Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Làm ở trong xe?
Ngày đăng: 22:28 16/02/21
CHƯƠNG 699: LÀM Ở TRONG XE?
Đường Đường cùng Từ Nhất Minh không nghĩ tới rõ ràng gặp được hai nhân vật trước đây rất được sự chú ý ở trêи mạng, một người là con tin, một người là anh hùng cứu mỹ nhân.
– Chị Trình, khỏe chưa… y tá trưởng báo cho tôi biết hôm nay chị xuất viện, tôi mang theo hai đồng sự mới đến đón chị về đây.
Đinh Nhị Cẩu bước vào phòng bệnh lúc, vừa lúc nhìn thấy chồng của Trình Thiến Thiến đang phụ giúp thu dọn đồ đạc, có lẽ là do nàng nằm trong bệnh viện mấy ngày nên làn da hơi tái nhợt, một đôi bầu иɦũ ɦσα thành thục đẫy đà mượt mà no đủ, nàng đang xoay người quỳ gối ở dưới kéo ra một vài đồ vật để dưới gầm giường, một cái quay người lại, bờ ʍôиɠ tròn trịa, hai mảnh thịt nẩy nở với đường viền của cái qυầи ɭót nhìn thấy rỏ ràng, Đinh Nhị Cẩu không khỏi có chút huyết mạch sôi sục.
– Đinh chủ nhiệm, cậu bận rộn công việc đến đây làm gì, ngày mai tôi sẽ đi làm lại, hai người này là đồng sự mới đấy à, xem ra lần này bộ phận giải tỏa di dời của chúng ta có binh hùng tướng mạnh rồi, đến đây ngồi.
Trình Thiến Thiến đứng dậy nói .
Đinh Nhị Cẩu lên tiếng chào chồng của Trình Thiến Thiến, nàng là người rất hiểu chuyện, nhưng còn chồng của nàng lại là một người ít nói đến làm người ta phát bực, nhìn thấy nhóm người của Đinh Nhị Cẩu, anh ta chỉ vội vàng chào hỏi mà thôi, còn những lời khác không nói được đến vài câu .
– À.. biết hôm nay chị xuất viện, định không đến quấy rầy, nhưng sẵn dịp đến đây cùng chào hỏi chị, rồi mời tất cả tìm một chỗ ăn bữa cơm a.
. Đinh Nhị Cẩu nói rõ ý đồ mình đến .
– Ui.. nói như vậy thì Đinh chủ nhiệm tiết kiệm tiền quá rồi, chuyện này không thể được, hôm nay là mời đồng sự mới, còn phần của tôi thì hôm nào Đinh chủ nhiệm còn phải mời buổi cơm khác mới được.
Trình Thiến Thiến tâm tình tốt lên không ít, trước mặt hai người đồng sự mới này, nàng trêu đùa cùng với Đinh Nhị Cẩu, bình thường thì câu nói này cũng không có gì, nhưng ai cũng sẽ không nghĩ tới bên trong nội tâm tính toán của Trình Thiến Thiến trong, câu này nghe qua như đùa giỡn, nhưng bên trong ý tứ có thể là phong phú, biểu thị trước mặt hai người mới, chứng tỏ cho thấy nàng cùng với Đinh Nhị Cẩu có mối quan hệ không tầm thường, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu là lãnh đạo của nàng, nhưng nàng vẫn có thể nói đùa tự nhiên, mặc dù Đinh Nhị Cẩu là ân nhân cứu mạng của nàng.
– Được, không thành vấn đề, quán nào thì chị sẽ định, thời gian cũng do chị quyết, nhưng buổi cơm tối nay thì tôi đã định xong, chuẩn bị đi đi thôi.
Cộng thêm chồng của Trình Thiến Thiến tất cả là năm người, rượu không uống nhiều, nhưng là thời gian trò chuyện rất dài, mãi cho đến 10 giờ đêm mới giải tán, hai người trẻ tuổi còn đề nghị đi hát Karaoke, nhưng Đinh Nhị Cẩu nói mình mệt mỏi, cho nên ca hát ai muốn đi thì đi, còn hắn muốn về ngủ rồi..
Lãnh đạo không đi, thì chẳng ai còn thích thu gì, vì vậy Đinh Nhị Cẩu lái xe đưa mọi người về đến cơ quan ở khu phố hành chính, bọn họ hai người ở tại bên trong nhà tập thể.
Thả hai người này xuống xe xong, Đinh Nhị Cẩu lái xe thẳng ra đến vùng ngoại thành.
…………………………………………………………………………………………….
– Nhất Minh… ông cảm thấy lãnh đạo của chúng ta là người như thế nào?
Đường Đường vừa đi vào trong nhà tập thể vừa hỏi.
– Ý bà nói là về phương diện nào?
Từ Nhất Minh giả bộ không hiểu nói .
– Đương nhiên là về xử sự làm người rồi, tôi cảm thấy anh ta quá lão luyện đầy kinh nghiệm, thật sự là không biết vì điều gì mà khiến cho anh ta trở nên thành thục như vậy, ông xem tuổi tác của anh ta, so với chúng ta không hơn kém bao nhiêu, nhưng ngoài xã hội và kinh nghiệm làm việc, chúng ta thật sự là kém quá xa.
Đường Đường từ trong thâm tâm thật lòng nói ra .
– Tôi thì cũng không biết rỏ lắm, chỉ cảm thấy là anh ta lại có nghĩa khí đấy, bà có nghe chị Trình đêm nay kể lại với chúng ta tình hình vào cái ngày chị ấy bị bắt làm con tin, trêи TV cùng báo mạng cáo chỉ thuật lại một phần rất nhỏ, chị Trình nói tình tiết lúc đó quá kinh hiểm.
Từ Nhất Minh đến giờ vẫn còn trầm ngâm lúc Trình Thiến Thiến miêu tả .
– Ừ, tôi cũng nhìn ra, chị Trình đối với Đinh chủ nhiệm không đơn thuần là cảm kϊƈɦ, bà có chú ý không, ánh mắt của chị Trình nhìn Đinh chủ nhiệm giống như là ướt át như là nhìn tình nhân của mình vậy, làm tôi lúc nãy bị dọa sợ đến trái tim muốn nhảy ra ngoài, là lúc chị Trình dựa sát vào người của Đinh chủ nhiệm nói nhỏ cái gì đấy, bộ ngực của chị Trình ép sát trêи bả vai của Đinh chủ nhiệm trong khi chồng của chị Trình thì ngồi kế bên cạnh a, chị Trình đúng là không phải người đàn bà bình thường, chắc là thuộc dạng dám yêu dám hận.
Đường Đường nghĩ tới mà vẫn còn sợ vỗ vỗ vào trước ngực mình nói ra.
– Đường Đường, tôi xem bà hình như cũng là đối với Đinh chủ nhiệm cảm tình đã tăng lên nhiều a, thế nào.. suy tính một chút đi, tôi nghe nói Đinh chủ nhiệm chưa có kết hôn mà, mà giống như cũng chưa có bạn gái chính thức đấy bà?
– Ông nằm mơ đi, nói bậy bạ gì đó Từ Nhất Minh, tư tưởng của ông quá bẩn thỉu, bộ tôi là dạng mê trai lắm sao?”
– Ừ…thì cũng có.
Hai nguời giỡn nhau ầm ĩ đến khu nhà nghỉ dành cho nhân viên độc thân, từng người bước vào phòng của mình trong ký túc xá đi ngủ .
…………………………………………………………………………………………..
Trịnh Hiểu Ngãi vẫn đứng sau cổng lớn, đi tới đi lui ở trong sân, tuy nàng biết rõ Đinh Nhị Cẩu đang có việc, nhưng lúc này cũng đã 11 giờ đêm, hắn vẫn còn chưa có xuất hiện, tâm tình của nàng dần dần phiền não, nàng đang nếm được cái tư vị chờ đợi một người.
Giữa đên tối vắng lặng không còn người qua lại, truyền đến tiếng đều đều của động cơ xe hơi, nàng mừng rỡ như điên, giống như đang mong chờ một thứ đồ vật đã lâu, cuối cùng thì cũng đã đến tay mình rồi, nàng cẩn thận mở ra cửa cổng, theo khe hở cánh cửa nhìn ra thì thấy chiếc xe kia.
Đinh Nhị Cẩu lái xe vào trong sân, lúc cửa cổng đóng lại, Trịnh Hiểu Ngãi liền theo sát tại bên cạnh xe hơi, đến khi Đinh Nhị Cẩu dừng xe lại, không đợi Đinh Nhị Cẩu bước xuống xe, nàng đã vươn nửa người trêи của nàng chồm vào bên trong cửa xe bên chỗ tài xế, ôm lấy mặt của Đinh Nhị Cẩu, hôn môi mình lên.
Đinh Nhị Cẩu không có khách sáo, hắn cũng ôm lấy thân thể của nàng, rồi đem thân thể của nàng nhắc vào thông qua cửa sổ xe, kéo Trịnh Hiểu Ngãi vào luôn bên trong xe hơi.
– Ui.. em làm gì vậy, trong đây quá chật chội.
Trịnh Hiểu Ngãi hình như đã hiểu ý đồ của Đinh Nhị Cẩu, nhỏ giọng kháng nghị.
– Không có sao đâu…
Đinh Nhị Cẩu đem cái chỗ ngồi tài xế bật ngã ra.
Nhìn xem động tác của Đinh Nhị Cẩu, Trịnh Hiểu Ngãi không khỏi đỏ mặt, nàng trước giờ chưa từng có tại trêи xe hơi làm chuyện này, đây là lần đầu tiên cùng nam nhân của mình ở trong xe làm, điều này khiến nàng vừa hưng phấn vừa không biết phải làm sao .
Cái ʍôиɠ vểnh cao, đôi bầu иɦũ ɦσα tràn ngập co dãn, dung nhan xinh đẹp, Đinh Nhị Cẩu Nhất say mê đánh giá mỹ nhân trong lòng, một bên cảm khái mình đúng là có vận khi cứt chó! Bất quá, hắn cùng nàng tựa hồ không có xác định được mối quan hệ, không được, phải tính đến biện pháp, không thể chỉ đơn thuần lấy chỉ có mục đích đè nàng ra làm rồi xong, lão tử muốn giữ lấy nàng, không chỉ một vài lần, mà hắn muốn nàng về sau sẽ thuộc về hắn, muốn thân thể của nàng giãy dụa khêu gợi nằm ở dưới háng của hắn, muốn nàng quỳ trêи mặt đất bυ" ɭϊếʍ cho hắn…..
Đinh Nhị Cẩu trong lòng tà niệm càng ngày càng tà ác, nhìn nàng đây quả thật là tai họa thương sanh yêu nghiệt, trong nội tâm hắn càng ngày càng xúc động…
Chính bởi vì trước đây nàng đã qua tay hai người đàn ông, cho nên tự trong lòng luôn cảm thấy chính mình không còn thuần khiết, cho nên nàng luôn nghĩ đến chuyện đền bù tổn thất cho người tình nhân trẻ tuổi của mình, vì thế nàng dễ dàng đáp ứng hết mọi yêu cầu của hắn, cho dù là nếu có biến thái đi nữa, vì thế cho nên Đinh Nhị Cẩu cũng có cảm giác mình là chủ nhân của nàng vậy, hắn muốn làm gì thì nàng ngoan ngoãn nghe lời như con mèo nhỏ.
Lúc này Đinh Nhị Cẩu nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Trịnh Hiểu Ngãi thì nhịn không được liền hướng dẫn lấy:
– Dùng miệng ngậm lấy nó…
Đinh Nhị Cẩu đem cái đầu của Trịnh Hiểu Ngãi đặt trêи phần hông mình, rất nhanh khoang miệng ấm áp ướt át hé ra ngậm vào đầu khấc ƈôи ȶɦịt, đầu lưỡi linh hoạt ɭϊếʍ láp lấy lổ tiểu đầu khấc, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hơi có chút gian nan khi chứa chấp cây ƈôи ȶɦịt của hắn, cảm thụ được trong khoang miệng nàng rất là ôm chặt, làm cho hắn kɧօáϊ cảm chịu không được, hai tay nắm lấy đầu của nàng, ưỡn ƈôи ȶɦịt cắm sâu vào trong chạm đến cổ họng của nàng, trong nháy mắt khuôn mặt xinh đẹp nàng bừng đỏ như là sung huyết với tiếng nức nở nghèn nghẹn, nhưng cũng không có phản ứng gì, mà còn chăm chú ngậm ʍút̼ lấy ƈôи ȶɦịt hắn, theo khóe miệng chảy xuống một ít nước bọt, thoạt nhìn có loại khó nói nên lời vũ mị!
Đinh Nhị Cẩu nhắm chặt mắt thoải mái khẽ rêи..
Lúc Trịnh Hiểu Ngãi không thở nổi nên há miệng nhả ra ƈôи ȶɦịt rồi ngẩng đầu lên nhìn hắn, sau đó hất mái tóc dài phủ qua một bên, lại cúi đầu há mồm ra sức ʍút̼ ƈôи ȶɦịt vào, bởi vì thân thể còn ngồi tại trêи ghế tài xế, thân thể xoay trở trong khoảng trống chật chội khiến cho bộ ngực càng thêm phồng lên no đủ, Đinh Nhị Cẩu giờ thì một tay theo cổ áo thăm dò vào vuốt ve đôi bầu иɦũ ɦσα ngạo nhân, một tay theo đáy cái váy thăm dò vào trực tiếp công kϊƈɦ bên trong cái qυầи ɭót nơi bảo vệ bí mật riêng tư của nàng, chỉ chốc lát sau thì ngón tay hắn đã dính đầy dịch nhờn ɦσα ɦuyệt.
– Ừ…được rồi..
Đinh Nhị Cẩu lúc sờ soạng nơi vị trí nhạy cảm của Trịnh Hiểu Ngãi thì ɖu͙ƈ hỏa tăng vọt đi lên, hắn hướng lên vỗ vỗ đầu Trịnh Hiểu Ngãi, đợi nàng sau khi ngồi thẳng dậy liền đem quần cởi ra, ƈôи ȶɦịt trực đĩnh vểnh cao lên.
– Chị lên đây ngồi xuống thì được…
Đường Đường cùng Từ Nhất Minh không nghĩ tới rõ ràng gặp được hai nhân vật trước đây rất được sự chú ý ở trêи mạng, một người là con tin, một người là anh hùng cứu mỹ nhân.
– Chị Trình, khỏe chưa… y tá trưởng báo cho tôi biết hôm nay chị xuất viện, tôi mang theo hai đồng sự mới đến đón chị về đây.
Đinh Nhị Cẩu bước vào phòng bệnh lúc, vừa lúc nhìn thấy chồng của Trình Thiến Thiến đang phụ giúp thu dọn đồ đạc, có lẽ là do nàng nằm trong bệnh viện mấy ngày nên làn da hơi tái nhợt, một đôi bầu иɦũ ɦσα thành thục đẫy đà mượt mà no đủ, nàng đang xoay người quỳ gối ở dưới kéo ra một vài đồ vật để dưới gầm giường, một cái quay người lại, bờ ʍôиɠ tròn trịa, hai mảnh thịt nẩy nở với đường viền của cái qυầи ɭót nhìn thấy rỏ ràng, Đinh Nhị Cẩu không khỏi có chút huyết mạch sôi sục.
– Đinh chủ nhiệm, cậu bận rộn công việc đến đây làm gì, ngày mai tôi sẽ đi làm lại, hai người này là đồng sự mới đấy à, xem ra lần này bộ phận giải tỏa di dời của chúng ta có binh hùng tướng mạnh rồi, đến đây ngồi.
Trình Thiến Thiến đứng dậy nói .
Đinh Nhị Cẩu lên tiếng chào chồng của Trình Thiến Thiến, nàng là người rất hiểu chuyện, nhưng còn chồng của nàng lại là một người ít nói đến làm người ta phát bực, nhìn thấy nhóm người của Đinh Nhị Cẩu, anh ta chỉ vội vàng chào hỏi mà thôi, còn những lời khác không nói được đến vài câu .
– À.. biết hôm nay chị xuất viện, định không đến quấy rầy, nhưng sẵn dịp đến đây cùng chào hỏi chị, rồi mời tất cả tìm một chỗ ăn bữa cơm a.
. Đinh Nhị Cẩu nói rõ ý đồ mình đến .
– Ui.. nói như vậy thì Đinh chủ nhiệm tiết kiệm tiền quá rồi, chuyện này không thể được, hôm nay là mời đồng sự mới, còn phần của tôi thì hôm nào Đinh chủ nhiệm còn phải mời buổi cơm khác mới được.
Trình Thiến Thiến tâm tình tốt lên không ít, trước mặt hai người đồng sự mới này, nàng trêu đùa cùng với Đinh Nhị Cẩu, bình thường thì câu nói này cũng không có gì, nhưng ai cũng sẽ không nghĩ tới bên trong nội tâm tính toán của Trình Thiến Thiến trong, câu này nghe qua như đùa giỡn, nhưng bên trong ý tứ có thể là phong phú, biểu thị trước mặt hai người mới, chứng tỏ cho thấy nàng cùng với Đinh Nhị Cẩu có mối quan hệ không tầm thường, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu là lãnh đạo của nàng, nhưng nàng vẫn có thể nói đùa tự nhiên, mặc dù Đinh Nhị Cẩu là ân nhân cứu mạng của nàng.
– Được, không thành vấn đề, quán nào thì chị sẽ định, thời gian cũng do chị quyết, nhưng buổi cơm tối nay thì tôi đã định xong, chuẩn bị đi đi thôi.
Cộng thêm chồng của Trình Thiến Thiến tất cả là năm người, rượu không uống nhiều, nhưng là thời gian trò chuyện rất dài, mãi cho đến 10 giờ đêm mới giải tán, hai người trẻ tuổi còn đề nghị đi hát Karaoke, nhưng Đinh Nhị Cẩu nói mình mệt mỏi, cho nên ca hát ai muốn đi thì đi, còn hắn muốn về ngủ rồi..
Lãnh đạo không đi, thì chẳng ai còn thích thu gì, vì vậy Đinh Nhị Cẩu lái xe đưa mọi người về đến cơ quan ở khu phố hành chính, bọn họ hai người ở tại bên trong nhà tập thể.
Thả hai người này xuống xe xong, Đinh Nhị Cẩu lái xe thẳng ra đến vùng ngoại thành.
…………………………………………………………………………………………….
– Nhất Minh… ông cảm thấy lãnh đạo của chúng ta là người như thế nào?
Đường Đường vừa đi vào trong nhà tập thể vừa hỏi.
– Ý bà nói là về phương diện nào?
Từ Nhất Minh giả bộ không hiểu nói .
– Đương nhiên là về xử sự làm người rồi, tôi cảm thấy anh ta quá lão luyện đầy kinh nghiệm, thật sự là không biết vì điều gì mà khiến cho anh ta trở nên thành thục như vậy, ông xem tuổi tác của anh ta, so với chúng ta không hơn kém bao nhiêu, nhưng ngoài xã hội và kinh nghiệm làm việc, chúng ta thật sự là kém quá xa.
Đường Đường từ trong thâm tâm thật lòng nói ra .
– Tôi thì cũng không biết rỏ lắm, chỉ cảm thấy là anh ta lại có nghĩa khí đấy, bà có nghe chị Trình đêm nay kể lại với chúng ta tình hình vào cái ngày chị ấy bị bắt làm con tin, trêи TV cùng báo mạng cáo chỉ thuật lại một phần rất nhỏ, chị Trình nói tình tiết lúc đó quá kinh hiểm.
Từ Nhất Minh đến giờ vẫn còn trầm ngâm lúc Trình Thiến Thiến miêu tả .
– Ừ, tôi cũng nhìn ra, chị Trình đối với Đinh chủ nhiệm không đơn thuần là cảm kϊƈɦ, bà có chú ý không, ánh mắt của chị Trình nhìn Đinh chủ nhiệm giống như là ướt át như là nhìn tình nhân của mình vậy, làm tôi lúc nãy bị dọa sợ đến trái tim muốn nhảy ra ngoài, là lúc chị Trình dựa sát vào người của Đinh chủ nhiệm nói nhỏ cái gì đấy, bộ ngực của chị Trình ép sát trêи bả vai của Đinh chủ nhiệm trong khi chồng của chị Trình thì ngồi kế bên cạnh a, chị Trình đúng là không phải người đàn bà bình thường, chắc là thuộc dạng dám yêu dám hận.
Đường Đường nghĩ tới mà vẫn còn sợ vỗ vỗ vào trước ngực mình nói ra.
– Đường Đường, tôi xem bà hình như cũng là đối với Đinh chủ nhiệm cảm tình đã tăng lên nhiều a, thế nào.. suy tính một chút đi, tôi nghe nói Đinh chủ nhiệm chưa có kết hôn mà, mà giống như cũng chưa có bạn gái chính thức đấy bà?
– Ông nằm mơ đi, nói bậy bạ gì đó Từ Nhất Minh, tư tưởng của ông quá bẩn thỉu, bộ tôi là dạng mê trai lắm sao?”
– Ừ…thì cũng có.
Hai nguời giỡn nhau ầm ĩ đến khu nhà nghỉ dành cho nhân viên độc thân, từng người bước vào phòng của mình trong ký túc xá đi ngủ .
…………………………………………………………………………………………..
Trịnh Hiểu Ngãi vẫn đứng sau cổng lớn, đi tới đi lui ở trong sân, tuy nàng biết rõ Đinh Nhị Cẩu đang có việc, nhưng lúc này cũng đã 11 giờ đêm, hắn vẫn còn chưa có xuất hiện, tâm tình của nàng dần dần phiền não, nàng đang nếm được cái tư vị chờ đợi một người.
Giữa đên tối vắng lặng không còn người qua lại, truyền đến tiếng đều đều của động cơ xe hơi, nàng mừng rỡ như điên, giống như đang mong chờ một thứ đồ vật đã lâu, cuối cùng thì cũng đã đến tay mình rồi, nàng cẩn thận mở ra cửa cổng, theo khe hở cánh cửa nhìn ra thì thấy chiếc xe kia.
Đinh Nhị Cẩu lái xe vào trong sân, lúc cửa cổng đóng lại, Trịnh Hiểu Ngãi liền theo sát tại bên cạnh xe hơi, đến khi Đinh Nhị Cẩu dừng xe lại, không đợi Đinh Nhị Cẩu bước xuống xe, nàng đã vươn nửa người trêи của nàng chồm vào bên trong cửa xe bên chỗ tài xế, ôm lấy mặt của Đinh Nhị Cẩu, hôn môi mình lên.
Đinh Nhị Cẩu không có khách sáo, hắn cũng ôm lấy thân thể của nàng, rồi đem thân thể của nàng nhắc vào thông qua cửa sổ xe, kéo Trịnh Hiểu Ngãi vào luôn bên trong xe hơi.
– Ui.. em làm gì vậy, trong đây quá chật chội.
Trịnh Hiểu Ngãi hình như đã hiểu ý đồ của Đinh Nhị Cẩu, nhỏ giọng kháng nghị.
– Không có sao đâu…
Đinh Nhị Cẩu đem cái chỗ ngồi tài xế bật ngã ra.
Nhìn xem động tác của Đinh Nhị Cẩu, Trịnh Hiểu Ngãi không khỏi đỏ mặt, nàng trước giờ chưa từng có tại trêи xe hơi làm chuyện này, đây là lần đầu tiên cùng nam nhân của mình ở trong xe làm, điều này khiến nàng vừa hưng phấn vừa không biết phải làm sao .
Cái ʍôиɠ vểnh cao, đôi bầu иɦũ ɦσα tràn ngập co dãn, dung nhan xinh đẹp, Đinh Nhị Cẩu Nhất say mê đánh giá mỹ nhân trong lòng, một bên cảm khái mình đúng là có vận khi cứt chó! Bất quá, hắn cùng nàng tựa hồ không có xác định được mối quan hệ, không được, phải tính đến biện pháp, không thể chỉ đơn thuần lấy chỉ có mục đích đè nàng ra làm rồi xong, lão tử muốn giữ lấy nàng, không chỉ một vài lần, mà hắn muốn nàng về sau sẽ thuộc về hắn, muốn thân thể của nàng giãy dụa khêu gợi nằm ở dưới háng của hắn, muốn nàng quỳ trêи mặt đất bυ" ɭϊếʍ cho hắn…..
Đinh Nhị Cẩu trong lòng tà niệm càng ngày càng tà ác, nhìn nàng đây quả thật là tai họa thương sanh yêu nghiệt, trong nội tâm hắn càng ngày càng xúc động…
Chính bởi vì trước đây nàng đã qua tay hai người đàn ông, cho nên tự trong lòng luôn cảm thấy chính mình không còn thuần khiết, cho nên nàng luôn nghĩ đến chuyện đền bù tổn thất cho người tình nhân trẻ tuổi của mình, vì thế nàng dễ dàng đáp ứng hết mọi yêu cầu của hắn, cho dù là nếu có biến thái đi nữa, vì thế cho nên Đinh Nhị Cẩu cũng có cảm giác mình là chủ nhân của nàng vậy, hắn muốn làm gì thì nàng ngoan ngoãn nghe lời như con mèo nhỏ.
Lúc này Đinh Nhị Cẩu nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Trịnh Hiểu Ngãi thì nhịn không được liền hướng dẫn lấy:
– Dùng miệng ngậm lấy nó…
Đinh Nhị Cẩu đem cái đầu của Trịnh Hiểu Ngãi đặt trêи phần hông mình, rất nhanh khoang miệng ấm áp ướt át hé ra ngậm vào đầu khấc ƈôи ȶɦịt, đầu lưỡi linh hoạt ɭϊếʍ láp lấy lổ tiểu đầu khấc, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hơi có chút gian nan khi chứa chấp cây ƈôи ȶɦịt của hắn, cảm thụ được trong khoang miệng nàng rất là ôm chặt, làm cho hắn kɧօáϊ cảm chịu không được, hai tay nắm lấy đầu của nàng, ưỡn ƈôи ȶɦịt cắm sâu vào trong chạm đến cổ họng của nàng, trong nháy mắt khuôn mặt xinh đẹp nàng bừng đỏ như là sung huyết với tiếng nức nở nghèn nghẹn, nhưng cũng không có phản ứng gì, mà còn chăm chú ngậm ʍút̼ lấy ƈôи ȶɦịt hắn, theo khóe miệng chảy xuống một ít nước bọt, thoạt nhìn có loại khó nói nên lời vũ mị!
Đinh Nhị Cẩu nhắm chặt mắt thoải mái khẽ rêи..
Lúc Trịnh Hiểu Ngãi không thở nổi nên há miệng nhả ra ƈôи ȶɦịt rồi ngẩng đầu lên nhìn hắn, sau đó hất mái tóc dài phủ qua một bên, lại cúi đầu há mồm ra sức ʍút̼ ƈôи ȶɦịt vào, bởi vì thân thể còn ngồi tại trêи ghế tài xế, thân thể xoay trở trong khoảng trống chật chội khiến cho bộ ngực càng thêm phồng lên no đủ, Đinh Nhị Cẩu giờ thì một tay theo cổ áo thăm dò vào vuốt ve đôi bầu иɦũ ɦσα ngạo nhân, một tay theo đáy cái váy thăm dò vào trực tiếp công kϊƈɦ bên trong cái qυầи ɭót nơi bảo vệ bí mật riêng tư của nàng, chỉ chốc lát sau thì ngón tay hắn đã dính đầy dịch nhờn ɦσα ɦuyệt.
– Ừ…được rồi..
Đinh Nhị Cẩu lúc sờ soạng nơi vị trí nhạy cảm của Trịnh Hiểu Ngãi thì ɖu͙ƈ hỏa tăng vọt đi lên, hắn hướng lên vỗ vỗ đầu Trịnh Hiểu Ngãi, đợi nàng sau khi ngồi thẳng dậy liền đem quần cởi ra, ƈôи ȶɦịt trực đĩnh vểnh cao lên.
– Chị lên đây ngồi xuống thì được…