Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Nghỉ phép về quê
Ngày đăng: 22:27 16/02/21
CHƯƠNG 672: NGHỈ PHÉP VỀ QUÊ.
Trước khi xuất viện, Đinh Nhị Cẩu báo về bí thư Hoàng Hữu Sinh khu phố hành chính xin nghỉ mấy ngày phép, Hoàng Hữu Sinh không hề liền đáp ứng ngay, với lại Đinh Nhị Cẩu ở trong điện thoại cũng có nói, trải qua chuyện vừa rồi, đầu óc quá căng thẳng nên phải cần có thời gian ngắn để bình tâm lại.
Đã nghỉ phép cho nên cũng không cần phải lại ở lại bệnh viện, mà bản thân cũng không có bệnh gì, chỉ có điều nếu muốn xuất viện, thì phải chào hỏi y tá trưởng cùng bác sĩ dù sao bọn họ cũng chăm sóc hắn rất tốt.
Nhưng y tá trưởng Chu Hồng Diễm hôm nay không có trực, chỉ có một y tá khác.
– Này chị y tá, có thể dẫn tôi tới thăm nữ đồng sự cũng đang nằm trong viện được không vậy?
– Há, cô ấy cũng không sao, bất quá là quá hoảng sợ, vẫn còn đang đang truyền dịch.
– Vậy, tôi có thể đi thăm cô ấy không?
– Được chứ, dưới lầu phòng bệnh 308 .
Y tá nói.
Đinh Nhị Cẩu khi nhìn thấy Trình Thiến Thiến, chỉ không có gặp mặt qua 1 ngày, lại có cảm giác Trình Thiến Thiến gầy gò nhiều, chẳng lẽ trãi qua trận kinh hãi này lại còn có tác dụng giảm cân?
Nghe được có người vào phòng bệnh, Trình Thiến Thiến đang nằm ngửa mặt nhắm mắt lại tịnh dưỡng, tư thế nằm hững hờ, cái áo bệnh viện rồng thùng thình trượt qua một bên bả vai, lộ ra da thịt trắng noãn, nàng không có mang nịt иɦũ ɦσα, vì thế một bầu иɦũ ɦσα lớn ngạo nghễ sừng sững hơi hở, thậm chí còn nhìn thấy một đầu núm иɦũ ɦσα đỏ thẩm khẽ run run lay động theo nhịp thở của nàng, Trình Thiến Thiến tưởng rằng y tá đến đổi thuốc, không nghĩ tới là Đinh chủ nhiệm đến thăm .
Khi phát hiện ra là hắn, nàng vội vàng chỉnh sửa lại cái áo, rồi muốn ngồi lên, Đinh Nhị Cẩu nhanh chóng đến tới giường bệnh giữ nàng nằm lại, nào ngờ bàn tay để không đúng chỗ, tay trái thoáng cái đụng phải một bầu иɦũ ɦσα mềm nhũn, tuy nàng đã có chồng con, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn cảm thấy vẫn còn rất co dãn ở bên trong, vừa nghĩ tới đây không khỏi thầm mắng mình vô sỉ, đây là cấp dưới của mình, lại là một người đàn bà đã có chồng, thật là không biết vì nguyên nhân gì, định lực của mình càng ngày càng kém.
– Cứ nằm xuống, đừng ngồi dậy là gì..
– Đinh chủ nhiệm, cậu không sao chứ?
Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu khỏe mạnh đứng ở trước mặt mình, lúc này Trình Thiến Thiến mới yên tâm .
– Không có việc gì, tôi không sao, chị cứ an tâm chữa trị trong bệnh viện, nhân cơ hội này nghỉ ngơi thật khỏe đi. À… người trong nhà sao không thấy đến vậy?
Nhìn xem lúc này bên ngoài trời đã hoàng hôn, nhưng chỉ có Trình Thiến Thiến một mình nằm lẻ loi ở trong phòng bệnh, Đinh Nhị Cẩu cau mày hỏi .
– Chồng tôi có tới, tôi bảo hắn về nhà rồi, trong nhà còn có con nít không ai chiếu cố, Đinh chủ nhiệm, cậu ngồi đi.
Nói chuyện, Trình Thiến Thiến lại muốn ngồi dậy, lần này Đinh Nhị Cẩu cũng không dám cản nàng rồi, hắn cũng ngồi ở chiếc ghế duy nhất trước giường bệnh.
– Chuyện lần này lỗi là do tôi cả, chị đã nhiều lần nhắc nhở, tôi cứ khư khư cố chấp, đem phiền hà đến cho chị, thật sự là thực xin lỗi.
– Ai da…, Đinh chủ nhiệm, đừng nói như vậy, hôm nay nếu không phải là cậu cứu tôi xuống, nếu tôi không bị chết cháy thì cũng sẽ bị kinh hãi mà đứng tim chết đấy, bây giờ nhớ lại, trêи người vẫn còn ớn lạnh, đúng ra tôi nên cảm ơn cậu mới phải, vừa rồi lúc chồng tôi đến cũng có nói, hôm nào nếu có dịp, chúng tôi mời cậu ăn cơm.
Trình Thiến Thiến trêи mặt đã có lại chút huyết sắc rồi, nhìn qua cũng đẹp mắt rất nhiều.
– À..chồng chị làm công việc gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, trước kia vẫn không có nghe Trình Thiến Thiến đề cập qua chồng của nàng, hiện tại chỉ trong chốc lát lại là nhắc đến nhiều lần.
– Hắn là một lái xe, chạy xe taxi , thường chạy vào ca đêm.
– Ca đêm? Xe thuê của người ta à?
– Ừ, hiện tại đa số ai chạy taxi ban đêm đều là chạy xe thuê cho những người khác, chủ xe thì có mấy người chạy đêm đâu, chạy xe vào ca đêm mệt mỏi không nói, kiếm được tiền cũng ít hơn.
Trình Thiến Thiến thong thả thở dài một hơi, Đinh Nhị Cẩu không thể tưởng được gia đình của Trình Thiến Thiến cũng vất vả như thế, hắn vẫn cho rằng nàng ít nhiều gì cũng có cuộc sống thoải mái đấy.
– Ặc… sao không tự mua chiếc xe ? Mua chiếc xe thì có thể kiếm được nhiều tiền hơn một chút đúng không?
– Khục… nào có dễ dàng như vậy, một lần mua xe cần không ít tiền, thứ hai bây giờ kinh doanh giấy phép xe taxi rất khó lấy, nghe nói hiện tại thị trường giá giấy phép kinh doanh xe taxi phải lo hết là năm trăm ngàn, chúng tôi làm gì mà có số tiền kia, cho nên vẫn phải chạy xe thuê, dù sao cũng kiếm được chút ít, không cần phải lo lắng nhiều chuyện khác.
Đinh Nhị Cẩu nhướng mày, nghĩ đến Trình Thiến Thiến nói cũng có chút đạo lý , hắn cảm thấy trong nội tâm mình hơi áy náy, cũng muốn giúp nàng chút ít, nhưng chỉ có thể là tìm cơ hội sau này…
Chủ nhiệm văn phòng đảng ủy Thẩm Mộc tự mình đi mua cái điện thoại đưa tới cho Đinh Nhị Cẩu, bởi vì điện thoại Đinh Nhị Cẩu bị thấm xăng hỏng rồi, Thẩm Mộc lúc này làm đây như là một chuyện quan trọng, mua cho Đinh Nhị Cẩu một bộ điện thoại di động Samsung loại mới nhất, màn hình so với điện thoại cũ quả táo của hắn lớn hơn, dùng cũng thuận tay .
– Thẩm chủ nhiệm, tôi chuẩn bị nghỉ phép một thời gian ngắn, Trình Thiến Thiến là người dưới tay của tôi, phải còn ở lại trong viện thêm vài ngày, tôi thì trở về quê quán Bạch Sơn một chuyến, trong viện Trình Thiến Thiến không có người chiếu cố, anh xem có thể phái một nữ đồng chí nào đó qua đây chăm sóc Trình Thiến Thiến vài ngày?
– Ha ha, không thành vấn đề, Đinh chủ nhiệm, nói thật chút chuyện nhỏ này, cậu cứ gọi điện thoại thì tôi làm ngay cho cậu, yên chuyện này cứ giao cho tôi.
Thẩm Mộc cười nói.
– Vậy cám ơn Thẩm chủ nhiệm nhé, chờ tôi một chút, rồi chở tôi về hộ với, để tôi đến chào tạm biệt y tá trưởng một tiếng, lặng lẽ đi cũng không tốt.
Thẩm Mộc gật đầu đi ra ngoài, Đinh Nhị Cẩu gãi gãi đầu, làm như thế nào để gặp vị y tá trưởng này đây , tối hôm qua Trịnh Hiểu Ngãi có gọi điện thoại đến, nàng nói gần nói xa là tình trạng của hắn ở trong bệnh viện ra sao thì nàng biết rỏ hết, Đinh Nhị Cẩu hỏi nàng làm sao mà biết được, nàng nói tại trong bệnh viện nàng có gián điệp, đối với từng cử động của hắn đều là rõ như lòng bàn tay đấy.
Nghe qua làm cho Đinh Nhị Cẩu sởn hết cả gai ốc, nhưng hắn rất nhanh nghĩ đến nhất định là trong bệnh viện này bác sĩ hoặc là y tá là người của Trịnh Hiểu Ngãi, tơi nơi mình số lần nhiều nhất chính là y tá trưởng Chu Hồng Diễm, cho nên hắn nghĩ, nếu như Chu Hồng Diễm này thật cùng Trịnh Hiểu Ngãi có mối quan hệ gì, thì mình cũng phải cẩn thận một chút, bởi vì hắn càng lúc càng có cảm giác được, Trịnh Hiểu Ngãi không phải là người đơn giản.
Trước khi xuất viện, Đinh Nhị Cẩu báo về bí thư Hoàng Hữu Sinh khu phố hành chính xin nghỉ mấy ngày phép, Hoàng Hữu Sinh không hề liền đáp ứng ngay, với lại Đinh Nhị Cẩu ở trong điện thoại cũng có nói, trải qua chuyện vừa rồi, đầu óc quá căng thẳng nên phải cần có thời gian ngắn để bình tâm lại.
Đã nghỉ phép cho nên cũng không cần phải lại ở lại bệnh viện, mà bản thân cũng không có bệnh gì, chỉ có điều nếu muốn xuất viện, thì phải chào hỏi y tá trưởng cùng bác sĩ dù sao bọn họ cũng chăm sóc hắn rất tốt.
Nhưng y tá trưởng Chu Hồng Diễm hôm nay không có trực, chỉ có một y tá khác.
– Này chị y tá, có thể dẫn tôi tới thăm nữ đồng sự cũng đang nằm trong viện được không vậy?
– Há, cô ấy cũng không sao, bất quá là quá hoảng sợ, vẫn còn đang đang truyền dịch.
– Vậy, tôi có thể đi thăm cô ấy không?
– Được chứ, dưới lầu phòng bệnh 308 .
Y tá nói.
Đinh Nhị Cẩu khi nhìn thấy Trình Thiến Thiến, chỉ không có gặp mặt qua 1 ngày, lại có cảm giác Trình Thiến Thiến gầy gò nhiều, chẳng lẽ trãi qua trận kinh hãi này lại còn có tác dụng giảm cân?
Nghe được có người vào phòng bệnh, Trình Thiến Thiến đang nằm ngửa mặt nhắm mắt lại tịnh dưỡng, tư thế nằm hững hờ, cái áo bệnh viện rồng thùng thình trượt qua một bên bả vai, lộ ra da thịt trắng noãn, nàng không có mang nịt иɦũ ɦσα, vì thế một bầu иɦũ ɦσα lớn ngạo nghễ sừng sững hơi hở, thậm chí còn nhìn thấy một đầu núm иɦũ ɦσα đỏ thẩm khẽ run run lay động theo nhịp thở của nàng, Trình Thiến Thiến tưởng rằng y tá đến đổi thuốc, không nghĩ tới là Đinh chủ nhiệm đến thăm .
Khi phát hiện ra là hắn, nàng vội vàng chỉnh sửa lại cái áo, rồi muốn ngồi lên, Đinh Nhị Cẩu nhanh chóng đến tới giường bệnh giữ nàng nằm lại, nào ngờ bàn tay để không đúng chỗ, tay trái thoáng cái đụng phải một bầu иɦũ ɦσα mềm nhũn, tuy nàng đã có chồng con, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn cảm thấy vẫn còn rất co dãn ở bên trong, vừa nghĩ tới đây không khỏi thầm mắng mình vô sỉ, đây là cấp dưới của mình, lại là một người đàn bà đã có chồng, thật là không biết vì nguyên nhân gì, định lực của mình càng ngày càng kém.
– Cứ nằm xuống, đừng ngồi dậy là gì..
– Đinh chủ nhiệm, cậu không sao chứ?
Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu khỏe mạnh đứng ở trước mặt mình, lúc này Trình Thiến Thiến mới yên tâm .
– Không có việc gì, tôi không sao, chị cứ an tâm chữa trị trong bệnh viện, nhân cơ hội này nghỉ ngơi thật khỏe đi. À… người trong nhà sao không thấy đến vậy?
Nhìn xem lúc này bên ngoài trời đã hoàng hôn, nhưng chỉ có Trình Thiến Thiến một mình nằm lẻ loi ở trong phòng bệnh, Đinh Nhị Cẩu cau mày hỏi .
– Chồng tôi có tới, tôi bảo hắn về nhà rồi, trong nhà còn có con nít không ai chiếu cố, Đinh chủ nhiệm, cậu ngồi đi.
Nói chuyện, Trình Thiến Thiến lại muốn ngồi dậy, lần này Đinh Nhị Cẩu cũng không dám cản nàng rồi, hắn cũng ngồi ở chiếc ghế duy nhất trước giường bệnh.
– Chuyện lần này lỗi là do tôi cả, chị đã nhiều lần nhắc nhở, tôi cứ khư khư cố chấp, đem phiền hà đến cho chị, thật sự là thực xin lỗi.
– Ai da…, Đinh chủ nhiệm, đừng nói như vậy, hôm nay nếu không phải là cậu cứu tôi xuống, nếu tôi không bị chết cháy thì cũng sẽ bị kinh hãi mà đứng tim chết đấy, bây giờ nhớ lại, trêи người vẫn còn ớn lạnh, đúng ra tôi nên cảm ơn cậu mới phải, vừa rồi lúc chồng tôi đến cũng có nói, hôm nào nếu có dịp, chúng tôi mời cậu ăn cơm.
Trình Thiến Thiến trêи mặt đã có lại chút huyết sắc rồi, nhìn qua cũng đẹp mắt rất nhiều.
– À..chồng chị làm công việc gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, trước kia vẫn không có nghe Trình Thiến Thiến đề cập qua chồng của nàng, hiện tại chỉ trong chốc lát lại là nhắc đến nhiều lần.
– Hắn là một lái xe, chạy xe taxi , thường chạy vào ca đêm.
– Ca đêm? Xe thuê của người ta à?
– Ừ, hiện tại đa số ai chạy taxi ban đêm đều là chạy xe thuê cho những người khác, chủ xe thì có mấy người chạy đêm đâu, chạy xe vào ca đêm mệt mỏi không nói, kiếm được tiền cũng ít hơn.
Trình Thiến Thiến thong thả thở dài một hơi, Đinh Nhị Cẩu không thể tưởng được gia đình của Trình Thiến Thiến cũng vất vả như thế, hắn vẫn cho rằng nàng ít nhiều gì cũng có cuộc sống thoải mái đấy.
– Ặc… sao không tự mua chiếc xe ? Mua chiếc xe thì có thể kiếm được nhiều tiền hơn một chút đúng không?
– Khục… nào có dễ dàng như vậy, một lần mua xe cần không ít tiền, thứ hai bây giờ kinh doanh giấy phép xe taxi rất khó lấy, nghe nói hiện tại thị trường giá giấy phép kinh doanh xe taxi phải lo hết là năm trăm ngàn, chúng tôi làm gì mà có số tiền kia, cho nên vẫn phải chạy xe thuê, dù sao cũng kiếm được chút ít, không cần phải lo lắng nhiều chuyện khác.
Đinh Nhị Cẩu nhướng mày, nghĩ đến Trình Thiến Thiến nói cũng có chút đạo lý , hắn cảm thấy trong nội tâm mình hơi áy náy, cũng muốn giúp nàng chút ít, nhưng chỉ có thể là tìm cơ hội sau này…
Chủ nhiệm văn phòng đảng ủy Thẩm Mộc tự mình đi mua cái điện thoại đưa tới cho Đinh Nhị Cẩu, bởi vì điện thoại Đinh Nhị Cẩu bị thấm xăng hỏng rồi, Thẩm Mộc lúc này làm đây như là một chuyện quan trọng, mua cho Đinh Nhị Cẩu một bộ điện thoại di động Samsung loại mới nhất, màn hình so với điện thoại cũ quả táo của hắn lớn hơn, dùng cũng thuận tay .
– Thẩm chủ nhiệm, tôi chuẩn bị nghỉ phép một thời gian ngắn, Trình Thiến Thiến là người dưới tay của tôi, phải còn ở lại trong viện thêm vài ngày, tôi thì trở về quê quán Bạch Sơn một chuyến, trong viện Trình Thiến Thiến không có người chiếu cố, anh xem có thể phái một nữ đồng chí nào đó qua đây chăm sóc Trình Thiến Thiến vài ngày?
– Ha ha, không thành vấn đề, Đinh chủ nhiệm, nói thật chút chuyện nhỏ này, cậu cứ gọi điện thoại thì tôi làm ngay cho cậu, yên chuyện này cứ giao cho tôi.
Thẩm Mộc cười nói.
– Vậy cám ơn Thẩm chủ nhiệm nhé, chờ tôi một chút, rồi chở tôi về hộ với, để tôi đến chào tạm biệt y tá trưởng một tiếng, lặng lẽ đi cũng không tốt.
Thẩm Mộc gật đầu đi ra ngoài, Đinh Nhị Cẩu gãi gãi đầu, làm như thế nào để gặp vị y tá trưởng này đây , tối hôm qua Trịnh Hiểu Ngãi có gọi điện thoại đến, nàng nói gần nói xa là tình trạng của hắn ở trong bệnh viện ra sao thì nàng biết rỏ hết, Đinh Nhị Cẩu hỏi nàng làm sao mà biết được, nàng nói tại trong bệnh viện nàng có gián điệp, đối với từng cử động của hắn đều là rõ như lòng bàn tay đấy.
Nghe qua làm cho Đinh Nhị Cẩu sởn hết cả gai ốc, nhưng hắn rất nhanh nghĩ đến nhất định là trong bệnh viện này bác sĩ hoặc là y tá là người của Trịnh Hiểu Ngãi, tơi nơi mình số lần nhiều nhất chính là y tá trưởng Chu Hồng Diễm, cho nên hắn nghĩ, nếu như Chu Hồng Diễm này thật cùng Trịnh Hiểu Ngãi có mối quan hệ gì, thì mình cũng phải cẩn thận một chút, bởi vì hắn càng lúc càng có cảm giác được, Trịnh Hiểu Ngãi không phải là người đơn giản.