ một chốc, chị lập tức đi làm cơm.
Trịnh Hiểu Ngãi suy nghĩ một chút cũng phải, đói bụng thì làm sao gì kϊƈɦ tình, huống chi hắn đã tới đây, còn một đêm dài, làm gì gấp gáp, vì vậy tranh thủ thời gian đi cuống bếp làm cơm .
Đinh Nhị Cẩu thấy Trịnh Hiểu Ngãi bắt đầu vào phòng bếp, trong lúc này hắn cũng có chút mâu thuẫn, muốn nói trong lòng của hắn không có tâm tư đố kị, đó là nói dối, nếu như đối phương kia hắn không biết hay hoặc là không thấy mặt, như vậy trong lòng cũng không có lăn tăn nhiều lắm, giống như là chồng của Dương Phụng Tê, hắn từ trước tới giờ chưa từng có gặp mặt qua, không thể nào tưởng tượng ra hình dáng để có thể tham chiếu, nhưng với Tưởng Văn Sơn thì khác, Tưởng Văn Sơn sờ sờ trước mắt của hắn ở khắp mọi nơi, về đến nhà mở ra đài truyền hình Hồ Châu, khắp nơi đều là hình ảnh của bí thư thành phố Tương đi thị sát, khi hắn nhìn thấy những tin tức này, lại tưởng tượng lúc Tưởng Văn Sơn cùng với Trịnh Hiểu Ngãi đang giáo cấu với nhau, với ý nghĩ như vậy, khiến cho hắn sinh ra một loại cảm giác ganh ghét….
Đinh Nhị Cẩu cũng bước tới đến cửa phòng bếp, nhìn xem Trịnh Hiểu Ngãi đang ở bên trong bếp bận rộn, hắn tựa người tại trêи khung cửa, Trịnh Hiểu Ngãi đã chế biến làm thức ăn sẵn rồi, chỉ cần đặt ở trong lò vi ba hâm lại là dùng được.
Nàng vẫn chưa có thay dép, vẫn là mang giày cao gót, khiến cho tư thế của nàng đang đứng, làm cho cái bờ ʍôиɠ càng thêm cao vút, nhìn thấy nàng đang xoay người chuẩn bị thức ăn càng thêm có tính hấp dẫn, những thứ không nói khác, cái quần thun thể thao ôm sát vừa người dán chặt lấy cặp chân dài, đem cái bờ ʍôиɠ dính sát bao vây lại, do cái quần áo thun bản chất là co dãn, thật giống như làn da của nàng vậy, không phân được đầu là làn da, đầu là quần áo.
Khi Đinh Nhị Cẩu đứng ở sau lưng Trịnh Hiểu Ngãi, hắn rất nhanh phát hiện một vấn đề, làm cho hắn nghi hoặc, tại sao lại không nhìn nhìn thấy vết hằn lên đường biên của cái qυầи ɭót trêи cái ʍôиɠ đít nàng?
Rất nhiều chuyện xảy ra cũng đều là bởi vì tò mò mà dẫn tới, ngay lúc Trịnh Hiểu Ngãi sắp đem thức ăn ra khỏi lo vi ba, thì nàng cảm giác được cái ʍôиɠ lớn của mình bị tập kϊƈɦ, nàng vừa rồi cũng biết Đinh Nhị Cẩu ở sau lưng nhìn mình, cho nên toàn bộ sự tập trung chú ý nàng đều đặt lên chuyện nấu cơm làm thức ăn, nàng muốn cho Đinh Nhị Cẩu thấy được dụng tâm của nàng , nhưng nào ai biết được sự chú ý của Đinh Nhị Cẩu căn bản không phải là nhìn vào nàng nấu cơm làm thức ăn, mà là đang tập trung trêи cái ʍôиɠ đít của nàng.
– Ai ui… em làm gì vậy, thả chị ra, rơi hết thức ăn bây giờ.
Trịnh Hiểu Ngãi một tay bưng nồi, một tay cầm cái muỗng xúc lớn, nên không còn tay giữ gìn che đậy được thân thể của mình, nàng cũng thấy một tay của Đinh Nhị Cẩu đưa về vào phía trước, ôm cái eo của mình, còn bàn tay kia đang để trêи cái ʍôиɠ đầy đặn của mình vuốt ve sờ soạng, thỉnh thoảng còn chen lấn nặn bóp, lúc này nàng đã không có khả năng đem thức ăn để vào trong mâm rồi, cho nên ngay cả cái muỗng xúc cũng ném vào trong nồi.
Nàng muốn quay người trở lại phối hợp cùng với Đinh Nhị Cẩu, tác động qua lại, cho nên đôi khi lúc người đàn bà cần chính là một nụ hôn sâu đậm liều mạng, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì không dự định như vậy, hắn vẫn là bá đạo đừng ở sau lưng nàng ép chặt trêи thành bếp, không để cho nàng quay người trở lại, , bàn tay của hắn sau khi sờ soạng tìm kiếm, vẫn không có phát hiện ra dấu vết của cái qυầи ɭót.
Trịnh Hiểu Ngãi vốn không biết Đinh Nhị Cẩu đang tìm kiến cái gì, vì vậy hai tay chống ở bếp lò, mặc kệ Đinh Nhị Cẩu từ sau lưng mình làm xằng bậy, từ nội tâm ở bên trong, nàng yêu cực kỳ người đàn ông trẻ tuổi này, bởi vì chính là người đàn ông này làm cho nàng lần đầu tiên nếm được cái gì được gọi là tư vị chính thức của người đàn bà, cho nên bây giờ nàng nguyện ý làm một con cái phục tùng con đực, phục tùng hắn mang tới mọi yêu cầu, hết thảy mệnh lệnh, nàng giống như là một con chó cái bị thuần phục, đợi chờ mệnh lệnh bước kế tiếp của chủ nhân mình vậy.
Nhưng mà loại tình huống này, bàn tay hắn cũng không có tiếp tục bao lâu, Đinh Nhị Cẩu vẫn chưa có hài lòng bàn tay mình cách lớp vải thun quần mà phòng đoán, cho nên hắn đưa bàn tay nắm vào dây lưng cái quần thun thể thao, trong lúc Trịnh Hiểu Ngãi không có chút nào phòng bị, ngay sau đó nàng cảm giác cái bờ ʍôиɠ mát lạnh, hai bên mảnh thịt ʍôиɠ nở nang trắng nõn đã bạo lộ tại trong phòng bếp.
– Uí trời.. em làm gì vậy… tại sao lại ở chỗ này . . .
– Hì..chẳng qua tại em không thấy được dấu vết cái qυầи ɭót nên muốn kiểm tra, thì ra đúng là chị không có mặc qυầи ɭót, thì ra là chị lại có cái loại sở thích như thế này à?
– Hừ.. nằm mơ đi, thả chị ra , cơm đã làm xong, không đói bụng sao?
– Được rồi, nếu chị đã nói như vậy, em sẽ buông chị ra.
Đinh Nhị Cẩu nói xong, thật sự là hắn buông Trịnh Hiểu Ngãi ra, đứng dậy, nhưng lại móc ra cây ƈôи ȶɦịt đã sớm cứng rắn làm căng đau, đầu khấc ƈôи ȶɦịt đằng đằng sát khí chỉ về hướng Trịnh Hiểu Ngãi… nàng xấu hổ không dám nhìn, vội vàng xoay đầu …
Trịnh Hiểu Ngãi nỗ lực đưa lưng về phía Nhị Cẩu hai tay cầm lấy quần của mình muốn kéo lên:
– Cho dù muốn…… cũng không thể… tại chỗ này a…
Đinh Nhị Cẩu tham lam nhìn chằm chằm Trịnh Hiểu Ngãi cái ʍôиɠ đầy đặn, đường cong duyên dáng rất tròn, trắng nõn chói mắt, lúc Trịnh Hiểu Ngãi xoay người khom cái ʍôиɠ đít giống như là dâng lên cho người nhìn cáo lổ hậu môn non mịn cùng với cửa miệng ɦσα ɦuyệt u cốc thần bí, làm cho hắn nhịn không được nuốt một hớp nước bọt, Đinh Nhị Cẩu bỗng nhiên đưa tay giữ chặt Trịnh Hiểu Ngãi lại.
– Úi..
Trịnh Hiểu Ngãi trọng tâm hoàn toàn biến mất, về phía sau ngã ngồi xuống cái lưng đưa về phía hắn, Đinh Nhị Cẩu dựa thế chụp tới, hai tay ôm lấy cặp đùi của Trịnh Hiểu Ngãi đem thân thể nhẹ nhàng Trịnh Hiểu Ngãi bế lên, tư thế này giống như là đang bế đưa bé gái “ xi “ tè, còn Trịnh Hiểu Ngãi hai chân đã bị cái quần hạn chế giữ lại, không có phân ra mở rộng lắm, lúc này nếu có người đứng ở phía trước mặt hai người, thì cái âʍ ɦộ và hậu môn của Trịnh Hiểu Ngãi sẽ là nhìn không xót một cái nào.
– Ưm.. mau buông chị xuống…
Vốn cái tư thế này đã làm cho nàng vừa xấu hổ, vừa sợ tới mức không nhẹ, nàng thấp giọng vội la lên:
– Ưm…thả chị ra đi mà..
Nàng cùng lúc ưỡn ẹo thân thể muốn tránh thoát Đinh Nhị Cẩu đang ôm như thế, hắn nhìn mỹ phụ trong lòng mang trạng thái nghẹn ngùng, dương dương đắc ý nhìn Trịnh Hiểu Ngãi rồi hôn một cái trêи khuôn mặt nàng.
Cứ giữ nguyên tư thế bế bé gái đi tiểu, Đinh Nhị Cẩu ôm Trịnh Hiểu Ngãi đi đến trước cái gương lớn ở bồn rửa mặt trong bếp, hình ảnh Trịnh Hiểu Ngãi lõa lồ xuất hiện ở trước cái gương: Vạt áo xốc lên quá bụng, cái quần thun thể thao kéo đến đầu gối, càng làm cho Trịnh Hiểu Ngãi ngượng ngùng là cái cửa miệng ɦσα ɦuyệt hơi hơi trương khai ẩm ướt, buộc chặt ở dưới là hậu môn, với cái ʍôиɠ đầy đặn to mọng, hai bắp đùi trắng nõn, hết thảy vị trí thuộc loại bí ẩn của người phụ nữ, đồng thời tại trong gương, dưới tầm mắt của Nhị Cẩu mê mị không giữ lại chút nào hiện ra toàn bộ.
Trịnh Hiểu Ngãi quay đầu sang một bên không dám nhìn nữa, đang muốn khẩn cầu Đinh Nhị Cẩu đem mình để xuống, vào lúc này nàng đột nhiên cảm giác được cửa miệng ɦσα ɦuyệt dường như bị cái đồ vật gì đứng vững chống lên, Trịnh Hiểu Ngãi nhịn không được hướng trong gương nhìn lại, quả nhiên, cây côn thịt to lớn của Đinh Nhị Cẩu đang nhất trụ kình thiên, hướng cái khe thịt âʍ ɦộ của mình, đầu khấc dọc theo cái khe hở qua lại hoạt động, hai mảnh mép nhỏ mềm mại bị nhẹ nhàng tách ra, mắt thấy kia đầu khấc ƈôи ȶɦịt kia sẽ phá cửa cộng mà vào.
Trịnh Hiểu Ngãi thầm nghĩ cái vật kia lớn như vậy.. nếu bị hắn mạnh mẽ… mạnh mẽ cắm đi vào… không xé rách mới là lạ… Nàng càng nghĩ càng kỳ quái, đêm đó tại khu hồ cá, mình bị hắn cưỡng hϊế͙p͙ sau khi phục dược vật cho hắn uống, cái âʍ ɦộ của mình rốt cuộc là như thế nào lại dung nạo được một con quái vật lớn như thế.. ..
Nàng đã ăn tủy trong xương, mới biết ɭϊếʍ nó cũng ngon, thân thể mềm mại run rẩy dữ dội, nhưng cái ʍôиɠ đít theo phàn xạ vẫn giãy dụa muốn thoát ly đầu khấc ƈôи ȶɦịt xâm nhập, nhưng nàng đã bị Đinh Nhị Cẩu ôm chặc bày thành tư thế như thế này, tất cả quyền chủ động đều ở trong tay của Đinh Nhị Cẩu, chỉ cần Đinh Nhị Cẩu muốn, lập tức là có thể đút cây ƈôи ȶɦịt vào bên trong hang động.